Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 755 Phân thân đạo 2

Lên đến đại học vì mẹ bị bệnh nặng, Diệp Tinh lựa chọn bỏ học, hai năm sau khi tận thế đen tối bùng nổ. Mà trong tận thế giãy dụa tận tám năm thì Diệp Tinh trọng thương mà chết.

"Sống lại!"

Nhìn đến đây, bỗng nhiên Diệp Tinh khẽ động trong lòng, nơi này dường như đang lặp lại quỹ tích vận mệnh của hắn một lần nữa.

"Kế tiếp sẽ là tình cảnh mình sống lại sao?" Diệp Tinh cẩn thận quan sát.

Nhưng mà lúc này ý thức của hắn bỗng nhiên trở nên ảm đạm, trước mắt một mảnh tăm tối lại mở ra, hắn dường như đi tới một khu vực thật lớn.

"Nơi này là nơi nào?"

Diệp Tinh nghi hoặc tình cảnh trước mắt.

Thiên địa nghiền nát, tràn ngập vô số khí lưu hỗn độn, màu đen bao phủ chân trời, chỉ có từng ánh sáng yếu ớt chớp động, trên trời rất nhiều khe nứt xuất hiện. Liếc mắt một cái, dường như phiến thiên đại này sắp bị phá vỡ.

"Nơi này ở đâu?"

“Làm sao mà mình lại cảm thấy dao động trong này rất quen thuộc?"

Diệp Tinh dường như chỉ là một ý thức, yên lặng nhìn về phía nơi này.

"Diệp Tinh... Diệp Tinh..."

Bên tai bỗng nhiên truyền đến từng tiếng gọi, giọng nói này rất quen thuộc, lại giống như hư vô mờ ảo. Diệp Tinh mê mang mở mắt, nhìn bốn phía.

Trên đài cao, hiền giả vận mệnh ngồi xếp bằng, ở bên cạnh, một dòng sông màu trắng mênh mông xuất hiện, dòng sông màu trắng kia cũng không phải là một con sông hoàn chỉnh, mà là chia làm từng nhánh sông nhỏ.

Bên người Diệp Tinh đều là những thanh niên khác đang ngồi xếp bằng, trên mặt bọn họ đều có một tia mê mang, dường như cũng vừa tỉnh lại trong mê mang.

"Mình đang tiếp nhận giảng đạo của hiền giả vận mệnh sao?"

Sửng sốt một chút, trong nháy mắt Diệp Tinh phản ứng lại.

"Vừa rồi là cái gì vậy? Kiếp trước của mình? Thế nhưng tình cảnh xuất hiện sau đó là gì?"

Vừa rồi hắn một lần nữa trải qua tình cảnh kiếp trước, nhưng sau khi chết cũng không có sống lại, mà là đi tới khu vực bị nghiền nát.

"Đột nhiên xuất hiện? Nhưng tại sao mình lại có một cảm giác rất quen thuộc?" Diệp Tinh âm thầm nói.

Những tình cảnh kia giống như bị đánh thức trong nơi ẩn nấp ở chỗ sâu nhất trong trí nhớ của hắn,.

"Nếu đó là những gì mình đã trải qua thì sao?" Vậy khi đó là khi nào?" Diệp Tinh hít sâu một hơi. Hắn nhìn về phía bốn phía, trên mặt mỗi người đều có một tia mê mang.

"Có lẽ chỉ là một chút ảo giác?"

Nhìn những người khác dường như cũng đều đã trải qua cái gì đó.

"Hả? Đạo tắc vận mệnh của ta hình như đã tiến bộ rất nhiều.”

“Ha ha, ta đều ngưng tụ được phân thân đạo tắc thứ tư rồi!"

Mê mang qua đi, trên mặt những thanh niên kia lại lộ ra vẻ kích động, một số người thậm chí không nhịn được nói.

Rất nhiều suy nghĩ chợt lóe rồi biến mất trong đầu, Diệp Tinh cũng kiểm tra đạo tắc vận mệnh của mình một chút, trong mắt hắn nhất thời có vui sướng không thể che dấu được.

"Hiền giả vận mệnh giảng đạo một tháng, hai mươi ngày trước mình ngưng tụ thành công phân thân đạo tắc, mười ngày tiếp theo hình như mình tiến bộ nhiều hơn so với hai mươi ngày trước rất nhiều!"

Hắn không chỉ ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ hai mà đạo tắc vận mệnh cũng tiến bộ một mảng lớn.

Lúc này cách thời gian hắn ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ ba một đoạn, ít nhất cũng tiến được một phần mười rồi!

Phân thân đạo tắc,mỗi một lần nhưng tụ một bản,cho dù nắm giữ đạo tắc vận mệnh hoàn chỉnh, phân thân thuật tu luyện tới đỉnh phong thì ngưng tụ phân thân cũng là có hạn.

Lập tức tiến tới một phần mười, có thể thấy được đạo tắc vận mệnh của Diệp Tinh tiến bộ rất lớn!

Không chỉ nắm giữ hoàn toàn hạt giống hư không, Diệp Tinh cũng đã nắm giữ hơn phân nửa đạo chi tâm của đạo tắc vận mệnh! Thậm chí chỉ cần một tháng!

Đạo tắc vận mệnh rất là đặc thù, hiện tại chỉ cần ngưng tụ phân thân đã có lợi rất nhiều cho Diệp Tinh.

Diệp Tinh biết đạo tắc vận mệnh có thể cùng bất kỳ một hệ đạo tắc khác tạo thành đại đạo, trong rất nhiều đạo tắc chỉ có đạo tắc vận mệnh mới có thể làm được điều này.

Lúc Diệp Tinh đang vui sướng thì trên chỗ ngồi thứ tám, trên mặt Khôn Ly kia cũng tràn đầy vẻ hưng phấn.

"Ha ha, đạo tắc vận mệnh của mình rốt cục cũng đạt tới cực hạn! Chỉ thiếu một bước cuối cùng là có thể đột phá!" Khôn Ly kích động.

Thực tế, đạo tắc vận mệnh của hắn lúc trước chỉ cách đạt tới cực hạn có một đoạn nhỏ, ở chỗ này có thể đạt tới bước cuối cùng là rất bình thường.

"Trong đầu mình còn có rất nhiều cảm ngộ, nói không chừng trở về bế quan một chút là có thể hoàn toàn nắm giữ đạo tắc vận mệnh, thậm chí đột phá đến bất tử cảnh!"

Trong mắt Khôn Ly tràn đầy chờ mong. Bất tử cảnh, đó là cảnh giới mà anh ta luôn tha thiết có được, trước kia anh ta không có bất kỳ nắm chắc nào, nhưng hiện tại lại gia tăng hơn rất nhiều.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên thiên địa biến sắc, một cỗ dao động của đạo tắc mãnh liệt bỗng nhiên đánh tới, bao phủ một mảnh khu vực.

Biển mây bốc lên,dường như có một cỗ năng lượng vô hình đang điên cuồng xuất hiện.

\- Dao động của đạo tắc vận mệnh thật mãnh liệt!

\- Đây là năng lượng căn nguyên của vũ trụ đang bắt đầu khởi động!

\- Khi có người hoàn toàn lĩnh ngộ được đạo tắc vận mệnh, bước ra một bước cuối cùng thì năng lượng căn nguyên của vận mệnh sẽ xuất hiện!

\- Là Vũ Y ở vị trí đầu tiên!

Từng tiếng kinh hô vang lên, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía một chỗ.

Nơi đó có một cô gái ngồi xếp bằng, lúc này trong mắt cô gái tràn đầy vẻ kích động, đang điên cuồng hấp thu năng lượng căn nguyên của vận mệnh.

Ầm ầm!
Chương 756 Giảng đạo kết thúc!

Bỗng nhiên, lại có một chỗ khác có dao động mãnh liệt của đạo tắc, bao phủ một mảnh khu vực.

Biển mây bốc lên, lại có một cỗ năng lượng vô hình khác điên cuồng xuất hiện.

“Lại có người sắp đột phá!”

"Là Viêm Tâm ngồi ở vị trí thứ 17."

"Anh ta cũng phá tan bình cảnh rồi."

Mọi người lại nhìn về phía một thanh niên thân hình gầy gò. Trong mắt bọn họ tràn đầy hâm mộ, khát vọng.

Bất tử cảnh, đó là sinh mệnh vĩnh hằng, không cần lo lắng tuổi thọ hạn chế, sinh mệnh hoàn toàn đạt tới một cấp độ mới!

Không đạt tới bất tử cảnh, cho dù ở chân linh cảnh đạt tới cực hạn ở giai đoạn lĩnh ngộ đạo tắc, cách hoàn toàn nắm giữ đạo tắc chỉ kém một bước thì vẫn còn hạn chế về tuổi thọ, mấy chục triệu năm trôi qua rồi cũng sẽ biến mất ở trong năm tháng trường hà.

Có lẽ theo thời gian, không ai nhớ người đàn ông này nữa.

Chỉ có đột phá được bước cuối cùng mới có thể tồn tại vĩnh cửu.

“Đột phá đến bất tử cảnh sao?” Diệp Tinh cũng đang nhìn.

Đến nghe giảng đạo của hiền giả vận mệnh vốn có một bộ phận đã đạt tới cực hạn của đạo tắc vận mệnh, bọn họ tới nơi này nghe giảng đạo không phải không có ý nghĩ đột phá này.

Mà mỗi một lần hiền giả vận mệnh giảng đạo cơ bản đều có vài người đột phá, cho nên mỗi lần giảng đạo mới có thể hấp dẫn nhiều người đến đây như vậy, mỗi một tấm lệnh bài đặt ở nhà đấu giá đều có thể bán ra giá trên trời.

Trong một khoảng thời gian sau đó, cũng sẽ có một số ít người đột phá.

Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nơi đó dường như có năng lượng căn nguyên của vận mệnh vô tận bắt đầu khởi động.

Trong vũ trụ không ai biết rốt cuộc tồn tại bao nhiêu loại đạo tắc, tất cả con đường tu luyện đều do người tiên phong mở ra.

Năng lượng căn nguyên của thiên địa là vô hạn, vì sao sinh ra, có giới hạn hay không,... cũng chưa từng có người biết.

“Không biết khi nào mình mới có thể đột phá?”

Hít sâu một hơi, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia chờ mong. Tuy rằng tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh, thế nhưng rõ ràng còn có một đoạn đường rất dài mới đạt đến bất tử cảnh này.

"Hai người đột phá? Đáng chết, tại sao không phải là mình đột phá chứ?"

Trên vị trí thứ 8, Khôn Ly đầu tiên là vui sướng, nhưng nhìn thấy hai người đột phá, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ không cam lòng.

\- Mình cũng thử một chút, nói không chừng có thể đột phá thành công!

Anh ta trực tiếp ngồi xuống, trong mắt mang theo một tia chờ mong.

Thực tế có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với Khôn Ly.

Ai cũng không cam lòng tụt lại phía sau người khác, bây giờ là lúc hiền giả vận mệnh vừa mới chấm dứt giảng đạo, xác suất đột phá của bọn họ so với bình thường lớn hơn rất nhiều.

Toàn bộ khu vực rơi vào sự yên tĩnh hiếm hoi. Cuối cùng, hai người Vũ Y cùng Viêm Tâm đột phá thành công, những người khác không thành công.

"Các tiểu tử kia."

Thiên địa khôi phục bình thường, một giọng nói ôn hòa vang lên trong tai mọi người.

Mọi người nhìn về phía trước, liếc mắt một cái liền thấy được hiền giả vận mệnh kia, trên mặt bọn họ nhất thời lộ ra vẻ cung kính vô cùng, nói: "Hiền giả vận mệnh!"

Cho dù không có đột phá đến bất tử cảnh, nhưng lần này bọn họ cũng thu hoạch rất lớn, trong lòng vô cùng kính trọng với hiền giả vận mệnh.

"Các tiểu tử kia, giảng đạo lần này chấm dứt, lát nữa các ngươi sẽ bị di chuyển đến khu vực ban đầu."

Hiền giả mỉm cười nói, quần áo trên người ông ta đầy vết bẩn, tóc, râu cũng lộn xộn, nhưng không làm cho người ta sinh ra phản cảm, ngược lại cảm giác rất thân thiết.

"Nói không chừng sau này chúng ta còn có cơ hội gặp mặt." Hiền giả vận mệnh mang theo nụ cười ôn hòa, ánh mắt ông ta liếc một cái, tựa hồ nhìn thoáng qua chỗ Diệp Tinh.

Xoẹt!

Sau đó bóng dáng ông ta trực tiếp biến mất.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, trong một thời gian ngắn,ông ta sẽ xuất hiện ở một nhóm tộc khác.

"Hiền giả vận mệnh rời đi rồi."

"Trở về liền bế quan, tranh thủ đột phá đến bất tử cảnh thôi!"

Nhìn thấy hiền giả vận mệnh rời đi, mọi người nhất thời nghị luận.

Diệp Tinh đứng ở chỗ thứ ba, trong lòng đang yên lặng suy nghĩ về rất nhiều kích động của đạo tắc vận mệnh

"Hử?" Bỗng nhiên, Diệp Tinh cau mày, nhìn về phía một chỗ.

Nơi đó, một người đang nhìn hắn, đó là Khôn Ly.

Khôn Ly nhìn Diệp Tinh, khóe miệng hơi nhấc lên, tựa như đang cười.

"Diệp Tinh, ta cướp hai tấm bài của ngươi, khiến ngươi suýt chết, ngươi cảm giác thế nào? Có muốn giết ta không? Nhưng mà ngươi không có cơ hội đâu ha ha ha.”

Sau đó một giọng nói vang lên trong tai Diệp Tinh.

Diệp Tinh là thiên tài tuyệt thế thì sao chứ, luận thực lực, anh ta đã đạt tới cực hạn của chân linh cảnh rồi, Diệp Tinh căn bản không phải là đối thủ của anh ta, luận thân phận, anh ta cũng là người trong gia tộc Hỏa Yểm, Diệp Tinh dám ra tay đối phó anh ta sao?

Xoẹt!

Lời vừa dứt, anh ta trực tiếp biến mất.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Không chỉ có anh ta, tất cả những người khác trong không gian cũng đều biến mất.

Trong một khu vực khác, Khôn Ly lại xuất hiện.

"Ha ha, hiện tại sắc mặt Diệp Tinh có lẽ rất khó coi." Trên mặt Khôn Ly tràn đầy vẻ sung sướng.

Anh ta biết cuối cùng mọi người cũng sẽ rời khỏi không gian, cho nên cố ý lựa chọn ở thời khắc cuối cùng kích thích Diệp Tinh.
Chương 757 Một tấm bản đồ 1

Trải qua chuyện trước đó, Khôn Ly biết mình cùng Diệp Tinh đã là mối quan hệ ngươi sống ta chết.

\- Tức giận đi, càng tức càng tốt, tốt nhất là tức đến pháp tắc lĩnh ngộ trì trệ không tiến ha ha ha!

Nói không chừng Diệp Tinh sẽ bởi vì anh ta mà tâm cảnh bị ảnh hưởng một phần, một khi bị ảnh hưởng, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện.

"Đi thôi, bế quan thôi! Hiện tại Diệp Tinh có cường giả bất tử cảnh cường đại bảo hộ nên mình không làm gì được hắn, chờ đến khi Diệp Tinh đột phá đến chân linh cảnh mình lại tìm cơ hội giải quyết hắn! Tốt nhất lúc hắn đột phá đến chân linh cảnh còn mình đột phá đến bất tử cảnh, như vậy sảng khoái biết bao!" Khóe miệng Khôn Ly mang theo một nụ cười.

Anh ta ước gì chính mình có thể tự tay giải quyết thiên tài tuyệt thế Diệp Tinh này.

......

Trên một tinh cầu hoang vắng khổng lồ, một bóng dáng bỗng nhiên xuất hiện.

\- Diệp Tinh! Sau khi bóng dáng này xuất hiện, trong nháy mắt liền có một người đàn ông trung niên đi tới trước mặt hắn.

"Mặc Uyên tiên sinh." Diệp Tinh mỉm cười nói.

Lúc này trong lòng hắn lại hơi âm trầm.

"Lúc đó Khôn Ly muốn chọc giận mình sao?" Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng.

Hắn tự nhiên đoán được ý tứ của Khôn Ly.

"Nhưng mà, nếu mình bởi vì mấy câu nói của anh ta mà tức giận thì mình cũng không cần tu luyện làm gì." Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh.

Sâu trong đáy mắt hắn hiện lên một tia sát ý. Nếu có cơ hội, hắn khẳng định sẽ không bỏ qua cho Khôn Ly.

Xoẹt...

Đúng lúc này, bỗng nhiên sắc mặt Diệp Tinh hơi biến hóa, bên trong nhẫn không gian của hắn có dao động truyền đến.

"Đây là?" Diệp Tinh cảm thụ dao động này, tay phải nắm chặt, lập tức một cái chìa khóa kỳ dị xuất hiện trước mắt.

Cái chìa khóa này chỉ lớn bằng tay, mặt trên còn có bí văn kì dị, mặt trên tản ra từng đạo khí tức cổ xưa.

"Là chìa khóa lấy được ở chỗ sâu trong dung nham?" Diệp Tinh nhìn chìa khóa màu đen này, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Hắn ở trong không gian dung nham chiếm được ba bảo vật, một là pháp quyết luyện thể Man Hoang, hai là tiểu tháp thần bí, thứ ba chính là chìa khóa thần bí này.

\- Chẳng lẽ khu vực lúc trước bị hiền giả vận mệnh khống chế cho nên chìa khóa này mới không có dao động?

Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng.

Cẩn thận cảm thụ chìa khóa màu đen này, ánh mắt Diệp Tinh bỗng nhiên nhìn về phía một chỗ, nơi đó hình như có chút thần bí, dao động chính là từ nơi đó truyền ra.

Ý thức tiến vào trong đó, Diệp Tinh cảm nhận được một chấm đen kỳ dị.

\- Thử một chút!

Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh thử để cho ý thức của mình tiếp xúc với chấm đen kỳ dị này.

Soạt...

Khi ý thức của hắn tiếp xúc với chấm đen này, bỗng nhiên toàn bộ chìa khóa lại tản ra dao động mãnh liệt.

Dao động phát ra, chấm đen nhanh chóng phân giải, sau đó toàn bộ chìa khóa đều dao động lên, từng khe sáng màu đen trào ra từ phía trên, nhanh chóng ngưng tụ ở trên bầu trời.

Từng chấm sáng xuất hiện, tản ra ánh sáng không giống nhau, những ánh sáng này tụ tập cùng một chỗ, tương tác với nhau, sau đó có thứ gì đó bắt đầu chậm rãi hiện lên.

"Đây là?"

Trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia chấn động.

Rất nhiều ánh sáng dao động, sau đó lại chậm rãi hình thành một hình vẽ kỳ dị.

Hình vẽ này vẽ một mảnh khu vực thật lớn, toàn bộ khu vực hiện ra màu đen, phía trên có từng ngọn núi kỳ dị, hư không thì hiện ra nửa xanh nửa tím, rất là kỳ dị.

"Đây là bản đồ của một nơi nào đó sao?" Diệp Tinh sửng sốt.

Chìa khóa màu đen đột nhiên hiển thị bản đồ của một nơi.

\- Mặc Uyên tiên sinh, ông có biết đây là chỗ nào không?

Lúc này Mặc Uyên cũng đang ngạc nhiên nhìn bản đồ này, Diệp Tinh không nhịn được hỏi.

"Cái này... không rõ lắm." Mặc Uyên cẩn thận nhìn, lắc đầu.

Chỉ riêng nhân tộc đã có vô cùng hơn 10 nghìn đại thế giới, rất nhiều vị diện, ông ta làm sao có thể hiểu rõ toàn bộ những vị diện này được?

\- Không biết sao? Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn click vào đồng hồ trong tay, nhất thời ảo ảnh số 11 xuất hiện.

\- Chủ nhân! Số 11 nhìn Diệp Tinh, vội vàng chào.

"Số 11, kiểm tra xem khu vực này tương ứng với chỗ nào?" Diệp Tinh phân phó nói.

Lúc này trong lòng hắn có một chút thấp thỏm.

Phiến vũ trụ này không chỉ có nhân tộc.

Cái chìa khóa này kỳ dị như vậy, nói không chừng tương ứng với một chỗ cơ duyên thật lớn.

Chìa khóa hiển thị khu vực ở nhân tộc còn tốt, nhưng nếu cơ duyên này xuất hiện ở lãnh thổ nhóm tộc khác thì hắn và cơ duyên này trên cơ bản là vô duyên.

Hắn là thiên tài tuyệt thế của nhân tộc, ngoại tộc có lẽ chỉ ước gì muốn diệt trừ hắn.

\- Không thành vấn đề! Số 11 nhất thời nói.

Nó nhìn bản đồ trong hư không, tay phải nhấp một cái, sau đó tấm bản đồ này liền nhanh chóng biến hóa, chỉ một giây,ảo ảnh số 11 liền vội vàng nói: "Chủ nhân, đã tra ra rồi, nơi này vị diện Tân Nguyệt thuộc đại thế giới Ngọc Mặc của nhân tộc chúng ta!"

“Đại thế giới Ngọc Mặc?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh nhất thời yên lòng.

Nếu ở trong lãnh thổ nhân tộc, nói không chừng hắn có thể lấy được cơ duyên này.

"Đúng rồi, Kuiba sư huynh không phải là ở vị diện Tân Nguyệt của đại thế giới Ngọc Mặc sao?" Diệp Tinh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, khóe miệng lộ ra một nụ cười.

Đạo chủ Lăng Hằng thu nhận một vài đệ tử, trong đó Kuiba là Thất sư huynh của hắn, là một cường giả bất tử cảnh, nắm giữ đạo tắc tử vong hoàn chỉnh.

Hơn nữa, Kuiba tuyệt đối xem như là cao cấp nhất trong đám cường giả bất tử cảnh.

Cho dù cùng là nắm giữ một hệ đạo tắc, thực lực cũng sẽ có chênh lệch, dùng thực lực của Kuiba tuyệt đối là có thể ép khô Mặc Uyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK