Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1162 To gan lớn mật 2

“Kim Khảm đại nhân.” Diệp Tinh nhìn người đàn ông trung niên, đột nhiên lên tiếng: “Hiện tại ta đang tiến hành một hạng mục nghiên cứu, không thể thiếu đứa bé này được, ta có thể khẩn cầu đại nhân đổi một nô lệ khác không?”

Bốn phía yên lặng như tờ, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Diệp Tinh.

“Đội trưởng Ngạn Quân làm sao thế? Sao tự nhiên lại lên tiếng vào lúc này?”

“Anh ta không biết tính tình Kim Khảm đại nhân không tốt, ghét nhất là người khác can thiệp vào quyết định của mình sao?”

Những thị vệ tộc Hạt Nguyên đứng xung quanh rất tò mò.

“Đổi người khác?” Kim Khảm nhìn về phía Diệp Tinh.

“To gan, Ngạn Quân, đây là việc lớn của tộc quần, đến phiên ngươi lên tiếng à? Ta bình thường dạy dỗ ngươi thế nào? Ngươi quên hết rồi sao?” Kim Khảm còn chưa nói gì thì Không Sa La đã phẫn nộ quát lên.

Ông ta từ khi đến đây đã vô cùng thất vọng, đệ tử mình tâm đắc nhất lại không đi tiến hành nhiệm vụ mà lại ở lại khu đầy tớ.

Bây giờ Ngạn Quân lại còn dám mở miệng bảo Kim Khảm thay người?

Phải biết rằng số lượng người của tộc Hạt Nguyên bọn họ rất ít, muốn duy trì tộc quần mạnh mẽ thì không chỉ dựa vào cường giả mà còn dựa vào nô lệ.

Quy tắc này cho đạo chủ tộc quần lập ra, đến cả bọn họ cũng không thể vi phạm.

“Ngạn Quân, còn không mau xin lỗi. Chẳng lẽ ngươi muốn để Kim Khảm đại nhân và sư phụ Không Sa La tức giận sao?” Ma Hồ đứng bên cạnh vội vàng nói, gương mặt còn mang theo vẻ lo lắng.

Nhưng trong lòng anh ta lúc này lại mừng rỡ như điên.

“Tên Ngạn Quân này bị ngu à? Tự nhiên lại dám chống đối Kim Khảm đại nhân. Ai mà không biết trong giới cường giả Bất tử cảnh, Kim Khảm đại nhân là người có quyền thế nhất chứ?” Ma Hồ hưng phấn vô cùng.

Trong tộc Hạt Nguyên, Không Sa La phụ trách chuyện bồi dưỡng dạy dỗ, còn Kim Khảm phụ trách tất cả mọi việc bên trong tộc, quyền thế ngút trời!

Trong lòng Diệp Tinh lạnh như băng, nhưng vẫn kiên trì nói: “Hi vọng Kim Khảm đại nhân khai ân, ta chỉ cần một tháng thôi.”

Diệp Tinh biết tình huống cụ thể ở nơi này, hắn không lên tiếng không được.

Căn cứ theo quy định của tộc Hạt Nguyên, mười phút nữa là các nô lệ sẽ phải xuất phát đi tìm bảo vật. Sau khi đến khu vực tìm kiếm bảo vật thì sẽ có thêm những cường giá khác nữa, muốn điều tra gì cũng khó.

Thực ra Diệp Tinh có thể rời khỏi tộc Hạt Nguyên, sau đó tìm đến khu vực di tích, tìm được Bảo Nhi, nhưng nếu như vậy thì nguy hiểm quá lớn. Thân thể của Tiểu Bảo rất kém, chỉ cần xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn là cũng có thể mất mạng, hắn không dám đánh cược.

“Ha ha, khai ân?” Kim Khảm cười lạnh: “Ta khai ân cho ngươi, sau đó ngươi thay ta đi chịu cơn tức giận của Đạo chủ đại nhân à?”

Nói xong, ông ta nhìn về phía Không Sa La: “Không Sa La, đây chính là thiên tài Chân linh cảnh mạnh nhất trong giai đoạn này mà ngươi nói với ta đấy à?”

Không Sa La nhìn Diệp Tinh, sắc mặt vô cùng u ám, tức giận nói: “Ngạn Quân, ngươi có nghe lọt tai lời ta nói không thế?”

Thấy Ngạn Quân không có phản ứng, Ma Hồ lại vội vàng nói: “Ngạn Quân, còn không mau xin lỗi. Lời của sư phụ ngươi không nghe, chẳng lẽ còn không coi lời của Kim Khảm đại nhân ra gì? Chỉ là một nô lệ thôi mà, nơi này thiếu gì nô lệ, ngươi có thể nghiên cứu với những người khác mà.”

Anh ta nhìn có vẻ như vô cùng lo lắng cho Diệp Tinh, nhưng thật ra là đang gây bất lợi cho Diệp Tinh.

Tất nhiên là những mánh khóe thông thường này sẽ bị Kim Khảm và Không Sa La nhìn thấu, nhưng chính vì nhìn thấu nên lại càng thêm tức giận.

Đúng như Ma Hồ nói, một tên tiểu tử Chân linh cảnh lại có thể coi thường lời bọn họ nói.

Thân là cường giả Bất tử cảnh, phụ trách mọi hoạt động của tộc Hạt Nguyên, bọn họ làm sao cho phép sự việc như thế này xảy ra được?

“Sư phụ Không Sa La, Kim Khảm đại nhân, ta thực sự không thể để cô bé đi được.” Diệp Tinh ngẩng đầu, bình tĩnh nói.

Hắn đã vô cùng áy náy với Tiểu Bảo Nhi rồi, hắn tuyệt đối không cho phép cô bé xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa.

“Điên rồi, điên thật rồi, Kim Khảm đại nhân đã nổi giận đến như thế mà đội trưởng Ngạn Quân vẫn có thể nói tiếp được.”

“Kim Khảm đại nhân được đạo chủ tộc quần ban cho quyền sinh sát, cho dù ngài ấy có đánh chết đội trưởng Ngạn Quân ở đây thì cũng không phải chịu bất cứ hình phạt nào.”

“Tại sao anh ta lại cứ phải giữ khư khư đứa bé chưa trưởng thành còn bị bệnh thoi thóp này chứ?”

Những thị vệ vô cùng khiếp sợ, bọn họ cũng cảm nhận được sự tức giận của Kim Khảm, nhưng Ngạn Quân lại không lùi bước chút nào.

“Nếu ta cứ nhất quyết phải mang đứa bé này đi thì sao?” Kim Khảm chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía Diệp Tinh. Ánh mắt ông ta hơi híp lại, tỏa ra ánh sáng như loài rắn độc.

Tiểu tử trước mắt không biết trời cao đất dày này lại dám khiêu khích ông ta.

“Không Sa La, ngươi cũng thấy rồi đấy, ta xử lý Ngạn Quân thì ngươi có ý kiến gì không?”

“Hừ!” Không Sa La hừ lạnh một tiếng: “Cho dù ngươi có đánh chết Ngạn Quân thì ta cũng không có ý kiến.”

Trên mặt đất, Diệp Tinh nắm chặt tay Bảo Nhi.

Hắn ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn hư không: “Nếu như ngươi nhất quyết phải đưa người đi, vậy thì để mạng của ngươi lại đây.”

Bùm!

Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao, chiến đao vung lên, một luồng sáng cực lớn bay ra.
Chương 1163 Nổi dậy!

“Rắc rắc!”

Hư không lập tức vỡ tan tành, đao mang gần như ngay lập tức bay tới trước mặt Kim Khảm.

“Để mạng lại đây? Ha ha...”

Nghe được Diệp Tinh nói câu này, Kim Khảm giống như là nghe được một câu chuyện vô cùng buồn cười. Ông ta còn đang định nói thêm gì, những một đao mang bỗng nhiên tấn công tới.

Đao mang này không quá mạnh mẽ, nhưng lại khiến cho trái tim Kim Khảm lập tức lạnh như băng.

“Đây là công kích gì vậy?” Trong mắt ông ta lộ ra vẻ kinh hoàng, muốn ngăn cản.

Vù vù...

Dao động thoáng qua, sau đó, trước người ông ta lóe lên một lớp màng màu đỏ.

“Rắc rắc!”

Lớp màng màu đỏ vừa mới được tạo thành thì đao mang đã xẹt qua thân thể ông ta, sau đó lớp màng vỡ tan.

“Phụt!”

Giống như bị hàng ngàn ngôi sao va chạm, lực sinh mệnh của Kim Khảm điên cuồng giảm đi.

“Không!”

Ánh mắt anh ta lộ rõ vẻ hoảng hốt, thân thể bị đánh bay ngược về sau. Ông ta còn chưa bay được bao xa thì dao động trên người đã tắt lịm.

Kim Khảm đã chết!

“Kim Khảm bị giết? Sao... Sao có thể như thế được?” Không Sa La đứng bên cạnh, chứng kiến cảnh tượng trước mắt thì không dám tin vào mắt mình.

Phải biết rằng Kim Khảm là cường giả Bất tử cảnh đỉnh cấp, thế mà Ngạn Quân lại có thể trong nháy mắt giết chết ông ta!

Rào rào!

Nhưng ông ta còn chưa kịp phản ứng lại thì một đạo đao mang đã tấn công tới.

“Bùm bùm!”

Trong hư không, những tiếng nổ và tiếng sập xuống vang lên không ngừng, từng vết nứt xuất hiện vô cùng rõ ràng, cho thấy sức mạnh khủng bố của hắn.

“Không ổn!” Ánh mắt Không Sa La đầy sự hoảng hốt, ông ta vừa nhìn thấy kết cục của Kim Khảm, thế nên không dám do dự một chút nào.

“Áo giáp Huyết Nguyên!”

Không Sa La gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó, một luồng sáng màu đỏ lập tức xuất hiện, bao lấy trước thân thể ông ta, tạo thành một chiếc áo giáp màu đỏ. Áo giáp này giống như khiến thân thể ông ta lớn hơn mấy lần, tạo thành một hàng phòng ngự vô cùng nghiêm ngặt.

“Ngạn Quân, ngươi dám giết chết cường giả trong tộc, cho dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể thì cũng không thể thoát khỏi sự trừng phạt của quy tắc trong tộc đâu!”

Áo giáp màu đỏ ngưng tụ lại hoàn tất, Không Sa La giận dữ hét lên.

“Quy tắc?” Diệp Tinh khẽ híp mắt lại, nhìn đao mang đang phóng tới trước mặt Không Sa La.

“Huyễn Yên!”

Một thoáng khi sắp đến gần kí, bí thuật Huyễn Yên cường đại thúc giục, Không Sa La đang muốn ngăn cản thì lại phát hiện ra bản thân không có cách nào nhúc nhích.

“Đã xảy ra chuyện gì? Ta... Ta không động đậy được? Đây là Thời gian tĩnh chỉ?” Trong lòng Không Sa La kinh hãi.

Ông ta vừa muốn chống lại đòn công kích của chiến đao thì đã phát hiện bản thân không thể di chuyển.

“Phá cho ta!”

Trong lòng sợ hãi vô cùng, Không Sa La không ngừng gào thét, nhưng làm thế nào cũng không phá vỡ được. Đao mang kia quét ngang trước người ông ta, trực tiếp xẹt ngang thân thể ông ta.

Lớp áo giáp màu đỏ rất dày kia dường như không có chút tác dụng nào cả, giống như một miếng bọt biển dễ dàng bị chém qua, không chống đỡ được. Sau đó, đao mang vạch qua thân thể, lực sinh mệnh giống như thủy triều nhanh chóng rút đi.

“Không!” Ánh mắt Không Sa La tràn đầy vẻ kinh hãi, cảm nhận đòn công kích kinh khủng này, cuối cùng ông ta đã biết tại sao Ngạn Quân có thể giết chết Kim Khảm.

Ông ta nhìn Diệp Tinh đang bình tĩnh đứng bên dưới, trong lòng đột nhiên xuất hiện một nghi vấn.

“Thực lực của Ngạn Quân sao có thể mạnh như thế?”

Phải biết rằng đây là đại bản doanh của tộc quần bọn họ, cho dù ngụy trang thế nào thì cũng sẽ bị phát hiện ra, một khi bị phát hiện thì chắc chắn chỉ có một con đường là chết.

Nhưng Ngạn Quân ở đây lâu như vậy, chắc chắn không phải do ngụy trang hoặc là có bảo vật che giấu hơi thở.

“Lách cách!”

Vừa nghĩ đến đây thì thi thể của Không Sa La đã từ trên không trung rơi xuống.

“Kim Khảm đại nhân và Không Sa La đại nhân bị giết chết rồi?”

Nhìn thấy tình hình chiến đấu đột nhiên diễn ra như thế, mấy thị về tràn ngập vẻ sợ hãi.

“Ha ha, tên Ngạn Quân này đúng là tự tìm đường chết, thế mà dám khiêu khích Kim Khảm đại nhân.” Ma Hồ vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ.

“Chết đi, tốt nhất là Kim Khảm đại nhân đánh chết Ngạn Quân đi, như thế thì ta sẽ không còn bất cứ đối thủ cạnh tranh nào nữa. Ta sẽ có thể được làm đệ tử thân truyền của sư phụ Không Sa La, tương lai có thể trở thành Bất tử thần minh, thậm chí còn có hi vọng được đạo chủ Xích Diễm đại nhân thu nhận làm đệ tử!”

Ánh mắt Ma Hồ tràn đầy vẻ hưng phấn.

Đối thủ cạnh tranh lớn nhất của anh ta chính là Ngạn Quân, nhưng bây giờ Ngạn Quân đã tự tìm đường chết. Đối với anh ta mà nói chính là cơ hội từ trên trời rơi xuống.

Đang hưng phấn trong đống suy nghĩ thì Ma Hồ lập tức biến sắc, trong mắt đều là vẻ sợ hãi.

Dưới mắt anh ta, trong tay Ngạn Quân đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao, ngay sau đó, hai đạo đao mang bay ra.

Gặp phải sự tấn công của hai đạo đao mang đó, Kim Khảm và Không Sa La hoàn toàn không có năng lực ngăn cản, chết rồi.
Chương 1164 Đại đạo chi chủ ra tay 1

“Chết... Chết? Làm sao có thể?” Ma Hồ sửng sốt một chút, bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả người.

“Thực lực của Kim Khảm đại nhân và sư phụ Không Sa La đều là những người đứng đầu trong hàng ngũ Bất tử cảnh, thế mà đều bị giết trong nháy mắt?”

Trong lòng anh ta luôn khao khát được trở thành đệ tử thân truyền của Không Sa La, nhưng bây giờ Không Sa La lại bị giết ngay trước mặt anh ta.

Đây dường như là một chuyện không thể nào xảy ra.

“Bất tử cảnh đỉnh cấp? Bất tử cảnh đỉnh phong?”sắc mặt Diệp Tinh lạnh như băng.

Cho dù hắn không sử dụng Kiếm Không Minh thì lực công kích cũng ngang với Xà Mạc của Yêu tộc, cộng thêm cả bí thuật huyễn yên. Muốn đánh chết cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong thực sự là dễ như trở bàn tay.

Thế nên Diệp Tinh không chút do dự mà đánh chết Kim Khảm và Không Sa La.

Sau đó hắn kích hoạt cánh Hắc Nguyên, nhanh chóng bay về phía xa.

Liếc thấy Ma Hồ đang đứng phía xa, Diệp Tinh tiện tay vung chiến đao lên, một đao mang trực tiếp công kích về phía Ma Hồ.

“Không!” Nhìn thấy đòn công kích của Diệp Tinh, Ma Hồ sợ hãi muốn tránh né.

Nhưng anh ta vừa mới nhìn thấy đao mang thì đao mang đã xuyên qua thân thể anh ta rồi.

Lực sinh mệnh của Ma Hồ lập tức tiêu tán, trực tiếp tử vong.

Bùm!

Lúc này, một vị Bất tử cảnh ở gần đó cảm nhận được dao động phía bên này thì nhanh chóng phóng ra linh hồn tới kiểm tra. Nhìn thấy thi thể của Kim Khảm và Không Sa La cùng với bóng dáng chạy trốn của Diệp Tinhthì sắc mặt trở nên kinh hãi.

“Địch tấn công!”

Ngay tức thì, một giọng nói sắc bén vang lên khắp hư không!

"Địch tấn công!"

Một giọng nói vô cùng sắc bén vang vọng khắp hư không.

Ong...

Sau đó, một luồng sáng màu đen vô cùng chói mắt ngưng tụ lại dâng lên, bao phủ lên đại Lục Hạt Nguyên có diện tích rộng lớn.

"Là sương mù đen, có địch tấn công!"

"Là vị cường giả nào dám tới tộc Hạt Nguyên chúng ta làm càn?"

Sau khi ánh sáng màu đen xuất hiện, ánh mắt tất cả các cường giả đều nhìn vào, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thực lực tộc Hạt Nguyên bọn họ cường đại, hơn nữa lại ở trên khe nứt hỗn độn, cho dù những tộc khác thực lực mạnh hơn bọn họ, cũng rất ít khi tới trêu chọc bọn họ.

Loại chuyện này đã rất nhiều năm chưa xảy ra rồi.

Vút! Vút! Vút!

Các cường giả Bất Tử Cảnh nhanh chóng tới gần nơi này.

Bên trong một tòa cung điện khổng lồ, một cường giả tộc Hạt Nguyên đang ngồi khoanh chân, tóc cường giả này tùy ý xõa ra, vậy mà toàn thân lại có lửa, những ngọn lửa này còn đang bốc cháy.

Lúc này vị này Hạt Nguyên tộc cường giả hoàn toàn giống như là một vị ngọn lửa thần minh.

"Hửm?" Bỗng nhiên, vị cường giả vẫn luôn nhắm mắt này mở mắt ra.

Ý thức của ông ta phát hiện ra Kim Khảm cùng Không Sa La đã chết, còn Diệp Tinh đang nhanh chóng chạy trốn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngút trời tức giận.

"Làm càn!"

Một tiếng quát tức giận vang vọng trong hư không.

Oành!

Khí thế dao động khủng bố trên người vị cường giả bỗng nhiên bạo phát ra, nháy mắt bao phủ cả một khu vực rộng lớn.

"Đùng đùng đoàng!"

Trời đất rung lên, thậm chí trong hư không xuất hiện rất nhiều ngọn lửa, còn không ngừng lóe lên lập lòe. Uy áp khủng bố lan tràn.

"Uy áp khủng bố quá!"

"Đây là uy áp của đại đạo chi chủ, đạo chủ Xích Diễm! Là đạo chủ Xích Diễm đại nhân ra tay!"

"Cường giả ngụy trang Ngạn Quân ắt sẽ phải chết!"

Các cường giả tộc Hạt Nguyên cảm nhận được uy áp kinh khủng này, trên mặt cũng lộ ra vô cùng vẻ hưng phấn.

Về phần Ngạn Quân, nếu có thực lực khủng bố như vậy, vậy chắc chắn là cường giả khác ngụy trang.

Nếu không phải ngụy trang, vậy Ngạn Quân ở chân linh cảnh lại có thể giết chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong trong nháy mắt, lẽ nào thiên phú của anh ta có thể sánh ngang với thiên tài kỳ diệu – Diệp Tinh của nhân tộc ư?

Chiến một trận trong dãy núi Hoang Trụ một trận, Diệp Tinh gây chấn động cả vũ trụ, tộc Hạt Nguyên bọn họ tự nhiên cũng biết.

Bọn họ hâm mộ nhân tộc có thiên tài cường đại như vậy, nhưng mà cũng chỉ có thể hâm mộ thôi, dựa vào thực lực của tộc bọn họ cũng không dám đi đối phó nhân tộc Diệp Tinh, đi trêu chọc nhân tộc khổng lồ.

"Uy áp của đại đạo chi chủ? Quả nhiên ra tay rồi!"

Lúc này Diệp Tinh đang điên cuồng chạy trốn, cảm nhận uy áp to lớn, dưới uy áp tốc độ của hắn giảm xuống trong nháy mắt.

"Cánh Hắc Nguyên!" Diệp Tinh gầm nhẹ trong lòng.

Ong...

Cánh Hắc Nguyên cường đại được hắn thúc giục, ngăn cản luồng uy áp này, tốc độ của hắn vẫn vô cùng kinh người.

Phải biết, cánh Hắc Nguyên là bảo vật mà đại đạo chi chủ cũng vô cùng khát vọng, cho dù thực lực của Diệp Tinh và đại đạo chi chủ có chênh lệch rất lớn, nhưng uy lực mà bản thể phát huy ra vẫn rất mạnh.

Thúc động cánh Hắc Nguyên, Diệp Tinh điên cuồng bay về một phía.

"Cường giả huyễn tộc, huyễn tộc các ngươi cũng suy bại rồi, còn dám tới tộc Hạt Nguyên ta?" Sau lưng, một giọng nói vô cùng tức giận vang lên.

"Huyễn tộc, vậy mà lại là cường giả huyễn tộc."

"Chẳng trách chúng ta không thể nhìn ra ngụy trang của hắn ta."

"Hừ, huyễn tộc đã sớm suy bại, bây giờ đã trốn hết, rất lâu rồi không thấy ai, bây giờ lại còn có một vị tới nơi này."

Cường giả tộc Hạt Nguyên bàn tán, trong mắt bọn họ đều mang theo vẻ tức giận.

Huyễn tộc nhỏ yếu lại dám tới tộc Hạt Nguyên bọn họ gây chuyện.
Chương 1165 Đại đạo chi chủ ra tay 2

"Nhìn ra rồi?" Nghe vậy trong lòng Diệp Tinh ngạc nhiên.

Nhưng đây là đại doanh mà tộc Hạt Nguyên cư trú, cho dù bị bọn họ nhìn ra cũng rất bình thường.

Lúc này đạo chủ Xích Diễm đang nhanh chóng đi tới, cho dù ông ta là đại đạo chi chủ, cũng thể coi thường khoảng cách không gian.

Dưới ý thức của ông ta, Diệp Tinh điên cuồng chạy trốn, lúc này trong mắt đạo chủ Xích Diễm lại có vẻ nghi ngờ.

"Vị cường giả huyễn tộc này ở Bất Tử Cảnh, nhưng dưới uy áp của mình tốc độ vẫn nhanh như vậy? Vậy mà chẳng chịu bao nhiêu ảnh hưởng?"

Đạo Chủ Xích Diễm suy nghĩ, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên: "Lẽ nào là có bảo vật phi hành đẳng cấp đại đạo chi chủ?"

Cho dù là cường giả bất tử cảnh vô địch dưới uy áp của ông ta cũng không thể thoải mái như vậy, tốc độ sẽ giảm đi nhiều, nhưng cường giả huyễn tộc phía dưới lại biểu hiện ra thoải mái như vậy.

"Bất tử cảnh mạnh nhất giai đoạn hiện nay – Diệp Tinh cũng không thể như vậy dưới uy áp của mình, hơn bảy phần là này cường giả có một món bảo vật phi hành cường đại trên người!" trong mắt đạo chủ Xích Viêm lóe lên vẻ tham lam.

Bảo vật mà ông ta sử dụng cũng chỉ bình thường, không có bất kỳ bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ nào.

"Nhân loại Diệp Tinh?" Nghĩ đến Diệp Tinh, đạo chủ Xích Diễm không nhịn được cảm thán.

"Không biết bao giờ tộc chúng ta mới xuất hiện thiên tài một cường đại như vậy."

Nhân tộc đã mạnh như vậy rồi, còn không ngừng xuất hiện thiên tài đỉnh cấp, giai đoạn hiện nay nhân loại Diệp Tinh ra, còn có Chiến Vẫn, Húc Hồn,... tất cả đều có hy vọng trở thành đại đạo chi chủ, mà tộc bọn họ lại không có một người nào có hy vọng.

"Cuối cùng cũng tới!"

Trong lòng suy nghĩ, lúc này đạo chủ Xích Diễm đã đến gần Diệp Tinh.

Trong hư không, vô số ngọn lửa ngưng tụ, hình thành một thân ảnh cao ngất, hư không tan vỡ, khí lưu hỗn độn tràn ngập, phân bố xung quanh thân ảnh cao ngất này.

Lúc này thân ảnh này giống như cự nhân hỏa diễm hỗn độn vậy, tản ra uy thế ngút trời.

Khí tức khủng bố phóng thích, hỏa diễm sôi trào, ánh mắt cự nhân hỗn độn nhìn Diệp Tinh lạnh như băng.

"Cường giả Huyễn tộc, ngươi chạy không thoát đâu."

Ông ta lập tức giơ tay phải của mình ra.

"Đùng đùng đoàng!"

Trời đất vỡ nát, khí lưu hỗn độn đổ xuống, một bàn tay bằng ngọn lửa khổng lồ xé rách thiên địa, lập tức chộp tới phía Diệp Tinh.

Lúc này, Diệp Tinh chỉ cảm thấy khắp nơi đều có bàn tay khổng lồ này, trong lòng tràn ngập sự sợ hãi.

"Đây chính là thực lực của đại đạo chi chủ ư?" Diệp Tinh nhìn bóng người khủng bố một cái che khuất cả bầu trời trong hư không.

đại đạo chi chủ, đó là cảnh giới trên cả thần linh bất tử, nắm giữ đại đạo hoàn chỉnh.

Cho dù hắn cơ sở của bản thân hiện giờ không thấp hơn bất tử cảnh đỉnh phong chút nào, ở trước mặt tồn tại đẳng cấp này vẫn là cảm thấy mình nhỏ bé.

Trước kia Diệp Tinh từng thấy đạo chủ Quang Huyên ra tay, nhưng đã thu liễm rồi, giờ hắn mới thật sự nhìn thấy đại đạo chi chủ dốc toàn lực ra tay.

Ánh mắt nhìn về phía không xa, trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.

"Có điều khoảng cách mà mình dự đoán không chênh lệch bao nhiêu."

Phía tước xuất hiện một khe nứt khổng lồ, bên trong khe nứt có rất nhiều khí lưu hỗn độn lưu chuyển.

"Nếu đã ra tay, vậy mình không thể rời khỏi tộc Hạt Nguyên được, con đường sống duy là khe nứt hỗn độn khổng lồ đó."

Diệp Tinh hít thở sâu một hơi.

Phải biết, tộc Hạt Nguyên có sự tồn tại khủng bố đẳng cấp thánh hoàng, nhưng sự tồn tại đẳng cấp này không tới lúc mấu chốt sẽ không ra tay.

Bọn họ là trụ cột thật sự trong tộc, cho dù không ra tay, cũng sẽ khiến cho vô số cường giả khiếp sợ.

Tất nhiên, cho dù là đại đạo chi chủ chắc chắn Diệp Tinh cũng không ngăn cản được.

Trước đây trong lòng Diệp Tinh có rất nhiều kế hoạch, sau khi hắn ra tay cũng không có ý định rời đi.

"Đại đạo chi chủ." Diệp Tinh trầm giọng nói.

"Cường giả huyễn tộc, còn không khoanh tay chịu trói." đạo chủ Xích Diễm tức giận nói.

Bàn tay hỏa diễm khổng lồ chộp tới, giống như thiên địa này, sắp chạm tới thân thể Diệp Tinh.

"Cường giả huyễn tộc đáng ghét này bị bắt rồi."

"Đạo chủ Xích Diễm đại nhân ra tay, tất nhiên dễ như trở bàn tay."

"Đại đạo chi chủ, không biết chúng ta có thể đạt tới hay không?"

...

Trong mắt các cường giả bất tử cảnh tràn ngập vẻ khát vọng.

Nhìn bàn tay khổng lồ sắp rơi xuống, trong mắt Diệp Tinh lóe lên vẻ điên cuồng vẻ.

Vút!

Tay phải hắn nắm chặt, sau đó trong tay lập tức xuất hiện hai quả cầu sắt màu đen.

"Cường giả huyễn tộc lấy ra thứ gì vậy?"

"Năng lượng nồng đậm quá, đây là thiết cầu bạo phá!"

Trong mắt những cường giả Bất Tử Cảnh này tràn ngập khiếp sợ, cảm nhận được năng lượng cuồng bạo trong quả cầu này.

"Nổ đi!"

Diệp Tinh điên cuồng nói , sau khi lấy ra hai thiết cầu bạo phá, Diệp Tinh cứ vậy trực tiếp ném ra.

"Oành!"

Nháy mắt, hai tiếng nổ đinh tai nhức óc đồng thời vang lên, công kích vô cùng mãnh liệt bạo phát, điên cuồng khuếch đại lên bên trên.

Khu vực trước mắt bỗng nhiên bị một màn sương mù màu đen dày đặc bao phủ.

Trong màu đen dày đặc đó xem lẫn năng lượng nồng đậm, sau đó lập tức va chạm với bàn tay hỏa diễm khổng lồ

"Oành!"

Hư không vỡ nát, năng lượng khủng bố cuồn cuộn lan ra xung quanh.

"Răng rắc!"

Trên bàn tay hỏa diễm khổng lồ thậm chí đã xuất hiện rất nhiều vết nứt, lập tức vỡ nát dưới hai quả thiết cầu bạo phá.

Một quả thiết cầu bạo phá có uy lực gần bằng đẳng cấp đại đạo chi chủ, hai hai quả kết hợp lại với nhau, uy lực chỉ cần nghĩ thôi đã biết!

Đạo chủ Xích Diễm nắm giữ đại đạo ngũ hành, chỉ là đại đạo chi chủ bình thường nhất, tất nhiên không cản được công kích của hắn .

"Thiết cầu bạo phá?" đạo chủ Xích Diễm nhìn bàn tay hỏa diễm bị đánh tan, trên mặt cũng không cảm xúc gì, lúc này trong mắt ông ta tràn đầy vẻ âm u.

"Ta xem xem ngươi có thể lấy ra được bao nhiêu?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK