Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 711 Tiến bộ cực lớn 2

Nhưng qua 10 nghìn năm sau, những điểm sáng này lại nhanh chóng đến gần nhau, tốc độ nhanh hơn 10 nghìn lần, chỉ cần 10 năm là có thể đạt tới cực hạn.

Đây chính là truyền thừa 10 nghìn năm một lần của tộc Không Nguyên!

"Hai hệ đạo tắc nhanh chóng đến gần nhau, cuối cùng tạo thành một sinh mạng lân giáp kỳ dị, vì sao toàn bộ quá trình lại có hiệu quả lĩnh ngộ nhanh như vậy nhỉ?" Diệp Tinh yên lặng trầm tư một chút.

Hắn nhìn tinh không, lại lắc đầu, thu liễm rất nhiều suy nghĩ lại.

\- Kết thúc rồi!

Nhìn điểm sáng không ngừng rời xa nhau, lúc này khi điểm sáng cách xa nhau đã không còn nhiều tác dụng đối với hắn nữa.

Nhưng mà nhớ lại thu hoạch trong không gian này, Diệp Tinh tràn đầy vui sướng.

\- 10 năm, mình tiến bộ quá nhiều!

Chỗ không gian này vốn có kích động rất lớn đối với đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, cho dù Diệp Tinh không có bất kỳ lá bài tẩy nào thì hai hệ đạo này cùng sẽ có thể tiến bộ một mảng lớn!

Mà Diệp Tinh có khí lưu màu xám nghịch thiên, dưới sự trợ giúp của nó, tốc độ tiến bộ của hắn có thể trở nên nhanh hơn rất nhiều lần!

Mặt khác, hắn còn có phân thân đạo tắc, đạo mạch không gian!

Thiên phú đạo tắc không gian hiện tại đã sánh ngang với Hỗn Vũ, thiên phú đạo tăc sinh mệnh cũng rất mạnh.

Rất nhiều lá bài tẩy tổng hợp cùng một chỗ, 10 năm nay tuyệt đối là quãng thời gian Diệp Tinh tiến bộ nhanh nhất từ trước đến nay!

\- Dựa theo tốc độ tiến bộ lúc trước của mình,10 năm này hoàn toàn có thể tương đương với mấy trăm năm tu luyện! Diệp Tinh vui sướng trong lòng.

Cho dù không có truyền thừa này thì hắn cũng có được đạo mạch không gian,mấy trăm năm có thể đạt tới trình độ nào cũng có thể tưởng tượng được!

Tính ra cho đến bây giờ thời gian tu luyện của hắn còn chưa tới 50 năm!

Xoẹt...

Bỗng nhiên, một trận dao động hiện lên trong không gian, sau đó một vòng xoáy màu trắng xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.

Sau khi vòng xoáy màu trắng này xuất hiện, nhất thời một lực thôn phệ thật lớn truyền đến.

Diệp Tinh không có phản kháng, trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy màu trắng, bóng dáng biến mất không thấy.

......

Bên ngoài cung điện khổng lồ, lúc này nơi này đã tụ tập rất nhiều người.

“10 năm đã đến rồi!”

"Nham Hành, Diệp Tinh đều đã truyền thừa xong, sắp đi ra rồi."

"Hiện tại số người khiêu chiến với Diệp Tinh trên tấm bia tinh không đã đạt tới 87 người rồi, không biết hắn sau khi đi ra có dám ứng chiến hay không?"

"Ta đoán vẫn không dám đâu."

......

Rất nhiều thanh niên đang bàn tán xôn xao về Diệp Tinh.

Mà ở một chỗ, Mặc Hồn trực tiếp ngồi xếp bằng, khẽ nhắm mắt lại.

Phía trước, Mặc Uyên cùng Diêm Ma đứng cạnh nhau, nhìn tình cảnh phía trước.

Soạt! Soạt!

Trước cung điện, bỗng nhiên hai vòng xoáy màu trắng xuất hiện, sau đó hai người thanh niên xuất hiện.

\- Diệp Tinh! Bóng dáng Mặc Uyên vừa động, trực tiếp xuất hiện trước người Diệp Tinh.

"Mặc Uyên tiên sinh, đã lâu không gặp."

Trên mặt Diệp Tinh lộ ra một nụ cười.

Một lần tu luyện liền 10 năm, đây là truyền thừa dài nhất của hắn.

"Ha ha, xem ra Diệp Tinh ngươi thu hoạch rất lớn." Diêm Ma cũng nhanh chóng đi tới, trên mặt mang theo nụ cười nói.

Nhìn bộ dáng của Diệp Tinh, rõ ràng tâm tình không tệ.

"Quả thật có thu hoạch." Diệp Tinh gật đầu.

Hắn nhìn Nham Hành bên cạnh một cái, hắn tự tin 10 năm này tuyệt đối thu hoạch vượt xa Nham Hành.

Chỉ riêng khí lưu màu xám đã khiến cho hiệu quả của hắn trong không gian truyền thừa tăng lên gấp mấy lần!

Nham Hành truyền thừa trong 10 năm, tương đương với hắn truyền thừa mấy chục năm.

\- Được rồi, Diêm Ma, truyền thừa đã chấm dứt, làm phiền các người đã lâu, tôi cũng nên rời đi rồi! Diệp Tinh cười nói.

Nếu truyền thừa chấm dứt, hắn cũng không có ý định ở lại đây lâu.

Nghe vậy, Diêm Ma gật gật đầu, nói: "Ta đưa ngươi ra ngoài."

\- Nhân tộc Diệp Tinh! Dứt lời, cách đó không xa bỗng nhiên một âm thanh vô cùng lạnh lùng vang lên.

Mặc Hồn đứng lên nhìn Diệp Tinh, sắc mặt anh ta lạnh lùng, trầm giọng nói: "10 năm trước ngươi chưa tiếp nhận truyền thừa nên không dám ứng chiến, hiện tại 10 năm truyền thừa đã chấm dứt, khiêu chiến vẫn còn, không biết ngươi có dám nhận hay không?"

“Mặc Hồn vẫn chưa chịu từ bỏ!”

Khắp nơi dường như yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Mặc Hồn, cũng có người nhìn về phía Diệp Tinh đợi câu trả lời của hắn.

"Mặc Uyên, chúng ta đi thôi." Diệp Tinh nhìn Mặc Hồn một cái rồi không để ý tới anh ta nữa, trực tiếp xoay người rời đi.

\- Diệp Tinh vẫn không dám!

\- Quả nhiên như ta dự liệu, hắn sợ thua!

\- Sau khi truyền thừa xong cũng không dám đánh một trận. Diệp Tinh này quả nhiên nhát gan như lời đồn.

Mọi người nghị luận, trong những người này còn có rất nhiều gương mặt xa lạ, đều là những người 10 năm này nghe được tiếng xấu về Diệp Tinh mới đi tới nơi này.

\- Diệp Tinh! Mặc Hồn thấy Diệp Tinh không thèm để ý tới mình, càng thêm nổi giận trong lòng.

Anh ta khiêu chiến Diệp Tinh lâu như vậy, mà Diệp Tinh từ đầu đến cuối đều là không để ý tới anh ta!

Thiên phú của anh ta cường đại, ở trong tộc Không Nguyên này chỉ thua mỗi Nham Hành, được bao người để ý, tâm cao khí ngạo, hoàn toàn không chịu nổi sự thờ ơ của Diệp Tinh!

\- Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Mặc Hồn nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Tinh, ngăn cản đường đi của hắn.
Chương 712 Tặng bảo vật

Anh ta nhìn Diệp Tinh, trầm giọng nói: "Diệp Tinh, ngươi không dám đấu với ta thì ta cũng không miễn cưỡng, nhưng mà ta muốn ngươi phải nói ra câu ngươi không dám đấu với ta thì mới được đi."

\- Làm càn! Diệp Tinh còn chưa nói gì, Mặc Uyên nhất thời tiến lên một bước, hừ lạnh nói: "Diệp Tinh thân phận như thế nào chứ, ngươi là cái thá gì mà muốn khiêu chiến liền khiêu chiến sao?"

Lúc này Mặc Uyên truyền âm với Diệp Tinh nói: "Diệp Tinh, 10 năm này Mặc Hồn cũng tiến vào nơi truyền thừa công kích của tộc Không Nguyên, có lẽ thực lực cũng tiến bộ không ít, chúng ta không cần để ý tới cậu ta."

Dù sao Diệp Tinh cũng đột phá đến hư không cảnh trong thời gian ngắn.

Còn Mặc Hồn thiên phú cường đại, lại sớm đột phá đến hư không cảnh, dựa theo phán đoán của Mặc Uyên, Mặc Hồn này dễ dàng thông qua tầng thứ mười tháp Đăng Thiên.

Nếu là thiên tài tầm thường bại thì không sao, thế nhưng Diệp Tinh được ca ngợi là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, nếu như thất bại ở chỗ này cũng sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng.

\- Mặc Hồn, lui ra! Diêm Ma cũng đi ra, nhìn Mặc Hồn quát nhẹ.

Chỉ là Mặc Hồn lại không lùi chút nào, trong mắt tràn đầy tức giận nhìn Diệp Tinh.

"Mặc Hồn?" Diệp Tinh nhìn thanh niên đang nổi giận đùng đùng trước mắt, bình tĩnh nói: "Anh vẫn luôn muốn đấu với tôi, thậm chí còn trả rất nhiều điểm Không Nguyên trân quý của mình, nhưng anh cảm thấy tôi thiếu mấy cái bí tịch tu luyện cùng bảo vật sao? Nếu thắng tôi chỉ được một vài điểm Không Nguyên vô dụng của anh mà thôi, còn nếu thua tôi tổn thất rất lớn, thế thì vì sao tôi phải đấu với anh?"

Thực tế, Diệp Tinh thực sự không quan tâm đến điểm Không Nguyên.

Nếu nói về bí tịch tu luyện, nhân tộc tuyệt đối nhiều hơn tộc Không Nguyên rất nhiều.

Nếu nói về bảo vật, nhân tộc chiếm một mảng lớn lãnh thổ, có được vô số bảo vật, mà tộc Không Nguyên chỉ là co đầu trong một hằng tinh này, lại càng không thể so sánh.

Kỳ thật còn có một nguyên nhân khác, giống như Mặc Uyên nói, lúc trước Diệp Tinh cũng là bởi vì không có bao nhiêu nắm chắc nên mới không ứng chiến. Tôi biết tôi không thể thắng thì tại sao tôi phải đấu? Ngu gì!

Đương nhiên, Diệp Tinh cũng không có khả năng nói ra mấy lời này ở trước mặt những người tộc Không Nguyên.

“Hóa ra nhân tộc cảm thấy điểm Không Nguyên không có tác dụng với mình nên mới không muốn chiến đấu!”

"Hừ! Lấy cớ mà thôi, hắn chính là không dám chiến đấu!"

Mọi người vây xem truyền âm nghị luận. Một số người trên mặt lộ ra vẻ hóa ra là vậy, còn có một số người lại có khinh thường trong mắt.

"Điểm Không Nguyên?" Mặc Hồn nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Diệp Tinh, sắc mặt hơi trầm xuống, sau đó anh ta nhìn về phía Nham Hành cách đó không xa, trầm giọng nói: "Nham Hành, ngươi đem danh ngạch điện truyền thừa công kích nhường cho ta, món bảo vật kia ta có thể cho ngươi!"

Nham Hành trầm tư một giây, sau đó gật gật đầu, nói: "Được."

Tay phải anh ta vung lên, sau đó một lệnh bài kỳ dị màu đen trong tay bay ra.

"Diệp Tinh."

Mặc Hồn nhận được lệnh bài, anh ta nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói: "Đây là lệnh bài điện truyền thừa công kích, có lệnh bài này là có thể tiến vào trong điện truyền thừa công kích của tộc ta. Điện truyền thừa công kích là một trong những truyền thừa đứng đầu tộc ta. Chỉ cần ngươi thắng ta, lệnh bài này sẽ thuộc về ngươi! Diệp Tinh, ngươi không coi trọng điểm Không Nguyên của tộc ta. Thế danh ngạch này ngươi cũng không đến mức còn chướng mắt chứ?”

Ánh mắt Mặc Hồn gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Tinh, chờ câu trả lời của Diệp Tinh.

\- Là danh ngạch điện truyện thừa công kích!

"Danh ngạch này rất khó đạt được, hiện tại thiên tài hư không cảnh tộc ta cũng chỉ có không tới 10 người đạt được mà thôi, vậy mà Mặc Hồn lại lấy ra làm vật chiến thắng bại."

"Hừ! Nhân tộc Diệp Tinh chướng mắt điểm Không Nguyên của tộc ta. Hiện tại danh ngạch điện truyền thừa công kích đang ở ngay trước mắt, xem hắn còn có thể nói cái gì nữa!”

......

Những người khác cũng đều đang nhìn Diệp Tinh, trong mắt một số người còn có bộ dáng xem kịch hay.

Trong mắt bọn họ, Diệp Tinh căn bản không dám đấu, mấy lời nói lúc trước chỉ là lấy cớ mà thôi.

Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Tinh nhìn lệnh bài màu đen, trong lòng lại khẽ động.

\- Được, tôi đáp ứng khiêu chiến của anh! Diệp Tinh gật đầu.

Lúc trước hắn nhìn thấy điện truyền thừa công kích đã muốn đi vào một chuyến rồi. Đương nhiên tộc Không Nguyên không có khả năng cho hắn danh ngạch truyền thừa này. Hiện tại Mặc Hồn lại lấy ra lệnh bài truyền thừa đang cho hắn. Quá hời!

"Đáp ứng rồi?"

"Diệp tinh này..."

Sau khi Diệp Tinh đồng ý, tất cả mọi người chung quanh đều sửng sốt, theo bọn họ thấy, kế tiếp Diệp Tinh hẳn là còn có thể tìm đủ loại lý do từ chối, bọn họ còn chuẩn bị xem kịch hay đây.

\- Diệp Tinh! Mặc Uyên truyền âm muốn nói cái gì đó.

"Mặc Uyên tiên sinh không cần lo lắng." Diệp Tinh truyền âm nói.

Có thể trước khi tiến vào không gian truyền thừa hắn không có gì nắm chắc có thể đánh bại Mặc Hồn, dù sao lúc đó thời gian hắn đột phá đến hư không cảnh quá ngắn.

\- Được! Mặc Hồn thấy Diệp Tinh đồng ý, trong mắt lóe ra một tia sáng: "Vậy chúng ta liền đi tới chỗ bia tinh không!"

"Được thôi." Diệp Tinh gật đầu.

Nói xong, hai người đều bay đi.

“Đi, đi đến bia tinh không xem một chút!”

"Diệp Tinh lại dám ứng chiến, hắn chẳng lẽ thật sự có thể đánh bại Mặc Hồn?"

"Hừ! Không đời nào! Hắn chỉ là vì không có lý do gì nữa mà thôi!"

“Đi xem thực lực của hắn rốt cuộc như thế nào!"

Mọi người cũng đều cấp tốc hướng về bia tinh không.

......
Chương 713 Một người khiêu chiến cả tộc!(1)

**Chương 713: Một người khiêu chiến cả tộc!(1)**

Nhân tộc Diệp Tinh đáp ứng khiêu chiến của Mặc Hồn!

Tin tức này trong thời gian ngắn nhanh chóng truyền khắp hằng tinh này, nghe được tin tức tất cả mọi người tộc Không Nguyên nhanh chóng tụ tập trước bia tinh không.

\- Nhân tộc nhát gan Diệp Tinh ứng chiến rồi!

\- Đi, chúng ta đi xem một chút!

Mọi người không ngừng tiến tới, thậm chí những lão giả tộc Không Nguyên ở Thiên Viện cũng chú ý chuyện này.

"Nhân tộc Diệp Tinh tiếp nhận khiêu chiến rồi! Hắn có lá bài tẩy gì không?" Người thanh niên đại đạo chi chủ tò mò nói.

Người đàn ông trung niên lắc đầu, nói: "Cho dù có lá bài tẩy, Diệp Tinh đột phá đến hư không cảnh cũng mới chỉ có mười mấy năm, hiệu quả của nơi truyền thừa chúng ta biết rồi đấy, cho dù có 10 năm truyền thừa, khả năng hắn vượt qua Mặc Hồn cũng rất thấp. Mặc Hồn dù sao cũng đã đột phá đến hư không cảnh được mấy trăm năm rồi. “

\- Mấy người bọn họ nắm giữ nơi truyền thừa vô số năm rồi, tự nhiên biết hiệu quả của nó như thế nào, có được thiên phú gì, hoặc mười năm sau thực lực sẽ tiến bộ bao nhiêu.

Vô số lần truyền thừa đã diễn ra, trong lòng bọn họ đã sớm có khái niệm rất rõ ràng.

Thiên phú của Diệp Tinh bọn họ biết, căn cứ vào lúc Diệp Tinh rời khỏi thành Thời Không, hơn nữa còn có 10 năm truyền thừa, bọn họ thậm chí có thể ước tính thực lực hiện tại của Diệp Tinh ở đâu.

......

Tấm bia tinh không khổng lồ sừng sững.

Trên bia đá còn có từng gợn sóng kỳ dị lưu chuyển, phía trên thậm chí có rất nhiều điểm sáng,.

Mà lúc này vị trí bên trái tấm bia đá từ trên xuống dưới đều là tên.

"87 người khiêu chiến mình?" Diệp Tinh nhìn những cái tên này, sắc mặt bình tĩnh, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý!

\- Đã như vậy, Diệp Tinh ta tiếp nhận khiêu chiến của tất cả mọi người!

Ầm ầm!

Toàn bộ tấm bia đá trong nháy mắt phát ra ánh sáng, sau đó ở vị trí bên phải tấm bia đá, xuất hiện tên của hắn.

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, những người tộc Không Nguyên này thật sự muốn hắn trở thành cười, nhiều người như vậy đều đến khiêu chiến hắn!

Nếu là thiên tài có tự tin thực lực sẽ vượt qua hắn còn có thể, thế nhưng cuối cùng có tới 130 người đưa ra khiêu chiến với hắn, rõ ràng là nhận định hắn không dám khiêu chiến nên cố ý làm như vậy.

Vốn chỉ là muốn lấy được lệnh bài điện truyền thừa công kích, nhưng những thiên tài này lại đến khiêu chiến hắn, vậy hắn cũng không thèm khách khí nữa!

“Nhìn kìa, Diệp Tinh tiếp nhận toàn bộ những thách thức này!”

"Thật đúng là tự tin, cho dù thực lực những người phía sau không bằng hắn, thế nhưng thực lực đám người Mặc Hồn phía trước khẳng định vượt qua hắn, hắn cho rằng mình thua một người còn chưa đủ sao?"

Mọi người nhìn Diệp Tinh nghị luận, một số người còn đang cười nhạo.

Trong lòng bọn họ, bọn họ mới là con cưng của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, cho dù là thiên tài nhân tộc cũng không sánh bằng.

Thiên phú hai hệ này là kiêu ngạo nhất của bọn họ.

Sự thật cũng chính là như thế, trước kia thiên tài nhân tộc tới nơi này tiếp nhận truyền thừa của bọn họ từng có một vài người khiêu chiến, thế nhưng đa số là tộc bọn họ giành chiến thắng.

Trước bia tinh không, Diệp Tinh hờ hững đứng thẳng, hắn nhìn Mặc Hồn trước mắt, nói: "Mặc Hồn, trận đấu đầu tiên ngươi sẽ lên trước sao?"

“Mặc Hồn, đánh bại Diệp Tinh không cần ngươi xuất trận, ta sẽ đích thân giải quyết hắn!”

Trong đám người, một thanh niên bay thẳng ra ngoài.

Đây là một thanh niên dáng người hơi gầy, phía sau lại mang theo một thanh chiến đao thật lớn, chỉnh thể thoạt nhìn vô cùng quái dị.

\- Là Mộc Đốn đứng thứ 130 bảng xếp hạng!

\- Cho dù đứng thứ 130 bảng xếp hạng thì thực lực của Mộc Đốn cũng rất mạnh, thậm chí có thể đánh bại cường giả chân linh cảnh đỉnh phong!

Mọi người nhìn về phía Mộc Đốn, rất nhiều nơi thậm chí truyền đến tiếng hoan hô.

"Mặc Hồn, Diệp Tinh này thực lực có thể mạnh hơn ta, ta thua không có việc gì, coi như thăm dò vài lá bài tẩy của hắn." Mộc Đốn truyền âm nói.

"Được." Mặc Hồn nhìn Mộc Đốn, không kiên trì nữa, trực tiếp bay ra ngoài.

Nếu là người xếp hạng phía sau cũng đánh bại được Diệp Tinh thì hiển nhiên càng có hiệu quả vả mặt, từ đầu đến cuối Diệp Tinh đều biểu hiện rất lạnh nhạt, kiểu như không thèm để ý cái gì cả.

Càng như vậy, trong lòng anh ta càng cảm thấy phẫn nộ.

Anh ta hiện tại muốn nhìn thấy bộ dáng thẹn quá hóa giận của Diệp Tinh.

Khi Mặc Hồn rời đi, toàn bộ hư không chỉ còn hai người Diệp Tinh và Mộc Đốn.

Xoẹt...

Bia tinh không lưu chuyển, sau đó một tấm màng mỏng bao phủ một mảng lớn khu vực.

Chiến trường tinh không hình thành, ngoại trừ người đạt tới bất tử cảnh nếu không căn bản không có khả năng phá được tầng màng mỏng này!

\- Ta, Mộc Đốn,người xếp hạng 130 của tuyển chọn truyền thừa khiêu chiến với nhân tộc ngươi! Mộc Đốn nhìn Diệp Tinh, nắm chiến đao thật lớn trong tay.

Ầm ầm!

Một cỗ khí thế dao động khủng bố chợt bộc phát ra, đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh trên người Mộc Đốn bắt đầu lưu chuyển.

\- Sắp bắt đầu rồi!

Tất cả mọi người đều đang theo dõi trận đấu.

\- Chị Thanh Vũ, ta cảm thấy Diệp Tinh này căn bản không phải là đối thủ của Mộc Đốn!

\- Đúng, các tộc lão đã từng nói khoảng thời gian này là khoảng thời gian mà tộc Không Nguyên chúng ta xuất hiện nhiều thiên tài nhất, đủ để vượt qua bất kỳ khoảng thời gian nào, cho dù là Mộc Đốn xếp ở sau bảng xếp hạng thì đều có thể xếp hạng top 50 ở thời đại trước!

\- Đúng, Diệp Tinh lần này mặt sắp bị vả mặt ba ba mà xem!

Có mấy người ở bên cạnh Thanh Vũ nhỏ giọng nói.

Thanh Vũ cũng đang quan sát trận đấu, lắc đầu nói: "Nếu là thiên tài nhân tộc đến đây chắc chắn thiên phú rất mạnh, Mộc Đốn không nhất định là đối thủ của hắn, nhưng mà Diệp Tinh nhiều nhất cũng chỉ đánh bại một số người xếp hạng phía sau thôi."
Chương 714 Một người khiêu chiến cả tộc!(2)

**Chương 714: Một người khiêu chiến cả tộc!(2)**

Nhưng lời nói dứt lời, trong nháy mắt Thanh Vũ lộ ra vẻ khiếp sợ.

Không chỉ có cô ta, trong mắt những người khác cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Trong chiến trường tinh không, Mộc Đốn huy động chiến đao trong tay, trực tiếp đánh về phía Diệp Tinh.

Đao mang hoành không, bao phủ phạm vi lớn, thậm chí tấm màng mỏng bao phủ xung quanh hư không đều có chút run rẩy.

Quang mang bay ra, tản ra dao động mãnh liệt. Tốc độ đao mang kinh người, trực tiếp đánh về phía Diệp Tinh, tựa như lưỡi đao tiêu diệt hết tất cả!

Mặc dù xếp hạng ở phía sau, nhưng Mộc Đốn tuyệt đối là một thiên tài đỉnh cấp chân chính!

Đối mặt với công kích này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, tay phải hắn nắm chặt, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.

Vụt!

Trường kiếm cứ như vậy nhẹ nhàng phiêu phiêu huy động.

Vụt!

Một đạo kiếm quang màu trắng bay ra, cứ như vậy đánh tới chỗ đao quang khổng lồ kia, kiếm quang cùng đao mang bay trong hư không, thể tích của hai loại thoạt nhìn căn bản không nhất quán, tựa như kiến hôi cùng voi, sau đó hai loại công kích trực tiếp va chạm cùng một chỗ.

"Rầm rầm!"

Một âm thanh thanh thúy trong nháy mắt vang lên, ở trong tầm mắt mọi người, đao mang trực tiếp bị nghiền nát, từ trong hư không hóa thành hai đoạn, sau đó tốc độ của kiếm quang không giảm, trực tiếp bay đi xa xa.

"Cái gì?" Sắc mặt Mộc Đốn đại biến, vội vàng muốn ngăn cản, nhưng hiển nhiên đã không còn kịp.

Kiếm quang đánh trúng thân thể anh ta, giống như một ngọn núi lớn đè lên người, hung hăng chém vào trên người anh ta.

"Rắc!"

Một âm thanh truyền đến, rõ ràng là đến từ trong cơ thể Mộc Đốn, giống như là tiếng xương cốt gãy,anh ta kêu thảm một tiếng, trực tiếp bay ngược ra ngoài.

Trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi, thân thể cũng xuất hiện rất nhiều vết xước nhỏ, máu tươi thẩm thấu ra, khí thế dao động trên người rõ ràng giảm xuống rất nhiều, hiển nhiên đã bị trọng thương.

"Aaaa !!!"

Mộc Đốn kêu thảm thiết, kiếm quang đang thấm dần vào trong cơ thể, không ngừng cắt vào da thịt, kinh mạch trong cơ thể anh ta.

Lúc này Mộc Đốn thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

Ầm ầm!

Toàn bộ sân đấu lập tức an tĩnh lại, chỉ có tiếng kêu thảm thiết của Mộc Đốn truyền đến, mọi người không thể tin vào tình cảnh trước mắt.

"Mộc Đốn thua? Làm sao có thể?"

“Ngay cả một công kích của Diệp Tinh cũng không chịu nổi!"

“Sao lại như vậy?"

Tất cả mọi người đều khó tin, Diệp Tinh nhát gan trong mắt bọn họ lại bộc phát ra thực lực mạnh như vậy!

Chỉ dùng một công kích đã có thể trọng thương Mộc Đốn!

Khó tin vãi!

Phải biết rằng, lúc trước Diệp Tinh đều trở thành trò cười sau bữa tiệc trà dư tửu hậu của tộc bọn họ.

"Thanh Vũ..." Bên cạnh Thanh Vũ, mấy người kia kinh hãi nhìn trận đấu.

"Mạnh như vậy?" Thanh Vũ cũng đang nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

......

Diệp Tinh yên lặng đứng thẳng trước bia tinh không.

\- Không hổ là thiên tài cường đại tộc Không Nguyên, Mộc Đốn này đều có thể tương đương với thiên tài tam trọng thiên thành Thời Không! Diệp Tinh cảm thán trong lòng.

\- Những thiên tài tộc Không Nguyên này hoàn toàn chính là được vận mệnh chiếu cố.

\- Nếu như lúc trước chưa tiếp nhận truyền thừa, muốn đánh bại Mộc Đốn còn phải cẩn thận một chút, hiện tại tiếp nhận truyền thừa rồi, đánh bại Mộc Đốn lại càng dễ dàng hơn!

Diệp Tinh thầm nghĩ.

10 năm trước hắn có thể dễ dàng đánh bại Mộc Đốn, tiếp nhận 10 năm truyền thừa tương đương với tu luyện thêm mấy trăm năm!

Hắn thậm chí cũng không có vận dụng bao nhiêu thực lực.

Xoẹt...

Bên cạnh, bia tinh không dao động, sau đó tên của Mộc Đốn biến mất,một vài con số xuất hiện đằng sau tên Diệp Tinh.

Đó là điểm Không Nguyên!

Mộc Đốn thua, 1000 điểm Không Nguyên bây giờ hoàn toàn thuộc sở hữu của Diệp Tinh!

\- Người tiếp theo!

Nhìn xuống mọi người phía dưới,giọng Diệp Tinh lạnh lùng vang lên ở trong hư không.

Hắn cứ như vậy một người đứng ở hư không, nhìn xuống toàn bộ tộc Không Nguyên.

"Nếu thực lực không đủ có thể chủ động nhận thua. Nhưng mà điểm Không Nguyên thì để lại!"

Trước những người này không ngừng khiêu chiến hắn thì hắn cũng chả việc gì hạ thủ lưu tình với bọn họ làm gì.

"Hừ! Tên Diệp Tinh này quá cuồng vọng!"

“Không cần gấp gáp, nhiều thiên tài như vậy, kiểu gì cũng có người có thể đánh bại Diệp Tinh!"

Nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh của Diệp Tinh, phía sau còn xuất hiện điểm Không Nguyên, trong lòng tất cả những người tộc Không Nguyên đều phẫn nộ, hận không thể lập tức đánh bại Diệp Tinh.

Soạt!

Trong đám người, lại có một thanh niên bay ra, trong tay thanh niên này cầm một thanh trường thương.

\- Ta, Ngôn Diệp,người xếp hạng 123 của tuyển chọn truyền thừa khiêu chiến với nhân tộc ngươi! Thanh niên Ngôn Diệp nhìn Diệp Tinh, tỏ vẻ cẩn thận.

Thực lực của anh ta tuy rằng mạnh hơn Mộc Đốn, nhưng cũng không mạnh hơn bao nhiêu, Diệp Tinh có thể dễ dàng đánh bại Mộc Đốn, rất có thể anh ta cũng không phải là đối thủ của Diệp Tinh.

Vút!

Diệp Tinh huy động trường kiếm, kiếm quang bay ra, nhanh chóng đánh về chỗ Ngôn Diệp.

\- Ngăn cản cho ta! Ngôn Diệp rống giận, điên cuồng ngăn cản, trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình.

Vút vút...

Trường thương xoay tròn, tạo thành một lá chắn kỳ dị, phía trên lưu chuyển gợn sóng.

Thế nhưng, tất cả ngăn cản của anh ta đều không có tác dụng.

"Rắc rắc!"

Trong nháy mắt lá chắn kỳ dị này liền hoàn toàn bị đánh nát.

"Phụt!"

Kiếm quang đánh nát tất cả công kích, sau đó xẹt qua thân thể của Ngôn Diệp.

Ngôn Diệp kêu thảm một tiếng, từng ngụm máu tươi trong miệng phun ra, thân thể anh ta hung hăng nện trên mặt đất.
Chương 715 Quét sạch thiên tài tộc Không Nguyên!

**Chương 715: Quét sạch thiên tài tộc Không Nguyên!**

Ngôn Diệp thua, 1000 điểm Không Nguyên của anh ta thuộc sở hữu của Diệp Tinh.

Xoẹt...

Trên bia tinh không, tên của Ngôn Diệp trực tiếp biến mất.

\- Người tiếp theo!

Ánh mắt Diệp Tinh lạnh lùng, trong tay nắm trường kiếm, nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói.

Thân thể của hắn vẫn đứng tại chỗ, thậm chí cũng chưa từng di chuyển ra chỗ khác.

“Nhân tộc đáng ghét!”

"Ai có thể đi lên đánh bại hắn?"

Vẻ mặt rất nhiều người tộc Không Nguyên phẫn nộ nhìn Diệp Tinh.

Truyền thừa bị đoạt, bọn họ vốn không có bất kỳ hảo cảm gì với Diệp Tinh. Bây giờ nhìn thấy Diệp Tinh đột nhiên bộc phát ra thực lực cường đại, liên tục đánh bại hai thiên tài tộc bọn họ, trong lòng lại càng phẫn nộ.

......

“Không hổ là thiên tài cường đại của nhân tộc, Diệp Tinh này vừa mới đột phá tới hư không cảnh, cho dù là tiếp nhận 10 năm truyền thừa, thực lực tiến bộ so với chúng ta dự liệu còn nhiều hơn một chút!”

"Dựa theo thực lực như vậy, ngoại trừ Mặc Hồn cùng một vài người, những người khác hẳn là cũng sẽ không phải là đối thủ của Diệp Tinh."

“Nhiều điểm Không Nguyên như vậy, đánh bại nhiều người như vậy, nói không chừng Diệp Tinh có thể đạt được hơn 300 nghìn điểm Không Nguyên!

"Những tiểu tử này lần này có thể sẽ thua sạch."

"Thua cũng được, cho bọn chúng một cái giáo huấn,cả ngày tích được chút điểm liền cho rằng thiên phú của mình là đệ nhất thiên hạ."

Trong cung điện khổng lồ, mấy vị tộc lão Viêm Lăng đang nhìn trận chiến chỗ bia tinh không.

......

\- Người tiếp theo!

\- Người tiếp theo!

......

Thời gian trôi qua, từng thiên tài tộc Không Nguyên không ngừng bị Diệp Tinh đánh bại, mà mỗi lần Diệp Tinh đều nói ba chữ này.

"Đáng ghét! Đáng ghét!"

Tất cả mọi người đang nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy tức giận, nhưng bọn họ căn bản không có cách nào khác.

Dần dần trong mắt một số người cũng bắt đầu lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Một chiêu miểu sát! Một chiêu miểu sát toàn bộ!"

“Thực lực Diệp Tinh lại mạnh như vậy! Đều đã đánh bại thiên tài thứ 47 rồi!"

Mọi người nhìn từng thiên tài tộc Không Nguyên không ngừng thất bại.

Lúc này tên trên bia tinh không đã giảm hơn phân nửa.

\- Trương Nhai cũng thua, điểm Không Nguyên của Diệp Tinh lại gia tăng!

\- Hiện tại trên người hắn đã vượt qua 100 nghìn điểm rồi!

\- Nhiều điểm Không Nguyên vãi.

\- Cho dù Diệp Tinh có thua thì đạt được nhiều điểm Không Nguyên như vậy cũng hoàn toàn đáng giá."

Mà càng ngày càng có nhiều người bị Diệp Tinh làm cho khiếp sợ.

\- Đánh bại người thứ 37 rồi!

......

\- Đánh bại người thứ 23 rồi!

......

\- Đánh bại người thứ 17 rồi!

......

\- Đánh bại người thứ 10 rồi, tiến vào top 10 rồi!

\- CMN!!

......

Mọi người khiếp sợ nhìn trận đấu, bởi vì đến bây giờ Diệp Tinh cũng đều chỉ dùng một chiêu đánh lui tất cả đối thủ!

\- Thiên phú đối thủ top 10 rõ ràng dẫn trước những người phía sau một đẳng cấp, nhất định có thể ngăn cản được Diệp Tinh!

\- Hừ!Diệp Tinh chắc chắn đã phát huy toàn bộ thực lực.

\- Đúng, trận này phần thắng nhất định thuộc về tộc Không Nguyên vĩ đại của chúng ta!

Mọi người khẩn trương nhìn trận đấu, không ngừng nghị luận.

Trong lòng bọn họ đều bắt đầu trở nên thiếu tự tin, chiến tích của Diệp Tinh quá bưu hãn, một đường quét sạch đối thủ!

\- Ta, Kim Hành,người xếp hạng 9 của tuyển chọn truyền thừa khiêu chiến với nhân tộc ngươi! Kim Hành nhìn Diệp Tinh, sắc mặt ngưng trọng nói.

\- Đi! Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, huy động trường kiếm trong tay, một đạo kiếm quang trực tiếp bay ra.

\- Hừ! Kim Hành hừ lạnh một tiếng, trước người trực tiếp xuất hiện một tầng màng mỏng màu trắng.

Đạo kiếm quang này dừng ở màng mỏng trước người Kim Hành, hơi rung động một chút, sau đó trực tiếp biến mất.

\- Ngăn cản được rồi!

Nhìn thấy tình cảnh này, rất nhiều cường giả tộc Không Nguyên nhất thời mừng rỡ nói, rất nhiều nơi khác đều truyền đến tiếng hoan hô.

Lúc trước bọn họ cảm thấy quá uất ức, không có phòng ngự của ai có thể ngăn cản được Diệp Tinh, hiện tại rốt cục cũng có người có thể ngăn cản.

Diệp Tinh thấy thế, lại huy động trường kiếm, mười thanh trường kiếm bay múa, không ngừng cắt vào tấm màng, hao phí mấy giây thời gian liền cắt nát được lớp phòng ngự này, sau đó trường kiếm đánh trúng thân thể Kim Hành,Kim Hành thua.

\- Người tiếp theo! Giọng nói lạnh lùng ở trong hư không vang lên, mười thanh trường kiếm lơ lửng trước người Diệp Tinh.

“Lại thất bại!”

"Hừ! Nhất định có người có thể đánh bại Diệp Tinh!"

Nhìn Diệp Tinh trong hư không, toàn bộ cường giả tộc Không Nguyên hận đến cắn răng, thế nhưng bọn họ không có cách nào, chỉ có thể chờ mong thiên tài trong tộc có thể đánh bại Diệp Tinh!

Sau đó, Diệp Tinh cùng người xếp hạng thứ 7, 8 chiến đấu trong 10s, hai người kia liền bị đánh bại.

Vút! Vút! Vút!

Trong hư không, rất nhiều trường kiếm không ngừng bay múa, công kích Lư Khôn tay cầm cự chùy.

Vút!

Một giờ sau, thanh trường kiếm này xẹt qua thân thể Lư Khôn.

"Phụt!"

Thân thể Lư Khôn trực tiếp rơi xuống đất, máu tươi trong miệng phun ra.

Xung quanh yên tĩnh không một tiếng động, nhìn Lư Khôn thất bại.

Lư Khôn, xếp hạng 3 trong cuộc thi tuyển chọn truyền thừa, chiến đấu với Diệp Tinh hơn một phút.

\- Người tiếp theo! Ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, giọng nói lạnh lùng vang lên.

Mà lúc này trên bia tinh không chỉ còn lại một người khiêu chiến giả cuối cùng!

"Lư Khôn cũng thua rồi!"

“Thực lực của Diệp Tinh này quá khủng bố!”

"Không thể tin được!"

Mọi người nhìn Diệp Tinh, trong mắt đều có một tia khiếp sợ.

Trong thời gian ngắn ngủi, 87 người khiêu chiến Diệp Tinh chỉ còn lại có một người cuối cùng.

Bọn họ lại nhìn về phía Mặc Hồn, lúc này chỉ có một mình Mặc Hồn còn chưa có chiến đấu.

"Thực lực Diệp Tinh này tựa hồ không thế nhìn thấu."

“Đúng vậy, ta cảm giác hắn hình như vẫn chưa bộc phát ra bao nhiêu thực lực!”

“Hiệu quả của truyền thừa chúng ta đều biết, Diệp Tinh 10 năm nay sao lại tiến bộ nhiều như vậy? Chẳng lẽ là khi hắn đột phá đến hư không cảnh, chưa tới tộc Không Nguyên đã gặp được thiên đại cơ duyên?"

Mấy vị tộc lão Viêm Lăng tộc Không Nguyên nhìn Diệp Tinh, trên mặt có chút ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK