Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 716 Hình thái hoàn chỉnh của kiếm trận Thiên Huyền!

Dựa theo phỏng đoán của bọn họ, thực lực Diệp Tinh cho dù có tiến bộ, cũng không nên tiến bộ nhanh như vậy!

Nhưng hiện tại nhìn trận đấu này, Diệp Tinh đánh bại vị trí thứ 3 mà còn chưa có khó khăn gì.

Tuy rằng hao phí một chút thời gian, thế nhưng bọn họ hoàn toàn có thể thấy được Diệp Tinh chưa hề dùng hết toàn lực.   

......   

Trong hư không, nương theo giọng nói lạnh lùng của Diệp Tinh vang lên, ánh mắt mọi người cơ hồ đều nhìn về phía Mặc Hồn.   

Phía trước đám người, Mặc Hồn một mực yên lặng đứng thẳng, anh ta nhìn trận đấu trước bia tinh không.   

Vụt!   

Thân ảnh anh ta vừa động, từng bước từng bước bước lên hư không.   

- Mặc Hồn, trận chiến này trông cả vào ngươi!   

- Ngươi nhất định sẽ thắng!   

- Đánh bại Diệp Tinh đi!   

......   

Mọi người nhìn Mặc Hồn, nhao nhao nói, trong mắt có một tia chờ mong.   

Hiện tại chỉ còn lại có Mặc Hồn, toàn bộ 86 người phía trước bị Diệp Tinh đánh bại, điều này với tộc Không Nguyên bọn họ mà nói tuyệt đối là một sự sỉ nhục.   

Đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian là điều tự hào nhất của bọn họ đều bị bại dưới tay Diệp Tinh, bọn họ căn bản không có cách nào chịu đựng được sự sỉ nhục này.   

"Diệp Tinh, ta thừa nhận ta đã đánh giá thấp ngươi." Mặc Hồn đứng ở trong hư không, nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói.   

Trên mặt anh ta cũng mang theo một tia ngưng trọng, Diệp Tinh biểu hiện ra thực lực hoàn toàn ngoài dự liệu của tất cả mọi người.   

"Ồ? Vậy anh cho rằng thực lực của tôi là như thế nào?" Diệp Tinh bình tĩnh nói.   

Mặc Hồn nắm trường côn trong tay, trong mắt chợt lộ ra một tia chiến ý điên cuồng.   

“Những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là, ngươi sẽ bại trận trong tay ta!”   

Ầm ầm!   

Khí thế dao động khủng bố bộc phát, dao động của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh mạnh mẽ thi triển.   

Quang mang dao động, sau đó không ngừng ngưng tụ ở trước người,tạo thành một cự thú khủng bố!   

Cự thú nhìn qua trên người trải rộng lân giáp, trên đầu có hai sừng.   

- Rống!   

Sau đó cự thú lân giáp hai sừng gầm nhẹ một tiếng.   

Hư không run rẩy, tấm màng mỏng bao phủ toàn bộ bia tinh không không ngừng rung động.  

"Thánh thú ảnh! Đó là thánh thú ảnh! Mặc Hồn đã luyện thành công công kích cường đại này rồi!"

"Luyện thành một chiêu này, thậm chí có thể địch lại cường giả nắm giữ hoàn toàn đạo chi tâm! Vẻn vẹn ở hư không cảnh liền đạt tới tình trạng này, Mặc Hồn quá mạnh!"

“Diệp Tinh thua là cái chắc!"   

......   

Rất nhiều người tộc Không Nguyên nhìn cự thú lân giáp hai sừng, trong mắt tràn đầy hưng phấn, kích động.   

Lĩnh ngộ đạo tắc có hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là giai hạt giống hư không, giai đoạn này là giai đoạn lĩnh ngộ tốt nhất, giai đoạn thứ hai chính là giai đoạn đạo chi tâm.   

Hầu như tất cả các cường giả chân linh cảnh cho dù đến gần thọ mệnh cũng chưa chắc có thể nắm giữ hoàn toàn giai đoạn này.   

"Là thánh thú ảnh! Không nghĩ tới Mặc Hồn cũng luyện thành.”

“Nham Hành thiên phú tuyệt thế đã sớm luyện thành, hiện tại tộc ta lại xuất hiện thêm người thứ hai!”   

......   

Mấy người Viêm Lăng thấy thế, trên mặt cũng lộ ra vẻ mừng rỡ.   

- Là sinh vật lân giáp trong không gian sao? Trong hư không, Diệp Tinh nhìn cự thú gầm nhẹ, trong mắt hơi kinh hãi.   

- Đi!   

Chỉ là động tác trong tay hắn vẫn không dừng, tay phải vung lên, lập tức không ngừng xuất hiện từng thanh trường kiếm.   

1000 thanh... 3000 thanh... 5000 thanh... 9000 thanh...   

Cuối cùng thậm chí xuất hiện 9999 thanh!   

"Hả? Kiếm trận Thiên Huyền! Là phiên bản đầy đủ của kiếm trận Thiên Huyền!"   

Cách đó không xa, thân thể Mặc Uyên căng thẳng, đột nhiên xuất hiện ngoài ý muốn.   

Ông ta thấy được kiếm trận Thiên Huyền mà Diệp Tinh thi triển, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ vui sướng.   

“Đó là kiếm trận Thiên Huyền!”  

“Là công kích mà Dương Vũ đại nhân của tộc ta sáng tạo ra!”   

“Hình thái hoàn chỉnh của kiếm trận Thiên Huyền, Diệp Tinh này lại có thể nắm giữ công kích này!”  

"Loại cấp độ kiếm trận Thiên Huyền này mới chỉ có Nham Hành sử dụng ở thi đấu tuyển chọn truyền thừa mà thôi."   

Những người khác cũng đều nhìn từng thanh trường kiếm xoay tròn trong hư không.    

Cung chủ Dương Vũ sáng tạo ra kiếm trận Vạn Huyền là người của tộc Không Nguyên bọn họ, tộc bọn họ tất nhiên cũng có rất nhiều người tu luyện phương pháp công kích này.   

Nhìn từng thanh trường kiếm bay múa, sắc mặt bọn họ nhìn Diệp Tinh rõ ràng đã thay đổi.   

Thực tế, rất nhiều người bọn họ cũng không hiểu rõ về Diệp Tinh, chỉ biết Diệp Tinh là thiên tài nhân tộc đến tiếp nhận truyền thừa mà thôi.   

Dù sao tin tức mấy người đạo chủ Viêm Lăng tra được về Diệp Tinh cũng không có khả năng để cho cả tộc biết.   

Thế nhưng người tộc Không Nguyên rất hiểu rõ về kiếm trận Thiên Huyền, muốn ở hư không cảnh nắm giữ được kiếm trận này cần thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh cực mạnh, thậm chí còn cần khả năng lĩnh ngộ cường đại, thiếu một cái cũng không được!

Cho dù bọn họ là con cưng của trời,thì cũng cần một thời gian rất dài mới có thể xuất hiện một thiên tài ở hư không cảnh nắm giữ hoàn chỉnh kiếm trận Thiên Huyền.   

“Kiếm trận này đơn giản như vậy?” Lúc này Diệp Tinh khống chế rất nhiều trường kiếm, trong mắt mang theo một tia vui mừng.   

Trước đó kiếm trận Thiên Huyền của hắn ở hư không cảnh cũng đã nắm giữ được hơn phân nửa, thế nhưng sau này tiến bộ càng ngày càng khó, cho dù đột phá đến hư không cảnh cũng chưa hoàn toàn nắm giữ được kiếm trận Thiên Huyền này.
Chương 717 Hoàn toàn thất bại!(1)

Chương 717: Hoàn toàn thất bại!(1)

10 năm truyền thừa, hắn tiến bộ quá nhiều,hiện tại có thể dễ dàng sử dụng nó.   

Phải biết rằng, sau kiếm trận Thiên Huyền chính là kiếm trận Vạn Huyền!   

Nếu như hoàn toàn nắm giữ được kiếm trận Vạn Huyền thì có thể địch lại cường giả bất tử cảnh bình thường!   

- Kiếm trận Thiên Huyền sao? Mặc Hồn nhìn từng thanh trường kiếm đang bay múa.   

- Để ta xem là thánh thú ảnh của ta lợi hại, hay là kiếm trận Thiên Huyền của ngươi lợi hại! Mặc Hồn trầm giọng nói.   

- Rống!   

Cự thú lân giáp hai sừng gầm thét, nhanh chóng tập kích về phía Diệp Tinh.   

- Đi!   

Diệp Tinh vững vàng đứng thẳng, tay phải hắn vung lên, trường kiếm bay múa, trực tiếp nghênh đón cự thú, hai công kích dây dưa điên cuồng, va chạm trên không trung.   

Đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh điên cuồng lưu chuyển, hai người đều dùng hai hệ đạo công kích này.   

"Thật mạnh! Không chỉ có Mặc Hồn mạnh, thực lực của Diệp Tinh cũng mạnh như thế!"

“Trận này chúng ta sẽ không thua chứ?"

“Nói cái gì vậy? Mặc Hồn căn bản chưa ở thế hạ phong mà!"   

Nhìn va chạm điên cuồng trong hư không, dường như thế lực ngang nhau, trong lòng một vài người tộc Không Nguyên theo bản năng xuất hiện một suy nghĩ không hay.   

- Diệt cho ta! Mặc Hồn gầm nhẹ, cự thú lân giáp hai sừng gầm thét, điên cuồng tập kích Diệp Tinh.   

Sắc mặt anh ta âm trầm, bởi vì bây giờ anh ta mới hoàn toàn cảm thấy kiếm trận Thiên Huyền này khó chơi.   

"Mặc Hồn, anh vẫn muốn khiêu chiến tôi sao? Thực lực của anh chỉ có thế này sao?" Sắc mặt Diệp Tinh lạnh nhạt, nói, "Nếu như vẻn vẹn chỉ như thế, trận này anh không thắng được đâu!"

- Hừ! Mặc Hồn hừ lạnh một tiếng.   

"Rắc rắc!"   

Anh ta còn đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên sắc mặt đại biến.   

Trên người lân giáp lại xuất hiện một vết nứt.   

- Không hay rồi, thánh thú ảnh xuất hiện vết nứt!

Tộc Không Nguyên vây xem nhìn thấy tình cảnh này, nhất thời sắc mặt đều phát sinh biến hóa.

Trong cuộc va chạm này, Diệp Tinh hoàn toàn chiếm ưu thế!   

- Thánh thú ảnh không địch lại kiếm trận Thiên Huyền của Diệp Tinh!   

- Mặc Hồn không phải là đối thủ của Diệp Tinh thật sao?"   

Những người tộc Không Nguyên khẩn trương quan sát trận đấu.

"Cái gì?" Sắc mặt Mặc Hồn khẽ biến, giận dữ rống một tiếng nói: "Ngưng cho ta!"  

Quang mang bộc phát, vết nứt của lân giáp khổng lồ trong hư không đang nhanh chóng khôi phục lại.   

“Ầm ầm!"   

Thế nhưng, một thanh trường kiếm bay tới, tốc độ nhanh đến cực hạn, không ngừng đánh trúng vết nứt của lân giáp.

- Mặc Hồn, anh thua rồi! Trong hư không, Diệp Tinh bình tĩnh nói, vung tay phải lên.   

Vút! Vút! Vút!   

Từng thanh trường kiếm bay ra, giống như một dòng sông, bao phủ toàn bộ sinh vật lân giáp hai sừng!   

Quang mang dường như bao phủ toàn bộ chiến trường tinh không.   

- Ngăn cản cho ta! Mặc Hồn gầm nhẹ, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận, gân xanh trên người anh ta nổi lên, giống như một con sư tử tức giận.   

"Ta không thể thua! Danh ngạch của ta bị ngươi cướp đi, ta tuyệt đối không thể thua Diệp Tinh ngươi!"   

Danh ngạch bị cướp khiến anh ta không cam lòng, phẫn nộ, anh ta vì trận chiến này mà chờ đợi lâu như vậy, trả giá lớn như vậy, anh ta tuyệt đối không cho phép mình thất bại!   

Anh ta không thể tưởng tượng những gì sẽ xảy ra với mình sau khi anh ta thất bại.   

"Rắc rắc!"   

Bỗng nhiên, trên người thánh thú ảnh xuất hiện vô số vết nứt, sau đó bị vỡ nát toàn bộ ở trong mắt mọi người.

Khôngggg!   

Mặc Hồn nhìn thánh thú ảnh bị vỡ nát, giận dữ gầm lên một tiếng, trên mặt anh ta tràn đầy vẻ điên cuồng, ngăn cản những trường kiếm này, đồng thời thử ngưng tụ thánh thú ảnh này một lần nữa.   

Thế nhưng, dường như trường kiếm vẫn điên cuồng xẹt qua thân thể anh ta,anh ta cảm giác lục phủ ngũ tạng trong cơ thể mình trong nháy mắt bị nghiền nát hơn phân nửa.   

"Phụt!"   

Từng ngụm máu tươi trong miệng Mặc Hồn phun ra, sau đó thân thể hung hăng rơi xuống mặt đất.   

Vút! Vút! Vút!   

Từng thanh trường kiếm bay múa, một lần nữa trở lại phía sau Diệp Tinh.   

Trước tấm bia tinh không khổng lồ, chỉ có một mình hắn đứng thẳng, nhìn xuống tất cả thiên tài tộc Không Nguyên.   

“Kết quả có rồi, Diệp Tinh thắng!”   

“Ngay cả Mặc Hồn cũng không phải là đối thủ của hắn!”   

"Làm sao có thể? Thực lực của hắn mạnh như vậy sao? Không phải có thông tin nói Diệp Tinh vừa mới đột phá đến hư không cảnh chưa có bao lâu sao?"   

Rất nhiều người tộc Không Nguyên nhìn Diệp Tinh, nắm tay, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.   

Quét sạch, một mình Diệp Tinh quét sách tất cả thiên tài của tộc Không Nguyên bọn họ!   

“Tộc Không Nguyên chúng ta mới là con cưng của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, chẳng lẽ thật sự không ai có thể sánh bằng Diệp Tinh sao?”   

“Không, Nham Hành khẳng định có thể sánh được!”

"Đúng vậy! Thực lực Nham Hành cường đại, coi như là Mặc Hồn cũng sẽ bị anh ta đánh bại!"

“Chỉ cần có Nham Hành là có thể giành được thắng lợi”

Trên mặt mang theo tia không cam lòng, bỗng nhiên mọi người nghĩ tới cái gì đó, ánh mắt đều nhìn về phía người thanh niên khuôn mặt lạnh lùng kia, trong mắt có một tia kỳ vọng.   

Thiên tài mạnh nhất tộc bọn họ còn chưa ra tay mà.   

- Ta thua rồi, ta thực sự thua rồi!   

Trên mặt đất, khóe miệng Mặc Hồn toàn là máu tươi, nhìn qua rất là chật vật, trên mặt anh ta lộ ra vẻ sụp đổ.   

Anh ta đặt hết cả điểm Không Nguyên, dùng cả danh ngạch điện truyền thừa công kích, cuối cùng cũng đều thua.   

Danh ngạch truyền thừa bị cướp, vẫn luôn muốn tìm lại chỗ đứng cho mình, kết cục cuối cùng lại thành ra như vậy!   

"Không thể tin được! Ngay cả Mặc Hồn cũng bị đánh bại dễ dàng! Diệp Tinh này rốt cuộc là tu luyện như thế nào?"

“Ta cảm giác hắn cũng chưa phát huy ra toàn bộ thực lực đâu!”   

......   

Lúc này trong cung điện thật lớn, trong mắt mấy cường giả đạo chủ cảnh của tộc Không Nguyên đều có chút nghi ngờ.   

Dựa theo suy đoán, cho dù Diệp Tinh vừa đột phá tới hư không cảnh rồi tu luyện trong không gian truyền thừa của tộc bọn họ cũng không có khả năng đạt tới trình độ như vậy!   

Bọn họ đều không thể nhìn rõ thực lực của Diệp Tinh.   

Thực tế, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh có thể nói là khí gian lận, những người khác lĩnh ngộ 10 năm ở trong không gian truyền thừa, có khí lưu màu xám, tương đương với Diệp Tinh lĩnh ngộ 40 năm, 50 năm, tiến bộ tất nhiên vượt quá sức tưởng tượng.
Chương 718 Hoàn toàn thất bại!(2)

"Thực lực của Mặc Hồn quả thật mạnh, nhưng mà hiện tại mình vẫn có thể đánh bại anh ta dễ dàng!"   

Lúc này trong lòng Diệp Tinh có chút vui sướng.   

Thực lực hiện tại của hắn khủng bố, tuyệt đối vượt qua cường giả nắm giữ hoàn toàn đạo chi tâm.   

Lúc trước chiến đấu với đám người Lư Khôn, hắn cũng không phát huy hết toàn lực, chỉ phát huy ra một phần thực lực mà thôi. Nếu muốn, hắn có thể đánh bại đám người Lư Khôn trong vài giây.   

Chỉ là, hoàn toàn thể hiện hết thực lực cũng không phải là hành động sáng suốt gì. Hiện tại chưa cần phải làm vậy.

Tay phải nắm chặt, lập tức hai lệnh bài xuất hiện trong tay hắn.   

- Đến tay rồi! Diệp Tinh nhìn một cái lệnh bài, có lệnh bài này, hắn có thể tiến vào trong điện truyền thừa công kích.   

Hắn nhìn Mặc Hồn, trước đây hắn đều định rời đi, không nghĩ tới Mặc Hồn tự mình đem cơ hội truyền thừa này dâng lên cho hắn.   

- Ha ha, Diệp Tinh, không nghĩ tới thực lực của ngươi đã đạt tới tình trạng này rồi! Bóng dáng Mặc Uyên vừa động liền xuất hiện bên người Diệp Tinh.   

Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ vui sướng.   

Thực lực của Mặc Hồn ông ta có thể cảm nhận được, thế mà lại bị Diệp Tinh đánh bại dễ dàng, Diệp Tinh 10 năm này tiến bộ quá nhiều, có lẽ cũng sắp nắm giữ được đạo chi tâm rồi.   

Diệp Tinh tiến bộ càng nhanh, ông ta tự nhiên càng cao hứng trong lòng.   

Soạt!

Mặc Uyên vừa dứt lời, bỗng nhiên trong đám người có một thanh niên lạnh lùng bay ra.   

"Nham Hành." Diệp Tinh nhìn người thanh niên này.   

- Nham Hành ta, đứng đầu trong cuộc thi tuyển chọn truyền thừa, đưa ra khiêu chiến với Diệp Tinh ngươi! Nham Hành nhìn Diệp Tinh, trầm giọng nói.   

Tính tình anh ta lạnh lùng, nhưng hiện tại tất cả thiên tài trong tộc đều bị Diệp Tinh sỉ nhục danh dự,anh ta không có khả năng cứ như vậy mà nhìn.   

Diệp Tinh nhìn Nham Hành, bình tĩnh nói: "Anh vẫn còn danh ngạch truyền thừa à?"   

Nham Hành sửng sốt, lập tức lắc đầu nói: "Không có."   

"Không có danh ngạch truyền thừa thì ta sẽ không đấu." Diệp Tinh lắc đầu cự tuyệt.   

“Cuồng vọng!”   

“Danh ngạch truyền thừa trân quý cỡ nào chứ. Diệp Tinh đã tiến vào không gian truyền thừa lấy được lợi ích thật lớn của tộc ta rồi, thậm chí còn có được lệnh bài của điện truyền thừa công kích rồi mà còn muốn truyền thừa nữa! Tham lam!”   

“Quá tham lam!”   

Nghe Diệp Tinh nói như vậy, nhất thời rất nhiều người tộc Không Nguyên phẫn nộ nhìn Diệp Tinh.   

Dưới sự phẫn nộ, những người tộc Không Nguyên này bỗng nhiên phát hiện, vốn Diệp Tinh chỉ là tới tiếp nhận truyền thừa, hiện tại thoáng cái lại chiếm được nhiều chỗ tốt trong tộc bọn họ như vậy.   

Không chỉ có nhiều truyền thừa công kích, còn có rất nhiều điểm Không Nguyên, những thứ này đều là những thứ bọn họ vô cùng khát vọng.   

- Diêm Ma, hiện tại tôi có thể trực tiếp đi điện truyền thừa công kích chứ? Diệp Tinh nhìn về phía Diêm Ma, cũng không để ý tới đám người tộc Không Nguyên đang phẫn nộ, mỉm cười nói.

"Có thể." Diêm Ma gật đầu.   

Ông ta phức tạp nhìn Diệp Tinh một cái, thực lực thiên tài vô cùng điềm tĩnh của nhân tộc lại có thể kinh khủng như vậy!   

Sau đó, mấy người trực tiếp rời khỏi khu vực bia tinh không, để lại rất nhiều người tộc Không Nguyên đang phẫn nộ.   

Mất một đoạn thời gian, mấy người Diệp Tinh mới đi tới bên trong một tòa cung điện khổng lồ.

Lúc này nơi này còn có một người đàn ông trung niên ngồi xếp bằng, ở phía sau còn có một cánh cửa kỳ dị.   

" Nhân tộc Diệp Tinh?" Ông ta nhìn Diệp Tinh, hiển nhiên cũng biết tình huống chiến đấu trước bia tinh không ban nãy.   

"Đem lệnh bài cho ta, ngươi có thể tiến vào trong điện trong 5 năm, 5 năm sau, tự ngươi sẽ bị không gian bài xích ra." Ông ta nói. 

- Được! Diệp Tinh gật gật đầu, hắn đưa lệnh bài cho người đàn ông trung niên, nhìn cánh cửa kia, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.   

Xoẹt!   

Không lãng phí thời gian nữa, bóng dáng Diệp Tinh trực tiếp bước vào trong đó.   

......   

Lại xuất hiện lần nữa, Diệp Tinh đã ở trong một mảnh không gian thật lớn.   

"Đây là..."   

Diệp Tinh nhìn tình cảnh trong hư không, trong mắt hơi kinh hãi.  

Trong tinh không khổng lồ, có ba ngôi sao to lớn, ba ngôi sao đều không ngừng xoay tròn, không ngừng tản ra từng cỗ dao động kỳ dị.   

- Những ngôi sao này là cái gì vậy?   

Trong lòng Diệp Tinh vừa động, ý thức liền tiến vào bên trong một ngôi sao.   

Ầm ầm!   

Trong nháy mắt hắn cảm ứng được mình tiến vào một mảnh không gian kỳ dị, trong không gian chỉ có một cái cây màu trắng thật lớn.   

"Đây là một cái cây?" Diệp Tinh nhìn kỹ, trong mắt lộ ra một tia kỳ dị.   

Nơi truyền thừa công kích mà hắn tưởng tượng hẳn là những quang cầu công kích, ẩn chứa từng đạo công kích.

Soạt!   

Bỗng nhiên, bên trong không gian ở trong ngôi sao có một ngọn gió thổi tới, sau đó cái cây màu trắng này nhẹ nhàng lay động cành lá.   

"Cái này ..."   

Diệp Tinh nhìn cành lá này, trên mặt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.   

Theo cành lá lay động, hình như có từng ảo ảnh xuất hiện.   

Một lá cây khẽ rung, dường như ẩn chứa một đạo kiếm quang, trực tiếp đâm thủng hư không.  

Lá cây thứ hai khẽ rung, dường như ẩn chứa một đạo đao mang, tản ra dao động mãnh liệt.   

......   

Mỗi một phiến lá đều đang rung động, dường như đều ẩn chứa công kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK