Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 461 Vũ trụ thứ chín! 2

“Thứ hạng như vậy chắc chắn có thể đột phá tới Bất Tử Cảnh, tương lai Thiên Lan Giới chúng ta có thể xuất hiện hai cường giả Bất Tử Cảnh!”

...

Rất nhiều tinh hệ Thiên Lan Giới đều đang hoan hô, nhất là hệ ngân hà, tất cả mọi người đều chìm đắm vào trong điên cuồng.

Một tinh hệ trung cấp nhỏ bé bọn họ, hệ ngân hà mà người mạnh nhất ở đây chỉ là cường giả Hư Không Cảnh, vậy mà có hai người có thể tiến vào thánh địa nhân tộc!

...

Gia tộc Nguyên Lam, Tử Thược ngây ra nhìn bảng xếp hạng trước mặt.

Trước đó Diệp Tinh xếp cuối trong bảng xếp hạng bậc thang huyễn cảnh, trong lòng bà ta đã nhận định rằng Diệp Tinh sẽ bị loại.

Nhưng trên sàn đấu võ thực lực của Diệp Tinh bỗng nhiên tăng mạnh, sau đó dễ dàng tiến vào trọng hạng một nghìn, tiến vào trong hạng năm trăm, thậm chí hiện giờ còm xếp hạng chín trong danh sách thực lực thiên tài của cả nhân tộc!

Đây là nhân tộc trên hàng vạn thế giới đó, xếp hạng chín trong vô số thiên tài của các vị diện!

Thứ hạng như vậy, chỉ cần không ngã xuống, tương lai chắc chắn sẽ là một cường giả Bất Tử Cảnh, hơn nữa còn có khả năng trở thành một cường giả Bất Tử Cảnh cực kì mạnh.

Gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ cũng chỉ có một cường giả Bất Tử Cảnh mà thôi, hơn nữa còn là loại bình thường nhất.

Cũng chính là nói, trong điều kiện bình thường, thực lực của Diệp Tinh sẽ vượt qua gia chủ của bọn họ.

“Sau ngày hôm nay, ân tình của ngươi với Văn Văn cũng xóa bỏ toàn bộ, hi vọng ngươi đừng tới tìm Văn Văn nữa, cũng đừng bước vào gia tộc Nguyên Lam bọn ta dù chỉ là nửa bước!”

Mười mấy năm trước, Diệp Tinh từ trái đất bước ra, lẻ loi một mình hộ tống Nguyên Lệ Văn trở về, muốn tìm kiếm sự giúp đỡ từ gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ.

Lúc đó bà ta nói với Diệp Tinh như vậy.

Lúc đó Diệp Tinh là người trong một tinh cầu thất lạc, thực lực chỉ mới ở Thiên Huyền Cảnh sơ kì, trên người không có bất cứ thứ gì để bà ta có thể xem trọng, thậm chí vì để đề phòng Nguyên Lệ Văn và Diệp Tinh tiếp xúc nhiều với nhau, bà ta tùy ý cho Diệp Tinh chút tài nguyên sau đó lập tức đuổi ra ngoài, thậm chí còn phóng ra uy áp ép Diệp Tinh đồng ý.

Diệp Tinh lúc đó đối mặt với uy áp của bà ta không dám phản kháng chút nào.

“Nếu lúc đó giúp Diệp Tinh...”

Tử Thực lặng lẽ thầm nói trong lòng, bà ta cười khổ lắc đầu, sự hối hận giống như một con suối phun vào trong lòng bà ta.

Mười mấy năm trôi qua, giờ đây trên người Diệp Tinh đã tỏa ra ánh hào quang vô cùng chói mắt, thậm chí lúc này có rất nhiều cường gia của các vị diện và của vũ trụ nhân tộc chú ý tới Diệp Tinh.

Vị thiên tài này có một tiềm lực cực kì lớn trong tương lai, lúc đầu bị bà ta đuổi ra ngoài không chút khách sáo nào, không có bất cứ quan hệ gì với gia tộc Nguyên Lam bọn họ, thậm chí có thể vì lời nói ban đầu của bà ta mà sinh ra lòng căm thù với gia tộc Nguyên Lam.

...

Gia tộc bất tử Kim Hồn, Kim Hồn lặng lẽ nhìn danh sách trên video trước mặt.

“Hạng chín, hạng mười một.” Kim hồn thầm nói.

Khắp cung điện bị khí tức lạnh lẽo bao phủ, những cường giả Chân Linh Cảnh phía dưới không dám nói nửa lời.

Bọn họ nhìn bảng xếp hạng, trong mắt lộ ra vẻ khó mà tin được.

Vậy mà Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư lại có thể đạt được thứ hạng cao như vậy.

“Vốn dĩ là thiên tài của gia tộc bất tử Kim Hồn chúng ta.” Kim Hồn thở dài một hơi trong lòng.

Con trai Ba Quân của ông ta cưỡng chế loại Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư trong cuộc khảo nghiệm, mà hiện giờ hai người bị loại đó đang tỏa ra hào quang chói mắt trong cuộc khảo nghiệm của thánh địa nhân tộc thành Thời Không.

“Đoán rằng sau này ta sẽ thật sự trở thành trò cười của Thiên Lan Giới.”

Kim Hồn lắc đầu, không biết ai đem tin tức Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư từng bị loại trong cuộc tuyển chọn do gia tộc ông ta tổ chức truyền ra ngoài, tên của Kim Hồn Thiên Lan Giới ông ta đã truyền tới các vị diện trên khắp thế giới Hạo Nguyên rồi.

Tất nhiên, trò cười này, Kim Hồn trong lời đồn của các vị diện đã trở thành một tồn tại ngu ngốc.

...

“Hạng chín! Vậy mà lại là hạng chín! Đáng chết!” trên một tinh cầu hoang vu hẻo lánh, mặt Hoa Hiên Nhai dữ tợn, tức giận nói.

“Hắn ta chỉ là người của một tinh cầu bình thường mà thiên phú lại mạnh tới vậy?” sắc mặt Hoa Hiên Nhai cực kì khó coi.

Chàng thanh niên lúc đó chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra binh khí dưới uy áp của anh ra giờ đây đã tiến vào thánh địa nhân tộc thành Thời Không, mà vì chàng trai đó hiện giờ anh ta chỉ có thể trốn trên tinh cầu vô cùng hoang vu một cách thảm hại.

“Diệp Tinh gia nhập thành Thời Không, không có hi vọng gì nữa rồi.” Trong lúc tức giận, trong mắt Hoa Hiên Nhai lại lộ ra một tia tuyệt vọng.

Thành Thời Không, sau khi danh sách thực lực xuất hiện, đạo chủ Càn Lăng lại trở về vị trí của mình.

“Mọi người, khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực đã kết thúc, giờ là danh sách quyết định người tiến vào thành Thời Không, tiến vào thất trọng thiên của thành Thời Không.” đạo chủ Càn Lăng cười nói.
Chương 462 Hạng cuối cùng

Lời vừa nói xong, bỗng nhiên có một người đàn ông đầu trâu vạm vỡ lên tiếng: “ Trừ năm trăm người của danh sách hiện giờ ra, trong cuộc khảo nghiệm huyễn cảnh cũng có ba thiên tài biểu hiện rất tốt, bọn họ là Tinh Linh, Thủy Nguyệt Nhất, Ma Nhai, ta cảm thấy có thể thu nhận.”

‘ta đồng ý, biểu hiện của bọn họ trong khảo nghiệm huyễn cảnh thật sự rất tốt.” Một người đàn ông lùn chỉ cao một mét nói.

“Ngoài bọn họ ra, còn có Helen của thế giới Ngân Vũ cũng không tệ.”

...

Những người khác nhao nhao lên nói, đưa ra ý kiến của mình.

“Được, vậy thì theo ý kiến của mọi người, lần này thành Thời Không thu nhận năm trăm mười người.” Đợi mọi người phát biểu xong ý kiến của mình, đạo chủ Càn Lăng cười nói.

Mười một người bọn họ có thể dễ dàng quyết định các thiên tài thuộc về đâu.

“Ghi nhận tuyển chọn, bây giờ bọn họ đã được phân tới trọng thiên nào rồi?” đạo chủ Càn Lăng lại nói.

“Hỗn Vũ thiên phú mạnh như vậy, theo lí thì sẽ tiến vào thất trọng thiên.” Một người đàn ông trên mặt có bí văn màu xanh lục lập tức nói.

Lời vừa nói xong, một người khác cũng lập tức nói: “về phần Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, có thể phân vào lục trọng thiên.”

“Ta cảm thấy Lư Vân Đạt cũng được, thực lực của hắn ta kém hơn Vô Ngân, Đồng Mục Sâm một chút, nhưng về mặt huyễn cảnh lại mạnh hơn Vô Ngân, thiên phú, ý chí các loại đều thuộc loại đỉnh cấp.”

“Tôi cũng đồng ý, mười người Viêm Liệt, Vũ Mạch sau bọn họ là thiên tài có thể thông qua tầng thứ chín của tháp chín tầng cũng có thể vào ngũ trọng thiên.”

“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Vân Mạch đều có thực lực vượt qua tầng thứ chín của tháp chín tầng, tuy khảo nghiệm huyễn cảnh quá kém, nhưng trên con đường phát triển gặp trở ngại, nói không chừng sẽ thất bại hoàn toàn, bọn họ có thể vào tứ trọng thiên.”

...

Các cường giả Bất Tử Cảnh không ngừng thảo luận.

Đánh giá những thiên tài này cần cân nhắc tới sơ tuyển, khảo nghiệm bậc thang huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực rất nhiều mặt, như Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư thực lực mạnh, nhưng khảo nghiệm bậc thang huyễn cảnh quá kém, hoàn toàn xếp ở phía dưới, vậy nên thực lực thật sự chắc chắn sẽ giảm xuống.

Gia nhập thành Thời Không tham gia đào tạo cũng phân đẳng cấp, cho dù là thế lực nào cũng vậy, ví dụ như một số thế lực phân thành đệ tử nòng cốt, đệ tử nội bộ, đệ tử bình thường và đệ tử bên ngoài vân vân,...

Những thiên tài đẳng cấp không giống nhau thì điều kiện bồi dưỡng cũng không giống nhau.

Như Hỗn Vũ là thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện một người chắc chắn sẽ được coi trọng, nhận được sự đào tạo tốt nhất.

Thiên phú mạnh hơn sẽ đạt được nhiều tài nguyên hơn thiên phú mạnh một chút, như vậy mới có thể khiến cho các thiên tài càng trở nên mạnh hơn.

Mười cường giả Bất Tử Cảnh không ngừng bàn tán, họ là chuyên gia đánh giá của thành Thời Không, mà đạo chủ Càn Lăng là người tổng hợp ý kiến của họ.

Cuối cùng, tất cả mọi người kết thúc đánh giá.

Soạt!

Đạo chủ Càn Lăng lại xuất hiện trên không trung.

“Có kết quả tuyển chọn rồi hả?”

“Liệu có thêm người không? Sau mỗi danh sách thực lực của thành Thời Không công bố, sẽ được tăng thêm mấy người nữa.”

...

Các thiên tài lập tức trở nên căng thẳng nhìn đạo chủ Càn Lăng.

Nhất là những người ngay sát hạng năm trăm. Vài giây tiếp theo sẽ quyết định vận mệnh của bọn họ.

“Được rồi, tất cả khảo nghiệm đã kết thúc, bây giờ ta sẽ tuyên bố người gia nhập thành Thời Không.”

Tiếng của đạo chủ Càn Lăng truyền tới tai mọi người: “Trừ những người trên danh sách ra, thêm mười người nữa có thể tiến vào thành Thời Không.”

Đạo chủ Càn Lăng vung tay, phía dưới danh sách lập tức xuất hiện thêm mười cái tên nữa.

“Là tên của ta! Haha, ta được vào thành Thời Không rồi!”

“Tốt quá!”

...

Thiên tài ở một vài nơi lập tức trở nên kích động, mặt tràn ngập vẻ hưng phấn.

“Ta...tên của ta đâu?”

“Không có, ta không trúng cử?”

Những thiên tài vốn ôm theo hi vọng đó nhìn mười người mới xuất hiện nhưng không có tên của họ, ánh mắt lại trở nên ảm đạm.

Nói về thế lực đào tạo, nhưng chắc chắn không có thế lực nào có thể so được với tam đại thánh địa thành Thời Không

“Trừ năm trăm mười người trên danh sách, những người khác đều bị loại.” đạo chủ Càn Lăng nhìn những thiên tài bên dưới, trực tiếp nói.

Vút! Vút! Vút!

Các cường giả Bất Tử Cảnh xuất hiện, xuất hiện bên cạnh thiên tà tới từ thế giới của mình.

Cuộc tuyển chọn kết thúc, bọn họ lập tức đưa thiên tài bị loại rời đi.

Huyết Vụ xuất hiện trước mặt mấy người Lư Vân Đạt, khuôn mặt lạnh lùng lộ ra sự vui vẻ hiếm có, nói: “Tốt lắm, ba người Lư Vân Đạt, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư các ngươi đều tiến được vào thành Thời Không, cung chủ chắc chắn sẽ rất vui.”

Năm trăm mười người, chỉ có thế giới Hạo Nguyên bọn họ có ba thiên tài gia nhập, đây là vinh quang lớn tới nhường nào?

Bên cạnh Huyết Vụ, bốn người Hắc Tháp nhìn có vẻ ảm đạm, bọn họ đã thất bại, phải rời khỏi nơi này.

“Ta đưa mấy người Hắc Tháp đi đây, các người tu luyện ở thành Thời Không cho tốt, trở thành cường giả nhân tộc đỉnh cấp!” Huyết Vụ cười cổ vũ.

Ông ta lấy ra một chiếc phi hành khí, đưa bốn người Hắc Tháp tiến vào trong.

“Về thôi!”
Chương 463 Chúa tể thế giới nhận đệ tử 1

“Thật sự không cam tâm, tới thành Thời Không nhưng lại không có cách nào gia nhập vào.”

“Hừ! Gia nhập thành Thời Không cũng chỉ là có một khởi điểm tốt hơn mà thôi, không phải tất cả thiên tài trong thành Thời Không đều có thể bước tới bước cao nhất! Cho dù thế lực của chúa tể thế giới cũng có thiên tài có thể trở thành cường giả đỉnh cấp!”

“Đúng, thiên tài Thiên Huyền Cảnh hiện giờ là khởi điểm tu luyện, tất cả vẫn còn sớm.”

...

Các thiên tài nắm chặt nắm đấm.

Cứ vậy mà an ủi bản thân, nhưng lúc thật sự rời đi vẫn cảm thấy không cam lòng.

“Kết thúc rồi.” Diệp Tinh lặng lẽ đứng trên quảng trường, đứng cùng những người được chọn khác, nhìn những thiên tài bị loại rời đi.

Trong mắt hắn hiện lên sự kích động.

Bắt đầu từ hệ ngân hà, bắt đầu từ leo thang đăng thiên, không dễ gì hắn mới có thể vào được cung Hạo Nguyên, dùng phần lớn điểm Hạo Nguyên đổi kiếm trận Vạn Huyền, cố gắng cho tới tận bây giờ, cuối cùng hắn cũng có thể thành công tiến vào gia tộc mạnh nhất trong ba thánh địa!

Từ hệ ngân hà nhỏ bé yếu đuối cho tới thành Thời Không, đây thật sự là một bước lên trời!

Ban đầu mới đặt chân lên vũ trụ thấp thỏm không yên, đến hiện giờ là sự chú ý của hàng vạn ánh mắt, thời gian hơn mười năm quỹ đạo sống của hắn đã xảy ra những thay đổi to lớn.

Mọi người rời đi rất nhanh, trên quảng trường khổng lồ chỉ còn lại năm trăm mười thiên tài như Diệp Tinh.

Đạo chủ Càn Lăng nhìn những thiên tài bên dưới, mặt mang theo một nụ cười nói: “Chúc mừng các người gia nhập thành Thời Không, có thể gia nhập thành Thời Không, đã chứng minh các người là lứa thiên tài mạnh nhất nhân tộc trong thời gian hiện tại.”

Nghe vậy, đám đông bên dưới đều vui mừng.

Có thể gia nhập thành Thời Không, đây là ước mơ lớn nhất của bọn họ.

“Thành Thời Không bọn ta có khu vực đào tạo riêng, bao gồm bảy không gian do những tồn tại đỉnh cấp mở đường, phân thành thất trọng thiên.” đạo chủ Càn Lăng nói tiếp.

Đạo chủ Càn Lăng nói tiếp: “Hỗn Vũ có thể tiến vào thất trọng thiên.”

“Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt có thể tiến vào lục trọng thiên.”

“Ba mười người Viêm Liệt, Vũ Mạch.... có thể tiến vào ngũ trọng thiên.”

“Tám mươi người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có thể tiến vào tứ trọng thiên.”

...

Đạo chủ Càn Lăng nói không ngừng, sau khi nói xong, tên trong danh sách trên không trung cũng không ngừng thay đổi, cuối cùng biến thành bảy nhóm.

Bắt đầu từ bên trái, nhóm một một người, nhóm hai ba người, càng về sau số người càng nhiều.

“Thất trọng thiên thành Thời Không, thất trọng không gian.”

“Hỗn Vũ tiến vào thất trọng thiên rồi.”

“Rất bình thường, thiên phú mạnh như vậy chắc chắn sẽ có được sự đào tạo tốt nhất.”

“Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư thực lực mạnh như vậy, xếp hạng chín và hạng mười một, vậy mà chỉ vào được tứ trọng thiên.”

“Thực lực của họ mạnh, nhưng khảo nghiệm huyễn cảnh xếp cuối, vậy nên tiềm lực giảm mạnh.”...

...

Các thiên tài nhìn danh sách, không có nghi vấn gì.

Theo bọn họ thấy, những thiên tài này phân thành những đẳng cấp khác nhau.

Đẳng cấp thứ nhất tất nhiên là Hỗn Vũ, cho dù đối đầu với ai cũng là lập tức miểu sát, đẳng cấp thứ hai là ba người Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt, thực lực mạnh hơn những người khác một khoảng lớn.

Tiếp theo đó là đẳng cấp thứ ba, những thiên tài vượt qua tầng thứ chín của tháp.

Còn lại là những thiên tài vượt qua tầng thứ tám.

Nhìn những thiên tài bên dưới, đạo chủ Càn Lăng nói tiếp: “Lát nữa đồng hồ trong tay các người sẽ nhận được điểm Thời Không tương ứng, thiên tài thất trọng thiên thưởng một nghìn vạn điểm Thời Không, thiên tài lục trọng thiên thưởng bảy trăm vạn điểm Thời Không, thiên tài ngũ trọng thiên thưởng năm trăm điểm Thời Không, thiên tài thất trọng thiên thưởng ba trăm vạn điểm Thời Không, thiên tài tam trọng thiên thưởng hai trăm vạn, thiên tài nhị trọng thiên trưởng một trăm năm mươi vạn thiên tài nhất trọng thiên thưởng một trăm vạn.”

“Điểm Thời Không có thể đổi những bảo vật bên trong thành Thời Không chúng ta, tất nhiên, còn có một số đồ tốt khác, từ từ sau này các ngươi sẽ hiểu.”

“Điểm Thời Không?” Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh động một cái.

“Chắc thứ này giống với điểm Hạo Nguyên.”

Trong cung Hạo Nguyên có điểm Hạo Nguyên, trong thành Thời Không có điểm Thời Không, đều có thể đổi bảo vật.

Đạt tới đẳng cấp này, tiền tài đã chẳng còn ý nghĩ gì nữa.

Vút!

Đạo chủ Càn Lăng nói xong, bỗng nhiên trong không trung có một luồng dao động, sau đó một người đàn ông mặc áo giáp đen xuất hiện.

Người đàn ông này xõa tóc, thân cao ba mươi mấy mét, vóc dáng cao gầy, mặt mũi bình thường, nhưng hai mắt lại giống như ngôi sao hủy diệt, khiến người ta không tự chủ được mà cảm thấy áp lực, không dám nhìn thẳng.

“Linh Diệt?” Đạo chủ Càn Lăng nhìn người tới, cười nói.

“Càn Lăng.” Linh Diệt chìn đạo chủ Càn Lăng, khẽ gật đầu.

“Đây là ai?”

“Có thể nói chuyện ngang hàng với đạo chủ Càn Lăng, chắc chắc cũng là một trong các chúa tể thế giới cường đại!”

“Không biết ông ấy tới làm gì?”

Các thiên tài bên dưới kính sợ nhìn người đàn ông mới xuất hiện.

Người đàn ông Linh Diệt nói với đạo chủ Càn Lăng vài câu, sau đó ánh mắt nhìn về phía Hỗn Vũ, nói: “Hỗn Vũ, ta nắm giữ một đại đạo hủy diệt hoàn chỉnh, muốn thu nhận ngươi làm đồ đệ, không biết ý ngươi thế nào?”

“Thu đồ đệ?”
Chương 464 Chúa tể thế giới nhận đệ tử 2

“Sự tồn tại vĩ đại này tới đây là muốn thu nhận đồ đệ?”

“Hỗn Vũ có đồng ý không?”

“Đây là chúa tể thế giới đó, nếu là ta chắc chắn ta sẽ đồng ý!”

Ánh mắt của các thiên tài lập tức đổ dồn về phái Hỗn Vũ.

Nhìn người đàn ông gầy còm này, trên khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng của Hỗn Vũ bỗng nhiên xuất hiện sự kích động, anh ta lập tức quỳ xuống, vô cùng cung kính nói: “Đệ tử bái kiến thầy!”

Đây là chúa tể thế giới đó, nắm trong tay đại đạo hủy diệt hoàn chỉnh, sao anh ta có thể không đồng ý?

“Tốt!” Đạo chủ Linh Diệt khẽ cười gật đầu, rất hài lòng nhìn Hỗn Vũ.

Một thiên tài tuyệt thế trời sinh đại đạo hủy diệt như vậy, chắc chắn anh ta sẽ động lòng.

“Đồng ý rồi! Hỗn Vũ bái chúa tể thế giới làm thầy.”

Những thiên tài khác nhìn anh ta với ánh mắt hâm mộ.

Muốn đi trên con đường cường giả chắc chắn phải có một người thầy tốt hướng dẫn, như vậy mới có thể trách bước sai, tiến bộ nhanh hơn.

“Vui vẻ quá.” Bỗng nhiên trong không trung lại có một âm thanh vang lên, sao đó một luồng dao động mạnh mẽ xuất hiện, trong không trung xuất hiện một người đàn ông mặc áo giáp trắng lưng đeo trường kiếm.

Người đàn ông này vóc dáng vạm vỡ, tóc màu bạc, trên đầu mọc một chiếc sừng.

Ông ta chỉ đơn giản đứng ở đó thôi, toàn thân đã tản ra một luồng dao động vô cùng mãnh liệt.

Dao động này giống như một thanh trường kiếm, trước nay chưa từng có, không thứ gì có thể cản lại.

“Lại một chúa tể thế giới?” Diệp Tinh nhìn người đàn ông, trong lòng khẽ kinh sợ.

Có thể dễ dàng đứng trước mặt đạo chủ Càn Lăng, chắc chắn phải là người có cùng thân phận.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã xuất hiện ba chúa tể thế giới, đây chính là thành Thời Không mạnh mẽ nhất!

“Kiếm Huyền, quả nhiên ngươi cũng tới rồi.” đạo chủ Càn Lăng nhìn về phía người đàn ông, cười nhẹ nói, dường như đã sớm đoán được người đàn ông mặc áo giáp bạc này sẽ xuất hiện.

“Chẳng dễ gì thành Thời Không mới xuất hiện thiên tài kiếm đạo, tất nhiên ta không thể bỏ qua.” Kiếm huyền bình tĩnh nói.

Ánh mắt ông ta nhìn về phía Vô Ngân, trực tiếp nói: “Vô Ngân, ngươi có đồng ý báo ta làm thầy không?”

Nghe vậy, Vô Ngân không do dự chút nào, lập tức quỳ xuống, vô cùng cung kính nói: “Đệ tử bái kiến thầy.”

Trên mặt anh ta rõ ràng mang theo vẻ kích động.

“Tốt!” Kiếm Huyền vung tay, sau đó thân ảnh Vô Ngân bay lên, tới bên cạnh ông ta.

“Càn Lăng, ta đưa Vô Ngân tới lục trọng thiên.” Kiếm Huyền nhìn đạo chủ Càn Lăng nói.

“Được.” đạo chủ Càn Lăng cười gật đầu.

Sau đó Linh Diệt cũng đưa Hỗn Vũ rời đi.

“Vô Ngân cũng bái sư rồi.”

“Thiên phú của hai người bọn họ vốn rất mạnh, bây giờ lại bái cường giả như chúa tể thế giới làm thầy, tốc độ tiến bộ chắc chắn sẽ càng lúc càng nhanh!”

...

Những thiên tài bên dưới nhìn với vẻ mặt hâm mộ, rõ ràng trong lòng có chút áp lực.

“Đồng Mục Sâm thì sao? Không biết có chúa tể thế giới tới thu nhận không?”

Sau đó ánh mắt mọi người nhìn về phía chàng trai Đồng Mục Sâm ánh mắt chỉ có mà đen, không có tròng trắng.

Huyễn đao cũng là một đại đạo rất đặc biệt, bình thường rất hiếm thấy.

Có điều không có chúa tể thế giới nào xuất hiện nữa, sắc mặt Đồng Mục Sâm bình tĩnh, không có bất cứ biểu tình dao động nào.

“Được rồi, mọi người đợi một lát, lát nữa sẽ có người tới dẫn các ngươi vào các trọng thiên.” đạo chủ Càn Lăng cười nói.

Vút!

Lời của ông ta vừa kết thúc, nhất thời ở một phía có vài người bay tới.

“Cường giả Bất Tử Cảnh?” Diệp Tinh nhìn mấy người.

Một ông cụ cường giả Bất Tử Cảnh vóc dáng thấp bay tới trước mặt mấy người Diệp Tinh, cười nhẹ nói: “Mọi người, ta là người phụ trách tứ trọng thiên, mọi người đi theo ta.”

Tám mươi người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư ngoan ngoãn theo sau.

Một đoàn người bước lên phi thuyền.

“Tới tứ trọng thiên của thành Thời Không còn khoảng nửa tiếng nữa, sau đó tôi sẽ cùng mọi người trong thời gian khá dài.” Ông cụ khẽ cười, nói.

“Ta tự giới thiệu một lát, ta tên Lỗ Địch, mọi người có thể gọi ta là Lỗ Địch tiên sinh.”

Lỗ Địch trưởng lão nhìn mọi người cười nói: “Từ khi bước vào Thành Thời Không, hiện tại trên đồng hồ của các ngươi có thể được lắp đặt các chức năng thông minh tương ứng với đồng hồ.”

Sau khi nói xong, Lỗ Địch đưa tới một số tinh thạch rất nhỏ và kỳ lạ: “Các ngươi có thể trang bị số tinh thạch này trên đồng hồ là được rồi.”

“Trí năng đồng hồ sao?” Diệp Tinh trong lòng thầm hỏi, hắn cầm lấy tinh thạch trước mặt, bỏ vào đồng hồ trên tay.

Hừ ...

Một quầng sáng kỳ lạ xuất hiện trên toàn bộ chiếc đồng hồ, và sau đó một ảo ảnh nhỏ xuất hiện, trông giống như một tiểu Diệp Tinh vậy.

“Xin chào chủ nhân, tôi là trí năng đồng hồ của ngài - Số 11.” Một giọng nói lạ truyền đến.

Ảo ảnh nhỏ này cũng chớp mắt nhìn Diệp Tinh.

Lỗ Địch trưởng lão cười nói: “Thành Thời Không rất lớn, những thứ như bảo vật cũng có rất nhiều, các ngươi muốn tìm kiếm thứ gì, có thể trực tiếp hỏi thăm trí năng đồng hồ của mình là được, như vậy thuận tiện hơn rất nhiều.”

Mọi người đều gật đầu.
Chương 465 Tháp đại đạo Tam Thiên

“Các ngươi sắp tiến vào Tứ Trọng Thiên của Thành Thời Không, bây giờ ta sẽ giới thiệu một chút cho các ngươi về Tứ Trọng Thiên.” Lỗ Địch trưởng lão nói tiếp.

“Địa điểm mà thành Thời Không của chúng ta đào tạo thiên tài được chia thành bảy Trọng Thiên, bảy Trọng Thiên - một Trọng tương ứng một Đăng Thiên, mỗi một Trọng Thiên đều do cường giả tối cao hao phí một lượng cực lớn tinh lực để xây dựng nên, chắc các ngươi cũng biết thang Đăng Thiên rồi, những đạo tắc trong thang Đăng Thiên sẽ dễ dàng lĩnh hội hơn, đó là bởi vì môi trường hư không xung quanh đã được thay đổi.”

“Không thể nhìn thấy đạo tắc, nhưng trong một số trường hợp đặc biệt, có thể dễ dàng nhận ra rằng hiệu quả môi trường trong Nhất Trọng Thiên tương đương gấp ba lần của thang Đăng Thiên.”

“Ba lần?” Nghe vậy, tất cả mọi người kinh ngạc.

“Lỗ Địch tiên sinh, hiệu quả của Nhất Trọng Tiên gấp ba lần thang Đăng Thiên, sáu Trọng Thiên còn lại thì sao?” Có thiên tài không khỏi hỏi.

Hiệu quả của Nhất Trọng Thiên là như vậy, còn lại có lẽ càng mạnh hơn.

“Hiệu quả của Nhị Trọng Thiên gấp đôi Nhất Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên gấp đôi Nhị Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên gấp đôi Tam Trọng Thiên. Tứ Trọng thiên mà các ngươi sẽ vào tiếp theo cũng là trong môi trường tương ứng, cảm nhận được đạo tắc còn mạnh hơn thang Đăng Thiên gấp hai mươi bốn lần!”

Lỗ Địch cười nói: “Còn lại cũng vậy, hiệu quả một Trọng Thiên trên đều mạnh gấp hai lần một Trọng Thiên dưới. Đối với sự cảm nhận đạo tắc, Thất Trọng Thiên đỉnh cao nhất có hiệu quả gấp tám lần hiệu quả của chúng ta!”

Tám mươi thiên tài trên máy phi hành sắc mặt đều có chút biến sắc, vốn dĩ thiên tài của ba Trọng Thiên phía trước có thiên phú mạnh hơn, hiện tại lại bước vào môi trường càng dễ dàng cảm nhận được đạo tắc để tu luyện, vậy tiến độ cải thiện sẽ càng ngày càng nhanh.

“Lỗ Địch tiên sinh, liệu chúng tôi có cơ hội bước vào Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên hay thậm chí Thất Trọng Thiên hay không?” Một thanh niên vội hỏi.

Diệp Tinh cũng nhìn Lỗ Địch, hắn cũng rất tò mò về điều này.

“Tất nhiên là có cơ hội.” Lỗ Địch mỉm cười: “Thiên tài không phải cũng thuận buồm xuôi gió, cho dù thiên phú mạnh, nhưng cũng có thể rơi vào bình cảnh, trì trệ không tiến, sau một thời gian dài, có thể bị các thiên tài phía sau đuổi kịp, một khi tụt lại phía sau nhưng vẫn có được môi trường đào tạo tốt, điều này rõ ràng không phù hợp với cơ chế đào tạo thiên tài trong thành Thời Không.”

“Vì vậy, nếu thực lực cải thiện nhanh chóng thì có cơ hội tiến vào một Trọng Thiên cao hơn, còn nếu thực lực tiến bộ chậm, có thể sẽ bị loại xuống một Trọng Thiên dưới.”

“Căn cứ vào điều này, Thành Thời Không của chúng ta đã đặc biệt thiết lập một danh sách thực lực tương ứng, chỉ cần bước vào khảo nghiệm là có thể kiểm tra được thực lực của bản thân. Nếu xếp hạng danh sách thực lực của các ngươi vượt qua thiên tài của một Trọng Thiên phía trên, thì các ngươi có thể thách đấu với họ. Nếu thách đấu chiến thắng, các ngươi sẽ bước vào một Trọng Thiên phía trên, bọn họ sẽ bị hạ xuống một Trọng Thiên.”

“Đương nhiên, nếu những thiên tài dưới một Trọng Thiên có tiến bộ lớn, cũng hoàn toàn có thể thách thức các ngươi.”

“Tuy nhiên, cần lưu ý rằng trong một khoảng thời gian nhất định thiên tài vào đây trước không thể thách đấu với thiên tài vào sau, dù sao thì thiên phú của một người cho dù kém một chút, nhưng ở trong Tam Trọng Thiên lâu hơn, đương nhiên thực lực cũng vượt trội hơn so với các ngươi vừa bước vào Tứ Trọng Thiên. Trong những năm gần đây, các ngươi chủ yếu là cạnh tranh với những thiên tài cùng nhau bước vào đây.”

Lỗ Địch giải thích chi tiết.

“Hóa ra cách thức cạnh tranh là như vậy?”

Diệp Tinh cẩn thận lắng nghe, trong mắt có chút kinh ngạc.

Chỉ cần nghe Lỗ Địch nói điều này, đều có thể cảm nhận được sự khốc liệt của cuộc cạnh tranh này, nếu chậm một chút và bị người đến sau bắt kịp, sẽ rất có khả năng bị loại.

Và những người tiến bộ vượt bậc có thể bước vào một môi trường tốt hơn để tu luyện.

“Nhưng như vậy đã tốt, có thi đấu mới có động lực!” Diệp Tinh nghĩ đến việc cạnh tranh với những thiên tài của Thành Thời Không, máu trong người gần như sôi lên.

“Ngoài ra, thành Thời Không của chúng ta còn có một nơi khác thích hợp nhất để tu luyện.” Lỗ Địch nhìn nhiều thiên tài trước mặt rồi mỉm cười.

“Sau khi bước vào Tứ Trọng Thiên, các ngươi có thể cảm nhận được.”

“Lỗ Địch tiên sinh, nơi đó là gì vậy?” Có thiên tài không thể không hỏi.

Lỗ Địch không thừa nước làm tới, tiếp lời nói: “Không biết mọi người hiểu biết bao nhiêu về đạo tắc và đại đạo?”

“Ta nói rõ hơn về những thứ này, đạo tắc là pháp tắc của một hệ thống duy nhất, mà đại đạo là sự kết hợp cùng một lúc của rất nhiều đạo tắc.”

“Ngoại trừ đạo tắc là như vậy, những loại khác cũng có một số điểm khác biệt, ví dụ, kiếm đạo và huyễn đạo đều là đơn nhất.”

...

Đột nhiên, rất nhiều thiên tài sôi nổi nói.

Diệp Tinh không nói gì, Lâm Tiểu Ngư yên lặng lắng nghe, bọn họ cũng biết rất ít những chuyện này.

Lỗ Địch mỉm cười gật đầu nói: “Vũ trụ vô cùng huyền bí, có rất nhiều đạo tắc, như Đạo tắc hệ kim, Đạo tắc hệ mộc, Đạo tắc hệ thủy, Đạo tắc hệ hỏa, Đạo tắc hệ thổ, đây là năm loại đạo tắc phổ biến nhất, nếu nắm vững tất cả, vậy có thể thông thạo đại đạo ngũ hành.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK