Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 826 Thắp sáng toàn bộ

**Chương 826: Thắp sáng toàn bộ**

"Xem ra là muốn kiểm tra, không biết hắn có thể thắp sáng bao nhiêu điểm sáng của bia thiên phú?"

Mọi người nhìn Diệp Tinh.

"Diệp Tinh." Lúc này Viên Côn cũng đang nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng lộ ra một tia chiến ý.

Thiên phú của anh ta tuy mạnh, nhưng rõ ràng kém hai người Diệp Tinh, Hỗn Vũ một chút.

Ở giai đoạn hư không cảnh, cho dù anh ta ở điện Hồn Thiên 100 năm, cũng không có xông qua tầng thứ chín tháp Đăng Thiên.

\- Thiên phú bia!

Mặc kệ mọi người chung quanh, Diệp Tinh đứng ở trước bia thiên phú, hắn yên lặng cảm thụ dao động kỳ diệu trên bia thiên phú.

Tuy rằng bia thiên phú cũng không cao, chỉ có 1000 mét, thế nhưng Diệp Tinh ở trước mặt nó lại cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

Trong mắt chớp động một tia sáng, Diệp Tinh không chút do dự, vươn tay phải của mình ra, ở dưới ánh mắt mọi người, tay phải của hắn trực tiếp tiếp xúc với tấm bia đá.

Trong nháy mắt tiếp xúc, Diệp Tinh cảm nhận được một cỗ dao động kỳ dị nhanh chóng bao phủ hắn, sau đó nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn, bắt đầu quét mỗi một chỗ trên thân hắn.

Đạo mạch không gian, đạo mạch thời gian trên cánh tay trái, hai đại phân thân đạo tắc trong đầu, đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh lĩnh ngộ cùng nhiều đạo tắc lĩnh ngộ khác, thậm chí là thiên phú đoạt xá, cường độ thân thể, ma linh thuật vân vân, dường như trong nháy mắt đều bị quét tới.

Thậm chí lúc này phân thân Đạo Tắc Giới mà Diệp Tinh giấu trên trái đất cũng đều dao động một chút, như thể bị bia thiên phú phát hiện!

Diệp Tinh hơi kinh hãi, thế nhưng vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, những dao động này lại ngưng tụ vào trong đầu của của hắn, dường như muốn quét qua khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh.

Xoẹt...

Đúng lúc này, khí lưu màu xám hơi rung động, lập tức tất cả những dao động này đều biến mất không thấy,hình như khí lưu màu xám ngăn cản không cho bia thiên phú dò xét.

\- Oanh!

Sau khi điều tra chấm dứt, bỗng nhiên trên bia thiên phú xuất hiện một ánh sáng cực kỳ chói mắt, ánh sáng này quả thực giống như một mặt trời nhỏ, chói mắt làm cho mắt người ta không mở được.

Rất nhiều người theo bản năng nhắm mắt lại, trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ rung động.

“Tia sáng này thật mãnh liệt!”

“So với thiên tài nhân tộc lúc trước còn mạnh hơn!”

"Làm sao có thể?"

Mọi người híp mắt, tràn đầy kinh ngạc nhìn tấm bia đá khổng lồ,.

Lúc trước có nhiều thiên tài như vậy đã không thể vượt qua, hiện tại lại có một người còn mạnh hơn?

Dưới ánh mắt của mọi người, sau khi tia sáng kia xuất hiện, bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng tiến lên.

100 mét... 300 mét... 500 mét...

Dường như trong vài giây ngắn ngủi, điểm sáng cách 500 mét đã được thắp sáng, chỉ là lúc này tốc độ tăng điểm sáng này một chút cũng không có chậm lại.

600 mét... 700 mét... 800 mét...

Lại qua mấy giây, những điểm sáng này còn vượt qua cả Viên Côn.

‘Tốc độ nhanh vãi!”

"Đã hơn 800 mét rồi! So với thiên tài nhân tộc đạt được ấn ký bia đá lúc trước còn mạnh hơn!"

“Những điểm sáng này vẫn còn đang tiếp tục!"

Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, những điểm sáng này lại đi tới nơi 900 mét.

"Diệp Tinh này..." Lúc này mấy vị trưởng lão tộc Hàn Nguyệt cũng không bình tĩnh được nữa, tất cả đều gắt gao nhìn chằm chằm tấm bia đá.

Bởi vì, lúc này điểm sáng này vẫn đang bị thắp sáng.

910 mét... 920 mét... 930 mét...

Cả khu vực dường như thoáng cái an tĩnh lại, tất cả mọi người đều nín thở, khiếp sợ nhìn tình cảnh trên quảng trường, trong mắt có một tia khó tin.

Trong lòng bọn họ đều xuất hiện một ý nghĩ không thể tưởng tượng nổi.

960 mét... 970 mét... 980 mét... 990 mét...

Dưới ánh mắt của mọi người, ánh sáng trên đỉnh tấm bia đá này xuất hiện.

Ầm ầm!

Cả khu vực nhất thời xôn xao.

"Lên đến đỉnh! Lại có thiên tài có thể khiến cho bia đá sáng lên toàn bộ!"

“Làm sao có thể? Từ sau khi bia thiên phú ở lại nơi này, mới chỉ có ba thiên tài thành công lên đỉnh, hiện tại xuất hiện người thứ tư?"

Mọi người nhìn tấm bia đá, sau đó nhìn về phía thanh niên lạnh nhạt đang đứng thẳng.

"Oa, Diệp Tinh đại nhân thật lợi hại nha." Thủy Lam Nhi vui vẻ hoan hô nói, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy vẻ vui sướng.

Thủy Ngọc cũng giật mình,nhưng mà vẫn là cao hứng vì Diệp Tinh, về phần trong mắt Minh Lan thì tràn đầy vẻ ngốc trệ.

"Làm... làm sao có thể?"

Thắp sáng lên đến đỉnh bia thiên phú, đây hoàn toàn là nhân vật trong truyền thuyết của tộc Hàn Nguyệt bọn họ. Ba người kia cũng được ghi chép trong tri thức truyền thừa tộc của họ.

Đương nhiên, không cũng thể nói vũ trụ chỉ có ba người có thể thắp sáng hoàn toàn bia thiên phú, dù sao hầu hết mọi người đều không có đến kiểm nghiệm.

"Thắp sáng hoàn toàn?" Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia vui sướng, nhìn chằm chằm tấm bia đá.

"Hy vọng không làm mình thất vọng."

Xoẹt...

Suy nghĩ trong lòng hắn vừa động, bỗng nhiên tấm bia đá khẽ run, sau đó có từng điểm sáng không ngừng xuất hiện.

Những điểm sáng này vô cùng nhiều, sau khi xuất hiện toàn bộ bay về phía Diệp Tinh, trực tiếp rơi xuống trên bàn tay của hắn.

Nếu như nhìn kỹ, những điểm sáng này đều giống như bông tuyết vậy.

Đây là ấn ký bia đá!

Toàn bộ điểm sáng trước mắt đều là ấn ký bia đá!
Chương 827 Lâm Tiểu Ngư xuất quan 1

\- Nhiều ấn ký bia đá vãi!

\- Ít nhất cũng có hơn 100 cái!

Những người khác cũng thấy được, trong mắt càng chấn động.

Lúc trước Viên Côn đạt được 3 cái cũng đã khiến cho mọi người kích động, thế mà hiện tại Diệp Tinh còn chiếm được nhiều như vậy.

\- 123 ấn ký!

Diệp Tinh nhìn những điểm sáng này, trong lòng hơi bình tĩnh lại.

Soạt!

Đúng lúc trong lòng Diệp Tinh đang cả kinh, bên người hắn bỗng nhiên xuất hiện một vị lão giả.

Vị lão giả này mặc một thân trường bào, tóc bạc trắng, khuôn mặt thoạt nhìn rất bình thường, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa uy nghiêm, làm cho nhân sinh không thể ngăn cản bất kỳ ý niệm nào trong đầu.

Ông ta đứng đó trong im lặng, nhưng dường như lại trở thành trung tâm của toàn bộ vũ trụ.

Một cỗ khí tức vô cùng cổ xưa bị Diệp Tinh cảm ứng được.

\- Đại đạo chi chủ!

Chỉ trong nháy mắt Diệp Tinh liền phán đoán ra.

Đại đạo chi chủ, đó là vượt qua bất tử cảnh, nắm giữ hoàn chỉnh đại đạo tồn tại!

\- Nguyên lão! Nhìn thấy người tới, trong mắt tất cả người tộc Hàn Nguyệt ở đây đều lộ ra một tia khiếp sợ.

Nguyên lão cường đại nhất tộc bọn họ lại bị kinh động mà xuất hiện ở nơi này.

Lão giả xuất hiện, ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Tinh nói: "Không hổ là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, vậy mà có thể khiến cho tất cả điểm sáng bia thiên phú phát sáng."

\- Bái kiến đại đạo chi chủ! Diệp Tinh hơi cung kính nói.

Sự tồn tại như vậy, xứng đáng với sự kính sợ của tất cả mọi người.

"Diệp Tinh." Vị tồn tại cổ xưa này gật gật đầu, ông ta cũng không nói gì nhảm, trực tiếp nói: "Ngươi lấy được từ trong bia thiên phú hơn 100 ấn ký bia đá, những ấn ký bia đá này đối với ngươi vô dụng, không biết có nguyện ý giao dịch với tộc ta hay không?"

Ông ta xuất hiện ở chỗ này tự nhiên là bởi vì ấn ký bia đá.

Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lộ ra một nụ cười, nói: "Có thể, nhưng mà ta cũng cần quả Băng Thánh."

Lấy tính cách của Diệp Tinh thực tế cũng không thích khoe khoang, lúc trước cũng không có ý định kiểm tra thiên phú của mình, nhưng nhìn thấy trưởng lão tộc Hàn Nguyệt khát vọng ấn ký bia đá như vậy, cho nên trong lòng hắn xuất hiện một suy nghĩ.

Nếu mà hắn đạt được ấn ký bia đá mà nói, có thể hay không dùng cái này để giao dịch quả Băng Thánh.

Không nghĩ tới hiện tại không chỉ thành công, hơn nữa còn thu hoạch bất ngờ.

Chỉ là nhớ tới tình cảnh kiểm tra bia thiên phú vừa rồi, Diệp Tinh vẫn hơi kinh hãi.

"Tấm bia thiên phú này rốt cuộc là kiểm tra như thế nào vậy?"

Lúc trước hắn còn cảm thấy tác dụng của bia thiên phú có thể bị phóng đại, nhưng chân chính cảm thụ một chút, hắn lại hoàn toàn có thể cảm ứng được sự cường đại, thần bí của nó.

Nghe được yêu cầu của Diệp Tinh, Nguyên lão tộc Hàn Nguyệt hơi cau mày, ông ta suy nghĩ một chút, cuối cùng gật gật đầu nói: "Có thể."

Tay phải ông ta vung lên, lập tức một quả màu xanh xuất hiện.

Trên quả này có thứ giống như nước đang lưu động, rất là kỳ dị. Toàn bộ loại quả này không có bao nhiêu dao động, thậm chí không giống như quả Băng Mạch có khí tức lạnh lẽo phát ra.

"Thật sự đồng ý?" Diệp Tinh nắm bông tuyết trong tay, khóe miệng lộ ra một nụ cười.

Quả Băng Thánh lúc trước bị Lỗ Vân cự tuyệt lại có thể dễ dàng chiếm được như vậy.

Diệp Tinh nhìn về phía từng thứ giống như bông tuyết trong tay, hắn biết, có thể dễ dàng đổi hoàn toàn chính là bởi vì những ấn ký bia đá này.

\- Những ấn ký bia đá này có tác dụng đặc thù gì không?

Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn có thể suy đoán ra những ấn ký này khẳng định có liên hệ rất lớn với bia thiên phú, nhưng hắn cũng không biết là như thế nào.

Tay phải vung lên, toàn bộ hơn 100 ấn ký bia đá trong tay bay ra, đi tới trước mặt vị lão giả kia.

"Cho dù có ấn ký bia đá, nhưng bia thiên phú bị tộc Hàn Nguyệt nắm giữ, mình có ấn ký bia đá cũng vô dụng."

Trong lòng Diệp Tinh cũng không có gì không nỡ.

Hắn biết ấn ký bia đá có thể rất quan trọng, nhưng những ấn ký bia đá này cũng không thể có tác dụng gì đối với hắn.

Tiếp nhận ấn ký bia đá, bóng vị lão giả kia vừa động, trực tiếp biến mất.

Sao đó toàn bộ quảng trường lại trở nên ồn ào.

"Nguyên lão lại xuất hiện!"

"Nhiều năm như vậy, đây là lần thứ hai ta nhìn thấy Nguyên lão đó."

......

Trong mắt rất nhiều tộc Hàn Nguyệt tràn đầy kích động.

Mỗi một vị Nguyên lão đều là sự tồn tại như trụ kình thiên của tộc bọn họ!

Lúc này ở một chỗ, sâu trong đáy mắt một người đàn ông trung niên lại vô cùng âm trầm.

“Thật sự có thể khiến cho toàn bộ điểm sáng trên bia thiên phú sáng lên, tiềm lực của Diệp Tinh so với tưởng tượng còn mạnh hơn rất nhiều!”

Khuôn mặt của ông ta vô cùng khó coi.

Trên thực tế, cho dù là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện cũng không nhất định có thể khiến cho toàn bộ điểm sáng trên bia thiên phú sáng lên, nhưng Diệp Tinh lại làm được.

Điều này là đủ để chứng minh tiềm năng của Diệp Tinh!

"Phải báo cáo lên cấp trên mới được! Lấy thực lực của ta căn bản không đánh được Diệp Tinh! Nếu để hắn càng mạnh lên, tuyệt đối là uy hiếp của tộc ta." Người đàn ông trung niên đứng trong đám người, không chút nổi bật, lúc này trong lòng ông ta lại chuyển động rất nhiều suy nghĩ.
Chương 828 Lâm Tiểu Ngư xuất quan 2

"Ha ha, Diệp Tinh, chúc mừng ngươi đạt được quả Băng Thánh." Lỗ Vân nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy chân thành nói.

Trong lòng ông ta lại thầm kinh hãi: "Không nghĩ tới ta lúc trước trảm đinh chặt sắt cự tuyệt Diệp Tinh như vậy, mà không đến một ngày quả Băng Thánh này đã bị Diệp Tinh chiếm được."

“Nhưng mà có thể dẫn động nhiều ấn ký bia đá như vậy, Nguyên lão bọn họ nguyện ý lấy ra một quả Băng Thánh cũng rất bình thường.”

Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười.

Ý thức Hắn chìm vào trong nhẫn không gian, lúc này quả Băng Thánh cùng với một quả vô hình khác ở cùng một chỗ.

"Chờ Tiểu Ngư đi ra sẽ cho cô ấy một bất ngờ."

Trong lòng Diệp Tinh chờ mong biểu tình bất ngờ của Lâm Tiểu Ngư.

Sự kiện này đã kết thúc, nhưng cú sốc vẫn không tiêu tan, và dự đoán sẽ lan rộng trong một thời gian dài.

Về phần Diệp Tinh, sau khi sự kiện kết thúc liền đi tới nơi nghỉ ngơi, an tâm chờ đợi.

......

Thời gian trôi qua, trong chớp mắt, hai ngày đã trôi qua.

Diệp Tinh đứng ở một chỗ nhìn về phía một cung điện.

Lúc này trước cung điện còn có cường giả bất tử cảnh Băng Thanh bảo hộ Lâm Tiểu Ngư.

Xoẹt!

Bỗng nhiên một đạo dao động hiện lên, sau đó một cô gái mặc áo giáp màu xanh xuất hiện.

Cả người cô gái tản ra khí tức vô cùng lạnh lẽo, nhưng nhìn thấy Diệp Tinh, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vô cùng vui vẻ.

"Diệp Tinh." Cô nhanh chóng đến.

"Tiểu Ngư, truyền thừa của em thật dài." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư, cười cảm thán nói.

Từ sau khi tách ra ở cung Hạo Nguyên, Lâm Tiểu Ngư vẫn tiếp nhận truyền thừa cho đến bây giờ.

Lâm Tiểu Ngư cười nói: "Thời gian truyền thừa càng dài càng có lợi cho em."

Nhìn bộ dáng của cô rõ ràng đã chiếm được chỗ tốt trong truyền thừa.

"Ừm" Diệp Tinh cười cười, tay phải hắn vung lên, lập tức lấy ra một quả màu xanh đưa qua.

\- Quả Băng Thánh?

Nhìn thấy quả này, Lâm Tiểu Ngư đầu tiên sửng sốt, sau đó nhất thời trong mắt lộ ra vẻ vô cùng vui sướng.

"Diệp Tinh, anh làm sao có được quả Băng Thánh này? Lúc trước em luôn muốn mua từ tộc Hàn Nguyệt, những vẫn bị bọn họ một mực từ chối.” Lâm Tiểu Ngư nắm quả này trong tay, vui sướng nói.

Trên mặt Diệp Tinh mang theo một tia tự đắc, nói: "Chứ sao, anh là ai chứ? Có anh xuất mã, đương nhiên có thể dễ dàng chiếm được, hehe.” - Nói xong, Diệp Tinh lại nhịn không được nở nụ cười, hắn đem chuyện xảy ra lúc trước nói đơn giản một lần cho Diệp Tinh nghe.

Diệp Tinh đem chuyện xảy ra trước đó nói ngắn gọn một lần.

Nói vài câu, Diệp Tinh nhìn cô gái trước mắt nói: "Tiểu Ngư, nếu truyền thừa chấm dứt, vậy chúng ta đi thôi. Ba mẹ đã nhắc đến em suốt đấy.”

"Được." Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.

Mấy người đều đi về phía lối ra.

"Diệp Tinh đại nhân." Vừa mới đi tới lối ra, bỗng nhiên một giọng nói non nớt vang lên, một bé gái đang chạy tới, ngửa đầu nhìn Diệp Tinh nói: "Diệp Tinh đại nhân, ngươi sắp rời đi rồi sao?"

Nhìn Thủy Lam Nhi, Diệp Tinh cười cười nói: "Đúng, Lam nhi,em phải tu luyện thật tốt, đợi đến sau này nói không chừng còn có thể gặp lại."

"Ừm." Thủy Lam Nhi nắm nắm tay nhỏ kiên định nói, trong mắt rõ ràng có một tia không nỡ.

"Diệp Tinh, mấy chục năm không gặp, anh lấy đâu ra một đứa trẻ vậy?" Lâm Tiểu Ngư nhìn chằm chằm Diệp Tinh, truyền âm nói.

Nhìn khuôn mặt Lâm Tiểu Ngư, Diệp Tinh bất đắc dĩ.

"Đi thôi." Lại đợi một hồi, khoát tay, mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư rời khỏi tộc Hàn Nguyệt.

......

Bên trong máy phi hành, Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư nói chuyện xảy ra mấy chục năm gần đây, ngay cả phân thân Đạo Tắc Giới hắn cũng không có giấu diếm Lâm Tiểu Ngư.

Nghe Diệp Tinh nói như vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.

\- Diệp Tinh, nói như vậy anh không phải vĩnh viễn sẽ không chết sao?

Diệp Tinh cười cười, nói: "Không nhất định, nếu có cường giả đỉnh cấp trực tiếp phá hủy Đạo Tắc Giới hoặc là linh hồn diệt sát anh thì anh vẫn có khả năng chết đi."

Bản thân phân thân cũng không phải vô địch, nhưng mà hiện tại có lẽ không ai biết phân thân Đạo Tắc Giới của Diệp Tinh, cho dù có người đối phó Diệp Tinh, cũng khó có thể ngăn cản, nếu có Diệp Tinh trực tiếp lựa chọn tự bạo là được.

Tay phải vung lên, trước mắt xuất hiện rất nhiều linh quả, dược thảo, những thứ này đều có trợ giúp Lâm Tiểu Ngư tu luyện.

"Tiểu Ngư, đây là anh ở chỗ Arcas lấy được." Diệp Tinh cười nói.

Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư mừng rỡ, tay phải lại nắm chặt.

"Hả?"

Lúc này trong tay hắn không có gì, nhưng trong nháy mắt khi Lâm Tiểu Ngư nhìn lại, trên mặt lại lộ ra một tia ngạc nhiên.

"Diệp Tinh, trong tay anh là quả gì? Hình như có chút tương tự với quả Băng Thánh?" Lâm Tiểu Ngư ngạc nhiên nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh lại sửng sốt: "Tiểu Ngư, em có thể nhìn thấy không?"

Trước đây quả này coi như là Mặc Uyên cũng không có phát hiện ra.

Hắn hiện tại cái gì cũng không nói, nhưng thế nhưng lại bị Lâm Tiểu Ngư biết.

"Em không nhìn thấy, nhưng có thể cảm ứng được." Lâm Tiểu Ngư gật gật đầu, cô nhìn Diệp Tinh trịnh trọng nói: "Diệp Tinh, kỳ thật lúc trước em đã nuốt một loại quả giống như quả Băng Thánh, chỉ là đó là thuộc tính hỏa, sau khi nuốt vào rất có lợi cho em, cho nên khi em nhìn thấy quả Băng Thánh mới muốn mua nó."

\- Thuộc tính hỏa? Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Chương 829 Quả thứ tư

Quả Băng Thánh và quả vô hình trong tay hắn rõ ràng là thuộc tính khác.

Diệp Tinh không có đầu mối gì,nhưng mà hắn cũng không có tiếp tục suy nghĩ nữa, mà là nhìn Lâm Tiểu Ngư nói: "Tiểu Ngư, em cũng luyện hóa quả này đi."

Hắn đưa quả vô hình qua.

Lâm Tiểu Ngư gật gật đầu, trên mặt cũng mang theo vẻ mừng rỡ.

Tuy rằng không biết là quả gì, thế nhưng cô biết khẳng định có lợi cho cô luyện hóa.

......

Máy phi hành nhanh chóng tiếp cận Thiên Lan giới, rất nhanh trôi qua hai tháng.

\- Diệp Tinh!

Lúc này Diệp Tinh đang tu luyện, bỗng nhiên Lâm Tiểu Ngư đi tới trước người hắn.

"Tiểu Ngư? Làm sao vậy?" Diệp Tinh nghi ngờ nói.

Nhìn bộ dáng Lâm Tiểu Ngư như thể đã xảy ra chuyện gì đó.

Trên mặt Lâm Tiểu Ngư xuất hiện một tia ngạc nhiên, nói: "Diệp Tinh, hai loại quả kia em đều luyện hóa xong rồi, hiện tại em có thể cảm ứng được ở một chỗ xa xôi dường như còn tồn tại một quả nữa."

"Hả?" Nghe vậy trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Hiện tại Lâm Tiểu Ngư đã luyện hóa ba quả kỳ dị, bây giờ còn cảm ứng được quả thứ tư.

"Phương hướng em cảm ứng được là từ đâu? Chúng ta đi tìm một chút!" Diệp Tinh vội vàng nói.

Chìa khóa thần bí của Diệp Tinh có thể biểu hiện ra bản đồ, để Diệp Tinh đi tới khu vực tiếp theo.

Thế nhưng Lâm Tiểu Ngư cảm ứng được chính là linh quả, có thể cảm ứng được linh quả còn lại, đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Nói không chừng đây là cơ duyên lớn của Lâm Tiểu Ngư.

......

Máy phi hành nhanh chóng xuyên qua, trải qua hơn một năm mới rốt cuộc đi tới một chỗ.

Vị diện Huyền Nguyên, thuộc đại thế giới Diệt Nham.

Đại thế giới Diệt Nham, cũng là một nơi vô cùng khổng lồ, không hề thua kém thế giới Hạo Nguyên.

Toàn bộ vị diện Huyền Nguyên cũng có đặc điểm của mình, bên trong tồn tại rất nhiều hiểm địa*, ngoại trừ khu vực trung ương là an toàn ra, chung quanh cơ hồ đều bị hiểm địa vờn quanh.

*Hiểm địa: nơi nguy hiểm.

"Nơi này chính là hồ Lạc Miên, một trong những hiểm địa của vị diện Huyền Nguyên sao?" Lúc này Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư đứng trước một hồ nước màu xanh khổng lồ.

Toàn bộ hồ Lạc Miên nói là hiểm địa, thật ra cũng là đối với kẻ yếu mà nói, bên trong thậm chí còn có hung thú chân linh cảnh đỉnh phong, nếu như người dưới bất tử cảnh đến thám hiểm mà nói, nói không chừng sẽ ngã xuống.

Hiện tại Diệp Tinh đã đạt tới cấp độ như vậy, rất dễ dàng có thể nhìn thấy cường giả bất tử cảnh.

Thực tế, mỗi vị diện cũng không có nhiều cường giả bất tử cảnh như vậy, giống như Thiên Lan giới chỉ có ba vị cường giả bất tử cảnh thực lực bình thường mà thôi.

Vị diện Huyền Nguyên này cũng chỉ có bốn vị bất tử cảnh, ngoại trừ bốn người này, những người khác đi tới hồ Lạc Miên này tự nhiên là vô cùng nguy hiểm, cho nên nó được xưng là hiểm địa cũng rất bình thường.

"Mình phải đến điều tra một chút xem bên trong hồ này có cái gì mới được?" Diệp Tinh đứng ở phía trước hồ màu xanh này, bắt đầu tản linh hồn ra chìm xuống hồ.

Linh hồn của hắn không ngừng thoát ra, thậm chí nhìn thấy từng con hung thú kia.

"Hả? Hung thú chân linh cảnh?" Trong lòng Diệp Tinh bỗng nhiên khẽ động.

Lúc này một con hung thú chân linh cảnh cảm ứng được linh hồn của nó dò xét, thế nhưng một chút phản ứng cũng không có.

Phải biết rằng, Diệp Tinh hiện tại chỉ là ở hư không cảnh mà thôi.

"Linh hồn mình hiện tại đã đạt tới trình độ nào rồi?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Linh hồn của hắn trải qua sự việc lần trước không ngừng gặp phải nguy cơ, cuối cùng bởi vì cỏ bảy màu mà mới có thể ngưng tụ một lần nữa, toàn bộ linh hồn xảy ra lột xác.

Về phần rốt cuộc đạt tới trình độ nào hắn cũng không biết.

Nhìn hai vị cường giả bất tử cảnh bên người, trong lòng Diệp Tinh bỗng nhiên khẽ động.

Hắn tản linh hồn ra điều tra Băng Thanh một chút.

Lúc này Băng Thanh mặt không chút thay đổi, như thể cái gì cũng không phát hiện ra.

Sau đó Diệp Tinh lại điều tra Mặc Uyên một chút.

"Hả?" Mặc Uyên nghi hoặc nhìn Diệp Tinh, hiển nhiên phát hiện ý thức của Diệp Tinh đang dò xét mình.

"Linh hồn mình dò xét Băng Thanh thì có vẻ không bị phát hiện, mà Mặc Uyên thì lại phát hiện." Diệp Tinh thầm nghĩ.

Trong mắt hắn lộ ra một tia ngạc nhiên.

\- Linh hồn của mình ngay cả cường giả bất tử cảnh bình thường cũng khó có thể phát hiện sao?

Coi như là bất tử cảnh cường giả, linh hồn cũng là có mạnh có yếu, linh hồn Mặc Uyên rõ ràng mạnh hơn một chút, có thể phát hiện ra dò xét hắn của.

Nhưng Băng Thanh lại không phát hiện ra được.

Trong lòng Diệp Tinh cũng cảm thấy một tia kinh ngạc, linh hồn của hắn hình như trong quá trình lột xác lần trước đã sinh ra biến hóa không tưởng tượng nổi.

Đương nhiên,đối với Diệp Tinh mà nói là chuyện tốt.

Linh hồn của hắn tiếp tục chìm trong hồ dò xét các khu vực bên dưới đó.

Lúc này linh hồn Diệp Tinh giống như không có cực hạn.

“Vẫn còn có thể thăm dò?” Trong lòng Diệp Tinh khẽ động, phạm vi dò xét linh hồn của hắn dường như cũng phát sinh bạo tăng, cường độ linh hồn lột sau khi xác cũng tăng thêm 30%, thế nhưng khu vực điều tra hình như cũng không có giới hạn.

“Dừng lại rồi !”

Đợi một hồi, Diệp Tinh mới ngừng lại.
Chương 830 Vật vô chủ

Lúc này linh hồn của hắn đã đi tới đáy hồ Lạc Miên, trong này khắp nơi đều là đá, thủy thảo, cát.

\- Có vẻ không có bảo vật gì? Diệp Tinh cẩn thận điều tra một lần nữa, cũng không có phát hiện cái gì đặc biệt.

"Tiểu Ngư, em cảm ứng được loại quả này ở đâu?" Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư hỏi.

Linh hồn của hắn chìm xuống đáy cũng không phát hiện ra cái gì.

Nhưng càng không phát hiện ra, càng chứng tỏ nơi này không tầm thường.

Lâm Tiểu Ngư đem địa điểm cảm ứng được nói ra.

Theo cảm ứng của Diệp Tinh,hắn lại bắt đầu sửng sốt, nơi Lâm Tiểu Ngư cảm ứng được cũng không phải rất phức tạp, mà là một khu vực tương đối trống trải ở đáy hồ, nơi đó không có đá, thủy thảo, chỉ có rất nhiều hạt cát, ngoài ra thì cũng không có cái gì.

"Hay là bỏ qua đâu đó rồi?"

Hắn yên lặng nhìn, sau đó ánh mắt nhìn về phía những hạt cát kia!

\- Mấu chốt là ở trên những hạt cát kia!

Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động.

Tiếp xúc với những hạt cát này, Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, nơi đó có một hạt cát rất bình thường, cứ như vậy yên tĩnh ở nơi đó, ngay cả Diệp Tinh cũng không phát hiện ra có cái gì đặc biệt.

Nhưng Lâm Tiểu Ngư lại cảm ứng được có linh quả ở đó.

"Xem xem đó là cái gì?" Diệp Tinh hơi suy nghĩ một chút, sau đó linh hồn tiếp xúc với hạt cát.

Một giây... Hai giây... Ba giây...

Diệp Tinh cứ như vậy thăm dò, một mực qua mười giây, bỗng nhiên hắn cảm thấy hạt cát xảy ra một ít biến hóa, sau đó hắn cảm thấy linh hồn mình hình như tiếp xúc với một cánh cửa, sau đó dễ dàng xuyên thấu qua.

\- Quả nhiên có biến hóa!

Diệp Tinh khẽ động trong lòng.

Ầm ầm!

Linh hồn tiến vào trong cánh cửa, một phiên không gian thật lớn xuất hiện ở trước mặt hắn.

Phiến không gian này tản ra linh lực vô cùng nồng đậm, mà ở một nơi trong không gian, trồng hơn mười gốc dược thảo, linh quả kỳ dị.

Lúc này Diệp Tinh thấy được một quả, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.

\- Tìm được rồi!

Đó là một loại quả gần như giống hệt với quả Băng Thánh, nhưng nó hiện ra màu vàng.

Hiển nhiên,quả mà Lâm Tiểu Ngư cảm ứng được chính là quả màu vàng này.

Diệp Tinh lại nhìn về phía bảo vật khác, cả khu vực tổng cộng có hơn mười gốc dược thảo, linh quả, khu vực trung tâm có một quả, những thứ khác đều phân bố ở bốn phía, loại quả màu vàng chỉ là ở bên cạnh một chỗ.

"Đó là quả gì vậy?" Diệp Tinh nhìn về phía khu vực trung tâm.

Nơi đó quả hiện ra hai màu đen trắng, mặt trên còn chớp động ánh sáng đen trắng, vô cùng kỳ dị.

Chỉ là nhìn vị trí này, rõ ràng quả này trân quý nhất trong đám bảo vật này.

Diệp Tinh lại chưa từng thấy qua nó bao giờ.

Từng quả linh quả, dược thảo cứ như vậy ở trong không gian, toàn bộ không gian không có bất kỳ người nào tồn tại.

"Đây là do vị cường giả nào trồng sao? Nhưng nếu có cường giả, linh hồn mình không kiêng nể gì mà như vậy dò xét hẳn người đó cũng đã sớm xuất hiện?"

Ý thức của Diệp Tinh điều tra toàn bộ không gian, nhưng không có phát hiện gì khác, cũng không có dấu hiệu sinh tồn của bất kỳ ai.

Điều này làm cho Diệp Tinh có chút nghi ngờ.

"Có lẽ người nọ rời đã khỏi nơi này rồi?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

"Hoặc là đã chết ở nơi khác, nên chỗ này tự nhiên không có cách nào hái."

Nghĩ tới đây, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng.

Nhìn tình cảnh trong không gian, hơn mười gốc dược thảo, linh quả tùy ý các nơi, mà loại quả màu vàng tương tự như quả Băng Mạch chỉ là một trong số đó.

Tuy rằng Diệp Tinh còn không biết tác dụng cụ thể của quả màu vàng này là gì, nhưng mà nhìn tộc Hàn Nguyệt coi trọng quả Băng Thánh như vậy liền biết nó có bao nhiêu trân quý.

Hơn nữa, Diệp Tinh nhận ra bên trong còn có vài loại bảo vật khác .

\- Quả phục sinh!

Hắn nhìn về phía một loại quả màu tím, hình dáng giống như một đứa bé, giống như quả nhân sâm trong truyền thuyết.

Coi như là cường giả bất tử cảnh, chỉ cần còn có một hơi thở, nuốt vào loại quả này liền có thể nhanh chóng khôi phục.

" Hoa Linh Nghiên."

Diệp Tinh nhìn về phía một đóa hoa màu trắng tinh khiết, đóa hoa kia chớp động ánh hào quang, bên trong có một quả to bằng ngón tay cái.

Hoa Linh Nghiên, giống như cỏ bảy màu, có lợi cho việc chữa trị linh hồn.

"Cây Kim Cực Ngân Quang."

Diệp Tinh lại nhìn về phía một cây thấp có từng phiến lá cây màu vàng, bạc.

Mỗi một phiến lá Kim Cực Ngân Quang đều có tác dụng trợ giúp lĩnh ngộ đạo tắc, cơ hồ đã tuyệt tích ở thế gian.

Chỉ cần là những thứ Diệp Tinh biết đều vô cùng trân quý, những thứ khác tuy rằng không biết, thế nhưng Diệp Tinh khẳng định mỗi loại đều có tác dụng thật lớn.

Mà ở vị trí trung tâm của những dược thảo, linh quả này, quả có hai màu đen trắng đang phát triển, quả này rõ ràng càng thêm trân quý so với quả màu vàng, cũng vượt xa linh quả, dược thảo khác.

Trong nháy mắt, trong lòng Diệp Tinh nổi lên tâm tư.

Tu luyện trong vũ trụ dựa vào cơ duyên. Bảo vật nơi này có thể là có người trồng. Chủ nhân của nó có thể rời đi trong vũ trụ, cũng có thể đã chết.

Chỉ là nếu không có ở đây, Diệp Tinh liền không cần phải sợ!

Đây không phải là vấn đề tâm tính gì, cho dù là ai phát hiện bảo vật vô chủ cũng sẽ không bỏ qua!

\- Tiểu Ngư, chúng ta đi xuống đi!

Ý thức càn quét bốn phía, Diệp Tinh xác định không có ai, liền cùng mấy người Lâm Tiểu Ngư lẻn vào trong hồ nước.

Họ đến nơi có nhiều hạt cát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK