Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 784 Đứa con của may mắn! (1)

Không ngờ chỉ mới hơn ta tiếng mà lại có thêm một hộp bảo vật nữa xuất hiện.

“Hộp bảo vật thứ hai!” Mặc Uyên đứng bên cạnh cũng không giấu được vẻ kinh ngạc.

“Waaa, Diệp Tinh, anh lợi hại quá!” Từ xa, một âm thanh hoan hô truyền tới, sau đó một bóng dáng bé nhỏ nhanh chóng xuất hiện.

Sau lưng cô bé, Lý Kham Tư và Húc Hồn cũng lập tức bay tới theo.

“Lại lấy được thêm một hộp nữa rồi?” Lúc này, Húc Hồn nhìn chiếc hộp tỏa ra ánh sáng màu vàng trong tay Diệp Tinh, ánh mắt tỏ vẻ khiếp sợ.

Phải biết rằng mặc dù Bất Tử giới có rất nhiều hộp bảo vật, nhưng không phải lúc nào chúng cũng xuất hiện. Có nhiều người thăm dò mấy chục lần, tìm được một hộp đã là tốt lắm rồi.

Cũng giống như thất sư huynh Kuiba của Diệp Tinh, tìm được một hộp đã vô cùng hưng phấn.

Trên thực tế, phần lớn mọi người trong lần đầu tiên thăm dò đều không tìm được hộp bảo vật nào, đây là một chuyện vô cùng bình thường.

“Diệp Tinh, em quyết định rồi, tiểu tiên nữ em muốn được đi theo anh, đi theo anh mới có cơ hội tìm được hộp bảo vật!” Viên Viên nắm chặt tay, kiên định nói.

Ánh mắt cô bé lấp lánh nhìn Diệp Tinh, ánh mắt đầy vẻ hâm mộ.

Cho dù như thế nhưng cuối cùng cô bé vẫn bị anh trai mình túm cổ áo xách về.

“Diệp Tinh, ngươi may mắn thật đó.” Húc Hồn nắm tay em gái mình, quay sang chúc mừng Diệp Tinh.

“Ngẫu nhiên gặp được mà thôi.” Diệp Tinh cười một tiếng.

Hắn cũng không biết tại sao lại có hai chiếc hộp bảo vật xuất hiện liên tiếp như thế này. Lúc trước thất sư huynh Kuiba đã nói rồi, những người cảm nhận được lực hấp dẫn trong Bất Tử giới hầu hết đều có thu hoạch, nhưng thu hoạch cũng ở mức trung bình thôi.

Hơn nữa, thời gian xuất hiện hai hộp bảo vật quá ngắn, điều này hơi kỳ lạ.

Tất nhiên, sau khi Diệp Tinh lấy được hộp bảo vật này thì trong lòng chủ yếu vẫn là mừng rỡ.

Nhóm người Húc Hồn nói thêm vài câu rồi rời đi.

“Anh, em muốn đi theo Diệp Tinh, anh đừng ngăn cản em.” Viên Viên bất mãn nói.

Húc Hồn không để ý tới em gái mình, anh ta nhìn sang người đàn ông trung niên một sừng bên cạnh, nghi ngờ hỏi: “Lý Kham Tư, chẳng lẽ tên Diệp Tinh này có vận may nghịch thiên sao?”

Lý Kham Tư suy nghĩ một chút: “Có thể lắm. Theo như ta được biết thì Diệp Tinh đã thu được không ít lợi ích to lớn trong những bí cảnh ở thành Thời Không. Hơn nữa, lúc hắn ở tộc Không Nguyên cũng phát huy được thực lực vô cùng mạnh mẽ, điều này chứng tỏ hắn đã gặp được một cơ duyên to lớn nào đó.”

Có một số người ở vũ trụ có vận khí rất tốt, cho dù đi bộ ngoài đường cũng có thể dẫm phải vảo vật, những người như thế này quả thực là đứa con của may mắn.

Vũ trụ rất để ý đến may mắn, nhưng thứ này lại là một phạm trù vô cùng mờ mịt, căn bản không thể nào cảm ứng được, cũng không có cách nào có thể chứng minh.

Húc Hồn yên lặng suy nghĩ, nhưng vừa mới suy nghĩ một chút đã bị một giọng nói bất mãn cắt ngang.

“Anh, anh mau tìm bảo vật đi, nếu không em sẽ chạy sang chỗ Diệp Tinh đấy.” Viên Viên bất mãn nói: “Chuyện này anh đã hứa với em rồi.”

Húc Hồn nghe vậy thì đen mặt lại: “Anh nói là sẽ tìm cho em một hộp bảo vật thì anh chắc chắn sẽ tìm được. Anh trai em cũng là một người vânj may nghịch thiên!”

Anh ta có thiên phú hơn người, chưa tới năm vạn năm đã đột phá thành một cường giả Bất tử cảnh có tuổi thọ vĩnh hằng, vận may rất lớn, cơ duyên bình thường cũng không tệ.

Lần này anh ta đã hứa với em gái mình tìm được bảo vật, nhưng mà bây giờ còn chưa tìm được cái nào thì Diệp Tinh đã tìm được hai cái rồi.

Viên Viên nghe Húc Hồn nói thế thì nhất thời hưng phấn: “Được, anh, em hi vọng anh có thể tìm được thật nhiều bảo vật, vượt qua cả Diệp Tinh. Hiện tại tỉ số giữa anh và Diệp Tinh đang là 0- 2, nếu như tỉ số lên thành 0- 3 thì em sẽ đi sang chỗ Diệp Tinh đấy.”

...

“Đây là không gian dao động của hộp bảo vật?”

Lúc này, trong không gian giới tử, một đạo tắc phân thân của Diệp Tinh đang ngồi nghiêm túc quan sát luồng ánh sáng đang bao quanh chiếc hộp trước mặt.

“Vừa đúng lúc mình lĩnh ngộ đạo tắc không gian!”

Diệp Tinh vô cùng sung sướng, hắn có thiên phú đạo tắc không gian rất mạnh, thậm chí có thể sánh ngang với Hỗn Vũ, hơn nữa thiên phú đạo tắc Sinh mệnh còn cao hơn một bậc.

Diệp Tinh không chút do dự, đạo tắc phân thân lập tức phóng ra đạo tắc không gian, tiếp xúc với chiếc hộp.

Ong...

Một luồng ánh sáng lóe lên, sau đó trên người hắn lập tức xuất hiện những hình vẽ vô cùng kỳ dị.

Ý thức của Đạo tắc phân thân của Diệp Tinh nhanh chóng chìm vào trong đó, đồng thời tiếp tục di chuyển các hình vẽ hết đường này đến đường khác.

Bốn phút trôi qua...

Ong...

Những hình vẽ trước mắt biến đổi không ngừng, hết hình này đến hình khác, cuối cùng tạo thành một hình vẽ hoàn chỉnh.

“Két!”

Sau khi hình vẽ hoàn chỉnh xuất hiện, những bí văn kỳ dị trên hộp biến mất hết.

“Thành công rồi!” Diệp Tinh khẽ mỉm cười.

Lần này mặc dù là lần đầu tiên hắn sử dụng đạo tắc Không gian nhưng còn tốn ít thời gian hơn so với lần mở hộp trước.

“Xem xem là bảo vật gì!”

Ánh mắt Diệp Tinh tràn đầy mong đợi, nói không chừng bên trong chính là quả duyên thọ.

Nhưng sau khi mở hộp ra, một quả màu vàng xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.

“Quả kim dương?” Diệp Tinh nhìn thấy quả bên trong thì không khỏi thất vọng, khẽ lắc đầu một cái.
Chương 785 Quả duyên thọ! Một trăm ngàn năm tuổi thọ! (1)

Thất sư huynh Kuiba của hắn cũng lấy được quả này trong hộp bảo vật.

Nhưng Diệp Tinh cũng không thất vọng lâu lắm, hắn cũng chuẩn bị sẵn tinh thần không dễ dàng tìm ra quả duyên thọ như vậy, thế nên khi mở hộp cũng có mong đợi nhưng mong đợi không mạnh lắm.

Chỉ trong vòng ba tiếng ngắn ngủi, hắn đã lấy được cỏ bảy màu và quả kim dương, đây đã là cơ duyên rất lớn rồi.

...

Thời gian tiếp tục trôi, thoáng cái đã mười mấy tiếng trôi qua.

“Aaa!”

Phía xa bỗng nhiên truyền tới một tiếng hét thảm thiết. Diệp Tinh và Mặc Uyên đồng thời nhìn về phía đó, một vị cường giả đang bay thì bỗng nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng màu vàng. Luồng ánh sáng đó không khác gì một thanh đao gió, trực tiếp xẹt qua thân thể vị cường giả đó.

Dưới sự tấn công nhanh chóng như vậy, vị cường giả kia căn bản không có thời gian phản ứng lại, thân thể đã trực tiếp hóa thành hư không.

“Chết rồi?” Diệp Tinh đờ người nhìn cảnh tượng trước mắt.

Hắn cảm nhận được vô cùng rõ ràng rằng lực sinh mệnh của vị cường giả Bất tử cảnh kia đã hoàn toàn tiêu tán.

Một cường giả bất tử cảnh có tuổi thọ vĩnh hằng cứ thế bị giết chết?

“Thảo nào thất sư huynh nói vào trong Bất Tử giới nhất định phải cẩn thận.” Diệp Tinh trầm ngâm.

Vị cường giả Bất tử cảnh kia chắc cũng chưa kịp phản ứng lại, bởi vì toàn bộ quá trình chưa tới một phần mười giây.

Diệp Tinh cảm thấy ở nơi này ai cũng giống ai, tất cả đều chẳng khác nào con kiến hôi, bất cứ lúc nào cũng có thể bị giết chết.

“Diệp Tinh, chúng ta đừng đi về hướng đó.” Mặc Uyên lập tức cảnh giác.

“Được.” Diệp Tinh nhanh chóng gật đầu.

Trong Bất Tử giới, nơi nào cũng có thể xuất hiện nguy hiểm.

Nhìn thấy chỗ nào là phải tránh xa chỗ đó.

Hai người đi về một hướng khác.

Ong...

Đột nhiên, trước mặt Diệp Tinh lại xuất hiện một luồng khí lưu màu đen.

“Hả?” Diệp Tinh nhanh chóng cảm thụ, sau đó ngạc nhiên thốt lên.

Hắn biết đó là gì.

Luồng khí lưu lại tách ra, một luồng sáng xuất hiện, một chiếc hộp tỏa ra ánh sáng xanh hiện ra trước mắt Diệp Tinh.

Vút! Vút! Vút!

Ba bóng dáng bay tới, người nào người nấy đều trợn tròn mắt nhìn chiếc hộp kia.

“Hộp thứ ba rồi?” Húc Hồn nhìn Diệp Tinh.

Vừa rồi Diệp Tinh tìm được hộp thứ nhất thứ hai còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng bây giờ đã là hộp thứ ba rồi.

“Chẳng lẽ vận may của Diệp Tinh nhiều đến thế cơ à?” Húc Hồn nghĩ thầm.

Bất Tử cảnh là một nơi tràn ngập nguy cơ, cho dù là cường giả Bất tử cảnh tới cũng có khả năng chết rất lớn. Bọn họ bất chấp nguy hiểm mà tiến vào đây cũng chỉ mong có thể tìm được một hộp bảo vật.

Nhưng mà bây giờ những hộp bảo vật này lại chen chúc đi tới trước mặt Diệp Tinh, hơn nữa Diệp Tinh lại không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.

“Wa...” Viên Viên hoan hô một tiếng, lập tức lao tới trước mặt Diệp Tinh.

Sau đó, cô bé quay lại nhìn Húc Hồn, vội vàng nói: “Anh, em đã nói từ trước rồi đó, nếu như Diệp Tinh lại tìm được thêm một hộp bảo vật nữa thì em sẽ đi theo Diệp Tinh.”

Húc Hồn nhìn em gái mình, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Chưa đầy một ngày mà em gái anh ta đã bị Diệp Tinh bắt cóc rồi.

Nhưng nghĩ đến vận may của Diệp Tinh thì anh ta cũng không nói gì nữa, trực tiếp xoay người rời đi.

Lần này anh ta không đi quá xa, ánh mắt lúc nào cũng liếc về phía Diệp Tinh, trong lòng tràn đầy cảnh giác.

Diệp Tinh bất đắc dĩ nhìn cô bé bên cạnh mình, sao cứ như là hắn đồng ý cho cô bé này đi bên cạnh mình vậy chứ?

Nhưng Lý Kham Tư và Húc Hồn cũng ở cách đó không xa, hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định không ý kiến gì, cứ coi như cô bé này không tồn tại là được.

“Wow, Diệp Tinh, anh biết không, em lúc nào cũng thần tượng anh đấy!”

Viên Viên đi bên cạnh Diệp Tinh, ríu ra ríu rít, vui vẻ như một chú chim non.

“Thế à?” Diệp Tinh bất đắc dĩ nói.

“Tất nhiên rồi, em có sưu tập rất nhiều video các trận chiến đấu tuyển chọn thiên tài của anh, còn cả trận đấu giữa anh và Hỗn Vũ nữa. Em cảm thấy anh nhất định có thể vượt qua Hỗn Vũ.”

“Em còn có một người chị em nữa, cũng vô cùng sùng bái anh.”

...

Bên tai không ngừng vang lên những tiếng nói chuyện rôm rả.

Diệp Tinh kiên trì được mấy phút, sau đó quyết định giả điếc.

Giọng nói vẫn ríu rít như chim, thời gian nhanh chóng trôi qua.

Mà thời gian tiếp theo, Diệp Tinh lại tiếp tục tìm thấy những hộp bảo vật.

Tiếng thứ 25, hắn lấy được hộp bảo vật thứ tư.

Tiếng thứ 51, hắn lấy được hộp bảo vật thứ năm.

Tiếng thứ 79, hắn lấy được hộp bảo vật thứ sáu.

Chẳng mấy chốc, mười ngày đã trôi qua.

...

Ong...

Diệp Tinh lại cảm thấy bên trong luồng khí lưu màu đen có một làn sóng dao động kỳ lạ ập đến.

Dao động qua đi, khí lưu tách ra, ánh sáng chói mắt xuất hiện. Sau đó, một chiếc hộp tỏa ra ánh sáng màu tím hiện ra trước mắt Diệp Tinh.

“Waaaa! Lại xuất hiện nữa rồi!” Viên Viên đứng bên cạnh Diệp Tinh hào hứng hô lên.

Vút! Vút!

Lại có hai bóng người từ phía xa bay tới.

“Hộp bảo vật thứ mười bốn!” Húc Hồn nhìn hộp bảo vật, trên mặt cũng không còn vẻ kinh ngạc như lúc đầu nữa.
Chương 786 Quả duyên thọ! Một trăm ngàn năm tuổi thọ! 2

Chỉ trong vòng mười ngày mà Diệp Tinh đã lấy được mười mấy hộp bảo vật, anh ta lúc đầu còn khiếp sợ, nhưng đến hiện tại đã hoàn toàn chết lặng.

“Vận khí của ta từ khi nào lại kém như thế này cơ chứ?”

Ánh mắt Húc Hồn hiện lên vẻ nghi hoặc, anh ta cũng bắt đầu hoài nghi chính bản thân mình.

Mười ngày rồi mà anh ta vẫn không thu hoạch được gì cả.

Phải biết là trong tay anh ta còn có cả chuột kim bảo trong truyền thuyết.

“Chẳng lẽ Diệp Tinh thực sự là con trai của may mắn sao?”

Dường như tất cả mọi may mắn của họ đều chạy tới hết bên người Diệp Tinh, mọi bảo vật đều chủ động xuất hiện trước mắt Diệp Tinh, bọn họ luôn luôn là người đi sau.

“Chít chít!” Chuột kim bảo kêu lên hai tiếng, ấm ức nằm gục trên bả vai Húc Hồn.

Mỗi lần nó phát hiện ra bảo vật đều bị Diệp Tinh lấy trước.

“Anh Diệp Tinh, anh lợi hại quá. Bây giờ em tuyên bố, tỉ số tìm bảo giữa anh và anh trai em đang là 14- 0.” Viên Viên hưng phấn nói.

Vừa rồi có hai hộp bảo vật xuất hiện cùng một lúc, thế là Diệp Tinh cho Viên Viên một hộp, cô bé có được một loại quả quý.

Nghe được giọng nói của em gái mình, Húc Hồn lập tức đen mặt lại.

Anh ta nhìn em gái mình, không nhịn được lệ rơi đầy mặt, em gái đã không còn là em gái mình nữa rồi.

Diệp Tinh cũng không để ý đến mấy người này, hắn tươi cười cất bảo vật vào trong nhẫn không gian.

“Tản ra dao động?” Diệp Tinh kiểm tra một chút.

Những hộp bảo vật này dường như đều tản ra dao động không gian, dao động sinh mệnh, ngoài ra còn có cả dao động vận mệnh... tất cả những hộp bảo vật đều được hắn mở ra hết, vô cùng kỳ lạ.

Giống như là những hộp bảo vật này được chuẩn bị đặc biệt cho hắn vậy.

“Diệp Tinh, nếu như ngươi mở ra được bảo vật mà ngươi không cần thì có thể nói cho ta biết, ta sẵn sàng đổi lấy bằng mọi giá.” Húc Hồn đứng cách đó không xa, sắc mặt đã khôi phục lại như bình thường. Anh ta nhìn Diệp Tinh, trịnh trọng nói.

Anh ta là thiên tài đỉnh cấp của gia tộc Hư Mạc, trên người cũng có không ít bảo vật.

Phải biết rằng, hắn không những nắm giữ đạo tắc hắc ám mà còn có cả thiên phú đạo tắc quang minh, tương lai hoàn toàn có hi vọng đạt tới Đạo chủ cảnh! Là người được gia tộc Hư Mạc vô cùng coi trọng.

Thành Thời Không đào tạo vô số thiên tài, tài nguyên mà Diệp Tinh lấy được tính ra cũng không thể bằng Húc Hồn.

“Được.” Diệp Tinh gật đầu cười.

Trước kia hắn cũng đã từng trao đổi bảo vật với Húc Hồn.

Có những bảo vật hắn không cần, nhưng lại có tác dụng với Húc Hồn, trên người Húc Hồn cũng có không ít bảo vật mà hắn cần.

Trong lòng khẽ động, dao động Sinh mệnh toát ra, tiến vào trong không gian giới tử.

Phân thân đạo tắc của Diệp Tinh trực tiếp tản ra đạo tắc không gian, tiếp xúc với chiếc hộp.

Từng hình vẽ kỳ dị lại bắt đầu xuất hiện, ý thức của phân thân đạo tắc của Diệp Tinh nhanh chóng chìm vào trong đó, lập tức phá giải.

“Két.”

Ba phút sau, một hình vẽ hoàn hảo xuất hiện. Sau khi hình vẽ này hiện ra, những bí văn kỳ dị trên chiếc hộp đều biến mất hết.

Diệp Tinh không lãng phí thời gian, nhanh chóng mở ra.

Lúc trước hắn còn âm thầm mong đợi, nhưng khi số lượng hộp bảo vật ngày càng nhiều lên thì hắn mở ra cũng chỉ nhìn theo thói quen mà thôi.

Chiếc hộp mở ra, một quả màu trắng xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

Bên trên quả màu trắng này có những đường viền vặn vẹo, tổng cộng có mười đường viền, phía trên nó còn tản ra những dao động vô cùng mãnh liệt.

“Đây là...”

Diệp Tinh nhìn loại quả trước mặt, đầu tiên là sửng sốt một chút, dường như không thể tin vào mắt mình. Ngay sau đó, trong mắt hắn tràn đầy vẻ kinh ngạc và sung sướng!

“Quả duyên thọ! Đây chính là quả duyên thọ!”

Quả duyên thọ, màu trắng, ẩn chứa lực sinh mệnh dồi dào, bên trên vỏ là mười đường vân, phân thành mười múi, mỗi múi có thể gia tăng mười ngàn năm tuổi thọ, nếu ăn hết thì có thể gia tăng một trăm ngàn năm tuổi thọ!

Hàng loạt thông tin xuất hiện trong đầu Diệp Tinh, thứ quả trước mắt này giống hệt như những ghi chép về quả duyên thọ!

Quả duyên thọ mơ ước bao lâu đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Diệp Tinh không chút do dự, nhanh chóng thu vào bên trong không gian thuộc tính bảo vật.

“Ha ha, không ngờ mình thực sự tìm được quả duyên thọ!” Nhìn quả duyên thọ nằm yên lặng trong không gian thuộc tính bảo vật, trong lòng Diệp Tinh kích động vô cùng.

Quả duyên thọ này có thể tăng tuổi thọ của cha mẹ hắn lên mấy chục ngàn năm, vậy thì trong chục ngàn năm này hắn hoàn toàn có thể đi tìm những phương pháp khác để tiếp tục kéo dài tuổi thọ của cha mẹ.

Diệp Tinh không sợ không có cách, hắn chỉ sợ mình không có nhiều thời gian để giải quyết vấn đề tuổi thọ của cha mẹ.

Dù sao thì tới khi tuổi thọ đến hạn thì cha mẹ hắn sẽ không còn tồn tại được nữa.

Có khí lưu màu xám ở đây, thiên phú tu luyện của hắn sẽ càng ngày càng mạnh, thực lực cũng càng ngày càng tăng! Dựa vào khí lưu màu xám, Diệp Tinh nắm chắc tương lai mình nhất định sẽ trở thành Đại đạo chi chủ!

“Tiếp tục tìm, nói không chừng mình có thể tìm được thêm quả nữa!” Diệp Tinh vô cùng mong đợi.

Vút! Vút!

Nhóm người Diệp Tinh nhanh chóng đi xuyên qua luồng khí lưu màu đen.

“Diệp Tinh, đi qua đoạn đường kia sẽ tiến vào nội bộ của Bất tử giới.” Đi được một đoạn, Mặc Uyên nói.

“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn về phía vực sâu không thấy đáy.

Lúc này, lục hấp dẫn trên người hắn càng lúc càng mãnh liệt, đến cả từng tế bào trong thân thể cũng đang sôi trào.

“Rốt cuộc là thứ gì đã hấp dẫn mình?” Diệp Tinh trầm ngâm.

Vực sâu hắc ám nhất định có thứ gì đó!

Trong phạm vi của bọn họ có một người đàn ông trung niên xuất hiện, người này trên mặt đầy là lân giáp màu đen.
Chương 787 Dị tộc ám sát

Nhưng nhóm Diệp Tinh cũng không để ý đến ông ta.

Mười ngày tìm kiếm bảo vật, bọn họ cũng gặp không ít cường giả tới đây thử vận may rồi.

“Đó là... Diệp Tinh?” Người đàn ông trung niên nhìn thấy Diệp Tinh thì hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó cả người lại lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Diệp Tinh tới Bất Tử giới?” Bóng dáng này đứng đằng xa, nhìn về phía này, nhanh chóng bấm máy truyền tin trong tay.

“Liên lạc với chủ nhân!”

...

Đây là một vùng lãnh thổ rộng lớn bát ngát, các thế lực lớn không ngừng tranh đấu, sức trẻ không ngừng vươn lên.

Lãnh thổ của nhân tộc rất lớn, không ai dám nói mình đã đi tất cả các vị diện.

Nơi này có một phủ đệ rất lớn, bên trong phủ có một người đang ngồi, thân thể tỏa ra một luồng dao động mạnh mẽ, hiển nhiên là một cường giả Bất tử cảnh.

“Hả?” Bỗng nhiên vị cường giả này Bất tử cảnh này cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay, trong mắt lộ ra chút ngạc nhiên.

“Thiên tài tuyệt thế của nhân tộc lại xuất hiện ở Bất Tử giới của đại lục Tân Nguyệt?” Vị cường giả Bất tử cảnh này nhìn giống như một người sói, cả người phủ một lớp lông vàng, nhưng hình dáng cũng giống con người.

Không ai biết người này thuộc về một tộc quần khác!

Mặc dù muốn xâm nhập vào những tộc quần khác là một chuyện rất khó, nhưng nếu như bỏ công bỏ sức, tiêu tốn một khoảng thời gian nhất định thì vẫn có thể làm được.

“Ankanda đã lĩnh ngộ được đạo tắc thời gian, thực lực ở trong nhóm cường giả Bất tử cảnh cũng coi như là cường đại, là một trong hai người mạnh nhất mà ta kiểm soát. Hắn nắm giữ cấm đoán thời gian, thậm chí còn được ban tặng bảo vật kia, cũng là một trong những thiên tài thích hợp làm ám sát nhất! Bây giờ tình cờ lại gặp được Diệp Tinh, thế này chẳng lẽ là đến cả ông trời cũng muốn tên Diệp Tinh này chết sao?”

Người đàn ông người sói nghĩ tầm, trong mắt đều là vẻ kích động và vui sướng.

“Sau khi giết chết Diệp Tinh thì Ankanda hoàn toàn có cơ hội chạy thoát. Hơn nữa, chỉ cần giết chết được Diệp Tinh thì cho dù Ankanda có chết thì cũng coi như xứng đáng.”

Ở giai đoạn này, nhân tài nổi bật nhất của nhân tộc không còn nghi ngờ gì nữa mà chính là Diệp Tinh và Hỗn Vũ, hai người này trong tương lai hoàn toàn có thể trở thành cường giả Bất Tử cảnh!

Thậm chí, hai người đó đều có xác suất trở thành đại đạo chi chủ!

Nếu như trở thành đại đạo chi chủ thì thực lực của nhân tộc sẽ mạnh hơn rất nhiều, đây không phải là điều bọn họ muốn nhìn thấy.

Vốn dĩ bên cạnh Diệp Tinh có Mặc Uyên bảo vệ, bọn họ không có cơ hội, hầu hết các thủ đoạn ám sát đều không thành công.

Nhưng Ankanda lại có một bảo vật mạnh mẽ, cộng thêm cả Thời gian tĩnh chỉ (Thời gian ngừng lại), ông ta có đến hơn 80% có thể giết chết Diệp Tinh!

“Dùng tất cả mọi thủ đoạn, bằng mọi giá phải giết được Diệp Tinh!” Người đàn ông người sói hơi suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng ra lệnh!

Theo ý kiến của người này thì Diệp Tinh hoàn toàn xứng đáng để Ankanda dốc toàn bộ thực lực đi ám sát. Hơn nữa, bọn họ đang ở Bất Tử giới, cho dù Ankanda có bị bại lộ thì cũng có chút cơ hội chạy thoát!

Đây là một cơ hội ngàn năm có một, chắc chắn không ai có thể bỏ qua!

...

Bên trong Bất Tử giới, người đàn ông lân giáp kia vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi.

“Hả? Chủ nhân ra lệnh rồi?” Ông ta lập tức nhìn thông tin trên đồng hồ, trên mặt không có chút gợn sóng: “Đánh chết Diệp Tinh?”

“Bên cạnh Diệp Tinh là Mặc Uyên, thực lực của Mặc Uyên tương đương với ta, nếu như ta và hắn giao thủ thì sẽ bại lộ thực lực.” Người đàn ông trung niên bình tĩnh phân tích.

Ông ta dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng bay về phía nhóm Diệp Tinh.

“Hả?” Nhóm người Diệp Tinh đang bay thì Mặc Uyên bỗng nhíu mày một cái, ông ta nhìn về phía cách đó không xa, có một người đàn ông đang bay tới phía này.

“Ha ha, Diệp Tinh?” Người đàn ông nhìn thấy nhóm người Diệp Tinh thì mỉm cười chào hỏi.

“Ngươi là?” Mặc Uyên đứng chắn trước mặt Diệp Tinh, khẽ nhíu mày nhìn người đàn ông vừa xuất hiện.

Trên người người đàn ông kia tản ra một luồng khí thế vô cùng mãnh liệt, thậm chí còn không thấp hơn ông ta.

“Ta là...”

Người đàn ông mang theo vẻ tươi cười, sau đó, trước mặt ông ta bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu màu trắng.

Bùm!

Ngay giây phút đó, quả cầu màu trắng ki bỗng tỏa ra một sức ép khủng khiếp, điên cuồng áp sát Mặc Uyên!

Sức ép khủng khiếp đến mức không thể nào ngăn cản.

“Không ổn!” Cảm nhận được sức ép này, sắc mặt Mặc Uyên lập tức biến sắc.

Chuyện đầu tiên Mặc Uyên muốn làm chính là đẩy Diệp Tinh ra xa.

“Định!”

Ngay lúc này, một giọng nói vang lên trong hư không, sau đó mọi thứ xung quanh đột nhiên dừng lại.

Giọng nói bên tai biến mất, vẻ mặt kinh hoàng của Mặc Uyên cũng dừng lại, khí lưu màu đen cũng không chuyển động nữa.

“Ha ha, ta nắm giữ Thời gian tĩnh chỉ, lại có Lĩnh vực châu mạnh mẽ (Hạt châu lĩnh vực), không có người nào thích hợp đi giết Diệp Tinh hơn ta!” Ankanda vô cùng tự đắc.

Tất nhiên ông ta không có cách nào hoàn toàn áp chế Mặc Uyên, nhưng dựa vào Lĩnh vực châu mạnh mẽ và Thời gian tĩnh chỉ thì hoàn toàn có thể vây Mặc Uyên lại một thời gian.

Mặc Uyên muốn thoát ra phải tốn không ít thời gian, thời gian này đủ để ông ta ra tay rồi.

Tất nhiên, nếu như không phải ông ta lĩnh ngộ được đạo tắc thời gian thì chắc chắn Mặc Uyên sẽ không mắc bẫy.

Thế nên vị cường giả người sói kia mới cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời, ông trời cũng không muốn giúp Diệp Tinh.

“Nhân loại Diệp Tinh, chết đi!” Ankanda lập tức ra tay, không chút do dự mà tấn công Diệp Tinh.

Đột nhiên gặp phải biến cố này, Diệp Tinh cũng biến sắc, nhưng hắn vẫn có thể di chuyển.
Chương 788 Bảo vật bùng nổ! (1)

Ankanda vì muốn vây Mặc Uyên thật chặt nên tất cả mọi tác dụng của Thời gian tĩnh chỉ và Lĩnh vực châu đều tập trung lên người Mặc Uyên.

“Áo giáp Bạch Nguyên!”

Trong thời khắc sinh tử, Diệp Tinh lập tức khởi động áo giáp Bạch Nguyên, đồng thời cũng ăn hàng loạt loại quả chữa thương.

Áo giáp Bạch Nguyên là con át chủ bài của Diệp Tinh. Diệp Tinh biết, mình chỉ cần chặn được một đòn tấn công là được rồi.

“Chết đi!” ánh mắt Ankanda tràn ngập hưng phấn.

Loại bỏ chướng ngại cho chủ nhân, đây là thời điểm huy hoàng nhất của ông ta!

Trong tay ông ta xuất hiện một thanh trường kiếm, nhanh chóng đâm về phía Diệp Tinh, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao trùm lấy Diệp Tinh.

“Thực lực à!”

Trong thời khắc vô cùng nguy hiểm như thế này, trong lòng Diệp Tinh lại vô cùng bình tĩnh. Hắn đã gặp được rất nhiều cơ duyên, thậm chí cảm thấy bản thân mình ở trong Hư không cảnh có thể càn quét phần lớn cường giả Chân linh cảnh.

Nhưng thực lực này vẫn còn chưa đủ, trước mặt cường giả chân chính, hắn vẫn không có năng lực phản kháng.

Ầm!

Đúng lúc này, luồng khí lưu màu đen bên cạnh Ankanda điên cuồng phun trào, ngay sau đó ngưng tụ thành một đạo đao gió. Cây đao gió này dài chưa tới hai mét, nhưng khi nhìn thấy nó, ánh mắt Ankanda lập tức tràn đầy sợ hãi.

“Không!”

Đao gió vừa xuất hiện đã lập tức xuyên qua thân thể ông ta.

Thân thể Ankanda đang lao tới trước mặt Diệp Tinh cũng vì thế mà tiêu tán, bóng dáng biến mất không chút dấu vết.

“Vút!”

Tiếng gió chói tai lại vang lên, khí lưu màu đen phun trào, quấn lấy những thứ còn lại sau khi chết của Ankanda, lao thẳng vào luồng khí lưu.

“Diệp Tinh!” Mặc Uyên nhanh chóng bay tới, nhìn thấy luồng khí lưu màu đen kia thì lập tức hỏi: “Tên cường giả kia chết rồi?”

“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn luồng khí lưu màu đen trước mặt.

Sắc mặt hắn lúc này vô cùng bình tĩnh, nhưng sau lưng đều là mồ hôi lạnh.

“Dị tộc! Nhất định là cường giả dị tộc!” Mặc Uyên trầm giọng nói, ánh mắt ngập tràn sự tức giận.

Đám dị tộc này chỗ nào cũng nhúng tay vào, cho dù nhân tộc có thực lực mạnh mẽ thì cũng không thể nào tiêu diệt bọn chúng tận gốc được.

“Dị tộc?” Diệp Tinh trầm ngâm.

Nếu như vừa rồi không có áo giáp Bạch Nguyên thì vừa rồi hắn chắc chắn không có bất cứ biện pháp nào chống lại được.

“Cử một cường giả nắm giữ đạo tắc thời gian nguyên vẹn đến ám sát, dị tộc này cũng dám sai người thật đấy.” Mặc Uyên trầm giọng nói, lúc này thân thể ông ta vẫn vô cùng căng thẳng, không buông lỏng cảnh giác một chút nào.

“Viên Viên!” Không tới một giây sau, nhóm của Húc Hồn đã lập tức bay tới. Anh ta vội vàng đến bên cạnh em gái mình, lo lắng cô bé bị thương.

“Anh, em không sao.” Viên Viên cười hì hì: “Trên người em có rất nhiều phương pháp phòng ngự.”

Cô bé nhìn Diệp Tinh, tươi cười nói tiếp: “Anh Diệp Tinh đúng là vận may nghịch thiên, có một cường giả muốn giết anh Diệp Tinh, nhưng cuối cùng lại thành tự mình đi vào chỗ chết!”

Diệp Tinh nghe Viên Viên nói thế thì trong lòng khẽ động.

“Chẳng lẽ đao gió vừa rồi xuất hiện để bảo vệ mình?” Trong lòng hắn bỗng xuất hiện một ý tưởng kinh người.

Những hộp bảo vật không ngừng xuất hiện trước mặt hắn, thậm chí một vị cường giả Bất tử cảnh muốn áp sát hắn thì còn chưa đến gần đã bị đao gió chém chết, chuyện này giống như có ai đứng đằng sau thao túng vậy.

Tất nhiên, người đứng đằng sau thao túng dường như đứng về phía Diệp Tinh. Nhưng bởi vì không biết nên Diệp Tinh vẫn cứ cảm thấy trong lòng bất an.

Mặc Uyên đứng bên cạnh Diệp Tinh, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Diệp Tinh, tên cường giả vừa rồi rất có thể là người của dị tộc, nhất định phải báo chuyện này cho thành Thời Không. Thông qua tên cường giả này, nói không chừng có thể điều tra được một số kẻ dị tộc đang mai phục ở nhân tộc chúng ta.”

Một cường giả bị bại lộ nói không chừng có thể khiến cho cả một dị tộc bị bại lộ. Không tới lúc mấu chốt thì đám dị tộc này sẽ không làm ra những hành động thiếu suy nghĩ.

“Còn nữa, nếu như dị tộc ra tay thì chắc chắn bọn chúng đã biết được tung tích của ngươi. Tên cường giả này chết thì nói không chừng còn có những tên cường giả khác, Diệp Tinh, chúng ta không thể tiếp tục ở lại Bất Tử giới nữa.

Mặc Uyên không cần biết Bất Tử giới có cơ duyên gì với Diệp Tinh, nhiệm vụ hàng đầu của ông ta là phải đảm bảo an toàn cho hắn, mà nơi này bây giờ đã không còn an toàn nữa.

“Được!” Diệp Tinh không chút do dự, trực tiếp gật đầu.

Hắn vẫn cảm nhận được lực hấp dẫn, nhưng cho dù nơi này thực sự có cơ duyên thì hắn cũng không thể tiếp tục ở lại nữa.

Nếu những lời Mặc Uyên nói là thật, nếu như lát nữa lại có thêm một cường giả nữa ra tay thì Diệp Tinh không chắc mình có thể chạy thoát.

Cơ duyên quan trọng, nhưng tính mạng còn quan trọng hơn.

Diệp Tinh nhìn về phía cách đó không xa, khí lưu màu đen bên trong đó phun trào điên cuồng, đó là khu vực bên trong của Bất Tử giới!

Khu vực bên trong tất nhiên thần bí hơn bên ngoài, bảo vậy cũng nhiều hơn.

Khí lưu màu đen tiếp tục phun ra, hình như chính nó đã hấp dẫn lực chú ý của Diệp Tinh.

“Chờ sau này thực lực cường đại rồi lại tới thăm dò một lần nữa!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, nhanh chóng đưa ra quyết định.

Hư không cảnh có thể cảm nhận được lực hấp dẫn, đạt tới Chân linh cảnh chắc chắn cũng có thể cảm nhận được, chỉ cần cảnh giới ở dưới Bất tử cảnh là được rồi.

Sau khi quyết định xong, Diệp Tinh không chút do dự, xoay người chuẩn bị rời đi.

Ong...

Ngay lúc hắn quay người lại thì khu vực bên trong Bất Tử giới đột nhiên điên cuồng khuấy động, những dao động kỳ dị thoáng qua.

Những dao động này vụt qua, sau đó khí lưu màu đen tách ra, đủ loại ánh sáng chói mắt nhanh chóng xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK