Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 851 Một trăm triệu năm nữa rồi gặp

Đạo chủ Lăng Hằng lắc đầu, giải thích: “Diệp Tinh, sau khi đạt tới Thánh Hoàng cảnh thì có thể tự tạo ra thế giới thuộc về riêng mình. Ở bên trong thế giới đó, người tạo ra thế giới là quy tắc thế giới! Vũ Mặc giới chính là thế giới do Thánh hoàng Vũ Mặc chế tạo ra.”

“Chế tạo ra thế giới?” Diệp Tinh run lên.

Vũ trụ là do thiên nhiên tạo thành, có rất nhiều vị diện tồn tại, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nghe có người có thể chế tạo ra thế giới thuộc về riêng mình! Đây hoàn toàn là một hành động nghịch thiên!

Nhưng đại đạo chi chủ cũng nắm giữ rất nhiều khả năng kỳ dị, trấn giữ rất nhiều vị diện.

Đại đạo chi chủ đã thế, người cao hơn đại đạo chi chủ có những khả năng kỳ dị hơn cũng là chuyện bình thường.

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đồ đệ của mình, trong lòng khẽ thở dài một hơi: “Vũ Mặc giới là nơi ở của Thánh hoàng Vũ Mặc. Không được bà ấy cho phép thì không người nào có thể vào được đâu, thậm chí còn không tìm được phương hướng cụ thể.”

“Không thể tiến vào Vũ Mặc giới sao?” Diệp Tinh hơi trầm xuống.

“Còn nữa, thánh hoàng Vũ Mặc khi thu nhận đồ đệ có một quy tắc, đó là sẽ đào tạo một trăm triệu năm. Trong một trăm triệu năm này sẽ không liên lạc với thế giới bên ngoài.” Đạo chủ Lăng Hằng tiếp tục nói.

“Cái gì?” Diệp Tinh nghe thế thì biến sắc.

Trên thực tế, Lâm Tiểu Ngư được thánh hoàng Vũ Mặc thu nhận làm đệ tử, trong lòng Diệp Tinh cũng mừng thay cho cô.

Cho dù cô tạm thời không về được thì cũng có thể liên lạc với nhau qua đồng hồ đeo tay.

Nhưng bây giờ lại biết vị thánh hoàng đó muốn Lâm Tiểu Ngư cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, hơn nữa lại còn kéo dài tận một trăm triệu năm!

Hai kiếp của hắn cộng lại còn chưa được hai trăm năm, bây giờ lại phải chia cách một trăm triệu năm? Đây là một quãng thời gian dài như thế nào chứ?

Hơn nữa Diệp Lân vừa mới sinh ra, trước vẫn còn khóc lóc muốn tìm cha mẹ. Diệp Tinh còn hứa sẽ đưa Lâm Tiểu Ngư về.

Một trăm triệu năm, Diệp Tinh căn bản không có cách nào tiếp nhận!

“Thầy, người có cách nào không?” Diệp Tinh không nhịn được hỏi: “Con không cầu xin Tiểu Ngư trở về, con chỉ muốn con có thể liên lạc với Tiểu Ngư.”

Cứ nghĩ đến chuyện một trăm triệu năm không được gặp Lâm Tiểu Ngư là Diệp Tinh lại không khống chế được tâm trạng của mình.

“Chuyện này...” Đạo chủ Lăng Hằng thở dài: “Đây là quy tắc của Thánh hoàng Vũ Mặc, trừ khi bà ấy đồng ý, nếu không thì không ai có thể thay đổi được. Dựa vào thực lực hiện tại của ta thì có gặp Thánh hoàng Vũ Mặc cũng chỉ có thể cúi đầu.”

Ông ta có thể tùy ý liên lạc với đạo chủ Quang Huyên, bởi vì đạo chủ Quang huyên nể mặt ông ta.

Nhưng thánh hoàng Vũ Mặc là sự tồn tại đỉnh cấp nhất của nhân tộc, thậm chí còn có thể vung tay là giết được đại đạo chi chủ, thực lực cường đại cỡ nào chứ?

Cường giả như vậy cả nhân tộc chẳng có mấy người, không phải ai muốn gặp cũng có thể gặp được.

“Diệp Tinh, một trăm triệu năm đối với ngươi mà nói cũng không thấm vào đâu.” Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đồ đệ mình, thở dài.

Sự việc này đã không thể thay đổi, ông ta cũng chẳng thể làm được gì, chỉ có thể khuyên Diệp Tinh một câu.

“Thầy, con biết rồi.” Diệp Tinh gật đầu.

Hai người nói thêm vài câu rồi ngắt điện thoại.

Diệp Tinh nhìn về phía cung điện khổng lồ.

“Nếu muốn Thánh hoàng Vũ Mặc thay đổi chủ ý thì cũng chỉ có người thân cận với Thánh hoàng Vũ Mặc mới làm được, đạo chủ Quang huyên chính là một trong số đó.” Diệp Tinh trầm ngâm.

Bây giờ hắn còn chưa biết được tình trạng của Lâm Tiểu Ngư, hai người thậm chí còn chưa nói được với nhau câu nào.

Nếu như nhất định phải xa nhau một trăm triệu năm thì Diệp Tinh vẫn muốn được gặp Lâm Tiểu Ngư một lần để tận mắt thấy cô bình phục, còn sắp xếp kế hoạch cho một trăm triệu năm.

Hắn không phản kháng, dù sao thì đến cả thầy hắn cũng chẳng có cách nào. Nhưng hắn chỉ có một yêu cầu như vậy, một yêu cầu đơn giản, cũng là chút cơ hội mà hắn có thể làm được.

“Diệp Tinh.” Bên cạnh, Húc Hồn cùng với mấy người Viên Viên cũng đang nhìn, lúc này trên khuôn mặt Viên Viên tràn ngập vẻ lo lắng.

“Anh, bây giờ phải làm sao?”

Chuyện vừa giờ bọn họ cũng biết rồi.

Thánh hoàng Vũ Mặc, đó là loại tồn tại còn cổ xưa hơn cả thánh hoàng Hư Mạc đã xây dựng lên gia tộc bọn họ.

Mặc dù hiện giờ thiên phú của Húc Hồn mạnh mẽ, nhận được sự xem trọng, nhưng anh ta mới chạm tới chỉ là đại đạo chi chủ trong tộc mà thôi, về phần thánh hoàng Hư Mạc, anh ta chưa từng gặp qua lần nào.

Dù sao thực lực của Kuiba cũng mới chỉ là Bất Tử Cảnh, đối với sự tồn tại vĩ đại đó mà nói, không trở thành đại đạo chi chủ, căn bản sẽ không để tâm tới.

Húc Hồn nghe lời em gái mình nói, lắc đầu, anh ta cũng chẳng có cách nào.

Đứng trước cung điện khổng lồ, Diệp Tinh nhìn ra xung quanh, nhưng xung quanh không có bất cứ ai.

Hắn hít thở một hơi thật sâu, lập tức hô lên: “Đạo chủ Quang Huyên, tôi có việc cầu kiến.”

“Đạo chủ Quang Huyên, tôi có việc cầu kiến.” “Đạo chủ Quang Huyên, tôi có việc cầu kiến.”

...
Chương 852 Bắt Diệp Tinh 1

Từng tiếng nói vang lên, không ngừng quanh quẩn xung quanh cung điện.

“Vậy mà Diệp Tinh này dám làm càn ở địa bàn của đạo chủ Quang Huyên?”

“Lá gan cũng lớn quá đi?”

“Đạo chủ Quang Huyên chẳng phải là người tốt tính gì.”

Người xung quanh cung điện nghe thấy giọng nói này, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lúc này Diệp Tinh lặng lẽ đứng trước cung điện, trong cung điện không có bất cứ bóng dáng nào tồn tại, hắn chỉ có thể dùng phương pháp nào.

“Thầy đã giúp mình quá nhiều rồi, muốn gặp được Diệp Tinh, phải dựa vào bản thân.”

Hắn không thể cầu xin đạo chủ Lăng Hằng tự mình đi nhờ đạo chủ Lăng Hằng được, như vậy hắn cũng sẽ xem thường bản thân.

Vút! Vút! Vút!

Lời vừa nói xong không tới mấy giây, từng bóng người nhanh chóng bay ra, dẫn đầu là một thị vệ, nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói: “Diệp Tinh, cung điện của đạo chủ, cấm ồn ào.”

Thực tế, âm thanh ở nơi này không truyền được tới bên trong cung điện, nhưng những thị vệ này lại có thể nghe thấy.

Đây cũng là mục đích của Diệp Tinh.

Rõ ràng là nhưng thị vệ này nhận ra Diệp Tinh, biết thân phận của Diệp Tinh, nếu không đoán chừng sẽ trực tiếp ra tay.

Nhìn thấy những người này, Diệp Tinh vội vàng nói: “Các vị, làm phiền thông báo một tiếng, tôi có việc cầu kiến đạo chủ Quang Huyên.”

“Đạo chủ Quang Huyên có thân phận thế nào? Há có thể để ngươi nói gặp là gặp?” thị vệ dẫn đầu trầm giọng nói: “Nhanh chóng rời khỏi đi.”

“Tôi đồng ý trả thù lao.” Diệp Tinh vội vàng nói.

Tay phải hắn vung lên, sau đó trước mắt rất nhiều linh quả và dược thảo xuất hiện.

“Đây là quả Kim Diệt, Huân Nhất thảo, Linh Lan hoa...” nhìn thấy những thứ trước mắt này, trên mặt những thị về này lộ ra vẻ khiếp sợ.

Những linh quả, dược thảo trước mắt này đều cực kì quý báu, một một loại ít nhất cũng có giá một triệu điểm Thời Không.

“Tôi nguyện ý hiến những bảo vật này lên, chỉ cầu xin đạo chủ Quang Huyên một việc, để tôi được gặp mặt vợ mình một lần.” Diệp Tinh vội vàng nói.

Lúc này hắn hạ thấp giọng nói, trên mặt mang theo vẻ cung kính, nhưng trong lòng lại kìm nén sự căm phẫn.

Hắn đưa Lâm Tiểu Ngư tới đây trị thương, bước lên thang Cửu giới mà trong lịch sử chỉ có một người vượt qua được, từ thoát ra từ trong thế giới Cửu Tọa Trầm Luân, nếu không phải linh hồn hắn đã lột xác, cửa này rất dễ thất bại.

Mà thất bại, việc tu luyện của hắn có thể lập tức đình trệ, từ thiên tài tuyệt thế rớt xuống người thường.

Cuối cùng hắn thành công, hoàn thành cuộc khảo nghiệm do đạo chủ Quang Huyên sắp xếp, hắn kích động đợi Lâm Tiểu Ngư bước ra, kết quả Lâm Tiểu Ngư trực tiếp bị đưa đi mất, bọn họ tới mặt cũng không được nhìn, một câu cũng không được nói.

Mà trong thời gian một trăm triệu năm tiếp theo, hắn và Lâm Tiểu Ngư cũng không thể gặp nhau, một câu cũng không thể nói?

Hắn và Lâm Tiểu Ngư là vợ chồng, kết vả lại trực tiếp bị xem nhẹ.

Gặp phải chuyện này, ai mà không giận?

Diệp Tinh biết, trong mắt sự tồn tại cổ xưa – thánh hoàng Vũ Mặc cường giả đứng trên đỉnh của nhân tộc đó, bản thân mình chẳng tính là gì cả.

Thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện thì đã sao? Năm tháng dài đằng đẵng, không biết thánh hoàng Hỗn Mặc đã gặp bao nhiêu người.

Với tiềm lực của Diệp Tinh, muốn trở thành đại đạo chi chủ đã chẳng dễ dàng, thật sự trở thành rồi thì sao?

Cho dù đại đạo chi chủ đứng trước mặt sự tồn tại như thánh hoàng Vũ Mặc, cũng chỉ có thể quỳ gối.

Vậy nên, cho dù tức giận Diệp Tinh cũng chỉ có thể nhận, hắn đã không cầu xin được gặp Lâm Tiểu Ngư thường xuyên, chỉ muốn gặp mặt vợ mình một lần, còn phải lấy bảo vật quý báu trên người mình ra để cầu xin đạo chủ Quang Huyên.

Suy cho cùng, ngay cả sư phụ hắn cũng không gặp được thánh hoàng Vũ Mặc.

Soạt!

Bỗng nhiên trong không trung lóe lên một luồng dao động, sau đó có một cô gái sắc mặt lạnh lùng xuất hiện.

Trên người cô gái này mặc áo giáp màu tím, trên mặt còn có bí văn màu tím, sau lưng mọc một đôi cánh màu trắng.

“Nguyệt Hành đại nhân.” Thấy cô gái này, những thị vệ đó vô cùng cung kính nói.

“Có chuyện gì vậy?” Nguyệt Hành lạnh lùng nhin Diệp Tinh một cái, sau đó trầm giọng hỏi.

Thị vệ nhanh chóng kể lại sự việc.

“Xin chào, tôi muốn được gặp đạo chủ Quang Huyên, muốn bà ấy giúp tôi gặp mặt vợ mình một lần, chỉ cần một lần thôi là được.” Diệp Tinh nhìn thấy Nguyệt Hành xuất hiện, vội vàng nói.

Hắn biết Nguyệt Hành là đệ tử của đạo chủ Quang Huyên.

“Gặp sư phụ?” Nguyệt Hành nhìn Diệp Tinh, lạnh lùng nói: “Sư phụ có thên phận thế nào? Người muốn gặp sư phụ nhiều như vậy, ngươi muốn gặp là gặp ư?”

“Ta cho ngươi mười giây để cút khỏi đây.”

Nghe vậy sắc mặt Diệp Tinh thay đổi, Nguyệt Hành này căn bản là đến đi thông báo cũng lười không làm.

“Anh Diệp Tinh.” Viên Viên nhìn Diệp Tinh, mấy người Húc Hồn cũng hơi thay đổi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại ngừng lại.

“Làm phiền thông báo một tiếng, nếu có yêu cầu gì mong đạo chủ Quang Huyên cứ việc giao phó.” Diệp Tinh không có hành động gì, tiếp tục khẩn cầu.

Đạo chủ Quang Huyên của nơi này là hy vọng lớn nhất, nếu như rời đi, vậy một tia hy vọng cũng không còn.

Nhưng, trên mặt Nguyệt Hành căn bản không có bất cứ biểu tình gì.

Đợi mười giây sau, sắc mặt cô ta nháy mắt trầm xuống, giọng nói vô cùng lạnh lùng vang vọng trong không trung: “Diệp Tinh vô cớ tới phủ đệ của đạo chủ Quang Huyên ồn ào, người đâu, bắt Diệp Tinh lại, giam vào trong điện Hồn Nguyên!”

Vút! Vút! Vút!

Lập tức có rất nhiều bóng dáng bay về phía Diệp Tinh.

Thực lực của những người này đều đã đạt tới cực hạn Chân Linh Cảnh, trên người tản ra dao động cực kỳ mạnh mẽ.
Chương 853 Bắt Diệp Tinh 2

“Các ngươi thật quá đáng, anh Diệp Tinh chỉ muốn gặp chị Tiểu Ngư một lần thôi, hơn nữa còn dâng lên nhiều bảo vật như vậy, vậy mà các ngươi lại ra tay.” Vẻ mặt Viên Viên tức giận nói.

“Viên Viên.” Húc Hồn vội vàng kéo em gái mình lại, anh ta đứng bên cạnh Diệp Tinh, tay phải rút trường kiếm ra, rõ ràng chuẩn bị ra tay.

Trong lòng anh ra, rõ ràng đã coi Diệp Tinh là bạn.

“Cực hạn Chân Linh Cảnh ư?” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm.

Đạo tắc trên người hắn vận chuyển, dường như muốn bạo phát.

Oành!

Nhưng, trong nháy mắt có một luồng sát khí khổng lồ bỗng dưng bạo phát, những người đang đánh về phía Diệp Tinh bỗng nhiên đụng phải luồng sát khí này, tất cả bay ngược ra ngoài.

“Ai dám động vào sư đệ ta!”

Cùng vớ sự xuất hiện của sát khí, có một giọng nói tức giận trong không trung truyền tới.

Oành!

Hư không dao động, sau đó một người đàn ông vạm vỡ, mặc áo giáp đỏ, cơ thể cao tới năm mét xuất hiện.

Trên người người đàn ông vạm vỡ này tản ra một luồng khí tức vô cùng âm u, sát khí ngút trời không ngừng tràn ra, quét qua bốn phía!

“Thất sư huynh?” nhìn thấy người đàn ông này, Diệp Tinh ngây ra.

Người tới chính là thất sư huynh Kuiba của hắn, vậy mà thấy sư huynh của hắn lại tới đây,

“Haha, sư đệ, có ngạc nhiên không? Thực ra ta tới lâu rồi, có điều vẫn không xuất hiện, Mặc Uyên ở địa cầu, thầy lo lắng ngươi gặp chuyện nên phái ta tới đây.” Giọng nói của Kuiba nhanh chóng vang lên trong đầu Diệp Tinh.

“Hóa ra là như vậy.” Lòng Diệp Tinh cảm kích không thôi.

“Kuiba!” thấy Kuiba xuất hiện, sắc mặt Nguyệt Hành thay đổi, sau đó trên mặt cô ta mang theo vẻ giận dữ nói: “Ngươi dám ra tay với người của bọn ta ở nơi này?”

Oành! Oành! Oành! Oành!

Bỗng nhiên, rất nhiều khí thế dao động mạnh mẽ giáng xuống, sau đó rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh xuất hiện.

Khoảng chừng mười bảy cường giả Bất Tử Cảnh xuất hiện, đứng trên không trung.

Khí thế dao động khủng bố bạo phát, điên cuồng tràn ra xung quanh. Toàn bộ hư không đều đang rung lên, dường như không chịu nổi những dao động này.

Diệp Tinh cảm nhận những dao động này, sắc mặt thay đổi.

Mười bảy cường giả Bất Tử Cảnh này, dao động của bất cứ người nào cũng không kém hơn Mặc Uyên.

Phải biết, Mặc Uyên nắm giữ Đạo Tắc Không Gian hoàn chỉnh, thực lực vượt xa những cường giả Đạo Tắc Cảnh bình thường.

Tổng cộng có mười tám người đứng trên không trung, giằng co với Kuiba.

“Nguyệt Hành, sư đệ ta là thiên tài của thất trọng thiên thành Thời Không, vậy mà các ngươi dám giam nó vào điện Hồn Nguyên? Quá đáng quá rồi đó?” trên mặt Kuiba không có chút sợ hãi nào, lạnh lùng nói.

“Hừ! Dám làm càn tại nơi ở của đạo chủ, ai cũng sẽ phải nhận trường phạt!” Nguyệt Hành lạnh lùng nói: “Kuiba dám ra tay, bây giờ chúng ta hợp tác bắt lại!”

Mục tiêu của cô ta chuyển hướng sang Kuiba.

“Haha, Nguyệt Hành, ngươi cho rằng mười tám người các ngươi có thể bắt được ta ư?”

Nghe vậy, Kuiba không chút sợ hãi nào, cười to rồi nói.

Tay phải nắm chặt, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao khổng lồ màu đỏ máu.

Sau khi chiến đao xuất hiện, sát khí trên người anh ta lại càng nồng đậm hơn gấp mấy lần.

“Thất sư huynh.” Diệp Tinh có chút lo lắng.

“Sư đệ không cần lo lắng, những người này chẳng làm gì nổi ta.” Kuiba truyền âm nói.

“Tấn công!”

Phía xa, Nguyệt Hành gầm nhẹ.

Oành! Oành! Oành!

Rất nhiều dao động khủng bố nhanh chóng bạo phát, trong hư không lóe lên các dao động đạo tắc mãnh liệt.

Kiếm quang, đao mang,... rất nhiều công kích hợp lại, toàn bộ đánh về phía Kuiba.

Dường như các công kích hợp thành một chùm ánh sáng, tản ra uy lực ngút trời, tiến về phía trước, khắp hư không xuất hiện một vết nứt khổng lồ, khí lưu màu xám như thác nước mà trút xuống, giống như hủy diệt trời đất,

“Hay lắm!” kuiba nắm chặt chiến đao màu đỏ, cứ như vậy mà chém!

Vút!

Đao mang khổng lồ xuất hiện, cắt qua đường chân trời, dài tới hàng nghìn kilomet, bầu trời dường như bị chia làm hai nửa.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời đất vỡ nát, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, chùm ánh sáng khổng lồ đó là sự quy tụ của mười tám cường giả Bất Tử Cảnh, va chạm với chiến đao màu đỏ của Kuib.

Sau đó chùm sáng khổng lồ đó rung mạnh, lập tức tan vỡ.

Mà trên chiến đao màu đỏ cũng xuất hiện một vết nứt lớn, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

“Cái gì?” Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Nguyệt hành thay đổi: “Kuiba, thực lực của ngươi lại tiến bộ rồi?”

Kuiba lại cười to một tiếng, vung chiến đao trong tay lên, mỗi một đòn tấn công những cường giả đó đều phải liên hợp với nhau để chặn lại, cho dù như vậy, nhưng cơ thể bọn họ vẫn lùi về sau.

Hư không xung quanh tràn ngập sát khí, Kuiba như ma thần bất tử, như bước vào chốn không người, uy thế hung ác ngút trời!

“Đây là thực lực của thất sư huynh ư?”

Diệp Tinh nhìn mười tám cường giả Bất Tử Cảnh trước mặt đều bị rơi vào thế bất lợi, thậm chí trong mắt của Kuiba đang chiếm ưu thế còn hiện lên một tia khát vọng.

Kuiba chắc chắn là người đứng trong hàng ngũ cường giả Bất Tử Cảnh cao nhất.

“Nếu mình có thực lực như vậy, đoán chừng giờ đây tình huống sẽ không như thế này?” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm.

Nghẹn uất, căm giận, các loại tâm trạng đè nén trong lòng.

Nhưng căn bản là Diệp Tinh bất lực.

Oành! Oành! Oành!

Bỗng nhiên, lại có một khí thế dao động khủng bố bạo phát, vậy mà sau đó trong không trung lại xuất hiện thêm bảy mươi mấy người, trên người những người này tản ra khí thể dao động cực kỳ khủng bố, vậy mà bọn họ cũng là cường giả Bất Tử Cảnh

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, vậy mà số cường giả ở đây đã đạt tới một trăm người.

“Haha, Nguyệt Hành, thực lực của ngươi những năm này tiến bộ không lớn, nhưng lại học được việc ỷ đông hiếp ít.” Kuiba cười to nói.

Anh ta nhìn những người mới xuất hiện, trong mắt rõ ràng đã nhiều hơn một tia kiêng dè.
Chương 854 Hy vọng bị dập tắt 1

Thân là một thế lực vô cùng cổ xưa, nội tình của đạo chủ Quang Huyên chỉ cần nghĩ thôi đã biết, không phải là không có thực lực tiếp cận, thậm chí ngang hàng với cường giả của bà ta.

“Sư đêh, số lượng người của đối phương không ngừng tăng lên, chúng ta chuẩn bị rút lui, có việc gì về rồi lại nghĩ cách.” Vừa nói, Kuiba vừa truyền âm cho Diệp Tinh.

“Hừ! Kuiba, ở trong phạm vi thế lực của sư phụ ta, còn không tới lượt ngươi làm càn!” Nguyệt Hành nhìn Kuiba, lạnh giọng nói.

Cô ta lại nhìn Diệp Tinh, sắc mặt vô cùng lạnh lùng: “Diệp Tinh, nói thật cho ngươi biết, sư phụ ta đã bế quan, không gặp bất cứ ai cả, ngoài ra, về phần việc của Lâm Tiểu Ngư, chuyện này đã được kết luận, không thể thay đổi được. Sư phụ nói, không chỉ bà ấy, còn có cả những người khác nữa, không ai có thể thay đổi, sư phụ đã thông báo cho những người khác, sẽ không có ai giúp ngươi cầu xin.”

Giọng nói lạnh lùng vang lên trong hư không, cũng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng trong lòng Diệp Tinh.

Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, hắn ngẩng đầu nhìn Nguyệt hành, lúc này dường như mắt hắn đã biến thành màu đỏ, hắn chỉ về phía thang Cửu Giới đó, giọng nói cũng trở nên khàn đặc: “Trước đó đạo chủ Quang Huyên đã nói hoàn thành khảo nghiệm, sẽ chữa trị cho vợ ta. Ta đã hoàn thành khảo nghiệm, giờ đây, vợ ta lại bị đưa đi, ngay tới việc gặp mặt một lần, xác nhận xem cô ấy đã khôi phục thật hay chưa ta cũng không làm được, đạo chủ Quang Huyên cường đại cũng chỉ là người nói không giữ lời thôi ư?”

Mắt hắn nổi lên tơ máu, nhìn chằm chằm Nguyệt Hành, còn có cả gần một trăm cường giả Bất Tử Cảnh vừa mới xuất hiện.

“Làm càn, sư phụ vĩ đại thế nào, há có thể để cho một kẻ Hư Không Cảnh yếu đuối như người bàn luận?” Nghe vậy, Nguyệt Hành lập tức nổi giận, nói.

“Tất cả mọi người nghe lệnh, Diệp Tinh, Kuiba khiêu khích, thậm chí bất kính với sư phụ, bắt lại toàn bộ, giam vào ngục Thâm Uyên!”

Vút! Vút! Vút!

Các thân ảnh bạo động, toàn bộ đánh tới.

“Sư đệ, chúng ta đi!” Sắc mặt Kuiba thay đổi, muốn đưa Diệp Tinh rời đi.

Ong...

Bỗng nhiên, không gian rung lên, tất cả mọi người đều đứng im!

“Thời gian tĩnh chỉ!!!”

Kuiba cả nhận dao động này, sắc mặt thay đổi, anh ta khẽ quát một tiếng, thời gian tĩnh chỉ này sẽ bị giải trừ trong nháy mắt.

Có điều ba cường giả nắm giữ Đạo Tắc Thời Gian hoàn chỉnh cùng nhau thi triển, anh ta vẫn chịu một chút ảnh hưởng.

Trong nháy mắt bị ảnh hưởng này, vài cường giả Bất Tử Cảnh đã tới trước mặt Diệp Tinh.

“Diệp Tinh, chúng ta không muốn làm ngươi bị thương, không cần phản kháng.” Những người này trầm giọng nói.

Bọn họ biết tiềm lực của Diệp Tinh, tất nhiên không dám ra tay mà không nể gì.

Khuôn mặt Diệp Tinh lúc này vô cùng lạnh lùng, hắn nhìn về phía các cường giả Bất Tử Cảnh tiến lên bắt hắn, sự tức giận trong lòng không cách nào kiềm chế được, dưới sự tức giận này, trong đầu hắn bỗng xuất hiện một suy nghĩ điên cuồng.

Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh lập tức có một quả cầu làm bằng sắt.

Chương 608: Làm nổ thang Cửu Giới

“Đây là?” Thất quả cầu bằng sắt, sắc mặt những cường giả Bất Tử Cảnh này bỗng nhiên thay đổi.

Bọn họ cảm nhận được năng lượng điên cuồng trong quả cầu sắt này.

Vút!

Sau khi lấy ra, Diệp Tinh cứ vậy mà ném quả cầu sắt này ra.

“Thiết cầu bạo phá! Là thiết cầu bạo phá!”

“Năng lượng bên trong mạnh quá, mau ngăn lại!”

“Không thể để thiết cầu bạo phá này nổ được!”

Sắc mặt những cường giả Bất Tử Cảnh này thay đổi, bởi vì hướng mà thiết cầu bạo phá bay tới chính là thang Cửu Giới.

Thang Cửu Giới vô cùng kỳ lạ, nhưng lực phòng ngự lại chẳng mạnh bao nhiêu.

Nhưng, những cường giả Bất Tử Cảnh này căn bản là không có cách nào để ngăn quả cầu sắt nhỏ bé này lại được.

“Bùm!”

Nhìn những cường giả này, trong mắt Diệp Tinh lóe lên sự điên cuồng.

“Oành!”

Nháy mắt, mộ tiếng nỏ đinh tai nhức óc vang lên, công kích cực kỳ mãnh liệt bạo phát, điên cuồng khuếch đại ra xung quanh.

Khu vực trước mắt bị một màn sương mù màu đen bao phủ.

“Phụt!” “Phụt!”

Tiếp xúc với những dao động này, những cường giả Bất Tử Cảnh đó chỉ cảm thấy nháy mắt có vô số ngôi sao cực lớn đánh trúng, lục phủ ngũ tạng dường như đều vỡ nát, máu tươi phun ra từ trong miệng.

“Uy lực mạnh quá!”

“Ta, vậy mà ta không ngăn lại được!”

“Công kích này đã gần đạt tới đẳng cấp Đạo Chủ Cảnh rồi phải không?”

Trên mặt các cường giả Bất Tử Cảnh tràn ngập sự kinh hãi.

“Vậy mà trên người Diệp Tinh lại có bảo vật mạnh như vậy?”

“Sao có thể? Hiện giờ Diệp Tinh mới chỉ là Hư Không Cảnh mà thôi? Lẽ nào là đạo chủ Lăng Hằng cho hắn?”

Thậm chí sự sống trong cơ thể bọn họ đã biến mất một nửa, nếu không phải là dựa vào cơ thể bất tử, có lẽ lúc nãy bọn họ đã chết rồi.

“Không ổn” Nguyệt Hành đó chú ý tới tình hình bên này, sắc mặt thay đổi.

Không chỉ cô ta, ngay cả Kuiba cũng khiếp sợ nhìn về phía Diệp Tinh, dướ năng lượng điên cuồng đó, ngay cả anh ta cũng cảm thấy tim đập nhanh.

Có điều nhìn động tác của Diệp Tinh, anh ta nghĩ tới điều gì đó, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khó tin.

“lẽ nào sư đệ muốn....”

Dao động khủng bố điên cuồng tản ra bốn phía, sau khi những cường giả Bất Tử Cảnh đó bị thương vì ngăn cản, dường như nháy mắt đã tới trên thang Cửu Giới.

“Răng rắc!
Chương 855 Hy vọng bị dập tắt 2

Vậy mà bỗng nhiên thang Cửu Giới vang lên tiếng vỡ nát.

Âm thanh này không lớn, nhưng lại như một chiếc chuông lớn đánh vào trong lòng tất cả mọi người.

“Thang Cửu Giới sập rồi?”

Trong mắt tất cả mọi người lộ ra vẻ sợ hãi, bọn họ nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ kiêng dè.

Thang Cửu Giới đã ở đây rất nhiều năm rồi, vẫn luôn tồn tại một cách ổn định, nhưng vậy mà giờ đây lại sụp đổ, hơn nữa còn bị một tên nhóc Hư Không Cảnh làm sập.

Hư Không Cảnh, chỉ là một sự tồn tại như con kiến con dế trước mặt bọn họ.

“Sư đệ, đệ...cũng to gan quá đi? Vậy mà lại phá hủy thang Cửu Giới!”

Kuiba nhìn Diệp Tinh, nghẹn họng nhìn trân trối, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Ai mà không biết thang Cửu Giới là do đạo chủ Quang Huyên tự mình chế tạo ra, anh ta cho rằng mình đã đủ cuồng vọng rồi, hơn nữa không sợ trời không sợ đất, nhưng chắc chắn không dám làm như vậy.

Nhưng Diệp Tinh một người bình thường trông ôn hoàn như Diệp Tinh, khi nổi giận lại trở nên đáng sợ như vậy?

Tất cả suy nghĩ đều đang xoay chuyển, có điều nháy mắt Kuiba đã phản ứng lại, bóng anh ta lay động, lập tức xuất hiện trước người Diệp Tinh.

“Đi!”

Anh ta đưa Diệp Tinh rời đi, rõ ràng hiện giờ nơi đây không an toàn, chậm chạp sẽ có biến.

“Làm càn!”

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói vô cùng tức giận vang lên.

Ong....

Hư không rung lên, vậy mà sau đó giống như đông cứng lại, tất cả các đạo tắc đều ngừng vận chuyển, thậm chí tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy không thể động đậy, hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Mà dao động của khí lưu màu đen đang tiếp tục đánh về phía thang Cửu Giới cũng hoàn toàn biến mất.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời đất sụp đổ, vô số khí lưu màu xám tràn ra, dường như bao trùm lên cả khu vực.

Ong....

Trong hư kông có rất nhiều ánh sáng màu trắng ngưng tụ lại, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một bàn tay màu trắng.

Bàn tay màu trắng này che phủ bầu trời, túm về phía hai người Diệp Tinh, Kuiba.

Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn bàn tay khổng lồ dường như che phủ không thấy chân trời này, bàn tay này rơi xuống, giống như trời đất này đang ép xuống hắn.

“Phải chết ở đây ư?” Diệp Tinh cảm nhận dao động khủng bố này.

Dưới bàn tay khổng lồ này, hắn chỉ như một con kiến con dế, giống như một con kiến nhìn lên bầu trời xanh.

Diệp Tinh cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé, nhưng trong ánh mắt hắn không có chút sợ hãi nào, cứ lặng lẽ như vậy mà đợi bàn tay hạ xuống.

“Quang Huyên, dựa vào thực lực, thân phận của ngươi mà lại ra tay với đệ tử của ta, có phải là quá đáng quá không?”

Bỗng nhiên, trong hư không có một giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên.

Lúc giọng nói này vang lên, trong hư không có một bàn tay giống như vậy nhưng tụ, nháy mắt đánh tới.

“Lăng Hằng!” đạo chủ Quang Huyên tức giận nói: “Ngươi dám ra tay vớ ta?”

Hai bàn tay quấn lấy nhau, dao động điên cuồng bên trên biến mất.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời đất vỡ nát, vô số dao động kinh người tản ra, giống như hủy diệt trời đất.

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn khung cảnh trên không trung, đây là hai vị đại đạo chi chủ đang chiến đấu, cho dù bọn họ thân là cường giả Bất Tử Cảnh, dưới luồng dao động này cũng không sinh ra được chút phản kháng nào.

Sau khi âm thanh vang dội không ngừng vang lên, kéo dài mãi cho tới ba giây sau. Mà ba giây sau, dường như hai bàn tay đồng thời biến mất. Có điều nếu nhìn kỹ, bàn tay màu trắng đó biến mất trước.

“Hừ!” trong hư khong vang lên một tiếng hừ lạnh, sau đó một người phụ nữ tóc dài màu xanh, mặt âm u xuất hiện trong không trung.

Bà ta vung tay, lập tức có một luồng sáng bao phủ lên thang Cửu Giới.

Mà ở hư không phía đối diện, một người đàn ông trung niên tộc Long Nhân xuất hiện trong hư không.

“Sư phụ!”

Nhìn thấy người tới, Kuiba lập tức hô lên.

“Thầy cũng tới nơi này ư?”

Nhìn thấy đạo chủ Lăng Hằng xuất hiện, Diệp Tinh cảm động.

Lần này không chỉ có Kuiba theo tới đây, ngay cả sư phụ hắn cũng tự mình tới nơi này.

Đạo chủ Lăng Hằng phất tay phải, Diệp Tinh và Kuiba lập tức xuất hiện bên cạnh ông.

Mà ở phía bên kia, Nguyệt Hành và hàng trăm cường giả Bất Tử Cảnh cũng xuất hiện sau lưng đạo chủ Quang Huyên.

Hai thế lực cứ giằng co trên không trung như vậy.

Cả vùng nháy mắt trở nên yên tĩnh, mà ý thức của những cường giả Bất Tử Cảnh trong cung điện phía xa đó cũng chú ý tới cảnh tượng bên này, trên mặt họ tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Từ lúc Nguyệt Hành đại nhân tới bắt Diệp Tinh, sau đó Kuiba xuất hiện, lại có thêm rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh không ngừng bay xuống, thậm chí tổng số có tới hơn trăm người!

Vậy mà sau đó Diệp Tinh lại lấy thiết cầu bạo phá ra, uy lực gần như đạt tới đẳng cấp Đạo Chủ Cảnh, không chỉ có các cường giả Bất Tử Cảnh bị thương, ngay cả thang Cửu Giới cũng xuất hiện vết nứt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK