Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 586 Quả Không Gian đến tay

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía xa xa.

Xoẹt...

Bỗng nhiên có một trận dao động trong hư không, sau đó có rất nhiều điểm sáng tổ hợp thành một gốc cây nhỏ.

\- Xuất hiện rồi! Nhìn thấy cây nhỏ này, trong mắt mọi người nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.

Soạt...

Sau khi cây xuất hiện liền không ngừng dao động, nhanh chóng lớn lên.

\- Quả Không Gian sắp xuất thế rồi sao? Diệp Tinh cũng đang nhìn cây nhỏ này, thân thể căng thẳng, chuẩn bị tùy thời ra tay.

Cây thần Thời không trước khi xuất thế sẽ có hai bộ phận, một là quả Không Gian, một là quả Thời Gian, hơn nữa mỗi 1 loại quả sẽ xuất hiện bốn quả.

Nếu là tập hợp đủ quả Không Gian, quả Thời Gian, ở cuối cùng tỷ lệ đạt được quả Thời Không thành công sẽ tăng lên rất nhiều, đây là quy tắc vô số năm qua.

Soạt...

Cây nhỏ run rẩy, sau đó hóa thành bốn đạo quang mang, nhanh chóng khuếch tán bốn phía .

\- Quả Không Gian!

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Cơ hồ cùng một lúc, hơn mười bóng dáng nhanh chóng bay ra, trực tiếp chia làm bốn bộ phận, nhanh chóng bay về phía bốn đạo quang mang này.

Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư cũng như thế, ở bên cạnh bọn họ còn có bốn bóng dáng khác, một người là thanh niên cường tráng Khôi Nham kia, một là thiếu nữ tóc đỏ Ellie, hai người khác chính là anh em Côn quân, Côn Lan.

\- Tiểu tử, ngươi còn dám cùng ta tranh đoạt quả Không Gian này? Khôi Nham nhìn Diệp Tinh gầm nhẹ.

Vù!

Chiến đao huy động, dao động khủng bố phát ra, đao mang vô cùng sắc bén thậm chí dài tới gần trăm mét, nhưng lại trực tiếp chém về phía Côn quân.

\- Tiểu Lan, liên hợp ngăn cản!

Sắc mặt Côn Quân khẽ biến, vội vàng huy động trường côn trong tay, cùng Côn Lan liên hợp ngăn cản.

"Ầm!"

Trường côn đánh vào đao mang, lại giống như ngọn núi khổng lồ đè vào, làm cho bàn tay Côn Quân đều có chút tê dại, thân thể trực tiếp lùi lại 7, 8 bước.

Côn Lan bên cạnh càng là không chịu nổi, một mực lùi lại mấy chục bước, một đao đánh lui anh em Côn Quân, Côn Lan, Khôi Nham lại huy động chiến đao, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh.

Đao mang hoành không, tản ra uy lực so với lúc trước anh ta công kích Diệp Tinh mạnh hơn rất nhiều.

Bên kia, thiếu nữ tóc đỏ Ellie đang công kích Lâm Tiểu Ngư, khuôn mặt lạnh lùng nói: "Chỉ là đạo tắc cảnh đỉnh phong còn dám tranh đoạt quả Thời Không với chúng ta, thật sự là không biết tự lượng sức mình!"

Ầm ầm!

Dứt lời, bỗng nhiên một lĩnh vực vô cùng khủng bố tản ra, dưới cỗ lĩnh vực này, thiếu nữ tóc đỏ Ellie lại cảm thấy tốc độ của mình lập tức chậm lại.

"Đây là cái gì?" Sắc mặt cô ta nhất thời đại biến.

Không chỉ có cô ta, lúc này Khôi Nham cũng trong nháy mắt cảm nhận được lĩnh vực khủng bố này.

Mười hai lần lĩnh vực Hắc Diệu, Diệp Tinh hiện tại hoàn toàn mở nó ra!

Vút! Vút! Vút!

Trong hư không, từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, tản ra dao động ngập trời, chừng hơn một nghìn thanh, tất cả đều tập kích Khôi Nham kia.

"Rầm rầm!"

Trên người Khôi Nham có hào quang không ngừng dao động, mặt ngoài thân thể rõ ràng có một tầng màng mỏng phòng ngự, nhưng dưới công kích của trường kiếm, tầng màng này không ngừng bị nghiền nát.

\- Công kích khủng bố quá! Sắc mặt Khôi Nham đại biến.

Bên kia, hai anh em Côn Quân, Côn Lan nhìn Khôi Nham, thiếu nữ tóc đỏ lâm vào khổ chiến.

\- Thực lực Mộc Khôn mạnh như vậy? Sắc mặt bọn họ biến hóa, lập tức không chút do dự bay cách xa quang mang.

Hiện tại đám người Khôi Nham, Diệp Tinh vừa chiến đấu, vừa giành quả Không Gian.

\- Đáng chết! Sắc mặt Khôi Nham khó coi.

Ở dưới kiếm trận của Diệp Tinh, anh ta dĩ nhiên không có lực phản kháng gì, hoàn toàn bị kiếm trận vây quanh.

\- Ngăn cản cho ta! Trên người Khôi Nham không ngừng có dao động mãnh liệt phát ra, muốn ngăn cản công kích của Diệp Tinh.

Nhưng vẻn vẹn chỉ 5s, tất cả hào quang trên người anh ta đều biến mất.

Xẹt!

Trường kiếm vung lên, xẹt qua làn da của anh ta.

"Chết tiệt!Chết tiệt!" Trên mặt Khôi Nham thậm chí có vẻ dữ tợn: "Tiểu tử này chỉ là ở đạo tắc cảnh đỉnh phong, thực lực làm sao có thể mạnh như vậy?"

Anh ta vẫn cho rằng thực lực mình mạnh hơn Diệp Tinh, nhưng hiện tại đã bộc phát ra toàn bộ thực lực lại cũng không phải là đối thủ của Diệp Tinh.

\- Oanh!

Nhưng trong nháy mắt sắc mặt Khôi Nham lại đại biến, miệng vết thương của anh ta có cảm giác tê liệt cực mạnh truyền đến, loại cảm giác này trong nháy mắt khi anh ta nhận ra liền khuếch tán đến toàn thân hắn.

-Khônggggg!

Trong mắt Khôi Nham lộ ra một tia hoảng sợ, còn có một cỗ khó có thể tin.

-Phanh! Cơ thể của anh ta rơi thẳng xuống đất.

Khôi Nham chết!

Anh ta không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ chết theo cách này.

"Lĩnh vực này sao lại mạnh như vậy? Hơn nữa thực lực cũng mạnh!" Lúc này thiếu nữ tóc đỏ đang chiến đấu với Lâm Tiểu Ngư, sắc mặt rõ ràng biến hóa.

Lĩnh vực hàn băng bộc phát, hơn nữa lại có lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh, thực lực của cô ta bị ảnh hưởng rất lớn, không làm gì được Lâm Tiểu Ngư.

Sau khi chiến đấu vài giây, Ellie nhìn thấy thân thể Khôi Nham rơi xuống đất, trong mắt nhất thời lộ ra một tia kinh hãi.

"Làm sao có thể?"

Cô ta đã không cảm thụ được khí tức sinh mệnh của Khôi Nham nữa, hiển nhiên đã bị Diệp Tinh đánh chết.

Vút! Vút! Vút!

Chương 587: Trang bị đến tận răng 1

Một bộ phận trường kiếm bay tới chỗ quang mang xa xa, còn có một bộ phận là bay tới chỗ thiếu nữ tóc đỏ.

\- Khôi Nham bị Mộc Khôn giết? Hai anh em Côn Quân, Côn Lan đang truy kích hào quang cũng hoảng sợ.

Bọn họ biết thực lực của điện Băng Nguyên, có thể tiến vào nơi này tuyệt đối là hư không cảnh đỉnh phong cường đại, cho dù không thể địch lại chân linh cảnh, ít nhất cũng mạnh hơn hư không cảnh đỉnh phong bình thường một đoạn, hơn nữa trên người còn có rất nhiều thủ đoạn phòng ngự.

Thế nhưng vẫn bị Diệp Tinh dễ dàng đánh chết.

Cảm thụ được lĩnh vực trói buộc cực lớn trên người, bọn họ vội vàng tránh trường kiếm, buông tha đuổi theo Quả Không Gian.

Khôi Nham cũng không ngăn cản được, bọn họ càng không có khả năng.

Vút!

Trường kiếm bay múa, đi tới chỗ quang mang trước quả Không Gian, hoàn toàn trói buộc nó lại, sau đó lại nhanh chóng trở về, bị Diệp Tinh cầm vào trong tay.

"Đến tay!" Sắc mặt Diệp Tinh lạnh như băng, thế nhưng sâu trong đáy mắt lộ ra một tia vui mừng, hắn đã nắm được quả Không Gian vào trong tay.

Toàn bộ quả Không Gian hiện ra màu trắng bạc, đường kính chỉ có mười cm, phía trên còn có rất nhiều bí văn kì dị, đồng thời tản ra từng cỗ dao động kỳ dị.

"Đây là... dao động của đạo tắc không gian?" Diệp Tinh cảm thụ một chút, trong lòng khẽ động.

Diệp Tinh đã hoàn toàn nắm giữ hạt giống hư không của đạo tắc không gian, cũng vẫn một mực thử chạm vào đạo chi tâm của đạo tắc không gian, thế nhưng thời gian một năm này cũng không có phản ứng gì.

Vậy mà sau khi đạt được quả Không Gian này, trong đầu hắn lại xuất hiện một tia kích thích.

Không chút do dự, Diệp Tinh nhanh chóng thu hồi quả Không Gian.

Xoẹt!

Loại quả này trong nháy mắt xuất hiện trong không gian giới tử trong cơ thể hắn.

Đạo tắc phân thân của Diệp Tinh kiểm tra quả này, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm một tia kích thích vừa rồi.

Khi đạo tắc phân thân bắt đầu lĩnh ngộ, ánh mắt Diệp Tinh là nhìn về phía thiếu nữ tóc đỏ kia.

Vù! Vù! Vù!

Từng thanh trường kiếm bay ra, tất cả đều tập kích về phía cô ta.

-Không!

Trong mắt thiếu nữ tóc đỏ Ellie tràn đầy vẻ hoảng sợ, cô ta không dám do dự, nhanh chóng bay về phía xa xa.

\- Sư tỷ cứu ta!

Thực lực của cô ta còn không bằng Khôi Nham, Diệp Tinh có thể dễ dàng đánh chết Khôi Nham như vậy, khẳng định cũng có thể đánh chết cô.

Lúc này ba chỗ tranh đoạt khác cũng vừa vặn chấm dứt, thiếu nữ lạnh lùng điện Băng Nguyên Mặc Tâm chiếm được một quả, thanh niên cầm đầu cung Thần Nguyên A Bộ Tháp lấy được một quả, thanh niên cầm đầu Thanh Mặc Tông Lũng Mạc lấy được một quả.

Ba thế lực lớn đều lấy được một quả.

Chờ đến khi tranh đoạt của bọn họ chấm dứt, lại nghe được tiếng kêu cứu của Ellie, đồng thời bọn họ nhìn thấy thi thể Khôi Nham trên mặt đất.

