Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1056 Trở về trái đất

"Ha ha, lần này thế giới ảo mở ra làm ta chiếm được một ít cơ duyên, so với những nơi khác tốt hơn nhiều lắm." Lúc này trong lòng Mặc Vũ tràn đầy sung sướng.

Ông ta cũng tiến vào trong thế giới ảo, chỉ là Diệp Tinh cũng không có gặp được.

Cường giả đi tới thế giới ảo lần này có chừng hơn 10 nghìn người, Diệp Tinh chưa từng gặp qua kỳ thật cũng rất bình thường, Mặc Vũ là sau khi Kiếm Ngân tiến vào thành trì trung tâm mới đi vào, mà sau khi đi ra Mặc Vũ cũng không có chờ đợi, trực tiếp rời đi, cho nên Diệp Tinh vẫn không có nhìn thấy.

"Chỉ là thu hoạch lớn nhất khẳng định là Kiếm Ngân." Trong mắt Mặc Vũ tràn đầy vẻ khát vọng.

Mấy chục triệu điểm ảo, Kiếm Ngân nhất định chiếm được rất nhiều bảo vật cường đại nhất ở trong thế giới ảo, cho nên mới có thể chống lại Hồn Liệt Thiên, nếu như ta có thể đạt được thì sao?” Trong lòng ông ta nhịn không được nghĩ.

Ai cũng biết trên người Kiếm Ngân có bảo vật, thế nhưng ai cũng không dám tiến lên tranh đoạt.

\- Mặc Vũ!

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.

Mặc Vũ cả kinh, vội vàng nhìn lại, lại nhìn thấy một cường giả nhân tộc bay tới, trên mặt ông ta nhất thời lộ ra vẻ kính sợ, cung kính nói: "Kiếm Ngân đại nhân."

Trong lòng ông ta kính sợ, không nghĩ tới vừa nghĩ tới Kiếm Ngân, Kiếm Ngân này liền xuất hiện.

Tuy rằng khát vọng bảo vật trên người Kiếm Ngân, thế nhưng ông ta tự nhiên không dám biểu hiện ra.

Diệp Tinh nhìn Mặc Vũ, nhìn thần linh bất tử cường đại lúc trước khiến mình không hề có lực ngăn cản kia.

Ầm ầm!

Bí thuật Huyễn Yên trong nháy mắt thúc giục ra, mà thân thể Mặc Vũ căn bản không thể nhúc nhích.

"Thời... Thời gian tĩnh chỉ.”

Âm thanh chung quanh lập tức biến mất không thấy, Mặc Vũ trong nháy mắt cảm ứng được, trong mắt ông ta tràn đầy vẻ kinh hãi, nhìn Diệp Tinh, tuy rằng thân thể không cách nào nhúc nhích, nhưng ý thức vội vàng xuyên qua, kinh hoảng nói: "Kiếm Ngân đại nhân, ngươi đây là làm cái gì?"

“Giết ngươi." Diệp Tinh đạm mạc nói, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm.

"Giết... Giết ta? Kiếm Ngân đại nhân, không biết ta đắc tội ngươi..." Trên mặt Mặc Vũ tràn đầy hoảng sợ, muốn nói cái gì, thế nhưng ánh mắt lại lập tức ngây dại xuống.

Thân ảnh nhân loại trước mắt ông ta nhanh chóng biến hóa, rất nhanh biến thành một bộ mặt khác.

"Diệp Tinh?" Mặc Vũ kinh hãi nhìn, trong mắt tràn đầy khó tin.

"Làm sao có thể? Kiếm Ngân là Diệp Tinh? Diệp Tinh không phải mới tu luyện mấy trăm năm, hiện tại đang ở chân linh cảnh sao?"

Kiếm Ngân có thể đánh chết hơn 10 bất tử cảnh đỉnh cấp, miểu sát bất tử cảnh cao cấp, có thể đánh lui cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, thậm chí chiến ngang tay cùng Hồn Liệt Thiên, thực lực khủng bố như vậy mà lại là Diệp Tinh vẻn vẹn ở chân linh cảnh, đây quả thực là chuyện khó có thể tưởng tượng nổi.

“Nhưng vì sao lại muốn giết ta?” Mặc Vũ kinh hãi trong lòng, lại không nhịn được nghĩ lại xem, ông ta và Diệp Tinh cũng không có cừu hận gì.

"Diệp... Diệp Tinh đại nhân, không biết ta làm sai cái gì..." Mặc Vũ lại vội vàng hỏi.

"Mặc Vũ, ngươi biết không? Mấy trăm năm trước khi ngươi đi tới trái đất lấy không gian thuật, ta cũng ở bên cạnh ngươi." Diệp Tinh nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt, trầm giọng nói.

"Không gian thuật?" Mặc Vũ lập tức nhớ tới, hoảng sợ nói: "Không thể nào, người ở bên cạnh ta đều đã chết."

Lúc ông ta lấy ra không gian thuật, lại có một con bé ngăn cản, mà ông ta hơi tản ra một tia khí thế dao động, người chung quanh đã tử vong toàn bộ, chỉ là lấy thân phận của ông ta làm sao có thể để ý đến con kiến nhỏ bé đã chết, căn bản không có chú ý.

"Ta không chết, làm ngươi thất vọng rồi." Diệp Tinh đạm mạc nói.

Soạt!

Kiếm Hủy Nguyên nhẹ nhàng huy động, lập tức xẹt qua trên người Mặc Vũ.

“Không!”

Mặc Vũ kinh hãi trong lòng.

"Diệp Tinh đại nhân, chúng ta cùng là nhân tộc, ngươi giết ta, nếu như bị điều tra ra, nhất định sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc..."

Ông ta còn muốn tranh thủ một đường sinh cơ.

Thế nhưng sắc mặt Diệp Tinh không hề biến hóa, tại thời điểm kiếm Hủy Nguyên nhẹ nhàng xẹt qua trên người ông ta, lực sinh mệnh của Mặc Vũ liền giống như thủy triều tản đi.

Bộp !

Thi thể của ông ta rơi thẳng xuống đất.

"Chết rồi?" Diệp Tinh yên lặng nhìn thi thể Mặc Vũ, trong lòng không biết là cảm giác gì.

Lúc trước đủ để làm hắn tuyệt vọng. Mặc Vũ, chúa tể ba đại vị diện, thực lực vượt xa Kim Hồn, Nguyên Lam, Côn Dương của Thiên Lan giới, hiện giờ cứ như vậy dễ dàng chết trong tay hắn, không hề có lực ngăn cản.

Diệp Tinh nhớ tới đám người Đàm Nguyên Nguyên trước kia đã chết.

Thời gian mới trôi qua hơn hai trăm năm, nhưng lại giống như trôi qua rất lâu rồi.

Thực tế, một số người chết đi có thể sống lại, chỉ có điều sự sống lại rất khó khăn, quan trọng nhất là chịu đựng năm tháng trôi qua.

Lúc Đàm Nguyên Nguyên chết thực lực rất yếu, hiện tại hơn hai trăm năm trôi qua, cho dù cô ấy được sống lại thành công, nhưng năm tháng trôi qua cũng sẽ trong nháy mắt đi tới tuổi thọ cuối cùng, hóa thành tro tàn.

“Diệp Tinh, ngươi không sao chứ?” Tiểu Hắc xuất hiện, nhìn Diệp Tinh hỏi.

"Không có việc gì." Diệp Tinh hít sâu một hơi, lắc đầu.

Tay phải hắn vung lên, thu hồi thi thể Mặc Vũ.

"Hả? Không Kim Sa?"

Kiểm tra một chút, Diệp Tinh vung tay phải lên, một cái nhẫn không gian xuất hiện trên người Mặc Vũ, lúc này nhẫn không gian này còn có một vài hạt cát màu vàng, những cát hạt này chừng 10 mét khối.

“Trên người Mặc Vũ còn có bảo vật này?”

Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Chương 1057 Bản thể rời khỏi Địa Cầu 1

Hiện tại 10 mét khối này tính ra chính là 10 tỷ điểm Thời Không, đây đã là một tài phú vô cùng khổng lồ.

"Có nhiều Không Kim Sa như vậy, còn có không gian thuật, xem ra đều là vì lĩnh ngộ đạo tắc không gian mà chuẩn bị." Diệp Tinh thầm nghĩ.

Mặc Vũ đã nắm giữ hoàn chỉnh đạo tắc thời gian, nếu mà lại nắm giữ đạo tắc không gian, vậy thì có khả năng nắm giữ đại đạo thời không, chỉ là hiển nhiên ông ta không có khả năng thành công.

\- Đi, trở về trái đất!

Không nghĩ nhiều nữa, thân ảnh Diệp Tinh xẹt qua, rất nhanh biến mất ở nơi này.

......

Ngân Hà, trái đất.

Diệp Tinh đang ở cùng Lâm Tiểu Ngư.

" Diệp Tinh, Tiểu Bảo Nhi diện mạo có chút tương tự chúng ta đó có liên lạc lại với anh không?” Lâm Tiểu Ngư tò mò hỏi.

Lúc trước cô nghe Diệp Tinh nói chuyện về cô bé này rồi nên cũng rất có hứng thú với nó.

"Không có." Diệp Tinh lắc đầu.

Hắn ngược lại hy vọng Tiểu Bảo Nhi liên lạc với hắn, chẳng qua vẫn không có tin tức gì.

"Tiểu Tinh." Đang nói, Diệp Kiến An và Lưu Mai đi tới.

Bên cạnh họ, có hai đứa bé trai gái trông chỉ mới mười tuổi.

"Ông nội." Hai đứa bé nhìn thấy Diệp Tinh nhất thời nhào tới, cao hứng hô to.

"Ha ha." Diệp Tinh nhìn hai đứa, đây chính là một cặp sinh đôi của Diệp Lân.

Thế giới ảo mở ra mười năm, bọn chúng đều lớn lên rất nhiều.

"Ông nội, lúc trước bọn cháu đã đi Ngân Hà chơi." Diệp Vinh hưng phấn nói: "Trên đường đi bọn cháu đã nghe những người đó nói rất nhiều chuyện trước kia về ông nội."

Trong mắt cậu tràn đầy vẻ sùng bái. Có thể nói, cậu là nghe sự tích về Diệp Tinh mà lớn lên.

"Ông nội cháu là lợi hại nhất." Diệp Dĩnh cũng sùng bái nhìn Diệp Tinh.

Diệp Tinh cười cười, nói hai câu, sau đó nhìn ba mẹ mình, nói: "Ba mẹ, truyền thừa đạo tắc hệ mộc cùng hệ thủy còn có bảy năm, đến lúc đó tốc độ tiến bộ của cha mẹ nhất định sẽ nhanh hơn rất nhiều."

Phải mất bảy năm để trở về trái đất từ thế giới ảo.

Nhìn Diệp Vinh, Diệp Dĩnh, Diệp Tinh bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, đợi đến khi phân thân Huyễn tộc trở lại trái đất, bọn chúng có lẽ cũng chân chính trưởng thành.

......

Thời gian bảy năm trôi qua.

Vụt!

Không gian trận truyền tống trên bầu trời Thượng Hải chớp động, lập tức có một bóng dáng xuất hiện lại trong nháy mắt biến mất.

Mà ở trong biệt thự Diệp gia, Diệp Tinh đang yên lặng lĩnh ngộ đạo tắc.

Soạt!

Một bóng dáng hiện lên, mà Diệp Tinh mở mắt, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng vui sướng.

Hai quả cầu kỳ lạ xuất hiện trong tay hắn.

"Quả cầu truyền thừa của hai hệ đạo tắc đến tay rồi." Diệp Tinh mừng rỡ, hắn trực tiếp đi ra ngoài.

......

“Tiểu Tinh, đây là quả cầu truyền thừa sao?” Diệp Kiến An, Lưu Mai tò mò nhìn quả cầu trong tay.

"Vâng." Diệp Tinh cười nói: "Ba, mẹ, hai người dung nhập ý thức của mình vào là được."

Nhìn cha mẹ mình luyện hóa Đạo tắc truyền thừa châu, trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Hi vọng cha mẹ có thể đột phá." Trong lòng hắn thầm nói.

Cha mẹ của hắn thiên phú bình thường, rất khó đột phá, Diệp Tinh chỉ có thể tìm kiếm các loại biện pháp khác.

. . . . . .

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt Diệp Tinh đã trở về được ba tháng.

"Tử Vong đạo tắc."

Một chỗ trong biệt thự nhà họ Diệp, Diệp Tinh yên lặng lĩnh ngộ, theo thời gian trôi qua, Tử Vong đạo tắc của hắn nhanh chóng tiến bộ.

Có điều, cho dù có phân thân Tử Vong đạo tắc giới, hiện tại Diệp Tinh cách đột phá còn một khoảng cách rất dài, về phần những đạo tắc khác thì còn lĩnh ngộ thấp hơn.

Trong hơn hai trăm năm, đối với vũ trụ mà nói, chỉ là khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi mà thôi.

Có điều Diệp Tinh cũng không sốt ruột, hết thảy đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.

"Đinh!" Đúng lúc này, bỗng nhiên đồng hồ của Diệp Tinh vang lên.

"Chủ nhân, vị diện Thanh Mặc có đại cơ duyên xuất hiện." Ảo ảnh số 11 xuất hiện, vội vàng nói.

"Hả? Đại cơ duyên?" Nghe vậy, Diệp Tinh nhìn số 11.

Vị diện Thanh Mặc, một trong ba nghìn vị diện của Thế giới Hạo Nguyên, cách Thiên Lan giới cũng không xa.

Số 11 vội vàng gật đầu, nói: "Đúng vậy, chủ nhân, bên trong Thanh Mặc giới xuất hiện một tòa di tích, mà bên trong tòa di tích kia có hai mươi cánh cửa, bên trong mỗi cánh cửa đều có Tử Lưu Kim, hơn nữa đều trên dưới 5kg."

"Tử Lưu Kim?" Nghe vậy, ánh mắt Diệp Tinh sáng lên.

Tử Lưu Kim rất quý giá, đối với cường giả bình thường mà nói thì không có tác dụng gì, nhưng mà đối với luyện khí sư mà nói, giá trị không thể đo lường.

Luyện khí sư luyện chế ra bảo vật cường đại, thậm chí có thể luyện chế ra bảo vật không thua thiên địa linh vật, thậm chí đủ để khiến cho Đại đạo chi chủ điên cuồng, nhưng mà bảo vật càng cường đại, xác suất thất bại cũng càng lớn, có khi luyện chế một trăm lần, cũng không nhất định có thể thành công một lần.

Dù sao toàn bộ quá trình luyện khí từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc có vô số bước phức tạp, không thể có một bước sai lầm, nếu làm sai, tác dụng của bảo vật sẽ hạ thấp rất nhiều.

Mà Tử Lưu Kim tương đương với việc gia tăng tính dẻo của quá trình tinh luyện vũ khí, cho dù trong quá trình luyện chế xuất hiện một ít lỗi, cũng có thể thông qua Tử Lưu Kim nhanh chóng sửa chữa lại, có thể tiếp tục luyện chế.

Thậm chí Tử Lưu Kim này còn có một ít tác dụng đối với việc luyện chế bảo vật đỉnh cấp, cho nên giá cả quý giá cũng là chuyện đương nhiên.

Mà 5kg Tử Lưu Kim đó là đại biểu cho 5 tỷ điểm Thời Không!

"Hai mươi cánh cửa, vậy chẳng phải có nghĩa là có 100 tỷ điểm Thời Không sao?" Trong mắt Diệp Tinh lấp lánh ánh sáng kinh ngạc lẫn vui mừng.
Chương 1058 Bản thể rời khỏi Địa Cầu 2

Điểm Thời Không rất quý giá, giống như khi đó hắn đổi nhiều bảo vật trong bảo khố của thành Thời Không như vậy, lúc trước hắn cắn răng đem phần lớn bảo vật trên người giao dịch ra ngoài, lúc này mới tập hợp đủ 120 tỷ điểm Thời Không, chiếm được kiếm Hủy Nguyên có lực công kích đạt tới cấp bậc vô địch trong Bất Tử Cảnh bình thường, dựa vào kiếm Hủy Nguyên, thậm chí hắn còn đấu ngang tay với Hồn Liệt Thiên.

Mà bên trong thành Thời Không thậm chí còn có bảo vật còn cường đại hơn so với kiếm Hủy Nguyên! Chỉ là hắn không đổi được. Những bảo vật đắc giá này, cho dù là Đại đạo chi chủ cũng không nhất định có thể đổi được.

Đương nhiên Diệp Tinh muốn có càng nhiều điểm Thời Không.

"Đúng vậy, chủ nhân." Số 11 vội vàng gật đầu đáp.

Lúc trước Diệp Tinh dặn dò nó liên tục chú ý tin tức của các loại di tích, nếu có bảo vật trân quý thì nhanh chóng báo cáo.

"Có điều tin tức này đã truyền ra, hẳn là có rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh Nhân tộc đã đi tới đó rồi, hơn nữa vị diện Thanh Mặc thường xuyên xuất hiện bảo vật, lúc bình thường cũng đã có rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh ở đây rồi." Số 11 bổ sung.

"Ta biết." Diệp Tinh gật gật đầu.

Bên trong vũ trụ có rất nhiều bí cảnh, di tích, đương nhiên bên trong Nhân tộc cũng có vô số, rất nhiều cường giả Nhân tộc cũng sẽ tiến vào mạo hiểm.

"Đối ứng với 20 cánh cửa kia là 20 chiếc chìa khóa, những chiếc chìa khóa này được cất dấu ngay tại phụ cận của 20 cánh cửa kia, rất khó tìm được, linh hồn càng mạnh, cơ hội tìm được cũng sẽ lớn hơn một chút. Hiện tại đã có cường giả tìm được một chiếc, đây là những tin tức mới vừa hiện lên." Số 11 lại tiếp tục nói.

"Mà sau khi mở cửa ra sẽ có thể xuất hiện sinh mệnh huyễn hóa, thực lực đại khái có thể đạt tới Bất Tử Cảnh bình thường, phải giết chết chúng hoặc khiến năng lượng của chúng hao hết, mới có thể đạt được Tử Lưu Kim."

"Linh hồn càng mạnh, thì càng dễ tìm sao? Sinh mệnh huyễn hóa?" Diệp Tinh nghĩ thầm.

Hắn hơi trầm ngâm một chút, nhanh chóng lập xong kế hoạch.

Nhìn tin tức một chút, Diệp Tinh nhanh chóng đi ra ngoài.

. . . . . .

"Diệp Tinh, anh nói anh chuẩn bị đi vị diện Thanh Mặc à?" Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh nói.

Vừa rồi Diệp Tinh đã kể sự việc với cô một chút.

"Ừ." Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Lần này bản thể của anh đi trước, sau đó phân thân Huyễn tộc cũng sẽ đến."

Phân thân Huyễn tộc của hắn đã về tới Địa Cầu, tạm thời còn chưa rời đi.

Nghe vậy, Lâm Tiểu Ngư hơi yên lòng, nói: "Vậy anh cẩn thận một chút."

Cô biết thực lực phân thân Huyễn tộc của Diệp Tinh.

"Yên tâm." Diệp Tinh mỉm cười nói.

Nói vài câu với người nhà, Diệp Tinh yên lặng rời khỏi Địa Cầu.

. . . . . .

Bên trong máy phi hành cực lớn, Diệp Tinh đang yên lặng suy nghĩ.

"Lần này đi vị diện Thanh Mặc, có hai mục đích, thứ nhất là đạt được Tử Lưu Kim."

Trên thực tế phân thân Huyễn tộc của Diệp Tinh có thể đi một mình, nhưng mà linh hồn của bản thể hắn mạnh hơn, sẽ dễ dàng tìm kiếm chìa khóa hơn, đương nhiên Diệp Tinh sẽ không bỏ qua.

"Mà mục đích thứ hai chính là hấp dẫn cường giả dị tộc, sau đó. . . Đánh chết bọn họ." Trong mắt Diệp Tinh lóe lên ánh sáng.

Dị tộc chưa bao giờ đình chỉ ám sát hắn, hơn 100 năm ở trên Địa Cầu, dị tộc đã phát động nhiều lần tập sát.

Cho dù dị tộc biết bên trong Hệ Ngân Hà có trận pháp cường đại bảo hộ, nhưng chỉ cần có cơ hội, vẫn sẽ không bỏ qua.

"Dị tộc, lần này ta chủ động xuất hiện, không biết các ngươi sẽ đến mấy người?" Diệp Tinh nhìn vô số khí lưu hỗn độn tràn ngập bên ngoài máy phi hành.

Cường giả dị tộc ẩn núp ở Nhân tộc có thực lực mạnh nhất ở vào Bất Tử Cảnh, trên cơ bản Bất Tử Cảnh đỉnh cấp đã là mạnh nhất.

Dù sao phái người càng cường đại đến thì căn bản là mất nhiều hơn được.

Giống như Thao Liệt, thiên phú Hư Không Cảnh đứng thứ tư Nhân tộc hiện tại cũng chỉ ở vào Bất Tử Cảnh thôi.

Chỉ cần ra tay ở trong Nhân tộc, thì trên cơ bản hẳn là sẽ có kết cục phải chết, những cường giả dị tộc này cũng không phải kẻ ngốc.

Nếu phái một vị Đại đạo chi chủ đến ám sát Diệp Tinh, thì cho dù đánh chết Diệp Tinh, nhưng mà vị Đại đạo chi chủ kia cũng sẽ chết, cho dù Diệp Tinh tiếp tục trưởng thành cũng không nhất định có thể trở thành Đại đạo chi chủ, đương nhiên những dị tộc này không có khả năng làm như vậy.

Cho nên, với thực lực hiện tại của phân thân Huyễn tộc của hắn, chỉ cần cường giả Bất Tử Cảnh của dị tộc đến, trên cơ bản hẳn là có kết cục phải chết.

Trong mắt Diệp Tinh lóe lên ánh sáng lạnh, hiện tại hắn cũng không phải là thanh niên nhỏ yếu không có một chút lực ngăn cản khi đối mặt với sự tập sát của cường giả Bất Tử Cảnh tại Tử Vong giới kia.

. . . . . .

Vị diện Thanh Mặc, là một vị diện tương đối cường đại trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên, bên trong có chừng chín vị cường giả Bất Tử Cảnh bản thổ, cộng thêm ngoại lai, số lượng cường giả Bất Tử Cảnh bên trong tuyệt đối vượt xa bên ngoài.

Lúc này một chỗ trong vị diện Thanh Mặc, có rất nhiều thị vệ mặc áo giáp đang trú đóng ở nơi này.

Hưu!

Bỗng nhiên, một bóng người xẹt qua, nhanh chóng tiến vào bên trong.

"Đó là. . . Bất Tử thần minh!"

"Có gì mà kinh ngạc, ta đã nhìn thấy hơn mười vị Bất Tử thần minh ở trong này rồi."

"Không biết chuyện gì xảy ra?"

"Nghe nói nơi này xuất hiện một bảo tàng, nên mới có thể hấp dẫn nhiều Bất Tử Cảnh thần minh đến như vậy."

"Oa, bảo vật khiến cho Bất Tử thần minh cũng động tâm, thì phải quý giá đến mức nào chứ?"

Xa xa, một số người chú ý đến tình cảnh ở nơi này, nhịn không được nghị luận.
Chương 1059 Chênh lệch cảnh giới 1

Một số người chú ý tới tình cảnh nơi này, nhịn không được nghị luận.

Đối với bọn họ mà nói, Bất Tử thần minh kia hoàn toàn chính là sự tồn tại trong truyền thuyết, bình thường rất ít nhìn thấy, nhưng mà hiện tại lại liên tục xuất hiện.

"Khám Mặc Tư, ngươi cũng tới?"

"Ha ha, không phải ngươi thích thăm dò các nơi trong vũ trụ sao? Sao lại có thời gian tới đây?"

"Khám Mặc Tư."

Lúc này tại một chỗ trong khu vực này tụ tập nhiều cường giả Bất Tử Cảnh, bọn họ đang tìm kiếm thứ gì đó ở nơi này, lúc nhìn thấy một người đàn ông có khuôn mặt bình thường, trên đầu có một chiếc sừng dài màu đen, liền cười nói.

"Ha ha, mới từ Thế giới ảo bên kia trở về, không nghĩ tới nơi này lại có Tử Lưu Kim xuất hiện, nên ta liền đến nơi này." Người đàn ông một sừng có khuôn mặt bình thường Khám Mặc Tư cười to nói.

"Thế giới ảo? Đi đến nơi đó thấp nhất cũng là cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp, cường giả tụ tập."

"Đúng vậy, có điều lần này Thế giới ảo trở thành nơi Nhân tộc Kiếm Ngân của chúng ta quật khởi."

"Năm vị Bất Tử Cảnh đỉnh cấp, 100 vị Bất Tử Cảnh cao cấp, toàn bộ đều bị đánh chết, thậm chí đều là miểu sát, nhiều dị tộc như vậy ra tay cũng không lưu được Kiếm Ngân, quá lợi hại."

Nghe được Thế giới ảo, rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh lập tức nghị luận, trong mắt bọn họ còn tràn đầy vẻ kính sợ.

Thời gian đã qua vài năm, nhưng mà dư âm về Thế giới ảo vẫn còn chưa tiêu tán, dù sao thì cũng hiếm khi phát sinh chuyện có nhiều cường giả Bất Tử Cảnh tử vong như vậy.

Từng vị cường giả đều nghị luận, tuy rằng như thế, nhưng mà bọn họ cũng đang tản ra linh hồn của mình để tìm kiếm chìa khóa.

. . . . . .

Thời gian trôi qua cực nhanh, không biết qua bao lâu, sau đó có một thanh niên nhanh chóng bay tới, nhìn về phía nơi này.

"Nơi này chính là khu vực di tích Tử Lưu Kim sao?" Diệp Tinh nhìn nơi này, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

"Bản thể đã lâu không đi ra, không biết lần này có thu hoạch hay không?"

Hắn trực tiếp hướng về phía xa bay đi.

"Các ngươi nhìn vị thanh niên kia!"

"Hình như là. . . Tuyệt thế thiên tài Diệp Tinh!"

"Đúng vậy, trước đó không lâu ta còn xem video trận chiến của Diệp Tinh, tuy rằng thoạt nhìn khí chất có hơi khác, nhưng mà những cái khác đều giống nhau, tuyệt đối không sai được."

"Diệp Tinh hắn đi vào vị diện Thanh Mặc?"

"Nhiều cường giả dị tộc muốn đánh chết Diệp Tinh như vậy, vậy mà lần này hắn lại dám xuất hiện?"

Xa xa mọi người nhìn thấy bóng dáng của Diệp Tinh, lập tức nhịn không được nói.

Hiện tại Diệp Tinh là thiên tài hàng đầu của Nhân loại giai đoạn này, rất nhiều người đều biết hắn, gần như toàn bộ các thế lực đều lấy Diệp Tinh làm mục tiêu, để khích lệ thiên tài của thế lực mình.

"Diệp Tinh?" Thị vệ trông coi nhìn thấy Diệp Tinh đến, trong mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, trên mặt bọn họ vội vàng lộ ra vẻ cung kính.

"Bái kiến Diệp Tinh đại nhân!"

"Ta có thể đi vào chứ?" Diệp Tinh nhìn về phía những thị vệ này, dò hỏi.

Thị vệ cầm đầu không dám ngăn cản, vội vàng nói: "Đương nhiên có thể."

Đùa à, Diệp Tinh chính là đệ tử của người sáng lập thành Thời Không, Thánh tôn Thời Không đó, thân phận, địa vị khủng bố cỡ nào chứ? Cho dù là cường giả Bất Tử Cảnh bình thường bọn họ cũng không dám ngăn cản, sao có thể dám ngăn cản Diệp Tinh?

Diệp Tinh mỉm cười, sau đó trực tiếp bay vào.

"Đi vào rồi."

"Nhất định là Diệp Tinh cũng đến tìm kiếm bảo vật."

"Không biết rốt cuộc nơi này xuất hiện bảo vật gì, không chỉ có rất nhiều Bất Tử thần minh đến, mà ngay cả tuyệt thế thiên tài Diệp Tinh cũng đến đây."

"Đáng tiếc chúng ta không vào được."

Mọi người bên ngoài thấy bóng dáng Diệp Tinh biến mất, đều nghị luận.

"Lại có người đến đây?"

"Là vị cường giả Bất Tử Cảnh nào đây?"

Mà lúc này, mọi người bên trong di tích cảm ứng được động tĩnh ở phía xa, đều nhìn về phía bên ngoài.

Di tích này hiện ra, bọn họ đều là cường giả Nhân tộc, đương nhiên không có khả năng bá chiếm, trên thực tế bọn họ cũng không có thực lực bá chiếm, muốn lấy được bảo vật, hoàn toàn phải xem vận may của bọn họ.

"Diệp Tinh?" Khi nhìn thấy khuôn mặt của người tới, trên mặt những cường giả Bất Tử Cảnh này lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

Có điều chỉ kinh ngạc một chút, lập tức liền có nhiều cường giả Bất Tử Cảnh nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Tinh, cười to nói.

"Ha ha, Diệp Tinh."

"Không nghĩ tới lại gặp ngươi ở trong này."

"Lúc trước ta còn dự tính đến Hệ Ngân Hà bái phỏng ngươi đấy."

Trên mặt rất nhiều cường giả đều mang vẻ tươi cười.

"Chào mọi người." Diệp Tinh cũng cười ứng phó.

Phần lớn cường giả đều bay ra, tuy nhiên vẫn có một số ít cường giả chỉ đứng nhìn tình cảnh nơi này.

"Vân Hàng, ngươi xem, Diệp Tinh thật phong quang, vừa xuất hiện đã có nhiều cường giả Bất Tử Cảnh đến kết giao như vậy." Một người đàn ông trung niên cao gầy trong đó cười nói.

Mặc dù đang cười, nhưng mà sâu trong mắt ông ta rõ ràng có một tia không vui.

"Hừ! Tử Lưu Kim là bảo vật Bất Tử Cảnh mới có tư cách tranh đoạt, hắn chỉ là một Chân Linh Cảnh chạy đến đây đến xem náo nhiệt gì chứ?" Một người đàn ông cường tráng giống như một ngọn núi nhíu mày nói.

Chân Linh Cảnh, tuổi thọ chỉ có mấy chục triệu năm, đợi cho thời gian trôi qua sẽ hóa thành một nắm đất vàng.

Chỉ có đạt tới Bất Tử Cảnh, đó mới là thọ mệnh vĩnh hằng. Trên một vị diện, trên thực tế cường giả Chân Linh Cảnh chiếm đa số, nhưng mà Bất Tử Cảnh chỉ có vài vị.
Chương 1060 Chênh lệch cảnh giới 2

Hai người hiểu rõ ràng ranh giới, cho nên cường giả Bất Tử Cảnh rất khinh thường Chân Linh Cảnh, căn bản sẽ không để ý.

Những thị vệ ngoài cửa cũng ngăn cản những cường giả dưới Bất Tử Cảnh tiến vào.

Nơi này có bảo vật xuất thế, trên thực tế bất kỳ kẻ nào cũng có thể tiến vào trong đó, nhưng mà bọn họ sẽ không cho phép đám người Chân Linh Cảnh yếu ớt đến tranh đoạt bảo vật với bọn họ, đây là sự khiêu khích đối với địa vị của bọn họ.

Người đàn ông cao gầy mỉm cười nói: "Diệp Tinh chính là đệ tử của Thánh tôn Thời Không, thiên phú tuyệt thế, sao có thể nói là không có tư cách chứ?"

"Cho dù hắn là đệ tử của Thánh tôn Thời Không, nhưng mà Thánh tôn Thời Không là Thánh tôn Thời Không, chúng ta vô cùng kính sợ, nhưng Diệp Tinh chính là Diệp Tinh, cường giả Bất Tử Cảnh chúng ta tới nơi này tranh đoạt bảo vật, hắn là một vị Chân Linh Cảnh có thể làm cái gì?"

Vân Hàng trầm giọng nói.

Chân Linh Cảnh chính là Chân Linh Cảnh, dù địa vị Diệp Tinh có cao đi nữa thì thế nào chứ, không đạt tới Bất Tử Cảnh, sẽ không thể đứng chung một chỗ cùng bọn họ.

Thật ra đây cũng là chuyện rất bình thường, vũ trụ này là nhìn vào thực lực, không có thực lực, cho dù thiên phú của ngươi có tốt đi nữa, cũng sẽ có người cho rằng ngươi không đủ tư cách.

Dù sao trên con đường trưởng thành nói không chừng sẽ có lúc ngã xuống, nếu không thể trưởng thành được, thì tất cả đều là hư không.

"Ha ha, ta không dám đi nói Diệp Tinh đâu." Người đàn ông cao gầy Bá Nguyên Lan mỉm cười nói.

"Hừ! Ta đi nói." Giọng Vân Hàng ầm ầm nói.

Sau đó ông ta bước qua.

"Thật đúng là tên ngốc to xác." Bá Nguyên Lan đứng ở bên cạnh, trong lòng cười nhạo một tiếng, nhưng ông ta vẫn yên lặng đứng ở một bên, chờ đợi sự tình phát triển.

"Diệp Tinh." Lúc này Diệp Tinh đang trò chuyện với người khác, bỗng nhiên một người đàn ông vô cùng cường tráng đi tới.

"Ngươi là?" Diệp Tinh nhìn người tới mỉm cười nói.

"Diệp Tinh, đây là Vân Hàng, một vị cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp của gia tộc Vân Hồn." Ở bên cạnh, người đàn ông một sừng màu đen Khám Mặc Tư truyền âm nói.

"Gia tộc Vân Hồn?" Trong lòng Diệp Tinh hơi động.

Vân Hồn, tồn tại vĩ đại cấp bậc Thánh hoàng của tháp Hư Thủy, một trong tam đại Thánh Địa Nhân tộc.

"Ta là Vân Hàng." Giọng nói ầm ầm của người đàn ông cường tráng vang lên: "Diệp Tinh, ngươi đến đây làm gì?"

Ánh mắt của ông ta nhìn chằm chằm Diệp Tinh.

"Làm gì?"

Diệp Tinh lãnh đạm nói: "Đương nhiên tới tìm Tử Lưu Kim."

"Tìm kiếm bảo vật?" Vân Hàng nhìn Diệp Tinh, giọng nói ầm ầm: "Cho dù ngươi tìm được chìa khóa, thì Tử Lưu Kim ở nơi này cần tự mình lấy ra, ngươi có thực lực lấy ra sao?"

Muốn lấy bảo vật ra, phải giết chết sinh mệnh huyễn hóa kia.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh nói: "Cái này không phiền ngươi lo lắng."

Mọi người xung quanh đều nhìn tình huống nơi này.

"Thật ra Vân Hàng nói đúng, cho dù có được chìa khóa, nhưng Tử Lưu Kim này cũng cần có thực lực Bất Tử Cảnh mới có thể lấy ra."

"Diệp Tinh đúng là tuyệt thế thiên tài, nhưng mà muốn dùng thực lực chân chính để lấy ra, căn bản là không có khả năng."

"Đúng, cảnh giới nào thì nên tranh đoạt bảo vật ở cảnh giới đó."

Mấy vị cường giả đều nghị luận.

Trên thực tế, quả thật có cường giả không ưa Diệp Tinh, thực lực ở ngay đó, đối với bọn họ mà nói chỉ nhìn vào thực lực, cũng không để ý đến thiên phú của ngươi.

Tuy rằng trong lòng nghĩ vậy, nhưng mà hiển nhiên bọn họ không dám nói ra.

"Hừ!" Vân Hàng hừ lạnh một tiếng.

Diệp Tinh cũng không để ý tới ông ta nữa, mà xoay người rời đi.

"Vân Hàng, ngươi không có việc gì trêu chọc Diệp Tinh làm gì?" Có mấy người giao hảo với Vân Hàng, thấy Diệp Tinh rời đi, nhất thời nhịn không được nói.

"Chỉ là ta không ưa." Vân Hàng hừ lạnh một tiếng: "Nghe đồn Diệp Tinh đột phá đến Chân Linh Cảnh hơn một trăm năm vẫn luôn ở trên Địa Cầu, không dám đi ra ngoài mạo hiểm, sợ nguy hiểm, hiện tại thấy nơi này có bảo vật quý giá, lại nhanh chóng đến."

Trong lòng ông ta rất khinh thường đối với loại thiên tài không dám mạo hiểm như Diệp Tinh, trong lòng rất xem thường.

"Không ưa thì ngươi có thể làm gì? Diệp Tinh chính là đệ tử của Thánh tôn Thời Không, luận địa vị cao hơn chúng ta rất nhiều." Cường giả ở bên cạnh lắc đầu nói.

Thật ra bọn họ cũng không có hảo cảm gì đối với Diệp Tinh, chẳng qua cũng không dám đắc tội.

"Hừ, cho dù địa vị Diệp Tinh cao tới đâu, nhưng mà luận về thực lực thì ta có thể dễ dàng đánh chết hắn, nhìn không ưa thì ta nói không ưa, hắn có năng lực làm khó dễ được ta?" Vân Hàng hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý chút nào.

Tính cách của ông ta chính là như vậy,

Muốn nói cái gì thì nói cái đó.

"Vân Hàng, ngươi cũng thật khí phách." Người đàn ông cao gầy Bá Nguyên Lan đi tới, mỉm cười nói.

Nhìn Diệp Tinh bị Vân Hàng nói đến một câu cũng không nói được, trong lòng ông ta vô cùng vui sướng.

Mà Diệp Tinh cũng không thèm để ý đến bọn họ, lúc này Diệp Tinh tản linh hồn ra bắt đầu tìm kiếm bảo vật.

"Diệp Tinh, Vân Hàng này là sinh mệnh thuộc tộc Nham Nhân*, đầu óc có hơi thẳng." Khám Mặc Tư đứng ở bên cạnh Diệp Tinh, nghĩ một chút vẫn nhịn không được nói.

_*Tộc Nham Nhân: tộc người đá_

_*Tộc Nham Nhân: tộc người đá_

Ông ta có quan hệ tốt với Vân Hàng.

"Yên tâm, ta cũng không đến mức tức giận vì chuyện này." Diệp Tinh bình tĩnh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK