Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 675 Cung điện bất diệt 1

Hắn chỉ về phía bé gái đang ngồi trên ghế, trốn sau lưng anh trai mình, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.

Nghe vậy, cậu bé lập tức phản ứng, cậu vội vàng gật đầu, sau đó nghiến răng nói: “Được, nếu anh có thể chữa khỏi cho em gái tôi, chậu hoa này cho anh.”

Diệp Tinh cười nhẹ một cái, vung tay phải lên, sau đó có dược thảo màu trắng bay ra, trực tiếp bay tới trước mặt bé gái.

Dưới ánh mắt khiếp sợ của cô bé, vậy mà từng tia sáng màu trắng nhanh chóng dung hợp vào phần chân bé.

“Ya!” sau khi dung hợp, bé gái lập tức kêu lên một tiếng ngạc nhiên, nỗi sợ trên mặt nháy mắt đã biến mất.

“Tiểu Đình, sao vậy?” cậu bé vội vàng hỏi.

Sau đó trong mắt cậu bé lộ ra vẻ chấn động.

Dưới ánh mắt cậu, phần chân trống không của em gái nhanh chóng gồ lên, sau đó từ trong ống quần có một đôi chân nhanh chóng mọc ra.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, hai chân đã hoàn toàn mọc ra, giống hệt như một người bình thường.

“Đây....” cậu bé hoàn toàn chấn động.

Trước đó cậu muốn xua tan đau đớn của em gái, nhưng giờ đây tự nhiên em gái mình lại mọc ra một đôi chân.

“Anh hai, em có chân rồi.” Bé gái kinh hô, vô cùng vui vẻ nói.

Bé cảm nhận được chân mình chạm đất, thử đi một bước.

“Cũng không đau nữa.”

Trên mặt bé tràn ngập sự vui vẻ, cô bé nhìn Diệp Tinh, dường như cảm thấy Diệp Tinh cũng không còn đáng sợ nữa.

“Được rồi, chân của em gái em đã khỏi, có thể cho anh chậu hoa này rồi chứ?” Diệp Tinh cười khẽ, nói.

Dựa vào thân phận hiện giờ của hắn, còn chưa đến mức phải cướp của hai người trước mặt.

Hơn nữa, đối với hành động không chút do dự mà bảo vệ em gái của cậu bé, trong lòng hắn rất khen ngợi.

“Được.” cậu bé ngây ra, sau đó lập tức gật đầu, không chút do dự mà đưa châu hoa ra.

“Cảm ơn đại nhân đã đã cứu mạng em gái tôi!”

Cậu bé biết, chắc chắn mình đã gặp được nhân vật lớn rồi!

Người chết sống lại, xương trắng mọc ra thịt, đây là dược thảo quý báu tới mức nào cơ chứ?”

Tay phải đỡ lấy, chậu hoa liền bị Diệp Tinh cầm trong tay.

“Tới tay rồi!”

Hắn kiểm tra một chút, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng.

Linh lực tản ra, tất cả số đất trong chậu hoa này đều ẩn chứa linh lực nồng đậm, cộng lại hắn đã có tất cả hai mươi mấy decimet khối đất.

Trước đây ở ba nơi khác nhau Diệp Tinh chỉ lấy được tổng cộng mấy decimet khối mà thôi, giờ đây nháy mắt tăng lên gấp mấy lần.

Đối với cậu bé mà nói, bụi dược thảo đó rất trân quý, nhưng đối với hắn mà nói căn bản không đáng nhắc tới, 1 điểm Thời Không có thể đổi được một lượng lớn.

Tất nhiên, thực lực càng mạnh, dược thảo dùng để khôi phục thân thể càng trân quý. Bé gái trước mắt chỉ là một cô bé bình thường, dược thảo mà Diệp Tinh sử dụng cũng là loại bình thường nhất.

Tay phải vung lên, Diệp Tinh thu lại chậu hoa này, tức nhưỡng ở trong chậu hợp lại làm một với tức nhưỡng mà trước đây hắn lấy được.

Ong...

Canh Kim Trúc khẽ rung động, ánh sáng ánh bóng loáng như kim loại trên thân dường như rõ ràng hơn rất nhiều.

Nhìn cậu bé trước mắt, Diệp Tinh khẽ cười, nói: “Anh muốn hỏi một chút, đất trong chậu hoa này em lấy được ở đâu?”

“Đất trong chậu hoa?” Nghe vậy cậu bé ngây ra, sau đó nói: “Đó là do ba em lấy được trong một lần lên hệ ngân hà, sau đó vẫn luôn để trong nhà.”

Cậu bé cũng chỉ mới phát hiện ra đặc thù của chậu hoa trước đây không lâu.

“Hệ ngân hà?” Diệp Tinh nghe cậu bé nói vậy, hỏi thêm lần nữa: “Ba em đi đâu?”

“Hàn Vân Tinh.” Cậu bé vội vàng nói.

“Hàn Vân Tinh? Lẽ nào Hàn Vân Tinh có tức nhưỡng?” Lòng Diệp Tinh động một cái.

Trên hệ ngân hà có thể là sẽ có tức nhưỡng, có điều nếu không thăm dò sâu, căn bản không thể tìm ra.

Với thực lực của Diệp Tinh mà tìm kiếm trên một tinh cầu nhỏ bé như trái đất đã tốn mấy ba tháng, chỉ riêng việc hệ ngân hà có vô số tinh cầu thôi, ai sẽ khoan thai mà tìm kiếm chứ?

Lại hỏi thêm vài câu nữa, Diệp Tinh mới dừng lại.

Nhìn hai người trước mắt, tay phải Diệp Tinh vung lên, sau đó một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt cậu bé.

“Đây là thù lao dành cho việc em trả lời câu hỏi của anh.”

Soạt!

Sau khi nói xong, bóng Diệp Tinh lập tức biến mất không thấy.

Trong phòng, hai anh em nhìn Diệp Tinh bỗng nhiên biến mất, ngây ra.

“Anh hai, đây là nhẫn không gian.” Mắt bé gái sáng long lanh, nhìn chằm chằm nhẫn không gian.

Bé biết có nhẫn không gian, có điều nếu muốn có được nhẫn không gian thì phải có thân phận nhất định.

Nghe thấy tiếng nói của em gái mình, cậu bé nháy mắt phản ứng lại, cậu lập tức kiểm tra nhẫn không gian, trong mắt lộ ra vẻ chấn động.

“Tiểu Đình, chúng ta gặp được cơ duyên lớn rồi.” sau khi cậu bé khiếp sợ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vô cùng kích động.

Bên trong nhẫn không gian, có rất nhiều linh quả, trong những linh quả này đều ẩn chứa linh lực vô cùng phong phú, đoán chừng có thể khiến cho cậu bé và em gái mình tu luyện một thời gian rất dài.

Tùy ý lấy một linh quả ra thôi trong đó cũng ẩn chứa linh lực bỏ xa những quả mà trước đây cậu mang về.

Cậu bé nhìn về phía Diệp Tinh biến mất, lòng kích động.

“Cảm ơn!”

Nguyện vọng lớn nhất trước đây của cậu là khiến cho em gái mình không còn đau đớn nữa, giờ đây chỉ trong thời gian ngắn ngủi, em gái cậu đã hoàn toàn khôi phục, không những đau đớn biến mất, thậm chí còn mọc ra hai chân, hoàn toàn biến thành một người bình thường.

Giờ đây trên người cậu bé còn có một lượng lớn linh quả.

Đối với cậu mà nói, cuộc sống u ám của cậu nháy mắt đã tràn ngập ánh sáng.
Chương 676 Cung điện bất diệt 2

“Tiểu Đình, ngày mai anh đưa em đi làm thủ tục nhập học.” cậu bé cười nói.

“Thật ư?” Nghe vậy, trên mặt cô bé lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

“Ừ, bây giờ em đã khôi phục bình thừng, tất nhiên có thể đi học.” Cậu bé cười nói.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, vận mệnh của hai anh em họ đã xảy ra thay đổi cực lớn.

...

“Tức nhưỡng trên Hàn Vân Tinh.” Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

“Không biết ở nơi nào?”

Mặc dù có khả năng có tức nhưỡng, nhưng cũng có khả năng số tức nhưỡng đó đều bị cha cậu bé lấy đi rồi.

Tức nhưỡng đối với hắn mà nói vô cùng trân quý, vậy nên trước khi rời đi hắn đã để lại cho hai anh em họ một lượng lớn tài nguyên tu luyện, số tài nguyên đó đủ để cho hai anh em họ tu luyện tới Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong.

Số tài nguyên đó đối với Diệp Tinh mà nói hoàn toàn là hạt cát trong sa mạc, căn bản không đáng nhắc tới.

Trong lòng nghĩ vậy, phi hành khí nhanh chóng bay tới một nơi.

Đây là một tòa cung điện được xây dựng theo kiến trúc cổ xưa, chỉ có điều trên đó có rất nhiều vết xước, lốm đốm loang lổ, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.

Nếu dùng tay chạm một cái, hoàn toàn có thể cảm nhận được cảm giác lạnh đến thấu xương của tòa cung điện mục nát này.

Đây là một di tích viễn cổ tồn tại trên trái đất, Diệp Tinh cũng lấy được vài thứ trong đó.

Lúc này nơi đây giống như núi Hỗn Nguyên, hoàn toàn bị phong tỏa.

Trước đây, sau khi Diệp Tinh rời khỏi núi Hỗn Nguyên, muốn nhanh chóng tìm tức nhưỡng, khiến cho Canh Kim Trúc khôi phục nhanh hơn, vậy nên đi qua nơi này cũng không tiến vào.

Bây giờ cơ bản đã khám phá hết một vòng trái đất, hắn liền tiến vào nơi này xem xét.

Nhìn cung điện bất diệt, Diệp Tinh hơi trầm tư một chút, sau đó phất tay pahir.

Vút!

Một luồng dao động kì lạ lóe lên, trực tiếp đánh vào cung điện.

Ong...

Dường như cả cung điện khẽ dao động, sau đó công kích của Diệp Tinh lập tức biến mất không thấy.

“Phòng ngự mạnh như vậy?” Sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi.

Trước đây thực lực của hắn yếu, lần đầu tiên tiến vào cung điện hoàn toàn không phá hủy được.

Nhưng giờ đây hắn đã đạt tới Hư Không Cảnh đỉnh phong, quả thật thực lực đã tiến rất xa, nhưng kết quả vẫn không tạo thành bất cứ tổn hại nào cho tòa cung điện này.

Tòa cung điện loang lổ hoen gỉ này chắc chắn đã tồn tại một thời gian rất rất dài.

“Đi!”

Bóng lay động, Diệp Tinh nhanh chóng đi vào trong.

Cả tòa cung điện nhìn từ ngoài vào không to, nhưng bên trong lại rất rộng lớn, trừ đại sảnh ra, còn có tám lối đi, chia thành tám hướng.

“Dường như tòa cung điện này có một sự thú vị rất đặc biệt.”

Diệp Tinh kiểm tra kỹ càng, trước đây tới nơi này không cảm thấy tòa cung điện này có vấn đề gì, giờ đây thực lực của Diệp Tinh mạnh hơn, lại cảm nhận được tòa cung điện này dường như tuần hoàn theo một loại quy tắc nào đó của vũ trụ.

Vừa đi vừa xem, rất nhanh Diệp Tinh đã đi tới một nơi.

Nơi này có một bức tường, trên trường có một vài chữ viết, giống như trực tiếp in lên trên vậy.

Một chút linh lực tản ra, Diệp Tinh chạm vào những chữ này.

Ong....

Lúc vừa mới chạm vào, bỗng nhiên trên mấy chữ đó lóe lên một tia sáng, sau đó một số dao động vô hình bao phủ lên người Diệp Tinh, trong đầu hắn hiện lên một số thông tin.

“Thiên đạo chi khai, địa động chi nguyên....”

Một dòng thông tin kì lạ xuất hiện trong đầu Diệp Tinh.

“Quyển kinh văn này có ý gì?” Diệp Tinh thầm nói trong lòng.

Trong cung điện khổng lồ, vậy mà chỉ có một quyển kinh văn giống như quy tắc nào đó.

Tay phải hắn nắm chặt, bí tịch sứt mẻ trước đây hắn lấy được trong cung điện cũng xuất hiện trên tay hắn.

“Nguy cơ....động loạn....”

“Ma trụ đen....giáng xuống....nạn.....nổi dậy......”

Từng chữ từng chữ xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

Đây là thứ trước đây hắn lấy được trong cung điện, hơn nữa thông tin ghi chép trên đó là về ngày tận thế đen tối của trái đất.

“Hửm? Không đúng!”

Nhìn chữ viết, trong lòng Diệp Tinh bỗng nhiên xuất hiện nghi ngờ, hắn cảm thấy bản thân mình vẫn luôn bỏ quên điều gì đó.

“Là thứ gì?” Diệp Tinh lặng lẽ suy nghĩ, hắn nhìn cung điện tràn ngập ý vị kì lạ, trong mắt bỗng tản ra một tia sáng.

“Lớp phòng ngự của tòa cung điện này mạnh như vậy, thậm chí đến mình cũng không phá hỏng được, nếu muốn phá hủy, ít nhất cần cường giả Bất Tử Cảnh, thậm chí có thể cường giả Bất Tử Cảnh cũng không phá được!”

Diệp Tinh dùng tay chạm vào cung điện, dưới tay hắn, tòa cung điện này chẳng có chút phản ứng nào, căn bản không thể phá hỏng.

“Vậy nên mình vẫn luôn hiểu sai!”

Trước đây Diệp Tinh vẫn luôn cho rằng thông tin ghi chép nguy cơ tai họa của tòa cung điện này là cột đen khổng lồ di cung Hạo Nguyên giáng xuống, trái đất mới xuất hiện ngày tận thế đen tối.

Nhưng giờ hắn biết đó chỉ là một cuộc tuyển chọn thiên tài của tinh cầu thất lạc mà thôi, những cột đen khổng lồ đó chỉ để tuyển chọn thiên tài Thiên Huyền Cảnh!

Thiên Huyền Cảnh, ở trong vũ trụ rất yếu.

Chỉ là một loại đẳng cấp, sao có thể để cho tòa cung điện này đặc biệt ghi chép lại được!

“Lẽ nào cột đen khổng lồ mà điển tịch này ghi chép không phải là cột đen khổng lồ trên trái đất, mà là ở nơi khác?” Diệp Tinh suy nghĩ, trong lòng lại xuất hiện một suy nghĩ kinh người.

“Nếu vậy thì năm Thiên Hạo đó cùng với cột đen khổng lồ chưa biến cũng liên kết lại thành một với nhau!”

Thời đại tồn tại chưa được biết đó của trái đất dường như xảy ra chuyện gì đó.

Một lúc lâu sau, Diệp Tinh thi lại tâm trạng khiếm sợ trong lòng.
Chương 677 Kim Hồn, Nguyên Lam, Côn Dương

Mặc dù hiểu hơn một chút, nhưng nghi ngờ trong lòng Diệp Tinh ngày càng nhiều.

“Thôi, không nghĩ nữa, đợi sau này xem có thể tìm thêm được chút tin tức nào không.” Diệp Tinh lắc đầu.

Tin tức mà hắn biết có hạn, căn bản không tra ra điều gì.

Sau khi xem xét tòa cung điện này một lượt, Diệp Tinh rời đi.

...

Tô Châu, , Lâm Tiểu Ngư đang tu luyện trong sân biệt thự, bóng Diệp Tinh lóe lên, trực tiếp xuất hiện.

“Diệp Tinh, anh về rồi?” Lâm Tiểu Ngư dừng tu luyện, bước lên trước nói.

“Thế nào, có thu hoạch không?”

Về việc Canh Kim Trúc và Canh kim trùng, tất nhiên Diệp Tinh không giấu diếm gì Lâm Tiểu Ngư.

“Tìm được một ít tức nhưỡng.” Diệp Tinh cười nói.

Lúc này, trong bảo vật thuộc tính không gian của hắn có rất nhiều tức nhưỡng đang tụ lại một chỗ, Canh Kim Trúc đang phát triển bên trên, trông có vẻ đã khôi phục ít nhiều.

Theo thời gian dịch chuyển, chắc chắn Canh Kim Trúc này sẽ từ từ khôi phục.

“Bố mẹ đâu?” Diệp Tinh tùy ý hỏi.

“Ba mẹ tới chỗ tài nguyên tu luyện rồi.” Lâm Tiểu Ngư cười, nói.

Diệp Tinh gật đầu, Diệp Kiến An và Lưu Mai vẫn luôn rất hứng thú với việc phát tài nguyê.

Tất nhiên Diệp Tinh cũng giữ thái độ ủng hộ, giờ ba mẹ hắn cũng không có việc gì làm, cứ luôn nhàn rỗi chắc chắn sẽ sốt ruột.

“Ting!”

Nói vài câu, bỗng nhiên đồng hồ của Diệp Tinh vang lên.

Xem tin nhắn một chút, nụ cười trên mặt Diệp Tinh lập tức biến mất.

“Diệp Tinh, sao vậy?” Lâm Tiểu Ngư cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng hỏi.

“Đám người Hắc Nguyên tìm được thế lực sau màn đối phó với trái đất rồi.” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Một nơi trên hệ ngân hà, lúc này có năm Bất Tử Cảnh đang tụ tập lại một chỗ.

Thân hình năm vị cường giả này khác nhau, chia thành hai người một đội đứng đó.

Một người đàn ông trung niên trên mặt có bí văn màu tím trong đó là Hắc Nguyên, bên cạnh ông ta là một người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng.

Ba người khác, một người là người đàn ông vạm vỡ thân cao mười mấy mét, trông giống người trái đất,nhưng lại chỉ có một mắt, sau lưng còn có một chiếc đuôi, trông cả người vô cùng vạm vỡ, giống như một ngọn núi.

Một người đàn ông da toàn thân màu xanh, cao ba mét, trên người mặc áo giáo màu vàng, sau lưng còn có một thanh trường kiếm.

Một người là người đàn ông viên nhân tộc, trên mặt có bí văn màu xanh lam, trên người còn có rất nhiều lông.

Năm cường giả đứng đó, trên thân ẩn chứa một luồng khí thế dao động cực kì khủng bố.

“Haha, Kim Hồn, không ngờ các ngươi lại tụ lại với nhau trong tình huống này.” Người đàn ông mặt mặt lạnh lùng nhìn người đàn ông vạm vỡ cười to.

“Haha, ngươi nói chuyện thật khó nghe.” Người đàn ông mặt lạnh cũng không giận, ánh mắt ông ta chuyển động, sau đó cười nói: “Nghe nói trước đây lúc Diệp Tinh vừa mới nổi dậy đã tham gia sự kiện thu nhận nhân tài của gia tộc Kim Hồn ngươi tổ chức, vốn dĩ Diệp Tinh có thể tham gia, nhưng vì con trai ngươi, khiến cho Diệp Tinh cưỡng chế bị loại, giờ đây Diệp Tinh đã trở thành chủ Thiên Lan Giới, giờ ngươi có cảm nhận gì? Nói thử nghe xem?”

Ông ta nhìn Kim Hồn, mong chờ nhìn thấy biểu tình thay đổi.

“Hừ! Tutton, đây là việc của Thiên Lan Giới bọn ta, liên quan gì tới ngươi?” Kim Hồn lạnh giọng nói.

Trong đáy mắt ông ta lúc này đang đè xuống một tia tức giận.

“Ba Quân ngu xuẩn!”

Vừa nghĩ tới Diệp Tinh, ông ta đã cảm thấy ruột gan đau đớn, bây giờ Diệp Tinh có thân phận gì? Thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện của thành Thời Không, chỉ trong hai mươi mấy năm đã tiến vào thất trọng thiên thành Thời Không, tốc độ tu luyện thậm chí còn vượt qua cả Hỗn Vũ, chắc chắn là đệ nhất thiên tài của thành Thời Không!

Giờ đây đột phá Hư Không Cảnh, thậm chí có cường giả Bất Tử Cảnh lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian hoàn chỉnh đi theo bảo vệ!

Bọn không có bất cứ sức phản kháng nào khi đối mặt với cường giả như vậy!

Nếu không có gì bất ngờ, tương lai ít nhất Diệp Tinh sẽ trở thành một cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp!

Thiên tài như vậy vốn đã sớm được gia tộc bất tử Kim Hồn bọn họ thu nhận, như vậy gia tộc bất tử Kim Hồn bọn họ cũng có chút liên quan.

Đợi sau khi Diệp Tinh lớn mạnh, gia tộc bọn họ sẽ có được các nhiều lợi ích hơn.

Nhưng vì Ba Quân, Diệp Tinh chẳng có chút quan hệ gì với gia tộc bọn họ cả, giờ đây Diệp Tinh càng chói mắt, trong lòng ông ta càng tức giận.

Cơ hội tốt như vậy bị bỏ phí, kế hoạch tiến thêm bước nữa của gia tộc Kim Hồn ông đã bị ngâm nước cả rồi.

Ba Quân đáng thương hiện giờ bị ông ta đày tới một tinh cầu tồi tệ hơn để đào khoáng sản rồi.

“Haha, ta chỉ cảm thán mà thôi. Thiên tài như vậy ta chỉ ước được kết gia ngay lập tức, chắc chắn không thể đẩy ra ngoài.” Tutton cười nhẹ nói, rất vừa lòng nhìn sắc mặt Kim Hồn thay đổi.

“Tutton, có phải ngươi tìm chết không!” Kim Hồn nhìn Tutton, tức giận hừ một tiếng.

“Kim Hồn, ngươi cho rằng bây giờ vẫn là mấy chục nghìn năm trước ư? Có thể trước đây ngươi có khả năng giết ta, nhưng bây giờ thì chưa chắc.” Tutton cười nhạt nói.

Trong mắt ông ta lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.

Lúc ông ta còn chưa phát triển, Kim Hồn đã là một cường giả Bất Tử Cảnh, ông ta và gia tộc Kim Hồn có sinh ra chút mâu thuẫn, thậm chí cuối cùng Kim Hồn còn ra tay, may ông ta chạy nhanh, suýt chút nữa đã bị đánh ngã, vậy nên trong lòng chẳng có tý hảo cảm nào với Kim Hồn.

Oành!

Lời vừa nói xong, khí thế dao động trên người Tutton tản ra, trực tiếp đánh về phía Kim Hồn.

Dưới luồng khí thế dao động này, sắc mặt Kim Hồn thay đổi. Khí thế này mạnh hơn ông ta!

Cho dù là giữa các cường giả Bất Tử Cảnh bình thương với nhau cũng có khác biệt, bí pháp, công pháp....mọi phương diện đều có thể tạo thành sự cách biệt về thực lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK