Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 331 1 tháng 2

Nhìn thi thể người khổng lồ thần bí kia ở trong video, khắp nơi trên thế giới đều truyền đến tiếng hoan hô.

Sau khi tin tức toàn bộ đám người Diệp Tinh đều an toàn được công bố, toàn bộ thế giới lại sôi trào.

. . . . . .

Thời gian trôi qua cực nhanh, chuyện người khổng lồ thần bí bỗng nhiên xuất hiện từ trong cây cột khổng lồ màu đen vẫn đang không ngừng truyền bá, gần như mọi người trên thế giới đều biết.

Sinh vật khủng bố như vậy, thậm chí chỉ một chân là có thể hủy diệt một thành phố nhỏ, hình ảnh đó đã khắc sâu vào trong tâm trí mọi người.

Nhưng sinh mệnh khủng bố như vậy vẫn bị Diệp Tinh giết!

Là cường giả đứng đầu thế giới, thực lực của Diệp Tinh mạnh như thế nào, không có ai biết, nhưng mà thông qua sự việc lần này bọn họ đã có một khái niệm hơi chút rõ ràng.

Tên của Tinh Đế cũng chân chính truyền khắp toàn bộ thế giới, gần như là mỗi người đều biết.

Trong khoảng thời gian ngắn danh vọng của hắn ở trên Địa Cầu lại được đề cao rất nhiều, trong ngày tận thế đen tối này, hắn chính là một sự tồn tại vô cùng chói mắt!

Mặt khác, tên của đám người Hoàng Viêm, Vương Tam Đại cũng được mọi người biết đến, bọn họ cũng là nhóm những người đứng đầu trên thế giới.

. . . . . .

Tiểu khu Thư Hương ở Tây An, lúc này Tinh Đế nổi tiếng nhất trên thế giới lại đang thật cẩn thận bưng một chén canh, đút cho Lâm Tiểu Ngư uống.

"Diệp Tinh, em có tay." Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, dở khóc dở cười nói.

Thời gian đã qua một tháng, một tháng này thân thể của cô đã nhanh chóng khôi phục, vảy máu trên người đã bóc ra hơn phân nửa.

Tuy rằng không tu luyện, nhưng thực lực đã nhanh chóng đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong, trừ cái này ra thì cũng không có chỗ nào đặc thù nữa, giọt máu kia không biết đã chạy đi nơi nào rồi, ngay cả máy phi hành của Nguyên Lệ Văn cũng không kiểm tra đo lường ra được.

"Không được, bây giờ em vẫn chưa khôi phục." Diệp Tinh kiên trì nói.

Trời biết lúc trước trong lòng hắn sợ hãi biết bao nhiêu, e sợ tình huống của kiếp trước sẽ lại xuất hiện.

Lâm Tiểu Ngư bất đắc dĩ, chỉ phải từ từ uống, có điều trong mắt cô lại tràn đầy ý cười, trong lòng tràn đầy hạnh phúc.

"Diệp Tinh!" Bên ngoài, Hoàng Viêm gõ cửa, sau đó đi đến, nói: "Thế nào?"

"Tiểu Ngư gần như là đã khôi phục hoàn toàn rồi." Diệp Tinh nói.

Hoàng Viêm im lặng một chút, hỏi: "Vậy cậu quyết định khi nào thì xuất phát?"

Diệp Tinh hiểu được ý của ông ta, cũng im lặng một chút, nói: "Ba ngày sau."

"Diệp Tinh." Nghe vậy, Lâm Tiểu Ngư lập tức kéo Diệp Tinh, trong mắt có một chút lo lắng.

"Tiểu Ngư, sớm hay muộn cũng phải đi." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư an ủi.

Ngày tận thế đen tối trên Địa Cầu phải được giải quyết.

. . . . . .

Đây là một con tàu kỳ dị hình đĩa tròn.

"Răng rắc!" Đĩa tròn mở ra, sau đó mấy người Diệp Tinh đi vào.

Bên trong đĩa tròn, một cô bé đang ôm một lát khoai siêu to, vừa ăn vừa nhìn vào màn hình.

Lúc này màn hình trên máy phi hành đang chiếu một bộ phim điện ảnh của Địa Cầu.

"Hả? Diệp Tinh, các ngươi tới rồi?" Nguyên Lệ Văn nhìn thấy đám người Diệp Tinh liền cười nói.

"Địa Cầu của các ngươi mặc dù nhỏ, nhưng mà đồ ăn này nọ rất ngon, còn có phim điện ảnh, kịch truyền hình." Nguyên Lệ Văn khích lệ nói.

Cô có chút hưởng thụ cuộc sống trên Địa Cầu, không vội vàng rời đi chút nào.

"Ta quyết định, về sau ta muốn làm chuyên gia mỹ thực lớn, đạo diễn lớn của Thiên Lan giới!" Nguyên Lệ Văn lớn tiếng nói.

Nghe lời cô ta nói, Diệp Tinh không nói gì cả, hắn trực tiếp hỏi: "Hiện tại máy phi hành thế nào ?"

"Nguồn năng lượng đầy đủ, có thể tiến hành du hành xuyên không gian vũ trụ bất cứ lúc nào!" Nguyên Lệ Văn cười nói.

"Tốt lắm, tôi dự định ba ngày sau sẽ đi!" Diệp Tinh nói.

"A, ta không thành vấn đề." Nguyên Lệ Văn nhìn Diệp Tinh, hỏi: "Ngươi học ngôn ngữ ngoại tinh thế nào rồi?"

"Đã học xong rồi!" Diệp Tinh gật đầu nói.

Trong một tháng này, hắn vẫn luôn học tập ngôn ngữ ngoại tinh.

Thực lực càng mạnh, việc học tập cũng càng nhanh, chỉ ngắn ngủn một tháng, trên cơ bản hắn đã học được tương đối ổn.

"Tốt lắm, khi nào ngươi xuất phát thì cứ đến đây gặp ta." Nguyên Lệ Văn khoát tay nói.

Sau khi nói xong, cô ta lại bắt đầu đuổi người: "Được rồi, ta muốn xem phim, không có việc gì đừng tới quấy rầy ta."

Mấy người Diệp Tinh liếc nhìn nhau một cái, rời khỏi máy phi hành này.

Thời gian ba ngày trôi qua trong nháy mắt.

Diệp Tinh đứng trước máy phi hành khổng lồ, bên cạnh còn có rất nhiều người.

Cha mẹ Diệp Tinh, Diệp Kiến An, Lưu Mai, chú út của hắn, cả nhà cậu út, còn có Lâm Tiểu Ngư, những người khác bao gồm Hoàng Viêm, Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y, Lân Pha và những người khác nữa.

Lúc này bọn họ đều nhìn Diệp Tinh.

"Tiểu Tinh, trên đường nhất định phải cẩn thận." Lưu Mai nhịn không được nói, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng.

Bà cũng nghe nói chuyện về vũ trụ, lần này Diệp Tinh đi đến gia tộc bất tử trong vũ trụ, để tìm kiếm phương pháp giải quyết ngày tận thế đen tối cho trái đất.

Vũ trụ mênh mông, cường giả như mây, nhất định là tràn ngập nguy hiểm to lớn.

"Con biết." Diệp Tinh gật gật đầu.

Cha hắn Diệp Kiến An nhìn hắn mấp máy môi muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói ra, chỉ là gật gật đầu với hắn.
Chương 332 Đạo tắc không gian!

"Tiểu Ngư, an toàn ở nơi này giao cho em." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư nói.

Hiện tại thực lực của Lâm Tiểu Ngư đã đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong, chỉ còn một bước là có thể đột phá đến Thiên Huyền cảnh, ở trên Địa Cầu này ngoại trừ Diệp Tinh thì thực lực của cô là mạnh nhất.

"Nếu gặp phải kẻ địch không thể ngăn cản, thì hãy trốn đi, đừng cứng đối cứng."

"Vâng." Lâm Tiểu Ngư gật đầu thật mạnh, nhìn Diệp Tinh đầy vẻ không nỡ.

Cô muốn đi vào vũ trụ cùng Diệp Tinh, nhưng mà bị Diệp Tinh từ chối.

Hành trình lúc này quá nguy hiểm, Diệp Tinh không muốn để Lâm Tiểu Ngư cùng đi theo mạo hiểm.

"Diệp Tinh, tương lai của Địa Cầu đều giao cho cậu." Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói.

Ngày tận thế đen tối, không lúc nào là không có người tử vong, có cây cột khổng lồ màu đen tồn tại, cho dù là động vật sơ sinh cũng không ngừng biến dị.

Bọn họ còn có năng lực ngăn cản, nhưng mà diện tích Địa Cầu quá lớn, đại bộ phận khu vực bọn họ không thể trông nom tới, dân số trên toàn Địa cầu đang không ngừng giảm bớt.

Đối với loại tình huống này, bọn họ hoàn toàn không thể ngăn cản.

"Anh Diệp." "Ông chủ!"

Đám người Giang Lam Thành, Vương Tam Đại nhìn Diệp Tinh.

"Ai da, làm gì mà cả đám đều có vẻ mặt như này vậy chứ, có tiểu tiên tử xinh đẹp trí tuệ, thiện lương lại dịu dàng như ta ở đây, Diệp Tinh có thể có chuyện gì cơ chứ?" Nguyên Lệ Văn đi ra, liếc nhìn mọi người ở đây.

Thân hình cô chỉ cao có 1.5m, lại trưng ra vẻ mặt khinh thường, thoạt nhìn thật là kỳ dị.

Có điều, không khí trầm trọng cũng trong nháy mắt bị cô phá hủy một ít.

"Được rồi, cha mẹ, con phải đi rồi!" Diệp Tinh hít sâu một hơi, gật gật đầu với Lâm Tiểu Ngư, sau đó lại gật gật đầu với đám người Hoàng Viêm, xoay người bước vào bên trong máy phi hành.

"Tạm biệt các bạn yêu quý, có duyên gặp lại." Nguyên Lệ Văn vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, sau đó bước vào máy phi hành.

"Đông!"

Một tiếng vang rất nhỏ vang lên, toàn bộ máy phi hành hoàn toàn đóng kín.

Ông. . .

Tiếp đó, hư không xung quanh rung động, xuất hiện một con đường kỳ dị màu xám.

Hưu!

Toàn bộ máy phi hành nhanh chóng tiến vào trong đó rồi biến mất không thấy.

. . . . . .

Bên trong con đường kỳ dị, máy phi hành nhanh chóng xuyên qua.

Nhìn ra bên ngoài thông qua máy phi hành, lại chỉ có thể nhìn thấy từng luồng không khí kỳ dị đang lưu chuyển, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một ít ánh sáng bảy màu chớp động.

"Có phải là cảm thấy rất kỳ dị không?" Nguyên Lệ Văn đi tới nhìn Diệp Tinh, hỏi.

Diệp Tinh suy nghĩ một chút, hỏi: "Đây là con đường gì vậy? Vị trí hiện tại của chúng ta đang ở đâu?"

"Không gian khí lưu! Về phần vị trí thì mỗi giây đều phát sinh sự thay đổi rất lớn." Nguyên Lệ Văn xé mở một túi đồ ăn vặt, bắt đầu ăn.

"Không gian khí lưu?" Diệp Tinh có chút khó hiểu.

"Cái gọi là không gian khí lưu. . . Ừm, có nói ngươi cũng không hiểu, nói thế này đi, vũ trụ này vô cùng to lớn, cho dù bay với tốc độ vượt xa vận tốc ánh sáng, thì ước chừng bay thật lâu thật lâu cũng không thể bay qua hết một tinh hệ." Nguyên Lệ Văn nói.

Diệp Tinh gật đầu, đường kính của toàn bộ hệ ngân hà ước chừng phải đạt tới hơn chục ngàn năm ánh sáng, cho dù di chuyển với tốc độ bằng với vận tốc ánh sáng, thì cũng cần hơn mười vạn năm mới có thể bay từ đầu này sang đầu bên kia.

Đây chỉ là khoảng cách giữa hai đầu, nếu muốn bay khắp toàn bộ Hệ Ngân Hà, thì còn không biết phải cần thời gian bao lâu.

"Có điều đương nhiên là có lối tắt cho chuyến phi hành vũ trụ này, đó chính là lợi dụng đạo tắc không gian." Nguyên Lệ Văn tiếp tục nói.

"Đạo tắc không gian?" Trong lòng Diệp Tinh yên lặng nhớ kỹ cái tên này.

Lúc hắn học tập ngôn ngữ vũ trụ cũng hiểu biết một ít tin tức, tu luyện tới hậu kỳ yêu cầu cần phải lĩnh ngộ đạo tắc mới có thể tiếp tục tiến bộ.

"Không gian đạo tắc liên quan đến không gian vũ trụ, là một loại trong rất nhiều đạo tắc của vũ trụ, cũng là một bộ phận trong đại đạo thời không, chỉ cần hoàn toàn nắm giữ được nó, thì có thể có được sinh mệnh vĩnh hằng, tùy ý xuyên qua không gian, cực kỳ cường đại!" Nguyên Lệ Văn nói.

Trong lòng Diệp Tinh khiếp sợ, có điều hắn không nói gì, tiếp tục nghe Nguyên Lệ Văn giải thích.

"Những cường giả cực kỳ mạnh mẽ lĩnh ngộ được không gian đạo tắc, không chỉ có thể tự mình tùy ý xuyên qua không gian, mà còn có thể kiến lập một tòa Truyền Tống Trận, có điều Truyền Tống Trận là cố định, đối với những cường giả không am hiểu không gian pháp tắc mà nói, cũng không thuận tiện cho lắm."

"Có điều ngoại trừ kiến lập Truyền Tống Trận không gian ra, thì còn có thể đặc biệt dùng không gian pháp tắc để chế tác thành một ít trận pháp bí văn, thậm chí có thể dùng ở trên máy phi hành. Bằng cách này, liền tương đương với việc tự thân máy phi hành mang một Truyền Tống Trận không gian, dù cưỡi máy phi hành ở bất cứ đâu thì cũng có thể tiến hành xuyên qua không gian, giúp giảm thiểu đáng kể khoảng cách di chuyển."

"Lấy ví dụ, với tốc độ của một con ốc sên trên Địa Cầu của các ngươi, nếu tiến hành xuyên qua không gian, thì tốc độ tương đối của nó ít nhất sẽ gấp đôi vận tốc ánh sáng!" Nguyên Lệ Văn nói, trên mặt của cô còn có một chút vẻ tự hào.
Chương 333 Đến gia tộc bất tử Nguyên Lam 1

"Đương nhiên, một phi thuyền như vậy cũng không phải là người bình thường nào trong vũ trụ cũng có thể sử dụng được, phần lớn mọi người di chuyển đều là dựa vào Truyền Tống Trận không gian. Địa Cầu của các ngươi là Tinh cầu thất lạc, trên tám cây cột màu đen khổng lồ có tám cái Truyền Tống Trận, cho dù cây cột màu đen khổng lồ biến mất, thì các ngươi cũng có thể thông qua Truyền Tống Trận tiến vào vũ trụ, hoàn toàn tiếp xúc với vũ trụ."

Nghe Nguyên Lệ Văn nói, trong lòng Diệp Tinh tràn đầy rung động.

Sự khai phá của vũ trụ đối với không gian đạo tắc dường như rất mạnh, không những có Truyền Tống Trận không gian, mà còn có thể dùng hình thức trận pháp để ứng dụng ra bên ngoài, phát huy trên một ít đồ vật, giảm bớt đáng kể thời gian di chuyển giữa hai nơi.

Sau lưng Nguyên Lệ Văn là gia tộc bất tử cường đại, một trong ba đại gia tộc bất tử của vị diện Thiên Lan, có được máy phi hành có bí văn không gian truyền tống là điều rất bình thường.

"Chúng ta mất khoảng bao lâu mới có thể đến Hệ Ngân Hà?" Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh trực tiếp hỏi.

"Với tốc độ này của chúng ta thì mất khoảng một tháng nữa là sẽ đến một tinh cầu có sự sống trong Hệ Ngân Hà, tinh cầu kia tên là Hàn Vân Tinh, có kích thước đại khái gấp ba lần Địa Cầu, gia tộc bọn ta có một điểm dừng chân ở nơi này." Nói tới đây, tâm trạng của Nguyên Lệ Văn trở nên có chút mất mát: "Máy phi hành đã được tu sửa xong, nhưng vẫn còn có bộ phận hư hao, ví dụ như công năng thông tin, không biết hiện tại mẹ ta có còn ở trên Hệ Ngân Hà Hàn Vân Tinh hay không? Có lo lắng cho ta hay không?"

Nguyên Lệ Văn đi cùng người nhà tới Hệ Ngân Hà, cô ta lại lén chạy ra ngoài, vốn tưởng rằng có máy phi hành cường đại, tại tinh hệ trung cấp này sẽ không có ai có thể làm gì được cô ta, nhưng mà cô ta lại suýt chút nữa chết ở trong tay Thị huyết thú.

Có điều Nguyên Lệ Văn nhanh chóng thu lại cảm xúc mất mát, lại vô tư trở lại, nói: "Tiểu tử, không cần lo lắng, ngươi đã cứu ta từ trong tay thị huyết thú, chúng ta coi như là bạn bè. Mẹ của ta tốt với ta lắm, ta nhất định có thể thuyết phục mẹ của ta."

"Cám ơn." Diệp Tinh trịnh trọng nói cảm ơn.

Hiện tại hy vọng duy nhất của hắn đều nằm trên người Nguyên Lệ Văn.

. . . . . .

Thời gian cực nhanh, một tháng trôi qua rất nhanh.

Hưu!

Phía trước có một tòa Truyền Tống Trận thật lớn chớp động ánh sáng, tiếp đó một máy phi hành trực tiếp bay ra.

Sau khi thu hồi máy phi hành, có hai bóng người xuất hiện.

"Ha ha, rốt cuộc đã trở lại!" Sau khi Nguyên Lệ Văn đi ra, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Lúc này Diệp Tinh đang nhìn về phía hoàn cảnh xung quanh.

Hiện tại hắn đang đứng trên một quảng trường thật lớn, trên quảng trường này còn có một tòa Truyền Tống Trận chớp động ánh sáng.

"Nơi này chính là Hàn Vân Tinh sao?" Diệp Tinh đứng trên quảng trường nhìn biển sao trời.

Lúc trước Nguyên Lệ Văn đã nói cho hắn biết một ít tin tức về tinh cầu này.

Ngẩng đầu nhìn lại, toàn bộ bầu trời sao của Hàn Vân Tinh hiện lên đủ loại màu sắc, nhiều nhất là màu tím, tiếp theo là màu xanh, cảnh này khiến toàn bộ sao trời thoạt nhìn vô cùng huyễn lệ.

Bốn phía quảng trường có hàng loạt những tòa kiến trúc vô cùng kỳ dị, những kiến trúc này tối đen như mực, giống như một con thú khổng lồ dữ tợn, hoàn toan bất đồng với kiến trúc trên Địa Cầu, khiến cho người ta có một loại cảm giác thật hùng hồn, mênh mông.

Những tảng nham thạch dưới chân mang đến cho Diệp Tinh một loại hương vị cổ xưa, không biết rốt cuộc đã được xây dựng từ bao nhiêu năm.

Những công trình kiến trúc trên Địa Cầu có lịch sử trăm năm đều là di tích cổ, nhưng mà ở trong vũ trụ, đoán chừng dù có thâm niên mấy ngàn năm cũng chẳng tính là gì.

"Diệp Tinh, nơi này có rất nhiều Truyền Tống Trận, ta đã cho ngươi vị trí của Địa Cầu các ngươi, ngươi có thể thông qua Truyền Tống Trận nơi này trực tiếp trở lại Địa Cầu, đương nhiên những Truyền Tống Trận này đều cần cưỡi máy phi hành. Từ cửa vào của cây cột khổng lồ màu đen trên Địa Cầu các ngươi đi vào chính là Hệ Ngân Hà quan trọng nhất, Thiên Ma Tinh, nơi đó có một con đường đặc thù, không cần cưỡi máy phi hành cũng có thể trực tiếp đi vào, đương nhiên, sau khi đi ra sẽ lập tức bị nhân viên tương quan phát hiện, bọn họ sẽ trợ giúp người trên Tinh cầu thất lạc vừa mới đi vào nhanh chóng nhận biết vũ trụ." Nguyên Lệ Văn cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu.

"Đi thôi, trên Hàn Vân Tinh không thể tiến hành xuyên qua không gian, đại khái khoảng chừng một giờ nữa là có thể tới khu vực mà gia tộc Nguyên Lam chúng ta ở lại." Nguyên Lệ Văn nói.

"Được!" Diệp Tinh gật gật đầu, đi theo phía sau Nguyên Lệ Văn.

"Cảm giác trọng lực của nơi này mạnh hơn so với Địa Cầu một phần ba." Diệp Tinh cẩn thận cảm nhận, lực áp bách trên người rõ ràng mạnh hơn một chút so với trên Địa Cầu.

Đi ra khỏi quảng trường, xuất hiện một con phố thật lớn, lúc này ở trên đường phố có vài người đang đi lại.

"Vũ trụ thật sự là kỳ dị!" Diệp Tinh nhìn những người đi đường này.

Những người đi trên đường này cao nhất thậm chí hơn hai mươi mét, nhưng thấp nhất thậm chí chỉ có nửa mét, màu da không giống nhau, có hoàn toàn màu tím, có màu lam, gần như các loại màu sắc đều có.
Chương 334 Thân phận của kẻ địch 1

Người đàn ông mang giày chiến đấu màu vàng đứng ở trong vũ trụ, trước mắt từng thiên thể tinh cầu không ngừng xoay tròn, tuân theo định luật tinh cầu.

Ở trước mắt anh ta còn có ba người, tựa hồ đang cùng anh ta chiến đấu.

Cứ thế người đàn ông vươn tay phải ra.

\- Ầm ầm!

Trước mắt rất nhiều tinh cầu xảy ra hiện tượng méo mó vặn vẹo, hư không sụp đổ, một giây sau, tất cả tinh cầu bị hủy diệt toàn bộ, mà tất cả ba người kia cũng đều biến mất.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn thấy người đàn ông này, ánh mắt nhất thời gắt gao nhìn chằm chằm, trong lòng trong nháy mắt dao động lên.

Người xuất hiện ở Thượng Hải kia, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không quên, ánh mắt lạnh nhạt kia, ánh mắt Đàm Nguyên Nguyên, Lý Dương trước khi chết nhìn về phía hắn, thậm chí hắn đều chết trong tay người này, phải thông qua kiếm Sinh mệnh mới sống lại.

\- Bất tử phủ chủ Mặc Vũ!

Diệp Tinh nhìn vị cường giả được đánh dấu này, đè nén tâm tình trong lòng, bất động thanh sắc hỏi: "Nguyên Lệ Văn, bất tử phủ chủ Mặc Vũ nhìn qua thực lực rất mạnh a, so với bất tử phủ chủ khác mạnh hơn rất nhiều."

"Này đương nhiên rồi." Nguyên Lệ Văn nói: "Ta thu thập hình ảnh gần mười vị bất tử phủ chủ, bất tử phủ chủ Mặc Vũ chính là người có thực lực mạnh nhất. Ngươi phải biết rằng, coi như cùng là bất tử phủ chủ thì thực lực của mỗi phủ chủ cũng có chênh lệch. Chỉ luận vị diện mà nói, tuy vị diện Thiên Lan giới do gia tộc Nguyên Lam chúng ta cùng hai đại gia tộc bất tử khác thống trị, nhưng chỉ nguyên bất tử phủ chủ Mặc Vũ một người cũng đã thống trị tam đại vị diện rồi! Thực lực như vậy đều thuộc loại cực mạnh trong bất tử phủ chủ!

"Thống trị tam đại vị diện?" Diệp Tinh nắm tay.

Bất tử phủ chủ Nguyên Lam phía sau Nguyên Lệ Văn mới thống trị một phần ba Thiên Lan giới thôi cũng đủ để cho bọn họ ngưỡng mộ rồi, mà thực lực bất tử phủ chủ Mặc Vũ rõ ràng so với bất tử phủ chủ Nguyên Lam còn mạnh hơn rất nhiều.

Diệp Tinh nhất thời dâng lên một cỗ cảm giác vô lực trong lòng, địch nhân như vậy hắn có thực lực gì có thể đối kháng?

\- Diệp Tinh! Lâm Tiểu Ngư nhạy cảm nhận ra sự thay đổi tâm tình của Diệp Tinh, nhẹ nhàng chạm vào hắn một chút.

\- Ha! Diệp Tinh hít sâu một hơi, đem tâm tình trong lòng thu hồi.

Hắn muốn báo thù nhưng hiện tại căn bản cũng không có một chút khả năng nào.

Phất tay tiêu diệt một mảng lớn tinh không tồn tại, cho dù đứng bất động, hắn cũng không tiếp cận được.

Thiên Lan giới, gia tộc bất tử Kim Hồn, hệ Ngân Hà, chỉ riêng trong hệ Ngân Hà sự tồn tại của hắn cũng như con kiến hôi rồi.

Mà bất tử phủ chủ Mặc Vũ tuyệt đối là cường giả đứng ở trên nhìn xuống trong tam đại bất tử phủ chủ ở Thiên Lan giới!

"Thực lực bất tử phủ chủ có mạnh có yếu, đương nhiên, đối với đại bộ phận người mà nói, những bất tử phủ chủ này mỗi một vị đều là đại nhân vật mà vô số tinh hệ kính sợ, một vị diện trong năm tháng dài đằng đẵng cũng không nhất định xuất hiện một người, mỗi người đều có thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi." Nguyên Lệ Văn lạnh nhạt nói: "Với thiên huyền cảnh của tiểu tử ngươi muốn yêu cầu bất tử phủ chủ Kim Hồn, trên cơ bản là không có khả năng. cho dù là ở tinh hệ sơ cấp yếu nhất thiên huyền cảnh cũng đều tồn tại khắp nơi, căn bản không đáng nhắc tới.”

Nghe vậy, Lân Pha rõ ràng có chút bất mãn, tiến lên hỏi: "Lai lịch của cô lớn như vậy mà sao thực lực yếu lại như vậy? Còn bị chúng ta bắt được? Cô không phải cũng là tiểu tử thiên huyền cảnh sao?"

“Hừ! Đó là bởi vì ta bất cẩn. "Nguyên Lệ Văn nhất thời cắn răng nói: "Lại đánh một lần nữa, ta tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi bắt được ta."

Thực lực của cô ta tuy rằng yếu, nhưng với áo giáp phòng ngự của mình, cho dù rất nhiều người có thực lực mạnh hơn cô cũng rất khó bắt được, huống chi còn có máy phi hành kia.

Có máy phi hành ở đây, cường giả dưới hư không cảnh là không có khả năng làm gì cô, toàn bộ hệ Ngân Hà mới mấy người hư không cảnh? Chính vì vậy, cô mới dám len lén chạy đi chơi.

Thế nhưng những cây cột này lại đem máy phi hành của cô bắn rơi, đã vậy còn bị những thổ dân ở tinh cầu thất lạc này bắt được.

Đối với cô, đây chắc chắn là một vết nhơ khó rửa sạch.

Diệp Tinh im lặng, hiện tại rõ ràng rất nhiều thứ đều được giải thích.

Tám cây cột kia đến là do cường giả trong vũ trụ tiến hành tuyển chọn, bên trong xuất hiện các loại quang đoàn cơ duyên cũng là chuẩn bị cho tuyển chọn. Cánh cửa mà khi đột lên cảnh giới trên hoàng cảnh mới xuất hiện cũng là có quan hệ với tuyển chọn, đạt tới thiên huyền cảnh có thể thông qua cánh cửa đó chính thức rời khỏi tinh cầu thất lạc, sau đó chân chính tiếp xúc với vũ trụ.

Động vật biến dị xuất hiện cũng là để mài giũa con người tốt hơn.

Những thứ này Diệp Tinh đều hiểu, thế nhưng còn có một chuyện hắn cũng là không rõ, đó chính là trọng sinh!

Cho dù cường giả vũ trụ tiến hành tuyển chọn trên trái đất, nhưng chuyện trọng sinh với hắn cũng không có bất kỳ liên quan gì.

Hắn có loại xúc động muốn hỏi Nguyên Lệ Văn, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Chương 335 Trong lòng lạnh lẽo

Nguyên Lệ Văn nhìn người đàn ông trước mặt, liền vội vàng hỏi: "Mẹ của ta đâu? Có ở đây không?"

"Tiểu thư Lệ Văn, Tử Thược đại nhân đang ở bên trong phủ, đã có người đi vào thông báo." Người đàn ông vô cùng cung kính nói, anh ta nhận ra được thân phận của cô gái trước mặt này.

Nghe vậy, trên mặt Nguyên Lệ Văn lộ ra vẻ tươi cười.

Cô ta trực tiếp bước đi vào, Diệp Tinh vội vàng đi theo.

Người đàn ông này liếc nhìn Diệp Tinh một cái, mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng mà không dám ngăn cản.

Xem tình huống Diệp Tinh hiển nhiên là được Nguyên Lệ Văn mang đến, bất kể Nguyên Lệ Văn mang theo ai vào, anh ta cũng không thể chủ động chặn cản.

Đi vào trong phủ, hàng loạt kiến trúc rộng lớn kỳ dị hiện ra trước mặt Diệp Tinh, trong đình viện có một cái ao thật lớn, lúc này trong ao còn có mấy chục loại cá kỳ lạ, thân mình dài đạt tới một mét, toàn bộ thân hình che kín vảy.

Trong miệng những loại cá kỳ lạ này dày đặc răng nanh sắc bén, hơi thở dao động tản mát ra trên người chúng đều đạt tới Vương cảnh!

Phong cách kiến trúc bên trong toàn bộ cung điện hoàn toàn khác biệt với Địa Cầu, nhưng lại có một loại mỹ cảm kỳ dị, khiến cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy thật hoàn mỹ.

Không đi quá xa, từ phía xa có một đoàn người đi tới, cầm đầu chính là một người phụ nữ thoạt nhìn không đến ba mươi tuổi, người phụ nữ này mặc một thân áo giáp màu xanh, mái tóc xõa tung, cả người thoạt nhìn có một loại mị lực kỳ dị.

Nhìn thấy người phụ nữ này, dòng khí màu xám trong đầu Diệp Tinh lại dao động một chút, trong lòng hắn nhất thời kinh hãi.

"Dòng khí màu xám lại dao động, thực lực của người phụ nữ này đã đạt tới bước nào rồi?" Diệp Tinh thầm nghĩ.

Trước kia lúc hắn ở trên Địa Cầu từ xa cảm ứng được sự mạnh mẽ của vị bất tử Phủ chủ Mặc Vũ kia, dòng khí kỳ dị màu xám trong đầu liền dao động một chút.

Dòng khí kỳ dị này ngoại trừ phục chế thiên phú, thì còn có tác dụng cảm giác được nguy hiểm.

Không cần nghĩ cũng biết, thực lực của người phụ nữ này nhất định rất mạnh.

"Đạo Tắc cảnh sao? Hay là Hư Không cảnh? Chân Linh cảnh?" Trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.

Tử Thược mang theo đoàn người đi tới, thấy được Nguyên Lệ Văn bình yên vô sự, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười, bà đi đến trước mặt Nguyên Lệ Văn, kéo cô ta liên tục quan sát, nói: "Văn Văn, rốt cuộc con đã trở lại! Con khiến mẹ lo lắng chết mất."

"Mẹ!" Nguyên Lệ Văn giống như một đứa bé, nhào vào trong lòng người phụ nữ.

Cô ta làm nũng hai câu, sau đó chỉ vào Diệp Tinh, nói: "Mẹ, vị này chính là Diệp Tinh, lần này con đi đến Tinh cầu thất lạc, phi thuyền bị cây cột màu đen khổng lồ phá hủy, nếu không nhờ Diệp Tinh, thì chắc con đã bị Thị huyết thú giết chết rồi."

"Thị huyết thú?" Nghe vậy, sắc mặt Tử Thược thay đổi, bà biết thực lực của Nguyên Lệ Văn, đối mặt với Thị huyết thú tuyệt đối không có lực ngăn cản.

"Bái kiến Tử Thược đại nhân!" Diệp Tinh vẫn im lặng đứng ở bên cạnh, nghe được Nguyên Lệ Văn giới thiệu, vội vàng bước đến, vô cùng cung kính nói.

Một mạch này của Nguyên Lệ Văn là một mạch trực hệ của vị bất tử Phủ chủ Nguyên Lam kia, thân phận rất cao.

"Diệp Tinh?" Tử Thược hờ hững liếc nhìn Diệp Tinh một cái.

Với cảnh giới của bà ta đương nhiên là có thể trong nháy mắt nhìn ra được Diệp Tinh mới vừa đạt tới Thiên Huyền cảnh không bao lâu, thực lực như vậy còn không bằng cả hai tên thủ vệ gác cổng ở một nơi cư trú trong Hệ Ngân Hà của gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ, thật sự không có chỗ nào để cho bà xem trọng.

"Cám ơn ngươi cứu Văn Văn, một lúc nữa ta sẽ cho ngươi một ít thù lao." Tử Thược khẽ gật đầu nói.

Trong lòng Diệp Tinh theo bản năng xuất hiện một loại cảm giác xấu, tính tình của Tử Thược này quá mức lãnh đạm, không biết có thể hỗ trợ hay không.

"Mẹ, lần này con mang Diệp Tinh tới nơi này là còn có chuyện rất quan trọng." Nguyên Lệ Văn vội vàng nói: "Diệp Tinh đến từ Tinh cầu thất lạc, Chú tể thế giới Hạo Nguyên bắt đầu chọn lựa nhân tài, một ít Tinh cầu thất lạc bị lựa chọn, bắt đầu một cuộc tu luyện đẫm máu, con muốn nhờ cha nói một tiếng với Gia chủ, xin bất tử Phủ chủ Kim Hồn giúp một việc nhỏ, loại bỏ cây cột khổng lồ màu đen kia.

"Loại bỏ cây cột khổng lồ màu đen?" Tử Thược nghe vậy, mày khó nhận ra hơi nhíu lại một chút.

"Mẹ, không phải là quan hệ giữa Gia chủ và bất tử Phủ chủ Kim Hồn tốt lắm sao? Đây chỉ là một chuyện rất đơn giản, hẳn là có thể dễ dàng giải quyết mà?" Thấy mẹ mình không nói lời nào, Nguyên Lệ Văn liền vội vàng nói.

Diệp Tinh đứng đó, không biết nên nói cái gì, đành phải im lặng không nói một câu.

"Văn Văn, chuyện này cha con không giúp được." Vài giây sau, Tử Thược lắc lắc đầu.

Oanh!

Nghe vậy, trái tim Diệp Tinh lập tức chìm vào đáy vực.

Hy vọng duy nhất của hắn khi đi vào vũ trụ này nằm trên người bất tử Phủ chủ Nguyên Lam, nếu bọn họ không giúp đỡ, thì hắn muốn gặp được bất tử Phủ chủ Kim Hồn gần như là một chuyện không có khả năng.

Muốn gặp được đã là chuyện không có khả năng, huống chi là muốn xin bất tử Phủ chủ Nguyên Lam hỗ trợ.

Sự tồn tại kia, không biết phải đạt tới bước nào mới có thể khiến cho bọn họ coi trọng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK