Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 786 Quả duyên thọ! Một trăm ngàn năm tuổi thọ! 2

Chỉ trong vòng mười ngày mà Diệp Tinh đã lấy được mười mấy hộp bảo vật, anh ta lúc đầu còn khiếp sợ, nhưng đến hiện tại đã hoàn toàn chết lặng.

“Vận khí của ta từ khi nào lại kém như thế này cơ chứ?”

Ánh mắt Húc Hồn hiện lên vẻ nghi hoặc, anh ta cũng bắt đầu hoài nghi chính bản thân mình.

Mười ngày rồi mà anh ta vẫn không thu hoạch được gì cả.

Phải biết là trong tay anh ta còn có cả chuột kim bảo trong truyền thuyết.

“Chẳng lẽ Diệp Tinh thực sự là con trai của may mắn sao?”

Dường như tất cả mọi may mắn của họ đều chạy tới hết bên người Diệp Tinh, mọi bảo vật đều chủ động xuất hiện trước mắt Diệp Tinh, bọn họ luôn luôn là người đi sau.

“Chít chít!” Chuột kim bảo kêu lên hai tiếng, ấm ức nằm gục trên bả vai Húc Hồn.

Mỗi lần nó phát hiện ra bảo vật đều bị Diệp Tinh lấy trước.

“Anh Diệp Tinh, anh lợi hại quá. Bây giờ em tuyên bố, tỉ số tìm bảo giữa anh và anh trai em đang là 14- 0.” Viên Viên hưng phấn nói.

Vừa rồi có hai hộp bảo vật xuất hiện cùng một lúc, thế là Diệp Tinh cho Viên Viên một hộp, cô bé có được một loại quả quý.

Nghe được giọng nói của em gái mình, Húc Hồn lập tức đen mặt lại.

Anh ta nhìn em gái mình, không nhịn được lệ rơi đầy mặt, em gái đã không còn là em gái mình nữa rồi.

Diệp Tinh cũng không để ý đến mấy người này, hắn tươi cười cất bảo vật vào trong nhẫn không gian.

“Tản ra dao động?” Diệp Tinh kiểm tra một chút.

Những hộp bảo vật này dường như đều tản ra dao động không gian, dao động sinh mệnh, ngoài ra còn có cả dao động vận mệnh... tất cả những hộp bảo vật đều được hắn mở ra hết, vô cùng kỳ lạ.

Giống như là những hộp bảo vật này được chuẩn bị đặc biệt cho hắn vậy.

“Diệp Tinh, nếu như ngươi mở ra được bảo vật mà ngươi không cần thì có thể nói cho ta biết, ta sẵn sàng đổi lấy bằng mọi giá.” Húc Hồn đứng cách đó không xa, sắc mặt đã khôi phục lại như bình thường. Anh ta nhìn Diệp Tinh, trịnh trọng nói.

Anh ta là thiên tài đỉnh cấp của gia tộc Hư Mạc, trên người cũng có không ít bảo vật.

Phải biết rằng, hắn không những nắm giữ đạo tắc hắc ám mà còn có cả thiên phú đạo tắc quang minh, tương lai hoàn toàn có hi vọng đạt tới Đạo chủ cảnh! Là người được gia tộc Hư Mạc vô cùng coi trọng.

Thành Thời Không đào tạo vô số thiên tài, tài nguyên mà Diệp Tinh lấy được tính ra cũng không thể bằng Húc Hồn.

“Được.” Diệp Tinh gật đầu cười.

Trước kia hắn cũng đã từng trao đổi bảo vật với Húc Hồn.

Có những bảo vật hắn không cần, nhưng lại có tác dụng với Húc Hồn, trên người Húc Hồn cũng có không ít bảo vật mà hắn cần.

Trong lòng khẽ động, dao động Sinh mệnh toát ra, tiến vào trong không gian giới tử.

Phân thân đạo tắc của Diệp Tinh trực tiếp tản ra đạo tắc không gian, tiếp xúc với chiếc hộp.

Từng hình vẽ kỳ dị lại bắt đầu xuất hiện, ý thức của phân thân đạo tắc của Diệp Tinh nhanh chóng chìm vào trong đó, lập tức phá giải.

“Két.”

Ba phút sau, một hình vẽ hoàn hảo xuất hiện. Sau khi hình vẽ này hiện ra, những bí văn kỳ dị trên chiếc hộp đều biến mất hết.

Diệp Tinh không lãng phí thời gian, nhanh chóng mở ra.

Lúc trước hắn còn âm thầm mong đợi, nhưng khi số lượng hộp bảo vật ngày càng nhiều lên thì hắn mở ra cũng chỉ nhìn theo thói quen mà thôi.

Chiếc hộp mở ra, một quả màu trắng xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

Bên trên quả màu trắng này có những đường viền vặn vẹo, tổng cộng có mười đường viền, phía trên nó còn tản ra những dao động vô cùng mãnh liệt.

“Đây là...”

Diệp Tinh nhìn loại quả trước mặt, đầu tiên là sửng sốt một chút, dường như không thể tin vào mắt mình. Ngay sau đó, trong mắt hắn tràn đầy vẻ kinh ngạc và sung sướng!

“Quả duyên thọ! Đây chính là quả duyên thọ!”

Quả duyên thọ, màu trắng, ẩn chứa lực sinh mệnh dồi dào, bên trên vỏ là mười đường vân, phân thành mười múi, mỗi múi có thể gia tăng mười ngàn năm tuổi thọ, nếu ăn hết thì có thể gia tăng một trăm ngàn năm tuổi thọ!

Hàng loạt thông tin xuất hiện trong đầu Diệp Tinh, thứ quả trước mắt này giống hệt như những ghi chép về quả duyên thọ!

Quả duyên thọ mơ ước bao lâu đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Diệp Tinh không chút do dự, nhanh chóng thu vào bên trong không gian thuộc tính bảo vật.

“Ha ha, không ngờ mình thực sự tìm được quả duyên thọ!” Nhìn quả duyên thọ nằm yên lặng trong không gian thuộc tính bảo vật, trong lòng Diệp Tinh kích động vô cùng.

Quả duyên thọ này có thể tăng tuổi thọ của cha mẹ hắn lên mấy chục ngàn năm, vậy thì trong chục ngàn năm này hắn hoàn toàn có thể đi tìm những phương pháp khác để tiếp tục kéo dài tuổi thọ của cha mẹ.

Diệp Tinh không sợ không có cách, hắn chỉ sợ mình không có nhiều thời gian để giải quyết vấn đề tuổi thọ của cha mẹ.

Dù sao thì tới khi tuổi thọ đến hạn thì cha mẹ hắn sẽ không còn tồn tại được nữa.

Có khí lưu màu xám ở đây, thiên phú tu luyện của hắn sẽ càng ngày càng mạnh, thực lực cũng càng ngày càng tăng! Dựa vào khí lưu màu xám, Diệp Tinh nắm chắc tương lai mình nhất định sẽ trở thành Đại đạo chi chủ!

“Tiếp tục tìm, nói không chừng mình có thể tìm được thêm quả nữa!” Diệp Tinh vô cùng mong đợi.

Vút! Vút!

Nhóm người Diệp Tinh nhanh chóng đi xuyên qua luồng khí lưu màu đen.

“Diệp Tinh, đi qua đoạn đường kia sẽ tiến vào nội bộ của Bất tử giới.” Đi được một đoạn, Mặc Uyên nói.

“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn về phía vực sâu không thấy đáy.

Lúc này, lục hấp dẫn trên người hắn càng lúc càng mãnh liệt, đến cả từng tế bào trong thân thể cũng đang sôi trào.

“Rốt cuộc là thứ gì đã hấp dẫn mình?” Diệp Tinh trầm ngâm.

Vực sâu hắc ám nhất định có thứ gì đó!

Trong phạm vi của bọn họ có một người đàn ông trung niên xuất hiện, người này trên mặt đầy là lân giáp màu đen.
Chương 787 Dị tộc ám sát

Nhưng nhóm Diệp Tinh cũng không để ý đến ông ta.

Mười ngày tìm kiếm bảo vật, bọn họ cũng gặp không ít cường giả tới đây thử vận may rồi.

“Đó là... Diệp Tinh?” Người đàn ông trung niên nhìn thấy Diệp Tinh thì hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó cả người lại lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Diệp Tinh tới Bất Tử giới?” Bóng dáng này đứng đằng xa, nhìn về phía này, nhanh chóng bấm máy truyền tin trong tay.

“Liên lạc với chủ nhân!”

...

Đây là một vùng lãnh thổ rộng lớn bát ngát, các thế lực lớn không ngừng tranh đấu, sức trẻ không ngừng vươn lên.

Lãnh thổ của nhân tộc rất lớn, không ai dám nói mình đã đi tất cả các vị diện.

Nơi này có một phủ đệ rất lớn, bên trong phủ có một người đang ngồi, thân thể tỏa ra một luồng dao động mạnh mẽ, hiển nhiên là một cường giả Bất tử cảnh.

“Hả?” Bỗng nhiên vị cường giả này Bất tử cảnh này cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay, trong mắt lộ ra chút ngạc nhiên.

“Thiên tài tuyệt thế của nhân tộc lại xuất hiện ở Bất Tử giới của đại lục Tân Nguyệt?” Vị cường giả Bất tử cảnh này nhìn giống như một người sói, cả người phủ một lớp lông vàng, nhưng hình dáng cũng giống con người.

Không ai biết người này thuộc về một tộc quần khác!

Mặc dù muốn xâm nhập vào những tộc quần khác là một chuyện rất khó, nhưng nếu như bỏ công bỏ sức, tiêu tốn một khoảng thời gian nhất định thì vẫn có thể làm được.

“Ankanda đã lĩnh ngộ được đạo tắc thời gian, thực lực ở trong nhóm cường giả Bất tử cảnh cũng coi như là cường đại, là một trong hai người mạnh nhất mà ta kiểm soát. Hắn nắm giữ cấm đoán thời gian, thậm chí còn được ban tặng bảo vật kia, cũng là một trong những thiên tài thích hợp làm ám sát nhất! Bây giờ tình cờ lại gặp được Diệp Tinh, thế này chẳng lẽ là đến cả ông trời cũng muốn tên Diệp Tinh này chết sao?”

Người đàn ông người sói nghĩ tầm, trong mắt đều là vẻ kích động và vui sướng.

“Sau khi giết chết Diệp Tinh thì Ankanda hoàn toàn có cơ hội chạy thoát. Hơn nữa, chỉ cần giết chết được Diệp Tinh thì cho dù Ankanda có chết thì cũng coi như xứng đáng.”

Ở giai đoạn này, nhân tài nổi bật nhất của nhân tộc không còn nghi ngờ gì nữa mà chính là Diệp Tinh và Hỗn Vũ, hai người này trong tương lai hoàn toàn có thể trở thành cường giả Bất Tử cảnh!

Thậm chí, hai người đó đều có xác suất trở thành đại đạo chi chủ!

Nếu như trở thành đại đạo chi chủ thì thực lực của nhân tộc sẽ mạnh hơn rất nhiều, đây không phải là điều bọn họ muốn nhìn thấy.

Vốn dĩ bên cạnh Diệp Tinh có Mặc Uyên bảo vệ, bọn họ không có cơ hội, hầu hết các thủ đoạn ám sát đều không thành công.

Nhưng Ankanda lại có một bảo vật mạnh mẽ, cộng thêm cả Thời gian tĩnh chỉ (Thời gian ngừng lại), ông ta có đến hơn 80% có thể giết chết Diệp Tinh!

“Dùng tất cả mọi thủ đoạn, bằng mọi giá phải giết được Diệp Tinh!” Người đàn ông người sói hơi suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng ra lệnh!

Theo ý kiến của người này thì Diệp Tinh hoàn toàn xứng đáng để Ankanda dốc toàn bộ thực lực đi ám sát. Hơn nữa, bọn họ đang ở Bất Tử giới, cho dù Ankanda có bị bại lộ thì cũng có chút cơ hội chạy thoát!

Đây là một cơ hội ngàn năm có một, chắc chắn không ai có thể bỏ qua!

...

Bên trong Bất Tử giới, người đàn ông lân giáp kia vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi.

“Hả? Chủ nhân ra lệnh rồi?” Ông ta lập tức nhìn thông tin trên đồng hồ, trên mặt không có chút gợn sóng: “Đánh chết Diệp Tinh?”

“Bên cạnh Diệp Tinh là Mặc Uyên, thực lực của Mặc Uyên tương đương với ta, nếu như ta và hắn giao thủ thì sẽ bại lộ thực lực.” Người đàn ông trung niên bình tĩnh phân tích.

Ông ta dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng bay về phía nhóm Diệp Tinh.

“Hả?” Nhóm người Diệp Tinh đang bay thì Mặc Uyên bỗng nhíu mày một cái, ông ta nhìn về phía cách đó không xa, có một người đàn ông đang bay tới phía này.

“Ha ha, Diệp Tinh?” Người đàn ông nhìn thấy nhóm người Diệp Tinh thì mỉm cười chào hỏi.

“Ngươi là?” Mặc Uyên đứng chắn trước mặt Diệp Tinh, khẽ nhíu mày nhìn người đàn ông vừa xuất hiện.

Trên người người đàn ông kia tản ra một luồng khí thế vô cùng mãnh liệt, thậm chí còn không thấp hơn ông ta.

“Ta là...”

Người đàn ông mang theo vẻ tươi cười, sau đó, trước mặt ông ta bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu màu trắng.

Bùm!

Ngay giây phút đó, quả cầu màu trắng ki bỗng tỏa ra một sức ép khủng khiếp, điên cuồng áp sát Mặc Uyên!

Sức ép khủng khiếp đến mức không thể nào ngăn cản.

“Không ổn!” Cảm nhận được sức ép này, sắc mặt Mặc Uyên lập tức biến sắc.

Chuyện đầu tiên Mặc Uyên muốn làm chính là đẩy Diệp Tinh ra xa.

“Định!”

Ngay lúc này, một giọng nói vang lên trong hư không, sau đó mọi thứ xung quanh đột nhiên dừng lại.

Giọng nói bên tai biến mất, vẻ mặt kinh hoàng của Mặc Uyên cũng dừng lại, khí lưu màu đen cũng không chuyển động nữa.

“Ha ha, ta nắm giữ Thời gian tĩnh chỉ, lại có Lĩnh vực châu mạnh mẽ (Hạt châu lĩnh vực), không có người nào thích hợp đi giết Diệp Tinh hơn ta!” Ankanda vô cùng tự đắc.

Tất nhiên ông ta không có cách nào hoàn toàn áp chế Mặc Uyên, nhưng dựa vào Lĩnh vực châu mạnh mẽ và Thời gian tĩnh chỉ thì hoàn toàn có thể vây Mặc Uyên lại một thời gian.

Mặc Uyên muốn thoát ra phải tốn không ít thời gian, thời gian này đủ để ông ta ra tay rồi.

Tất nhiên, nếu như không phải ông ta lĩnh ngộ được đạo tắc thời gian thì chắc chắn Mặc Uyên sẽ không mắc bẫy.

Thế nên vị cường giả người sói kia mới cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời, ông trời cũng không muốn giúp Diệp Tinh.

“Nhân loại Diệp Tinh, chết đi!” Ankanda lập tức ra tay, không chút do dự mà tấn công Diệp Tinh.

Đột nhiên gặp phải biến cố này, Diệp Tinh cũng biến sắc, nhưng hắn vẫn có thể di chuyển.
Chương 788 Bảo vật bùng nổ! (1)

Ankanda vì muốn vây Mặc Uyên thật chặt nên tất cả mọi tác dụng của Thời gian tĩnh chỉ và Lĩnh vực châu đều tập trung lên người Mặc Uyên.

“Áo giáp Bạch Nguyên!”

Trong thời khắc sinh tử, Diệp Tinh lập tức khởi động áo giáp Bạch Nguyên, đồng thời cũng ăn hàng loạt loại quả chữa thương.

Áo giáp Bạch Nguyên là con át chủ bài của Diệp Tinh. Diệp Tinh biết, mình chỉ cần chặn được một đòn tấn công là được rồi.

“Chết đi!” ánh mắt Ankanda tràn ngập hưng phấn.

Loại bỏ chướng ngại cho chủ nhân, đây là thời điểm huy hoàng nhất của ông ta!

Trong tay ông ta xuất hiện một thanh trường kiếm, nhanh chóng đâm về phía Diệp Tinh, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao trùm lấy Diệp Tinh.

“Thực lực à!”

Trong thời khắc vô cùng nguy hiểm như thế này, trong lòng Diệp Tinh lại vô cùng bình tĩnh. Hắn đã gặp được rất nhiều cơ duyên, thậm chí cảm thấy bản thân mình ở trong Hư không cảnh có thể càn quét phần lớn cường giả Chân linh cảnh.

Nhưng thực lực này vẫn còn chưa đủ, trước mặt cường giả chân chính, hắn vẫn không có năng lực phản kháng.

Ầm!

Đúng lúc này, luồng khí lưu màu đen bên cạnh Ankanda điên cuồng phun trào, ngay sau đó ngưng tụ thành một đạo đao gió. Cây đao gió này dài chưa tới hai mét, nhưng khi nhìn thấy nó, ánh mắt Ankanda lập tức tràn đầy sợ hãi.

“Không!”

Đao gió vừa xuất hiện đã lập tức xuyên qua thân thể ông ta.

Thân thể Ankanda đang lao tới trước mặt Diệp Tinh cũng vì thế mà tiêu tán, bóng dáng biến mất không chút dấu vết.

“Vút!”

Tiếng gió chói tai lại vang lên, khí lưu màu đen phun trào, quấn lấy những thứ còn lại sau khi chết của Ankanda, lao thẳng vào luồng khí lưu.

“Diệp Tinh!” Mặc Uyên nhanh chóng bay tới, nhìn thấy luồng khí lưu màu đen kia thì lập tức hỏi: “Tên cường giả kia chết rồi?”

“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn luồng khí lưu màu đen trước mặt.

Sắc mặt hắn lúc này vô cùng bình tĩnh, nhưng sau lưng đều là mồ hôi lạnh.

“Dị tộc! Nhất định là cường giả dị tộc!” Mặc Uyên trầm giọng nói, ánh mắt ngập tràn sự tức giận.

Đám dị tộc này chỗ nào cũng nhúng tay vào, cho dù nhân tộc có thực lực mạnh mẽ thì cũng không thể nào tiêu diệt bọn chúng tận gốc được.

“Dị tộc?” Diệp Tinh trầm ngâm.

Nếu như vừa rồi không có áo giáp Bạch Nguyên thì vừa rồi hắn chắc chắn không có bất cứ biện pháp nào chống lại được.

“Cử một cường giả nắm giữ đạo tắc thời gian nguyên vẹn đến ám sát, dị tộc này cũng dám sai người thật đấy.” Mặc Uyên trầm giọng nói, lúc này thân thể ông ta vẫn vô cùng căng thẳng, không buông lỏng cảnh giác một chút nào.

“Viên Viên!” Không tới một giây sau, nhóm của Húc Hồn đã lập tức bay tới. Anh ta vội vàng đến bên cạnh em gái mình, lo lắng cô bé bị thương.

“Anh, em không sao.” Viên Viên cười hì hì: “Trên người em có rất nhiều phương pháp phòng ngự.”

Cô bé nhìn Diệp Tinh, tươi cười nói tiếp: “Anh Diệp Tinh đúng là vận may nghịch thiên, có một cường giả muốn giết anh Diệp Tinh, nhưng cuối cùng lại thành tự mình đi vào chỗ chết!”

Diệp Tinh nghe Viên Viên nói thế thì trong lòng khẽ động.

“Chẳng lẽ đao gió vừa rồi xuất hiện để bảo vệ mình?” Trong lòng hắn bỗng xuất hiện một ý tưởng kinh người.

Những hộp bảo vật không ngừng xuất hiện trước mặt hắn, thậm chí một vị cường giả Bất tử cảnh muốn áp sát hắn thì còn chưa đến gần đã bị đao gió chém chết, chuyện này giống như có ai đứng đằng sau thao túng vậy.

Tất nhiên, người đứng đằng sau thao túng dường như đứng về phía Diệp Tinh. Nhưng bởi vì không biết nên Diệp Tinh vẫn cứ cảm thấy trong lòng bất an.

Mặc Uyên đứng bên cạnh Diệp Tinh, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Diệp Tinh, tên cường giả vừa rồi rất có thể là người của dị tộc, nhất định phải báo chuyện này cho thành Thời Không. Thông qua tên cường giả này, nói không chừng có thể điều tra được một số kẻ dị tộc đang mai phục ở nhân tộc chúng ta.”

Một cường giả bị bại lộ nói không chừng có thể khiến cho cả một dị tộc bị bại lộ. Không tới lúc mấu chốt thì đám dị tộc này sẽ không làm ra những hành động thiếu suy nghĩ.

“Còn nữa, nếu như dị tộc ra tay thì chắc chắn bọn chúng đã biết được tung tích của ngươi. Tên cường giả này chết thì nói không chừng còn có những tên cường giả khác, Diệp Tinh, chúng ta không thể tiếp tục ở lại Bất Tử giới nữa.

Mặc Uyên không cần biết Bất Tử giới có cơ duyên gì với Diệp Tinh, nhiệm vụ hàng đầu của ông ta là phải đảm bảo an toàn cho hắn, mà nơi này bây giờ đã không còn an toàn nữa.

“Được!” Diệp Tinh không chút do dự, trực tiếp gật đầu.

Hắn vẫn cảm nhận được lực hấp dẫn, nhưng cho dù nơi này thực sự có cơ duyên thì hắn cũng không thể tiếp tục ở lại nữa.

Nếu những lời Mặc Uyên nói là thật, nếu như lát nữa lại có thêm một cường giả nữa ra tay thì Diệp Tinh không chắc mình có thể chạy thoát.

Cơ duyên quan trọng, nhưng tính mạng còn quan trọng hơn.

Diệp Tinh nhìn về phía cách đó không xa, khí lưu màu đen bên trong đó phun trào điên cuồng, đó là khu vực bên trong của Bất Tử giới!

Khu vực bên trong tất nhiên thần bí hơn bên ngoài, bảo vậy cũng nhiều hơn.

Khí lưu màu đen tiếp tục phun ra, hình như chính nó đã hấp dẫn lực chú ý của Diệp Tinh.

“Chờ sau này thực lực cường đại rồi lại tới thăm dò một lần nữa!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, nhanh chóng đưa ra quyết định.

Hư không cảnh có thể cảm nhận được lực hấp dẫn, đạt tới Chân linh cảnh chắc chắn cũng có thể cảm nhận được, chỉ cần cảnh giới ở dưới Bất tử cảnh là được rồi.

Sau khi quyết định xong, Diệp Tinh không chút do dự, xoay người chuẩn bị rời đi.

Ong...

Ngay lúc hắn quay người lại thì khu vực bên trong Bất Tử giới đột nhiên điên cuồng khuấy động, những dao động kỳ dị thoáng qua.

Những dao động này vụt qua, sau đó khí lưu màu đen tách ra, đủ loại ánh sáng chói mắt nhanh chóng xuất hiện.
Chương 789 Bảo vật bùng nổ! (2)

Dao động này không chỉ xuất hiện ở một nơi, ánh sáng cũng không phải chỉ ở một vùng, mà tồn tại ở khắp mọi nơi.

“Đây là...” Cảm nhận được dao động này, không chỉ có Diệp Tinh, mà cả Mặc Uyên, Lý Kham Tư, Húc Hồn đều lộ ra vẻ khó tin.

Trước mặt bọn họ, những chiếc hộp bảo vật tỏa ra ánh sáng rực rỡ không ngừng xuất hiện.

“Hộp bảo vật!” Ánh mắt mọi người lập tức đỏ lên.

Một, hai, ba bốn...

Rất nhiều rất nhiều những chiếc hộp bảo vật tùy tiện xuất hiện, có mười lăm hộp1

Phải biết rằng trước đó tất cả số hộp Diệp Tinh lấy được chỉ là mười bốn.

Cường giả Bất tử cảnh tiến vào Bất Tử giới, tìm được một hộp bảo vật cũng là thu hoạch lớn lắm rồi, thế mà nơi này lại xuất hiện nhiều như thế.

“Waaa! Nhiều hộp bảo vật quá!” Viên Viên hô lên, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Ánh mắt cô bé lấp lánh, vô cùng mê đắm.

Vút! Vút! Vút!

Cô bé vừa nói xong thì có mấy bóng người nhanh chóng bay về phía bảo vật.

“Diệp Tinh, Mặc Uyên, mười lăm hộp bảo vật, chúng ta có năm người, mỗi người ba cái!” Lý Kham Tư trầm giọng.

Cho dù là anh em ruột thì cũng phải tính toán rõ ràng.

Bảo vật xuất hiện trước mặt ai thì là của người đó, nhưng bây giờ bảo vật nằm ở phía xa, đang là vật vô chủ.

Năm người bọn họ làm sao có thể chiến đấu với nhau chứ? Hơn nữa Viên Viên chỉ là một cô bé, thực lực yếu nhất.

“Được.” Diệp Tinh gật đầu.

“Ta đồng ý!” Mặc Uyên cũng gật đầu.

Bốn người lập tức bay về phía hộp bảo vật.

“Wa, nhiều hộp bảo vật quá, sao lại xuất hiện nhiều hộp bảo vật như thế chứ! Wa... Ơ... Ơ ơ ơ, đợi em một chút!”

Viên Viên không ngừng cảm thán, nhưng thấy nhóm người Diệp Tinh lao về hướng hộp bảo vật thì cô bé cũng nhanh chóng bay tới.

Chậm chân một chút là bảo vật sẽ bị đoạt mất.

Diệp Tinh bay tới khu vực bên trong của Bất Tử giới, đang định cầm lấy ba hộp bảo vật.

Bùm!

Đúng lúc này, lực hấp dẫn trên người hắn đột nhiên tăng vọt!

Luồng khí lưu màu đen điên cuồng phun trào, sau đó, bên cạnh người hắn lại xuất hiện một vòng xoáy màu đen cực lớn.

Khi Diệp Tinh đến gần bên trong, lực hấp dẫn trên người chợt tăng vọt!

Ở bên cạnh hắn lại xuất hiện một vòng xoáy màu đen thật lớn!

Một lực thôn phệ khủng bố đánh úp lại, tác dụng lên thân thể của hắn.

\- Rống!

Sau khi vòng xoáy xuất hiện, còn có một tiếng gầm nhẹ không ngừng truyền đến, truyền vào trong đầu Diệp Tinh.

Tiếng gầm nhẹ này dường như còn mang theo một tia hưng phấn.

Lời đồn có người Bất Tử giới nghe được tiếng gầm giận dữ không biết đến từ đâu, hiện tại Diệp Tinh cũng nghe được.

\- Không hay rồi!

Diệp Tinh cảm thấy lực hút này thật lớn, sắc mặt đại biến!

\- Diệp Tinh!

Đột nhiên biến cố xuất hiện ngoài dự liệu của mọi người, mấu chốt là lập tức xuất hiện 15 hộp bảo vật, ánh mắt tất cả bọn họ đều đặt ở trên hộp bảo vật, căn bản không nghĩ tới sẽ xuất hiện nguy cơ.

Trên thực tế cái này cũng rất bình thường, bất kỳ một bảo vật bên trong những hộp bảo vật này đều có lực hấp dẫn rất lớn đối với cường giả bất tử cảnh.

Hơn nữa ở Bất Tử giới, hộp bảo vật cũng sẽ không xuất hiện cùng với nguy hiểm, cho nên tất cả bọn họ đều buông lỏng cảnh giác.

Nhưng bọn họ cũng nhanh chóng phản ứng.

Tay phải Mặc Uyên nắm chặt, vòng xoáy màu đen trong hư không bắt đầu nhanh chóng sụp đổ,ông ta muốn phá hủy cái vòng xoáy này.

Thế nhưng, mặc dù hư không không ngừng sụp đổ, vòng xoáy này lại không bị ảnh hưởng gì.

Lúc này cách Diệp Tinh gần nhất là Húc Hồn, tuy rằng anh ta luôn đen mặt nhìn Diệp Tinh, luôn cho rằng Diệp Tinh bắt cóc em gái của mình, nhưng hiện tại lại không chút do dự.

\- Dây thừng vàng!

Sau khi vòng xoáy xuất hiện, một cái dây thừng màu vàng trên người anh ta bỗng nhiên xuất hiện, sau khi sợi dây này xuất hiện một đầu trong đó trong nháy mắt liền đi tới trước người Diệp Tinh, quấn quanh thân thể của hắn.

Đầu dây thừng khác bị Húc Hồn gắt gao nắm trong tay.

Lực thôn phệ thật lớn truyền đến, vòng xoáy này đang điên cuồng hấp thu, thế nhưng dây thừng vàng lại tự chủ ngăn cản lại, muốn cứu Diệp Tinh ra.

Trong tình huống như vậy, dây thừng vàng thực sự rất có tác dụng.

Đây là một trong vài loại lá bài tẩy cường đại nhất của Húc Hồn, là gia tộc Hư Mạc chuẩn bị cho anh ta!

Nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng Mặc Uyên thở phào nhẹ nhõm, ông ta nhanh chóng bay về phía Diệp Tinh.

\- Diệp Tinh, ngươi nhanh chóng bay ra! Húc Hồn nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói.

Không cần Húc Hồn nói, Diệp Tinh cũng đang toàn lực thúc giục đạo tắc, thân thể chậm rãi rời khỏi vòng xoáy màu đen.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên ở bên cạnh Húc Hồn, khí lưu màu đen điên cuồng bắt đầu khởi động, lập tức ngưng tụ thành một đạo phong nhận.

Toàn bộ phong nhận chỉ dài không tới hai mét, nhưng lại tản ra dao động cực kỳ mãnh liệt.

\- Là phong nhận Bất Tử giới! Nhìn thấy phong nhận này xuất hiện, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Lúc trước phong nhận đánh chết vị cường giả ngoại tộc ra tay kia, tương đương với cứu Diệp Tinh, nhưng hiện tại lại công kích người cứu Diệp Tinh.

Xẹt!

Sau khi phong nhận xuất hiện, trong nháy mắt liền xẹt qua thân thể Húc Hồn.

\- Hừ! Khuôn mặt Húc Hồn lại không thay đổi, hừ lạnh một tiếng.

Xoẹt.

Trên người anh ta tự chủ xuất hiện một tấm màng phòng ngự màu trắng, đạo phong nhận này xẹt qua tấm màng này mà không làm gì được, trên màng mỏng ngay cả một khe nứt cũng không có!

Anh ta là thiên tài đỉnh cấp của gia tộc Hư Mạc, gia tộc tự nhiên không chút keo kiệt cho anh ta rất nhiều biện pháp phòng ngự, cho nên anh ta mới dám tìm bảo vật ở Bất Tử giới này.

Tấm màng này thậm chí là do một vị tồn tại của gia tộc bọn họ vượt qua cả đại đạo chi chủ đỉnh cấp sáng tạo ra, vì anh ta mà chuẩn bị!

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Chương 790 Ẩn số (1)

Tại đây sau khi công kích mất hiệu lực, bỗng nhiên lại có ba luồng khí lưu màu đen ở chỗ khác bắt đầu điên cuồng khởi động, lập tức ngưng tụ thành từng đạo phong nhận, ba đạo phong nhận này xuất hiện ở cùng một khu vực, sau đó đồng thời chỗ đánh tới một chỗ của dây thừng vàng.

Thấy công kích Húc Hồn không có hiệu quả, những phong nhận này lại công kích thừng vàng! Giống như có một đôi tay khống chế sau lưng vậy.

"Rương rương!" Dưới những lưỡi gió này, trên dây thừng vàng trực tiếp xuất hiện một lỗ hổng.

\- Không hay rồi! Thấy thế, sắc mặt mọi người đại biến, nhất là Diệp Tinh.

\- Đáng chết!

Lúc này sắc mặt Diệp Tinh âm trầm, giống như là một chiếc thuyền buồm trôi nổi trong biển rộng, căn bản không biết kế tiếp sẽ như thế nào.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy!Sao những phong nhận này cứ nhìn chằm chằm vào mình vậy!"

Trong lòng Diệp Tinh điên cuồng chuyển động rất nhiều ý nghĩ, những phong nhận này muốn hắn bị nuốt vào vòng xoáy màu đen.

\- Rống!

Bỗng nhiên, lại là một tiếng rống giận hưng phấn của cự thú truyền vào trong đầu Diệp Tinh, sau đó vòng xoáy màu đen bên người Diệp Tinh đột nhiên tăng lên.

"!"

Nhất thời toàn bộ dây thừng vàng hoàn toàn bị đứt gãy, sau đó thân thể Diệp Tinh không chịu nổi, hoàn toàn bị vòng xoáy màu đen nuốt vào.

Xoẹt...

Sau đó vòng xoáy màu đen này nhanh chóng biến mất.

Luồng khí màu đen chung quanh bắt đầu khởi động, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.

\- Diệp Tinh! Sắc mặt Mặc Uyên âm trầm nhìn chung quanh: "Đây rốt cuộc là cái gì chứ?"

Những phong nhận này giống như có ý thức tự chủ,chuyện này chưa từng xảy ra.

Bọn họ đều chuẩn bị rời khỏi Bất Tử giới, nhưng nguy hiểm lại đột nhiên xuất hiện.

Click vào đồng hồ trong tay, Mặc Uyên cố gắng liên lạc với Diệp Tinh, nhưng hiển nhiên không có bất kỳ phản hồi nào.

"Mặc Uyên." Đám người Lý Kham Tư cũng đứng ở bên cạnh, trên mặt đều có một tia ngưng trọng.

Lý Kham Tư nhìn Mặc Uyên, trầm giọng nói: "Mặc Uyên, chúng ta ở chỗ này chờ một hồi, nói không chừng Diệp Tinh có thể sống sót đi ra."

"Đi ra?" Nghe vậy, trên mặt Mặc Uyên nhất thời lộ ra một tia hy vọng, nói: "Ông nói Diệp Tinh còn sống?"

Ông ta phụng mệnh bảo vệ Diệp Tinh, nhưng Diệp Tinh lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Ông ta cũng biết thiên phú cường đại của Diệp Tinh, ông ta bị trừng phạt là chuyện nhỏ, thế nhưng nếu Diệp Tinh chết tuyệt đối là một tổn thất lớn của nhân tộc!

"Có một số khả năng!" Lý Kham Tư gật gật đầu nói.

\- Bọn ta khi tới Bất Tử giới lần này cũng cẩn thận điều tra một chút về Bất Tử giới.

\- Là gia tộc Hư Mạc cường đại, Bất Tử giới còn là nơi nguy hiểm như vậy, nếu Húc Hồn đến đây, bọn họ chắc chắn phải nắm giữ hoàn toàn tư liệu nơi này, như vậy mới có thể bảo đảm không có chuyện bất đắc dĩ xảy ra.

Tất cả thiên tài nhân tộc đều do tam đại thánh địa bồi dưỡng,còn bọn họ chỉ bồi dưỡng một mình Húc Hồn, đương nhiên phải cẩn thận.

"Những vòng xoáy màu đen này chỉ có thể xuất hiện ở khu vực bên trong Bất Tử giới, mỗi một lần xuất hiện, đều sẽ nuốt một người vào trong đó, nhưng cách một đoạn thời gian người nọ lại xuất hiện, hơn nữa xác suất xuất hiện rất cao, ước chừng 80%, nói cách khác, tỷ lệ sống xót của Diệp Tinh đạt tới 80%." Lý Kham Tư trầm giọng nói.

Nghe Lý Kham Tư nói như vậy, sắc mặt Mặc Uyên vui vẻ.

Ông ta đều cho rằng Diệp Tinh vừa rồi xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhìn Mặc Uyên, Lý Kham Tư tiếp tục nói: "Hơn nữa, những người bị nuốt vào này đều có một đặc điểm, đó đều là ở dưới bất tử cảnh, dường như tiến vào trong đó là bởi vì nguyên nhân gì đó."

Trên mặt Mặc Uyên nhất thời lộ ra một tia nghi ngờ, vội vàng hỏi: "Nguyên nhân gì?"

"Cụ thể ta cũng không biết."

Lý Kham Tư lắc đầu, nói: "Người một lần nữa đi ra cũng không biết mình đã trải qua cái gì, bọn họ chỉ nhớ rõ mình tiến vào trong vòng xoáy, cảm thấy thời gian vẻn vẹn chỉ trôi qua trong chớp mắt, sau đó chính mình lại đi ra."

Bên trong vòng xoáy màu đen rốt cuộc có cái gì, đến bây giờ vẫn là một ẩn số.

Nghe Lý Kham Tư nói như vậy, Mặc Uyên rõ ràng an tâm hơn rất nhiều.

Ông ta đứng ở trong khí lưu màu đen, trong mắt còn có vẻ vô cùng lo lắng.

Dừng lại một chút, Mặc Uyên nhanh chóng nhấp vào đồng hồ đeo tay, bắt đầu báo cáo cho thành Thời Không.

......

Tiến vào trong vòng xoáy màu đen, Diệp Tinh cảm thấy thân thể của mình đang không ngừng chìm xuống.

"Lực hấp dẫn trên người biến mất rồi?"

Hắn tuy rằng không biết mình sắp tới chỗ nào, thế nhưng trong lòng vô cùng bình tĩnh.

Lúc này trên người hắn đã không còn cảm ứng được bất kỳ lực hấp dẫn nào nữa.

\- Chính xác mà nói khi mình tiến vào bên trong Bất Tử giới, lực hấp dẫn này liền biến mất!

Diệp Tinh yên lặng trầm tư, hồi tưởng lại chuyện vừa rồi.

Hắn vừa tiến vào bên trong Bất Tử giới, vòng xoáy màu đen liền xuất hiện. Sau khi vòng xoáy màu đen xuất hiện, lực hấp dẫn trên người hắn trong nháy mắt biến mất.

Xoẹt...

Xa xa bỗng nhiên xuất hiện một ánh sáng, dường như có một cánh cửa xuất hiện trước mắt.

Diệp Tinh nhìn thấy liền đi tới trước cánh cửa này, sau đó toàn bộ thân thể trực tiếp xuyên qua.

Sau khi xuyên qua, hắn xuất hiện trong một không gian.

Đây là một khu vực cung điện vô cùng khổng lồ, toàn bộ cung điện nhìn qua bị nát đến mức không còn gì để nát nữa, không biết đã qua bao lâu, phía trên tràn đầy dấu vết mục nát.

"Nơi này là chỗ nào?" Diệp Tinh cẩn thận quan sát, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ.

Toàn bộ khu vực vô cùng tối tăm, còn có một cảm giác hôi thối truyền đến.

Xẹt...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK