Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1846 Số mệnh nghịch thiên

"Hắc Ám Nguyên Châu." Nhìn thấy hạt châu này, trên mặt Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra vẻ vô cùng kinh hỉ.

"Oa, ta liền nói Diệp Tinh ngươi vận khí bùng nổ đi, lúc này mới bao lâu chứ mà lại gặp phải một viên Hắc Ám Nguyên Châu nữa rồi." Tiểu Hắc hưng phấn nói, tốc độ của nó rất nhanh, nhanh chóng bay lên, nắm hạt châu màu đen trong tay.

Lâm Tiểu Ngư cười nói: "Diệp Tinh, ngươi mau nuốt vào, như vậy linh hồn của ngươi khẳng định còn có thể tăng lên."

Nghe vậy, Diệp Tinh lại cười cười, nói: "Tiểu Ngư, Hắc Ám Nguyên Châu lần đầu tiên hiệu quả lớn nhất, hiệu quả lần thứ hai có lẽ còn không bằng một phần mười lần đầu tiên, tác dụng đối với anh quá nhỏ, viên này em nuốt vào đi."

Trên thực tế, tăng lên một phần mười cường độ linh hồn là trạng thái hoàn mỹ của một viên Hắc Ám Nguyên Châu, nếu tiếp tục nuốt vào, biên độ tăng lên hoàn toàn có thể vượt qua một phần mười.

Nhưng mà lần đầu tiên qua đi, linh hồn đã thích ứng, cho dù trải qua rèn luyện, tác dụng kia liền nhỏ hơn nhiều lắm.

Hắc Ám Nguyên Châu, tác dụng đối với Lâm Tiểu Ngư rõ ràng lớn hơn hắn rất nhiều, hắn nuốt vào, hoàn toàn là lãng phí tác dụng của nó.

"Nói không chừng sau này còn có thể đạt được, đến lúc đó anh lại nuốt vào." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư cười nói.

"Được rồi." Lâm Tiểu Ngư suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.

Cô trực tiếp ngồi xuống, sau đó nuốt Hắc Ám Nguyên Châu xuống.

Vài phút sau, Lâm Tiểu Ngư lại đứng dậy.

"Tiểu Ngư, thế nào rồi?" Diệp Tinh vội vàng đưa Thần Hồn Đan trong tay qua, hỏi.

"Hoàn hảo, linh hồn của em tăng lên một phần hai mươi." Lâm Tiểu Ngư nuốt lấy Thần Hồn Đan, trên mặt mang theo vẻ mừng rỡ.

"Được." Diệp Tinh trên mặt tràn đầy tươi cười.

Trình độ đau đớn linh hồn kia cho dù là hắn cũng khó có thể thừa nhận, năng lực chịu đựng của Lâm Tiểu Ngư yếu đi một chút, nhưng có thể tăng lên tới trình độ một phần hai mươi, cũng là rất tốt.

"Đi thôi ! Phía trước khẳng định còn có Hắc Ám Nguyên Châu chờ chúng ta!" Bên cạnh, Tiểu Hắc bay tới bay lui, thúc giục nói.

Trong mắt nó tràn đầy hưng phấn,nó thích nhất tìm kiếm bảo vật mà người khác cũng không tìm được.

Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư liếc nhau một cái, cũng là cười cười, tiếp tục đi tới.

"Hử?"

Lần này chỉ là tiến lên vài phút, bọn họ lại lập tức ngừng lại.

Trước một vực sâu khe nứt phía trước, lúc này một sinh mệnh kỳ dị đứng thẳng, sinh mệnh này có bốn vó, trên người còn có một ít lân giáp kỳ dị, nó cứ như vậy đứng ở trước vực sâu khe nứt, trên người cũng không có dao động gì.

"Đây là?"

Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Sinh mệnh nơi này bị khí lưu màu đen ăn mòn, trên cơ bản mất đi lý trí, cho dù không có, bản thân cũng vô cùng thô bạo, không có khả năng an tĩnh như trước mắt.

Lúc này không chỉ có bọn họ, Tiểu Hắc nhìn thấy cự thú, trong mắt trong nháy mắt lộ ra một tia mê mang.

“Tiểu Hắc, làm sao vậy?”

Nhận thấy được tình huống của Tiểu Hắc, Diệp Tinh vội vàng hỏi.

"Sinh mệnh phía trước hình như ta rất quen thuộc..." Tiểu Hắc mê mang nói.

Tựa hồ nghe được lời nói của bọn họ, sinh mệnh kỳ dị bốn vó kia bỗng nhiên xoay người lại, nó nhìn về phía đám người Diệp Tinh, lại đột nhiên mở miệng nói: “Diệp Tinh."

Nó nhìn Diệp Tinh, trực tiếp hô, mà trong mắt sinh mệnh bốn vó này rõ ràng rất thanh minh, không có bất kỳ vẻ thô bạo nào.

Nghe vậy Diệp Tinh lại sửng sốt, hắn nghi hoặc nhìn sinh mệnh trước mắt, điều này hiển nhiên hoàn toàn bất đồng với sinh mệnh trên bình nguyên Tai Ách bị khí lưu hắc ám ảnh hưởng.

\- Chẳng lẽ là cường giả nơi khác tới nơi này tìm kiếm Hắc Ám Nguyên Châu? Trong nháy mắt trong đầu Diệp Tinh chuyển động rất nhiều suy nghĩ.

Mặc dù rất ít người đến đây, nhưng vẫn có một số người.

Diệp Tinh nhìn sinh mệnh bốn vó trước mắt, ở trên người sinh mệnh này lại cảm nhận được một cỗ khí tức kỳ dị.

Nhìn không thấu, hắn thế nhưng hoàn toàn không nhìn thấu sinh mệnh trước mắt, coi như là lão giả Nguyên Hàn Hư Thần Tông cũng không có cho hắn cảm giác như vậy.

"Có phải ta đã gặp qua ngươi hay không." Trong lòng trầm tư, lúc này Tiểu Hắc đứng trên vai hắn, nghiêng đầu nhìn về phía sinh mệnh bốn vó kia bỗng nhiên hỏi.

Trong mắt còn mang theo một tia mê mang.

"Ngươi nói xem?"

Sinh mệnh bốn vó cười cười, tay phải anh ta vung lên, lập tức liền có một ít nguồn sáng kỳ dị xuất hiện, trên nguồn sáng này còn có dao động vô cùng cổ quái.

Đám người Diệp Tinh không cảm thụ được cái gì đặc thù, thế nhưng trong mắt Tiểu Hắc lại tràn đầy vẻ khiếp sợ.

"Ngươi... Ngươi... Ngươi..."

Nó nói chuyện thế nhưng đều lắp bắp: "Ngươi lại là sinh mệnh đồng tộc của ta?"

Nguồn sáng này dao động nó rất quen thuộc, đây là năng lượng căn nguyên của nó, chẳng qua căn nguyên của sinh mệnh bốn vó trước mắt so với nó không biết nồng đậm hơn bao nhiêu.

"Chúng ta là sinh mệnh đồng tộc, nhưng mà thực lực của ngươi ngược lại kém rất nhiều." Sinh mệnh bốn vó mỉm cười nói, trực tiếp thừa nhận thân phận của mình.

“Thực sự là cùng tộc quần với Tiểu Hắc?” Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư liếc nhau một cái, đều có thể nhìn thấy vẻ kỳ dị trong mắt đối phương.

Nhất là Diệp Tinh, hắn biết năng lực khủng bố của Tiểu Hắc, cho dù thực lực yếu, nhưng mà nó che dấu, những cường giả cường đại hơn nó rất nhiều cũng rất khó phát hiện tung tích của nó.

Hiện tại nếu là che dấu, coi như là Thế Giới Cảnh cũng không nhất định có thể phát hiện.

Hơn nữa, Tiểu Hắc còn có năng lực săn kho báu cường đại.

Không tu luyện, thậm chí không lĩnh ngộ căn nguyên đại đạo, thế nhưng thực lực lại không ngừng phát sinh tăng lên.
Chương 1847 Ta là Long Cầu

Diệp Tinh có thể tăng lên nhanh như vậy, khí lưu màu xám tuy rằng có quan hệ rất lớn, nhưng nỗ lực của bản thân hắn cũng không thể phủ nhận. Cứ như vậy, quá trình tu luyện của Tiểu Hắc đều vẻn vẹn chỉ tụt lại phía sau hắn một chút.

Ánh mắt chuyển động một chút, Diệp Tinh nhìn về phía sinh mệnh trước mắt, nói: "Không biết xưng hô như thế nào?"

Nghe vậy, sinh mệnh bốn vó cười cười, nói: "Ta là Long Cầu."

“Long Cầu?” Diệp Tinh yên lặng đọc cái tên này trong lòng.

Hắn hiện tại cũng biết hơn trăm ngàn cường giả đỉnh cấp của vũ trụ, không nói Thần Tôn Cảnh đều biết. Thế Giới Cảnh có danh tiếng trên cơ bản hắn đều biết, chẳng qua chưa từng phù hợp với đặc điểm sinh mệnh trước mắt, hắn cũng chưa từng nghe qua tên của vị cường giả Long Cầu này.

"Diệp Tinh, tuy rằng đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nhưng mà ta rất sớm biết ngươi, chủ nhân ta cũng đang chú ý ngươi, tốc độ trưởng thành của ngươi so với chúng ta tưởng tượng còn nhanh hơn một chút." Long Cầu cười nói, nhìn về phía Diệp Tinh trong mắt rõ ràng mang theo vẻ kỳ dị.

"Chủ nhân?" Nghe vậy, Diệp Tinh lại sửng sốt, tò mò hỏi: "Chủ nhân của ngươi là ai?"

"Cái này ngươi rất nhanh sẽ biết." Long Cầu cười nói.

Anh ta lại không muốn nói thêm gì.

Sau đó Long Cầu nhìn về phía Tiểu Hắc trên vai Diệp Tinh, nói: "Lần này ta tới nơi này, chủ yếu là vì nó."

"Tiểu Hắc?"

Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư cũng nhìn về phía con sâu róm nhỏ.

"Này, ngươi muốn làm gì ta?" Tiểu Hắc nhìn về phía Long Cầu, nghiêng đầu hỏi.

Soạt!

Lúc này thân thể của nó lại không tự chủ được bay đến bên cạnh sinh mệnh bốn vó.

"Tiểu tử kia, thiên phú ngươi rất mạnh, chính là quá lười biếng, ta đến nơi này tặng ngươi một phần lễ vật." Long Cầu mỉm cười nói.

Tay phải anh ta vung lên, lập tức trước người lại có một quang đoàn ngũ sắc xuất hiện, quang đoàn ngũ sắc này hiện ra các loại màu sắc, rất là kỳ dị.

"Đây là..."

Tiểu Hắc nhìn thấy quang đoàn này, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khát vọng vô cùng, ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm vào quang đoàn.

Nó cảm thấy rằng tất cả các tế bào của mình đang cổ vũ.

"Cho ngươi." Long Cầu cười nhìn về phía Tiểu Hắc, lập tức vung tay lên.

Xoẹt...

Quang đoàn ngũ sắc liền hóa thành một đạo khí lưu, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Tiểu Hắc.

Xoẹt...

Dung nhập quang đoàn ngũ sắc vào này, Tiểu Hắc chỉ cảm thấy thân thể mình đang phát sinh biến hóa kỳ dị.

Bên cạnh, Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư cũng đang nhìn.

Nhưng mà xem tình huống, sinh mệnh Long Cầu này cũng không có ác ý gì đối với Tiểu Hắc, ngược lại Tiểu Hắc có khả năng từ trong đó đạt được chỗ tốt thật lớn.

"Được rồi, Diệp Tinh, kế tiếp ta muốn ở một đoạn thời gian cùng các ngươi, chờ tiểu tử này hấp thu căn nguyên này cong ta liền rời đi."

Long Cầu nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Được." Diệp Tinh cười gật đầu.

Tuy rằng không nhìn rõ lai lịch của Long Cầu, nhưng hắn hoàn toàn có thể cảm thụ được thiện ý của anh ta, hơn nữa thực lực của Long Cầu trước mắt tuyệt đối sâu không lường được, nhưng trên người anh ta lại không có bất kỳ cảnh giác nào.

Ngay cả khí lưu màu xám cũng không có sinh ra dao động, hiển nhiên cũng có thể tín nhiệm Long Cầu này.

"Nơi này là bình nguyên Tai Ách, nếu đã gia nhập nhóm của các ngươi, vậy ta liền cho chút thù lao đi."

Thấy Diệp Tinh đồng ý, Long Cầu mỉm cười nói, tay phải anh ta nắm chặt.

Vụt! Vụt!

Lúc này lại có hai viên châu màu đen đi ra, trên viên châu màu đen tản ra hào quang âm u.

\- Hắc Ám Nguyên Châu?

Nhìn thấy hai viên châu màu đen này, Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.

Hắc Ám Nguyên Châu này cực khó tìm kiếm, những người khác tìm kiếm vô số năm đều tìm không được một viên, coi như là hắn, cũng chỉ là bằng vào vận khí đạt được, căn bản không biết chỗ nào có, sẽ không gặp phải viên thứ ba nữa.

Thế nhưng Long Cầu này lại tiện tay liền gọi tới hai viên, dường như anh ta biết Hắc Ám Nguyên Châu này chỗ nào.

Trong lúc nhất thời, Diệp Tinh càng cảm thấy hiếu kỳ đối với lai lịch Long Cầu này.

Nhưng mà Long Cầu hiển nhiên không muốn nói thêm gì.

"Này, ngươi làm sao cảm ứng được Hắc Ám Nguyên Châu? Những nơi khác còn có hay không?"

Lúc này Tiểu Hắc lại nhìn về phía Long Cầu, rầm rầm hô lên.

"Muốn cảm ứng được, ngươi mau chóng tăng lên thực lực của mình là được rồi." Long Cầu nhìn về phía Tiểu Hắc, cười cười nói.

Sau khi nói xong anh ta cũng không nói gì nữa.

\- Tiểu Ngư, đi thôi, tiếp tục đi về đích!

Hít sâu một hơi, Diệp Tinh cũng không suy nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đi về phía trước.

"Ừm?"

Đúng lúc này, bỗng nhiên một cỗ linh hồn cường đại đảo qua nơi này.

\- Cường giả Thế Giới Cảnh?

Cảm thụ được dao động linh hồn này, sắc mặt Diệp Tinh đột nhiên biến đổi.

......

Ầm ầm!

Trên thảo nguyên mênh công vô bờ bến, lúc này một vị cường giả toàn thân bị trường bào màu đen bao phủ đang nhanh chóng đi tới.

"Hả? Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư!"

Phát hiện người tới, trong mắt Vụ Sát nhất thời lộ ra vẻ vô cùng kinh hỉ.

"Chủ nhân, ta đã phát hiện tung tích Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư."

Bên trong một tòa cung điện khổng lồ của vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, Vụ Sát vô cùng hưng phấn nói.

Trên thực tế, sinh mệnh Vụ Sát kỳ lạ, hơn nữa còn có vài phân thân, cho nên Côn Đế mới hoàn toàn che dấu, hảo hảo bồi dưỡng, coi đó là một át chủ bài trong tay mình, hơn nữa là át chủ bài mà ai cũng không biết.

\- Rốt cục phát hiện!

Nghe vậy, trong mắt Côn Đế nhất thời lộ ra vẻ vui sướng.

"Nhưng mà Diệp Tinh bên người ngoại trừ Lâm Tiểu Ngư ra, còn có một sinh mệnh, khí thế dao động trên người anh ta không tính là mạnh." Vụ Sát tiếp tục nói.

"Những sinh mệnh khác?" Nghe vậy, Côn Đế yên lặng suy tư trong lòng: "Chẳng lẽ là thế lực khác?"

Hiện tại danh tiếng của Diệp Tinh rất lớn, khẳng định có rất nhiều thế lực sẽ kết giao.

Gặp phải ở bình nguyên Tai Ách, bọn họ ở cùng một chỗ cũng là chuyện rất bình thường.

"Nếu khí thế dao động không tính là mạnh, vậy liền ra tay."

Tuy rằng vui sướng, nhưng trong mắt Côn Đế lại có vẻ vô cùng hờ hững.
Chương 1848 Miểu sát 1

Trong mắt Côn Đế mang theo vẻ vô cùng hờ hững.

"Trực tiếp bắt Lâm Tiểu Ngư, nếu Diệp Tinh cùng sinh mệnh kia trở ngại thì giải quyết ngay." Hắn trực tiếp hạ lệnh.

“Vâng!”

Vụ Sát lập tức gật đầu.

Linh hồn ông ta bị Côn Đế khống chế, mệnh lệnh của Côn Đế đối với ông ta mà nói chính là hết thảy.

......

Ầm ầm!

Linh hồn kinh khủng tản ra, cơ hồ hoàn toàn bao phủ Diệp Tinh nơi này.

"Thế Giới Cảnh?" Cảm thụ được dao động, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khó coi.

Vụt!

Trong mắt Vụ Sát tràn đầy lạnh lẽo, nhanh chóng đánh tới, tốc độ nhanh đến cực hạn, một cỗ khí thế dao động vô cùng khủng bố áp bách đám người Diệp Tinh.

"Diệp Tinh, là sinh mệnh cấp bậc Thế Giới Cảnh." Lâm Tiểu Ngư lo lắng nói.

Lúc này sắc mặt Tiểu Hắc trên vai Diệp Tinh cũng là đại biến, nói: "Sinh mệnh Thế Giới Cảnh tựa hồ muốn giết chúng ta."

Bọn họ hoàn toàn có thể cảm nhận được cỗ sát khí thô bạo kia.

\- Tiểu Ngư em mau trốn trước đi trước!

Tại thời khắc này, sắc mặt Diệp Tinh tuy rằng khó coi, thế nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh.

Tay phải hắn vung lên, lập tức Lâm Tiểu Ngư liền bị hắn thu lại.

Cường giả cấp độ Thế Giới Cảnh này ra tay với hắn, nhất định là biết thân phận của hắn.

"Rốt cuộc là ai?" Sắc mặt Diệp Tinh khó coi, hắn cũng không nhớ rõ mình đắc tội thế lực phương nào.

Hiện tại lấy tiềm lực của hắn, dám đối phó hắn rất ít, nếu không bị hắn phát hiện manh mối, ở trước mặt Hư Thần Tông cường đại, hơn trăm ngàn thế lực vũ trụ đều sẽ trong nháy mắt bị phá hủy.

\- Chẳng lẽ là thế lực nào tiến vào không gian công đức?

Lúc trước ở trong không gian công đức tranh đoạt quả Thiên Đạo, hắn có thu hoạch thật lớn, thế nhưng rất nhiều thiên tử chi kiêu lại là chết thảm, nói không chừng liền ghi hận hắn.

Dám ra tay đối phó hắn, thậm chí có thể là một thế lực vũ trụ thượng vị nào đó.

\- Huyền Ngưng Đan!

Một viên đan dược xuất hiện, trong nháy mắt bị Diệp Tinh nuốt vào trong bụng.

Hồn tù thuật thúc giục, tinh khải thuật thúc giục.

Ầm ầm!

Thực lực của Diệp Tinh dưới những thứ tăng phúc này bắt đầu cấp tốc tăng lên.

Thánh Tôn Cảnh đỉnh phong... Thần Tôn Cảnh bình thường... Thần Tôn Cảnh trung cấp... Thần Tôn Cảnh cao cấp... Thần Tôn Cảnh đỉnh phong...

Trong nháy mắt ngắn ngủi, thực lực của Diệp Tinh hoàn toàn tăng vọt một đại cảnh giới!

“Lâm Tiểu Ngư bị thu lại?”

Nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư bị Diệp Tinh thu vào trong nhẫn không gian, sắc mặt Vụ Sát lạnh như băng.

\- Diệp Tinh, chết đi!

Thân ảnh của ông ta không có bất kỳ dừng lại nào, trực tiếp tập kích Diệp Tinh.

Ầm ầm!

Xung quanh ông ta, một cỗ linh hồn khổng lồ tập kích ra, hình thành một lồng giam linh hồn khổng lồ, kéo linh hồn của ông ta.

Dưới lồng giam linh hồn này, tốc độ của Vụ Sát đều chậm hơn một chút.

"Không hổ là bí thuật nguyên thủy hồn tù thuật, ngay cả ta cũng phải chịu một ít ảnh hưởng." Sát khí trong mắt Vụ Sát hiện lên.

Ông ta tự nhiên biết Diệp Tinh nắm giữ hồn tù thuật!

Nhưng mà hồn tù thuật này đối với Thần Tôn Cảnh khả năng đều có ảnh hưởng rất lớn, nhưng ông ta là cường giả Thế Giới Cảnh, chịu ảnh hưởng nhỏ hơn rất nhiều.

Vụ Sát nắm chặt tay phải, trong tay xuất hiện một viên tinh thạch màu đen kỳ dị.

Đây là Diệt Hồn Thạch Côn Đế ban cho ông ta!

Vụt!

Sau khi Diệt Hồn Thạch xuất hiện, nhất thời một cỗ linh hồn trùng kích khổng lồ hóa thành một mũi tên sắc bén, trực tiếp đánh về phía Diệp Tinh.

\- Hồn tù thuật không có bao nhiêu ảnh hưởng!

Lúc này sắc mặt Diệp Tinh cực kỳ khó coi, hắn hiện tại tuy rằng Thần Tôn Cảnh vô địch, thế nhưng chênh lệch quá lớn so với Thế Giới Cảnh.

Thế Giới Cảnh bình thường trong không gian công đức làm cho đông đảo thiên tử chi kiêu hầu như không có biện pháp gì, cho dù thi triển tất cả át chủ bài, cũng chỉ có mấy người Kiếm Thương Nguyên có thể miễn cưỡng ngăn cản.

"Tiểu Hắc, ngươi bây giờ trực tiếp mang theo bánh răng Hỗn Nguyên cùng đỉnh Thôn Phệ rời đi." Diệp Tinh nhanh chóng truyền âm nói.

Trên mặt hắn tràn đầy vẻ ngưng trọng, hiện tại hắn thật sự có khả năng chết ở chỗ này.

“Biết rồi!”

Tiểu Hắc gật gật đầu, trên mặt có vẻ trịnh trọng.

Xoẹt...

Thân thể của nó trực tiếp hóa thành điểm sáng, cứ như vậy trống rỗng biến mất ở chỗ này.

Vụt!

Đúng lúc này, một cỗ linh hồn khủng bố trùng kích mà đến.

Dưới cỗ linh hồn trùng kích này, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ thống khổ, toàn bộ sắc mặt đều trong nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, ánh mắt đều trở nên có chút mê mang.

Xoẹt...

Đúng lúc này, khí lưu màu xám hơi dao động một chút, lập tức trong nháy mắt Diệp Tinh khôi phục lại.

\- Công kích linh hồn thật đáng sợ!

Phục hồi lại tinh thần, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi.

Vừa rồi trong thời gian ngắn, nếu không phải có khí lưu màu xám hắn thậm chí có thể bị diệt sát linh hồn.

\- Tiểu Hắc, đi!

Lúc này Diệp Tinh cũng không dám do dự nữa, điên cuồng truyền âm nói.

\- Hừ!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng hừ lạnh vang lên, sinh mệnh Long Cầu đứng cách đó không xa khẽ cau mày.
Chương 1849 Miểu sát 2

Ầm ầm!

Một cỗ khí thế dao động vô cùng khủng bố tản ra, dao động này sau khi tản mát ra liền tập kích lại cường giả hắc bào kia.

"Dao động này... Làm sao có thể?"

Lúc này cảm nhận được dao động phát ra trên người Long Cầu, trên mặt trong mắt cường giả hắc bào Vụ Sát nhất thời lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

‘”Khônggg!”

Vẻ khiếp sợ vừa mới lộ ra, trong mắt liền xuất hiện hoảng sợ.

Xoẹt...

Lập tức lực sinh mệnh của ông ta hoàn toàn hao hết, thân thể trực tiếp rơi xuống từ trong hư không.

"Chết rồi?"

Nhìn tình cảnh này, sắc mặt Diệp Tinh hơi biến hóa, thế nhưng lại lộ ra vẻ kinh hỉ.

Hắn nhìn về phía Long Cầu, trong mắt càng mang theo kỳ dị.

“Có thể miểu sát Thế Giới Cảnh bình thường, thực lực Long Cầu này có lẽ ở Thế Giới Cảnh đỉnh phong chứ?"

Chỉ bằng vào khí thế là có thể miểu sát một vị Thế Giới Cảnh khác, đây tuyệt đối là cường giả ở Thế Giới Cảnh đỉnh phong mới có thể làm được.

Nếu là Thế Giới Cảnh cao cấp, khẳng định không có thực lực này! Muốn giết chết một vị Thế Giới Cảnh, độ khó chính là rất lớn.

"Oa, Long Cầu ca ngươi quá lợi hại, miểu sát được vị cường giả này luôn." Thân ảnh Tiểu Hắc lại xuất hiện, nhìn về phía Long Cầu vô cùng hưng phấn nói.

Soạt!

Thân ảnh Lâm Tiểu Ngư cũng xuất hiện lần nữa, Diệp Tinh mang theo cô đi tới trước mặt Long Cầu, trịnh trọng cảm tạ nói: "Đa tạ ra tay."

"Chuyện nhỏ." Long Cầu cười cười, anh ta nhìn về phía Diệp Tinh, mỉm cười nói:

"Diệp Tinh, kẻ thù của ngươi rất nhiều a, ở chỗ này đều sẽ bị ám sát."

"Ta cũng không biết là ai ra tay."

Diệp Tinh cười khổ lắc đầu nói, hắn nhìn về phía cường giả Vụ Sát này, khuôn mặt ông ta vô cùng xa lạ, hắn căn bản không nhận ra.

Tính ra Diệp Tinh chỉ rời khỏi Hư Thần Tông một lần, thế nhưng lại trêu chọc người ta, còn phái ra cường giả Thế Giới Cảnh chuyên môn đến đánh chết hắn.

"Hử?"

Bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn thấy trong tay người đàn ông Vụ Sát có một viên tinh thạch màu đen, hắn vung tay lên, lập tức tinh thạch này liền đi tới trong tay hắn.

"Đây là... Diệt Hồn Thạch?"

Trong mắt Diệp Tinh rõ ràng mang theo một tia kỳ dị.

Diệt Hồn Thạch là một loại bảo vật rất trân quý trong vũ trụ, muốn sinh ra một khối, hoàn cảnh tuyệt đối vô cùng hà khắc, giá trị rất cao.

Mục tiêu chính là linh hồn, cường giả thực lực mạnh, nhưng linh hồn phòng ngự kém một chút, rất khó ngăn cản.

Diệt sát linh hồn, như vậy so với chiến đấu cấp độ căn nguyên tuyệt đối đơn giản hơn rất nhiều, hơn nữa, cho dù cường giả có phân thân, đối mặt với Diệt Hồn Thạch này, đều sẽ cảm thấy vô cùng kiêng kỵ, thậm chí so với những người không có phân thân khác càng thêm kiêng kỵ.

Một viên Diệt Hồn Thạch vô cùng hiếm thấy, hơn nữa coi như là thánh khí thượng phẩm cũng kém xa.

“Vừa rồi vị cường giả áo đen này chính là sử dụng Diệt Hồn Thạch công kích mình?” Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng: "Chả trách uy lực khủng bố như vậy!"

Coi như là cường giả Thế Giới Cảnh, đối mặt với công kích Diệt Hồn Thạch của người đàn ông áo đen này có lẽ đều sẽ chịu thiệt thòi lớn.

"Có đôi khi kẻ thù đến mục đích chân chính lại là ai cũng không biết." Long Cầu cười cười, lại đột nhiên nói.

"Ách?" Nghe vậy, Diệp Tinh sửng sốt, không biết Long Cầu nói là có ý gì.

Hắn nhìn về phía Long Cầu, đưa Diệt Hồn Thạch qua.

Cường giả áo đen này là Long Cầu đánh chết, chiến lợi phẩm tự nhiên cũng thuộc sở hữu của Long Cầu.

"Diệp Tinh, Diệt Hồn Thạch ngươi thu đi, tác dụng này đối với ngươi càng lớn." Long Cầu cười nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh thoáng do dự, sau đó gật gật đầu, nói: "Được."

Hắn lại rất muốn bảo vật này.

"Diệp Tinh." Lúc này Lâm Tiểu Ngư đứng bên cạnh Diệp Tinh, trên mặt rõ ràng có vẻ lo lắng.

Cường giả Thế Giới Cảnh bỗng nhiên tập sát, điều này làm cho trong lòng cô có một loại dự cảm không tốt.

"Tiểu Ngư, không cần lo lắng."

Lúc này Diệp Tinh thu liễm rất nhiều suy nghĩ trong lòng, an ủi Lâm Tiểu Ngư.

Hắn nhìn về phía Long Cầu, nói: "Long Cầu, kế tiếp ta đi tới trong khe nứt hư không, nếu không lại có thể bị cường giả không biết kia nhìn chằm chằm."

Tuy rằng người đàn ông áo đen bị giết, thế nhưng trong lòng Diệp Tinh rất cảnh giác, nói không chừng này người đàn ông áo đen đã truyền tin tức trở về rồi.

Mà đi tới trong không gian khe nứt, căn bản không có khả năng có người có thể phát hiện hắn, như vậy cũng tránh được phiền toái.

"Ta không có ý kiến, mục đích của ta ở chỗ này chính là chờ tiểu tử này hấp thu năng lượng, những chuyện khác Diệp Tinh ngươi nhìn mà an bài là được rồi." Long Cầu chỉ chỉ Tiểu Hắc, mỉm cười nói.

\- Tốt!

Diệp Tinh hít sâu một hơi.

"Răng rắc!"

Trước mắt, hư không trực tiếp xuất hiện một khe nứt, sau đó Diệp Tinh mang theo mấy người Lâm Tiểu Ngư, trực tiếp tiến vào bên trong khe nứt, trong nháy mắt biến mất không thấy.

......

Bên trong cung điện khổng lồ, Côn Đế một thân trường bào màu vàng đứng ở một chỗ, lúc này trên mặt ông ta lại có một tia lo lắng hiếm thấy.

Hiện tại thời gian này Vụ Sát đã ra tay, chỉ là không biết kết quả thế nào? Nếu Lâm Tiểu Ngư bị bắt được, như vậy ai cũng không có khả năng biết là ông ta động thủ.

Ông ta sẽ hoàn toàn khống chế Lâm Tiểu Ngư, không cần lo lắng chuyện gì xảy ra sau này.

\- Chủ nhân!

Đang nghĩ, bỗng nhiên sắc mặt Vụ Sát trước người Côn Đế đại biến, nhìn về phía Côn Đế, sắc mặt rõ ràng không dễ nhìn.

"Thế nào rồi?" Côn Đế vội vàng hỏi.

"Chủ nhân, dao động trên người người bên cạnh Diệp Tinh thực lực rất mạnh có lẽ đạt tới Thế Giới Cảnh đỉnh phong, ta sau khi xuất thủ dưới khí thế dao động của anh ta liền trực tiếp tử vong."

Vụ Sát vội vàng nói.

"Thế Giới Cảnh đỉnh phong?"

Nghe vậy, sắc mặt Côn Đế thay đổi.
Chương 1850 Đạt được Hồn Diệt Thạch

Sắc mặt ông ta âm trầm, yên lặng đứng vài giây.

"Bỏ qua đi! Thay đổi tương lai không có khả năng đơn giản như vậy, bất kỳ người nào bên cạnh Diệp Tinh đều có thể trở thành mấu chốt bảo vệ Lâm Tiểu Ngư!"

Trong lòng ông ta thầm nghĩ, hiển nhiên, muốn khống chế Lâm Tiểu Ngư cũng không phải dễ dàng như vậy.

"Tiếp tục tìm kiếm! Lúc này bí ẩn một chút!"

Côn Đế trầm giọng nói: "Vụ Sát, ngươi am hiểu che dấu, cho dù Thế Giới Cảnh đỉnh phong cũng rất khó phát hiện ngươi, lần sau ra tay nhất định phải tìm đúng thời cơ, nghe ta phân phó lại động thủ!"

Lần đầu tiên thất bại, nhưng lần thứ hai ông ta tuyệt đối không cho phép thất bại!

\- Vâng, chủ nhân! Vụ Sát trịnh trọng gật đầu.

......

Thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc này đây đám người Diệp Tinh cơ hồ đều ở trong không gian khe nứt tiếp tục đi.

Mỗi một đoạn cự ly đi tới, Lâm Tiểu Ngư liền đi ra cảm ứng phương hướng một chút.

Tuy rằng ẩn nấp bên trong khe nứt không gian, nhưng lại không cảm ứng được cái gì, lực hấp dẫn Lâm Tiểu Ngư cảm ứng được cũng sẽ biến mất.

\- Diệp Tinh, cách phía trước không xa!

Lần thứ hai rời khỏi không gian khe nứt, lúc này đám người Diệp Tinh xuất hiện ở một khu vực sơn cốc khổng lồ.

Khu vực sơn cốc này tràn ngập vô số khí lưu màu đen, tiếp xúc với những khí lưu màu đen này, Diệp Tinh đều cảm thấy tâm tình tiêu cực của mình bị dẫn phát ra, có chút cảm giác không khống chế được.

"Nơi này là sơn cốc nơi Tai Ách chết?"

Nhìn trước mắt, sắc mặt Diệp Tinh hơi biến hóa.

Nghe đồn thi thể Tai Ách chính là bị chôn vùi trong một sơn cốc, mà ở sơn cốc lâu sẽ không có bất kỳ chỗ tốt gì đối với mình, thậm chí sẽ khiến cho linh hồn, đạo chi tâm bị hao tổn, muốn tăng lên thực lực của mình lần nữa, cơ hồ không có khả năng.

Cho nên vô số năm thời gian, cho dù có người biết nơi này, thế nhưng cũng rất ít người sẽ đến.

Vụt!

Lúc này trên vai Diệp Tinh, thân hình Tiểu Hắc trong nháy mắt biến mất, sau đó lại trong nháy mắt xuất hiện, mà lúc này dao động trên người nó cũng phát sinh biến hóa cực kỳ cường đại!

Đây là dao động cấp độ Thần Tôn Cảnh!

\- Thực lực Tiểu Hắc lại phát sinh tăng vọt?

Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đang theo dõi.

"Diệp Tinh." Đúng lúc này, sinh mệnh bốn vó Long Cầu bên cạnh cười nói: "Tiểu gia hỏa này hấp thu năng lượng đã chấm dứt, ta cũng phải rời khỏi nơi này."

Long Cầu nhìn về phía Tiểu Hắc, nói: "Tiểu tử kia, hảo hảo tu luyện, lần sau ta phải khảo nghiệm thực lực của ngươi một chút."

Nói xong anh ta lại nhìn Diệp Tinh, trên mặt rõ ràng có vẻ kỳ dị: "Diệp Tinh, chờ mong lần gặp mặt sau."

Soạt!

Nói xong thân hình Long Cầu liền trực tiếp biến mất.

"Đi rồi?" Diệp Tinh nhìn Long Cầu rời đi, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện cảm giác kỳ dị.

Hắn cảm giác Long Cầu dường như có lời nói gì đó.

Từ lúc xuất hiện đến khi rời đi, Long Cầu này hắn hoàn toàn không nhìn thấu được.

"Lão gia hỏa này đi thật đúng là dứt khoát." Tiểu Hắc lẩm bẩm một tiếng.

Nó nhìn về phía Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư lại hưng phấn nói: "Chỗ các ngươi cảm ứng được ở đâu vậy? Chúng ta mau đi!"

Nó rất quan tâm đến việc tìm kiếm bảo vật.

Nghe vậy, Diệp Tinh cũng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, cười nói: "Tiểu Ngư, đích đến cụ thể ở đâu?"

"Ở phía trước." Lâm Tiểu Ngư nói.

Cô nhìn về phía xa xa, lúc này sâu trong đáy mắt lại có một tia mê mang.

Dường như cô đã quên điều gì đó, nhưng cũng dường như không quên điều gì cả, những điều này rất mâu thuẫn.

"Vậy chúng ta đi." Lúc này Diệp Tinh nắm lấy tay cô, cười nói.

Nhìn nụ cười trên mặt Diệp Tinh, trên mặt Lâm Tiểu Ngư cũng trong nháy mắt lộ ra tươi cười,cô cũng nắm chặt trong tay Diệp Tinh, đi theo phía sau hắn.

......

Bên trong cung điện khổng lồ, Côn Đế yên lặng đứng thẳng.

Trước người hắn xuất hiện một tấm gương kỳ dị, gương này hiện ra hình tròn, mặt gương hiện ra màu đồng cổ, mà chung quanh gương phủ đầy bí văn kỳ dị.

Những bí văn kỳ bí này rậm rạp, tràn ngập khí tức vô cùng huyền ảo.

Đây là gương Vận Mệnh đứng thứ chín trong bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn!

Lúc này những bí văn kỳ bí này tất cả đều tản ra hào quang, trực tiếp hiện ra, giống như một thanh chìa khóa, tựa hồ thành lập một liên hệ cùng phiến thiên địa này.

Xoẹt...

Sau đó trên gương Vận Mệnh truyền đến một ít dao động, một ít tin tức mơ hồ bị Côn Đế cảm ứng được.

"Bình nguyên Tai Ách..."

Côn Đế phán đoán được tin tức, Diệp Tinh kia một mực đi tới trong không gian khe nứt, ông ta cũng không biết ở địa phương nào, khẳng định phải lợi dụng gương Vận Mệnh lần thứ hai cảm ứng.

“Khu vực kia không có gì đặc thù, nhưng là sơn cốc Tai Ách chết, chẳng lẽ bọn họ đi nơi đó?"

Côn Đế cảm ứng được dao động gương Vận Mệnh truyền tới, nhanh chóng phán đoán ra.

\- Xác định phạm vi, bắt đầu tập sát lần thứ hai!

Trong mắt Côn Đế chớp động vẻ hờ hững.

......

Trong sơn cốc khổng lồ, ba người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Tiểu Hắc đang đi tới.

\- Viu!

Một cơn gió nhẹ thổi, thổi một lượng lớn luồng khí lưu màu đen, sau đó lộ ra một ít nham thạch.

Những nham thạch này vô cùng kỳ dị, mặt trên còn có đồ vật màu đen giống như máu, thậm chí từ phía trên đều có thể cảm ứng được khí tức thô bạo vô cùng khủng bố.

"Oa, nghe đồn Tai Ách Thế Giới Cảnh đỉnh phong chết ở nơi này, thi thể hóa thành từng dãy núi nham thạch, những dãy núi nham thạch này không phải chính là thi thể Tai Ách kia chứ?" Tiểu Hắc bay tới bay lui trong sơn cốc, tò mò nói.

Tai Ách cấp bậc Thế Giới Cảnh đỉnh phong, đây chính là tồn tại khủng bố có thể địch lại cường giả Đế Cảnh!

Đây là sinh mệnh mạnh mẽ nhất trong vũ trụ.

Nhìn Tiểu Hắc, Diệp Tinh cười nói: "Tiểu Hắc, thực lực của ngươi bây giờ thế nào rồi?"

Hấp thu năng lượng kỳ dị của Long Cầu, Tiểu Hắc khẳng định đã xảy ra lột xác nhất định.

"Ta hiện tại rất cường đại."

Nói đến năng lực của mình, trên mặt Tiểu Hắc tràn đầy vẻ hưng phấn, tự đắc, nói: "Trừ phi là cường giả Đế Cảnh, nếu không ta che dấu đi, không có bất kỳ người nào có thể phát hiện, mặt khác, tốc độ của ta so với lúc trước càng nhanh hơn rất nhiều lần, cho dù tốc độ của Diệp Tinh ngươi cũng không nhất định có thể đuổi kịp ta."

"Ồ?" Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh rõ ràng lộ ra một tia khiếp sợ.

"Vậy mà mạnh như vậy?"

Trong thời gian ngắn, thực lực của Tiểu Hắc lại lần nữa phát sinh bạo tăng.

Hắn hiện tại bộc phát tốc độ, hoàn toàn ở Thần Tôn Cảnh đỉnh phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK