“Được.” Vĩnh Hương quận chúa bắt lấy vai thị nữ, xoay người, điểm nhẹ mấy cái, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối quan đạo cách đó không xa. Trên sườn đồi đen gần quan đạo. Cơn gió mạnh mang theo hơi ẩm bên hồ không ngừng thổi bay chiếc váy màu tím của Vĩnh Hương. Mái tóc dài bồng bềnh của nàng được buộc chặt bởi một chiếc dây cột tóc rộng màu trắng có đính những chiếc chuông vàng. “Ngươi có gì muốn nói không?” Thị nữ trước mặt là người mà nàng chưa bao giờ nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.