Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 771 Tiểu đỉnh 2

“Hả? Thứ khiến chiếc chìa khóa màu đen kia sinh ra dao động không phải là trụ Đan Văn mà là chiếc tiểu đỉnh kia?” Ngay khi cửa mở thì Diệp Tinh đã nhìn chằm chằm vào ba trụ Đan Văn, nhưng bây giờ lại nhìn sang một nơi khác.

Nơi đó có một chiếc tiểu đỉnh, trên đỉnh có chạm trổ những loại bí văn vô cùng cổ quái. Những bí văn này nhìn qua vô cùng lộn xộn bừa bãi, không nhìn ra rốt cuộc là cái gì.

Toàn bộ chiếc đỉnh tản ra một ý vị cổ xưa, nhưng cũng không có gì đặc biệt cả.

“Chính chiếc tiểu đỉnh này gây ra dao động?” Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.

“Thất sư huynh.” Hắn nhìn về phía Kuiba, cười nói: “Những thứ đặt xung quanh trụ Đan Văn để làm gì thế?”

“Hả?” Kuiba nhìn một cái, sau đó cười lớn: “À, mấy cái đó chỉ là đồ trang trí thôi, chẳng có tác dụng gì đâu.”

“Đồ trang trí?” Diệp Tinh nghe vậy thì trong lòng vui như mở hội.

Có vẻ như những người trong gia tộc Ba Quân cũng không biết tiểu đỉnh kia có gì đặc biệt.

Từ khi hắn đặt chân tới đại lục Tân Nguyệt thì chiếc chìa khóa màu đen này đã một mực chỉ dẫn hắn tới nơi này, thứ mà chiếc chìa khóa này muốn hướng tới chính là chiếc tiểu đỉnh cách đó không xa kia. Vậy nên tiểu đỉnh đó chắc chắn không phải một bảo vật bình thường.

Ngoài ra, đây là thứ hắn lây được trong không gian thần bí ở trong nham thạch nóng chảy. Ba bảo vậy, một trong số đó chính là phương pháp luyện thể Man Hoang, cái này thậm chí còn dính đến việc luyện thể Đạo chủ cảnh.

Sau đó, Diệp Tinh đã tiến hành điều tra rất nhiều, nhưng thành Thời Không cũng không có bất cứ tin tức gì liên quan đến phương pháp luyện thể Man Hoang. Tuy vậy, phương pháp luyện thể Man Hoang chắc chắn không thua kém bất cứ một kỹ thuật luyện thể đứng đầu nào.

Cứ suy luận theo cách đó thì có thể tưởng tượng được bảo vật này cũng có một cấp độ rất cao.

“Thất sư huynh, nếu như tôi muốn mua cái đỉnh kia thì phải làm thế nào?” Diệp Tinh hỏi Kuiba.

“Mua?” Kuiba nghe thế thì sửng sốt một chút. Anh ta lắc đầu: “Cái này ta cũng không biết nữa, những thứ kia đã được đặt vô số năm rồi, không hề giảm bớt. Mặc dù chỉ là đồ trang trí nhưng nếu được đặt ở một nơi quan trọng thế này thì chắc cũng là bảo vật đặc biệt của gia tộc Ba Quân.”

Có bán hay không thì phải do gia tộc Ba Quân định đoạt, anh ta cũng không biết bọn họ có muốn bán không.

Diệp Tinh gật đầu, hắn cũng không hỏi thêm nữa, yên lặng chờ đợi.

“Nếu là đồ trang trí thì chắc bỏ ra ít tiền mua lại là được nhỉ.” Diệp Tinh thầm nghĩ.

Hắn nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó tất cả mọi người trong tộc Ba Quân đều đang thể hiện kỹ thuật luyện đan của mình, từng viên đan dược tròn trịa xuất hiện trước mắt mọi người.

Diệp Tinh cũng cảm thấy khá hứng thú với chuyện này, thế nên cũng quan sát vô cùng chăm chú.

Quá trình luyện đan kéo dài hơn một tiếng, sau đó kết thúc luyện đan, từng bóng người lần lượt tiến lên.

“Bắt đầu kiểm tra thiên phú rồi!”

“Không biết lần này gia tộc Ba Quân có xuất hiện thiên tài luyện đan nào không.”

“Không biết nữa, thời gian gần đây gia tộc Ba Quân rất thiếu thiên tài luyện đan.”

Mọi người bắt đầu bàn tán.

Những người tham gia thi đều ở độ tuổi thiếu niên, cứ mười năm gia tộc Ba Quân sẽ tổ chức sự kiện luyện đan một lần, từ đó tìm ra được thành viên có thiên phú.

Ong...

Một làn sóng dao động đột nhiên xuất hiện, sau đó, ánh sáng bao trùm lấy ba cây trụ Đan Văn biến mất. Ba cây trụ khổng lồ xuất hiện rõ ràng trước mắt Diệp Tinh.

“Đây là?”

Diệp Tinh cẩn thận quan sát.

Trên mỗi cây trụ khổng lồ đều có những bí văn huyền ảo, những bí văn này tạo thành một hình vẽ kỳ lạ, vừa giống hình dáng yêu thú, vừa giống như đỉnh núi... Thậm chí còn xuất hiện cả những bóng người nhân tộc cổ quái, vô cùng kỳ dị.

Tất cả những hình vẽ khác nhau đó được chạm khắc trên cột đá.

“Đây chính là trụ Đan Văn sao?” Diệp Tinh nhìn kỹ.

Bề ngoài của trụ Đan Văn nhìn vô cùng kỳ lạ, nhưng cũng không thấy có gì đặc biệt cả, đây chính là truyền thừa luyện đan của gia tộc Ba Quân.

Tuy nhiên phải tiến vào trong khu vực trụ Đan Văn thì mới có thể xem được rõ nét và tiếp nhận truyền thừa, bọn họ ở bên ngoài thì chỉ xem được thôi.

Diệp Tinh nhìn về một phía, nơi đó có hai người, là Vũ Mạch và Vũ Hoành.

Bọn họ cũng ở trong đội ngũ kiểm tra.

Tổng cộng có hai mươi ba người tiến lên phía trước, tất cả đều ngồi xếp bằng trước ba cây trụ khổng lồ.

“Giải trừ hạn chế!”

Đại trưởng lão trầm giọng nói.

Bảy vị trưởng lão đồng thời vung tay phải lên, bảy luồng ánh sáng lập tức bay ra, bao lấy khu vực những cây trụ Đan Văn.

Vút...

Ba cây trụ Đan Văn giống như sống lại vậy, bọn chúng lập tức vặn vẹo không ngừng.

Thời khắc sống lại, một làn dao động đặc biệt tản ra, bao phủ hai mươi ba con người phía dưới.

Bảy vị trưởng lão của gia tộc Ba Quân nhìn chằm chằm trụ Đan Văn, ánh mắt đầy vẻ chờ mong.

“Không biết lần này có thể xuất hiện thiên tài có thể khiến trụ Đan Văn xuất hiện dao động được không.”

“Gia tộc Ba Quân chúng ta đã cả triệu năm không xuất hiện thiên tài luyện đan rồi.”

“Hy vọng là lần này có thể tìm ra được.”

Bảy vị trưởng lão đều vô cùng mong chờ.
Chương 772 Trụ Đan Văn thay đổi!

Trụ Đan Văn chính là nền tảng căn bản của gia tộc bọn họ, người nào có thể khiến cho những trụ Đan Văn này dao động đều là thiên tài cao cấp.

Nhưng đã mấy trăm ngàn năm trôi qua mà không một ai có thể khiến cho trụ Đan Văn dao động.

Chỉ cần một chút dao động nhỏ bé thôi cũng được, chỉ cần có dao động thì chứng tỏ gia tộc Ba Quân bọn họ xuất hiện thiên tài.

Nhưng đã bao nhiêu năm mà mong ước này vẫn chưa thể trở thành hiện thực.

Vút...

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một làn sóng dao động phát ra từ một cây trụ Đan Văn. Ngay sau đó, một luồng ánh sáng kỳ dị bao phủ lấy một cậu thiếu niên khoảng chừng mười lăm tuổi.

“Trụ Đan Văn phát sinh thay đổi rồi!”

“Vị thiếu niên này có thiên phú luyện đan!”

“Không hổ là người của gia tộc Ba Quân! Những gia tộc khác thì phải chờ đến hàng tỷ năm có khi cũng không có một thiên tài luyện đan nào. Gia tộc Ba Quân bọn họ bây giờ đã xuất hiện rồi.”

Mọi người lập tức nhìn chằm chằm về phía người thiếu niên kia.

“Đó là Lỗ Đạt à? Không tệ, sau này sẽ tăng tài nguyên cho hắn ta lên hai mươi lần!” Đại trưởng lão nhìn sự thay đổi của trụ Đan Văn, gương mặt cứng nhắc cũng không nhịn được mà tươi cười.

Các vị trưởng lão khác cũng mỉm cười tươi rói.

“Trụ Đan Văn có thay đổi gì thế?” Diệp Tinh tò mò nhìn vào.

Hắn cẩn thận quan sát những dao động trên cột đá.

Nhìn một lúc, Diệp Tinh lập tức cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

“Ồ? Những bí văn trên trụ Đan Văn này giống với những bí văn trên chiếc chìa khóa màu đen kia?”

Trên chiếc chìa khóa màu đen cũng có chi chít những bí văn nhỏ.

“Hình như bí văn trên chìa khóa hoàn chỉnh hơn một chút?”

Diệp Tinh so sánh một chút, yên lặng suy nghĩ.

Ù ù...

Đúng lúc này, chiếc chìa khóa trong nhẫn không gian của hắn đột nhiên dao động, sau đó, một luồng tin tức tràn vào trong đầu Diệp Tinh.

Trên cây trụ Đan Văn toàn là những ký hiệu cổ quái, nhưng nhìn kỹ thì lại thấy giống như những chữ viết đặc biệt.

“Đây là chữ viết?” Diệp Tinh giật mình.

Hắn nhìn ra được những chữ viết xa lạ này. Diệp Tinh nhìn chiếc chìa khóa màu đen, sau đó lại nhìn về phía trụ Đan Văn, ánh mắt lóe lên một tia ngạc nhiên.

Các chữ viết phân bổ ở nhiều khu vực khác nhau trên chiếc chìa khóa, một số chữ cũng được khắc trên trụ Đan Văn. Các chữ đều được phân bố ở nhiều nơi khác nhau, nhưng trông lại vô cùng hài hòa.

Hơn nữa, các chữ viết trên trụ Đan Văn hình như chưa được hoàn chỉnh, nếu như chữ trên chìa khóa là chữ Hán nguyên vẹn thì những chữ trên trụ Đan Văn là những bộ thủ rời rạc.

“Rốt cuộc là chuyện gì nhỉ? Chiếc chìa khóa màu đen kia chắc hẳn cũng có quan hệ gì đó với chiếc đỉnh thần bí đó, bây giờ chữ viết trên nó cũng tương tự chứ viết trên trụ?”

Diệp Tinh trầm ngâm, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chiếc tiểu đỉnh thần bí, bỗng nhiên chấn động.

Lúc này, trên chiếc đỉnh thần bí kia cũng xuất hiện một vài chữ viết, chỉ có điều những chữ này là bí mật, được khắc ở bên trong đỉnh.

Nếu như không chú ý thì không thể nào phát hiện ra được.

“Lại cùng một loại chữ viết! Nếu thế thì trụ Đan văn và đỉnh này có liên quan với nhau, nhưng cũng có thể chỉ là những bảo vật cùng thời mà thôi...” Trong lòng Diệp Tinh xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.

Đây là loại chữ viết chưa từng xuất hiện trong vũ trụ này, hoặc cũng có thể không phải là chữ viết mà chỉ là một loại ký hiệu cổ quái nào đó.

Diệp Tinh nhìn những chiếc đỉnh khác.

“Những cái khác lại không có chữ.”

Ngoại trừ chiếc chìa khóa thần bí, chiếc tiểu đỉnh bí ẩn và trụ Đan Văn thì những thứ khác không hề xuất hiện những chữ viết ký hiệu như vậy.

Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ, sau đó nhìn về phía những dòng chữ kỳ dị.

“Hình như có bí ẩn gì đó, xem xem có thể dung hợp chúng lại với nhau được không.”

Hắn cẩn thận nhìn những chữ viết rải rác trên trụ Đan Văn, từng cái từng cái nhanh chóng phân tán ra, rồi lại kết hợp lại với nhau thành một tổ hợp.

Linh hồn của hắn bây giờ rất cường đại, lại còn có những chữ viết nguyên vẹn trên chìa khóa để so sánh, Diệp Tinh ghép chữ trên trụ phải nói là dễ như trở bàn tay.

Gần như chỉ mất hai giây, toàn bộ những ký tự rời rạc đã được ghép lại với nhau.

Diệp Tinh đang ghép ký tự thì ý thức bỗng nhiên biến hóa. Hắn cảm giác thấy trước mắt mình bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy, ý thức của hắn lập tức tiến vào bên trong vòng xoáy này.

Ngay sau đó, hắn cảm giác được ý thức của mình đang tiến vào một khoảng không gian, trước mắt là những bức tranh và chữ viết kỳ dị, những dao động xung quanh không ngừng thoát ra.

Diệp Tinh còn cảm giác được có một làn sóng ý thức đang cố gắng tiếp xúc với bức tranh, nhưng lại bị không gian này chặn lại.

“Ý thức kia là ý thức của Vũ Hoành?” Diệp Tinh cảm nhận một chút, ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Lúc này ý thức của Diệp Tinh đã tiến vào được bên trong, những ý thức của những người khác đều bị ngăn cản, nhưng vẫn có một ý thức yếu ớt xuyên qua được một chút.

“Ý thức yếu ớt này là ý thức của thiếu niên đã khiến trụ Đan Văn thay đổi?” Diệp Tinh phán đoán.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”

Hắn không biết đây là tình huống gì, cũng không hiểu sao mình lại tiến vào không gian này.

Diệp Tinh vừa nhìn thấy những hình ảnh và bức tranh kia thì ý thức đột nhiên thay đổi, những thứ này lập tức ngưng tụ lại trong ý thức của hắn.

