Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 481 Tăng trưởng ổn định 1

"Thập Huyền Kiếm Trận, mình đã nắm vững rồi!" Diệp Tinh nhìn chín mươi chín thanh trường kiếm đang yên lặng trôi nổi ở trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Tiến vào thành Thời Không đã hơn một năm, có những bí tịch sinh mệnh, không gian tương ứng, thực lực của Diệp Tinh tăng lên với tốc độ cực nhanh.

Hiệu quả lĩnh ngộ của Tứ trọng thiên thành Thời Không vốn đã cực kỳ mạnh mẽ, ít nhất là gấp mười lần so với sự lĩnh hội bình thường ở bên ngoài, hơn nữa có bí tịch đối ứng, tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh tự nhiên là cực kỳ kinh người!

Hắn mất thời gian hơn ba năm để nắm giữ Nhất Huyền Kiếm Trận, nhưng mà Thập Huyền Kiếm Trận càng khó hơn thì lại chỉ tốn thời gian hơn một năm!

"Có điều hiện tại thực lực của mình vẫn chưa được, rất khó để thông qua trạm kiểm soát thứ nhất của tháp Đăng Thiên!" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Trước khi tiến vào Thành Thời không, kiếm pháp của Vô Ngân đã vượt qua Thập Huyền Kiếm Trận, tiếp cận Bách Huyền Kiếm Trận, nhưng mà với thực lực cường đại như vậy của Vô Ngân cũng không thể thông qua được tầng thứ nhất của tháp Đăng Thiên, có thể thấy nó khó khăn tới mức nào.

"Tiếp tục lĩnh ngộ!" Tay phải Diệp Tinh vung lên, chín mươi chín thanh trọng kiếm lại nhiều hơn một thanh.

Bách Huyền Kiếm Trận, đạt tới trạng thái hoàn mỹ có thể khống chế chín trăm chín mươi chín thanh kiếm, khó khăn lại đề cao rất nhiều.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, thực lực của Diệp Tinh tiếp tục tăng lên, mà mỗi ngày hắn đều đi tới đi lui giữa hai nơi là Tứ trọng thiên và sát khí ma trụ.

Xông qua tháp Đăng Thiên vẫn chỉ có bốn người Hỗn Vũ, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt.

Trong nháy mắt thời gian lại qua hai năm.

. . . . . .

Trên một quảng trường khổng lồ có đường kính dài đến mấy chục ngàn km, đứng sừng sững một ngọn tháp khổng lồ.

Toàn bộ toà tháp vô cùng khổng lồ, được chia làm nhiều tầng, mỗi một tầng đều có độ cao đạt tới 1 km, dưới chín tầng còn có thể nhìn đến, nhưng mà từ tầng chín trở đi thì đều bị bao phủ bởi một luồng không khí mờ ảo, không thể nhìn rõ.

Lúc này trên quảng trường còn có một số người.

Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên danh sách thực lực treo ở phía trước tháp Đăng Thiên.

"Đã ba năm trôi qua, xông lên được tháp Đăng Thiên chỉ có bốn người."

"Hỗn Vũ vượt xa mọi người khi xông qua tầng năm của tháp Đăng Thiên, chiếm được phần lớn cơ hội truyền thừa, hơn nữa cứ mỗi nửa năm anh ta lại có một lần truyền thừa ở Thất trọng thiên, hiện tại thực lực của anh ta hẳn là càng mạnh hơn."

"Hoàn toàn không thể so được. Ngoại trừ tài nguyên, Hỗn Vũ còn có sư phụ đứng đầu thế giới chỉ điểm."

. . . . . .

Những người này đang nghị luận, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ, khát vọng.

"Các ngươi nhìn xem!" Bỗng nhiên, một vị thanh niên ngạc nhiên kêu lên.

Mọi người nhìn lại, tất cả đều theo bản năng mà nín thở.

Ở trong tầm mắt của bọn họ, một vị thanh niên có khuôn mặt bình thường, dáng vẻ giống với người Địa Cầu, trên người có một bí văn màu lam đi tới, sau đó trực tiếp tiến vào bên trong tháp Đăng Thiên.

"Là Hỗn Vũ!"

"Anh ta lại vừa xông qua trạm kiểm soát sao?"

. . . . . .

Vẻ mặt của những người này đều khiếp sợ.

Hỗn Vũ vốn đã vượt xa mọi người, những trạm kiểm soát nhất định là càng đi về sau thì càng khó, nhưng mà Hỗn Vũ lại vẫn tiến lên như cũ.

Vài phút sau, tin tức phía trước tháp Đăng Thiên chợt biến hóa.

_Thứ nhất: Hỗn Vũ (Thất trọng thiên) thành tích: tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên_

_Thứ nhất: Hỗn Vũ (Thất trọng thiên) thành tích: tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên_

_Thứ 2: Vô Ngân (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

_Thứ 2: Vô Ngân (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

_Thứ 3: Đồng Mục Sâm (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

_Thứ 3: Đồng Mục Sâm (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

_Thứ 4: Lư Vân Đạt (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

_Thứ 4: Lư Vân Đạt (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

Dòng tin tức đầu tiên đã trực tiếp thay đổi.

"Thật sự thành công !"

"Trời ạ, trong ba năm từ tầng thứ năm leo đến tầng thứ sáu, tốc độ tiến bộ này còn nhanh hơn tất cả thiên tài!"

Vẻ mặt của mọi người trên quảng trường đều khiếp sợ.

Phải biết rằng, hiện tại ngoại trừ bốn người, những người khác ngay cả tầng thứ nhất của tháp Đăng Thiên cũng không có vượt qua, chỉ có Vô Ngân là ba năm trước mới thông qua tầng thứ nhất, đến bây giờ cũng chưa có thông qua tầng thứ hai.

Cái tên thứ nhất ở tầng sáu, từ tên thứ hai đến tên thứ bốn đều là cùng một tầng, đây là loại chênh lệch lớn cỡ nào chứ.

Xôn xao!

Trên quảng trường dao động một trận, tiếp đó bóng dáng của Hỗn Vũ xuất hiện, anh ta nhìn thứ tự của mình một chút, sắc mặt rất bình tĩnh, xoay người trực tiếp rời khỏi nơi này.

"Đi, truyền tin tức đi."

"Chắc hẳn những thiên tài khác đều đang cảm thấy lo lắng nhỉ?"

Mấy người kia đợi ở đây một hồi, rồi cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.

. . . . . .

"Tầng thứ sáu?" Vô Ngân nhìn tin tức trên đồng hồ, sắc mặt hơi thay đổi.

"Hiện tại mình còn không nắm chắc việc xông qua tầng thứ hai, Hỗn Vũ có sư phụ đứng đầu thế giới, mình cũng có sư phụ đứng đầu thế giới. . ."

Vô Ngân nắm nắm tay, cố gắng kìm nén tâm trạng của mình.

Ở trước mặt anh ta, từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, tản ra dao động vô cùng sắc bén.

"Kiếm đạo tu luyện càng lên cao càng khó, bước tiếp theo làm thế nào để đột phá đây?" Vô Ngân thầm nghĩ trong lòng.

. . . . . .
Chương 482 Tăng trưởng ổn định 2

"Chết tiệt, sao lại tiến bộ nhanh như vậy chứ! Mình đến bây giờ ngay cả tầng thứ nhất cũng chưa vượt qua, đứng thứ năm trong bảng danh sách!"

Bên trong Ngũ trọng thiên, trên mặt của một thanh niên có mái tóc đỏ rực, phía trên giống như có ngọn lửa đang cháy, cả người tản ra dao động cực nóng đang tràn đầy tức giận.

Viêm Liệt, thực lực mạnh mẽ, khảo nghiệm thực lực, khảo nghiệm huyễn cảnh đều xếp hạng đầu, chỉ đứng sau bốn người Hỗn Vũ, tuyệt đối là một thiên tài cực kỳ mạnh mẽ.

"Trong khoảng thời gian này thực lực của mình tiến bộ rất lớn, mình không tin mình không vượt qua được!"

Ánh mắt Viêm Liệt lộ ra một tia ánh sáng, anh ta trực tiếp đi ra khỏi nơi ở của mình, đi đến khu vực của tháp Đăng Thiên.

Những thiên tài khác nhận được tin tức cũng đều đi đến.

. . . . . .

Ầm! Ầm!

Trước sát khí ma trụ, từng luồng sát khí áp bách Diệp Tinh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán hắn, cả người đang ngoan cường chống cự lại.

"Chủ nhân, đã đến giờ." Bỗng nhiên, giọng nói của số 11 vang lên.

Nghe vậy, Diệp Tinh trực tiếp lui về phía sau, sau khi lui về phía sau ba mươi bậc thang, những sát khí này căn bản sẽ không có ảnh hướng quá lớn đối với hắn.

"Hô! Những sát khí ma trụ này thật đúng là kỳ dị, cũng không biết là vị tồn tại cường đại nào của thành Thời Không chế tạo ra." Diệp Tinh lau mồ hôi trên trán một chút.

Hiện tại Diệp Tinh đã hình thành thói quen mỗi ngày đều chống đỡ những sát khí ma trụ này.

Nghĩ đến những thu hoạch trong ba năm qua, trong lòng Diệp Tinh rất hưng phấn.

Thời gian ba năm, huyễn cảnh của hắn tuyệt đối đã đề cao tới một cấp bậc mới, theo như lời của ông lão Vân Ế, hiện tại nếu hắn leo lên bậc thang huyễn cảnh, thì tuyệt đối có thể bước lên hơn tám mươi hai bậc!

Mà trong cuộc khảo nghiệm thiên tài của thành Thời Không, đạt tới bậc thang thứ tám mươi của bậc thang huyễn cảnh chỉ có bốn người.

"Đinh!" Đúng lúc này, đồng hồ trong tay Diệp Tinh bỗng nhiên vang lên.

"Chủ nhân, Hỗn Vũ thông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên, Viêm Liệt kia thông qua tầng thứ nhất!" Số 11 nhìn Diệp Tinh vội vàng nói.

"Hỗn Vũ tầng thứ sáu? Viêm Liệt tầng thứ nhất?" Sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.

Hỗn Vũ tiến bộ với tốc độ kinh người, dẫn đầu vượt xa mọi người, không ngờ Viêm Liệt cũng tiến bộ lớn như vậy.

"Xem ra không chỉ mình mình tiến bộ, những thiên tài khác cũng đều tiến bộ." Trong lòng Diệp Tinh cảm thán.

Không nên xem thường bất kỳ một vị thiên tài nào, ai cũng có thể bỗng nhiên quật khởi, anh có cơ duyến, người khác cũng không phải là không có cơ duyên.

"Chủ nhân, ngươi có muốn đi kiểm nghiệm thực lực của mình một chút không?" Số 11 hỏi.

"Không được, thực lực của tôi tôi biết, hiện tại tôi vẫn còn cách tầng thứ nhất của tháp Đăng Thiên một khoảng cách, đoạn khoảng cách này không phải có thể vượt qua dễ dàng như vậy." Diệp Tinh cười nói.

"Có điều, cũng nhanh thôi!"

Trong mắt của hắn lộ ra một tia ánh sáng.

Thời gian hai năm, thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của hắn lại được tăng cao!

. . . . . .

Thời gian tiếp tục trôi qua, qua ba tháng, Vũ Mạch, thiếu nữ thiên tài đến từ Ngũ trọng thiên thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên, chín tháng tiếp theo không còn thiên tài nào của Ngũ trọng thiên thông qua nữa.

Trong bốn năm qua, những cái tên trong danh sách ở phía trước tháp Đăng Thiên đã đạt tới sáu người.

Mặc kệ những người khác, Diệp Tinh vẫn luôn lĩnh ngộ .

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Trên không trung, hơn năm trăm thanh trọng kiếm đang không ngừng bay múa, mỗi một thanh trọng kiếm đều tản ra dao động vô cùng sắc bén, tổ hợp cùng một chỗ, uy thế của những dao động này càng lớn hơn nữa.

Từng thanh trọng kiếm bay ra, bay dọc theo những quỹ đạo riêng, vô cùng lưu loát.

Tiếp đó Diệp Tinh thu hồi lại những thanh trọng kiếm này, lại phóng xuất ra hơn năm trăm thanh trường kiếm. Toàn bộ trường kiếm tản ra dao động đạt tới một mức độ làm người ta phải kinh hãi.

"Thu!"

Tay phải Diệp Tinh vung lên, từng thanh trường kiếm bay múa, cuối cùng tất cả đều đứng im ở trước mặt hắn.

"Hiện tại Bách Huyền Kiếm Trận đã nắm giữ gần một nửa!"

Nhìn vào vô số thanh trường kiếm, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ tươi cười.

Tầng thứ ba của Vạn Huyền Kiếm Trận hắn đã tiến bộ thật lớn!

Sau khi tiến vào thành Thời Không, hắn mất một năm để nắm giữ Thập Huyền Kiếm Trận, hiện tại lại tiêu hao ba năm để nắm giữ một nửa Bách Huyền Kiếm Trận, tốc độ tiến bộ này có thể nói là làm cho người ta sợ hãi.

"Hiện tại, với việc nắm giữ một nửa Bách Huyền Kiếm Trận mình có thể ngang hàng với Vô Ngân trong thời điểm tuyển chọn thiên tài cuối cùng, hơn nữa không gian thuật và sinh nguyên thuật gia tăng, thực lực của mình chắc chắn mạnh hơn so với Vô Ngân của bốn năm trước một khoảng lớn!" trong lòng Diệp Tinh tự tin.

Bách Huyền Kiếm Trận chỉ có người đạt Hư Không cảnh mới có thể nắm giữ, nhưng mà hiện tại không gian thiên phú, sinh mệnh thiên phú của Diệp Tinh mạnh đến mức nào chứ? Hơn nữa tu luyện ở Tứ trọng thiên của Thành Thời Không, còn có bí tịch tương ứng của chúa tể thế giới, tốc độ tiến bộ đã đạt tới một mức độ kinh người.
Chương 483 Qua cửa

Cho nên hiện tại Bách Huyền Kiếm Trận của hắn tiến bộ rất lớn.

Phải biết rằng, hoàn toàn nắm giữ Bách Huyền Kiếm Trận, đây chính là gần như vô địch trong Hư Không cảnh!

Hiện tại Diệp Tinh ít nhất có thể đánh bại rất nhiều cường giả Hư Không cảnh!

"Đinh!" Bỗng nhiên, đồng hồ trong tay Diệp Tinh vang lên.

Số 11 hiện ra, vội vàng nói: "Chủ nhân, vừa rồi Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lô Vân Đạt đã tiến vào tháp Đăng Thiên, hiện tại đã tiến vào tầng thứ hai rồi."

"Tầng thứ hai?" Trong lòng Diệp Tinh nói thầm.

Hắn đứng dậy, ánh mắt lộ ra một tia ánh sáng.

"Với thực lực đạt tới hiện tại, mình thông qua tầng thứ nhất của tháp Đăng Thiên hẳn là không có gì khó khăn nhỉ? Đi ngay bây giờ thôi!"

Thật ra từ mấy tháng trước Diệp Tinh đã có một chút nắm chắc, có điều vừa lúc hắn có một chút chạm đến Vạn Huyền Kiếm Trận, cho nên vẫn đắm chìm ở trong đó, không có rời đi.

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh trực tiếp rời khỏi nơi tu luyện của mình.

. . . . . .

Trên quảng trường thật lớn có đường kính dài đến mấy chục ngàn km, đứng sừng sững một toà nhà hình tháp khổng lồ.

Toàn bộ toà nhà hình tháp vô cùng to lớn, dưới chín tầng còn có thể nhìn đến, nhưng mà từ tầng chín trở đi thì đều bị bao phủ bởi một luồng không khí mờ ảo.

Đây là tháp Đăng Thiên, lúc này trên quảng trường vẫn còn có bóng người.

Bọn họ ngửa đầu nhìn bảng danh sách.

_Thứ nhất: Hỗn Vũ (Thất trọng thiên) thành tích: tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên_

_Thứ nhất: Hỗn Vũ (Thất trọng thiên) thành tích: tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên_

_Thứ 2: Vô Ngân (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên_

_Thứ 2: Vô Ngân (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên_

_Thứ 3: Đồng Mục Sâm (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên_

_Thứ 3: Đồng Mục Sâm (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên_

_Thứ 4: Lô Vân Đạt (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên_

_Thứ 4: Lô Vân Đạt (Lục trọng thiên) thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên_

_Thứ 5. . ._

_Thứ 5. . ._

_Thứ 6. . ._

_Thứ 6. . ._

"Ngoại trừ Hỗn Vũ, ba người Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt đều có thiên phú hơn xa chúng ta, tiến bộ thật lớn."

"Đến bây giờ ta đối mặt với sinh vật của tầng thứ nhất còn ngăn cản không được mấy chiêu."

. . . . . .

Một vị thiên tài nắm nắm tay, trong mắt có sự không cam lòng.

Lúc vừa mới gia nhập Thành Thời Không, bọn họ hăng hái biết bao, tự tin mười phần có thể vượt qua những thiên tài trước mặt, cho dù ở phía trước có thiên tài đang dẫn đầu, trong lòng bọn họ cũng chỉ cho rằng đây là bởi vì những thiên tài phía trước này chiếm được cơ duyên thật lớn, có điều kiện tu luyện rất tốt.

Dù sao có thể đi vào thành Thời Không, mỗi một người trước đó đều là nhân vật tuyệt thế thiên tài tại nơi ở của mình.

Nhưng hiện tại sự thật không thể nghi ngờ đang xảy ra ở ngay trước mắt bọn họ.

"Ta là thiên tài Ngũ trọng thiên, hiện tại Hỗn Vũ xông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên, ba người Vô Ngân cũng đều xông qua tầng thứ hai, vì sao ta ngay cả tầng thứ nhất cũng không qua được chứ?"

Một nơi trên quảng trường, một vị thanh niên khuôn mặt vô cùng đẹp trai, dáng người cao gầy, sau lưng đeo một thanh chiến đao màu vàng nắm nắm tay nhìn danh sách.

Anh ta là Kim Mặc Ngọc, xếp hàng thứ bảy trong cuộc tuyển chọn thiên tài cuối cùng của thành Thời Không.

Hiện tại xếp hạng trước sáu đều đã thông qua, rất nhiều người đều nói vị kế tiếp xuất hiện trên danh sách tháp Đăng Thiên chính là anh ta, có thể nghĩ hiện tại Kim Mặc Ngọc phải chịu áp lực thế nào.

Ngày hôm qua Kim Mặc Ngọc đã đến đây thử một lần, nhưng mà rõ ràng là có chút khó khăn để thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên.

Càng như vậy, trong lòng Kim Mặc Ngọc càng khó có thể bình tĩnh trở lại.

"Người vẫn còn rất nhiều." Diệp Tinh đi tới quảng trường.

"Diệp Tinh." Nhìn thấy Diệp Tinh đã đến, một số người trên quảng trường lập tức chào hỏi Diệp Tinh.

Diệp Tinh cười ứng phó.

Vài năm nay, hắn đã quen biết rất nhiều thiên tài, trong lúc qua lại cũng xem như là bạn bè.

Đi tới phía trước tháp Đăng Thiên, Diệp Tinh ngửa đầu nhìn danh sách.

"Ha ha, Diệp Tinh, ta thường xuyên tới nơi này, nhưng số lần ngươi tới nơi này thật ít." Một vị thân hình cường tráng cao tới ba mét đứng ở bên cạnh cười nói.

Diệp Tinh mỉm cười, nói: "Kham Dương, không có nắm chắc, dĩ nhiên tôi sẽ không tới nơi này."

"Hả? Nói vậy hiện tại ngươi có nắm chắc?" Đại hán cường tráng Kham Dương nhìn chằm chằm Diệp Tinh, nhướng mày một cái.

Diệp Tinh cười nói: "Anh cứ xem đi."

Hắn nhìn tháp Đăng Thiên, khuôn mặt bình tĩnh, trực tiếp đi vào trong đó.

Vừa tiến vào bên trong tháp, Diệp Tinh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hắn xuất hiện bên trong một mảnh không gian thật lớn, bên trong không gian hoàn toàn yên tĩnh, rất nhiều khí lưu hỗn độn tràn ngập không trung, mà ở bên kia, một con yêu thú loại hổ đang nằm úp sấp, ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía Diệp Tinh.

"Hơn bốn năm ngươi chỉ tới đây một lần, hiện tại có nắm chắc không?" Yêu thú loại hổ nhìn chằm chằm Diệp Tinh nói.

"Đương nhiên." Diệp Tinh gật gật đầu.

Tay phải của hắn vung lên, nhất thời một loạt trường kiếm xuất hiện dày đặc.

"Tốt lắm." Yêu thú loại hổ gật gật đầu.

"Graooo!" Một tiếng rống giận dữ truyền đến, tiếp đó thân hình của yêu thú loại hổ này nhanh đến cực hạn, nhanh chóng đánh úp lại.

"Vẫn là chiêu thức cũ!" Khuôn mặt Diệp Tinh bình tĩnh, thúc dục thân pháp, dễ dàng tránh né công kích.

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Mấy trăm thanh trường kiếm huy động, trực tiếp chém thẳng về phía yêu thú loại hổ.

"Lần này kiếm pháp có vẻ tiến bộ rất lớn." Yêu thú loại hổ trầm thấp nói.

"Graooo!"
Chương 484 Thứ 7! 1

Bỗng nhiên một tiếng rống giận dữ truyền đến, nhưng bên trong tiếng rống giận dữ này lại chứa nhiều huyễn cảnh hỗn loạn, áp bách Diệp Tinh.

"Huyễn cảnh?" Trong lòng Diệp Tinh bình tĩnh.

Ầm!

Trong nháy mắt Thế giới Hồn Tinh phát động!

Nhất thời, lấy hắn làm trung tâm, một làn sóng dao động kỳ dị lan tràn về bốn phía, dưới dao động này, những huyễn cảnh mà yêu thú loại hổ thi triển ra đều tan biến giống như thủy triều.

Mà lúc này động tác của yêu thú loại hổ cũng bị kiềm hãm.

"Đây là. . . Công kích huyễn cảnh?" Sắc mặt yêu thú loại hổ khẽ biến.

"Sao có thể? Bốn năm trước ngay cả một chút thủ đoạn huyễn cảnh ngươi cũng không có, còn dễ dàng bị ảnh hưởng, hiện tại vậy mà lại có thể thi triển công kích huyễn cảnh mạnh như vậy?"

Trong mắt nó tràn đầy vẻ khó có thể tin.

Nó vậy mà lại bị huyễn cảnh mà Diệp Tinh thi triển ra làm ảnh hưởng.

"Tại sao lại không thể?" Khuôn mặt Diệp Tinh bình tĩnh, tiếp tục thi triển công kích.

Hơn bốn năm, hắn vẫn luôn ma luyện ở trước sát khí ma trụ, hơn nữa có được thiên phú huyễn cảnh khủng bố như vậy của Đồng Mục Sâm, lại có Vân Ế am hiểu huyễn cảnh chỉ điểm, tiến bộ cũng không có gì lạ!

Hiện tại chỉ riêng sức mạnh huyễn cảnh của Diệp Tinh đã đạt tới mức độ vô cùng mạnh, thậm chí nó có thể ảnh hưởng đến một bộ phận thiên tài trong thành Thời Không.

"Sinh nguyên thuật! Không gian thuật!"

Thi triển Thế giới Hồn Tinh, trong nháy mắt Diệp Tinh lại thúc dục Sinh nguyên thuật và Không gian thuật.

Ầm!

Ngay lập tức, dao động trên chín thanh trường kiếm trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Từng thanh trường kiếm bay múa, không ngừng chém lên người yêu thú loại hổ.

"Uy lực của kiếm pháp này. . ." Sắc mặt của yêu thú loại hổ âm trầm, muốn lao tới, nhưng lại liên tục thất bại, bị trường kiếm ngăn cản.

"Kết thúc đi!" Nhìn yêu thú loại hổ vẫn còn đang giãy dụa, Diệp Tinh nhẹ giọng nói.

Hưu! Hưu! Hưu!

Mấy trăm thanh trường kiếm hoàn toàn bao phủ lấy yêu thú loại hổ.

Sau mấy chục giây, mọi thứ đều ngừng lại, toàn bộ trường kiếm bay trở về, mà lúc này bên trong không gian đã không còn bóng dáng của yêu thú loại hổ kia.

"Thành công!" Trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ tươi cười.

Hơn bốn năm, rốt cuộc hắn đã thành công xông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên. Hơn nữa lần này so với trong tưởng tượng còn dễ dàng hơn rất nhiều.

Ông. . .

Bên trong không gian hiện lên dao động, tiếp đó bóng dáng của yêu thú loại hổ ngưng tụ lại.

"Chúc mừng ngươi, thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên, đạt được một lần cơ hội truyền thừa củatháp đại đạo Tam Thiên." Yêu thú loại hổ nhìn Diệp Tinh, nói: "Đây là cánh cửa đi thông tầng thứ hai, hiện tại ngươi có thể tiến vào trong đó, lần sau tiến vào tháp Đăng Thiên cũng sẽ trực tiếp tiến vào tầng thứ hai."

Một cánh cửa màu đen thật lớn từ hư không xuất hiện bên cạnh yêu thú loại hổ.

"Tầng thứ hai sao?" Diệp Tinh nhìn cánh cửa, không chút do dự xông vào trong đó.

. . . . . .

Trên quảng trường khổng lồ, mọi người tụ tập lại với nhau, rất nhiều người đang thử xông vào tháp Đăng Thiên, kiểm nghiệm thực lực của mình.

Ông. . .

Bỗng nhiên, danh sách phía trước tháp Đăng Thiên tản ra một trận dao động kỳ dị.

"Nhìn kìa, danh sách Đăng Thiên có sự thay đổi."

"Lại có ai tăng thứ tự? Hoặc là có ai xông qua sao?"

"Có thể nào là Kim Mặc Ngọc kia hay không, hiện tại anh ta là người có khả năng thông qua nhất."

"Ngươi xem Kim Mặc Ngọc đang đứng ở bên kia quảng trường, nhất định không phải là anh ta qua cửa."

. . . . . .

Ánh mắt của mỗi vị thiên tài đều lập tức nhìn về phía danh sách.

Dưới ánh mắt của bọn họ, một dòng tin tức dần hiện ra ở vị trí cuối cùng của danh sách Đăng Thiên.

"Là một thiên tài mới!"

"Lại có người mới xông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên!"

. . . . . .

Ngay lập tức mọi người đã biết chuyện gì xảy ra.

"Là ai trong Ngũ trọng thiên nhỉ?" Một nơi trên quảng trường, Kim Mặc Ngọc lưng đeo chiến đao màu vàng nhìn chằm chằm danh sách.

Anh ta bị cho là thiên tài đứng thứ bảy có hy vọng xông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên nhất, nhưng mà hiện tại anh ta không thành công, những người khác lại thành công.

Dưới sự chú ý của mọi người, rốt cuộc một hàng tin tức hiện ra rõ ràng.

_Thứ 7: Diệp Tinh (Tứ trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

_Thứ 7: Diệp Tinh (Tứ trọng thiên) thành tích: tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên_

Ầm!

Trong nháy mắt, sắc mặt của mọi người trên quảng trường đột nhiên thay đổi.

"Là Diệp Tinh!"

"Trời ạ, người thứ bảy xông qua tháp Đăng Thiên lại không phải là hơn mười vị thiên tài bên trong Ngũ trọng thiên, mà lại là Diệp Tinh của Tứ trọng thiên!"

"Thiên tài Ngũ trọng thiên cũng mới chỉ có hai người xông qua thôi!"

"Trong khảo nghiệm này xen lẫn công kích huyễn cảnh khủng bố, Diệp Tinh làm thế nào mà ngăn cản được vậy?"

"Tốc độ tiến bộ cũng quá nhanh rồi?"

"Đại biến thái!"

Mọi người nhớ tới thanh niên lúc đầu chỉ xếp hạng chót trong cuộc khảo nghiệm huyễn cảnh, nhưng mà thực lực chân chính lại xếp hạng thứ chín.

Thực lực của Diệp Tinh rất mạnh, đủ để dễ dàng tiến vào Ngũ trọng thiên, nhưng mà năng lực ngăn cản huyễn cảnh quá yếu, cho nên tiềm lực bị hạ xuống một cấp bậc.
Chương 485 Thứ 7! 2

Bên trong tháp Đăng Thiên này cũng có công kích huyễn cảnh mãnh liệt, nhưng mà Diệp Tinh lại xông qua được.

"Diệp Tinh? Vượt lên mình là một vị thiên tài Tứ trọng thiên?" Trên quảng trường, sắc mặt Kim Mặc Ngọc hơi thay đổi, nhìn chằm chằm vào tên Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một tia không cam lòng.

Đương nhiên anh ta nhớ rõ Diệp Tinh, trận đấu cuối cùng anh ta còn từng đấu với Diệp Tinh, vào lúc đó hiển nhiên Diệp Tinh không phải là đối thủ của anh ta, nhưng mà cũng không kém bao nhiêu.

Thực lực không bằng anh ta, năng lực huyễn cảnh lại càng kém xa, nhưng mà hiện tại Diệp Tinh hoàn toàn vượt qua anh ta?

Phải biết rằng, hoàn cảnh tu luyện của Ngũ trọng thiên tốt gấp hai lần so với Tứ trọng thiên!

Bình thường mà nói, Diệp Tinh cần mất gấp đôi thời gian mới có thể vượt qua anh ta.

"Diệp Tinh?"

"Sao lại là hắn?"

"Ngũ trọng thiên chúng ta mới chỉ có hai người xông qua tầng thứ nhất!"

. . . . . .

Không chỉ anh ta, còn có những thiên tài khác trong Ngũ trọng thiên cũng đều thay đổi sắc mặt.

"Diệp Tinh này. . . Thật sự xông qua?" Đại hán cường tráng Kham Dương trợn mắt há hốc mồm nhìn danh sách.

Diệp Tinh của Tứ trọng thiên thoáng chốc vượt qua đại bộ phận thiên tài Ngũ trọng thiên.

"Có thể xông qua, đây không phải là nói Diệp Tinh xếp hạng cao hơn thiên tài Ngũ trọng thiên, có thể khiêu chiến bọn họ, sau đó tiến vào Ngũ trọng thiên sao?" Bỗng nhiên, trong lòng Kham Dương hơi động, hắn nhìn những thiên tài Ngũ trọng thiên này, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Chỉ cần biểu hiện ra đủ thực lực, hoàn toàn có thể không ngừng tiến vào nơi bồi dưỡng tốt hơn trong thành Thời Không.

. . . . . .

Việc Diệp Tinh thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên nhanh chóng được truyền bá, trong khoảng thời gian ngắn đã tạo nên sự chấn động thật lớn, về phần Diệp Tinh, lúc này đang đứng bên trong không gian của tầng thứ hai.

"Đây là sinh vật gì vậy?" Khuôn mặt Diệp Tinh thận trọng nhìn sinh vật ở bên trong không gian tầng thứ hai của tháp Đăng Thiên.

Đó là một con sâu khổng lồ không có mắt, toàn thân tối đen như mực, lúc này trên người nó còn có những tia sáng màu đen tản ra.

Theo những tia sáng màu đen tản ra, từng đòn công kích huyễn cảnh cũng đánh úp lại, muốn ăn mòn thức hải của Diệp Tinh.

Ông. . .

Bỗng nhiên, thân hình của con sâu khổng lồ không có mắt kia quét qua, giống như là một cây cột khổng lồ hung ác đập tới, thoạt nhìn thân hình nó có vẻ nặng nề, nhưng lại tản ra dao động hệ kim vô cùng sắc bén.

Trước luồng dao động này, Diệp Tinh cảm thấy áp lực thật lớn.

"Bách Huyền Kiếm Trận!"

Ầm!

Thế giới Hồn Tinh mở ra, Diệp Tinh khống chế từng thanh trường kiếm trong tay ngăn cản lại.

Mấy trăm thanh trường kiếm nhanh chóng hình thành một tấm màng mỏng ở trước người hắn.

"Ngăn lại cho ta!"

Từng thanh trường kiếm giống như quân đội, trong khoảng thời gian cực ngắn liền hình thành một màng phòng ngự hoàn mỹ, che phủ hoàn toàn thân thể Diệp Tinh lại.

Kiếm trận, có thể dùng để công kích, cũng có thể dùng để phòng ngự, phương pháp thi triển đa dạng.

Đây chính là do Chúa tể thế giới sáng tạo ra, đương nhiên sẽ không chỉ có một loại phương thức thi triển.

Thân hình của con sâu khổng lồ không có mắt hung hăng đập vào, giống như một ngọn núi đánh tới.

"Rầm!"

Một âm thanh vô cùng nặng nề vang lên.

"Răng rắc!"

Tiếp đó trước người Diệp Tinh thậm chí xuất hiện từng cái khe, phòng ngự do mấy trăm thanh trường kiếm hình thành nháy mắt tan vỡ.

"Công kích thật là khủng khiếp!" Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, đồng thời cảm thấy trên người có một trận đau nhức truyền đến.

Rất nhiều công kích của trường kiếm đều bắn ngược trở lại trên người hắn.

"Phốc!" Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu lớn, thân thể bay ra một khoảng cách rất xa.

Dưới một đòn, Diệp Tinh đã bị trọng thương.

"Xem ra thực lực của mình còn lâu mới xông qua được tầng hai!"

Trên thực tế, thực lực của Diệp Tinh lúc này đã vượt qua yêu thú loại hổ ở tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên rất nhiều, cho nên mới dễ dàng giải quyết được nó.

Nhưng mà khoảng cách giữa tầng thứ hai và tầng thứ nhất rất lớn, hắn vẫn còn kém.

"Cho dù đánh không lại, mình cũng phải nhìn xem chênh lệch bao nhiêu!" Diệp Tinh lau máu tươi trên khóe miệng một chút, lại khống chế mấy trăm thanh trường kiếm vọt lên.

Vài giây sau, sinh mệnh lực của hắn chỉ còn lại một tia cuối cùng.

Cùng lúc đó, con sâu khổng lồ không có mắt kia cũng ngừng lại, nhìn Diệp Tinh lạnh lùng nói: "Diệp Tinh, trạm kiểm soát tầng thứ hai thất bại."

"Thất bại?" Diệp Tinh lắc đầu.

Có điều hắn cũng không chán nản, tầng thứ hai tháp Đăng Thiên này, hiện tại hắn quả thật là kém rất nhiều.

Xoẹt...

Trong không gian tràn ngập rất nhiều khí lưu màu xám, dưới những khí lưu màu xám này, thương thế trên người Diệp Tinh nhanh chóng khôi phục.

Sau khi khôi phục, trong không gian hiện lên một đạo dao động, sau đó bóng dáng của hắn biến mất không thấy.

Lại xuất hiện một lần nữa, Diệp Tinh đã đi tới quảng trường.

Xoẹt!

Nhất thời, cơ hồ tất cả ánh mắt của rất nhiều thiên tài trên quảng trường đều nhìn về phía hắn.

\- Quá mạnh, Diệp Tinh này khiêm tốn yên lặng lâu như vậy, vừa ra tay thực lực lại mạnh như vậy!

"Tốc độ tiến bộ quá khủng bố."

......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK