Dường như anh ta nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch. Diệp Tinh thế mà vẫn không chết! Phải biết rằng, yêu thú hổ này chính là yêu thú bất tử cảnh chân chính, thực lực của bọn họ hiện tại đều bị áp chế ở hư không cảnh, cho dù có lá bài tẩy, cũng tuyệt đối không ngăn cản được bao lâu.
Trong kế hoạch của anh ta, trừ phi yêu thú bất tử cảnh kia là ngu ngốc hoặc là Diệp Tinh có thể hoàn toàn mạnh mẽ công kích được bất tử cảnh thì mới có cơ hội sống sót.
Nhưng cái này làm sao có thể xảy ra?
"Diệp Tinh?" Mặc Dương nhìn Diệp Tinh một chút, lại thấy được biểu tình của Khôn Ly, trên mặt nhất thời lộ ra một tia đùa giỡn.
"Khôn Ly?"
Diệp Tinh bước ra khỏi cánh cửa, xuất hiện ở chỗ ngồi thứ 3, hắn trực tiếp nhìn về một chỗ, thấy được sắc mặt ngạc nhiên của Khôn Ly.
Vẻ lạnh lùng trong mắt hắn chợt lóe rồi biến mất.
Nếu không phải được đạo chủ Lăng Hằng ban cho áo giáp Bạch Nguyên, có lẽ hiện tại hắn đã chết rồi.
"Diệp Tinh đang nhìn Khôn Ly,tên Khôn Ly này hình như cũng có chút không thích hợp."
"Đúng vậy, lúc trước quan hệ giữa anh ta và Diệp Tinh không phải rất tốt sao? Hiện tại sao lại có biểu tình này?"
"Có lẽ là đã xảy ra chuyện gì đó rồi."
Mọi người ở đây rõ ràng chú ý tới biểu tình của Khôn Ly và Diệp Tinh, bọn họ ai cũng không phải kẻ ngốc, tự nhiên đoán được một số chuyện.
"Ha ha, Diệp Tinh, chỗ ngồi thứ 3 này chúng ta đã chờ rất lâu, không nghĩ tới là thiên tài lừng lẫy ngươi, làm quen một chút, ta là Lỗ Đạt."
Chỗ ngồi thứ 2 bên cạnh Diệp Tinh có một thanh niên cường tráng cười nói.
"Diệp Tinh, ta là Hoang Việt."
Một thanh niên trên mặt mang bí văn kỳ bí màu tím cũng tới chào hỏi. Anh ta là một thiên tài ngồi ở vị trí thứ 4.
"Ta là Hồn Đạp."
Lại là một người nữa nói.
10 chỗ ngồi đầu tiên đều là dựa vào vận may mới đạt được, bọn họ cho rằng đối phương đều là người có số mệnh nghịch thiên nên muốn kết giao một chút.
"Xin chào."
Diệp Tinh gật gật đầu, chào hỏi.
"Diệp Tinh, ta là Mặc Dương."
Mặc Dương nhìn Diệp Tinh cũng mỉm cười nói.
"Xin chào." Diệp Tinh gật đầu.
Bên cạnh Mặc Dương, Khôn Ly cũng chỉ là thất thố một giây, sau đó trên mặt anh ta lại nhanh chóng xuất hiện một nụ cười, nói: "Diệp Tinh, ngươi không có việc gì thật sự là quá tốt."
Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lại lộ ra một tia châm chọc, cười nói: "Như thế nào? Tôi không chết có phải khiến anh rất thất vọng đúng không?"
Mọi người nghe Diệp Tinh nói vậy lại vô cùng sửng sốt.
"Diệp Tinh có ý gì vậy? Hắn suýt chết à? Hơn nữa hình như có liên quan đến Khôn Ly?"
"Không phải chứ? Khôn Ly với Diệp Tinh có mâu thuẫn gì được?"
Mọi người tràn đầy nghi ngờ.
Nghe Diệp Tinh nói như vậy, Khôn Ly lại khẽ cau mày, nói: "Diệp Tinh, ngươi nói cái gì vậy? Lúc trước nếu không phải ngươi tham lam, kinh động yêu thú bất tử cảnh kia thì ngươi làm sao có thể lâm vào nơi nguy hiểm được. Tuy rằng ta không kịp cứu ngươi, nhưng ngươi cũng không thể đem oán hận đặt ở trên người ta chứ?"
Lúc này trong lòng Khôn Ly lại vô cùng âm trầm.
"Đáng chết, Diệp Tinh này còn có thể sống sót trở về? Thậm chí còn chiếm được lệnh bài chỗ ngồi thứ 3!"
Ánh mắt Khôn Ly liếc mắt nhìn chỗ ngồi kia, sâu trong đáy mắt có một tia khát vọng.
Hiệu quả của chỗ ngồi thứ 3 chắc chắn vượt qua chỗ ngồi thứ 8.
Tính ra, tấm lệnh bài thứ 8 và thứ 9 của anh ta đều do Diệp Tinh phát hiện, sau đó Diệp Tinh lại phát hiện tấm lệnh bài thứ 3. Diệp Tinh phát hiện ra tận 3 tấm lệnh bài lận!
"Tôi tham lam?" Diệp Tinh cười nhạo một tiếng: "Khôn Ly, anh không biết vì sao tôi lâm vào nguy hiểm sao? Còn nữa, hai tấm lệnh bài tôi phát hiện ra đều bị anh xử lý như thế nào, còn nhớ không?"
\- Diệp Tinh! Nghe vậy Khôn Ly nhất thời quát to: "Ta kính ngươi vì ngươi là một vị thiên tài, ngươi vu hãm ta như vậy là có ý gì? Mệt ta lúc trước còn nói cho ngươi biết nhiều tin tức như vậy về khảo nghiệm của hiền giả vận mệnh!"
"Vu hãm?" Diệp Tinh lắc đầu, nhìn thấy Khôn Ly như vậy, hắn hiện tại cảm thấy rất ghê tởm
“Quả nhiên trong vũ trụ không thể tin ai được." Diệp Tinh thầm than trong lòng.
Cùng là nhân tộc nên hắn quá dễ dàng tin tưởng người bên cạnh.
Ngồi xuống, Diệp Tinh lười phản ứng với Khôn Ly này.
Hắn biết không thể đánh chết Khôn Ly này ở đây.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nghe cuộc nói chuyện của Diệp Tinh và Khôn Ly có vẻ giữa hai người rõ ràng đã xảy ra chuyện gì đó.
"Lệnh bài thứu 8, 9 là do Diệp Tinh phát hiện sao?"
"Hình như là Khôn Ly khiến Diệp Tinh gặp nguy hiểm, sau đó cướp đem hai tấm lệnh bài đi.”
Mọi người nhìn Diệp Tinh rồi lại nhìn Khôn Ly.
"Thì ra là như vậy, ta đã nói mà, Khôn Ly ngươi làm sao có thể lấy tận hai cái lệnh bài chứ." Mặc Dương mang theo một nụ cười trên mặt, nói.
\- Mặc Dương, ngươi câm miệng cho ta! Khôn Ly sắc mặt khó coi quát.
"Ha ha." Mặc Dương cười hai tiếng, không nói gì nữa.
\- Hừ! Khôn Ly hừ lạnh trong lòng một tiếng, anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt chớp động hung quang.
"Diệp Tinh này thật đúng là phiền phức!"
Anh ta đều cho rằng Diệp Tinh đã chết, không nghĩ tới hiện tại lại xuất hiện trước mặt.
"Nhưng mà hắn không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh mình ra tay, nếu mình không thừa nhận, ai có thể làm gì được mình chứ?" Khôn Ly tràn đầy tự tin trong lòng.
Diệp Tinh hiện tại chính là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện ở thành Thời Không, nếu như hắn ra tay đánh chết anh ta tuyệt đối sẽ bị trừng phạt vô cùng nghiêm khắc!
Chương 753 Dòng sông vận mệnh
Đương nhiên, cho dù Diệp Tinh nói như thế nào đi chăng nữa thì sau lưng anh ta cũng có gia tộc Hỏa Yểm phụ trợ, không có khả năng bởi vì một câu nói của Diệp Tinh là bị bắt.
\- Phải tìm cơ hội giải quyết hắn mới được! Trong lòng Khôn Ly hiện lên một tia sát ý.
Khi Diệp Tinh xuất hiện ở chỗ ngồi thứ 3 anh ta liền biết bản thân và Diệp Tinh là mối quan hệ ngươi chết ta sống.
"Hiện tại bên người Diệp Tinh có sự bảo hộ của cường giả bất tử cảnh lĩnh ngộ đạo tắc không gian hoàn chỉnh, thực lực ông ta không thua gì cha mình, mình không có bất kỳ cơ hội nào!" Khôn Ly yên lặng suy nghĩ.
Muốn đánh chết Diệp Tinh nhất định phải giải quyết xong Mặc Uyên, mà gia tộc bọn họ đương nhiên có khả năng này.
Nhưng mà Khôn Ly có thể mời được đại đạo chi chủ của gia tộc mình ra tay sao? Có lẽ cho dù mời được thì đại đạo chi chủ của gia tộc bọn họ cũng sẽ không làm như vậy.
"Hư không cảnh không có cơ hội, thế nhưng sau khi đạt tới chân linh cảnh, Mặc Uyên sẽ rời đi, đến lúc đó lại nghĩ cách!" Khôn Ly thầm nghĩ trong lòng.
Tiềm lực của Diệp Tinh rất lớn, đây tuyệt đối là một loại uy hiếp. Nhưng bây giờ rõ ràng không phải là lúc để giải quyết mối đe dọa.
Xoẹt...
Đúng lúc này, bỗng nhiên từng trận dao động hiện lên, sau đó một vị lão giả đột nhiên xuất hiện.
Vị lão giả này mặc một thân trường bào màu trắng, nhưng mà trên trường bào màu trắng này có vết bẩn, phá hủy cái nhìn tổng thể của trường bào màu trắng này.
Khuôn mặt tương tự như trên trái đất, nhưng trên đầu có hai sừng, tóc, râu đều trắng, tùy ý dây dưa cùng một chỗ, hình như còn thắt nút. Lúc này trên mặt lão giả là một nụ cười, nụ cười này lại làm cho người ta không tự chủ được sinh ra hảo cảm.
"Đây là hiền giả vận mệnh? Tồn tại đứng trên đỉnh vũ trụ?”
Diệp Tinh nhìn lão giả bỗng nhiên xuất hiện, hơi sửng sốt. Lão giả thoạt nhìn cho Diệp Tinh ấn tượng đầu tiên chính là một lão già nhem nhuốc, hoàn toàn không nhìn ra thân phận cường giả gì. Nhưng mà nếu nhìn kỹ, dường như lão giả lại không có cảm giác bất hòa.
"Có thể tồn tại đến tận bây giờ nên không thèm quan tâm đến vẻ bề ngoài sao?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
"Mấy tiểu tử kia, nhìn thấy các ngươi ta thật cao hứng."
Sau khi lão giả mặc trường bào bẩn thỉu, tóc, râu đều thắt nút xuất hiện, vừa động liền xuất hiện ở vị trí cao nhất. Âm thanh này rõ ràng giống như âm thanh xuất hiện khi mới tiến vào không gian.
\- Bái kiến hiền giả vận mệnh!
Nhất thời mọi người đứng dậy, tất cả đều vô cùng cung kính nói. Trong mắt bọn họ còn có một tia ngạc nhiên, dường như cũng bị bộ dáng của hiền giả vận mệnh làm cho kinh hãi.
"Ha ha, không cần khách khí, tất cả mọi người ngồi xuống đi." Lão giả cười ha ha nói. Ánh mắt ông ta nhìn mọi người phía dưới, nói: "Thời gian kế tiếp, ta sẽ cẩn thận giảng giải đạo tắc vận mệnh, có thể hấp thu bao nhiêu thì tùy thuộc vào chính các ngươi."
Rất nhiều thanh niên cung kính hành lễ, sau đó lại ngồi xếp bằng một lần nữa, ánh mắt chờ mong nhìn lão giả.
Soạt
Hiền giả vận mệnh vung tay phải lên, trong hư không có một dòng sông màu trắng mênh mông mênh mông xuất hiện, nhưng nhìn kỹ con sông màu trắng này, cũng không phải là một con sông hoàn chỉnh, mà là chia làm từng đoạn sông nhỏ hơn.
Những dòng sông nhỏ này hoàn toàn tạo thành một chỉnh thể, chỉ cần không chú ý thì sẽ không nhìn ra.
"Những dòng sông này?" Diệp Tinh nhìn rất nhiều dòng sông nhỏ, cẩn thận cảm thụ, trên mỗi một dòng sông nhỏ đều có dao động mãnh liệt.
"Đó là dao động của đạo tắc vận mệnh?" Diệp Tinh cẩn thận cảm thụ.
Ngồi ở chỗ ngồi phía trước, những dòng sông này phảng phất như ở trước mắt hắn, được hắn cảm ứng vô cùng chân thật. Trong thời gian ngắn ngủi, hắn thậm chí còn có rất nhiều kích động đối với đạo tắc vận mệnh.
"Phân thân đạo tắc!"
Lúc này không chỉ có bản thể của Diệp Tinh, phân thân đạo tắc của hắn cũng đang cẩn thận tìm hiểu.
Đương nhiên, phân thân đạo tắc không cách nào trực tiếp nhìn thấy, thế nhưng phân thân cùng bản thể vốn là tư tưởng giống nhau, tương đương với hai Diệp Tinh đang hợp lực tìm hiểu.
\- Hiệu quả so với tháp đại đạo Tam Thiên còn tốt hơn! Diệp Tinh cảm thụ một chút, trong lòng vui sướng, hắn cảm thấy đạo tắc vận mệnh của mình đang nhanh chóng tiến bộ.
"Vận mệnh, hư vô mờ ảo, mỗi một đạo sinh mệnh đều có vận mệnh của riêng mình, thậm chí một tinh cầu, một hòn đá, một phiến lá cây, đều có vận mệnh của riêng nó."
Khi Diệp Tinh đang cảm ngộ, một giọng nói vang lên ở trong tai hắn. Nhưng mà cũng đồng thời vang lên ở trong tai mọi người.
Bài giảng của hiền giả vận mệnh bắt đầu.
Sau khi giọng nói này vang lên, mọi người dường như đều bị một tầng dao động kỳ dị bao phủ, sau khi dao động này xuất hiện, kích động của bọn họ đối với dòng sông càng gia tăng.
"Nghe đồn vũ trụ có một con sông vận mệnh chân chính, mỗi một sinh mệnh đều được sinh ra trong dòng sông đó, mỗi sinh mệnh từ khi sinh ra đã bị dòng sông này cố định, thiên phú như thế nào, tương lai sẽ đạt tới thành tựu gì, khi nào chết, hết thảy đều đã cố định, không có cách nào thay đổi."
Hiền giả vận mệnh tiếp tục nói, giọng nói ôn hòa nhưng lại hư vô mờ nhạt không ngừng quanh quẩn trong đầu mỗi người.
“Dòng sông vận mệnh?” Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động: "Trong vũ trụ thật sự tồn tại một dòng sông vận mệnh này sao?"
Chương 754 Phân thân đạo 1
“Sinh mệnh chính là bởi vì không chắc chắn nên mới trở nên muôn màu muôn vẻ, mỗi người khi cuộc sống phát triển trong lòng đều sẽ xuất hiện đủ loại suy nghĩ, cuối cùng sẽ lựa chọn một trong số đó.
Những ý tưởng này hầu như xuất hiện ở mọi lúc, đôi khi một ý tưởng thậm chí có thể làm cho số phận của chính nó thay đổi đáng kể.
Tư tưởng do mỗi một sinh mệnh khống chế, mà hiện tại hiền giả vận mệnh nói quỹ tích nhân sinh của mỗi một sinh mệnh đều cố định, điều này thực sự vô cùng khó tin. "
Từng sinh mệnh, cho dù là quá khứ, hiện tại, hay là tương lai, tất cả đều đã được định số, rất nhiều quỹ tích vận mệnh của sinh mệnh không ngừng đi dọc theo từng con đường uốn lượn, cho đến khi đến điểm cuối cùng. Đây là giới hạn của dòng sông vận mệnh.
Mà truyền thuyết về dòng sông vận mệnh cũng tồn tại sai lệch, khi có sinh mệnh bắt được sai lệch này, vận mệnh của bọn họ sẽ trở thành không biết, ai cũng không có cách nào đoán trước được, ngay cả dòng sông vận mệnh cũng không cách nào ảnh hưởng..." Hiền giả vận mệnh tiếp tục nói.
“Sai lệch của dòng sông vận mệnh sao?" Diệp Tinh trong lòng khẽ động.
Dòng sông vận mệnh cũng không phải chính xác tuyệt đối, sẽ xuất hiện một vài tình huống ngoài ý muốn.
"Vũ trụ vô cùng kỳ diệu, mọi thứ đều có thể xảy ra, con đường định mệnh nằm ở chỗ..."
Giọng nói không ngừng vang lên ở trong tai mọi người, vừa mới bắt đầu Diệp Tinh còn đang suy tư, thế nhưng dần dần liền chìm vào trong đó.
Hắn dường như bất tri bất giác tiến vào một trạng thái kỳ dị, mà dưới loại trạng thái này, lĩnh ngộ của hắn đối với đạo tắc vận mệnh bắt đầu nhanh chóng trở nên sâu sắc.
......
Thời gian trôi qua, một ngày... hai ngày... Trong nháy mắt đã trôi qua hai mươi ngày.
Xoẹt...
Dao động vận mệnh phát ra, bao phủ toàn thân Diệp Tinh.
Đạo tắc vận mệnh này dao động rất mạnh, so với lúc trước rõ ràng cường đại hơn rất nhiều.
Đạo tắc lưu chuyển, mà lúc này lông mày của Diệp Tinh xuất hiện không gian giới tử thứ hai.
Trong không gian này, một bóng dáng mơ hồ do khí lưu ngưng tụ mà thành đang ngồi xếp bằng.
"Phân thân thuật!"
Lúc này phân thân đạo tắc thứ nhất của Diệp Tinh đang lĩnh ngộ dao động của đạo tắc vận mệnh trên dòng sông, mà bản thể của hắn đang vận chuyển phân thân thuật, dưới phân thân thuật được vận chuyển này, bóng dáng mơ hồ kia bắt đầu chậm rãi thành hình, dần dần ngưng đọng lại.
Lúc này bóng dáng này đã ngưng đọng hơn phân nửa, sau đó tại một thời điểm, bóng dáng trong không gian này rốt cục cũng hoàn toàn ngưng đọng lại.
Đây là một bóng dáng hoàn toàn giống Diệp Tinh, lúc này yên tĩnh ở trong không gian giới tử.
"Thành công!"
Nhìn thấy bóng dáng này xuất hiện, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vui vẻ.
Lúc này ở lông mày của hắn đã có hai không gian giới tử, bên trong đều có một bóng dáng xuất hiện.
Ở chỗ này, phân thân đạo tắc thứ hai của Diệp Tinh rốt cục cũng ngưng tụ thành công!
"Dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng!" Diệp Tinh không che giấu được vui sướng trong mắt.
Hắn chỉ mất hai mươi ngày để thành công!
Mấu chốt là ở chỗ ngồi thứ ba này, tốc độ tiến bộ đạo tắc vận mệnh của hắn vô cùng kinh người.
Nếu là ở chỗ ngồi phía sau, hiệu quả có lẽ sẽ kém hơn rất nhiều.
\- Cái phân thân này cũng bắt đầu lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh rồi!
Diệp Tinh cũng không hưng phấn bao lâu, hắn nhanh chóng thu liễm tâm tình dao động trong lòng lại.
Không thể lãng phí thời gian, hắn tiếp tục nhìn vào dòng sông màu trắng khổng lồ kia.
Những dòng sông nhỏ liên tục chảy, dường như đại diện cho số phận của tất cả mọi người.
Phía trên chớp động dao động, lúc này toàn bộ hư không dường như đều vặn vẹo hẳn lên. Diệp Tinh cứ như vậy nhìn, không chỉ có bản thể của hắn đang quan sát, hai phân thân của hắn cũng đang không ngừng lĩnh ngộ.
Ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ hai, tốc độ lĩnh ngộ của hắn rõ ràng tăng lên rất nhiều.
Đây chính là chỗ tốt của lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh, tu luyện ra phân thân tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp đôi, gấp ba thậm chí nhiều lần!
"Tiến bộ đều rất lớn."
Vị trí phía trên cùng, hiền giả nhìn rất nhiều thanh niên phía dưới, ánh mắt dường như dừng lại ở chỗ Diệp Tinh trong chớp mắt rồi lại liếc đi, thế nhưng ánh mắt lại rất thâm thúy, lúc này ông ta nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng mang theo một tia kỳ dị.
Vung tay phải lên.
Xoẹt . ..
Trên người hiền giả, từng quang mang kỳ dị bắt đầu tản ra, hiện ra gợn sóng, lấy ông ta làm trung tâm, bắt đầu khuếch tán xuống phía dưới.
Theo hào quang phát ra, dường như tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái ngủ say, biểu tình trên mặt một số người bắt đầu không ngừng biến hóa, hoặc là vui vẻ, hoặc là khổ sở, hoặc là nôn nóng bất an.
Ý thức của Diệp Tinh dường như cũng đang không ngừng phiêu đãng,cứ phiêu đãng, không biết phiêu đãng đến nơi nào, bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một tia sáng chói lóa.
"Oa oa!"
Bên tai vang lên một tiếng khóc nức nở, trong bệnh viện có một đứa trẻ sơ sinh vừa mới chào đời.
"Đây là?"
Diệp Tinh nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt mang theo một tia kinh ngạc.
Đây là lúc hắn mới sinh. Đứa trẻ sơ sinh được đặt tên là Diệp Tinh.
Diệp Tinh cứ như vậy yên lặng nhìn mình trong một không gian song song khác, hắn giống như đang đứng ở góc nhìn của một người ngoài cuộc, không ảnh hưởng được đến cái gì.
Trong ý thức của mình, đứa trẻ sơ sinh lớn lên nhanh chóng, ở cấp 1 gặp được một cô bé tên là Lâm Tiểu Ngư