\- Khôi Nham lại bị giết?

\- Tên thanh niên này thật đúng là lớn mật!

\- Vừa mới bắt đầu đã ra tay đánh chết, quá không sáng suốt. Mặc Tâm phỏng chừng sẽ nổi giận cho coi.

Mọi người đứng ở khắp nơi hứng thú nhìn.

Cho dù thực lực bọn họ cường đại, có khả năng đánh chết người khác thì cũng sẽ nhịn xuống. Bây giờ không phải là lúc để hoàn toàn trở mặt.

\- Muốn chết mà! Đứng ở một bên, trong mắt Mặc Tâm nhất thời lộ ra một tia sát ý.

\- Ngươi dám giết người của điện Băng Nguyên ta? Mặc Tâm lạnh như băng nhìn Diệp Tinh.

\- Ầm ầm!

Tay phải cô ta huy động, trong hư không nhất thời có từng đạo lôi điện điên cuồng hạ xuống, tất cả đều đánh tới chỗ Diệp Tinh.

\- Vân Băng Lôi!

Những lôi điện này giống như là từng khối băng, nhưng trên mỗi khối băng đều có lôi điện khủng bố.

"Mặc Tâm quả nhiên tức giận rồi."

"Vân Băng Lôi, Mặc Tâm này thế mà đã có thể hoàn toàn thi triển ra, cho dù cường giả chân linh cảnh sơ kỳ muốn ngăn cản cũng có chút khó khăn."

Những người khác đang nhìn trận chiến, trên mặt Lũng Mạc cùng A Bộ Tháp đều lộ ra một tia thận trọng.

" Dao động của lôi điện thật khủng bố! Đạo chi tâm, cô gái này tuyệt đối chạm tới đạo chi tâm lôi điện, hơn nữa đã tiến bộ một phần, thực lực ít nhất địch lại cường giả chân linh cảnh sơ kỳ! Quả nhiên thế giới này cũng có thiên tài!"

Diệp Tinh cảm thụ được dao động trên những công kích này.

Hắn lúc này lại cười lạnh nói: "Chẳng lẽ chỉ cho phép điện Băng Nguyên các ngươi giết tôi mà không cho phép tôi ra tay sao?"

Khôi Nham ra tay với hắn, rõ ràng không có bất kỳ lưu thủ nào.

Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, va chạm với những khối băng lôi điện này, nhưng căn bản không có ngăn cản được mấy đạo công kích, rất nhiều lôi điện trực tiếp rơi vào trên người Diệp Tinh.

Thế nhưng, sau khi rơi vào trên người Diệp Tinh, những công kích này liền trực tiếp biến mất, căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Diệp Tinh.

"Cái gì?" Thấy thế, trong mắt Mặc Tâm nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

Vậy mà công kích của cô ta không tạo thành thương tổn gì đối với Diệp Tinh.

"Phòng ngự của thanh niên này thật mạnh nhỉ? Làm thế nào mà hắn có thể làm được vậy?"

Thủ đoạn phòng ngự cường đại như vậy cô ta chưa thấy bao giờ.

\- Trong mắt những người khác cũng có một tia khiếp sợ.

"Thế mà không để ý đến công kích của sư tỷ? Làm sao có thể?" Trong mắt cô gái tóc đỏ Ellie tràn đầy vẻ khó tin.

Lúc này Diệp Tinh thừa nhận công kích lại rất bình tĩnh trong lòng.

\- Không hổ là bảo vật của thành Thời Không!
Chương 587 Trang bị đến tận răng 1

Một bộ phận trường kiếm bay tới chỗ quang mang xa xa, còn có một bộ phận là bay tới chỗ thiếu nữ tóc đỏ.

- Khôi Nham bị Mộc Khôn giết? Hai anh em Côn Quân, Côn Lan đang truy kích hào quang cũng hoảng sợ.

Bọn họ biết thực lực của điện Băng Nguyên, có thể tiến vào nơi này tuyệt đối là hư không cảnh đỉnh phong cường đại, cho dù không thể địch lại chân linh cảnh, ít nhất cũng mạnh hơn hư không cảnh đỉnh phong bình thường một đoạn, hơn nữa trên người còn có rất nhiều thủ đoạn phòng ngự.

Thế nhưng vẫn bị Diệp Tinh dễ dàng đánh chết.

Cảm thụ được lĩnh vực trói buộc cực lớn trên người, bọn họ vội vàng tránh trường kiếm, buông tha đuổi theo Quả Không Gian.

Khôi Nham cũng không ngăn cản được, bọn họ càng không có khả năng.

Vút!

Trường kiếm bay múa, đi tới chỗ quang mang trước quả Không Gian, hoàn toàn trói buộc nó lại, sau đó lại nhanh chóng trở về, bị Diệp Tinh cầm vào trong tay.

"Đến tay!" Sắc mặt Diệp Tinh lạnh như băng, thế nhưng sâu trong đáy mắt lộ ra một tia vui mừng, hắn đã nắm được quả Không Gian vào trong tay.

Toàn bộ quả Không Gian hiện ra màu trắng bạc, đường kính chỉ có mười cm, phía trên còn có rất nhiều bí văn kì dị, đồng thời tản ra từng cỗ dao động kỳ dị.

"Đây là... dao động của đạo tắc không gian?" Diệp Tinh cảm thụ một chút, trong lòng khẽ động.

Diệp Tinh đã hoàn toàn nắm giữ hạt giống hư không của đạo tắc không gian, cũng vẫn một mực thử chạm vào đạo chi tâm của đạo tắc không gian, thế nhưng thời gian một năm này cũng không có phản ứng gì.

Vậy mà sau khi đạt được quả Không Gian này, trong đầu hắn lại xuất hiện một tia kích thích.

Không chút do dự, Diệp Tinh nhanh chóng thu hồi quả Không Gian.

Xoẹt!

Loại quả này trong nháy mắt xuất hiện trong không gian giới tử trong cơ thể hắn.

Đạo tắc phân thân của Diệp Tinh kiểm tra quả này, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm một tia kích thích vừa rồi.

Khi đạo tắc phân thân bắt đầu lĩnh ngộ, ánh mắt Diệp Tinh là nhìn về phía thiếu nữ tóc đỏ kia.

Vù! Vù! Vù!

Từng thanh trường kiếm bay ra, tất cả đều tập kích về phía cô ta.

-Không!

Trong mắt thiếu nữ tóc đỏ Ellie tràn đầy vẻ hoảng sợ, cô ta không dám do dự, nhanh chóng bay về phía xa xa.

- Sư tỷ cứu ta!

Thực lực của cô ta còn không bằng Khôi Nham, Diệp Tinh có thể dễ dàng đánh chết Khôi Nham như vậy, khẳng định cũng có thể đánh chết cô.

Lúc này ba chỗ tranh đoạt khác cũng vừa vặn chấm dứt, thiếu nữ lạnh lùng điện Băng Nguyên Mặc Tâm chiếm được một quả, thanh niên cầm đầu cung Thần Nguyên A Bộ Tháp lấy được một quả, thanh niên cầm đầu Thanh Mặc Tông Lũng Mạc lấy được một quả.

Ba thế lực lớn đều lấy được một quả.

Chờ đến khi tranh đoạt của bọn họ chấm dứt, lại nghe được tiếng kêu cứu của Ellie, đồng thời bọn họ nhìn thấy thi thể Khôi Nham trên mặt đất.

- Khôi Nham lại bị giết?

- Tên thanh niên này thật đúng là lớn mật!

- Vừa mới bắt đầu đã ra tay đánh chết, quá không sáng suốt. Mặc Tâm phỏng chừng sẽ nổi giận cho coi.

Mọi người đứng ở khắp nơi hứng thú nhìn.

Cho dù thực lực bọn họ cường đại, có khả năng đánh chết người khác thì cũng sẽ nhịn xuống. Bây giờ không phải là lúc để hoàn toàn trở mặt.

- Muốn chết mà! Đứng ở một bên, trong mắt Mặc Tâm nhất thời lộ ra một tia sát ý.

- Ngươi dám giết người của điện Băng Nguyên ta? Mặc Tâm lạnh như băng nhìn Diệp Tinh.

- Ầm ầm!

Tay phải cô ta huy động, trong hư không nhất thời có từng đạo lôi điện điên cuồng hạ xuống, tất cả đều đánh tới chỗ Diệp Tinh.

- Vân Băng Lôi!

Những lôi điện này giống như là từng khối băng, nhưng trên mỗi khối băng đều có lôi điện khủng bố.

"Mặc Tâm quả nhiên tức giận rồi."

"Vân Băng Lôi, Mặc Tâm này thế mà đã có thể hoàn toàn thi triển ra, cho dù cường giả chân linh cảnh sơ kỳ muốn ngăn cản cũng có chút khó khăn."

Những người khác đang nhìn trận chiến, trên mặt Lũng Mạc cùng A Bộ Tháp đều lộ ra một tia thận trọng.

" Dao động của lôi điện thật khủng bố! Đạo chi tâm, cô gái này tuyệt đối chạm tới đạo chi tâm lôi điện, hơn nữa đã tiến bộ một phần, thực lực ít nhất địch lại cường giả chân linh cảnh sơ kỳ! Quả nhiên thế giới này cũng có thiên tài!"

Diệp Tinh cảm thụ được dao động trên những công kích này.

Hắn lúc này lại cười lạnh nói: "Chẳng lẽ chỉ cho phép điện Băng Nguyên các ngươi giết tôi mà không cho phép tôi ra tay sao?"

Khôi Nham ra tay với hắn, rõ ràng không có bất kỳ lưu thủ nào.

Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, va chạm với những khối băng lôi điện này, nhưng căn bản không có ngăn cản được mấy đạo công kích, rất nhiều lôi điện trực tiếp rơi vào trên người Diệp Tinh.

Thế nhưng, sau khi rơi vào trên người Diệp Tinh, những công kích này liền trực tiếp biến mất, căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Diệp Tinh.

"Cái gì?" Thấy thế, trong mắt Mặc Tâm nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

Vậy mà công kích của cô ta không tạo thành thương tổn gì đối với Diệp Tinh.

"Phòng ngự của thanh niên này thật mạnh nhỉ? Làm thế nào mà hắn có thể làm được vậy?"

Thủ đoạn phòng ngự cường đại như vậy cô ta chưa thấy bao giờ.

- Trong mắt những người khác cũng có một tia khiếp sợ.

"Thế mà không để ý đến công kích của sư tỷ? Làm sao có thể?" Trong mắt cô gái tóc đỏ Ellie tràn đầy vẻ khó tin.

Lúc này Diệp Tinh thừa nhận công kích lại rất bình tĩnh trong lòng.

- Không hổ là bảo vật của thành Thời Không!
Chương 588 Trang bị đến tận răng 2

Hắn cùng Lâm Tiểu Ngư vì không gian của cây thần này mà ở thành Thời Không mua rất nhiều bảo vật, tất cả là nhằm vào chân linh cảnh.

Thực lực của bọn họ chỉ là ở đạo tắc cảnh đỉnh phong, những thiên tài khác tiến vào rất có thể ở hư không cảnh đỉnh phong, bọn họ không nhất định có thể là đối thủ của những người đó, cho nên nhất định phải chuẩn bị tốt vẹn toàn.

Trên thực tế, bảo vật nhằm vào cường giả chân linh cảnh, người cảnh giới thấp rất khó thi triển, bình thường có thực lực tương ứng mới có thể thi triển bảo vật tương ứng, thế nhưng bảo vật thành Thời Không vô số, bảo vật như vậy tuy rằng ít, giá cả đắt đỏ, nhưng vẫn có.

Vì đề phòng, Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư đổi rất nhiều bảo vật, phòng ngự của bọn họ hiện tại coi như là cường giả chân linh cảnh trung kỳ cũng tuyệt đối không phá được!

Mặt khác, trên binh khí của bọn họ đều có độc tố, máu của bất kỳ cường giả hư không cảnh đỉnh phong nào dính vào những độc tố này sẽ nhanh chóng tử vong.

Có thể nói, Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư tới nơi này có thể nói là trang bị đến tận răng.

Nếu so bảo vật, thành Thời Không tuyệt đối nghiền ép bất kỳ di tích, bí cảnh nào.

\- Đáng chết! Sắc mặt Mặc Tâm khó coi, thấy công kích Diệp Tinh không có kết quả, cô ta lại huy động tay phải, từng đạo công kích điên cuồng tập kích Lâm Tiểu Ngư.

Ầm ầm!

Sau khi cô ta rời mục tiêu công kích, Diệp Tinh lại đột nhiên động.

Thân ảnh hắn bạo động, huy động kiếm trận, không ngờ trực tiếp bay về phía thiếu nữ tóc đỏ Ellie.

\- Sư tỷ! Trên mặt Ellie nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi.

\- Hừ!

Mặc Tâm hừ lạnh một tiếng, lại là vô số đạo công kích lôi điện đánh tới, ngăn cản Diệp Tinh, sau khi công kích của cô ta ngừng lại, Diệp Tinh cũng dừng tại chỗ, không có động thủ nữa.

Tuy rằng hắn có thực lực đánh chết đám người Ellie, nhưng hiển nhiên không phải là đối thủ của Mặc Tâm, nếu Mặc Tâm ngăn cản, hắn cũng chỉ có thể bị động thừa nhận công kích, không cách nào nhúc nhích, tự nhiên không có khả năng giết được đám người Ellie.

"Sư tỷ." Ellie đứng bên cạnh Mặc Tâm, không dám rời đi. Lúc này ánh mắt của cô ta nhìn Diệp Tinh, kiêng kỵ đến cực hạn.

\- Nếu lúc trước tên thanh niên này ra tay thì sao?

Cô ta nghĩ tới tình cảnh lúc trước ở tiểu tửu lâu, lúc ấy cô ta đang đứng bên cạnh Diệp Tinh. Nếu lúc ấy Diệp Tinh ra tay, cô ta tuyệt đối không sống được.

Nghĩ đến cái chết của Khôi Nham, trong lòng cô ta càng sợ hãi không thôi.

\- Thanh niên này lại mạnh như vậy?

\- Đánh chết được Khôi Nham, khả năng phòng ngự còn vô cùng cường đại.

Lúc này mấy người cung Thần Nguyên cùng Thanh Mặc Tông nhìn Diệp Tinh, hứng thú trong mắt cũng dần dần tiêu tan, thay vào đó là một tia thận trọng.

Thanh niên cuối cùng tiến vào không gian của cây thần, cảnh giới triển lộ ra chỉ có đạo tắc cảnh lại khó chơi như vậy.

Mặc Tâm nhìn Diệp Tinh một cái thật sâu, không nói gì, xoay người đi tới một chỗ khác yên lặng chờ đợi.

"Không sao chứ." Lâm Tiểu Ngư đi tới bên cạnh Diệp Tinh, vội vàng hỏi.

"Không có việc gì." Diệp Tinh cười lắc đầu.

"Mộc Khôn, ngươi..." Anh mắt Côn Quân lúc này phức tạp nhìn Diệp Tinh.

Vốn muốn cùng Diệp Tinh liên hợp, không nghĩ tới thực lực chân chính của Diệp Tinh kinh khủng như vậy.

Diệp Tinh cười cười, ứng phó hai câu.

Xoẹt...

Bỗng nhiên, toàn bộ không gian tản ra một cỗ dao động kỳ dị.

\- Quả Thời Gian còn có một giờ nữa sẽ xuất thế? Diệp Tinh tiếp xúc với cỗ dao động này, trong nháy mắt biết được tin tức.

"Lúc này cây thần Thời Không còn kỳ dị, cố ý hấp dẫn người khác tranh đoạt như vậy." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Suy nghĩ một chút, hắn liền không nghĩ nhiều nữa.

\- Nhìn xem có thể chạm tới đạo chi tâm không gian hay không!

Quả Không Gian dao động, từng cỗ kích thích không ngừng bị Diệp Tinh cảm nhận được.

Không chỉ có phân thân của Diệp Tinh mà bản thể của Diệp Tinh cũng đang lĩnh ngộ.

1 phút... 3 phút... 10 phút... 20 phút...

Diệp Tinh cứ như vậy không ngừng lĩnh ngộ, dần dần trên người hắn có một cỗ dao động kỳ dị phát ra.

"Đây là... dao động của đạo tắc không gian.”

“Loại dao động này có chút quen thuộc, thanh niên này muốn chạm vào đạo chi tâm?”

......

Trong sân, ánh mắt mấy người nhìn về phía Diệp Tinh, trong đó một người là Lũng Mạc của Thanh Mặc Tông.

Tiến vào nơi này đều là lĩnh ngộ đạo tắc không gian hoặc là đạo tắc thời gian, nếu không lĩnh ngộ hai loại này, đi tới nơi này cũng không có tác dụng gì.

Trên thực tế, phiến thế giới này thiên tài hư không cảnh đỉnh phong khẳng định có rất nhiều, dùng hư không cảnh địch lại chân linh cảnh khẳng định có không ít, thế nhưng vừa vặn là lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian sẽ ít đi rất nhiều, cho nên đi tới nơi này coi như là người trong thế lực lớn, nhưng bản thân thực lực cũng không tính là mạnh, chỉ có ba người có thể vượt qua một đại cảnh giới.

Ầm ầm!

Không hề có dấu hiệu, bỗng nhiên Lũng Mạc Thanh Mặc Tông huy động trường thương.

Vút!

Một đạo thương mang nhất thời đánh tới chỗ Diệp Tinh, tốc độ rất nhanh, Diệp Tinh thậm chí cũng không tránh né kịp.

Thanh trường thương này hoàn toàn va chạm vào trên người Diệp Tinh.

"Hử?" Diệp Tinh nhất thời nhìn về phía Lũng Mạc.

Xoẹt...

Bên cạnh hắn truyền đến một trận dao động kỳ dị trong hư không, ở trước mặt Diệp Tinh, một đạo quang mang kỳ dị xuất hiện, hơi tản ra dao động, sau đó hóa thành một đạo bí văn kì dị vô cùng huyền ảo.

Soạt!

Sau khi bí văn kỳ dị xuất hiện, trực tiếp tiến vào vị trí mi tâm của Diệp Tinh rồi biến mất không thấy.

Ầm ầm!
Chương 589 Đạo chi tâm không gian

Sau khi dung nhập vào bí văn này, khí thế dao động trên người Diệp Tinh nhất thời tăng cường rất nhiều, nhưng lại trong nháy mắt thu liễm lại!

"Thành công!"

\- Thanh niên này chạm tới đạo chi tâm rồi!

Mọi người nhìn thấy tình cảnh này, biết Diệp Tinh đã đột phá thành công.

Thu liễm dao động, ánh mắt Diệp Tinh lạnh như băng nhìn về phía Lũng Mạc, âm thanh lạnh như băng nói: "Anh vừa rồi muốn cắt đứt lĩnh ngộ của tôi?"

Một đường tu luyện, điều kiêng kị nhất là bị người khác quấy rầy, dù sao có đôi khi linh cảm lĩnh ngộ đạo tắc trong nháy mắt tiến đến, nếu như không bắt được, khả năng rất khó lại có thể tìm được.

Tu luyện vốn vô cùng gian khổ, tìm kiếm linh cảm trong nháy mắt kia hoàn toàn là cầu cũng khó gặp được, bình thường mà nói đánh vỡ linh cảm trong nháy mắt kia tuyệt đối là đại cừu của sinh tử.

Diệp Tinh có đạo tắc phân thân, vừa rồi chỉ là bản thể bị quấy nhiễu, thế nhưng đạo tắc phân thân còn ở trong không gian giới tử an tâm lĩnh ngộ, cho nên Diệp Tinh vừa rồi có thể thuận lợi đột phá.

Nếu không vừa rồi khả năng một tia cảm ngộ cuối cùng trực tiếp bị cắt đứt, nếu muốn chạm vào đạo chi tâm không gian lần nữa còn không biết phải chờ bao lâu đây.

"Như vậy mà cũng đều có thể đột phá thành công? May mắn sao?” Lũng Mạc nhìn Diệp Tinh một cái, lập tức thu hồi ánh mắt, tựa hồ khinh thường trả lời vấn đề của Diệp Tinh.

Trên thực tế, quấy rầy người khác đột phá cũng không phải chuyện hào quang gì, anh ta tự nhiên không muốn dây dưa tiếp.

Vút! Vút! Vút!

Bỗng nhiên, từng đạo kiếm quang bay ra, trực tiếp tập kích Lũng Mạc.

Những trường kiếm này có gần trăm thanh, tất cả đều tản ra dao động cực kỳ mãnh liệt.

\- Tiểu tử, ngươi dám động thủ với ta? Lũng Mạc thấy Diệp Tinh dám ra tay, không khỏi giận dữ hừ một tiếng nói.

Luận thực lực, anh ta căn bản không thua kém gì Mặc Tâm.

Vù!

Trường thương trong tay huy động, trong nháy mắt một đạo quang mang sắc bén đánh tới.

Thấy công kích của Lũng Mạc, khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một tia châm chọc.

"Không hay rồi." Nhìn thấy khuôn mặt Diệp Tinh, trong lòng Lũng Mạc nhất thời xuất hiện một tia ý niệm không tốt trong đầu.

\- Bùm!

Bỗng nhiên, khi công kích của Lũng Mạc còn chưa đánh về phía Diệp Tinh, toàn bộ gần trăm thanh trường kiếm kia lại nổ tung.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm mảnh nhỏ không ngừng bay múa, cơ hồ bao phủ đám người Lũng Mạc.

\- Cẩn thận, những thanh kiếm này có độc! Lũng Mạc giận dữ nói.

Lúc trước Khôi Nham rõ ràng là trúng độc mà chết, mà còn là bị những trường kiếm này cắt thành một vết thương.

Trường kiếm bay múa, bao trùm bốn phía, người của các thế lực khác cũng khẽ biến, nhanh chóng lui về phía sau.

Mười giây sau hết thảy dao động dừng lại, mà lúc này đám người Lũng Mạc thoạt nhìn tuy rằng không có bị thương, thế nhưng lại vô cùng chật vật.

Bọn họ lui ra phía sau rất xa, tóc đều có chút lộn xộn, lúc này ánh mắt vô cùng cảnh giác nhìn Diệp Tinh.

"Thanh niên này cũng quá quyết đoán, tất cả những trường kiếm độc này lại đều tự bạo."

"Tuy rằng thực lực của hắn không bằng Lũng Mạc, thế nhưng mấy người Lũng Mạc cũng chịu thiệt thòi lớn ở trong tay hắn."

"Lúc đột phá bị công kích, nếu là ta, ta cũng sẽ nổi giận."

......

Mọi người theo dõi trận chiến.

Tuy rằng đối với hành vi của Lũng Mạc khinh thường, thế nhưng trong lòng bọn họ cũng không hy vọng Diệp Tinh đột phá thành công.

Nhưng mà bọn họ lúc này rõ ràng có một tia kiêng kỵ đối với Diệp Tinh.

Trong không gian này, rõ ràng thực lực Mặc Tâm, Lũng Mạc, A Bộ Tháp là mạnh nhất, nhưng hiện tại Lũng Mạc lại là người chịu thiệt thòi lớn.

\- Tiểu tử chết tiệt! Lũng Mạc nhìn Diệp Tinh, trong mắt có nổi giận, nhưng không dám ra tay nữa.

Toàn bộ thảm thực vật xung quanh đều khô héo do tiếp xúc với độc tố.

Diệp Tinh hờ hững nhìn Lũng Mạc một cái, không công kích nữa.

"Thực lực của mình còn kém một chút, không làm gì được Lũng Mạc."

Cho dù đạo tắc không gian tiến bộ, thế nhưng thực lực của hắn còn kém Lũng Mạc một phần, song phương kém nhau một đại cảnh giới, hơn nữa Lũng Mạc cũng là thiên tài đỉnh cấp di tích Thương Nguyên, thực lực hoàn toàn địch lại cường giả chân linh cảnh!

"Thanh niên này..." Xa xa, Mặc Tâm đang nhìn Diệp Tinh, trên mặt có một tia ngưng trọng.

Về phần thiếu nữ tóc đỏ Ellie bên người Mặc Tâm càng là như thế, cô ta nhìn một mảng lớn đột nhiên xuất hiện chỗ hoang vu, những độc tố này vừa tiếp xúc đến thân thể, tuyệt đối sẽ lập tức tử vong.

"Mộc Khôn huynh đệ..." Côn Quân nhìn Diệp Tinh, cảm thấy da đầu có chút tê dại.

Tuy rằng mối quan hệ của anh ta cùng Diệp Tinh hiện tại là quan hệ liên hợp, thế nhưng nếu mà Diệp Tinh cho anh ta một chút độc tố kia khẳng định anh ta không sống được.

Về phần quan hệ liên hợp, anh ta và Diệp Tinh cũng chỉ là mới quen biết nhau không tới một giờ mà thôi, loại quan hệ này chỉ là so với quan hệ với nhóm người khác hơi tốt hơn một chút mà thôi.

Một khi phát sinh tranh đấu, loại quan hệ liên hợp này phỏng chừng sẽ trong nháy mắt bị phá vỡ.

Anh ta theo bản năng cách xa Diệp Tinh một chút.

"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư đứng bên cạnh Diệp Tinh, kéo tay hắn.

"Chúng ta đợi một lát đi." Diệp Tinh nhẹ giọng nói.

Toàn bộ không khí trong không gian rõ ràng trở nên khẩn trương hơn rất nhiều, thời gian ở trong trạng thái khẩn trương này nhanh chóng trôi qua.

Xoẹt...

Bỗng nhiên trong hư không một trận dao động, sau đó có rất nhiều điểm sáng tổ hợp thành một gốc cây nhỏ.
Chương 590 Quả Thời Gian đến tay

Sau khi cây xuất hiện, không ngừng dao động nhanh chóng lớn lên.

\- Quả Thời Gian sắp ra rồi!

Nhất thời ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cây này.

Vút! Vút! Vút! Vút!

Từng bóng dáng nhanh chóng bay lên trời, ở bốn phía cái cây này, thân thể mỗi người căng thẳng, chuẩn bị tùy thời ra tay.

Soạt...

Cây nhỏ run rẩy, sau đó hóa thành bốn đạo quang mang, nhanh chóng khuếch tán bốn phía.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Cùng lúc đó, hơn mười bóng dáng nhanh chóng bay ra, nhanh chóng bay tới bốn đạo quang mang này.

Ầm ầm!

Lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh hoàn toàn bộc phát ra, bao phủ bốn phía.

Mà hắn cùng Lâm Tiểu Ngư nhanh chóng bay về phía một đạo quang mang.

Kỳ quái chính là,bên cạnh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư vốn có người muốn tranh đoạt, nhưng nhìn thấy tình cảnh này lại trực tiếp buông tha

\- Không cùng mình tranh đoạt nữa sao? Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, sắc mặt hắn lại rất bình tĩnh: "Như vậy càng tốt."

Hắn lúc trước biểu hiện ra thủ đoạn kinh người, dễ dàng đánh chết Khôi Nham, ngay cả Lũng Mạc ở trong tay hắn cũng chịu thiệt thòi, ngoại trừ ba người Mặc Tâm, Lũng Mạc, A Bộ Tháp ra, ai cũng không thể cam đoan mình có thể sống sót ở trong tay Diệp Tinh hay không, cho nên không dám đến đây.

Mà ba người Mặc Tâm rõ ràng có mục tiêu khác.

Xoẹt!

Hào quang bay khắp không trung nhưng nhanh chóng bị Diệp Tinh bắt được vào trong tay.

\- Quả Thời Gian! Diệp Tinh nhìn quả trong tay.

Toàn bộ quả Thời Gian hiện ra màu xám đen, đường kính chỉ có mười cm, mặt trên còn có rất nhiều bí văn kỳ dị, thoạt nhìn chỉ là màu sắc bất đồng so với quả Không Gian.

"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư bay tới, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng.

– Tiểu Ngư, đến tay rồi! Diệp Tinh cười nói.

Có được quả Thời Gian này so với tưởng tượng càng dễ dàng hơn.

Sau khi Diệp Tinh đạt được quả Thời Gian, ba nhóm khác cũng nhanh chóng tranh đoạt xong, không ngoài ý muốn, ba quả Thời Gian này đều bị Mặc Tâm, Lũng Mạc, A Bộ Tháp lấy được.

Ầm ầm!

Sau khi tranh đoạt kết thúc, bỗng nhiên ở chỗ xa xa có một cỗ uy áp khủng bố xuất hiện, sau đó một thông đạo thật lớn xuất hiện.

Bên trong thông đạo, từng điểm sáng màu xám trôi nổi, vô cùng kỳ dị.

\- Thông đạo xuất hiện rồi!

\- Đi!

Nhìn thấy thông đạo này xuất hiện, từng bóng dáng nhất thời nhanh chóng lướt về phía trước.

\- Đây là thông đạo đi tới cây thần Thời Không sao? Diệp Tinh nhìn thông đạo nghi hoặc.

Sau khi Quả Không Gian, quả Thời Gian bị tranh đoạt xong, sẽ có thông đạo xuất hiện, mà dọc theo thông đạo, là có thể nhanh chóng tiếp cận cây thần Thời Không.

Bằng không uy áp của cây thần quá lớn, không có bất kỳ người nào có thể tiếp cận.

Phía dưới thực vật tươi tốt, tản ra sinh cơ nồng đậm, mà ở phía trên thực vật, đám người Diệp Tinh đang không ngừng đi tới.

\- Rống!

Vừa mới đi tới được vài giây, bỗng nhiên một tiếng gầm nhẹ truyền đến, sau đó một con cự thú dữ tợn xuất hiện trước mắt mọi người.

Xẹt...

Điểm ánh sáng kỳ dị trong thông đạo không ngừng tổ hợp lại, nhanh chóng hình thành từng con cự thú, trên người đều tản ra khí thế dao động mãnh liệt.

" Yêu thú hư không cảnh?

"Quả nhiên giống như ghi chép trong sách cổ! Bên trong thông đạo sẽ xuất hiện rất nhiều yêu thú. Chúng ta liên thủ, chỉ cần đánh chết toàn bộ những yêu thú này thì chúng ta có thể đạt tới đích cuối cùng.”

......

Sắc mặt mấy người Lũng Mạc ngưng trọng, nhanh chóng nói.

Xẹt!

Rất nhiều đạo công kích liên hợp cùng một chỗ, không ngừng chém giết những yêu thú này.

Chỉ là yêu thú phía trước càng ngày càng nhiều, tốc độ đi tới của bọn họ nhanh chóng chậm lại rất nhiều.

Chiến đấu hơn mười giây, Lũng Mạc nhìn Diệp Tinh đang vung trường kiếm, trực tiếp nói: "Mộc Khôn, những yêu thú này mặc dù là hào quang ngưng tụ mà thành, nhưng phương pháp bình thường hoàn toàn có thể đánh chết chúng nó, trường kiếm độc hại trong tay ngươi nhiều như vậy, có thể lấy ra đánh chết những yêu thú này."

Nghe vậy, Diệp Tinh bình tĩnh nói: "Trường kiếm là binh khí của tôi, chẳng lẽ anh muốn tôi ném binh khí trong tay đi?"

"Hừ! Lúc trước ngươi đối phó ta sao không đau lòng cho binh khí?" Lũng Mạc lạnh lùng nói.

Nghĩ đến lúc trước chịu thiệt thòi lớn ở trong tay Diệp Tinh, trong lòng anh ta liền nổi giận không thôi.

"Đó là do anh muốn chết thôi." Diệp Tinh đạm mạc nói: "Cường giả Thanh Mặc Tông như mây, tôi tin tưởng hẳn là các người có lá bài tẩy, anh có thể lấy ra đánh chết những yêu thú này."

Lũng Mạc ngược lại tính toán rất tốt.

"Ngươi !!!" Nghe vậy, trong mắt Lũng Mạc nhất thời lộ ra vẻ âm trầm.

"Được rồi! Tranh cái gì mà tranh?" Ánh mắt Mặc Tâm quét qua rất nhiều yêu thú phía trước, nói: "Những yêu thú hư không cảnh này càng ngày càng nhiều, nếu không mau xông qua, chúng ta rất có thể sẽ bị ngăn cản hoàn toàn, đến lúc đó thậm chí có thể ngã xuống ở chỗ này."

"Mặc Tâm nói không sai." A Bộ Tháp trịnh trọng gật gật đầu, nói: "Mọi người cũng đừng giấu nữa, ta biết tất cả mọi người đều có vài lá bài tẩy, hiện tại đều lấy ra một ít đi, trước tiên đến không gian cây thần rồi nói sau, nếu không đến, có nhiều lá bài tẩy hơn nữa cũng vô dụng thôi."

Tay phải anh ta vung lên, trong tay xuất hiện một cây trường côn màu xanh, mặt trên có rất nhiều trường châm bén nhọn, nhìn qua liền làm cho người ta sợ hãi.

"Bảo vật này của ta có thể đánh chết yêu thú trong phạm vi lớn, đại khái tương đương với công kích của một trăm thanh kiếm độc của Mộc Khôn ngươi, ngươi có thể tự bạo một trăm thanh." A Bộ Tháp nhìn Diệp Tinh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK