“Thuộc hạ nhất định không phụ dặn dò.” Ảnh đạo nhân cúi đầu. “Vậy ngươi lui ra đi.” Trương Vinh Phương phất tay. Vù! Ảnh đạo nhân lập tức hóa thành huyết ảnh và đột ngột biến mất tăm. Trên Nhân Tiên đài chỉ còn lại một mình Trương Vinh Phương đứng sừng sững ở đó. Hắn thở phào nhẹ nhõm rồi nhắm mắt, kế đó mở thanh thuộc tính ra. Sau một năm, lúc này, diện mạo của thanh thuộc tính đã hơi thay đổi. Biến hóa mấu chốt nhất vẫn là trong thiên phú đặc chất. Qua thời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.