Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 866 Tin tức đại chấn động 1

"Đoán chừng lúc này đây Diệp Tinh đã tạo nên chấn động thật lớn!"

"Diệp Tinh đánh nát thang Cửu Giới, Đạo chủ Quang Huyên ban bố Huyền Thưởng lệnh, dư âm của chuyện này còn chưa qua, Diệp Tinh lại tạo nên chấn động lớn hơn nữa."

"Ta thật muốn nhìn xem kế tiếp mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào."

Phần đông Đại đạo chi chủ đều cười nghị luận, ngay sau đó những ý thức này dần dần trở nên bình tĩnh lại.

. . . . . .

Lúc này trên quảng trường thật lớn, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bảng danh sách, quả thật là khó có thể tin vào những gì mình đã nhìn thấy.

"Tầng thứ mười chín! Trời ạ, đây cần phải có thực lực đạt đến Chân Linh cảnh cực hạn mới có thể thông qua!"

"Diệp Tinh thông qua, chẳng lẽ hiện tại thực lực của hắn chỉ còn cách Bất Tử cảnh một bước thôi sao?"

"Hắn mới tu luyện được bao nhiêu năm chứ? Hơn một trăm năm! Đây là sự tồn tại được ghi chép vào trong trong lịch sử nhân tộc chúng ta!"

"Cho dù là Hỗn Vũ cũng kém xa so với Diệp Tinh nhỉ? Tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện, cũng không thể đạt tới loại trình độ này như Diệp Tinh. Không có gì ngạc nhiên, hiện tại Diệp Tinh nhất định đã vượt xa Hỗn Vũ."

"Ta và Diệp Tinh cùng nhau tiến vào thành Thời Không, sao ta lại có cảm giác thời gian tu luyện của ta và hắn cách nhau ít nhất phải hơn 10 triệu năm nhỉ?"

Mọi người rung động, ngay cả ba người Lư Vân Đạt ở một chỗ trên quảng trường cũng đều sững sờ nhìn tin tức của Diệp Tinh trên bảng danh sách.

"Tầng. . . Thứ mười chín!" Vô Ngân lẩm bẩm nói.

Sau một lúc lâu anh ta mới phục hồi tinh thần lại, nhìn Lư Vân Đạt cười khổ nói: "Lư Vân Đạt, ngươi đuổi theo Diệp Tinh đi, trong thời gian ngắn như vậy đã xông qua tầng thứ mười chín tháp Đăng Thiên, tương lai Diệp Tinh chắc chắn có thể trở thành Đại đạo chi chủ. Tuyệt thế thiên tài như vậy ta không thể xem thành mục tiêu của mình được."

Cao ngạo như anh ta cũng hoàn toàn từ bỏ ý định xem Diệp Tinh thành mục tiêu của mình.

Bởi vì, mục tiêu định ra quá lớn, quả thật chính là đả kích tự tin của chính mình.

"Tầng thứ mười chín sao?" Lư Vân Đạt cũng sững sờ nhìn bảng danh sách, im lặng không nói gì.

Đương nhiên anh ta biết ý nghĩa to lớn của bảng danh sách này!

Xoát!

Trên quảng trường hiện lên dao động, sau đó bóng dáng của Diệp Tinh xuất hiện.

"Diệp Tinh đi ra ."

Ánh mắt mọi người đều nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy vẻ kính sợ.

Cho dù gia nhập thành Thời Không cùng lúc, nhưng mà bọn họ biết, khoảng cách chênh lệch giữa bọn họ và Diệp Tinh đã giống như hồng câu*, không bao giờ có thể bù lại!

_*Hồng câu: tên của một con kênh cổ; một phép ẩn dụ cho ranh giới rõ ràng giữa mọi thứ (kiểu 1 trời 1 vực)_

_*Hồng câu: tên của một con kênh cổ; một phép ẩn dụ cho ranh giới rõ ràng giữa mọi thứ (kiểu 1 trời 1 vực)_

Đứng ở trên quảng trường thật lớn, ánh mắt Diệp Tinh nhìn vào bảng danh sách.

Tầng thứ mười chín tháp Đăng Thiên, mục tiêu theo đuổi của toàn bộ thiên tài Hư Không cảnh của nhân tộc!

Bởi vì, thiên tài Hư Không cảnh nhân tộc mạnh nhất trong lịch sử cũng thông qua tầng thứ nhất! Mà Diệp Tinh lại thành công.

"Hiện tại mình chỉ là có thiên phú cường đại, mà việc mình phải làm sau này là không ngừng chuyển hóa thiên phú trở thành thực lực của mình."Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

Trong mắt của hắn lấp lánh ánh sáng.

Giống như lời Thất sư huynh Kuiba của hắn nói, ăn một miếng không thể béo lên được, bất cứ cường giả nào cũng đều phải mất thời gian dài lâu mới trưởng thành lên được, mà hiện tại hắn đang bước đi trên con đường cường giả!

"Diệp Tinh, mau tới gặp ta." Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một giọng nói vang lên trong tai Diệp Tinh.

"Thầy?"

Diệp Tinh không chút do dự, thông qua Truyền Tống Trận không gian nhanh chóng đi đến phủ đệ của Đạo chủ Lăng Hằng.

. . . . . .

Vào lúc Diệp Tinh đi đến phủ đệ của Đạo chủ Lăng Hằng, tin tức về việc hắn xông qua tầng thứ mười chín tháp Đăng Thiên đã lan truyền cực nhanh chóng như nước lũ khắp vũ trụ trong thời gian ngắn ngủn.

"Tầng thứ mười chín tháp Đăng Thiên? Trời ạ, Diệp Tinh này tu luyện mới hơn một trăm năm phải không? Trong thời gian ngắn như vậy đã địch nổi Chân Linh cảnh cực hạn?"

"Dựa theo bản ghi chép của nhân tộc, hiện tại Diệp Tinh xếp hạng thứ mười trong danh sách các thiên tài Hư Không cảnh của lịch sử nhân tộc!"

"Thật không thể tin được! Diệp Tinh này lúc mới vừa gia nhập thành Thời Không thậm chí còn không được người khác chú ý, thiên phú huyễn cảnh rất yếu, hiện tại không chỉ xông qua thang Cửu Giới, thậm chí thực lực còn đạt tới loại trình độ này! Quả thật chính là kỳ tích!"

"Căn cứ vào thực lực mà Diệp Tinh thể hiện ra, ngoại trừ đạo tắc tử vong, thì còn có đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian, đạo tắc vận mệnh! Sinh mệnh, tử vong tạo thành sinh tử đại đạo, vận mệnh, không gian hình thành vận mệnh đại đạo, trước kia Diệp Tinh cũng thể hiện ra thiên phú huyễn cảnh. Chỉ cần hắn không ngừng tiến bộ, thậm chí có một tia cơ hội vấn đỉnh Thánh hoàng!"

Những vị cường giả biết được tin tức này đều hoàn toàn bị tin tức này làm cho chấn động.

Thật ra rất nhiều người đều không thèm để ý đến tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện, dù sao phần lớn thiên tài đạt cấp bậc này tương lai sẽ trở thành cường giả Bất Tử cảnh hàng đầu, chỉ có một bộ phận cực nhỏ có thể đột phá đến Đạo chủ cảnh.

Nhưng mà hiện tại thiên phú của Diệp Tinh đứng hàng thứ mười trong toàn bộ thiên tài Hư Không cảnh của cả nhân tộc, tương lai gần như chắc chắn sẽ trở thành Đại đạo chi chủ, thậm chí có một tia cơ hội chạm đến Thánh hoàng cảnh!

Hai khái niệm này là hoàn toàn bất đồng!

Nhân tộc, đã rất nhiều năm không xuất hiện Đại đạo chi chủ mới!
Chương 867 Tin tức đại chấn động 2

Đây là một tòa cung điện thật lớn, bên trong cung điện có một vị thanh niên mặc áo giáp màu trắng, dáng người khôi ngô, trên mặt có bí văn màu đen.

Bên cạnh người này còn có một người đang báo cáo tin tức.

"Đã hơn ba mươi năm, hiểu biết của mình về đạo tắc vận mệnh còn chưa có tiêu hóa xong, thả lỏng vài ngày lại đi bế quan, nói không chừng mình có thể chân chính đột phá đến Bất Tử cảnh."

Hiển nhiên tâm trạng của thanh niên không tệ, cầm một chén trà, chậm rãi nhấm nháp.

Nhìn gương mặt đúng là Khôn Ly.

Lúc trước Khôn Ly cướp đi lệnh bài giảng đạo của Hiền giả Vận mệnh thứ tám và thứ chín của Diệp Tinh, thậm chí suýt chút nữa đánh chết Diệp Tinh, sau khi rời khỏi mảnh không gian kia, anh ta liền bế quan đến bây giờ.

"Khôn Ly đại nhân, nhân loại Diệp Tinh lúc trước đánh nát Thang Cửu Giới, khiến cho Đạo chủ Quang Huyên giận dữ, thậm chí ban bố Huyền Thưởng lệnh, muốn bắt giam Diệp Tinh vào lao ngục."

Một tên hộ vệ Chân Linh cảnh ở phía dưới đang báo cáo tin tức này.

"Đạo chủ Huyền Thưởng lệnh?"

Nghe vậy, trong mắt Khôn Ly lập tức lộ ra một tia sáng, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười.

"Ha ha, Diệp Tinh này thật sự là lớn mật, còn dám trêu chọc Đại đạo chi chủ, tốt nhất là bị bắt giam vào ngục vĩnh viễn đi."

Khôn Ly không ưa Diệp Tinh, hiện tại nghe được tin tức tốt này, trong lòng vô cùng thư sướng.

"Đinh!" Bỗng nhiên, đồng hồ của tên hộ vệ Chân Linh cảnh ở phía dưới vang lên, anh ta nhanh chóng bấm mở ra xem một chút, trong nháy mắt vẻ mặt liền lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

"Sao vậy?" Khôn Ly dò hỏi.

Bên dưới là một người chuyên môn thu thập các loại tin tức, có tin tức quan trọng sẽ báo cáo với anh ta.

"Khôn Ly đại nhân, mới vừa nhận được tin tức, Diệp Tinh trở về thành Thời Không đi vào tháp Đăng Thiên, trực tiếp xông qua tầng thứ mười chín." Hộ vệ phía dưới không dám do dự, vội vàng nói."

"Cái gì?" Nghe vậy, chén trà trong tay Khôn Ly bị anh ta trực tiếp bóp nát, anh ta đứng lên, trên mặt đột nhiên biến sắc, nói: "Tầng thứ mười chín, nói như vậy hiện tại thực lực của Diệp Tinh đã đạt tới Chân Linh cảnh cực hạn?"

Ánh mắt Khôn Ly nhìn chằm chằm vào hộ vệ phía dưới.

Hộ vệ này cảm ứng được rõ ràng sự phẫn nộ của Khôn Ly, kiên trì nói: "Đúng vậy."

"Chết tiệt! Sao lại đột phá nhanh như vậy chứ?" Sắc mặt Khôn Ly khó coi.

Anh ta tu luyện nhiều năm như vậy mới đạt tới cấp bậc hiện giờ, nhưng mà Diệp Tinh chỉ mất hơn một trăm năm đã đạt tới .

"Hơn một trăm năm đạt tới Chân Linh cảnh cực hạn. . ."

Sau khi nổi giận, trong mắt Khôn Ly lại lộ ra một tia hoảng sợ.

Thiên phú tu luyện của anh ta không tính là mạnh, nhưng hiển nhiên không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết việc này có ý nghĩa gì.

Thiên phú nghịch thiên như vậy, chỉ cần không ngã xuống, thì sẽ là một Đại đạo chi chủ cường đại!

"Về sau sẽ ở trong gia tộc, không thể đi đâu cả, hơn nữa tuyệt đối không thể để cho gia tộc biết được chuyện lúc trước mình muốn đánh chết Diệp Tinh!"

Trong lòng Khôn Ly sợ hãi, trong đầu quay cuồng nhiều ý tưởng.

"Cho dù thực lực của Diệp Tinh mạnh hơn mình, hắn cũng không thể xông vào gia tộc để đánh chết mình được."

Mặc dù anh ta không được coi trọng, nhưng mà cũng là một thành viên của gia tộc Thánh hoàng Hỏa Yểm.

. . . . . .

Vị diện Thất Huyền, chỗ sâu trong một tòa cung điện thật lớn, một cô gái có tướng mạo tuyệt mỹ đứng dậy, cô ta có mái tóc dài màu lam, làn da xanh nhạt, trên trán có một bí văn kỳ dị.

Nhìn gương mặt này đúng là Đạo chủ Quang Huyên.

Ở bên cạnh bà ta còn có một người, đúng là Nguyệt Hành.

"Diệp Tinh xông qua tầng thứ mười chín thang Đăng Thiên?" Lúc này sắc mặt của Đạo chủ Quang Huyên hơi thay đổi, lập tức trầm giọng nói.

"Đúng vậy, thưa sư phụ, tin tức tuyệt đối chính xác, hiện tại bên ngoài cũng đã lan truyền đến điên rồi!" Nguyệt Hành gật đầu nói, trong mắt của cô ta còn có vẻ khiếp sợ, hiển nhiên là bị tin tức này làm cho chấn động.

Khuôn mặt của Đạo chủ Quang Huyên hơi trầm xuống, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.

Nguyệt Hành đứng thẳng một hồi, sau đó thật cẩn thận hỏi: "Sư phụ, vậy chuyện Huyền Thưởng lệnh. . ."

Đạo chủ Quang Huyên biết Nguyệt Hành nói đến cái gì, sắc mặt bà ta âm trầm, im lặng chừng mười giây, mở miệng nói: "Huỷ bỏ Huyền Thưởng lệnh!"

Lúc trước Diệp Tinh chính là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, chỉ có một tia xác suất đột phá đến Đạo chủ cảnh, đương nhiên bà ta ban bố Huyền Thưởng lệnh cũng không có việc gì.

Nhưng mà hiện tại thiên phú mà Diệp Tinh thể hiện ra đều thuộc hạng đứng đầu trong lịch sử nhân tộc, tương lai chắc chắn sẽ trở thành Đại đạo chi chủ, thậm chí có một tia cơ hội trở thành sự tồn tại vĩ đại Thánh Hoàng cảnh!

Hiện tại nhất định là có rất nhiều cường giả chú ý đến Diệp Tinh, nàng sao bà ta dám đối phó Diệp Tinh chứ?

Nếu khiến cho vị Thánh Hoàng nào đó của thành Thời Không bất mãn, thì thậm chí bà ta có thể sẽ bị trừng phạt.

"Vâng, sư phụ." Nguyệt Hành gật đầu.

Trong mắt cô ta khó nén vẻ khiếp sợ, vị thanh niên điên cuồng không hề có sức phản kháng ở trước cung điện lúc trước, thế nhưng thoáng cái đã tỏa sáng chói mắt như vậy.
Chương 868 Người sáng tạo thành Thời Không 1

Một nơi bên trong lãnh thổ của nhân tộc, một tòa phủ đệ thật lớn đứng sừng sững.

Trong phủ đệ, một vị cường giả giống như tộc Lang Nhân, toàn thân đầy lông dài màu vàng nhìn tin tức trước mặt, trong mắt lóe lên vẻ âm trầm.

"Thiên phú xếp hạng thứ mười trong lịch sử Hư Không cảnh của nhân tộc! Diệp Tinh này tuyệt đối không thể giữ lại!"

Cường giả Lang Nhân gầm nhẹ nói, trong mắt tràn đầy vẻ âm trầm.

Liên tục hai lần ông ta cho rằng nắm chắc có thể ám sát được Diệp Tinh thì đều thất bại, hiện tại Diệp Tinh lại thể hiện ra thiên phú cường đại như vậy!

Nếu để tùy ý Diệp Tinh trưởng thành, đối với tộc đàn bọn họ tuyệt đối không phải là chuyện tốt!

Hít sâu một hơi, cường giả Lang Nhân khôi phục lại sự bình tĩnh.

"Không thể nóng vội! Tiếp theo nhất định phải chờ đợi cơ hội, tranh thủ nhất kích tất sát! Cho dù để lộ ra nhiều con bài chưa lật cũng không tiếc!"

Không cần nghĩ cũng biết, Diệp Tinh thể hiện ra thiên phú mạnh mẽ như vậy, chắc chắn nhân tộc sẽ có các biện pháp mạnh mẽ để bảo vệ hắn, bọn họ muốn ám sát sẽ càng thêm gian nan.

"Ẩn núp, tìm cơ hội. . ."

Trong lòng người đàn ông Lang Nhân chuyển động nhiều ý tưởng, rất nhanh cung điện này lại khôi phục sự yên lặng.

. . . . . .

Tin tức về Diệp Tinh không ngừng truyền bá, khiến cho vô số cường giả nhân tộc của hơn mười ngàn đại thế giới chấn động, bất kể là biết hay là không biết Diệp Tinh, có người sắc mặt âm trầm, nhưng mà cũng có người trong lòng vui sướng.

Lúc này đây sự chấn động tạo thành còn vượt xa cả chuyện thang Cửu Giới lúc trước.

Mà đương sự là Diệp Tinh, lúc này đang đi trên đường lớn.

Hắn nhìn đồng hồ, lúc này lại hơi nhíu mày.

"Chẳng lẽ thiên phú hiện tại của mình không khiến cho cường giả cấp bậc Thánh Hoàng nào hứng thú sao?" Trong mắt Diệp Tinh hơi lộ ra vẻ nghi hoặc.

Với thiên phú mà hiện tại hắn bày ra, nhất định sẽ có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng nhịn không được xuất hiện.

Diệp Tinh chạm vào đồng hồ trong tay.

Những thiên tài nghịch thiên xếp hạng đầu trong lịch sử nhân tộc, có rất nhiều người đều bị cường giả cấp bậc Thánh Hoàng thu làm đệ tử.

Đối với thiên tài trăm triệu năm mới xuất hiện, những cấp bậc tồn tại vĩ đại như Thánh hoàng căn bản là không cần, nhưng mà với thiên tài chắc chắn có thể đột phá đến Đạo chủ cảnh, thậm chí có một tia tỷ lệ chạm đến cảnh giới Thánh hoàng, thì những tồn tại vĩ đại này cũng sẽ nhịn không được.

Chỉ là, trên đồng hồ ngoại trừ một ít người hắn biết hoặc là không biết gửi tới lời chúc mừng, cũng không có tin tức của bất kỳ một vị cường giả cấp bậc Thánh hoàng nào.

Hiện tại Lâm Tiểu Ngư bị Thánh hoàng Vũ Mặc mang đi, đến ngay cả sư phụ của hắn cũng không có biện pháp nào, muốn làm cho Thánh hoàng Vũ Mặc thay đổi ý định, cũng chỉ có cường giả cấp bậc Thánh hoàng có cấp độ ngang nhau mới có thể làm được, như vậy mới có một ít cơ hội.

Đó cũng là nguyên nhân Diệp Tinh thể hiện ra hoàn toàn thiên phú, thực lực của mình.

"Hả? Tới rồi?" Diệp Tinh nhìn về phía trước, đã đến phủ đệ của sư phụ Đạo chủ Lăng Hằng của hắn rồi.

Đi vào phủ đệ, Diệp Tinh liếc mắt một cái liền nhìn thấy Kuiba và Đạo chủ Lăng Hằng.

"Ha ha, sư đệ, lần này ngươi thật đúng là bỗng nhiên nổi tiếng! Khiến cho sư huynh ta đây cũng hoảng sợ." Kuiba cười to nói, trong mắt rõ ràng còn lưu lại một tia khiếp sợ.

Vị tiểu sư đệ khiêm tốn này của anh ta trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng đã trưởng thành đến bước này rồi.

Cách đây mấy chục năm lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh, Diệp Tinh mới chỉ ở Đạo tắc cảnh mà thôi.

"Thất sư huynh." Diệp Tinh gọi, sau đó lập tức đứng ở trước người Đạo chủ Lăng Hằng, cung kính gọi: "Thầy."

"Diệp Tinh, rất tốt." Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, mỉm cười nói: "Thực lực của ngươi đã hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của ta."

Nói xong lời này, đề tài của ông đột nhiên thay đổi, nói: "Có điều lúc này gọi ngươi đến đây, cũng không phải về chuyện ngươi xông qua tầng thứ mười chín tháp Đăng Thiên, mà là có một việc đại sự muốn nói với ngươi!"

"Đại sự?" Diệp Tinh nghe vậy thì sửng sốt, không biết Đạo chủ Lăng Hằng là có ý gì.

Đạo chủ Lăng Hằng chính là Đại đạo chi chủ, chuyện mà ông cho là đại sự thì sẽ là chuyện gì đây?

"Diệp Tinh, ngươi có biết ai là người thành lập nên thành Thời Không của chúng ta không?" Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, đột nhiên hỏi.

"Người thành lập nên thành Thời Không?"

Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh kinh ngạc.

Thành Thời Không vô cùng cổ xưa, xuất hiện từ thuở sơ khai của nhân tộc, là một trong tam đại Thánh Địa của nhân tộc, bên trong không biết có bao nhiêu vị cường giả!

Hắn nhìn Đạo chủ Lăng Hằng, lắc lắc đầu.

"Thánh tôn Thời không!"

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Thánh tôn Thời không?" Nghe cái tên này, trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Hắn nhớ tới gương mặt khổng lồ buông xuống lúc ở trong bí cảnh Tinh nguyên, lúc ấy Đại đạo chi chủ trong bí cảnh Tinh nguyên không có một chút lực ngăn cản, dễ dàng bị miểu sát*!

_*Miểu sát: chết trong một chiêu_

_*Miểu sát: chết trong một chiêu_

Thực lực khủng bố đến mức nào chứ!
Chương 869 Người sáng tạo thành Thời Không 2

Diệp Tinh không nghĩ tới Thánh tôn thời không lại là người sáng tạo của thành Thời Không!

Vô cùng khiếp sợ, Diệp Tinh liền vội vàng hỏi: "Thầy, Thánh tôn thời không cũng là cường giả cấp bậc Thánh hoàng sao?"

Cảnh giới cường đại nhất mà hắn biết chính là Thánh hoàng.

"Không phải." Đạo chủ Lăng Hằng lắc lắc đầu, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ, tôn sùng: "Thánh tôn, đó là sự tồn tại vượt trên cả Thánh hoàng."

"Vượt trên Thánh hoàng?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh càng rung động.

Cường giả cấp bậc Thánh hoàng đã có thể sáng tạo thế giới, có được bản lĩnh không thể tưởng tượng, phía trên thế nhưng còn có cường giả cấp bậc Thánh tôn càng mạnh hơn!

Trên mặt Đạo chủ Lăng Hằng tràn đầy vẻ tôn sùng, tiếp tục nói: "Tam đại Thánh Địa của nhân tộc chúng ta, mỗi nơi sẽ có một vị tồn tại vĩ đại cấp bậc Thánh tôn tọa trấn! Mà Thánh tôn, đó là tồn tại chân chính đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ, tuyệt đối vô địch!"

Trong lòng Diệp Tinh rung động, Thánh tôn là sự tồn tại đỉnh cao nhất của một mảnh vũ trụ, mà nhân tộc tổng cộng có ba vị, hoàn toàn có thể tưởng tượng thực lực của nhân tộc rốt cuộc khủng bố bao nhiêu!

"Diệp Tinh, thực tế ngươi đã từng gặp được một vị cường giả cấp bậc Thánh tôn!" Nói tới đây, Đạo chủ Lăng Hằng cười nói.

"Con đã gặp?" Diệp Tinh sửng sốt, ánh mắt của hắn hơi chuyển động một chút, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức nói: "Hiền giả Vận mệnh?"

"Đúng!" Đạo chủ Lăng Hằng gật đầu: "Hiền giả Vận mệnh cũng ở vào cảnh giới Thánh tôn, có được các loại bản lĩnh không thể tưởng tượng nổi."

"Trách không được Hiền giả Vận mệnh có thể tùy ý đi lại khắp các nơi trong vũ trụ, các đại tộc đàn đều kết giao." trong lòng Diệp Tinh hiểu rõ.

Thực lực của Hiền giả Vận mệnh đã đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ, hơn nữa không có bất kỳ tộc đàn nào, ai dám đối phó với ông ta?

Chọc giận cường giả như vậy, cho dù là cường đại như nhân tộc, yêu tộc cũng sẽ vô cùng đau đầu.

"Diệp Tinh." Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử nhỏ nhất của mình, mỉm cười nói: "Đại khái còn có khoảng năm phút nữa, đệ tử của Thánh tôn thời không là Đạo chủ Không Hàn sẽ tiến đến, sau đó mang ngươi đi đến chỗ của Thánh tôn thời không."

Nghe vậy Diệp Tinh liền sửng sốt.

"Ha ha, Diệp Tinh, lúc trước hẳn là ngươi cảm thấy nghi hoặc, tại sao những tồn tại vĩ đại cấp bậc Thánh hoàng này lại không một vị nào liên hệ ngươi, muốn thu ngươi làm đệ tử." Lăng Hằng nhìn vẻ mặt của đệ tử mình, cười hỏi.

"Thầy, chẳng lẽ?"

Diệp Tinh nghe Đạo chủ Lăng Hằng nói như vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khó có thể tin, hơn nữa trong mắt mơ hồ lộ ra một tia kích động.

"Diệp Tinh, chắc là ngươi cũng đoán được, Thánh tôn thời không truyền lời, chuẩn bị thu ngươi làm đệ tử." Đạo chủ Lăng Hằng mỉm cười nói.

"Thật sự!" Trong lòng Diệp Tinh lập tức trở nên kích động.

Đây chính là người sáng tạo của thành Thời Không, một trong tam đại cường giả Thánh tôn của nhân tộc, vượt trên Thánh hoàng, là sự tồn tại vô địch đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ!

Sự tồn tại cấp bậc này sắp sửa thu hắn làm đệ tử, bất kể nội tâm của hắn mạnh mẽ bao nhiêu, cũng không thể bình tĩnh được.

Mà quan trọng hơn là, đã bái sự tồn tại cấp bậc này làm thầy, chuyện của Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn có thể dễ dàng giải quyết!

Giống như biết suy nghĩ của Diệp Tinh, Đạo chủ Lăng Hằng vội vàng dặn dò: "Diệp Tinh, ta biết ngươi muốn gặp Lâm Tiểu Ngư, nhưng mà lúc nhìn thấy Thánh tôn thời không, ngươi tuyệt đối đừng nên nói ra yêu cầu này."

"Con biết rồi, thưa thầy." Diệp Tinh gật đầu.

Trước sự tồn tại vĩ đại kia, nếu lần đầu gặp mặt Diệp Tinh đã đưa ra yêu cầu, nói không chừng sẽ khiến cho mất vui.

Đương nhiên Diệp Tinh biết đúng mực.

"Đã bái Thánh tôn thời không làm sư phụ, chuyện của Lâm Tiểu Ngư sẽ có cơ hội xoay chuyển rất lớn, ngươi không cần phải gấp." Đạo chủ Lăng Hằng cười nói: "Ta mới vừa nhận được tin tức, Đạo chủ Quang Huyên đã giải trừ Huyền Thưởng lệnh."

"Giải trừ sao?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại đoán chừng tin tức Thánh tôn thời không thu hắn làm đệ tử còn chưa truyền ra, nhưng mà hắn thể hiện ra thiên phú cường đại như vậy, Đạo chủ Quang Huyên liền nhanh chóng giải trừ Huyền Thưởng lệnh.

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua ba phút.

Ông. . .

Bỗng nhiên, không gian chấn động, sau đó từ trong hư không có một bóng người nhanh chóng bay tới.

Đây là một người đàn ông tộc Viên Nhân mặc áo giáp màu đen, người này thân hình cao ước chừng ba mét, dáng người khôi ngô, bộ lông toàn thân có màu tím, trên đầu còn có một chiếc sừng dài.

"Cảm giác này. . ." Diệp Tinh nhìn người đàn ông tộc Viên Nhân này.

Theo cảm nhận của Diệp Tinh, thực lực của người đàn ông trước mắt này tuyệt đối không thua Đạo chủ Lăng Hằng, Đạo chủ Quang Huyên.

"Không Hàn, ngươi đã đến rồi." Lăng Hằng nhanh chóng bươc đến cười nói.

"Ai bảo ngươi có đệ tử ưu tú như thế." Đạo chủ Không Hàn mỉm cười nói, ông ta lập tức nhìn về phía Diệp Tinh: "Diệp Tinh, sư phụ Thánh tôn thời không cố ý thu ngươi làm đồ đệ, không biết ý kiến của ngươi thế nào?"

"Tôi nguyện ý!" Diệp Tinh không chút do dự, vội vàng nói.

Được một trong những người mạnh nhất nhân tộc thu làm đệ tử, đây là cơ duyên lớn cỡ nào chứ?

"Tốt." Đạo chủ Không Hàn vung tay lên, Diệp Tinh liền đi tới bên cạnh ông ta.

"Lăng Hằng, ta mang Diệp Tinh đi đây." Đạo chủ Không Hàn không có chút ý định nán lại nào.

"Chuyện của Thánh tôn thời không đại nhân quan trọng hơn!" Đạo chủ Lăng Hằng vội vàng nói.

Tiếp đó Đạo chủ Không Hàn vung tay lên, bóng dáng của ông ta và Diệp Tinh liền biến mất không thấy.

. . . . . .
Chương 870 Bái Thánh tôn thời không làm sư phụ

Bên trong khí lưu không gian thật lớn, hai bóng người cưỡi máy phi hành nhanh chóng đi tới.

"Tốc độ thật nhanh!" Diệp Tinh cảm nhận một chút, máy phi hành này tuyệt đối là loại cao cấp nhất.

"Diệp Tinh." Một giọng nói ở bên cạnh vang lên: "Ta là đệ tử thứ mười một mà sư phụ thu, ngươi có thể gọi ta là Thập Nhất sư huynh."

"Ra mắt Thập Nhất sư huynh." Diệp Tinh vội vàng gọi.

"Sư đệ, lần này ngươi xông qua tháp Đăng Thiên tạo nên chấn động thật là quá lớn." Đạo chủ Không Hàn mỉm cười nói: "Ngay cả mấy sư huynh chúng ta cũng đều nghị luận."

"Gặp được nhiều cơ duyên một chút mà thôi." Diệp Tinh vội vàng nói.

"Ha ha, không cần khiêm tốn, cơ duyên cũng là một phần của thực lực!" Đạo chủ Không Hàn cười nói: "Có điều, đệ tử yếu nhất của sư phụ là ở vào đứng đầu Bất Tử cảnh, hơn nữa chỉ có hai người, hiện tại thực lực của ngươi yếu nhất, về sau cần phải cố gắng."

"Yếu nhất ở vào đứng đầu Bất Tử cảnh?" Diệp Tinh nghe vậy thì thất kinh.

Nói như vậy, những đệ tử khác mà Thánh tôn thời không thu ít nhất cũng có thực lực Đại đạo chi chủ!

Mất một thời gian ngắn, Đạo chủ Không Hàn mang theo Diệp Tinh đi tới một khu vực thật lớn.

"Đây là?"

Diệp Tinh nhìn thoáng qua đã thấy toàn bộ khu vực này vô cùng rộng lớn, mà ở trên trong hư không lại xuất hiện từng vết nứt, xung quanh những vết nứt này lại còn lộ ra những bí văn kỳ dị.

"Bí văn đạo tắc?" Diệp Tinh cảm nhận một chút.

Đạo tắc Kim hệ, đạo tắc Mộc hệ, đại đạo Ngũ Hành, đại đạo thời không,.v.v.., Diệp Tinh có thể cảm nhận được sự dao động của rất nhiều đại đạo bí văn.

Khu vực xung quanh, tràn ngập từng luồng khí lưu hỗn độn, hơn nữa có vô số vết nứt, giống như là cảnh tượng của thiên địa thời điểm sơ khai.

"Sư phụ!"

Lúc này Đạo chủ Không Hàn đứng ở một chỗ vô cùng cung kính nói.

Diệp Tinh theo ánh mắt nhìn lại, lúc này chỗ kia có một người đàn ông chừng trên dưới ba mươi tuổi đang đứng thẳng.

Khuôn mặt của người đàn ông này thoạt nhìn thật bình thường, cao hơn hai mét, trên người mặc một áo giáp màu đen phong cách cổ xưa, trên mặt có những đường bí văn màu tím, mà trên người người này thế nhưng lại không có bất kỳ dao động đạo tắc gì.

"Đây là Thánh tôn thời không sao?" Diệp Tinh nhìn vị cường giả bình thường này, hoàn toàn không thể liên hệ với sự tồn tại khủng bố buông xuống lúc ở bí cảnh Tinh Nguyên với nhau.

Có điều lúc này trong lòng Diệp Tinh thật khiếp sợ.

"Vừa rồi mình vậy mà không phát hiện ra nơi đó có người."

Người đàn ông trước mặt vẫn luôn đứng ở chỗ này, dường như chưa từng chuyển động, nhưng mà lúc trước Diệp Tinh lại theo bản năng bỏ qua, tựa như vị cường giả này chính là một phần của mảnh thiên địa này, hoàn toàn dung nhập vào đó, không có chút cảm giác nào.

"Diệp Tinh?" Thánh tôn thời không nhìn Diệp Tinh, giọng nói vang lên.

Giọng nói này truyền vào trong đầu Diệp Tinh, lại khiến cho ý thức của Diệp Tinh nổ vang một trận, tựa như người đàn ông trước mặt này hoàn toàn trở thành trung tâm của mảnh không gian này.

"Ta muốn thu ngươi làm đệ tử, không biết ngươi có nguyện ý hay không?"

"Đệ tử nguyện ý!"

Không hề do dự, Diệp Tinh lập tức quỳ mọp xuống, cung kính hành lễ.

"Ừ." Thánh tôn thời không gật gật đầu, nói: "Linh hồn của ngươi rất tốt, ở trong số những thiên tài ở Hư Không cảnh thì linh hồn của ngươi tuyệt đối là đứng đầu, trách không được có thể thông qua thang Cửu Giới."

Diệp Tinh cung kính nghe, nhưng trong lòng hơi kinh hãi.

Hiện tại hắn hoàn toàn không có tản ra linh hồn của mình, nhưng mà chỉ trong thời gian ngắn ngủn, linh hồn của hắn dường như bị Thánh tôn thời không hoàn toàn xem thấu.

"Thiên phú cũng không tồi, thế mà lại chiếm được loại cơ duyên cao nhất của vũ trụ là đạo tắc thuộc tính tử vong, thủ đoạn bảo mệnh cũng mạnh." Thánh tôn thời không tiếp tục nói.

"Thầy. . ."

Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Tử vong đạo tắc giới của hắn ngoại trừ nói với Lâm Tiểu Ngư, thì không có bất kỳ kẻ nào biết, hơn nữa hiện tại đạo tắc giới thuộc tính tử vong vẫn còn ở dưới đáy biển của Địa Cầu, vậy mà Thánh tôn thời không lại nhìn ra được!

Thấy vẻ mặt khiếp sợ của Diệp Tinh, Thánh tôn thời không mỉm cười nói: "Không cần kinh ngạc, Diệp Tinh, lúc trước ta đã nhanh chóng tra xét tin tức của ngươi một chút."

Nhân tộc xuất hiện một vị thiên tài chỉ mất hơn một trăm năm đã địch nổi Chân Linh cảnh cực hạn, đương nhiên ông phải chú ý một chút.

"Lúc trước ngươi không hề thể hiện ra bất kỳ dấu vết nào của đạo tắc tử vong, bỗng nhiên đạo tắc tử vong lại mạnh như vậy, ta liền phỏng đoán một vài loại khả năng có thể xuất hiện, sau đó chú ý tới chỗ tử vong giới, lúc trước ta đi đến nơi đó dò xét một chút, phát hiện một ít dấu vết lưu lại ở Đạo tắc giới, cho nên theo đó phỏng đoán ra được." Thánh tôn thời không cười nói.

"Lưu lại dấu vết ở Đạo tắc giới? Lúc trước tra xét một chút?" Diệp Tinh kinh hoảng, có điều cũng càng rung động với thực lực của Thánh tôn thời không.

Tử vong giới ở vị diện Tân Nguyệt cách thành Thời Không rất xa, mà khoảng thời gian hắn xông qua tầng thứ mười chín của tháp Đăng Thiên cũng không mất bao nhiêu thời gian, vậy mà Thánh tôn thời không đã qua lại một chuyến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK