Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1691 Thiên tử chi kiêu

Diệp Tinh bất đắc dĩ, lúc này trong mắt hắn lại có một tia sáng kỳ dị chớp động.

“Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, Tử Dương sao?”

Mặc dù ba người này đã cho hắn một số áp lực, nhưng hắn cũng không lo lắng lắm.

Hắn hiện tại thời gian tu luyện mới bốn ngàn năm, nếu là cho hắn thời gian mấy trăm ngàn năm nữa, hắn tự tin tuyệt đối không thua ba người này.

"Ha ha, đến tông có lẽ một số người sẽ sinh ra địch ý với ngươi,nhưng mà ngươi không để ý là được rồi, bọn họ cũng không có khả năng giết ngươi." Lão giả Nguyên Hàn mỉm cười nói.

Ông ta lại rất chờ mong nhìn thấy tình cảnh như vậy, cả Hư Thần Tông cũng tràn ngập cạnh tranh.

Chỉ có cạnh tranh mới có thể làm cho tiềm năng của mỗi thiên tài không ngừng phát triển ra.

Giống như sự tồn tại của điện thứ chín, càng đem cạnh tranh kia phát huy đến cực hạn!

Ai có thể biểu hiện kiệt xuất nhất, vậy liền có thể trở thành điện chủ điện thứ chín, trong thời gian một trăm triệu năm tùy ý điều động tài nguyên trong tông gia tăng thực lực, trình độ luyện đan, v.v của mình.

Không ai có thể ngăn cản được sự cám dỗ này!

"Đi một bước tính một bước đi." Diệp Tinh cảm thán trong lòng.

Nhìn vẻ khiếp sợ trên mặt Diệp Tinh biến mất, sắc mặt lại khôi phục bình tĩnh, lão giả Nguyên Hàn không khỏi gật đầu trong lòng.

"Tâm tính không tệ."

Ông ta biết lai lịch của Diệp Tinh, nếu là hiện tại còn chưa tiến vào Hư Thần Tông, trong lòng Diệp Tinh liền sinh ra sợ hãi, vậy thành tựu trong tương lai có lẽ cũng chỉ như vậy.

Nhưng mà xem ra bây giờ Diệp Tinh không hề bị ảnh hưởng chút nào, chỉ riêng tâm tính này cũng vượt qua đại bộ phận người khác trong tông rồi.

Nhìn Diệp Tinh, Nguyên Hàn mỉm cười nói: "Đúng rồi, Diệp Tinh, trên người ngươi còn có Bất Tử Đan khác sao?"

Ông ta ngược lại rất có hứng thú đối với Bất Tử Đan, chẳng qua Hạo Đế đã rất lâu không có luyện chế.

"Có." Diệp Tinh gật gật đầu, hắn cũng không có gì do dự.

Tay phải vung lên, trong tay hắn trực tiếp xuất hiện một viên đan dược màu đỏ.

Trước hắn chiếm được bảy gốc Bất Tử Thảo, sau đó dưới ảnh hưởng của khí lưu màu xám tất cả đều phát sinh biến hóa kỳ dị, cho nên hắn tổng cộng luyện chế ra bảy viên Bất Tử Đan, hiện tại trên người còn có hai viên.

Về phần Bất Tử Thảo còn lại đang ở đỉnh Thôn Phệ không ngừng sinh trưởng, hiện tại thời gian ngắn ngủi, còn không có một gốc cây là trưởng thành.

Thời gian càng dài, hắn có được Bất Tử Thảo cũng sẽ càng ngày càng nhiều.

"Ừm?"

Thời điểm khi hắn lấy ra Bất Tử Đan, bỗng nhiên khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dao động một chút.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Diệp Tinh cả kinh trong lòng, tựa hồ khí lưu màu xám cảm nhận được một tia dị thường.

Nhưng mà dao động này chỉ là một chút, Diệp Tinh cũng không phát hiện được cái gì.

"Hạo Đế đã từng nói qua, nguyên liệu của Bất Tử Đan chủ yếu có thể chia làm các loại, mỗi một loại đều có thể chân chính luyện thành Bất Tử Đan, cũng không phải cố định, loại Diệp Tinh ngươi luyện chế ra có lẽ là một loại mới trong vũ trụ."

Trước người, lão giả Nguyên Hàn nắm đan dược màu đỏ trong tay, hơi cảm thụ một chút, trên mặt mang theo tươi cười nói.

Ông ta cũng đã từng nhìn thấy qua các loại Bất Tử Đan khác.

Đan dược vô cùng kỳ dị, thậm chí không thua gì đại đạo vũ trụ.

Giống như Bất Tử Đan này, vô luận tu luyện như thế nào cũng không thể tu luyện bình cảnh, nhưng dựa vào một viên đan dược lại có thể dễ dàng giải quyết, đây hoàn toàn chính là kỳ tích của vũ trụ!

Một viên đan dược, làm cho thọ mệnh một người chỉ có mấy chục triệu năm năm thoáng cái có được tuổi thọ vô hạn, đây là bất kỳ bảo vật nào khác đều không thể so sánh được.

Cũng bởi vì như thế, rất nhiều cường giả đều thích luyện đan.

Thậm chí có cường giả nghiên cứu đại đạo luyện đan xem có thể trở Thánh Tôn tại đại đạo địch nổi hay không.

Đại đạo có hết, thế nhưng đại đạo luyện đan tựa hồ không có bất kỳ điểm cuối nào, hết thảy kỳ tích đều có thể phát sinh.

Bất Tử Đan đều có thể tồn tại, vậy có thể tồn tại Đạo Chủ Đan, Thánh Hoàng Đan hay không?

Nhìn một hồi, Nguyên Hàn lại đem đan dược đưa cho Diệp Tinh.

Diệp Tinh nắm đan dược, đang muốn thu lại, bỗng nhiên trong lòng cả kinh, khí lưu màu xám trong đầu hắn lại dao động lên.

Soạt!

Ở bên cạnh hắn bỗng nhiên đột ngột xuất hiện một thân ảnh, đây là một cậu bé nhìn qua chỉ có mười hai mười ba tuổi, trên mặt tràn đầy bí văn kỳ bí màu đen, cổ còn có lân giáp bao trùm, trong nháy mắt xuất hiện, cậu ta thế nhưng trực tiếp đoạt lấy Bất Tử Đan trong tay Diệp Tinh.

"Phản ứng rất nhanh a." Cậu bé kinh ngạc nhìn Diệp Tinh một cái.

Trên thực tế vừa rồi Diệp Tinh phản ứng kịp liền muốn thu hồi đan dược, nhưng vẫn là bị cậu bé trực tiếp chiếm được.

\- Làm càn!

Nhìn thấy đứa trẻ bỗng nhiên xuất hiện này, hơn nữa cướp đi Bất Tử Đan trong tay Diệp Tinh, lão giả Nguyên Hàn nhất thời nổi giận lên tiếng.

Ầm ầm!

Khí thế dao động vô cùng khủng bố phát ra, hoàn toàn bao phủ chung quanh lại.

Cỗ khí thế dao động này đạt tới một trình độ vô cùng kinh người, cho dù đám người Diệp Tinh hiện tại không bị ảnh hưởng, nhưng vẫn có thể cảm ứng được trình độ khủng bố này.
Chương 1692 Thiên Đế khủng bố

"Dao động kinh khủng quá." Diệp Tinh chỉ cảm thấy mình lúc này giống như con kiến hôi chân chính, không có chút lực phản kháng nào dưới dao động này .

“Đây là thực lực chân chính của cường giả Thế Giới Cảnh sao?”

Ác long Diệt Thương cũng là cường giả Thế Giới Cảnh, thế nhưng lúc trước căn bản không có bộc phát ra thực lực gì liền trực tiếp miểu sát Ly Thất, hiện tại Diệp Tinh mới chân chính cảm nhận được cường giả Thế Giới Cảnh khủng bố thực lực!

Lúc này lão giả Nguyên Hàn cũng không có gì che dấu, cơ hồ hoàn toàn bộc phát ra thực lực của mình.

Mà đứa trẻ đột nhiên xuất hiện kia cảm giác thực lực cũng không phải rất mạnh, nhiều nhất cũng không có khả năng đạt tới Thế Giới Cảnh.

Hư không tĩnh lặng, khí lưu hỗn độn chung quanh đều đình chỉ vận chuyển, bốn phía xuất hiện một cái màng mỏng kỳ dị,hoàn toàn phong tỏa chung quanh lại.

Toàn bộ hư không đều bị giam cầm!

Coi như là một vị cường giả Thế Giới Cảnh khác xuất hiện, cũng không có khả năng dễ dàng rời đi.

Vụt! Vụt! Vụt!

Từng tia sáng bắt đầu khởi động, từ các phương hướng bốn phía đánh tới,hoàn toàn phong tỏa các nơi của cậu bé kia lại.

Lúc này cậu bé kia tựa hồ bị dọa choáng váng, trong tay cậu cầm đan dược màu đỏ, nhìn công kích khủng bố hoàn toàn vây quanh mình.

Bất cứ ai cũng có thể tưởng tượng được cậu ta sắp bị những công kích này bao phủ hoàn toàn.

Soạt!

Nhưng khi những công kích sắp ập tới, thân ảnh cậu bé kia lại đột nhiên biến mất, đông đảo công kích lại hoàn toàn va chạm cùng một chỗ, phát ra dao động kịch liệt.

Các tấm màng mỏng xung quanh vẫn còn, nhưng bóng dáng của cậu bé hoàn toàn không thể cảm nhận được.

"Lão đầu, muốn bắt được ta á, ngươi đang nằm mơ đó à."

Bỗng nhiên,giọng nói của cậu bế truyền đến, ngữ khí tràn đầy kiệt ngạo bất tuân, mà thân thể của cậu lại xuất hiện ở một chỗ khác của khí lưu hỗn độn, cứ như vậy nhìn đám người Diệp Tinh.

"Cái gì?"

Thấy thế, trên mặt Nguyên Hàn nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.

Ông ta toàn lực xuất thủ, cho dù Thế Giới Cảnh khác cũng không có khả năng dễ dàng rời đi.

"Dễ dàng tránh né như vậy?" Lúc này đám người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư cũng liếc nhau một cái, trong mắt khó nén khiếp sợ.

Nguyên Hàn biểu hiện ra thực lực mạnh như vậy mà cũng không làm gì được cậu bé kia, dễ dàng tránh né công kích hoàn toàn bao phủ hư không chung quanh, tựa hồ căn bản không có tác dụng gì.

\- Thời Không Châu, là Thời Không Châu!

Bỗng nhiên, Nguyên Hàn giống như là nghĩ tới cái gì, nhìn cậu bé trầm giọng nói: "Ngươi là người nào của Nguyên Đế? Ngươi là ai mà khiến Nguyên Đế đưa Thời Không Châu cho ngươi?"

Nguyên Đế, chính là chủ nhân của Thời Không Châu.

“Xếp hạng thứ mười trong bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn, Thời Không Châu?” Diệp Tinh cũng nghe được, ánh mắt khẽ động, trong lòng nhất thời chuyển động rất nhiều ý nghĩ.

Thánh vật hỗn độn hoàn chỉnh lại ở trên người cậu bé thoạt nhìn chỉ có mười hai mười ba tuổi kia.

"Hắc hắc, lão đầu nhà ngươi nhãn lực tốt nha."

Cậu bé cười hắc hắc nói, cậu nhìn Diệp Tinh, cũng là lão khí hoành nói: "Tiểu tử, Bất Tử Đan này liền thuộc về ta, chờ về sau tâm tình ta tốt, ngươi có thể cầu ta giúp ngươi làm một chuyện. Ta vẫn còn việc, đi trước đây."

Soạt!

Nói xong thân ảnh trong nháy mắt biến mất, cứ như vậy đột ngột biến mất trước mặt mọi người.

Lúc này Diệp Tinh lại lập tức trầm mặc xuống, chỉ có giọng nói của đứa trẻ kia quanh quẩn.

"Mẹ kiếp! Chặn đường cướp bóc a,đã thế còn thốt ra loại ngữ khí này." Một lúc lâu sau, Tiểu Hắc trên vai Diệp Tinh bất mãn nói.

"Quên đi, Tiểu Hắc." Diệp Tinh lắc đầu.

Có được Thời Không Châu, coi như là cường giả đế cảnh cũng không làm gì được được đứa bé kia, hắn làm sao có thể có biện pháp?

May mắn Bất Tử Đan này với hắn mà nói cũng không tính là cái gì, hiện tại tạm thời còn không có công dụng quá lớn.

"Diệp Tinh, ta vừa rồi không nên xem Bất Tử Đan của ngươi." Lão giả Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh, trên mặt mang theo một tia áy náy.

Không lấy ra Bất Tử Đan, vừa rồi cũng sẽ không hấp dẫn đứa trẻ kia chú ý.

"Không có việc gì." Diệp Tinh lắc đầu, nói: "Nguyên Đế kia..."

Hắn vừa rồi nghe được lời của lão giả Nguyên Hàn, đối với những cường giả Đế cảnh này, hắn hiểu rất ít.

"Nguyên Đế chính là một trong mười một cường giả đế cảnh của vũ trụ thượng vị, chẳng qua ông ta là sinh mệnh cực kỳ đặc thù, không có bất kỳ hậu nhân nào, không biết đứa trẻ này có quan hệ gì với ông ta."

Lão giả Nguyên Hàn giải thích: "Trong mười đại thánh vật hỗn độn, có được Thời Không Châu sẽ không cần để ý bất kỳ cái gì trói buộc thời không, trong một ý niệm có thể đi tới các nơi, Thời Không Châu cũng là rất sớm bị Nguyên Đế lấy được, ngoại trừ chiến đấu thua một lần với Thiên Đế, Nguyên Đế này không sợ bất kỳ đối thủ gì."

\- Thiên Đế? Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động.

Thiên Đế, Hạo Đế đều là cường giả Đế Cảnh mới quật khởi, thực lực khủng bố, thậm chí từng có chiến tích đánh bại cường giả Đế cảnh khác!

Không nghĩ tới người Thiên Đế đánh bại chính là Nguyên Đế có được Thời Không Châu!

Có được cực tốc, Nguyên Đế dĩ nhiên không còn là đối thủ của ai nữa!

"Nghe đồn Thiên Đế này cùng Hạo Đế của chúng ta xuất phát từ một nơi."

Nhìn thấy kinh dung trên mặt Diệp Tinh, Nguyên Hàn mỉm cười nói, thế nhưng lời nói ra lại kinh động lòng người.

"Một nơi? Xuất hiện hai vị cường giả Đế cảnh? Còn có thể đánh bại đế cảnh khác?"

Đám người Diệp Tinh hoàn toàn kinh hãi.

Trong nhận thức của hắn, đông đảo cường giả Đế cảnh, rõ ràng Thiên Đế cùng Hạo Đế là mạnh nhất, nhưng mà bọn họ lại đến từ cùng một nơi.

"Đây là một lời đồn, về phần thật hay giả ta không biết." Lão giả Nguyên Hàn nói.

Ông ta cũng không chắc chắn về thật hay giả.
Chương 1693 Người canh gác 1

"Được rồi, không nói nữa, chúng ta mau chóng lên đường đi."

Trải qua chuyện vừa rồi, ông ta cũng không muốn nói thêm gì nữa.

Nghe được lời của Nguyên Hàn, đám người Diệp Tinh đành phải ngăn chặn nghi hoặc trong lòng.

Đoàn người nhanh chóng chạy về phía Hư Thần Tông.

......

Thời gian ba tháng trôi qua nhanh chóng.

Vô biên vô hạn trong hư không, gió mát ập tới, mây trắng phiêu đãng, nhìn qua giống như tiên cảnh.

Mà ở chỗ mây trắng loáng thoáng che lấp, lại sừng sững một tòa cung điện thật lớn, cứ như vậy lơ lửng trong hư không, vô cùng kỳ dị.

Cung điện khổng lồ không biết lớn bao nhiêu, thậm chí có thể so sánh với một vị diện, trước cung điện, một dòng sông khổng lồ chậm rãi chảy xuôi, không biết chảy đến nơi nào.

Xẹt...

Bỗng nhiên, hư không bên ngoài dòng sông khổng lồ vặn vẹo một trận, sau đó có mấy thân ảnh trực tiếp bước ra.

Vụt! Vụt! Vụt!

Cảm nhận được động tĩnh nơi này, một số người đang bay trên sông nhất thời bay tới, bọn họ nhìn thấy người tới, vội vàng cung kính nói: "Điện chủ Nguyên Hàn."

"Không cần để ý ta, các ngươi nên làm cái gì thì đi làm đi." Lão giả Nguyên Hàn khoát tay áo nói.

-Vâng! Bảy người này cung kính gật đầu.

Lúc này bọn họ nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có vẻ tò mò.

"Những người này là ai? Cầm đầu là thanh niên kia?"

“Đạo Chủ Cảnh, Đạo Chủ Cảnh lại khiến cho điện chủ Nguyên Hàn tự mình tiếp đãi.

“Chẳng lẽ là một vị đế tử?”

Bọn họ tràn đầy nghi hoặc, , trong lòng suy đoán thân phận của Diệp Tinh.

"Diệp Tinh, nơi này cường giả rất nhiều." Bên cạnh, Lâm Tiểu Ngư truyền âm nói.

"Ừm." Diệp Tinh cũng gật đầu, lúc này trong mắt hắn cũng có một tia sợ hãi thầm than.

Bảy người vừa đến đây, toàn bộ đều ở cảnh giới Thánh Hoàng!

Thánh Hoàng khó có thể nhìn thấy trong vũ trụ của bọn họ, ở chỗ này lại tùy ý có thể thấy được.

Xa xa dòng sông hơi dao động, dưới dao động này, cảnh giới của đám người Diệp Tinh hoàn toàn lộ ra.

Mà trên sông còn có một ít cường giả, hơi chút cảm ứng, những cường giả kia trên cơ bản cũng đều ở cảnh giới Thánh Hoàng, thậm chí còn có năm vị ở Thánh Tôn Cảnh!.

Ở phiến vũ trụ của bọn họ, Thánh Tôn Nhân tộc chỉ có ba vị, mà cường giả cấp độ Thánh Tôn ở toàn bộ vũ trụ cộng lại mới chỉ có ba mươi vị, hiếm thấy cỡ nào?

Nhưng ở chỗ này lại dễ dàng nhìn thấy vài vị.

"Diệp Tinh, ta dẫn các ngươi vào đi." Lão giả Nguyên Hàn mỉm cười nói.

Ông ta mang theo đám người Diệp Tinh bay về phía cung điện.

"Con sông này giống như là cánh cửa của Hư Thần Tông chúng ta, mỗi một vị cường giả tới nơi này đều cần phải đi qua dòng sông này mới có thể tiến vào trong tông, cho dù là cường giả Đế Cảnh cũng chỉ có thể như thế."

Đôi mắt của ông ta tràn đầy niềm tự hào.

Tông phái cường đại, bọn họ cũng lấy đó làm tự hào.

Diệp Tinh gật gật đầu, Hư Thần Tông quả thật cực kỳ cường đại, thực lực của Hạo Đế thậm chí cũng xem như mạnh trong cường giả Đế Cảnh, những cường giả Đế Cảnh khác tự nhiên không dám làm càn ở chỗ này.

Đây là thế lực khổng lồ chân chính trong vũ trụ.

Xẹt...

Trên cả dòng sông, từng điểm sáng màu trắng chớp động, giống như huỳnh quang, tản ra khí tức sinh mệnh nồng đậm.

"Cả dòng sông đều là linh lực?" Diệp Tinh hơi chút cảm thụ một chút, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Mỗi phần của dòng sông được tạo thành từ linh lực và thậm chí biến thành chất lỏng.

“Hơn nữa còn có căn nguyên của đại đạo dao động!” Diệp Tinh cẩn thận cảm thụ. Toàn bộ dòng sông chảy liên tục, dường như tuân theo một quy luật kỳ diệu. Tuy rằng không nhìn ra, thế nhưng ở chỗ này tu luyện lâu dài mà nói, tuyệt đối có thể lấy được chỗ tốt gấp bội.

"Diệp Tinh, Hư Thần Tông chúng ta thu đệ tử coi trọng nhất chính là thiên phú luyện đan, sau đó mới là thiên phú tu luyện, nếu là không có thiên phú tu luyện, thực lực không mạnh, như vậy luyện đan muốn tiến bộ cũng rất khó." Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh, cười nói.

Diệp Tinh gật đầu, giống như là một vị thiên tài luyện đan dừng bước ở Bất Tử Cảnh, cho dù thiên phú luyện đan của hắn mạnh hơn nữa, thế nhưng nhiều nhất luyện chế ra đan dược cấp độ Đạo Chủ Cảnh liền mà thôi, muốn vượt qua hai cái cấp độ, cơ hồ là chuyện không có khả năng.

Đan dược càng cường đại, yêu cầu đối với khống chế chỉnh thể cũng càng nghiêm khắc, không có thực lực, muốn khống chế là căn bản làm không được. Thực lực, phần lớn sẽ hạn chế cấp độ luyện đan.

Mà muốn để cho người khác hỗ trợ khống chế, cũng là một chuyện cơ hồ không có khả năng, quá trình luyện đan, mỗi một loại dược dịch nhất định phải khống chế chính xác, coi như là xảy ra một chút sai lầm, khả năng dược hiệu sẽ phát sinh biến hóa thật lớn.

Giống như lắp ráp một chiếc xe hơi, nếu thiếu một bộ phận, chức năng tổng thể của chiếc xe sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí không thể khởi động.

"Chúng ta căn cứ vào thiên phú luyện đan, thiên phú tu luyện, luyện ra đan dược đẳng cấp đem đệ tử trong tông chủ yếu chia làm ba cấp độ: đệ tử bình thường, đệ tử nội môn, đệ tử hạch tâm. Mỗi cấp độ bồi dưỡng đều hoàn toàn khác nhau. Nguyên Hàn cười nói.

"Chia làm ba cấp độ?" Diệp Tinh hiểu rõ trong lòng.

Giống như thành Thời Không bồi dưỡng thiên tài đều chia thành thất trọng thiên, chỉ cần chia làm cấp bậc khác nhau, như vậy đông đảo thiên tài mới có thể điên cuồng cố gắng, hy vọng được bồi dưỡng tốt hơn.

Nếu như cái gì cũng không chia, có lẽ bọn họ đều không có động lực gì.

Cạnh tranh mới có thể làm cho mọi người tiến bộ nhanh hơn.
Chương 1694 Người canh gác 2

"Tuy rằng dựa theo luyện đan mà phân chia, thế nhưng trình độ rất lớn cũng là xem thực lực của mọi người." Nguyên Hàn tiếp tục nói.

Đẳng cấp luyện đan cũng là ở một mức độ nhất định phản ứng thực lực của bản thân.

"Thực lực đệ tử bình thường trên cơ bản dưới Thánh Hoàng, thực lực đệ tử nội môn trên cơ bản ở cấp độ Thánh Hoàng, về phần đệ tử hạch tâm đại khái ở cảnh giới Thánh Tôn."

“Cảnh giới Thánh Tôn sao?” Diệp Tinh yên lặng suy tư.

Dứt lời, Tiểu Hắc trên vai Diệp Tinh nhất thời không nhịn được hỏi: "Hư Thần Tông có bao nhiêu đệ tử hạch tâm?"

Nguyên Hàn lạnh nhạt cười, nói: "Hiện tại tổng cộng có chín mươi bảy người."

“Chín mươi bảy vị đệ tử Thánh Tôn Cảnh?”

Nghe vậy, trong lòng đám người Diệp Tinh đều sợ hãi, bất đắc dĩ lắc đầu.

Cường giả Thánh Tôn cường đại nhất vũ trụ của họ ở Hư Thần Tông lại được bồi dưỡng như đệ tử.

Hơn nữa, đây chỉ là đệ tử hạch tâm, Thánh Tôn Cảnh chân chính tuyệt đối xa xa không chỉ vậy.

"Hiện tại trên dòng sông này là một ít đệ tử nội môn, về phần đệ tử hạch tâm đều là ở trong tông phái."

Phảng phất nghiệm chứng ý nghĩ của Diệp Tinh, Nguyên Hàn lại trực tiếp mở miệng nói.

Một phần cường giả Thánh Tôn Cảnh bởi vì hạn chế luyện chế ra đan dược, không cách nào trở thành đệ tử hạch tâm,cái này ở Hư Thần Tông là rất phổ biến.

Ba cấp độ đệ tử, đệ tử hạch tâm ít nhất, số lượng đệ tử nội môn rất nhiều, đệ tử bình thường càng nhiều hơn.

Mà số lượng Thánh Tôn Cảnh trong những đệ tử nội môn thậm chí vượt qua đệ tử hạch tâm, thông qua cường giả bay trên sông trước mắt là có thể nhìn ra.

Vụt!

Vừa nói, điện chủ Nguyên Hàn một bên mang theo Diệp Tinh, một bên bay đi hướng phía trước.

Cung điện khổng lồ trước mắt xuất hiện trước mắt, toàn bộ cung điện vô cùng nguy nga, cao lớn, đỉnh thậm chí còn bị đông đảo tầng mây vờn quanh, nhìn qua giống như tiên cảnh.

Mà trước cung điện có một ngọn núi thật lớn, toàn bộ ngọn núi hoàn toàn có kích thước như cửa thành, cứ như vậy sừng sững trước mắt.

Xẹt...

Nhìn thấy đám người Nguyên Hàn đến, bỗng nhiên trên ngọn núi này lại có dao động kỳ dị truyền đến, sau đó ở phía trên lại xuất hiện một đôi mắt.

"Điện chủ Nguyên Hàn." Một âm thanh cũng là truyền vào trong mắt đám người Diệp Tinh.

"Sơn Khôi, ta dẫn bọn Diệp Tinh đi vào." Trên mặt điện chủ Nguyên Hàn mang theo tươi cười nói.

Sinh mệnh ngọn núi khổng lồ nhìn đám người Diệp Tinh một cái, âm thanh ầm ầm truyền đến: "Có thể."

“Cường giả Thế Giới Cảnh sao?” Diệp Tinh lúc này cảm thụ được sinh mệnh ngọn núi khổng lồ ẩn chứa dao động khủng bố, trong lòng hơi khiếp sợ.

"Diệp Tinh, chúng ta đi vào thôi." Nguyên Hàn mỉm cười nói, mang theo đám người Diệp Tinh nhanh chóng tiến vào trong cung điện.

Trước mắt xuất hiện từng con đường, hai bên đường trồng rất nhiều dược thảo, linh quả trân quý, phía trên tản ra một cỗ linh lực kỳ dị.

"Đó là Thất Diệp Thảo?" Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ.

Một gốc thảo dược màu xanh tím sinh trưởng, cả gốc thảo dược chỉ mọc bảy phiến lá, mặt trên lại có các loại bí văn kỳ dị.

Đây là một loại dược thảo trân quý đối với Thánh Hoàng cường giả đều có tác dụng rất lớn!

Diệp Tinh trên người chỉ có một gốc cây, nhưng hiện tại nơi này lại thành từng mảnh sinh trưởng.

"Đó là quả Hồn Tinh."

"Đó là Dương Cực Ô."

"Đó là Quỷ Đỏ."

......

Diệp Tinh sợ hãi thầm than trong lòng, từng gốc cây dược thảo, linh quả trân quý không ngừng xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nếu là những thứ này truyền ra ngoài, có lẽ Thánh Tôn ở vũ trụ của bọn họ đều nhịn không được tranh đoạt một phen.

"Diệp Tinh, Sơn Khôi trước kia là một sinh mệnh đặc thù trong Hư Không Hải, sau khi Hạo Đế đến đây thu phục, vẫn tu luyện đến bây giờ, thực lực là Thế Giới Cảnh, chỉ cần là phòng ngự của bản thân thì ta cũng không thể phá vỡ. Thực lực tuy rằng cường đại, nhưng mà không thích di động, cho nên đi đâu cũng không đi, cứ như vậy thủ hộ cửa thành Hư Thần Tông vì Hạo Đế, mỗi một vị cường giả tiến vào đều phải qua sự đồng ý của ông ta.

Bên tai, giọng nói của lão giả Nguyên Hàn truyền đến.

“Sinh mệnh trong Hư Không Hải sao?” Diệp Tinh cả kinh trong lòng.

Hiện tại hắn lại biết thêm một vị cường giả Thế Giới Cảnh của Hư Thần Tông.

"Nhìn xem, Hư Thần Tông chúng ta có thành viên mới tới rồi."

"Cảnh giới Đạo Chủ? Chẳng lẽ là đệ tử mới gia nhập tông phái?"

“Không rõ lắm."

“Điện chủ Nguyên Hàn lại tự mình dẫn dắt."

Trên đường thỉnh thoảng đụng phải một vài người, những người này thân hình khác nhau, có nhân loại, có yêu thú, có sinh mệnh nham thạch vân vân, bọn họ tò mò nhìn đoàn người Diệp Tinh.

Hư Thần Tông chiêu thu đệ tử cũng không giới hạn ở một tộc quần nào đó. Các đại vũ trụ có thiên phú luyện đan thông qua khảo nghiệm đều có thể gia nhập.

Dưới ánh mắt của mấy vị đệ tử Hư Thần Tông, lão giả Nguyên Hàn mang theo đám người Diệp Tinh tiến vào trong một tòa cung điện thật lớn.

"Đó là... điện thứ chín?"

“Điện chủ Nguyên Hàn mang theo đoàn thanh niên Đạo Chủ Cảnh tiến vào trong điện thứ chín?"

“Làm sao có thể? Hiện tại còn tám mươi năm nữa thì điện thứ chín mới có thể xuất hiện chủ nhân chân chính! Cho dù xuất hiện chủ nhân, cũng có thể sinh ra trong ba người Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, Tử Dương, tên thanh niên này là sao vậy Trước đây ta chưa bao giờ gặp hắn. "

“Ta cũng chưa từng thấy qua."

Sắc mặt mấy vị đệ tử Hư Thần Tông đều hơi biến hóa.

Phải biết rằng, lúc trước vì điện thứ chín mà bọn họ đã cạnh tranh hơn chín mươi chín ngàn năm, khoảng thời gian này ngoại trừ cao tầng trong tông ra, những đệ tử bọn họ căn bản không có người có tư cách tiến vào trong điện thứ chín, nhưng hiện tại lại để cho một đám thanh niên Đạo Chủ Cảnh đi vào.

Điều này chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử Hư Thần Tông.

"Rốt cuộc là nguyên nhân gì?"

Trên mặt mấy vị đệ tử Hư Thần Tông tràn đầy khó hiểu, nhưng cũng không dám tiến vào cung điện phía trước.

......
Chương 1695 Tiến vào điện thứ chín

"Diệp Tinh, sau này các ngươi sẽ ở lại chỗ này." Lão giả Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Sau khi tiến vào cung điện, tình cảnh trước mắt lại đột nhiên phát sinh biến hóa.

Bên trong cung điện hoàn toàn là một chốn bồng lai tiên cảnh, vô số linh quả, dược thảo kỳ dị sinh trưởng, hơn nữa ở trên hư không còn có từng đạo bí văn cổ quái biểu hiện ra.

“Đây là bí văn đại đạo sao?” Diệp Tinh cẩn thận nhìn, trong mắt lộ ra một tia kỳ dị.

Nhìn những thứ bí văn kỳ dị này, hắn thậm chí đều sinh ra một phần xúc động đối với đại đạo, đại đạo vô hình, nơi này lại hiện ra rất nhiều.

Trong vũ trụ của bọn họ, nơi này tuyệt thế có thể nói là một nơi truyền thừa tuyệt hảo.

"Biết rồi." Nhìn lão giả Nguyên Hàn, Diệp Tinh mỉm cười nói: "Cảm tạ điện chủ Nguyên Hàn."

"Ha ha, hết thảy đều là mệnh lệnh của Hạo Đế."

Lão giả Nguyên Hàn cười to nói: "Được rồi, ngươi tạm thời ở lại chỗ này, ngày mai ta sẽ mang ngươi đi tới quảng trường sự kiện bên trong tông, đến lúc đó tông phái sẽ tuyên bố tin tức ngươi trở thành điện chủ điện thứ chín."

"Quảng trường sự kiện?" Nghe vậy Diệp Tinh nhất thời sửng sốt.

“Ha ha, điện thứ chín xuất hiện điện chủ mới, đối với Hư Thần Tông hoàn toàn là một chuyện đại sự, cũng không thể để sau này ngươi đi lại trong tông mà những người khác cũng không biết thân phận của ngươi chứ?" Lão giả Nguyên Hàn cười to nói.

Sau này Diệp Tinh tất nhiên phải dung nhập toàn bộ Hư Thần Tông, cho nên thân phận khẳng định phải được mọi người biết.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt lại có vẻ kỳ dị.

Đạo Chủ Cảnh, lúc này ông ta cảm thấy Diệp Tinh cũng không có cái gì đặc biệt.

"Không biết an bài này của Hạo Đế có mục đích đặc thù gì?"

Bất Tử Đan ông ta cũng đã nghiên cứu qua, bọn họ thiếu chính là nguyên liệu, nếu là có nguyên liệu tương ứng, bọn họ cũng có thể luyện chế ra.

Trước ông ta cũng đã hỏi qua năng lực luyện đan của Diệp Tinh, hiện tại Diệp Tinh cũng chỉ có thể luyện chế ra vài loại đan dược cấp độ Bất Tử Cảnh mà thôi.

Diệp Tinh hiện tại trở thành điện chủ điện thứ chín, thế nhưng vô luận là năng lực luyện đan và thực lực đều chênh lệch thật lớn với ba người Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, Tử Dương.

Không nói ba người bọn họ, coi như là rất nhiều đệ tử bình thường của Hư Thần Tông bọn họ, năng lực luyện đan cũng đều vượt qua Diệp Tinh.

Hiện tại Diệp Tinh ngoại trừ luyện chế ra Bất Tử Đan ra, còn không có biểu hiện ra cái gì khác với người thường.

Thiên phú như vậy hoàn toàn không đáng nhắc tới.

"Được rồi, ta cũng không nói nhiều nữa, hết thảy chờ ngày mai đi."

Lão giả Nguyên Hàn mỉm cười nói: "Ngày mai qua đi, Diệp Tinh ngươi cũng chính thức có được quyền lợi của điện chủ."

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng lại âm thầm chuyển động rất nhiều suy nghĩ.

Ngày mai thân phận Diệp Tinh bại lộ ra, có lẽ sẽ khiến cho toàn bộ Hư Thần Tông chấn động, đại lượng đệ tử sẽ không phục, nhưng ông ta lại rất chờ mong nhìn thấy tình cảnh như vậy.

"Thiên tài có thể làm cho Hạo Đế coi trọng, hy vọng đừng để Hư Thần Tông chúng ta thất vọng đi."

Nguyên Hàn yên lặng nghĩ, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Diệp Tinh, quảng trường sự kiện ngày mai..."

Nhìn thấy Nguyên Hàn rời đi, Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, nhất thời không nhịn được nói.

Diệp Tinh biết cô nói là có ý gì, mỉm cười nói: "Tiểu Ngư, không cần lo lắng, trở thành điện chủ điện thứ chín là Hạo Đế tự mình hạ lệnh, cho dù một số người không phục, nhưng cũng không có khả năng làm cái gì."

Trong mắt hắn cũng không có gì lo lắng.

"Diệp Tinh, mặc dù nói như vậy, nhưng ngươi rất có thể sẽ bị đông đảo đệ tử bài xích."

Trong hư không, Tiểu Hắc đang bay tới bay lui, sau đó đứng trên vai Tiểu Bảo Nhi, đả kích nói: "Dù sao các phương diện của ngươi quả thật rất kém cỏi."

Điện thứ chín chính là ước mơ theo đuổi của tất cả đệ tử Hư Thần Tông, trừ phi để cho bọn họ tâm phục khẩu phục, nếu không bọn họ khẳng định không phục.

Giống như là Nhân tộc, nếu là trong ba vị Thánh Tôn Thời Không, Thánh Tôn Hồn Thiên, Thánh Tôn Hư Thủy lại xuất hiện một vị Đạo Chủ Cảnh, lại có được địa vị ngang hàng với bọn họ, có lẽ Diệp Tinh đều sẽ có chút khó chịu.

"Bài xích thì bài xích." Diệp Tinh mỉm cười nói, cũng không có gì lo lắng.

Hắn nhìn về phía đám người Lâm Tiểu Ngư, nói: "Tiểu Ngư, trong khoảng thời gian này mẹ con em ở trong điện thứ chín không được đi ra ngoài, bọn họ không dám nhằm vào anh, nhưng có thể cố ý nhằm vào mẹ con em."

Ai biết được những đệ tử kia thế nào?

Huyết Đế hung uy hiển hách, thậm chí diệt vong mấy vũ trụ. Huyết Vô Cực là hậu nhân của ông ta, không biết tâm tính rốt cuộc như thế nào?

Diệp Tinh phải đảm bảo an toàn cho gia đình mình.

"Yên tâm đi, Diệp Tinh, mẹ con em liền tu luyện ở điện thứ chín, bí văn kỳ bí trong hư không này đều có kích động rất lớn đối với em." Lâm Tiểu Ngư cười nói.

"Ba, ba yên tâm đi." Diệp Lân cũng nhanh chóng nói.

"Ba ba, con và chị cũng không đi ra ngoài." Tiểu Bảo Nhi nắm nắm đấm nhỏ, kiên định nói.

"Thật ngoan." Diệp Tinh nhìn Tiểu Bảo Nhi, trên mặt tràn đầy tươi cười.

......

Một khu vực trong Hư Thần Tông, nơi này có rất nhiều cung điện, từng tòa cung điện sừng sững, đều chiếm cứ một phương.

Đây là nơi sinh sống của đệ tử hạch tâm Hư Thần Tông.

Lúc này một vị thanh niên tuấn lãng đang đi, thanh niên giống như tộc Tinh Linh, lỗ tai nhọn nhọn, sau lưng còn có một đôi cánh chim màu trắng, thân hình gầy dài, nhưng lại có một loại mỹ cảm kỳ dị.

Khuôn mặt của anh ta lúc nào cũng mang theo nụ cười, làm cho người ta có một cảm giác rất chói mắt.

"Tử Dương sư huynh."

"Tử Dương sư huynh."

Chung quanh thỉnh thoảng gặp phải người khác, những người này nhìn thấy thanh niên tuấn lãng, tất cả đều cười chào hỏi.

"Chào các ngươi." Tử Dương cũng cười đáp lại, không có chút vẻ kiêu căng nào.

Tử Dương, một người luyện đan mạnh nhất trong đệ tử hạch tâm Hư Thần Tông giai đoạn này, thậm chí luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó nhất của Thần Tôn Cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK