Đặc biệt là tiếng kêu của đám người kia, càng ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm tình của hắn lúc này. "Trần Hãn." "Dạ có." Trần Hãn ôm quyền khom người. "Xử lý một chút." Trương Vinh Phương lãnh đạm nói. "Vâng." Trong nháy mắt Trần Hãn hiểu ra. Hắn ta cất bước xoay người, thân pháp chợt lóe, cấp tốc phóng về phía đám thuyền viên. Không bao lâu, từng hồi tiếng kêu thảm thiết dày đặc vang lên, Trần Hãn và nha môn quan binh âm thầm theo dõi phía sau cấp tốc tiến lên, bao vây tiễu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.