Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 739 Không gian mở ra

Thời gian trôi qua cực nhanh, trong nháy mắt đã qua một tháng.

Bên trong phủ đệ của Lam Nham, Diệp Tinh ngồi ở một bên, nhìn cảnh tượng trước mắt.

Trên mặt đất có một ông lão đang ngồi xếp bằng, ở trước người ông ta có một bếp lò đang phập phồng, mặt trên điêu khắc các loại bí văn kỳ dị.

Lúc này bếp lò bị từng luồng dao động kỳ dị bao phủ, mà ở phía trên lò luyện thuốc có một đoàn chất lỏng màu lam, chất lỏng màu lam dần dần phân tán, lập tức phân làm hơn mười phần.

Trên không trung, mười một viên đan dược màu lam đang chậm rãi thành hình.

"Lam Nguyệt đan?" Diệp Tinh nhìn chất màu lam lỏng này, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị.

Luyện đan sư là một chức nghiệp vô cùng kỳ dị ở trong vũ trụ. Trong vũ trụ, mỗi một loại dược thảo, linh quả đều có tác dụng riêng của mình, là dược thảo, linh quả chứa linh lực, hoặc là để khôi phục vết thương, hoặc là sử dụng với các mục đích khác.

Cho dù dược hiệu tương đương, nhưng mà cũng sẽ có sự khác nhau.

Mà luyện đan sư lại có thể khiến cho những dược thảo, linh quả này kết hợp lại với nhau, sử dụng một phương pháp nào đó để khiến cho dược hiệu trở nên càng mạnh hơn, như là tăng thêm chất xúc tác đặc thù.

Thậm chí có một vài phương thuốc luyện đan có thể khiến cho hiệu quả của dược thảo, linh quả được luyện chế hoàn toàn xảy ra thay đổi, biến thành đan dược có tác dụng khác.

"Diệp Tinh, ngươi cảm thấy hứng thú với luyện đan sao?" Lam Nham nhìn Diệp Tinh, thấy hắn vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm ông lão đang luyện chế, liền cười hỏi.

"Có chút hứng thú." Diệp Tinh mỉm cười nói.

Những đan dược kỳ dị này có tác dụng đặc thù, vô cùng thần kỳ, đương nhiên là hắn cảm thấy hứng thú.

"Con đường đan dược cực kỳ mênh mông, xuất hiện các loại đan dược với nhiều tác dụng khác nhau, thậm chí trở thành bộ phận không thể thiếu của các đại tộc." Lam Nham cảm thán nói.

Trong vũ trụ linh quả, dược thảo vô số, những linh quả, dược thảo này cũng có thể ngẫu nhiên phối hợp lại, có cơ hội kết hợp cùng nhau, được luyện chế thành đan dược.

Qua vô số năm phát triển, không biết có bao nhiêu chủng loại đan dược.

Mặc Uyên ở bên cạnh cũng gật đầu nói: "Có điều luyện đan sư cường đại rất khó xuất hiện, đan dược trân quý cũng rất khó xuất hiện. Phần lớn đan dược đều chỉ có tác dụng đối với những người dưới Bất Tử cảnh."

Trong lòng Diệp Tinh hiểu rõ, mỗi một loại phương thuốc đều phải trải qua vô số lần thí nghiệm mới thành công, mà dược thảo, linh quả trân quý cũng càng thêm ít.

Giống như quả Thời Không trên người Diệp Tinh, nếu đi sâu nghiên cứu nói không chừng có thể nghiên cứu chế tạo ra một loại phương thuốc, nhưng mà liệu Diệp Tinh sẽ lấy ra để làm thí nghiệm sao?

Cây thần Thời Không cũng phải hơn 10 triệu năm mới kết được mấy trái thôi.

Bảo vật như vậy trên cơ bản không ai nỡ dùng để nghiên cứu.

Như là một ít linh quả dược thảo trân quý có tác dụng đối với cường giả Bất Tử cảnh, thậm chí là đạo cường giả chủ cảnh, có mấy người sẽ chịu bỏ ra để làm thí nghiệm? Nghiên cứu chế tạo phương thuốc?

Ông. . .

Vừa nói xong, bỗng nhiên mười một đoàn linh dịch màu lam rốt cuộc hoàn toàn đọng lại ở trước người ông lão kia, mười một viên đan dược xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Ông lão nắm chặt tay phải, những viên đan dược này liền bay vào trong tay ông ta.

"Đại sư Việt Sơn." Lam Nham lập tức đi đến.

"Phủ chủ, luyện chế thành công." Ông lão mỉm cười nói, đưa mười một viên đan dược tới.

"Ha ha, đại sư Việt Sơn, thù lao đợi một lát sẽ tính cho ông." Lam Nham cười to nói, vui sướng nhìn mười một viên đan dược ở trước mặt.

Ông lão gật đầu, lập tức lui xuống.

Cầm đan dược, Lam Nham vung tay phải lên, liền có ba viên đi tới trước mặt Diệp Tinh.

"Diệp Tinh, ba viên Lam Nguyệt đan này ngươi nhận lấy đi." Lam Nham mỉm cười nói.

Diệp Tinh mỉm cười, nói: "Được."

Hắn không cự tuyệt.

Thật ra Lam Nguyệt đan có một tác dụng rất trân quý, nó có thể bảo trì trạng thái thả lỏng tuyệt đối cho người dùng, dưới loại trạng thái này, lĩnh ngộ đạo tắc càng dễ dàng hơn, nói không chừng có thể chạm đến đến Hạt giống Hư Không.

Cho nên, Lam Nguyệt đan có thể gia tăng xác suất đột phá đến Hư Không cảnh!

Lam Nham thấy Diệp Tinh nhận lấy, lại vui sướng.

Diệp Tinh chính là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, theo ông ta là vô cùng cần thiết để kết giao, cho nên lần đầu tiên Diệp Tinh đến ông ta liền mở không gian Lam Nguyệt ra, thậm chí đưa tặng Lam Nguyệt đan.

Bởi vì, chỉ cần Diệp Tinh không ngã xuống, tương lai thực lực sẽ dễ dàng vượt qua ông ta.

Về phần Khôn Ly, ông ta hoàn toàn không để ý.

Nếu không phải sau lưng người này là gia tộc Hỏa Yểm, ông ta cũng lười phản ứng.

Gia tộc Hỏa Yểm khổng lồ đến mức nào chứ? Cường giả Bất Tử cảnh đều có rất nhiều, lại càng đừng nói đến Chân Linh cảnh, thông thường thiên tài có thiên phú đạt tới Chân Linh cảnh là đã đạt tới cực hạn của đạo tắc, bị nhốt ở bước cuối cùng không thể đột phá, giống như mấy người thị vệ của Diệp Tinh cũng là như thế.

Phần lớn người cả đời đều không thể đột phá, mãi cho đến khi chết đi.

Khôn Ly đến bây giờ đã tu luyện mấy triệu năm, vậy mà lĩnh ngộ đạo tắc thậm chí còn chưa đạt tới cực hạn, thiên phú bình thường, thiên phú như vậy muốn đột phá đến Bất Tử cảnh, trừ phi xuất hiện một ít kỳ tích.

Lam Nham ông luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, người đáng giá để ông kết giao ông sẽ đối đãi nhiệt tình, không đáng kết giao thì ông sẽ hoàn toàn mặc kệ.

Nói vài câu, Diệp Tinh cười nói: "Phủ chủ Lam Nham, quấy rầy nhiều ngày, tôi cũng nên đi rồi."
Chương 740 Tranh đoạt chỗ ngồi giảng đạo! (1)

Ở phủ đệ của Lam Nham, hắn cũng không thể cứ luôn bế quan tu luyện?

"Tôi sẽ nhớ kỹ Lam Nguyệt đan." Hắn thu Lam Nguyệt đan lại, trịnh trọng nói.

"Ha ha, việc nhỏ." Nghe Diệp Tinh nói như vậy, vẻ tươi cười trên mặt Phủ chủ Lam Nham càng sâu, nói: "Ta đưa ngươi đi ra ngoài."

Lúc này ông ta cũng không giữ lại nữa.

Ngay sau đó Diệp Tinh và Mặc Uyên rời khỏi nơi này, bọn họ đi tới một tinh cầu bình thường.

"Mặc Uyên tiên sinh, chúng ta tu luyện ở ngay tại nơi nàyđi." Diệp Tinh cười nói.

"Còn một tháng nữa, cứ an tâm chờ đợi!"

Hắn hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.

Một tháng sau, buổi giảng đạo của hiền giả vận mệnh sẽ bắt đầu rồi.

. . . . . .

Thời gian trôi qua cực nhanh, trong nháy mắt lại qua một tháng.

Trên một cầu hoang vắng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, trước người có các loại dao động đạo tắc, bao vây lấy thân hình hắn.

Đây là dao động của đạo tắc vận mệnh.

Đạo tắc Vận Mệnh, là một loại đạo tắc rất kỳ dị ở trong vũ trụ, lực công kích của nó rất yếu, phòng ngự cũng rất yếu, các mặt khác cũng không tốt, nhưng mà nó cũng có các loại tác dụng đặc thù.

Như là phân thân thuật, chỉ có lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh mới có thể tu luyện thành công. Những đạo tắc khác không có năng lực này.

Ông. . .

Đang tu luyện, bỗng nhiên nhẫn không gian của Diệp Tinh rung lên, sau đó một tấm lệnh bài màu đen thế nhưng chủ động đi ra khỏi nhẫn không gian của hắn, lơ lửng ở trước mặt Diệp Tinh.

“Xuất hiện rồi?” Diệp Tinh nhìn tấm lệnh bài vận mệnh lơ lửng trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ thích thú.

Vù vù...

Lệnh bài khẽ run lên, phía trên tản ra những dao động kỳ lạ, sau đó những đốm sáng màu trắng dần dần xuất hiện. Những đốm sáng này vừa xuất hiện đã nhanh chóng ngưng tụ lại, chưa tới một giây sau, trước mặt Diệp Tinh đã xuất hiện một cánh cửa kỳ lạ.

“Cánh cửa vận mệnh!” Diệp Tinh nhìn thấy cánh cửa này thì lập tức đứng lên.

Trong mắt mang theo đầy vẻ chờ mong, hắn trực tiếp bước vào bên trong.

Vù vù...

Dao động thoáng qua, sau đó cánh cửa này lập tức biến mất.

...

Sau khi Diệp Tinh tiến vào cánh cửa thì chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, ngay sau đó, hắn đã thấy mình xuất hiện ở một khu vực.

“Nơi này là?” Diệp Tinh nhìn xung quanh, nơi đây là một vùng đồng bằng vô cùng hoang vắng, từng cơn gió lạnh thổi qua, lạnh đến thấu xương.

Hắn không biết đây là nơi nào cả.

Vũ trụ quá lớn, không có ai có thể nói rằng mình đã đi khắp tất cả mọi khu vực trong vũ trụ được. Hiền giả vận mệnh đến giảng đạo ở thế giới Long Nguyên đã nói: Thế giới Long Nguyên có ba ngàn năm trăm vị diện, ai biết hắn chọn vị diện nào khu vực nào?

“Nhìn kìa, đó có phải Diệp Tinh không?”

“Hắn cũng ở đây à?”

“Chẳng phải Diệp Tinh có thiên phú đạo tắc không gian, thiên phú đạo tắc sinh mệnh mạnh mẽ sao? Hắn còn có cả thiên phú đạo tắc vận mệnh nữa à?”

“Có thể đi vào nơi này thì tất nhiên phải có thiên phú đạo tắc vận mệnh rồi.”

Xung quanh vẫn còn rất nhiều người, bọn họ nhìn thấy Diệp Tinh thì nhất thời không nhịn được mà bàn tán.

Là một thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm, Diệp Tinh rất nổi tiếng, được rất nhiều người biết đến.

Tuy nhiên, những người này không biết Diệp Tinh có thiên phú đạo tắc vận mệnh, dù sao thì cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng sử dụng đến.

Mọi người đều nhìn thấy Diệp Tinh, nhưng không có mấy người tới.

Những người có thể nhận được lệnh bài hiền giả Vận mệnh về cơ bản đều có thế lực nhất định, có nhiều người sau lưng là thế lực Đạo chủ cảnh. Thậm chí giống như Khôn Ly vậy, sau lưng chính thế lực còn trên cả Đạo chủ cảnh.

Nếu như thực lực không mạnh thì bọn họ sẽ lựa chọn từ bỏ lệnh bài, bán cho những thế lực lớn kia, hoặc là trực tiếp bán cho phòng đấu giá, như thế thì sẽ lấy được càng nhiều lợi ích hơn!

Trong lúc mọi người nhìn thấy Diệp Tinh thì hắn cũng đang nhìn lại mọi người. Vẻ mặt hắn trông vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại bất chợt hưng phấn.

Đúng lúc này, những luồng khí lưu màu xám vốn luôn tồn tại yên ổn trong đầu hắn lập tức bạo phát!

Một luồng khí lưu ngưng tụ lại, hình thành một chấm nhỏ màu đen.

“Người khiến khí lưu màu xám dao động chính là thanh niên kia!” Diệp Tinh lơ đãng nhìn về phía một người.

Người thanh niên kia có thiên phú vận mệnh rất mạnh.

Diệp Tinh vô cùng hưng phấn, tất cả những người tiến vào nơi này đều có thiên phú đạo tắc vận mệnh. Mọi chuyện quả đúng như hắn mong đợi, có rất nhiều người thiên phú vượt qua hắn!

Nhưng hiện tại Diệp Tinh cũng chưa có ý định sao chép.

Bây giờ số lượng người vẫn chưa tới đủ, nếu hắn muốn sao chép thì tất nhiên sẽ chọn người có thiên phú vận mệnh mạnh mẽ nhất, như thế mới không lãng phí khí lưu màu xám.

“Diệp Tinh.” Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên. Cách đó không xa, một thanh niên đứng nhìn hắn cười.

“Khôn Ly.” Nhìn thấy thanh niên này, Diệp Tinh cũng khẽ cười một tiếng.

“Ha ha, chúng ta nhanh thế đã gặp lại nhau rồi.” Khôn Ly cười nói.

Anh ta bước tới, mang theo nụ cười ấm áp.

Hai người nói chuyện vài câu, Khôn Ly đột nhiên nói: “Diệp Tinh, ngươi có biết tranh đoạt chỗ ngồi bên trong không gian này không?”

Diệp Tinh gật đầu một cái: “Cũng biết một chút.”

Hiền giả Vận mệnh giảng đạo sẽ có một ngàn chỗ ngồi, những chỗ ngồi càng gần thì hiệu quả sẽ càng tốt.

“Muốn tranh đoạt được chỗ ngồi cũng cần phải hoàn thành khảo nghiệm. Người ta ước tính rằng khu vực này khi tiến hành khảo nghiệm sẽ xuất hiện một vài nguy hiểm, nếu không cẩn thận thậm chí còn có thể tử vong. Diệp Tinh, ta kiến nghị hai chúng ta liên hợp với nhau.” Khôn Ly nhìn Diệp Tinh, nói ra đề nghị của mình.

“Tử vong?” Diệp Tinh nghe thế thì hơi sửng sốt.
Chương 741 Tranh đoạt chỗ ngồi giảng đạo! (2)

Sao hắn lại không biết chuyện này?

“Đương nhiên rồi, muốn có được cơ duyên thì không thể không gặp phải nguy hiểm.” Khôn Ly gật đầu một cái.

Anh ta suy nghĩ một chút, lại nói thêm: “Nhưng mà không phải chỗ nào cũng là nguy hiểm, nếu như không muốn tranh đoạt thì cứ chọn chỗ ngồi cuối cùng là được rồi, như thế thì sẽ không gặp phải bất cứ nguy hiểm nào.”

Khôn Ly nhìn bốn phía, truyền âm nói: “Diệp Tinh, ngươi có biết không? Càng ngồi những vị trí gần thì hiệu quả truyền thừa sẽ càng tốt. Người ta đồn rằng mười vị trí đầu tiên thậm chí còn có thể cảm nhận được nguyên vẹn sự lĩnh ngộ của hiền giả Vận mệnh đối với đạo tắc vận mệnh. Điều đó cũng có nghĩa là chỉ cần chiếm được một trong mười vị trí đó thì tương lai sau này có thể hoàn toàn nắm giữ được đạo tắc vận mệnh!”

“Mười vị trí đầu?” Diệp Tinh khẽ chấn động.

Khôn Ly tiếp tục nói: “Theo như những ghi chép của gia tộc Hỏa Yểm bọn ta thì có đến một phần ba số người ngồi ở mười vị trí đầu có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được đạo tắc vận mệnh!”

Diệp Tinh nghe thế thì vô cùng khiếp sợ, một phần ba, đây đã là xác suất đột phá rất lớn rồi.

“Thế nên tất cả mọi người đều phải nắm lấy cơ hội này, cố gắng chiếm được chỗ ngồi càng gần càng tốt. Cho dù không phải ngồi ở mười vị trí đầu nhưng ngồi gần hơn thì xác suất lĩnh ngộ sẽ cao hơn.” Khôn Ly tiếp tục truyền âm: “Chính vì thế nên những người biết được tin tức này không một ai chọn ngồi yên chờ chết.”

Diệp Tinh gật đầu.

Không tranh đoạt thì không có nguy hiểm, nhưng không có nguy hiểm thì thu hoạch cũng ít nhất.

Nếu tranh đoạt thì sẽ gặp nguy hiểm, nhưng thu hoạch cũng lớn nhất. Mọi chuyện thế nào tùy thuộc vào việc mình lựa chọn như thế nào.

Vút! Vút! Vút!

Trong khi hai người đang nói chuyện thì những bóng dáng khác cũng lần lượt xuất hiện trong khu vực, tụ tập lại nơi này. Rất nhanh chóng, một ngàn người đã tập trung đầy đủ!

“Tất cả đều tới rồi?” Diệp Tinh nhìn khu vực này, nghĩ thầm.

Ánh mắt hắn đầy vẻ hưng phấn.

“Lại xuất hiện thêm một người có thiên phú đạo tắc vận mệnh mạnh hơn mình, khí lưu màu xám ngưng tụ càng lúc càng nhiều!”

Mặc dù đều là thiên phú đạo tắc vận mệnh, nhưng Diệp Tinh có thể căn cứ theo khí lưu màu xám mà phán đoán được thiên tài nào có thiên phú mạnh hơn.

“Chuyển hóa!”

Diệp Tinh không chút do dự, lập tức ra lệnh.

Bùm!

Lập tức, những điểm sáng đen ngưng tụ trong đầu hắn nhanh chóng rời đi, sau đó phân tán thành vô số chấm nhỏ, dung nhập vào thân thể hắn rồi biến mất tăm.

“Tăng lên rồi!” Diệp Tinh vô cùng vui sướng.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà Thiên phú đạo tắc vận mệnh của Diệp Tinh đã tăng lên rất nhiều!

Khí lưu màu xám vô cùng ký lạ, tồn tại không theo quy luật của đất trời.

Rì rào!

Đúng lúc này, bên trong không gian bỗng sinh ra một luồng dao động, sau đó một áp lực thật lớn tác động lên mọi người.

“Khảo nghiệm tranh đoạt chỗ ngồi bắt đầu, vì để đảm bảo công bằng, toàn bộ khu vực đã bị ta trấn áp, mỗi người chỉ có thể phát huy thực lực giống nhau.”

Một giọng nói vang lên trong đầu mọi người.

Giọng nói này nghe rất ôn hòa, nhưng lại giống như đến từ hư không mờ mịt.

“Đây là giọng của hiền giả Vận mệnh?” Trái tim Diệp Tinh khẽ rung lên.

Âm thanh tiếp tục vang lên: “Bên trong không gian sẽ xuất hiện ngẫu nhiên mười lệnh bài, bên trên có số thứ tự từ một đến mười, ứng với mười vị trí đầu. Ai được lệnh bài số nào sẽ trực tiếp được truyền tống đến vị trí đó, còn những vị trí khác thì phải chờ các ngươi tranh đoạt.”

“Tổng cộng có một trăm con đường, các ngươi có thể tùy ý chọn con đường cho mình, điểm cuối con đường chính là chỗ ngồi. Người đến đầu tiên có thể tự chọn vị trí cho mình từ vị trí số 11 đến 1000.”

Giọng nói ôn hòa nhanh chóng nói tiếp.

“Thì ra đây là cách để có được lệnh bài!” Diệp Tinh âm thầm suy nghĩ.

Mười vị trí đầu tiên quý giá nhất sẽ xuất hiện dưới hình thức ngẫu nhiên, có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào. Người nào lấy được lệnh bài thì không cần phải tham gia tranh đoạt mà sẽ được trực tiếp truyền tống đến chỗ ngồi tương ứng với số in trên đó. Còn hơn chín trăm chỗ ngồi phía sau cần phải dùng thực lực để tranh đoạt.

Không cần nói cũng biết, những người tới đầu tiên chắc chắn sẽ chọn những ghế đằng trước.

Thế có nghĩa là, trận khảo nghiệm này không chỉ dựa vào thực lực mà còn cả dựa vào may mắn.

“Ngoài ra, bên trong không gian còn có cả một vài cơ duyên, để xem các ngươi có thể gặp được hay không. Đám nhóc, ta chờ các ngươi ở điểm cuối.”

Hiền giả vận mệnh nói xong thì không nghe thấy gì nữa.

Vút!

Dao động lóe lên, tiếp xúc với tất cả những người đang có mặt ở đây. Ngay lập tức, trong đầu mọi người xuất hiện một ít tin tức.

“Một trăm con đường?” Diệp Tinh kiểm tra những thông tin vừa nhận được, đó chính là một trăm tuyến đường giống như trong lời nói kia đề cập đến.

“Rầm! Rầm!”

Từng đạo dao động khí thế khủng khiếp lập tức lóe lên, sau đó những bóng người nhanh chóng bay ra ngoài, hướng về những hướng khác nhau mà lao đi!

Bây giờ thời gian chính là cơ hội!

“Diệp Tinh, chúng ta đi cùng nhau!” Khôn Ly nói thẳng.

“Được.” Diệp Tinh gật đầu một cái.

Hai người cũng không lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng bay về phía trước.

“Hú!!!” Còn chưa đi được bao xa thì đột nhiên có một tiếng gầm nhẹ truyền đến. Tiếp sau đó, một con sói khổng lồ hung tợn xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK