Vào lúc giữa trưa, ánh nắng sáng ngời, chiếu xạ phiến lá của các loại thực vật trong rừng càng thêm xanh tươi mơn mởn, giống như là ngọc khắc trong suốt. Không lâu sau, Trương Vinh Phương liền phát hiện một con sơn dương đang cúi đầu ăn cỏ. Sơn dương cách hắn chừng hơn hai mươi mét ở phía đối diện, đang nhàn nhã dạo chơi, thong dong nhai lại thức ăn trong miệng. Trương Vinh Phương thả nhẹ bước chân, từ từ nhích tới gần đối tượng. Chẳng qua là mới nhích tới gần được có mấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.