Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 971 Đạt được Quả cầu truyền thừa! 2

"Không tốt!" Sắc mặt Diệp Tinh đột nhiên thay đổi.

Nhưng mà hắn không kịp phản ứng, thân thể đã trực tiếp tiến vào bên trong cánh cửa màu trắng rồi.

Ông. . .

Trong nháy mắt khi hắn tiến vào, cánh cửa màu trắng biến mất, sau đó trong nháy mắt xung quanh khôi phục lại sự tĩnh lặng.

Gió nhẹ thổi tới, dường như nơi này không hề có chuyện gì xảy ra cả.

. . . . . .

Đây là một mảnh không gian trắng xoá, bên trong không gian là một mảnh hoang dã, không biết rốt cuộc đã tồn tại bao lâu.

"Đây là nơi nào?" Bóng dáng Diệp Tinh xuất hiện, cảnh giác nhìn trước mắt.

Vừa rồi hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm sau đó liền xuất hiện ở nơi này.

Sau khi đạt được Quả cầu truyền thừa, hắn liền bị trực tiếp mang vào bên trong mảnh không gian kỳ dị này.

"Cuối cùng ngươi cũng đến đây."

Đang lúc Diệp Tinh xem xét bốn phía, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.

"Ai?"

Nghe giọng nói này, toàn thân Diệp Tinh đột nhiên căng chặt, trên mặt tràn đầy vẻ cảnh giác.

Ông. . .

Bên trong không gian bỗng nhiên có những tia sáng kỳ dị ngưng tụ lại, sau đó thế nhưng tổ hợp thành một ảo ảnh, ảo ảnh này rõ ràng chính là bóng người ở bên trong Không gian trao đổi lúc trước, nhưng mà lần này bóng người rõ ràng hơn rất nhiều, hơn nữa không cứng ngắc giống như lúc trước.

"Ta là ai?" Sau khi xuất hiện, ảo ảnh này nhìn Diệp Tinh, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Ngươi không nhận ra dáng vẻ này của ta, nhưng mà chắc ngươi biết dáng vẻ này."

Ông. . .

Ngay sau đó ảo ảnh nhanh chóng biến hóa, nhanh chóng biến thành một dáng vẻ khác.

Đây là một sinh mệnh kỳ dị hơn nửa người bị bí văn màu đen bao trùm, những bộ phận còn lại khác thì bị vảy che kín, cao ba mét, trong đôi mắt màu tím lóe lên ánh sáng kỳ dị.

"Huyễn tộc?"

Nhìn thấy dáng vẻ của bóng người này, Diệp Tinh sửng sốt, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Đây rõ ràng là dáng vẻ của sinh mệnh Huyễn tộc.

Ảo ảnh ở trước mặt vậy mà lại là cường giả Huyễn tộc!

Ảo ảnh của sinh mệnh Huyễn tộc nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói: "Ngươi có thể gọi ta là Côn Duyên, ở trong này ngươi không cần thiết phải ngụy trang mình."

Nghe vậy, Diệp Tinh hơi dừng lại một chút, sau đó hình dáng lập tức nhanh chóng biến hóa, gần như trong nháy mắt cũng liền biến thành một sinh mệnh kỳ dị hơn nửa người bị bí văn màu đen bao trùm, những bộ phận còn lại khác thì bị vảy che kín.

"Xem ra Côn Duyên này xem mình trở thành sinh mệnh Huyễn tộc?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn bây giờ là một phân thân được dựng dục ra, nếu hắn không nói, thì không có ai có thể phán đoán ra thân phận thật sự của hắn. Cho dù là tồn tại cấp bậc Thánh Tôn cũng không nhất định có thể nhìn ra.

"Hiện tại hẳn là ngươi có rất nhiều nghi hoặc phải không?"

Côn Duyên nhìn Diệp Tinh, trên mặt mỉm cười nói: "Vì sao Lệnh bài chữ Kim không ngừng đi đến bên cạnh ngươi, vì sao lại có được bảo vật bên trong Không gian trao đổi nhanh như vậy, vì sao lúc sau lại không đổi được quả Thánh Tâm, quả Tử Lăng?"

Nghe vậy, Diệp Tinh sửng sốt, trong mắt mang theo vẻ khiếp sợ, nói: "Nguyên nhân của những điều này là do ông?"

Thực rõ ràng, những nghi hoặc lúc trước của hắn đều là bởi vì cường giả Huyễn tộc bên trong không gian của Quả cầu truyền thừa này làm ra.

Có điều cẩn thận nghĩ lại, trong lòng hắn nhất thời xuất hiện nhiều ý tưởng, đa số sự tình cũng có thể nhanh chóng liên hệ lại với nhau.

"Không cần phải gấp, ta nói sự tình cho ngươi một chút." Côn Duyên mỉm cười nói.

Diệp Tinh không nói gì, lẳng lặng lắng nghe.

"Những lệnh bài bên trong di tích Thiên Nguyên đều là do ta lưu lại, lúc trước Huyễn tộc gặp phải nguy cơ trọng đại, ta đã cố ý bố trí di tích bí mật này, lưu lại một tia ý thức của mình. Mà những việc này chính là để chờ đợi thành viên Huyễn tộc khác đến."

"Khả năng những lệnh bài này xuất hiện là rất nhỏ, ta có thể ảnh hưởng một ít, sau khi cảm ứng được ngươi xuất hiện, ta liền khiến cho những lệnh bài này không ngừng xuất hiện ở bên cạnh ngươi."

"Như vậy ngươi có thể mau chóng tiến vào Không gian truyền thừa, đổi được Quả cầu truyền thừa, chỉ có đổi được Quả cầu truyền thừa, ngươi mới có thể tới đây."

"Mà Quả cầu truyền thừa, chính là thứ mà ta đặc biệt để lại cho các cường giả Huyễn tộc sau này."

Côn Duyên nhìn Diệp Tinh, lại lắc đầu thở dài nói: "Chỉ là ngươi toàn lựa chọn đổi quả Diên Thọ, điều này làm cho ta thật bất đắc dĩ."

Diệp Tinh không nói gì, không biết mình nên nói cái gì, trên thực tế hắn hoàn toàn không có tự tin với việc cha mẹ mình có thể đạt tới Bất Tử cảnh, cho nên trong lòng vẫn luôn có một cảm giác nguy cơ.

Nên hắn vẫn luôn thu thập những loại quả gia tăng tuổi thọ như quả Diên Thọ.

Dù sao hắn không xác định đợi đến khi tương lai mình trở nên cường đại thì rốt cuộc có thể giải quyết vấn đề tuổi thọ của cha mẹ hay không.

Nói xong, dường như trong lòng Côn Duyên còn có oán khí, tiếp tục nói: "Ngươi lựa chọn đổi quả Diên Thọ ta cũng không muốn nói nhiều, nhưng mà sau khi đổi hết quả Diên Thọ, vậy mà ngươi lại đổi mấy thứ như quả Thánh Tâm, quả Tử Lăng? Chẳng lẽ Quả cầu truyền thừa đối với ngươi không có lực hấp dẫn sao?"

Quả cầu truyền thừa không hề nghi ngờ là trân quý nhất, nhưng mà Diệp Tinh lại nhìn cũng không nhìn.

Diệp Tinh hơi nở nụ cười xấu hổ, Côn Duyên này làm cho hắn đạt được lệnh bài nhanh hơn, chính là muốn cho hắn đổi Quả cầu truyền thừa, nhưng mà hắn lại cứ đổi bảo vật khác.

Đoán chừng Côn Duyên vẫn luôn chú ý hắn vô cùng lo lắng.

Trên thực tế Diệp Tinh không chọn đổi Quả cầu truyền thừa trước cũng có một nguyên nhân, đã trải qua sự việc lúc ở Bất Tử giới ở vị diện Tân Nguyệt, nên trong lòng Diệp Tinh vẫn có một loại cảnh giác, nói không chừng sau lưng Không gian trao đổi này cũng có một vị đại nhân vật.

Phía sau cơ duyên khổng lồ cũng có thể đại biểu cho nguy cơ khổng lồ.

Hiện tại đại nhân vật quả thật xuất hiện, có điều lại không có ác ý với hắn.
Chương 972 Bí điển Huyễn Yên!

"Vì ngăn cản ngươi đổi, ta chỉ có thể mạnh mẽ ảnh hưởng đến Không gian trao đổi, không cho ngươi đổi đồ vật khác, chỉ có thể đổi Quả cầu truyền thừa." Côn Duyên nhìn Diệp Tinh nói.

"Thì ra là như vậy."

Diệp Tinh hiểu rõ, lúc trước hắn còn khó hiểu vì sao bảo vật bên trong Không gian trao đổi lại đổi không được.

Hắn xấu hổ mỉm cười, im lặng không nói gì.

Có điều nhìn Côn Duyên, dường như Diệp Tinh nghĩ tới điều gì, lại tò mò hỏi: "Nếu ta không tới nơi này, có cường giả khác tập hợp đủ lệnh bài, đổi Quả cầu truyền thừa thì sẽ như thế nào?"

Trước khi hắn đi tới nơi này, bí cảnh Thiên Nguyên đã mở ra, hơn nữa đã có người tập hợp đủ lệnh bài Ngũ Hành.

Cứ thế mà tính, hoàn toàn có cường giả có hi vọng tập hợp đủ năm bộ lệnh bài.

Nghe được thắc mắc của Diệp Tinh, Côn Duyên mỉm cười nói: "Sẽ không, nếu ta cảm ứng được có ai đó tập hợp đủ năm bộ lệnh bài Thiên Địa Huyễn Truyền Thừa, chuẩn bị đổi Quả cầu truyền thừa, thì Không gian trao đổi cũng sẽ trực tiếp đóng cửa, toàn bộ lệnh bài đều sẽ mất đi tác dụng."

Ông ta sẽ không để cho người của tộc đàn khác tới nơi này, nếu không có người của Huyễn tộc đến, nơi này sẽ chỉ mở ra một thời gian ngắn rồi trực tiếp đóng cửa, đợi đến lần tiếp theo lại mở cửa là được.

"Thì ra là thế." Diệp Tinh gật đầu.

Trong lòng hắn lại thay mặt những cường giả khác muốn đổi Quả cầu truyền thừa mà bi ai, cho dù bọn họ có cố gắng như thế nào, cũng không thể có được Quả cầu truyền thừa.

Nhìn Diệp Tinh, Côn Duyên mỉm cười, nói: "Trên thực tế, bên trong không gian này có hai vị sinh mệnh Huyễn tộc, có điều ta lựa chọn ngươi."

"Hai vị?" Diệp Tinh nghe vậy sửng sốt.

Hắn còn tưởng rằng chỉ có một mình mình là Huyễn tộc.

"Ha ha, chỉ mới ở Chân Linh cảnh, đã ngụy trang thành cường giả Bất Tử cảnh, thậm chí đánh chết cường giả Bất Tử cảnh cao cấp! Kiếm Ngân, tiềm lực của ngươi rất lớn, thậm chí không thua thiên tài Huyễn tộc của thời kỳ chúng ta." Côn Duyên vừa lòng gật gật đầu.

Cho dù là Diệp Tinh dựa vào bảo vật, nhưng mà có thể đạt được những bảo vật kia cũng là bản lĩnh của Diệp Tinh.

Cơ duyên, vốn chính là một loại thực lực!

Diệp Tinh im lặng, Côn Duyên này không biết có thực lực gì, lại gần như hoàn toàn nhìn thấu hắn.

"Cho nên, bí điển Huyễn tộc của ta để cho ngươi học tập là tốt nhất." Sau khi nói xong, trên mặt Côn Duyên rõ ràng có vẻ trịnh trọng hơn.

"Bí điển?" Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh lập tức xuất hiện một tia chờ mong.

"Đúng, bí điển trân quý nhất của cường giả Huyễn tộc chúng ta tu luyện!" Côn Duyên mỉm cười.

Lúc này trong mắt ông ta cũng lộ ra một tia phức tạp: "Hiện tại bí thuật bí điển này đoán chừng đã hoàn toàn thất truyền ở Huyễn tộc phải không? Ước chừng toàn bộ vũ trụ biết đến bí điển này cũng được mấy người."

Vung tay phải lên, trước mắt lập tức hiện ra từng đốm sáng kỳ dị, cuối cùng những đốm sáng này liền hình thành một ít thể chữ đặc thù.

"Huyễn Yên? Đây là cái gì?" Diệp Tinh nhìn hai chữ mà đốm sáng kỳ dị này tạo thành, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

"Bí điển Huyễn Yên, là bí thuật cường đại thích hợp cho cường giả Huyễn tộc chúng ta thi triển! Tác dụng của nó là về phương diện thời gian." Côn Duyên mỉm cười nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh lại khó hiểu: "Phương diện thời gian?"

"Đúng! Huyễn tộc chúng ta có thể tùy ý biến ảo thân hình, không ai có thể nhìn ra được, nhưng mà gặp được tồn tại cực kỳ cường đại sẽ rất khó thoát đi, nếu vẫn bị dây dưa, không nhất định có thể đào thoát, mà thi triển Huyễn Yên, sẽ gia tăng rất nhiều cơ hội để trốn thoát!"

Côn Duyên giải thích: "Với thực lực bây giờ của ngươi, nếu hoàn toàn nắm giữ Huyễn Yên và thi triển nó, Bất Tử cảnh cao cấp cũng sẽ trực tiếp lâm vào thời gian đóng băng một phần mười giây, về phần cường giả Bất Tử cảnh đỉnh cấp cũng sẽ cảm thấy thời gian chậm lại, tốc độ giảm đi."

"Thời gian bị đóng băng một phần mười giây?" Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Kết quả chiến đấu giữa cường giả có thể chỉ cần mất thời gian ngắn là có thể quyết định, có đôi khi 1/100 giây cũng rất quý giá.

Nếu như có thể làm cho bọn họ lâm vào thời gian đóng băng, vậy việc hắn đánh chết Bất Tử cảnh cao cấp tuyệt đối có thể trở nên đơn giản rất nhiều.

Hơn nữa dựa theo lời của Côn Duyên, cho dù cường giả Bất Tử cảnh đỉnh cấp cũng bị Huyễn Yên ảnh hưởng.

"Thực lực càng yếu, bị Huyễn Yên ảnh hưởng cũng càng lớn, nếu như là cường giả Bất Tử cảnh bình thường, dưới Huyễn Yên của ngươi, đoán chừng hoàn toàn không thể nhúc nhích trong hơn một giây, mặc ngươi chém giết. Về phần thực lực vượt qua ngươi, ảnh hưởng cũng sẽ suy yếu dần, có điều nếu thực lực vượt qua ngươi nhiều lần, vậy thì trên cơ bản Huyễn Yên sẽ không có tác dụng."

Côn Duyên tiếp tục nói: "Gặp được đối thủ có thực lực mạnh hơn ngươi, dưới tác dụng của Huyễn Yên, tốc độ của bọn họ sẽ giảm đi, mà tốc độ của ngươi sẽ không bị ảnh hưởng, tương đương với tốc độ của ngươi bạo tăng. Như vậy có thể dễ dàng thoát khỏi bọn họ, một khi thoát khỏi, tùy tiện biến hóa một chút, bọn họ liền không thể nào phát hiện ra tung tích của ngươi nữa."

Nghe lời của Côn Duyên, trong lòng Diệp Tinh vô cùng vui vẻ.

Theo như lời của Côn Duyên, nếu lại bị nhiều cường giả Bất Tử cảnh đỉnh cấp đuổi giết giống như lần trước, hắn cũng có thể dễ dàng thoát khỏi.

"Đây là truyền thừa bên trong quả cầu truyền thừa sao?"

Lúc trước hắn luôn nghĩ truyền thừa này rốt cuộc là cái gì.

Nhìn Diệp Tinh, Côn Duyên vung tay phải lên, từng đốm sáng màu trắng ở trước mắt lập tức đều tiến vào trong đầu Diệp Tinh, tức khắc từng tin tức bị Diệp Tinh biết được.
Chương 973 Nắm giữ! 1

"Kiếm Ngân, Huyễn Yên tu luyện rất khó, có điều ngươi có truyền thừa này sẽ có thể nhanh chóng nắm giữ, thời gian một tháng hẳn là đủ, một tháng này ngươi cứ ở bên trong mảnh không gian này đi, có chỗ nào không hiểu trực tiếp hỏi ta." Côn Duyên mỉm cười nói.

Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hắn nhìn Côn Duyên, nói: "Cám ơn."

"Tu luyện đi, nếu ngươi đã tới nơi này, một tia ý thức này của ta cũng sẽ không duy trì quá lâu nữa."

Nghe vậy, Diệp Tinh cũng không nói thêm cái gì nữa, hắn nhanh chóng thu lại suy nghĩ trong lòng, chuyên tâm nghiên cứu bí thuật Huyễn Yên.

. . . . . .

Thời gian trôi qua, lúc này trên trong Bí cảnh Thiên Nguyên vẫn còn có nhiều người đang không ngừng thu thập lệnh bài.

Có điều, lúc này những cường giả bên trong không gian phát hiện tốc độ xuất hiện của lệnh bài trở nên chậm hơn rất nhiều, ngoại trừ lệnh bài chữ Kim, cho dù là những lệnh bài khác cũng đều xuất hiện rất ít.

. . . . . .

Nơi tập trung của Yêu tộc, một con yêu thú loại hổ thật lớn đứng thẳng, ánh mắt lạnh như băng nhìn trước mặt.

"Có dấu vết của nhân loại Kiếm Ngân hay không?"

Trên mặt những yêu thú phía dưới tràn đầy vẻ hoảng sợ, không dám do dự, nói: "Thủ lĩnh Long Vũ, tạm thời còn chưa phát hiện."

"Chưa phát hiện sao?" Long Vũ hơi nhíu mày.

Lần trước sau khi để Diệp Tinh chạy thoát, ông ta liền mất đi tung tích của Diệp Tinh, đến bây giờ còn chưa phát hiện.

"Chẳng lẽ nhân loại Kiếm Ngân rời khỏi Bí cảnh Thiên Nguyên rồi? Hoặc là hắn ngụy trang thành thân phận khác tiếp tục hoạt động?" Trong lòng Long Vũ nghĩ thầm.

Đương nhiên ông ta không muốn buông tha Diệp Tinh như vậy.

"Tiếp tục tìm kiếm, phát hiện dấu vết của nhân loại Kiếm Ngân lập tức thông báo!" Vài giây sau, Long Vũ dặn dò.

"Vâng!" Yêu tộc phía dưới không dám do dự, nhanh chóng rời đi.

. . . . . .

Hệ Ngân Hà, Địa Cầu.

Bản thể Diệp Tinh đứng thẳng, mà ý thức của hắn còn đang chìm vào bên trong tháp ý thức ở trước mặt.

Ầm! Ầm!

Từng luồng khí thế dao động khủng bố bùng nổ, Diệp Tinh đang điên cuồng chiến đấu cùng với cường giả hư cấu bên trong tháp ý thức.

Chiến đấu suốt một phút đồng hồ, ngay sau đó Diệp Tinh bị cường giả hư cấu bắt được cơ hội, trực tiếp bóp nát cổ họng.

"Lại bị giết?" Diệp Tinh nói thầm một tiếng.

Ở phía xa, Lâm Tiểu Ngư đi tới, mỉm cười nói: "Diệp Tinh, thế nào? Sáng tạo đòn công kích Bất Tử cảnh thứ hai thế nào?"

"Vẫn chưa có đầu mối nào." Diệp Tinh lắc lắc đầu.

Lúc trước ở yêu tộc vài chục năm, hắn sáng tạo ra đòn công kích cấp bậc Bất Tử cảnh thứ nhất, sau đó lại tiếp tục sáng tạo, nhưng mà đến bây giờ vẫn còn chưa có đầu mối gì.

"Thời gian cũng chưa bao lâu, từ từ sẽ được." Lâm Tiểu Ngư cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư hỏi: "Nguyên mẫu thế giới của em thế nào rồi?"

Lâm Tiểu Ngư có được Nguyên mẫu thế giới, tốc độ tiến bộ cực kỳ kinh người, thậm chí tiến bộ không chậm bao nhiêu so với hắn.

"Vẫn đang nhanh chóng tiến bộ, không có gặp bình cảnh." Lâm Tiểu Ngư mỉm cười.

"Vậy là tốt rồi." Diệp Tinh mỉm cười.

Hiện tại thực lực của Lâm Tiểu Ngư đang nhanh chóng tiếp cận Bất Tử cảnh.

Hắn nhìn thoáng qua xung quanh, thuận miệng hỏi: "Tiểu Lân đâu?"

"Đi ra ngoài chơi rồi." Lâm Tiểu Ngư nở một nụ cười thần bí, nói: "Gần đây con của chúng ta quen một cô gái, nói không chừng có thể thành."

"A?" Nghe thế, hai mắt Diệp Tinh sáng lên.

Hiện tại hắn và Lâm Tiểu Ngư chỉ có một con trai, nhưng mà Diệp Lân trầm mê vào tu luyện, đối với những thứ khác không hề cảm thấy hứng thú, điều này làm cho Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư vô cùng đau đầu.

"Thằng bé ngốc này đã thông suốt, không được, anh phải hỏi nó một chút." Diệp Tinh nhịn không được muốn chạm vào đồng hồ.

Nhưng mà hắn lại bị Lâm Tiểu Ngư ngăn cản.

"Việc này để cho Tiểu Lân tự giải quyết đi." Lâm Tiểu Ngư vội vàng khuyên nhủ.

Cô có chút bất đắc dĩ về việc Diệp Tinh xen tay vào chuyện của Diệp Lân.

"Được rồi." Diệp Tinh suy nghĩ một chút, cũng không kiên trì.

Chuyện tình cảm để cho Diệp Lân tự mình phát triển đi.

"Hả?" Hai người vừa nói xong, bỗng nhiên trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng vui sướng.

"Rốt cuộc đã nắm giữ được Huyễn Yên!"

. . . . . .

Bên trong không gian kỳ dị, Diệp Tinh Huyễn tộc mở mắt, trong mắt tràn đầy sự vui mừng.

"Nắm giữ được rồi sao?" Côn Duyên nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Trải qua thời gian dài như vậy, rõ ràng bóng dáng của hắn trở nên hư ảo hơn rất nhiều, dáng vẻ giống như lúc nào cũng có thể tiêu tán đi.

"Ta đã hoàn toàn nắm giữ!" Trên mặt Diệp Tinh tràn đầy tươi cười, hắn nhìn Côn Duyên, trong mắt mang theo vẻ cảm kích, nói: "Cảm tạ chỉ điểm."

Gần một tháng, Côn Duyên không hề giữ lại mà chỉ điểm bí thuật Huyễn Yên cho hắn.

Hơn nữa trực tiếp nhận được truyền thừa, việc này vô cùng gian nan, bí thuật huyền ảo đã bị hắn nắm giữ trong thời gian cực ngắn!

"Ta cũng là vì Huyễn tộc chúng ta." Côn Duyên mỉm cười nói: "Một tia ý thức của ta sắp tiêu tán, sau này sẽ không xuất hiện nữa, tuy rằng ý thức của ta tiêu tán, nhưng mà cuối cùng ta cũng đã truyền bí thuật Huyễn Yên xuống được cho tộc đàn."

Diệp Tinh im lặng, trên thực tế hắn cũng không phải người của Huyễn tộc, đây chỉ là phân thân Huyễn tộc của hắn mà thôi.

Không ai có thể nghĩ đến, sinh mệnh Huyễn tộc vô cùng đặc thù như vậy thế nhưng lại có thể bị dựng dục ra.

"Tốt lắm, rời đi thôi! Nơi này cũng sắp đóng cửa." Côn Duyên không nói thêm cái gì nữa, vung tay phải lên, sau đó bóng dáng của Diệp Tinh liền biến mất không thấy.
Chương 974 Nắm giữ! 2

Bên trong toàn bộ không gian, chỉ còn một mình Côn Duyên đứng thẳng.

"Ai, thời gian dài như vậy quá khứ, cuối cùng có thể giải thoát rồi, ta cũng không phụ sự phó thác của tộc đàn."

Trong mắt của ông ta tràn đầy vẻ hoài niệm, không có chút sợ hãi nào đối với việc ý thức sắp tiêu tán.

Ông. . .

Dao động hiện lên, ngay lập tức bóng dáng của ông ta cứ như vậy mà thong thả tiêu tán.

. . . . . .

Xoát!

Một nơi trong bí cảnh Thiên Nguyên, bóng dáng của Diệp Tinh trực tiếp xuất hiện, trước người của hắn trôi nổi lơ lửng một viên cầu kỳ dị màu trắng có đường kính 10cm.

"Răng rắc!"

Bỗng nhiên, viên cầu màu trắng này vang lên một tiếng thanh thúy, lập tức một vết nứt xuất hiện, bắt đầu không ngừng lan tràn, không đến một giây liền lan ra khắp toàn bộ viên cầu.

Sau đó, viên cầu này biến thành bột phấn, gió nhẹ thổi tới, tất cả những bột phấn này đều biến mất không thấy.

"Truyền thừa bên trong Quả cầu truyền thừa này chính là bí thuật cực mạnh Huyễn Yên của Huyễn tộc sao?" Trong lòng Diệp Tinh nói thầm.

Thiên Địa Huyễn Truyền Thừa, đơn giản mà nói chính là truyền thừa Huyễn tộc.

Mà hiện tại truyền thừa này đã bị hắn hoàn toàn đạt được, Quả cầu truyền thừa này cũng hoàn toàn vỡ nát.

"Tuy rằng ta không phải người của Huyễn tộc, nhưng mà truyền thừa và sự chỉ điểm của Côn Duyên, Diệp Tinh ta ghi tạc trong lòng."

Hắn nhìn bột phấn phiêu đãng.

"Xem như Diệp Tinh ta nợ Huyễn tộc các ngươi một nhân tình!"

Hắn vô duyên vô cớ chiếm được chỗ tốt của Huyễn tộc như vậy, trong lòng cảm kích. Hắn hiểu được chỗ cường đại của Huyễn Yên này!

Diệp Tinh yên lặng đứng thẳng, trực tiếp vận chuyển bí thuật này.

Ầm!

Hư không xung quanh giống như là lập tức trở nên yên lặng, dường như không có bất kỳ âm thanh gì.

"Cùng loại với Thời gian tĩnh chỉ của đạo tắc thời gian, nhưng mà so với Thời gian tĩnh chỉ còn mạnh hơn rất nhiều!" Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra vẻ tươi cười.

Nếu hắn tu luyện Thời gian tĩnh chỉ, với thực lực của hắn bây giờ nhiều nhất chỉ có thể vây khốn cường giả Bất Tử cảnh cao cấp trong một chớp mắt, chỉ một chớp mắt ngắn ngủn, thật ra không làm được cái gì.

Nhưng mà hắn thúc dục Huyễn Yên, lại có thể vây khốn cường giả Bất Tử cảnh cao cấp thời gian một phần mười giây, chênh lệch này to lớn đến mức nào chứ.

Đối với cường giả mà nói, ngay cả một khoảng thời gian ngắn ngủi cũng có thể phóng đại vô hạn.

"Đi, hiện tại đi thử nghiệm thực lực của mình một chút." Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ chờ mong.

Bóng dáng hắn lóe lên, nhanh chóng bay về phía xa.

. . . . . .

Bên trong một khu vực, Diệp Tinh yên lặng bay, bỗng nhiên ánh mắt của hắn nhìn về phía xa.

Nơi đó một cường giả cùng loại thằn lằn đang bay.

"Cường giả Bất Tử cảnh cao cấp?" Nhìn cường giả thằn lằn kia, trong mắt Diệp Tinh lập tức lấp lánh ánh sáng.

"Hả? Bất Tử cảnh bình thường?"

Cùng lúc đó, cường giả thằn lằn kia cũng phát hiện Diệp Tinh, trong mắt lập tức sáng ngời, nhanh chóng bay tới.

"Ha ha, một tên thực lực Bất Tử cảnh bình thường mà lại không trốn, dám lang thang ở trong này?" Cường giả thằn lằn cười to nói.

Lúc này khí thế dao động tản ra trên người Diệp Tinh chính là ở vào Bất Tử cảnh bình thường.

Thực lực như vậy, ông ta đủ khả năng dễ dàng đánh chết.

"Sao lại không dám?" Diệp Tinh hờ hững nói.

Hắn nhìn cường giả thằn lằn bay tới, sắc mặt bình tĩnh, cứ như vậy lẳng lặng chờ ông ta tiếp cận.

"Hả? Cái tên nhân tộc Bất Tử cảnh bình thường này sẽ không sợ đến cháng váng chứ? Không có chút phản ứng nào?" Cường giả thằn lằn nhìn Diệp Tinh, trong mắt lập tức lộ ra một vẻ nghi hoặc.

Lúc này Diệp Tinh không chạy trốn, cũng không lựa chọn công kích.

"Cẩn thận một chút!" Cường giả thằn lằn không dám khinh thường, trên đường bay liền ngừng lại, trong tay lập tức xuất hiện một thanh chiến đao, hung ác vung về phía Diệp Tinh.

Soạt!

Ánh đao khổng lồ ngang trời, tản ra khí thế dao động cực kỳ mãnh liệt, cắt qua chân trời, thậm chí khiến cho hư không xung quanh đều không ngừng run rẩy, mặt trên tản ra ánh sáng màu trắng chói mắt.

Có hai loại phương thức chiến đấu là cận chiến và xa công, vì để phòng ngừa rủi ro, ông ta không có tiếp cận Diệp Tinh, mà là lựa chọn xa công.

"Đạo tắc Quang Minh sao?" Ánh mắt Diệp Tinh lãnh đạm.

"Huyễn Yên!"

Lúc ánh đao còn chưa đi đến trước người hắn, hắn trực tiếp thúc dục bí thuật Huyễn Yên.

Ông. . .

Đang đi tới, chiến đao khổng lồ tản ra ánh sáng trắng chói mắt cứ như vậy dừng lại ở trong hư không.

Không chỉ có chiến đao, mà cường giả thằn lằn đang bay cũng như thế, ông ta cảm thấy xung quanh hoàn toàn trở nên yên tĩnh, thân thể hoàn toàn không thể nhúc nhích.

"Thời gian bị đóng băng?" Cường giả thằn lằn cảm nhận một chút, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vô cùng kinh hãi.

"Phá cho ta!" Ông ta điên cuồng giãy dụa, nhưng mà ông ta chỉ cảm thấy mình bị buộc chặt, hoàn toàn giãy không ra.

"Sao. . . Sao có thể? Cho dù là cường giả Bất Tử cảnh đỉnh cấp thi triển Cấm đoán thời gian, lực trói buộc cũng không thể kinh người như vậy! Chẳng lẽ thực lực của cường giả này vượt qua Bất Tử cảnh đỉnh cấp?" Trong lòng cường giả thằn lằn hoảng sợ.

Tiến vào mảnh không gian này, trên cơ bản Bất Tử cảnh đỉnh cấp đã là sức chiến đấu mạnh nhất, cho dù có mạnh hơn, thì sao có thể dễ dàng bị ông ta gặp được chứ?

Trong lòng hoảng sợ, sau đó ông ta nhìn thấy Diệp Tinh ở phía xa cũng chuyển động, nhanh chóng đi tới trước người ông ta.

"Ngươi hỏi ta vì sao lại lang thang ở trong này, đây là nguyên nhân!" Diệp Tinh lạnh nhạt nói.
Chương 975 Miểu sát Bất Tử cảnh cao cấp!

Ầm!

Hắn vung nắm đấm tay phải ra, dưới ánh mắt hoảng sợ của cường giả thằn lằn mạnh mẽ đánh trúng ngực ông ta.

Giống như những ngôi sao vô cùng khủng bố không ngừng va chạm, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể ông ta hoàn toàn vỡ nát, nhưng bị Huyễn Yên ảnh hưởng, ông ta hoàn toàn không thể nhúc nhích, muốn ngăn cản cũng không làm được, sinh mệnh lực điên cuồng giảm xuống.

Dưới tình huống bình thường những cường giả này còn có lực ngăn cản, nhưng mà thực lực quá thấp, nếu đối mặt với cường giả nắm giữ Không gian đông kết và Thời gian tĩnh chỉ mà nói, tuyệt đối là đáng sợ nhất, bởi vì bọn họ hoàn toàn không thể điều động đạo tắc phòng ngự, cứ bị công kích như vậy mà không thể phản kháng.

"Không!"

Rốt cuộc, cường giả thằn lằn cảm thấy mình có thể động, nhưng mà lúc này trong mắt của ông ta lại tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Bởi vì lúc này sinh mênh lực của ông ta còn lại không đến năm phần trăm.

Sau khi kêu lên hoảng sợ, ánh mắt của ông ta hoàn toàn ảm đạm.

"Lạch cạch!"

Thân thể trực tiếp rơi xuống mặt đất.

Bên trong không gian Bí cảnh Thiên Nguyên, một vị cường giả Bất Tử cảnh cao cấp tử vong!

"Đã chết?" Diệp Tinh nhìn thi thể của cường giả thằn lằn, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

"Không hổ là bí thuật Huyễn Yên cường đại, đánh chết Bất Tử cảnh cao cấp quá đơn giản!"

Từ lúc hắn thúc dục bí thuật Huyễn Yên đến bây giờ thời gian rất ngắn, vị cường giả thằn lằn này đã bị hắn đánh chết!

Đây chính là Bất Tử cảnh cao cấp, thực lực hoàn toàn có thể địch nổi Mặc Uyên, ở trong tay hắn gần như có thể nói là miểu sát, không có lực ngăn cản nào!

Đây là nguyên nhân mà kẻ yếu sợ hãi cường giả nắm giữ Thời gian tĩnh chỉ và Không gian đông kết như vậy.

Hiện tại nắm giữ Huyễn Yên, lúc này mức độ khủng bố của Diệp Tinh thậm chí còn cao hơn so với Bất Tử cảnh đỉnh cấp!

Dù sao cho dù là Bất Tử cảnh đỉnh cấp, muốn đánh chết Bất Tử cảnh cao cấp cũng cần mất một ít thời gian.

Trên thực tế, thời gian mà cường giả Bất Tử cảnh đỉnh cấp nắm giữ Thời gian tĩnh chỉ trói buộc cường giả Bất Tử cảnh cao cấp không bằng hắn, trong thời gian một phần mười giây, với thực lực của Diệp Tinh đủ để hoàn toàn phá hủy sinh mệnh lực của cường giả Bất Tử cảnh cao cấp!

"Ha ha, cường giả Bất Tử cảnh cao cấp bị mình miểu sát, cho dù là cường giả Bất Tử cảnh đỉnh cấp, đối mặt Huyễn Yên của mình cũng sẽ bị ảnh hưởng, tuy rằng không thể trói buộc bọn họ, nhưng mà tốc độ của bọn họ nhất định sẽ chậm lại, muốn công kích mình cũng không được!"

Trong mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui thích.

Có thể nói, hiện tại ở trong Bí cảnh Thiên Nguyên này hắn không cần phải sợ hãi bất cứ thứ gì.

"Oa, Diệp Tinh, ngươi thật quá biến thái, có thể đánh chết cường giả Bất Tử cảnh cao cấp dễ dàng như vậy?"

Đúng lúc này, một con sâu róm nhanh chóng bay tới, xuất hiện ở trên vai Diệp Tinh, ngạc nhiên nói.

"Tiểu Hắc, ngươi đã trở lại?" Diệp Tinh cười hỏi.

Lúc trước trước khi tiến vào Không gian trao đổi chuẩn bị đổi Quả cầu truyền thừa, Diệp Tinh để cho Tiểu Hắc mang theo mấy loại bảo vật như quả Diên Thọ rời đi, như vậy, cho dù xuất hiện nguy hiểm thì tổn thất của hắn cũng có thể giảm đi rất nhiều.

"Đúng vậy, lúc trước ta đi ra ngoài chơi một vòng, còn trêu đùa vài vị cường giả đấy." Tiểu Hắc hưng phấn bay tới bay lui, lại vội vàng truy hỏi chuyện mới vừa rồi.

Diệp Tinh mỉm cười, giải thích sơ qua về Không gian truyền thừa.

Hắn nhìn xa xa, trong mắt có một tia chờ mong.

"Tiếp tục ngụy trang đi liệp sát dị tộc!"

Thu hồi tất cả bảo vật trên người vị cường giả này, Diệp Tinh lại nhanh chóng bay về phía xa.

Hiện tại, hắn không còn sợ hãi khi đi lại bên trong mảnh không gian này nữa, giết nhiều dị tộc hơn, rèn luyện bản thân.

"Hử?" Khi đi vào một nơi, Diệp Tinh bỗng nhiên ngừng lại, hắn nhìn về phía xa xa, nơi đó có một vị cường giả yêu tộc đang bay.

"Tên yêu tộc này?" Diệp Tinh nhìn bóng dáng ở phía xa, ánh mắt hơi trầm xuống.

Lúc trước Long Vũ và đông đảo yêu tộc đuổi giết hắn, tên yêu tộc này cũng ở trong số đó.

"Diệp Tinh, là người đã đuổi giết ngươi, mau đi báo thù!" Tiểu Hắc cũng nhìn thấy, vội vàng nói.

"Không cần vội." Diệp Tinh lại lắc lắc đầu.

Ánh mắt của hắn khẽ chuyển động, xoay chuyển nhiều ý tưởng.

"Hả?"

Lúc này hiển nhiên tên cường giả yêu tộc kia cũng nhìn thấy Diệp Tinh, có điều tên này cũng không có bay đến, mà giống như có chuyện gì đó gấp gáp, nhanh chóng biến mất.

"Diệp Tinh, ngươi không báo thù mà làm gì vậy?" Tiểu Hắc trừng Diệp Tinh, tức giận nói.

Diệp Tinh khẽ mỉm cười, nói: "Muốn báo thù, không nhất định phải trực tiếp ra tay."

"Có ý gì?" Nghe vậy, Tiểu Hắc ngẩn ngơ, tò mò hỏi.

Ông. . .

Ngay trước mặt nó, hình dáng của Diệp Tinh trực tiếp thay đổi, gần như trong nháy mắt liền biến thành hình dáng khác.

Đây là một thanh niên mặc áo giáp màu máu.

Toàn thân người thanh niên tản ra hơi thở vô cùng âm lãnh, áo giáp trên người dữ tợn, trên đầu còn có hai cái sừng dài, trên mặt có bí văn màu máu.

“Hả? Diệp Tinh, ngươi biến thành hình dáng của Kiếm Ngân?” Tiểu Hắc ngạc nhiên bay tới bay lui vòng quanh hắn.

“Yên lặng đã nhiều năm, thân phận này cũng nên lộ ra rồi.” Diệp Tinh hơi mỉm cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK