Trương Vinh Phương như có điều suy nghĩ, lại mở miệng thỉnh giáo thêm mấy vấn đề về tụ thế của Đại Tông Sư. Đối phương biết gì nói đó, trả lời toàn bộ. Nếu không cẩn thận phân biệt, hoàn toàn không thể nhìn ra người tên Vân này cũng là Cực Cảnh tương tự. Chẳng biết từ lúc nào, thời gian hơn một canh giờ đã trôi qua. Vân cũng đứng dậy chuẩn bị rời khỏi. “Quan chủ, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, tuy ngươi chỉ muốn một cuộc sống yên tĩnh, nhưng bên phía hợp quốc đã có một
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.