“Diệp Tinh, tìm ta có chuyện gì không?” Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, cười nói: “Có phải có gì khó hiểu trong quá trình lĩnh ngộ đạo tắc?”
Từ sau khi Diệp Tinh được thánh tôn Thời Không thu nhận làm đệ tử thì đạo chủ Lăng Hằng thường hay chỉ điểm cho Diệp Tinh, sợ hắn lĩnh ngộ đạo tắc chậm.
“Thầy cũng biết phân thân Huyễn tộc của đệ tử đang ở Yêu tộc.” Diệp Tinh nói thẳng.
Hắn không hề giấu diếm chuyện phân thân Huyễn tộc của mình với hai sư phụ.
Trừ Lâm Tiểu Ngư ra thì đạo chủ Lăng Hằng và thánh tôn Thời Không đều biết.
“Hả? Có phải ở Yêu tộc đã xảy ra chuyện gì không?” Đạo chủ Lăng Hằng nghe Diệp Tinh nói thế thì vội vàng hỏi.
Ban đầu khi đạo chủ Lăng Hằng nghe được chuyện về phân thân Huyễn tộc của Diệp Tinh thì cũng vô cùng khiếp sợ, nhưng vũ trụ tràn đầy kỳ tích, ông ta biết đệ tử của mình chắc chắn đã gặp được cơ duyên lớn, nhưng cũng không hỏi gì nhiều, mà càng coi trọng Diệp Tinh hơn.
Thánh tôn Thời Không cũng rất vui mừng, thậm chí còn khen ngợi Diệp Tinh.
Đồng thời cũng không hỏi hắn đã gặp được cơ duyên gì.
Dẫu sao thì đạo tắc giới của Diệp Tinh đối với ông ta mà nói không tính là gì.
Còn phân thân Huyễn tộc thì càng có thể bảo vệ tính mạng của Diệp Tinh hơn.
“Lúc trước đệ tử ở trong bí cảnh tu luyện đã sáng tạo ra được một đòn công kích cấp độ Bất tử cảnh, đã sáng tạo thành công, nhưng lại gặp phải yêu tộc Huyền Long...” Diệp Tinh kể hết mọi chuyện cho đạo chủ Lăng Hằng.
“Hả? Ngươi sáng lập ra được công kích cấp độ Bất tử cảnh?” Đạo chủ Lăng Hằng nghe thế thì vô cùng vui mừng.
“Đệ tử may mắn sáng chế ra.” Diệp Tinh cung kính trả lời.
“Ha ha, không tệ.” Đạo chủ Lăng Hằng khen ngợi mấy tiếng, sau đó nói: “Ta biết Huyền Long, ông ta đúng thật là người đỉnh cấp nhất trong số những Bất tử cảnh. Thất sư huynh của ngươi mặc dù thực lực rất mạnh, nhưng tính ra thì cũng không phải đối thủ của Huyền Long.”
Diệp Tinh gật đầu: “Thế nên đệ tử mới lựa chọn tạm thời thần phục Huyền Long. Huyền Long bỗng nhiên thu được một tin tức, tin tức này rất có thể là tin tức ở đại thế giới Lăng Dương của chúng ta, do cường giả Bất tử cảnh đỉnh cấp Ma Lăng gửi tới.”
“Ma Lăng?”
Đạo chủ Lăng Hằng nghe thế thì gương mặt vô cùng nghiêm trọng: “Ý ngươi là Ma Lăng chính là gian tế của Yêu tộc đang mai phục ở nhân tộc chúng ta?”
“Đúng vậy!” Diệp Tinh gật đầu: “Nhưng đệ tử cũng không chắc chắn lắm, nhưng cảm thấy việc này rất nghiêm trọng nên mới lập tức thông báo cho thầy biết.”
“Chuyện này ngươi quyết định rất đúng.” Đạo chủ Lăng Hằng trầm ngâm: “Yêu tộc và nhân tộc chúng ta chỉ cách nhau một vực thẳm vũ trụ, rất nhiều yêu tộc ẩn núp ở nhân tộc. Ta sẽ lập tức thông báo cho những người khác, cho dù như thế nào thì cũng không thể bỏ qua cho Ma Lăng được.”
“Chờ tin của ta.” Đạo chủ Lăng Hằng nói xong thì bóng dáng lập tức biến mất.
“Không biết Ma Lăng có phải gian tế không.”
Vẻ mặt Diệp Tinh vô cùng ngưng trọng, đứng yên tại chỗ chờ đợi.
Ba phút sau.
“Đinh!”
Đồng hồ đeo tay của hắn lại kêu lên, Diệp Tinh vội vàng ấn một cái.
ảo ảnh của đạo chủ Lăng Hằng lại xuất hiện.
“Thầy.” Diệp Tinh nhìn đạo chủ Lăng Hằng, vội vàng nói.
“Diệp Tinh, ngươi nói không sai, Ma Lăng quả thực có vấn đề rất lớn.”
Đạo chủ Lăng Hằng trầm giọng nói: “Những người cấp cao của nhân tộc đã điều tra Ma Lăng rồi, cộng thêm cả những lời ngươi nói, Ma Lăng có ít nhất 80% là thành viên ẩn núp của Yêu tộc!”
“Quả nhiên là như thế!” Sắc mặt Diệp Tinh cũng trở nên nghiêm trọng.
Đạo chủ Lăng Hằng nói tiếp: “Người của nhân tộc chúng ta đã cử đại đạo chi chủ đến vị diện Hồ Huyền của đại thế giới Lăng Dương để bắt Ma Lăng, phỏng chừng rất nhanh có thể đến nơi. Nếu như mọi chuyện đều đúng theo kế hoạch thì nói không chừng chúng ta có thể bắt được một nhóm lớn yêu tộc ẩn núp.”
“Vậy thì tốt quá.” Diệp Tinh nghe thế thì vô cùng vui vẻ.
“Ha ha, Diệp Tinh, nếu như kế hoạch thành công thì công lao của ngươi không nhỏ đâu.” Đạo chủ Lăng Hằng cười nói.
“Đúng rồi, phân thân Huyễn tộc của ngươi nhớ phải cẩn thận một chút, nếu như quả thực gặp phải khó khăn gì thì cứ trực tiếp tự nổ tung, bảo vật mất cũng không sao, chỉ cần còn sống thì còn có cơ hội.”
Đạo chủ Lăng Hằng dặn dò đệ tử của mình.
Diệp Tinh vội vàng gật đầu: “Con hiểu rồi, thưa thầy.”
Sau đó, cuộc điện thoại giữa hai người kết thúc.
“Yêu tộc ẩn núp?” Diệp Tinh đứng yên tại chỗ, ánh mắt như rét lạnh.
Khi còn ở Hư không cảnh hắn đã không ngừng gặp phải những vụ ám sát của đám dị tộc này. Cho dù hắn ở Trái đất thì đám dị tộc này cũng đã ra tay đến tận hai lần, tất nhiên hắn muốn nhanh chóng thoát khỏi chúng.
Vị diện Hồ Huyền, đại thế giới Lăng Dương.
Lúc này, bên trong một phủ đệ to lớn, một cường giả tộc lang nhân đang yên lặng ngồi đó.
Sắc mặt ông ta lúc này nhìn không được tốt cho lắm.
“Hừ! Nhân tộc Diệp Tinh nhát gan, bảy mươi năm vẫn ở trong hệ Ngân hà, chẳng lẽ hắn nghĩ bản thân có thể đột phá lên Bất cảnh tử bằng cách ẩn núp à?”
Ma Lăng âm trầm.
Thiên tài đứng hàng thứ mười của Hư không cảnh nhân tộc, chỉ cần hắn không chết thì tương lai nhất định sẽ trở thành đại đạo chi chủ, mối uy hiếp vô cùng lớn.
Diệp Tinh lúc này đứng đầu danh sách uy hiếp của dị tộc, tất cả dị tộc đều chú ý đến động tĩnh của Diệp Tinh, muốn ám sát hắn.
Nhưng trong thời gian dài như vậy mà Diệp Tinh vẫn luôn luôn ẩn núp trong hệ Ngân hà, không có chút động tác nào.
Chương 932 Chạy trốn
Tất cả đều biết trong hệ Ngân hà có trận pháp mạnh mẽ, chỉ cần Diệp Tinh cứ trốn trong hệ Ngân hà thì bọn họ cũng chẳng có biện pháp gì.
“Hừ! Ta không tin ngươi vĩnh viễn có thể ở trong đó, vĩnh viễn không ra ngoài!” Ma Lăng trầm ngâm.
Không có cường giả nào chỉ ngồi một chỗ cũng có thể đột phá, chỉ có trải qua chiến đấu chém giết thì mới có khả năng đột phá.
Bùm!
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một đạo khí thế vô cùng kinh khủng lập tức bùng nổ. Khí thế nào mạnh mẽ khủng khiếp, gần như lập tức bao vây toàn bộ nơi này.
“Đây là... Dao động của đại đạo chi chủ?” Ma Lăng cảm nhận một chút, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.
“Không ổn! Chẳng lẽ bị phát hiện rồi?”
Trong lòng ông ta lập tức nghĩ đến những khả năng.
Nhưng dù sao Ma Lăng cũng đã nghĩ kiểu gì cũng có ngày này. Ông ta không chút do dự, lập tức vung tay phải lên, tay phải ông ta xuất hiện một quả cầu.
“Răng rắc!”
Quả cầu bị ông ta bóp nát.
...
Yêu tộc, bình nguyên Xích Côn.
Bình nguyên to lớn trải dài, nhìn mãi không thấy được điểm cuối.
Thỉnh thoảng lại có những trận gió lớn thổi qua, toàn bộ bình nguyên chớp động đủ loại ánh sáng.
Lúc này Diệp Tinh đang bay sau lưng Huyền Long, Huyền Long dường như không hề vội vàng một chút nào, ông ta vẫn vừa đi vừa ngắm cảnh, thỉnh thoảng lại nhìn về phía hư không như đang suy nghĩ điều gì.
Đôi lúc ông ta lại vẫy tay một cái, hư không xung quanh liền tản ra những dao động kinh người.
“Đang lĩnh ngộ đạo tắc sao?” Diệp Tinh yên lặng nhìn động tác của Huyền Long.
Cho dù thực lực mạnh như thế nào thì Huyền Long cũng chỉ là một vị cường giả Bất tử cảnh mà thôi.
Chắc chắn ông ta muốn tiến thêm một bước nữa, trở thành đại đạo chi chủ!
“Hả?”
Đột nhiên Huyền Long dừng lại, giống như nhận ra chuyện gì vậy, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.
“Các ngươi ở lại bình nguyên Xích Côn tu luyện, ta có chuyện phải đến phủ đệ của đạo chủ Xích Côn trước.” Huyền Long nhìn về phía mấy người Diệp Tinh, trầm giọng dặn dò.
Vút!
Ông ta nói xong thì lập tức biến mất không thấy bóng dáng!
“Ma Lăng bị bắt, chắc là ông ta đã truyền tin tức lại cho yêu tộc.”
Diệp Tinh nhìn Huyền Long đột nhiên biến mất thì cười nhạt.
Lúc này đạo chủ Lăng Hằng cũng đang trò chuyện cùng với bản thể của hắn, La Lăng đã bị đại đạo chi chủ của nhân tộc bắt được!
Nhìn dáng vẻ vội vàng này của Huyền Long thì khả năng Ma Lăng là gian tế có vẻ như là một trăm phần trăm.
“Sao Huyền Long đại nhân lại vội vàng rời đi như thế?”
“Làm thuộc hạ của ngài ấy lâu như vậy, đây là lần đầu tiên ta thấy Huyền Long đại nhân vội vàng như thế đấy.”
“Khảm Bồi, Long Nguyên Mạc nghi hoặc nhìn về phía Huyền Long biến mất.
Từ trước đến nay, trong ấn tượng của bọn họ, Huyền Long làm chuyện gì cũng tính trước tính sau.
“Ta biết nguyên nhân Huyền Long đại nhân rời đi.” Diệp Tinh suy nghĩ một chút, bỗng nhiên lên tiếng.
“Hả? Huyết Kiếm, nguyên nhân là gì?”
Nghe Diệp Tinh nói như vậy, cả hai nhất thời không nhịn được hỏi.
Diệp Tinh mang trên mặt vẻ tươi cười, đến gần hai người kia, cười nói: “Nguyên nhân chính là...”
Vút!
Một luồng ánh sáng trắng đột nhiên xuất hiện, tốc độ nhanh đến không ngờ, ngay lập tức đã hiện ra sau lưng Khảm Bồi.
“Đây là gì thế?” Khảm Bồi khó hiểu.
Nhưng mà anh ta ngay lập tức biến sắc, vùng cổ cảm nhận được một cảm giác đau nhói.
Khảm Bồi trợn tròn mắt, trong mắt toàn là vẻ sợ hãi.
Trên người anh ta xuất hiện những con côn trùng màu trắng bạc, những con côn trùng này tỏa ra hơi thở hung ác, hàm răng sắc nhọn cắn xuyên vào bên trong da thịt.
Không chỉ có những cơn đau nhức mà ngay cả lực sinh mệnh của anh ta cũng nhanh chóng biến mất.
“Đây là loại côn trùng gì?” Khảm Bồi tràn đầy kinh hoàng, muốn đuổi những thứ này xuống khỏi người mình, nhưng căn bản là không có biện pháp nào.
Hàng phòng ngự Bất tử cảnh của anh ta cứ thế bị cắn vỡ.
Khảm Bồi hoàn toàn không nhận ra được đây là loại côn trùng gì.
“Không!”
Trong mắt anh ta tràn đầy vẻ sợ hãi và không cam lòng. Ngay sau đó, ánh mắt Khảm Bồi lập tức trở nên ảm đạo, khí tức trên người chập chờn rồi hoàn toàn biến mất.
“Chết rồi?”
Long Nguyên Mạc đờ người, anh ta phát hiện ra những con côn trùng màu trắng này không đúng thì nhanh chóng muốn thoát thân, nhưng Diệp Tinh đã vung trường kiếm trong tay ra đâm về phía anh ta.
“Huyết Kiếm! Ngươi muốn làm gì?” Long Nguyên Mạc nhìn Diệp Tinh, giận dữ hét lên.
“Ngươi dám ra tay với chúng ta, Huyền Long đại nhân chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”
Huyết Kiếm đột nhiên ra tay bất ngờ, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
“Có bỏ qua cho ta hay không cũng không cần ngươi phải nhọc lòng.” Diệp Tinh lãnh đạm nói. Mặc dù đang nói nhưng động tác trong tay hắn vẫn không chậm lại một chút nào, từng đạo kiếm quang không ngừng đâm tới.
Vút! Vút! Vút!
Sau khi giết chết Khảm Bồi, những con Canh Kim trùng nhanh chóng tấn công đến Long Nguyên Mạc.
Bởi vì vừa rồi Diệp Tinh ra tay bất ngờ nên chưa đến hai giây, những con Canh Kim trùng này đã giết chết Khảm Bồi rồi.
“Không!” Ánh mắt Long Nguyên Mạc tràn đầy kinh hoàng.
Thực lực của Long Nguyên Mạc và Khảm Bồi tương đương nhau, Khảm Bồi không chống lại được hai giây, vậy thì chắc chắn anh ta cũng không được.
“Huyết Kiếm, cầu xin ngươi, tha cho ta đi.” Long Nguyên Mạc cầu xin tha thứ.
Diệp Tinh mặt không cảm xúc, không ngừng thi triển từng đạo công kích.
Gương mặt Long Nguyên Mặc đầy vẻ tuyệt vọng, cảm nhận được lực sinh mệnh của mình đang trôi qua một cách điên cuồng.
Anh ta biết tính mạng của mình sắp đi tới cuối cùng rồi.
“Huyết Kiếm, ngươi dám giết chúng ta, Huyền Long đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu! Nhất định! Nhất định!”
Sau khi nói xong, thân thể Long Nguyên Mạc cũng dừng lại.
“Rầm!”
Thi thể của anh ta đổ rạp xuống đất.
Chương 933 Con trai của đạo chủ Xích Côn 1
Những con Canh Kim trùng sau khi cắn chết hai vị Bất tử cảnh thì nhanh chóng bay tới bên cạnh Diệp Tinh. Bọn chúng vây quanh hắn trông vô cùng gần gũi, sau đó tất cả bay vào trong nhẫn không gian.
Diệp Tinh nhanh chóng thu hồi những bảo vật trên người Khảm Bồi và Long Nguyên Mạc rồi xử lý thi thể của bọn họ.
“Ta cũng chẳng trông mong Huyền Long sẽ bỏ qua cho mình.”
Bóng người hắn khẽ lay động, nhanh chóng bay về hướng bên kia.
Diệp Tinh vừa bay, thân thể vừa không ngừng biến hóa. Chưa tới một giây sau, hắn đã biến thành hình dáng của một con yêu thú khác.
Hắn là nhân tộc, ra tay đánh chết những con yêu tộc này cũng chẳng có gì quá đáng.
Nhân tộc và yêu tộc tranh đấu bao nhiêu năm, đã sớm bất hòa rồi.
...
Trong phủ đệ của đạo chủ Xích Côn lúc này có một bóng dáng tương tự như nhân tộc, nhưng nửa người lại phủ đầy vảy màu tím, trên lưng có những chiếc gai nhọn vô cùng dữ tợn, một yêu thú có chiếc đầu giống như đầu cá sấu đang đứng đó.
Ở trước mặt người này còn có một người đàn ông giao long có hai chiếc sừng trên đầu.
“Đạo chủ Xích Côn!” Huyền Long đứng trước mặt Xích Côn, cung kính chào hỏi.
Huyền Long hơi cung kính.
Cho dù thực lực của ông ta mạnh mẽ đến mức nào, nhưng vẫn không thể so sánh được với đại đạo chi chủ cao cao tại thượng.
“Đạo chủ Xích Côn, Ma Lăng bỗng nhiên bóp nát ấn ký, chuyện này chỉ xảy ra khi gặp phải tình huống khẩn cấp, Ma Lăng nhất định đã gặp phải chuyện gì đó.” Huyền Long vội vàng trình báo.
“Hơn nữa tất cả những tin tức mà ta gửi đi đều giống như đá chìm xuống đáy biển, không có bất kỳ hồi âm nào.”
Người đàn ông có vảy màu tím hơi trầm ngâm, ông ta tiến lên hai bước, trầm giọng nói: “Ma Lăng chỉ bóp nát ấn ký chứ không gửi thêm bất cứ tin tức gì, nhất định là biết không kịp gửi tin tức nữa. Nếu như đối mặt với Bất tử cảnh thì sẽ không có chuyện như vậy, thế nên, rất có thể là đại đạo chi chủ của nhân tộc ra tay.”
“Đại đại chi chủ?” Sắc mặt Huyền Long hơi biến hóa: “Đại đạo chi chủ của nhân tộc phát hiện ra thân phận của Ma Lăng?”
“Đây chính là điểm mấu chốt!” Đạo chủ Xích Côn lạnh lùng nói: “Nếu như đại đạo chi chủ của nhân tộc xuất hiện thì rất có thể bọn họ đã biết thân phận thực sự của Ma Lăng, thế nên mới trực tiếp điều động đại đạo chi chủ ra tay như thế, Ma Lăng đã bị bại lộ.”
“Bại lộ?” Huyền Long nghe thế thì nhíu mày lại.
Ông ta biết điều đó có nghĩa là gì.
Sắc mặt của đạo chủ Xích Côn cũng không tốt đẹp hơn: “Ma Lăng là một trong những người quan trọng nhất mà yêu tộc chúng ta cử tới nhân tộc nằm vùng, nếu như ông ta bị phát hiện thì không nói làm gì, nhưng tại sao bị phát hiện mới là chuyện quan trọng lúc này. Nếu như chúng ta không làm rõ ràng nguyên nhân thì rất có thể những người khác của chúng ta cũng sẽ bị bại lộ. Nếu thực sự như thế thì thế lực mà chúng ta hao tâm tổn sức để ẩn núp ở nhân tộc có thể sẽ bị nhổ cỏ tận gốc.”
“Huyền Long, từ trước đến nay ngươi một mực phụ trách chuyện ám sát, Ma Lăng cũng là thuộc hạ của ngươi, trong quá trình này có phải đã xảy ra vấn đề gì?”
Đạo chủ Xích Côn nhìn Huyền Long, trầm giọng nói.
Huyền Long khẽ nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ. Ông ta bỗng nhiên ngẩn người, dường như đã nhớ đến chuyện gì.
Nhưng ông ta không nói ra, mà trả lời: “Đạo chủ Xích Côn, để ta đi điều tra một chút, như thế mới biết vấn đề nằm ở đâu.”
Ông ta nghĩ tới chuyện thu nhận Huyết Kiếm làm thuộc hạ, nhưng mà thực lực của Huyết Kiếm không đủ để uy hiếp tới ông ta, thế nên ông ta cũng không để ý.
Chính vì không để ý, nên tin tức kia mới trực tiếp để công khai.
“Chẳng lẽ là Huyết Kiếm?” Huyền Long hơi trầm ngâm.
Nếu như đúng là hắn... Thì sự việc nghiêm trọng rồi.
“Ừ.” Đạo chủ Xích Côn gật đầu một cái.
Huyền Long nói xong thì rời đi, bên trong cung điện chỉ còn lại một mình đạo chủ Xích Côn. Lúc này, ông ta khẽ nhíu mày, sắc mặt âm trầm, dường như đang nghĩ đến chuyện gì.
Vút!
Bỗng nhiên, có một người từ bên ngoài bay vào, người này nhìn dáng người và tướng mạo tương tự như đạo chủ Xích Côn.
“Cha.” Mạc Hằng nhìn đạo chủ Xích Côn, nhanh chóng chào hỏi.
“Mạc Hằng.” Đạo chủ Xích Côn nhìn thấy con trai mình thì vẻ âm trầm trên mặt lập tức biến mất, nhanh chóng nở nụ cười.
Ông ta nhìn về phía Mạc Hằng, ánh mắt đầy vẻ cưng chiều.
Ông ta là thần thú Yêu tộc, huyết mạch đặc thù, muốn có con rất khó. Lúc trước khó khăn lắm ông ta mới có được một đứa con trai, nhưng thời điểm đột phá Chân linh cảnh đã không may bỏ mạng. Điều này khiến ông ta bi thương không dứt, trong lòng vô cùng áy náy vì đã không bảo vệ tốt cho con trai mình.
Bây giờ vất vả lắm mới có được đứa con trai thứ hai là Mạc Hằng.
Mạc Hằng có thiên phú rất mạnh, tu luyện mấy chục ngàn năm đã đột phá đến Bất tử cảnh. Đối với Mạc Hằng, ông ta không những có sự quan tâm của cha dành cho con mà còn đặt tất cả sự áy náy với đứa con trước lên trên người Mạc Hằng, thế nên vô cùng chiều chuộng anh ta.
“Cha, con đã luyện hóa xong bảo vật kia rồi, bây giờ con muốn đi ra ngoài xông xáo một chút.” Mạc Hằng cười.
“Đi ra ngoài xông xáo?” Xích Côn nhìn con trai mình, gật đầu một cái: “Dựa vào thực lực hiện tại của con thì ra ngoài cũng không vấn đề gì. Con cũng có không ít bảo vật, cho dù gặp phải cường giả Bất tử cảnh đỉnh cấp thì cũng không lo đến chuyện bị thương.”
“Nhưng mà, Mạc Hằng, con vẫn chưa thực sự hiểu sâu về bảo vật đó, nên sau này vẫn nhớ phải dành nhiều thời gian cho nó.” Đạo chủ Xích Côn dặn dò.
Không trải qua khổ luyện thì khó mà lớn lên, nhưng trên người Mạc Hằng có rất nhiều con át chủ bài, chỉ cần cẩn thận một chút thì xác suất tử vong sẽ rất thấp.
“Cha, con biết rồi.” Mạc Hằng mỉm cười gật đầu.
Sau đó, anh ta rời đi.
Xoẹt...
Chương 934 Con trai của đạo chủ Xích Côn 2
Tâm niệm vừa động, hình dáng của Mạc Hằng đã lập tức thay đổi. Đây là áo giáp mà cha anh ta là đạo chủ Xích Côn cho anh ta, sau khi thay hình đổi dạng thì đến cả đại đạo chi chủ cũng không nhận ra được.
Rất nhiều người biết dáng vẻ của anh ta, tất nhiên anh ta không thể ra ngoài một cách ngang nhiên như thế được, nhất định phải thay đổi hình dáng.
“Ha ha, đột phá đến Bất tử cảnh, luyện hóa được bảo vật, thực lực biến hóa long trời lở đất. Sau khi ra ngoài về, nhất định phải để cha nhìn mình với cặp mắt khác. Chuyện năm đó cha có thể làm được thì ta nhất định cũng sẽ làm được, tương lai ta nhất định sẽ trở thành đại đạo chi chủ vĩ đại, để cho cái tên Mạc Hằng vang khắp toàn bộ yêu tộc, thậm chí là toàn bộ vũ trụ!” Mạc Hằng tràn đầy hào khí.
Anh ta muốn trở thành cường đại như cha mình, thậm chí còn có thể phá vỡ kỷ lục của cha mình!
“Đi!”
Trong lòng hào khí vạn trượng, Mạc Hằng nhanh chóng hóa thành một luồng ánh sáng, nhanh chóng bay ra ngoài.
...
Trong hư không bình nguyên Xích Côn, một yêu thú với đôi cánh màu đen đang bay lượn trên bầu trời.
Con yêu thú này tất nhiên là Diệp Tinh ngụy trang. Sau khi Huyền Long rời đi, hắn giết chết Khảm Bồi và Long Nguyên Mạc, sau đó chuẩn bị di chuyển đến tổ địa của Tiểu Hắc.
“Không biết Huyền Long có nghi ngờ mình không nhỉ?” Diệp Tinh trầm ngâm.
Ma Linh bị bắt, hai thuộc hạ cũng bị giết chết, chắc chắn hắn là người bị hiềm nghi lớn nhất.
Đúng như hắn dự đoán, sau khi Huyền Long rời khỏi cung điện thì lập tức điên cuồng tìm kiếm hắn.
“Hả?”
Diệp Tinh đang suy nghĩ thì bỗng nhiên ngừng lại.
Lúc này, mảnh vỡ bên trong nhẫn không gian đột nhiên xuất hiện dao động.
“Đây là...” Ý thức của Diệp Tinh lập tức tiến vào bên trong nhẫn không gian.
Thứ xuất hiện dao động là một mảnh vỡ chừng bàn tay, trên mặt còn có những bí văn kì lạ.
“Lại xuất hiện dao động?” Hai mắt Diệp Tinh sáng lên.
“Không ngờ mang những mảnh vỡ này ra ngoài lại có thể tìm thêm được những mảnh vỡ khác!”
Mảnh vỡ thần bí trên người Diệp Tinh lúc này chỉ có một tác dụng, đó là chuyển đổi thổ nhưỡng bình thường thành tức nhưỡng.
Nhưng tác dụng thế đã mang lại tác dụng rất lớn rồi.
Lần này Diệp tinh cũng hy vọng có thể ở Yêu tộc tìm được những mảnh vỡ khác, bởi vì mảnh vỡ thần bí này rõ ràng chưa hoàn chỉnh.
Bây giờ thực sự có phát hiện.
“Phương hướng dao động là ở hướng đông?” Diệp Tinh liếc nhìn.
“Đi!”
Bóng người hắn lóe lên, nhanh chóng bay về hướng đó.
Trên một bình nguyên rộng lớn, một con yêu thú khắp người là lân giáp đen đang bay.
“Bình nguyên Xích Côn này thật lớn, đến giờ vẫn chưa gặp được Bất Tử Cảnh nào, có điều trên bình nguyên này có bí cảnh Huyền Hỏa, cường giả Bất Tử Cảnh bên trong đó khá nhiều.
Yêu thú lân giáp đen thầm nói: “Trước đây thực lực không đủ, giờ tiến vào trong đó rèn luyện một thời gian, sau đó tới nơi khác.”
Tất nhiên đây là Mạc Hằng ngụy trang, anh ta đã tính toán xong xuôi kế hoạch sau này của mình rồi.
Anh ra đang khát khao về việc tự mình phát triển.
Mà ở phía xa, bóng dáng Diệp Tinh đang không ngừng tiếp cận.
“Dao động của mảnh vỡ thần bí càng ngày càng mãnh liệt! Trình độ này còn mãnh liệt hơn lúc gặp hai chị em Vũ Mạch, vậy nên chắc chắn mảnh vỡ lớn hơn một chút!”
Trên mặt Diệp Tinh hiện lên một tia hưng phấn.
Không biết những mảnh vỡ này có bao nhiêu miếng, nhưng chỉ một mảnh vỡ cỏn con xuất hiện đã có thể sinh ra tức nhưỡng, nếu tập hợp lại toàn bộ, nói không chừng sẽ xảy ra thay đổi gì đó.
“Tới rồi!”
Bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về một nơi cách đó không xa, linh hồn của hắn phát hiện ra một con yêu thú toàn thân mọc lân giáp đen.
Giờ phút này, thiên tài tuyệt thế của nhân tộc và thiên tài tuyệt thế của yêu tộc gặp nhau.
“Không biết yêu thú đó có thực lực thế nào?” ánh mắt Diệp Tinh khẽ động.
Dao động trên người yêu thú đó không rõ ràng, hắn cũng không cảm ứng ra được.
“Hửm? Cuối cùng cũng gặp được một sinh mệnh khác rồi! Còn là Bất Tử Cảnh!” vào lúc Diệp Tinh nhìn thấy Mạc Hằng, Mạc Hằng cũng nhìn thấy Diệp Tinh.
Trong mắt Mạc Hằng lập tức lộ ra một tia kích động.
“Để ngươi trở thành đối thủ đầu tiên của ta sau khi ta rời khỏi phủ đệ Xích Côn!”
Bóng anh ta lay động, nhanh chóng bay về phía Diệp Tinh, toàn thân giống như một viên đạn hình người, không có bất kỳ sự lo lắng nào.
“Không ổn!”
Nhìn thấy yêu thú lân giáp đen bỗng dưng ra tay, sắc mặt Diệp Tinh thay đổi.
Bình thường mà nói, bỗng nhiên gặp được những yêu thú khác sẽ không ra tay, trước đây Diệp Tinh vì để rèn luyện không ngừng ra tay trong bí cảnh đảo Hỏa Vân, giờ đây lại có một yêu thú không biết từ đâu tới ra tay với hắn.
Vút!
Trường kiếm vung lên, một đạo kiếm quang bay ra, nháy mắt đã biến dài mấy chục mét, bên trên còn tản ra khí tức vô cùng lạnh lẽo.
Kiếm quang màu đỏ và yêu thú lân giáp đen va chạm trên không trung.
“Haha, công kích Bất Tử Cảnh?”
Yêu thú lân giáp cười to, tay anh ta nắm thành quyền, trên nắm đấm còn có một cái bao tay dữ tợn màu đen, cứ vậy mà hung hăng đánh tới.
“Răng rắc!”
Một âm thanh trong trẻo vang lên, vậy mà kiếm quang của Diệp Tinh bị đánh tan thành bột phấn.
“Công kích mạnh mẽ quá!” Sắc mặt Diệp Tinh thay đổi: “Một đấm này uy lực hoàn toàn đã đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp? Lẽ nào người này là người tu luyện thân thể?”
Chỉ dựa vào cơ thể đã có thể đánh tan kiếm quang của hắn, đây chắc chắn là thực lực của Bất Tử Cảnh cao cấp.
“Công kích của Bất Tử Cảnh bình thường lại không chịu nổi một kích như vậy?”
Mạc Hằng cười to, sau đó lại tới bên cạnh Diệp Tinh, sau đó dưới ánh mắt của Diệp Tinh, đánh lên người hắn.
“Phụt!”
Giống như một ngọn núi xung hăng đập tới, tinh thạch Khắc Vân trên da Diệp Tinh là trung tâm nắm đấm của Mạc Hằng, trực tiếp vỡ nát, sau đó lục phủ ngũ tạng của Diệp Tinh như cuộn lên.
Cơ thể hắn không chịu nổi, không ngừng bay về phía sau, đồng thời máu trong miệng cũng phun ra.
Chương 935 Hai đại thiên tài gặp gỡ
“Chưa chết? Phòng ngự khá mạnh đó?” sau khi đánh lui Diệp Tinh, Mạc Hằng hoàn toàn không có ý định thu tay, anh ta dò xét tình hình của Diệp Tinh một chút, sau đó lại nhanh chóng bay về phía Diệp Tinh.
“Nếu đã vậy, vậy thì ta phải phá vỡ lớp phòng ngự của ngươi!”
Vừa ra tay, Mạc Hằng vừa nói không ngừng, trông dáng vẻ rất hưng phấn.
“Đáng chết, rốt cuộc là yêu thú từ đâu tới?”
Lúc này lòng Diệp Tinh trầm xuống, hắn cảm nhận được dao động của mảnh vỡ, vừa tới nơi này, không ngờ hắn còn chưa ra tay, yêu thú không biết từ đâu tới này lại trực tiếp ra tay với hắn.
Hắn lại không biết rằng đây là lần đầu tiên Mạc Hằng đột phá tới Bất Tử Cảnh rời khỏi phủ đệ của đạo chủ Xích Côn, sớm đã tràn ngập mong đợi với các cuộc chiến tiếp theo, vậy nên khi gặp được đối thủ đầu tiên là hắn, rất...hưng phấn.
“Thực lực của yêu thú này chắc chắn đã đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp, hơn nữa còn không có ý định bỏ qua cho mình.” Sắc mặt Diệp Tinh không ngừng thay đổi.
Có điều chỉ trong chốc lát hắn đã quyết định xong.
Tay phải nắm chặt, trong tay hắn xuất hiện một quả màu tím, lúc này bên trong quả đó ẩn chứa một năng lượng cực kỳ nồng đậm.
Sau khi quả đó xuất hiện, nhanh mắt bị Diệp Tinh nuốt vào bụng.
“Có điều, mình cũng không có ý định bỏ qua cho yêu thú này!” Trong mắt Diệp Tinh tràn ngập sự lạnh lẽo.
Nếu mảnh vỡ đã ở trên người yêu thú này, vậy thì hắn phải lấy được. vậy nên không cần biết thế nào, hắn và con yêu thú này ắt phải có một cuộc chiến, hiện giờ gặp nhau vừa đúng lúc, nếu không lần sau chưa chắc đã gặp được.
Dù sao mảnh vỡ thần bí này cũng chỉ có thể cảm nhận được trong một khoảng cách nhất định.
Oành!
Quả màu tím vào bụng, nháy mắt hóa thành một luồng năng lượng nồng đậm, điên cùng dung nhập vào cơ thể Diệp Tinh.
Theo sự sung nhập, khí thế dao động trên người Diệp Tinh bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
“Rầm!”
Lại một quyền nữa đánh tới, lúc này thân thể Diệp Tinh không chịu nổi, lại lùi về sau một chút, nhưng chỉ bay ra một khoảng cách rất ngắn mà thôi, miệng hắn cũng không có máu chảy ra.
“Quả Tử Lăng?” cảm nhận khí thế dao động trên người Diệp Tinh, Mạc Hằng nhận ra quả màu tím này, sắc mặt nhất thời cứng lại.
“Không ngờ tới trên người ngươi còn có quả Tử Lăng cực kỳ hiếm thấy.
Quả Tử Lăng, sau khi nuốt có thể khiến cho thực lực tăng mạnh, sau khi cường giả Bất Tử Cảnh bình thường nuốt vào, thậm chí có thể có được thực lực vượt qua cả cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp, hơn nữa còn vượt qua cả một khoảng lớn!
Có điều quả này đã lâu không thấy.
Đây là Diệp Tinh lấy được ở chỗ Arcas, gần như có thể nói là một trong những bảo vật quý nhất ở nơi đó của Arcas, nếu đặt tại thành Thời Không, giá trị ít nhất phải mấy chục tỷ điếm Thời Không!
Cũng chính là nói, Diệp Tinh đã trực tiếp nuốt mấy chục tỷ điểm Thời Không vào bụng.
Phải biết, quả này chỉ có tác dụng một lần, đắt như vậy, có thể thấy được quý tới mức nào!
Nhưng quả này sử dụng vào lúc mấu chốt hoàn toàn có thể bảo vệ tính mạng, giá quý một chút cũng bình thường.
Trước đây Diệp Tinh rèn luyện trên đảo Hỏa Vân, cho dù gặp phải nguy hiểm, nhưng cũng không nỡ dùng.
“Hừ! Vừa nãy là ngươi tấn công, giờ tới lượt ta rồi!” Diệp Tinh nhìn yêu thú lân giáp đen, ánh mắt lạnh lùng, nói.
Oành!
Bóng hắn lay động, nhanh chóng xông về phía Mạc Hằng, trường kiếm vung lên, tốc độ nhanh tới cực hạn.
“Rầm!”
Kiếm quang rạch ngang trời, tản ra khí tức vô cùng lạnh lẽo, lập tức đánh tới phía Mạc Hằng.
“Rầm!”
Nắm đấm hung hăng của Mạc Hằng dưới đòn tấn công này, lần này kiếm quang lại không vỡ, mà là sắc mặt Mạc Hằng trắng bệch, cơ thể lập tức lùi về sau, thậm chó miệng còn có máu không ngừng chảy ra.
“Haha, sảng khoái! Thực lực của ngươi kém quá đánh cũng chẳng có ý nghĩa gì.” Mạc Hằng lau máu ở khóe miệng, trên mặt lại tràn ngập sự vui mừng.
Oành! Oành! Oành!
Cơ thể anh ta bạo động, dưới công kích không ngừng đánh tới, vậy mà không có chút vẻ sợ hãi nào.
Chiến đấu bùng lên, trên mặt Diệp Tinh lại lộ ra vẻ ngưng trọng.
“Phòng ngự của yêu thú này mạnh quá, có vẻ như kiếm quang của mình chẳng tạo thành thương tổn gì với anh ta.”
Giờ hắn đã nuốt quả Tử Lăng, thực lực đã vượt qua cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp, nhưng cũng chỉ có thể khiến cho Mạc Hằng bị thương nhẹ.
Lòng Diệp Tinh khẽ trầm xuống, quả Tử Lăng có hạn chế thời gian, một khi thời gian trôi qua, hắn sẽ lập tức chìm vào trong giai đoạn suy yếu.
“Đi!”
Trong lòng có rất nhiều suy nghĩ xoay chuyển, Diệp Tinh nhận thức được tình hình này, không do dự chút nào mà chuẩn bị rời đi.
Đợi tới khi hiệu quả của quả Tử Lăng biến mất, đoán chừng thực lực của hắn ngay cả Bất Tử Cảnh bình thường cũng không bằng, tớ lúc đó càng không phải là đối thủ của yêu thú lân giáp đẹn trước mặt.
“Mảnh vỡ thần bí đợi sau này lại tìm cơ hội.”
Có phân thân huyễn tộc ở đây, hắn có thể tiếp tục tìm kiếm cơ hội khác để ra tay, bây giờ không phải là cơ hội tốt để ra tay.
“Muốn đi?” nhận ra được dự định của Diệp Tinh, trong mắt Mạc Hằng lóe lên vẻ hung ác.
Anh ta đuổi theo đánh, nhưng tốc độ của Diệp Tinh sau khi đã nuốt quả Tử Lăng nhanh đến kinh người, vượt xa anh ta, căn bản là anh ta không đuổi theo được.
“Haha, có thời gian chúng ta lại chiến!” Diệp Tinh quay đầu lại nhìn Mạc Hằng, cười to nói..
Thấy Mạc Hằng không đuổi kịp, hắn khẽ thở phào một hơi.
“Haha, tấn công ta lâu như vậy, vẫn là nên ở lại đi.” Nhưng đợi chờ hắn chỉ là một giọng nói vô cùng lạnh lùng.
Tay yêu thú lân giáp đen nắm chặt, sau đó trong tay có một bụi dược thảo màu trắng xuất hiện.
Sau khi lấy dược thảo ra, anh ta nhanh chóng nuốt bụi dược thảo này xuống.
Vút!
Mà sau khi nuốt xuống, tốc độ của chàng trai này nháy mắt đã trở nên vô cùng kinh người, nhanh chóng bay tới chỗ Diệp Tinh, thậm chí tốc độ đã nhanh bằng Diệp Tinh.
“Cái gì? Tốc độ nhanh như vậy?” nhìn tốc độ của yêu thú lân giáp đen tăng mạnh, sắc mặt Diệp Tinh thay đổi.
“Bụi dược thảo màu trắng đó lẽ nào là Tấn Bạch thảo?”
Tấn Bạch thảo, là một loại dược thảo vô cùng quý báu khác, sau khi cường giả Bất Tử Cảnh nuốt xuống, tốc độ nháy mắt sẽ tăng mạnh.
Cũng là một bảo vật giữ mạng cực mạnh, giá trị cũng rất cao.
Mặc dù không so được với quả Tử Lăng, nhưng giá cũng gần ba trăm triệu điểm Thời Không.