“Chuyện gì vậy?” Diệp Tinh biến sắc.

Ầm! Ầm! Ầm!

Ba cây trụ Đan Văn bỗng nhiên lại tỏa ra ánh sáng chói mắt, mọi bí văn trên đó giống như sống lại, điên cuồng muốn thoát khỏi sự trói buộc của trụ Đan Văn.
Chương 773 Chế tạo thiên tài luyện đan! (1)

Bùm! Bùm!

Ánh sáng nhấp nháy, bắn thẳng lên trời cao, chói mắt vô cùng, thậm chí ngay cả những người ở bên ngoài phủ Ba Quân cũng có thể nhìn thấy được sự thay đổi này.

“Đã xảy ra chuyện gì thế?”

“Ba cây trụ Đan Văn! Ba cây trụ Đan Văn sản sinh ra những dao động rất lớn!”

“Người ta đồn rằng trước đây đạo chủ Ba Quân cũng khiến cho ba cây trụ Đan Văn biến đổi mạnh mẽ như thế, bây giờ sao lại xuất hiện cảnh tượng như thế này?”

“Có phải là một thiên tài luyện đan tuyệt thế đã xuất hiện không?”

Rất nhiều người đứng nhìn sự biến hóa này, trên mặt nhất thời đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bọn họ rất quen thuộc với trụ Đan Văn.

“Ba cây trụ Đan Văn biến hóa rồi! Chuyện này... Đây chẳng phải là chuyện đã xảy ra với gia chủ năm đó sao?”

Nhìn thấy sự thay đổi trước mắt, những người có phản ứng mãnh liệt nhất không thể nghi ngờ chính là tộc nhân gia tộc Ba Quân, lúc này cả bảy vị trưởng lão của tộc Ba Quân đã đứng hết lên.

Bùm! Bùm!

Khí thế dao động trên người họ tùy ý tản ra, không hề thu liễm một chút nào, có thể thấy lúc này người nào cũng vô cùng kích động.

“Chẳng lẽ gia tộc chúng ta lại xuất hiện thêm một thiên tài luyện đan cao cấp sao?” Bảy vị trưởng lão tràn ngập vẻ hưng phấn.

Trụ Đan Văn là vật truyền thừa của bọn họ. Từ cổ chí kim, chỉ có đạo chủ Ba Quân mới có thể làm cho ba cây trụ Đan Văn phát sinh những biến hóa lớn như vậy.

Bọn họ chờ đợi vô số năm, cuối cùng đã xuất hiện người thứ hai rồi!

“Là ai?” Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn xung quanh.

“Không ổn rồi!” Diệp Tinh biến sắc, sự biến đổi của trụ Đan Văn hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.

Hơn nữa, bên trong không gian này dường như có một làn sóng cường đại chuẩn bị tấn công hắn.

“Vậy thì bức tranh này có liên quan đến trụ Đan Văn? Nhưng mình không phải thành viên của gia tộc Ba Quân, mình cũng không tiến vào bên trong khu vực truyền thừa, gây ra động tĩnh lớn thế này nhất định sẽ bị người khác hoài nghi!” Diệp Tinh trầm ngâm.

Chỉ tiến vào khu vực đặc biệt mới có thể lĩnh ngộ được, nhưng Diệp Tinh lại không hề tiến vào. Nếu như thu hút sự chú ý của người khác thì chắc chắn ai cũng có thể đoán ra trên người hắn có thứ gì đó có thể gây ra sự biến hóa của trụ Đan Văn.

Người của bộ tộc Ba Quân nếu như chưa biết rõ thì chắc chắn sẽ không thả hắn đi.

Gia tộc Ba Quân đứng đầu đại đạo, đứng đầu thế giới, ai mà biết mọi chuyện sẽ phát triển đến bước nào chứ?

Tất cả mọi suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, mặc dù là lúc vô cùng căng thẳng nhưng Diệp Tinh vẫn rất bình tĩnh. Trong lúc trụ Đan Văn vẫn đang phát sinh biến hóa, hắn lập tức nghĩ đến một cách.

Hắn nhanh chóng tiếp xúc với một ý thức đang muốn tiến nhập vào không gian này.

Đạo ý thức kia trực tiếp tiến vào trong không gian, Diệp Tinh lập tức thu hồi ý thức của mình.

Làn sóng dao động muốn hướng về phía Diệp Tinh nhanh chóng dừng lại, sau đó hướng về ý thức kia.

Đó là ý thức của một cậu bé khoảng chừng mười tuổi, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

Ý thức của cậu bé nhìn trụ Văn Đan, sau đó lập tức bị hút vào trong một không gian kỳ dị. Ngay sau đó, cậu bé nhìn thấy những hình ảnh và bức tranh. Bức tranh nhanh chóng in dấu trong đầu cậu bé, sau đó ý thức của cậu ta bị gạt ra khỏi không gian.

“Chính là chàng trai đó!”

“Trời ạ, có thể làm ba cây trụ Đan Văn biến hóa dữ dội tới mức này, há chẳng phải chàng trai đó có thể sánh với đạo chủ Ba Quân sao?”

Tất cả mọi người đều tập trung về một phía.

“Vũ Hoành!” Bóng dáng bảy trưởng lão loé lên một cái, một giây sau đã xuất hiện trước mặt Vũ Hoành. Ánh mắt bọn họ sáng rực lên, giống như bầy sói đói bảy ngày bỗng nhiên gặp được một con thỏ trắng.

“Vũ Hoành, ngươi vừa mới nhìn thấy gì trên trụ Đan Văn thế?”

Đại trưởng lão không nhịn được mà nhìn Vũ Hoành, gương mặt cứng nhắc cố nặn ra một nụ cười mà ông ta cho là ấm áp, ôn hòa hỏi. Gương mặt ông ta đầy nếp nhăn, cười còn xấu hơn khóc.

Vũ Hoành nhìn thấy nụ cười của đại trưởng lão thì không nhịn được mà run lên, cậu ta vội vàng nói: “Đại trưởng lão, vừa rồi ta tiến vào trong một không gian, trong đầu hiện lên một hình vẽ kỳ dị.”

“Giống hệt những lời gia chủ nói!” Bảy trưởng lão nghe được thì ai nấy cũng nở nụ cười tươi rói.

“Ta tuyên bố, sau này Vũ Hoành sẽ được đào tạo để trở thành thiên tài đệ nhất luyện đan của gia tộc chúng ta, tất cả tài nguyên sẽ được cung cấp vô thời hạn!” Sau khi xác nhận, đại trưởng lão tộc Ba Quân nhìn những người trong gia tộc mình, nhanh chóng tuyên bố.

Tất cả tộc nhân Ba Quân không có ý kiến gì, ánh mắt mọi người ngập tràn vẻ hâm mộ.

Bây giờ địa vị của Vũ Hoành trong gia tộc có thể sánh ngang với cái trưởng lão.

“Vâng, đại trưởng lão!” Tất cả mọi người cung kính gật đầu.

Đại trưởng lão nhìn về phía Vũ Hoành. Vừa nghĩ tới chuyện gia tộc xuất hiện một thiên tài luyện đan giống như đạo chủ Ba Quân thì đại trưởng lão lại không nhịn được kích động.

“Gia tộc Ba Quân sẽ càng ngày càng phát triển.

“Vị đó là ai thế? Tuổi còn nhỏ mà đã có thiên phú cường đại như vậy.”

“Không biết.”

“Ta cũng không biết.”

Mọi người lắc đầu, dường như ai cũng đang nhìn Vũ Hoành.

Diệp Tinh cũng nhìn cậu ta, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh ngạc.

“Thì ra là vậy, in dấu bức tranh trong đầu là có thiên phú cường đại.”

Trong đầu hắn bây giờ cũng đã in sâu lạc ấn kỳ dị kia.

“Nói như vậy thì chẳng khác nào nói là mình có thể khiến cho những người này có thiên phú luyện đan tương đương với đạo chủ Ba Quân à?” Diệp Tinh thầm nghĩ.

Đạo chủ Ba Quân có thiên phú luyện đan mạnh mẽ, còn hắn thì có thể chế tạo ra.
Chương 774 Cơ duyên đến tay! (1)

“Chẳng lẽ bởi vì phương pháp tiến vào?” Diệp Tinh băn khoăn.

Những người khác muốn tiến vào thì cần có may mắn hoặc những phương pháp khác. Còn hắn thì chỉ cần dựa vào những chữ viết kia, giống như chiếc chìa khóa mà hắn có.

Diệp Tinh cũng không nghĩ khi kết hợp những ký tự kia sẽ có biến hóa lớn như vậy.

“Vậy bức tranh mang ý nghĩa gì? Chẳng lẽ chỉ là biến hóa ra khi kết hợp những ký tự kia?” Diệp Tinh tràn đầy nghi ngờ.

Mặc dù đã tiến vào trụ Đan Văn nhưng hắn chỉ là đánh bậy đánh bạ tiến vào, căn bản không biết nguyên nhân.

“Nếu là thật thì có thể sản xuất hàng loạt không nhỉ?” Diệp Tinh nghĩ đến đây thì không nhịn được hít một hơi lạnh.

Nhưng hắn sẽ không nói ra đâu, nếu không thì chắc có không ít người có hứng thú với hắn.

Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Vũ Hoằng, không ai biết người thực sự gây ra biến hóa của trụ Đan Văn chính là Diệp Tinh. Vũ Hoành chỉ ăn may, nhờ Diệp Tinh nên mới nhìn thấy bức tranh kỳ lạ.

Kuiba ngồi cạnh Diệp Tinh, thở dài: “Lần này phủ Ba Quân phát đạt rồi, lại xuất hiện thêm một thiên tài có thể khiến cho ba cây trụ Đan Văn biến đổi lớn như thế.”

“Sư huynh, chỉ cần khiến trụ Đan Văn biến hóa là nhất định có thiên phú luyện đan sao?” Diệp Tinh tò mò hỏi.

“Tất nhiên.” Kuiba gật đầu một cái: “Bao nhiêu năm qua đều không xảy ra chuyện gì, khiến trụ Đan Văn dao động càng lớn thì thiên phú luyện đan càng mạnh! Đây là sự thật.”

Diệp Tinh im lặng.

“Thiên phú luyện đan chắc chắn có liên quan đến bức tranh kia. Nếu giờ mình thử nghiệm luyện đan không biết có dễ không.” Trong lòng Diệp Tinh khẽ động.

Nhưng hắn chỉ nghĩ chứ không có ý định luyện đan.

Mà cho dù có ý định luyện đan thì cũng sẽ không phí thời gian vào lúc này.

Diệp Tinh đến thời gian tu luyện còn không có, lấy đâu ra thời gian luyện đan.

Thời gian trôi qua thật nhanh, những dao động trên ba cây trụ Đan Văn hoàn toàn biến mất, bên trên trụ lại được những tia sáng bao phủ lấy.

“Ha ha, cảm ơn mọi người đã tới tham gia sự kiện luyện đan này của gia tộc chúng ta. Ta tuyên bố, sự kiện luyện đan kết thúc!” Tam trưởng lão Hắc Mặc bay ra, cười tuyên bố.

Ông ta cười miệng rộng đến tận mang tai, trông vô cùng vui vẻ.

Gia tộc bọn họ lại xuất hiện thêm một thiên tài luyện đan cao cấp, chuyện này ai mà không vui cơ chứ.

“Sự kiện kết thúc!”

“Gia tộc Ba Quân sau này lại có những bước tiến vượt bậc cho mà xem.”

“Nhiều thêm một thiên tài luyện đan cũng tốt. Nói không chừng sau này gia tộc họ sẽ nghiên cứu ra được những loại đan dược hữu dụng cho chúng ta.”

Mọi người vừa đi vừa bàn tán vô cùng sôi nổi.

“Thất sư huynh, chúng ta đi hỏi một chút, xem có thể mua cái tiểu đỉnh kia về không?” Diệp Tinh cười nói.

Kuiba nghe thế thì nhất thời lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Sư đệ, ngươi thực sự muốn cái tiểu đỉnh kia à?”

Trong mắt anh ta thì cái tiểu đỉnh kia cũng chẳng có gì đặc biệt cả.

“Cảm thấy hứng thú với nó.” Diệp Tinh cười.

Nói xong, hắn trực tiếp bay lên trước, đi tới trong sân nhà.

“Kuiba, Diệp Tinh.” Tam trưởng lão Hắc Mặc thấy hai người họ thì chủ động bước tới.

Ông ta cảm thấy hơi khó hiểu, bây giờ sự kiện đã kết thúc, mọi người đều đã rời đi, nhưng Kuiba và Diệp Tinh vẫn còn nán lại.

“Tam trưởng lão, tôi muốn hỏi một chút, những chiếc tiểu đỉnh xung quanh ba cây trụ Đan Văn này các ông có bán không?” Diệp Tinh cười hỏi.

“Đỉnh?” Hắc Mặc nghe Diệp Tinh hỏi thế thì ngớ người, ánh mắt nhất thời lộ ra vẻ nghi hoặc.

Đây là lần đầu tiên ông ta nghe được yêu cầu như vậy.

Ánh mắt khẽ chuyển động một chút, Hắc Mặc cười nói: “Diệp Tinh, ngươi có hứng thú với những tiểu đỉnh này sao?”

“Tôi có sở thích sưu tầm những thứ cổ xưa.” Diệp Tinh cười nhạt, ánh mắt bình tĩnh, nét mặt bình thường, không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.

Hắc Mặc nhìn Diệp Tinh, suy nghĩ một lát rồi nói: “Để ta đi hỏi ý kiến đại trưởng lão đã.”

Nói xong, ông ta nhanh chóng đi về một nơi. Đại trưởng lão nhanh chóng đi tới, bên cạnh ông ta còn một người nữa, là Vũ Hoành.

“Diệp Tinh đại nhân!” Vũ Hoành nhìn thấy Diệp Tinh thì vui vẻ gọi.

Đại trưởng lão nghe được Vũ Hoành gọi hắn thì cũng nhanh chóng nhìn Diệp Tinh, mỉm cười ôn hòa: “Diệp Tinh, nhờ có ngươi đưa Vũ Hoành trở về nhà, gia tộc Ba Quân chúng ta vô cùng cảm kích.

Nếu không phải nhờ có Diệp Tinh thì Vũ Hoành có thể đã chết trên đường về rồi, gia tộc bọn họ cũng không thể phát hiện ra thiên tài luyện đan này.

Diệp Tinh cũng cười đáp lại: “Tôi cũng không nghĩ tới Vũ Hoành lại có thiên phú luyện đan mạnh mẽ đến như vậy.”

“Cho dù thế này đi nữa thì gia tộc chúng ta cũng không quên ơn của ngươi.” Đại trưởng lão trịnh trọng nói.

Chủ đạo Ba Quân nhà bọn họ không ở trong gia tộc, nếu như ở đây thì chắc chắn sẽ đích thân dạy dỗ Vũ Hoành.

Sau khi nói xong, đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Tinh, tiếp tục nói: “Vừa rồi ta nghe Hắc Mặc nói ngươi muốn những cái đỉnh kia?”

Diệp Tinh gật đầu, cười nói: “Tôi có hứng thú với những đồ vật có khí chất cổ xưa.”

Trong sân này, bất cứ tiểu đỉnh nào cũng tỏa ra hơi thở cổ xưa.

Hắn nhìn đại trưởng lão, chờ đợi câu trả lời của ông ta.

Diệp Tinh trong lòng vô cùng thấp thỏm, nếu như ông ta không đồng ý thì hắn cũng không thể ăn trộm được.

Gia tộc Ba Quân đứng đầu thế giới, nếu như muốn động thủ thì chắc thầy của hắn cũng không cứu nổi hắn.
Chương 775 Cơ duyên đến tay! (2)

Xét về thực lực thì có thể Đạo chủ Ba Quân không bằng đạo chủ Lăng Hằng, nhưng bàn về mạng lưới quan hệ thì chỉ riêng thân phận luyện đan sư cường đại này thì chắc chắn đã vượt xa đạo chủ Lăng Hằng rồi.

Thế nên, có lấy được hay không nhất định phải xem thái độ của tộc Ba Quân.

“Ngươi muốn cái nào?” Đại trưởng lão ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi thẳng Diệp Tinh.

“Đồng ý rồi?”

Diệp Tinh nghe vậy thì trong lòng vô cùng kích động, nhưng hắn vẫn làm như không có chuyện gì, chỉ về phía tiểu đỉnh có khắc đủ loại bí văn bên trong: “Tôi thích cái đó nhất.”

“Đỉnh ba chân?” Đại trưởng lão nhất thời nhíu mày.

Chiếc đỉnh đó đã ở trong phủ Ba Quân từ lâu lắm rồi, phía trên nó khắc những bí văn lộn xộn bừa bãi, ban đầu cũng chính vì điều này mà họ mới cảm thấy hứng thú với nó.

Tuy nhiên, sau một thời gian dài nghiên cứu, thậm chí cả đạo chủ Ba Quân cũng đích thân nghiên cứu nhưng không có kết quả. Chiếc đỉnh ba chân này ngoại trừ nhìn hơi kỳ quái một chút thì hình như cũng không có gì đặc biệt cả.

Những bí văn đó có thể là do người nào đó cố tình khắc lên.

Nếu như thực sự có thể nghiên cứu ra được thứ gì đó thì chiếc đỉnh đó chắc chắn sẽ không bị tùy tiện ném ở chỗ này làm vật trang trí.

“Diệp Tinh, những thứ này bình thường sẽ không bán cho bất cứ người nào cả.” Đại trưởng lão nắm lấy tay Vũ Hoành, nhìn Diệp Tinh nói: “Nhưng ngươi đã đưa Vũ Hoành trở về, có ơn cứu mạng với Vũ Hoành, thế nên cái đỉnh này ta sẽ tặng cho ngươi, coi như là báo đáp ân tình của ngươi với gia tộc Ba Quân. Không biết ý ngươi thế nào?”

Đại trưởng lão nói xong thì vung tay lên, chiếc đỉnh ba chân nhanh chóng bay tới trước mặt Diệp Tinh.

Ông ta cảm thấy Vũ Hoành có thiên phú luyện đan, tương lai tất nhiên sẽ trở thành trụ cột của gia tộc. Diệp Tinh có ơn cứu mạng với Vũ Hoành, nếu như không sớm trả món nợ ân tình này thì không biết sau này phải lấy cái gì để trả.

Thế nên bây giờ có cơ hội, tốt nhất là trả hết nợ nần.

Chiếc tiểu đỉnh xuất hiện trước mặt Diệp Tinh thì chiếc chìa khóa trong nhẫn không gian bắt đầu dao động, Diệp Tinh vô cùng hưng phấn.

Hắn bình tĩnh gật đầu với đại trưởng lão một cái: “Được.”

Đại trưởng lão rõ ràng muốn dùng tiểu đỉnh này chấm dứt món nợ ân tình giữa hắn và Vũ Hoành, nhưng hắn cũng không thèm để ý.

Lúc trước hắn lựa chọn cứu chị em Vũ Mạch Vũ Hoành là vì mảnh vỡ trong quả cầu pha lê.

Nhìn Vũ Hoành đang bị đại trưởng lão lôi kéo, Diệp Tinh không khỏi cảm thán.

Không ngờ lấy được đồ lại nhờ vào Vũ Hoành.

Nếu không thì đại trưởng lão sẽ không dễ dàng đáp ứng yêu cầu của hắn như thế. Cho dù có đồng ý thì chắc chắn cũng sẽ không tặng mà bắt phải bỏ một cái giá không nhỏ.

Nhưng mà chuyện Vũ Hoành được đại trưởng lão coi trọng cũng là nhờ hắn đã dẫn dắt ý thức của Vũ Hoành thâm giậm không gian trụ Đan Văn.

Diệp Tinh nhanh chóng thu tiểu đỉnh vào trong nhẫn không gian.

“Đa tạ đại trưởng lão.” Cơ duyên đã tới tay, cuối cùng Diệp Tinh cũng yên lòng.

“Ừ, ta còn việc phải làm, xin phép đi trước.” Đại trưởng lão gật đầu nói.

“Tạm biệt Diệp Tinh đại nhân.” Vũ Hoành vẫy tay với hắn.

Diệp Tinh cũng vẫy tay với cậu ta.

Chờ bóng dáng hai người đó biến mất, Diệp Tinh cũng xoay người chào hỏi tam trưởng lão Hắc Mặc: “Tam trưởng lão, vậy chúng tôi cũng xin phép rời đi.”

“Các vị đi thong thả.” Hắc Mặc gật đầu.

Diệp Tinh nhìn về phía mấy cây cột ánh sáng bao lấy trụ Đan Văn kia, ánh mắt khẽ lóe lên.

Chỉ cần hắn thích thì lúc nào cũng có thể tiến vào không gian của trụ Đan Văn, sau đó kéo ý thức của người khác tiến vào.

Không cần biết ý thức đó là của ai thì đều được công nhận là thiên tài luyện đan có thể sánh ngang với đạo chủ Ba Quân!

Dẫn dắt ý thức người khác tiến vào trong không gian trụ Đan Văn có thể có hạn chế nào đó, nhưng cũng có thể chẳng có hạn chế nào!

Tất nhiên Diệp Tinh sẽ không nói chuyện này ra, việc chế tạo hàng loạt thiên tài luyện đan cao cấp là một chuyện nghe thật khủng khiếp.

Cho dù hắn có muốn kiểm chứng suy nghĩ trong lòng thì cũng không phải hiện tại.

“Gia tộc Ba Quân, sau này tôi sẽ còn đến nữa!” Diệp Tinh nói thầm.

Lần này hắn tới đây với thất sư huynh nên mới được gia tộc Ba Quân tiếp đón long trọng. Trên thực tế, gia tộc Ba Quân cũng chẳng coi trọng hắn lắm.

Nhưng lần tiếp theo hắn đến không biết sẽ là tình cảnh như thế nào đây?

...

Đồng bằng khổng lồ trải dài đến vô tận, phóng tầm mắt ra xa cũng không nhìn được điểm cuối. Một làn gió nhẹ thổi tới, mang đến cho người ta một loại khí tức lạnh như băng.

Đại lục Tân Nguyệt là một đại lục đóng băng, nhiệt độ quanh năm rất thấp.

“Sư đệ, thật sự không muốn ở trong phủ của ta à?”

Trên đồng bằng rộng lớn còn có mấy người, lú này Kuiba nhìn Diệp Tinh nói.

“Không.” Diệp Tinh lắc đầu cười với anh ta.

“Được thôi, nhưng nếu sư đệ rảnh rỗi thì lúc nào cũng có thể tới chỗ ta.” Kuiba cũng cười.

Anh ta biết thời điểm bây giờ là thời điểm Diệp Tinh nhanh chóng tiến bộ nhất, trong lòng chắc cũng chuẩn bị kế hoạch tu luyện rồi.

“Nhất định.” Diệp Tinh mỉm cười gật đầu.

Sau đó Kuiba rời đi, trên đồng bằng rộng lớn chỉ còn lại Diệp Tinh và Mặc Uyên.

“Đi thôi, Mặc Uyên tiên sinh, chúng ta trở về Thiên Lan giới!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, cười nói.

Hắn tới nơi này là vì cơ duyên trên bản đồ, bây giờ cơ duyên đã tới tay, tất nhiên hắn lựa chọn quay về.

Mặc Uyên gật đầu một cái.

Rào rào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK