Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 640 Tầng thứ tám! (1)

Lập tức có một luồng dao động Đạo Tắc Không Gian hiện ra, ở trên bậc thang Tinh Nguyên một năm, lúc trở về thành Thời Không đã là hơn một năm, thực lực của Diệp Tinh tiến bộ cực lớn!

“Phần thứ ba của bí thuật đó cũng đã nắm được rồi! Thúc giục một chút, thực lực của mình lập tức tăng lên mười lần!”

Thực lực của hắn hiện giờ so với hai năm trước được nâng lên rất nhiều.

“Xem thử kiếm trận Thiên Huyền một chút!”

Tay phải Diệp Tinh vung lên, các thanh kiếm lập tức bay lượn không ngừng, những trường kiếm này phải lên tới hơn một nghìn bảy trăm thanh!

“Tăng thêm!”

Tay hắn vung lên, có trường kiếm nhanh chóng gia nhập vào trong kiếm trận.

Hơn một nghìn bảy trăm thanh... một nghìn chín trăm thanh.... hai nghìn ba trăm thanh....hai nghìn tám trăm thanh....ba nghìn năm trăm thanh...

Từng thanh trường kiếm không ngừng gia nhập vào kiếm trận, mãi tới hơn năm nhìn thanh Diệp Tinh mới cảm thấy thao tác có chút khó khăn.

“Haha, kiếm trận Thiên Huyền cũng tiến bộ lớn như vậy!”

Diệp Tinh không kiên trì nữa, lúc này trên mặt hắn tràn ngập vẻ vui mừng.

“Đi! Thực lực không thể xảy ra thay đổi trong thời gian ngắn, xem thử xem thực lực hiện giờ của mình có thể xông lên được tầng mấy Tháp Đăng Thiên!”

Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia mong đợi.

Một năm này hắn chuyển hóa truyền thừa trên bậc thang Tinh Nguyên thành thực lực của mình, đương nhiên còn một phần nhỏ nữa, có điều thứ này kéo dài trong thời gian tiếp theo sẽ tạo ra ảnh hưởng với sự tiến bộ của hắn.

Hắn nhanh chóng rời khỏi nơi ở của mình.

...

Tháp Đăng Thiên nằm trên một quảng trường khổng lồ, bóng dáng Diệp Tinh lập tức xuất hiện.

“Nhìn kìa, là Diệp Tinh!”

“Một năm rồi, cuối cùng hắn ta cũng tới đây xông Tháp Đăng Thiên.”

“Không biết có thể xông lên tầng thứ mấy?”

“Đoán chừng tầng tám không thành vấn đề.”

Mọi người nhìn Diệp Tinh đi tới, nhất thời không nhìn được bàn tán.

“Hửm?” bỗng nhiên quảng trường trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn về một phía, nơi đó có một chàng trai khuôn mặt bình thường, trông giống người trái đất, trên người còn có rất nhiều bí văn màu xanh lam đang từ từ bước tời.

“Là Hỗn Vũ!”

“Hắn cũng tới rồi!”

“Vậy mà lại trùng hợp đến thế, hắn ta và Diệp Tinh tới đây cùng lúc.”

Mọi người nhìn Diệp Tinh, lại nhìn về phía Hỗn Vũ.

Hai thiên tài Đạo Tắc Cảnh mạnh nhất thành Thời Không lúc này đều tới đây.

“Diệp Tinh.” Hỗn Vũ nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra chiến ý.

Vút!

Anh ta lập tức tiến vào bên trong Tháp Đăng Thiên.

“Hỗn Vũ!” lúc này trong mắt Diệp Tinh cũng lóe lên một tia sáng.

Hiện giờ, thực lực của hắn tiến bộ rất nhiều, nhưng không biết còn cách biệt Hỗn Vũ bao nhiêu.

Không hề do dự, hắn cũng tiến vào bên trong Tháp Đăng Thiên.

“Đều tiến vào rồi!”

“Thời gian hơn hai năm, chắc chắn Diệp Tinh, Hỗn Vũ đều tiến bộ nhiều, trên bậc thang Tinh Nguyên, Diệp Tinh leo lên được bậc thang thứ bốn trăm năm mươi, mà Hỗn Vũ kém hơn một chút. Rất có thể tiến bộ của Diệp Tinh sẽ lớn hơn một chút.”

“Có điều trước đây Hỗn Vũ đã sắp xông được qua tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên rồi, Diệp Tinh ở tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên gần như bị miểu sát, khoảng cách giữa hai người rất lớn.”

Mọi người không nhịn được bàn tán.

Trước khi tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên, thực lực của Hỗn Vũ vẫn còn vượt qua Diệp Tinh, nhưng hai năm này Diệp Tinh tiến bộ rất lớn, ai cũng không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.

...

“Cuối cùng Hỗn Vũ và Diệp Tinh cũng tới xông tháp rồi.”

“Không biết hiện giờ thực lực của bọn họ đã tiến bộ tới mức nào rồi? Có thể khiến cho chúng ta kinh ngạc không?”

Cùng lúc đó, các tồn tại cường đại cũng đưa ý thực của mình vào trong Tháp Đăng Thiên.

...

Bóng dáng lóe lên, Diệp Tinh xuất hiện trong không gian tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên.

“Hai năm rồi, ngươi lại tới đây.” Phía bên kia không gian, chỉ có một bụi cỏ nhỏ màu trắng.

Lúc này bụi cỏ nhỏ màu trắng khẽ vẫy vẫy lá, giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Phải, tôi lại tới rồi.” Diệp Tinh nhìn bụi cỏ nhỏ màu trắng này, khóe miệng lộ ra một nụ cười.

“Thực lực không đủ, tới đây cũng có tác dụng gì?” Cỏ nhỏ màu trắng nhìn Diệp Tinh.

Diệp Tinh bình tĩnh nói: “Sẽ không để ngươi thất vọng đâu!”

“Nếu đã như vậy, vậy thì chiến thôi!” cỏ nhỏ màu trắng gật đầu.

“Định!”

Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên, sau đó Diệp Tinh cảm thấy cơ thể mình không thể động đậy được.

“Trói buộc không gian?” Diệp Tinh cảm nhận luồng trói buộc này một chút, trong mắt không có bất cứ sự hoảng sợ nào.

“Dường như không mạnh là bao!”

“Răng rắc!”

Hắn thúc giục đạo tắc, lập tức có một tiếng vỡ vang lên.

Vút!

Phía xa có một ánh sáng màu trắng đánh tới, lập tức xẹt qua.

“Oành!”

Như hai ngọn núi đụng vào nhau, công kích khủng bố không ngừng khuếch tán ra xung quanh, trong không gian rất nhiều khí lưu đang dâng lên cuồn cuộn, trong không khí không ngừng vang lên tiếng răng rắc.

Khắp không gian nháy mắt bị bao phủ bởi vô số dao động mạnh mẽ, cho dù một cường giả Chân Linh Cảnh ở đây, đoán chừng cũng cảm thấy khó mà chịu được.

Sau khi va chạm, luồng ánh sáng màu trắng đó lập tức biến mất, mà kiếm quang của Diệp Tinh vẫn bay ra như cũ.

“Cái gì?” Thấy vậy, bụi cỏ nhỏ màu trắng đó lập tức kêu lên một tiếng kinh ngạc: “Vậy mà ngươi có thể dễ dàng thoát ra khỏi trói buộc của ta?”

“Là trói buộc của ngươi quá yếu!” Diệp Tinh cười khẽ nói.

“Hừ! Vậy thì thử chiêu này xem!” cỏ nhỏ màu trắng hừ nhẹ một tiếng.

Vút! Vút! Vút!
Chương 641 Tầng thứ tám! (2)

Từng ánh sáng màu trắng trên người nhanh chóng xuất hiện, có tới chín đạo ánh sáng, những ánh sáng màu trắng này đều tản ta dao động cực kì mạnh mẽ, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh.

“Đi!”

Thấy vậy, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, tay phải hắn vung lên, cùng lúc đó có chín thanh trường kiếm bay ra, lập tức đâm về phía ánh sáng màu trắng.

“Răng rắc!” “Răng rắc!”

Liên tục có chín tiếng vỡ vụn vang lên, sau đó chín ánh sáng màu trắng hoàn toàn bị Diệp Tinh đánh tan.

“Sao có thể?” Trong không gian vang lên giọng nói vô cùng chấn động: “Sao thực lực của ngươi có thể tiến bộ nhanh tới vậy?”

Hai năm trước, Diệp Tinh hoàn toàn bị nó miểu sát, nhưng giờ đây thực lực lại tiến bộ cực nhanh.

“Chiến đấu kết thúc tại đây thôi!” Diệp Tinh cười nhẹ, nói.

Vút!

Một thanh trường kiếm bay ra, trực tiếp bay tới trước bụi cỏ nhỏ màu trắng, sau đó đâm xuyên qua thân thể bụi cỏ.

Một luồng dao động lóe lên, sau đó bụi cỏ nhỏ màu trắng biến mất.

“Thành công rồi!” trên mặt Diệp Tinh tràn ngập sự vui mừng.

Trong thời gian hai năm, thực lực của hắn thực sự đã tiến rất lớn.

Ong...

Sau khi không gian lóe lên dao động, cơ thể bụi cỏ nhỏ màu trắng ngưng tụ lại lần nữa.

“Chúc mừng ngươi, vượt qua tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên, nhận được ba cơ hội truyền thừa tháp đại đạo Tam Thiên...”

Bụi cỏ nhỏ màu trắng nói, bên cạnh nó, một cánh cửa màu đen xuất hiện trên không trung.

“Tầng thứ chín ư?”

Trong mát Diệp Tinh lóe lên một tia sáng, nhanh chóng bước vào trong.

...

“Nhanh nhẹn dứt khoát, Diệp Tinh vượt qua tầng thứ chín rất dễ dàng.”

“Hỗn Vũ cũng vậy, vượt qua rất dễ dàng.”

“tiến vào tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên, thành Thời Không sẽ có một bài kiểm tra đánh giá đơn giản, tới lúc đó Diệp Tinh có thể trực tiếp tiến vào thất trọng thiên.”

Muốn tăng cấp trong bảy trong thiên của thành Thời Không cần phải khiêu chiến, nhưng nếu biểu hiện ra thiên phú nhất định, không cần phải khiêu chiến cũng được tăng lên một trọng thiên.

Lúc này trước mặt các tồn tại cường đại đang hiện lên hai video, một bên là Diệp Tinh, một bên là Hỗn Vũ.

Mà Tháp Đăng Thiên nằm trên một quảng trường khổng lồ, thông tin của Hỗn Vũ và Diệp Tinh cũng đã xảy ra thay đổi, sau đó thành tích của cả hai đều thay đổi.

“Vượt qua tầng thứ tám rồi, một trước một sau!”

“Trời ạ, vượt qua tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên khi mới chỉ Đạo Tắc Cảnh, đây là xếp hạng cao nhất trong lịch sử của thành Thời Không.”

“Giờ đây Diệp Tinh và Hỗn Vũ đều tiến vào tầng thứ chín của Tháp Đăng Thiên rồi, không biết bọn họ có thể vượt qua không?”

Các thiên tài đều đang nhìn bảng xếp hạng.

Mặc dù chấn động, nhưng trong lòng bọn họ vẫn có thể chấp nhận, dù sao bọn họ bước ra từ bậc thang Tinh Nguyên, rất nhiều người cũng sẽ vượt qua một tầng.

...

Soạt!

Sau khi bước vào trong cánh cửa, Diệp Tinh xuất hiện trong không gian của tầng thứ chín.

“Không biết đối thủ trong không gian tầng thứ chín sẽ là gì?” Diệp Tinh thầm nghĩ, hắn nhìn về phía xa.

“Sinh mệnh nhân hình?”

Bên phía còn lại của không gian, một người đàn ông cao khoảng ba mét đang lặng lẽ đứng đó, trong tay nắm một thanh trường kiếm.

“Thiên tài Đạo Tắc Cảnh?” Sinh mệnh nhân hình này nhìn về phía Diệp Tinh, tay phải vung lên một cái.

Oành!

Nháy mắt một luồng lĩnh vực tản ra, gần như bao phủ toàn bộ không gian này lại.

“Đây là lĩnh vực gì?” cảm nhận được lĩnh vực này, sắc mặt Diệp Tinh thay đổi.

Vút!

Trường kiếm trong tay sinh mệnh nhân hình xuất hiện, sau đó một đạo kiếm quang trực tiếp đâm về phía Diệp Tinh.

“Tốc độ nhanh quá!”

Nhìn thấy đạo kiếm quang này, sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi, muốn tránh đi, nhưng không kịp tránh, trên người lập tức bị kiếm quang này đâm trúng.

Một vết thương lập tức xuất hiện, thậm chí còn có máu chảy ra.

“Tốc độ nhanh như vậy? Đây không phải là Đạo Tắc hệ Phong!” sắc mặt Diệp Tinh nhưng trọng.

Đạo Tắc hệ Phong thiên về tốc độ, nhưng công kích này căn bản không giống dao động của Đạo Tắc hệ Phong.

“Tốc độ của mình hình như chậm đi rồi, đây là vận dụng của Đạo Tắc Thời Gian!”

Cuối cùng Diệp Tinh cũng phát hiện ra điểm kì lạ, kinh hô một tiếng.

Không phải là tốc độ của hắn chậm đi, mà là trong lĩnh vực Thời Gian, tốc độ của hắn sẽ trở nên chậm hơn, như vậy tốc độ của người khác sẽ đối lập, nhanh hơn một chút.

Trên cánh tay trái hắn cũng dung hợp đạo mạch thời gian, nhưng Diệp Tinh không sao chép thiên phú thời gian, vậy nên cơ bản không có lĩnh ngộ về Đạo TắcThời Gian.

“Ngươi nói không sai, đây là Đạo Tắc Thời Gian!”

Vút!

Từng đạo kiếm quang không ngừng bay tới, tốc độ nhanh tới kinh người.

“Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng vẫn còn kém một chút, vài năm nữa lại tới tiếp!” cường giả nhân hình nhìn Diệp Tinh, lạnh giọng nói.

Từng luồng công kích đánh ra, vết thương trên người Diệp Tinh không ngừng tăng lên.

“Vậy thì chưa chắc!” trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.

Vận chuyển Sinh Nguyên Thuật, vết thương trên người hắn nhanh chóng khôi phục.

“Vừa rồi ông vẫn luôn tấn công tôi, giờ tới lượt tôi tấn công rồi.”

Oành!

Phóng thích lĩnh vực Hắc Diệu ra, thúc giục bí thuật Tinh Nguyên, thúc giục kiếm trận Thiên Huyền.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay lượn, dựng lên một tầng phòng ngự trước mặt Diệp Tinh, bóng Diệp Tinh lay động, lập tức bay về phía cường giả nhân hình.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, thực lực của Diệp Tinh bạo phát toàn bộ.

“Rầm!”
Chương 642 Tầng thứ chín!

Từng đạo kiếm quang điên cuồng va chạm, sau đó không ngừng biến mất, khí lưu trong không gian cuồn cuộn lên không ngừng, tản ra dao động ngút trời.

“Có vẻ như thực lực gần ngang nhau!”

“Diệp Tinh muốn vượt qua tầng thứ chín có chút khó khăn.”

Các tồn tại cường đại nhìn cuộc chiến của Diệp Tinh, tùy ý bình luận.

“Chắc Hỗn Vũ có thể thông qua.”

“Thực lực của cậu ta mạnh hơn Diệp Tinh một chút.”

“Mặc dù như vậy, nhưng tốc độ tiến bộ của Hỗn Vũ lại không lớn như Diệp Tinh.”

“Phải, quả thực là không thể tin được. Hỗn Vũ gần như dẫn trước Diệp Tinh Diệp Tinh một tầng Tháp Đăng Thiên, mặc dù Diệp Tinh leo lên được bậc thang thứ bốn trăm năm mươi, lấy được bí thuật mạnh hơn. Nhưng không nói tới bí thuật giúp thực lực tăng mạnh, chỉ nói tới phương diện đạo tắc thôi, tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh căn bản không kém hơn Hỗn Vũ, thậm chí còn vượt qua!”

Ánh mắt của những tồn tại cường đại này thế nào cơ chứ, chỉ thông qua một trận chiến đấu có thể nhìn ta tình hình hơn hai năm trong bí cảnh Tinh Nguyên và lúc mới vào thành Thời Không của Hỗn Vũ và Diệp Tinh.

Thực tế, Diệp Tinh tiến bộ nhanh là rất bình thường, đạo mạch không gian trên cánh tay trái hắn thậm chí có hiệu quả bằng một phần ba tháp đại đạo Tam Thiên, lại có phân thân đạo tắc không ngừng lĩnh ngộ, cộng thêm với bản thể.

Hơn nữa thiên phú Đạo Tắc Không Gian của hắn mặc dù không bằng Đạo Tắc Hủy Diệt của Hỗn Vũ, nhưng cũng là đẳng cấp đỉnh cấp của thành Thời Không.

Tổng hợp lại, tốc độ tiến bộ Đạo Tắc Không Gian của hắn chắc chắn vượt qua Hỗn Vũ, cộng thêm bí thuật mạnh hơn, hắn có thể đuổi kịp Hỗn Vũ là điều rất bình thường.

“Ấy? Diệp Tinh vẫn chưa phát huy thực lực ra!”

“Là.....Không Gian Thuật, tên nhóc này vẫn đang che giấu thực lực.”

Các tồn tại cường đại nhìn hình ảnh trước mắt, trong mắt bỗng nhiên xuất hiện một tia ngạc nhiên.

...

Trong không gian, công kích của Diệp Tinh và nhân hình sinh mệnh không ngừng va chạm rồi biến mất.

“Tiếp tục chiến đấu đã không còn ý nghĩa gì nữa, ngươi có thể ngang hàng với ta, nhưng ngươi không thể giết chết ta.” Sau một lần va chạm chữa, nhân hình sinh mệnh lại bình tĩnh nói.

Hiện giờ Diệp Tinh và ông ta lộ ra thế thực lực ngang nhau.

“Tôi cảm thấy có thể.” Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười.

Vút! Vút! Vút!

Vận chuyển kiếm trận Thiên Huyền, từng thanh trường kiếm không ngừng bay lượn, vậy mà dao động bên trên lại tăng mạnh hơn.

Kiếm quang của nhân hình sinh mệnh đánh tới.

“Răng rắc!”

Lần này kiếm quang của ông ta lập tức bị đánh tan.

“Cái gì?” Sắc mặt của nhân hình sinh mệnh thay đổi: “Thực lực của ngươi....”

“Cuộc chiến này tôi thắng rồi!”

Trên mặt Diệp Tinh tràn ngập sự vui vẻ.

Không Gian Thuật, Đạo Tắc Không Gian của hắn khi ở trên bậc thang Tinh Nguyên tiến bộ nhiều như vậy, Không Gian Thuật cũng tăng mạnh thêm lần nữa!

Dựa vào sự tăng cấp của Không Gian Thuật, thực lực của hắn đủ để giết chết sinh mệnh bên trong không gian tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên.

“Hừ!” nhân hình sinh mệnh tức giận hừ một tiếng, tiếp tục thi triển công kích.

“Kết thúc thôi!” Diệp Tinh nhẹ giọng nói.

Rất nhiều trường kiếm đang bay lượn, mang theo cái uy của sấm sét, bao phủ lên toàn bộ nhân hình sinh mệnh đó.

Mười mấy giây sau trường kiếm kiếm bay về, mà nhân hình sinh mệnh đó cũng biến mất.

...

“Thành công rồi! Diệp Tinh vượt qua tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên rồi!”

“Hỗn Vũ cũng vượt qua rồi!”

“Không thể tin được! Thành Thời Không của chúng ta đã bao lâu rồi chưa xuất hiện thiên tài ở Đạo Tắc Cảnh mà vượt qua tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên! Lần xuất hiện trước là hàng trăm triệu năm trước, giờ đây nháy mắt đã có hai người.”

“Lăng Hằng, chúc mừng.”

“Giờ đây bọn ta rất tò mò xem thực lực của Diệp Tinh và Hỗn Vũ ai sẽ mạnh hơn.”

“Tôi cũng hơi tò mò, dường như thực lực của hai người họ ngang nhau.”

Các tồn tại cường đại cười, bàn tán không ngừng.

...

“Đều vượt qua tầng thứ chín rồi.”

“Sao...sao có thể?”

“Tháp Đăng Thiên càng lên cao càng khó, tầng sau thậm chí còn bằng với mấy tầng trước, bọn họ đã dẫn trước rất xa chúng ta, giờ đây lại còn xông được nhiều tầng Tháp Đăng Thiên nhất!”

Trên quảng trường, trong mắt rất nhiều thiên tài ngập vẻ chấn động nhìn bảng xếp hạng.

Tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên đã đủ khiến cho bọn họ tuyệt vọng rồi, chứ đừng nói là tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên.

...

Soạt!

Sau khi giết chết nhân hình sinh mệnh của tầng thứ chín, Diệp Tinh xuất hiện trong không gian tầng thứ mười.

“Yêu thú?” Diệp Tinh nhìn chiếc bóng cách đó không xa.

“Có thể tới không gian này khi vẫn còn đang ở Đạo Tắc Cảnh, đã trăm triệu năm ta chưa gặp giòi.” Trong không gian, một con yêu thú toàn thân có một ngọn lửa đang bốc cháy, trông giống như một con kỳ lân nhìn Diệp Tinh.

“Mà có thể thông của cửa này khi còn là Đạo Tắc Cảnh, trong lịch sử của toàn nhân tộc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hi vọng ngươi có thể xông qua!”

“Vậy thì chiến thôi!” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay lượn, nhanh chóng đánh về phía yêu thú.

Oành!

Bỗng nhiên, một luồng khí tức nóng bỏng tản ra, sau đó cả không gian biến thành một thế giới của lửa!

Một vài ngọn lửa đánh lên người Diệp Tinh, khí tức sinh mệnh trên người Diệp Tinh nhanh chóng biến mất.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, sức sống của Diệp Tinh chỉ còn lại một tia cuối cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK