Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 746 Áo giáp Bạch Nguyên!

Diệp Tinh nhìn thấy móng vuốt của yêu thú chỉ còn cách mình mấy mét thì lập tức nắm chặt tay. Trong tay hắn xuất hiện bảy tám quả cầu màu trắng, nhanh chóng ném ra.

“Bùm! Bùm! Bùm!”

Những quả cầu trắng bị ném ra thì lập tức nổ tung, hai mắt hắn bị luồng ánh sáng trắng bao phủ.

“Phụt!” Diệp Tinh phun ra một ngụm máu, hắn cố gắng gượng, mượn lực của những quả cầu mà bay ngược về phía sau.

Sức nổ của một quả cầu trắng có thể sánh với một đạo công kích của cường giả Bất tử cảnh, liên tục bảy tám viên như vậy thực sự quá đáng sợ, hơn nữa Diệp Tinh ở gần nên cũng không thể nào tránh được.

Nhưng đây chính là hiệu quả mà hắn mong muốn.

Cũng là cách duy nhất có thể chạy thoát mà hắn nghĩ ra lúc này.

“Khôn Ly! Nếu như tôi có thể sống sót, tôi nhất định sẽ giết anh!”

Lúc này, trong lòng Diệp Tinh tràn đầy sát khí.

Trái tim ở trong lòng, không ai biết được đối phương đang suy nghĩ điều gì. Gã Khôn Ly đó thực sự ngụy trang quá tốt, hơn nữa anh ta còn là thành viên của gia tộc Hỏa Yểm vô cùng cường đại. Gia tộc nhà anh ta không những có mấy người thuộc Đạo chủ cảnh mà còn có những người trên cả Đạo chủ cảnh, cha anh ta cũng sắp là Bất tử cảnh.

Xuất thân hiển hách như vậy, biểu hiện lại vừa tao nhã vừa lễ độ, Khôn Ly không có bất cứ biểu hiện bất thường nào, trước lúc đánh lén hắn hoàn toàn không có triệu chứng gì cả.

“Anh ta từ đầu đã muốn ra tay với mình? Hay là bởi vì hai miếng lệnh bài kia nên mới ra tay với mình?” Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.

Nhưng không cần biết lý do là gì, hắn đã quyết định không tha cho Khôn Ly.

Chỉ là, nếu như muốn báo thù thì trước tiên hắn phải sống sót được cái đã.

“Gào!!!”

Trong luồng ánh sáng màu trắng vang lên một tiếng gầm giận dữ, ánh mắt yêu thú loại hổ lúc này tràn đầy vẻ tức giận, nhân loại bé nhỏ yếu ớt này có thể kiên trì lâu như vậy, thậm chí còn bộc phát năng lượng khiến cho nó phải cảm thấy sợ hãi.

Một luồng dao động mạnh mẽ bùng lên, cái đầu giống như đỉnh núi của nó tỏa ra từng ngọn lửa nóng rực, những ngọn lửa được chia làm ba tia, tất cả đều phóng về phía Diệp Tinh.

Lúc này, Diệp Tinh chỉ còn cách khu vực an toàn một đoạn rất ngắn.

“Cố gắng thêm một phần mười giây nữa!” Diệp Tinh gào lên, điên cuồng uống linh quả.

Nhờ vào Bạch Nguyên phòng ngự châu mà đạo chủ Lăng Hằng ban cho mà hắn mới có thể kiên trì được đến hiện tại, thậm chí còn tìm được cho mình một con đường sống.

Nếu như không có Bạch Nguyên phòng ngự châu thì chắc một giây hắn cũng không chống đỡ nổi.

Ầm! Ầm! Ầm...

Đột nhiên, ba luồng ánh sáng màu đỏ đánh tới, trực tiếp tiếp xúc với thân thể hắn.

“Không ổn rồi!” Diệp Tinh biến sắc, ba luồng ánh sáng đỏ này giống như dây thừng quấn quanh người hắn. Dưới sự công kích của ba luồng sáng này, thân thể Diệp Tinh bị buộc phải dừng lại, không có cách nào nhúc nhích.

“Bùm!”

Lại thêm một đòn tấn công nữa, móng vuốt to lớn hạ xuống, lập tức bắt lấy Diệp Tinh.

“Mẹ kiếp!”

Diệp Tinh đã rất gần đường biên giới khu vực rồi, ánh mắt hắn vô cùng điên cuồng, nhưng giãy dụa thế nào cũng không thể trốn thoát.

“Gào!”

Yêu thú hổ gào thét điên cuồng, từng ngọn lửa phóng về phía này, bao vây lấy thân thể Diệp Tinh. Mặc dù Diệp Tinh có Bạch Nguyên phòng ngự châu nhưng lực sinh mệnh vẫn đang không ngừng tiêu hao.

Nguy cơ tử vong lại một lần nữa ép tới gần Diệp Tinh.

“Chẳng lẽ không trốn được sao?” Diệp Tinh điên cuồng nghĩ cách.

“Khí lưu màu xám!” Hắn cố gắng giao tiếp, hi vọng khí lưu màu xám có thể tạo nên kỳ tích nào đó. Nhưng luồng khí lưu lúc này lại không hề dao động.

“Răng rắc!”

Đúng lúc này, một âm thanh thanh thúy vang lên.

Diệp Tinh nghe được âm thanh này thì sắc mặt tái nhợt, hắn biết Bạch nguyên phòng ngự châu đã vỡ!

Có Bạch Nguyên phòng ngự châu thì cho dù Diệp Tinh bị bắt thì hắn vẫn có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa, biết đâu trong thời gian đó lại tìm được con đường sống. Nhưng bây giờ Bạch Nguyên phòng ngự châu đã vỡ tan tành rồi, hắn đến một giây cũng không kiên trì nổi.

Ong...

Trong khi hắn đang tuyệt vọng thì bên trong Bạch Nguyên phòng ngự châu vỡ nát đột nhiên xuất hiện một điểm sáng, điểm sáng này nhanh chóng trở nên lớn hơn.

Những điểm sáng này nhanh chóng hóa thành những luồng sáng màu trắng, gần như ngay lập tức bao phủ lên thân thể Diệp Tinh.

Sau đó, bên ngoài thân thể Diệp Tinh bỗng chốc ngưng tụ lại thành một bộ áo giáp màu trắng.

Bộ áo giáp này bao phủ lấy hắn từ đầu đến chân.

Ong...

Đồng thời, trên bộ áo giáp này còn tỏa ra những luồng dao động chập chờn,xung quanh Diệp Tinh xuất hiện một lớp màng mỏng.

“Vút!”

Những ngọn lửa nóng rực tấn công tới, tiếp xúc với lớp màng này thì lập tức biến mất.

“Áo giáp màu trắng?” Diệp Tinh sửng sốt một chút, rõ ràng vẫn chưa phục hồi lại tinh thần sau biến cố vừa rồi.

“Bên trong Bạch Nguyên châu còn có một bộ áo giáp? Hơn nữa còn có thể phòng ngự hoàn mỹ trước những đòn công kích của cường giả Bất tử cảnh?”

Diệp Tinh cảm nhận một chút, từ lúc áo giáp này xuất hiện thì những ngọn lửa của yêu thú đã không thể làm hắn bị thương nữa.

Nhìn thấy tình cảnh này, trên mặt Diệp Tinh hiện lên vẻ kích động, tròng lòng tràn đầy niềm vui sướng khi đại nạn không chết.

“Có lẽ thầy biết đến sự tồn tại của chiếc áo giáp này, chỉ là không nói cho mình biết, để phòng ngừa mình buông lỏng cảnh giác.” Diệp Tinh trầm ngâm.

Nếu như ngay từ đầu hắn biết bản thân có một bộ giáp phòng ngự hoàn mỹ thế này thì chắc sẽ không cảnh giác mọi lúc mọi nơi như trước.
Chương 747 Cung điện cổ xưa 1

Nhưng thầy lại chỉ nói Bạch Nguyên phòng ngự châu có tác dụng ngăn chặn cường giả Bất tử cảnh một khoảng thời gian ngắn nên hắn mới không hề bất cẩn chút nào.

Nhìn thấy bộ giáp này, Diệp Tinh lập tức hiểu được ý đồ của đạo chủ Lăng Hằng.

“Bộ áo giáp này có thể chống lại thực lực của Bất tử cảnh trong Hư không cảnh, chắc chắn là một bộ áo giáp rất quý giá.”

Không cần nói cũng biết, nếu như chuyện áo giáp truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ là mục tiêu cho vô số người tranh đoạt.

Diệp Tinh cảm kích vô cùng.

“Nếu như sau này có thực lực, nhất định phải báo đáp thầy thật tốt.”

Hắn nhanh chóng thu lại những suy nghĩ trong lòng, nghiêm túc xem xét tình thế hiện tại, khẽ nhíu mày.

Mặc dù bây giờ hắn ngăn cản được những đòn công kích của yêu thú nhưng vẫn bị con yêu thú bất tử cảnh này nắm trong tay.

Áo giáp Bạch Nguyên phòng ngự chỉ có tác dụng phòng ngự chứ không có khả năng công kích.

“Chẳng lẽ cứ phải chịu mãi như thế này?” Diệp Tinh nghĩ cách.

Bây giờ hắn cũng không gấp, theo như tin tức hắn nhận được thì Hiền giả vận mệnh sau khi giảng đạo xong thì sẽ đưa tất cả những người trong không gian trở lại khu vực trước khi họ đến.

Dù tình hình có tồi tệ đến đâu thì hắn cũng chỉ bị bắt một lúc mà thôi.

“Tiếc quá, không thể đi nghe giảng đạo.” Diệp Tinh lắc đầu một cái.

Hắn tiến vào không gian này chính là vì muốn được nghe Hiền giả vận mệnh giảng đạo, không ngờ mọi chuyện lại trở thành thế này.

“Gào!”

Yêu thú loại hổ gầm lên, nghi hoặc nhìn Diệp Tinh. Nó phát hiện ra mình làm đủ mọi cách cũng không giết được con kiến hôi này.

Mặc dù đã đạt đến Bất tử cảnh nhưng trí thông minh của yêu thú loại hổ này hình như cũng không quá cao.

“Gào...”

Sau khi công kích thêm một lúc, con yêu thú này rốt cuộc cũng từ bỏ tấn công, chán nản ngáp dài một cái.

Nó tóm lấy Diệp Tinh, trở lại chỗ ngủ vừa rồi.

“Đây là?” Diệp Tinh nhìn xuống phía dưới, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.

Vị trí bên dưới yêu thú loại hổ hóa ra là một cửa hang giống như miệng núi lửa, từ đây nhìn xuống có thể thấy được nham thạch nóng chảy không ngừng sôi trào.

Cùng với nham thạch nóng chảy, những làn sóng dao động cũng không ngừng truyền tới.

Yêu thú loại hổ chân phải nắm lấy Diệp Tinh, chân trái vung lên như muốn ra hiệu điều gì đó. Nó ngồi trên mặt đất, giống như đang suy nghĩ điều gì, sau đó bỗng nhiên nhìn về phía Diệp Tinh bằng ánh mắt sáng ngời.

Đáy lòng Diệp Tinh hơi trầm xuống, hắn không biết được con yêu thú loại hổ này đang định làm gì.

Bỗng nhiên, yêu thú loại hổ lập tức di chuyển, nó chộp lấy Diệp Tinh, trực tiếp đặt hắn lên cửa hang chỗ nham thạch nóng chảy.

“Không ổn rồi!” Diệp Tinh biết sắc, nhưng lúc này hắn chỉ có thể phòng ngự một cách thụ động chứ không thể ngăn cản bất cứ động tác nào của con yêu thú này.

Sau đó, con yêu thú này đạp mạnh chân một cái, một cỗ lực lượng khổng lồ truyền tới, thân thể Diệp Tinh lập tức rơi xuống cửa hang nham thạch.

Sau khi ném con kiến hôi đó vào trong nham thạch nóng chảy, yêu thú loại hổ hài lòng gật đầu một cái. Thân thể khổng lồ của nó lại nằm sấp xuống, thuận tiện lấp luôn cửa hang.

“Ngao...”

Yêu thú loại hổ ngáp một cái thật lớn, nó nhắm hai mắt lại, nhanh chóng ngủ khò khò.

Xung quanh chìm vào yên lặng, chỉ có tiếng hít thở đều đều của yêu thú, giống như không có chuyện gì xảy ra, cũng không ai biết thiên tài tuyệt thế Diệp Tinh đang bị đè dưới thân nó.

...

“Xèo xèo!”

Nham thạch nóng chảy không ngừng sôi trào, từng luống khí tức phả tới, nhưng tất cả đều được áo giáp Bạch Nguyên của Diệp Tinh cản lại.

“Uy lực của đám nham thạch nóng chảy này chưa thể so với Bất tử cảnh, không tính là mạnh.” Diệp Tinh cảm nhận dao động xung quanh một chút, thở phào nhẹ nhõm.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên trên, trong lòng hơi u ám. Xung quanh đây hình như không còn lối ra nào nữa, lối ra duy nhất đã bị con yêu thú hổ Bất tử cảnh kia ngăn lại rồi.

Nhưng lúc này Diệp Tinh lại cảm thấy rất thoải mái. Hắn an toàn rồi!

“Không biết trong này có gì không nhỉ?”

Diệp Tinh quét mắt nhìn bốn phía, hắn khẽ nhúc nhích rồi bay vào bên trong nham thạch.

Hắn không biết không gian nham thạch nóng chảy này lớn đến mức nào, thậm chí hắn còn không nhìn thấy được khu vực tiếp xúc với vách đá.

“Hả? Dường như có một loại năng lượng rất cuồng bạo?” Diệp Tinh hơi sửng sốt, hắn phát hiện ra được một chút đặc tính của nham thạch.

Năng lượng này xen lẫn ở bên trong nham thạch, cũng không nhiều lắm.

Diệp Tinh đã bay trong thế giới nham thạch này liên tục, thời gian ba ngày trôi qua.

“Không có bất cứ phát hiện nào?” Diệp Tinh nghỉ chân một chút, khẽ lắc đầu.

Hắn đã tìm kiếm mọi ngóc ngách trong nham thạch rồi. Trong lòng Diệp Tinh vẫn mang hy vọng, biết đâu lại tìm được một tấm lệnh bài nào đó ở trong này. Chỉ cần hắn tìm được lệnh bài thì không những có thể rời khỏi không gian này mà còn có thể chiếm được một vị trí trong mười chỗ ngồi đầu tiên.

“Làm sao có thể như thế được chứ? Khu vực này đã xuất hiện hai lệnh bài rồi, làm sao có thể xuất hiện cái thứ ba được?”

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng trong lòng Diệp Tinh vẫn ôm một chút may mắn. Hiền giả vận mệnh đã nói rồi, mười lệnh bài có thể xuất hiện ở bất cứ khu vực nào.

“Tiếp tục tìm!” Diệp Tinh lấy lại tinh thần.

Nói không chừng một lát nữa sẽ lại xuất hiện thêm một lệnh bài chỗ ngồi.

Ong...

Lần này hắn không đi nữa mà dừng lại.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Diệp Tinh sửng sốt một chút, luồng khí lưu màu xám vẫn luôn ổn định trong đầu hắn đột nhiên lại dao động.

“Không có thiên phú để cho mình sao chép, cũng không có bí thuật truyền thừa gì, khí lưu màu xám này đột nhiên dao động như thế, chẳng lẽ là... Bảo vật?” Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Diệp Tinh.
Chương 748 Cung điện cổ xưa 2

Khí lưu màu xám có rất nhiều tác dụng, không chỉ có thể sao chép thiên phú, nâng cao tiềm lực, trợ giúp hắn tiếp nhận truyền thừa mà còn có thể phát hiện được những bảo vật đặc biệt..

Bây giờ có dao động ở khoảng cách xa như vậy, khả năng có bảo vật là rất lớn.

“Đi!” Trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn, thân thể đang không ngừng chìm xuống.

Khí lưu màu xám vô cùng thần bí, có thể khiến cho hắn sinh ra dao động thì chứng tỏ cấp độ của bảo vật này cũng không hề thấp!

Thân thể hắn chìm xuống, dao động của khí lưu màu xám bắt đầu từ từ trở nên mạnh mẽ.

“Khoảng cách này cảm giác khá xa!” Diệp Tinh cảm nhận một chút.

Nơi truyền tới lực hấp dẫn là một khu vực rất xa.

Thân thể Diệp Tinh không ngừng chìm xuống rồi lại chìm xuống.

Thời gian lại trôi qua ba ngày nữa, lúc này Diệp Tinh cũng không biết mình đã đi được khoảng cách bao xa.

“Đó là gì thế?” Rốt cuộc Diệp Tinh cũng tới được một nơi.

Hắn nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức kinh sợ.

Trước mặt hắn là một lớp màng sóng sánh đầy màu sắc.

Bên trong lớp màng đó là một tòa cung điện nguy nga.

Cung điện lặng lẽ đứng sừng sững trong dung nham, được lớp màng ánh sáng bao quanh, vô cùng kỳ dị.

“Một tòa cung điện?” Diệp Tinh tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Ở sâu trong lớp dung nham, không biết ở độ sâu bao nhiêu bỗng nhiên xuất hiện một tòa cung điện, đây là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

“Bên trong có gì nhỉ?” Diệp Tinh tự hỏi.

“Thử xem có đi vào được không!”

Diệp Tinh điều khiến một thanh trường kiếm, chạm vào lớp màng ánh sáng.

Keng...

Lớp màng ánh sáng run run, sau đó thanh kiếm bị ngăn trở lại.

“Trường kiếm không vào được?” Diệp Tinh khẽ cau mày.

Khí lưu màu xám trong đầu hắn cũng đang không ngừng rung động.

Mặc dù không biết cung điện trước mặt có nguy hiểm hay không, nhưng Diệp Tinh vẫn tin tưởng khí lưu màu xám trong đầu mình.

“Đi!”

Bóng dáng của hắn khẽ chuyển động, nhanh chóng tiến tới lớp màng.

Trường kiếm không vào được có rất nhiều nguyên nhân, Diệp Tinh phải thử nghiệm một chút.

Cảm nhận được khí tức sinh mệnh của Diệp Tinh, lớp màng ánh sáng hơi rung lên, sau đó nhanh chóng tách ra hai bên, tòa cung điện dần dần hiện ra trước mắt.

“Vào được rồi?” Diệp Tinh cảm nhận luồng khí tức cổ xưa này, trên mặt nhất thời nở nụ cười.

“Để xem bên trong cung điện có gì nào!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, trực tiếp đi thẳng vào bên trong.

Chính những thứ đồ bên trong cung điện này đã khiến cho khí lưu màu xám sản sinh ra dao động.

“Két!”

Cánh cửa khổng lồ của cung điện mở ra rất dễ dàng, cảnh tượng bên trong lập tức hiện ra trước mắt.

Toàn bộ cung điện nhìn cũng không có nhiều đồ đạc lắm, ở vị trí trung tâm có một hồ nước có đường kính khoảng ba mươi mét, bên trong là một chất lỏng màu đỏ.

Chất lỏng này nhìn giống như nước, không truyền ra dao động nào.

Ngoài ra còn có một tảng đá làm bằng nham thạch cổ xưa, bên trên đặt ba chiếc hộp giống như hộp kim loại.

“Những chiếc hộp này?” Trái tim Diệp Tinh khẽ run lên, hắn nhìn thẳng vào chiếc hộp bên trái.

Lúc này, khí lưu màu xám trong đầu hắn dao động vô cùng mãnh liệt. Diệp Tinh có thể cảm nhận được rõ ràng, thứ khiến cho khí lưu màu xám dao động chính là chiếc hộp kia!

"Xem xem nó là gì?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, tay phải khống chế một thanh trường kiếm, chậm rãi mở cái hộp ra.

Sau khi mở ra, bên trong có một vật phẩm lớn bằng bàn tay, phía trên còn có một bí văn kì dị, vật phẩm giống như chìa khóa xuất hiện.

"Một cái chìa khóa? Là nó khiến cho khí lưu màu xám trong đầu mình dị động?" Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia nghi ngờ.

Tay phải của hắn nắm chặt, chìa khóa xuất hiện trong tay.

Bí văn kỳ bí trên cái chìa khóa này mơ hồ tản ra một cỗ dao động cổ xưa, không biết là truyền lại từ đời nào.

Diệp Tinh nhìn kỹ một chút, nhưng vẫn không có bất kỳ đầu mối nào. Hắn không biết chìa khóa này là cái gì.

Thế nhưng nếu không có gì ngoài ý muốn, chìa khóa này tuyệt đối là bảo vật vô cùng trân quý.

Trong lòng khẽ động, sau đó Diệp Tinh đem cái chìa khóa này thu vào trong nhẫn không gian, sau đó hắn lại nhìn về phía hai cái hộp khác.

Hộp gỗ ngoài cùng bên trái mở ra, một quả cầu xuất hiện trước mắt.

Xoẹt...

Quả cầu dao động, sau đó có một ánh sáng màu trắng tản ra, một màn hình thật lớn xuất hiện trước mắt, trên màn hình còn có rất nhiều tin tức.

\- Luyện thể Man Hoang!

Diệp Tinh nhìn tin tức, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, "Thế mà lại là một bài pháp quyết luyện thể!"

Trong vũ trụ, tu luyện đạo tắc là một cách, ngoài ra còn có các loại phương pháp khác làm cho thực lực trở nên mạnh mẽ, trong đó tu luyện thân thể cũng là một loại trong đó.

Giống như lực chi đại đạo của vũ trụ, hoàn toàn chính là tu luyện thân thể, thân thể cường đại đến cực hạn, vạn pháp bất xâm, cận chiến vô địch, hơn nữa lực sinh mệnh còn cực kỳ ngoan cường!

Nếu cường giả nắm giữ được lực chi đại đạo này, thậm chí một người còn dám chiến đấu với mấy cường giả cùng cấp, thậm chí có thể áp chế bọn họ!

Bởi vì lự chi đại đạo này, vũ trụ xuất hiện rất nhiều phương pháp luyện thể, cho dù không có lĩnh ngộ lực chi đại đạo cũng có thể phát triển thân thể.

\- Phương pháp luyện thể này có vẻ rất mạnh! Diệp Tinh cẩn thận nhìn, trong mắt hơi lộ ra một tia khiếp sợ.

Toàn bộ phương pháp luyện thể chia làm ba phần, phần thứ nhất là giai đoạn trước bất tử cảnh, bộ phận thứ hai là giai đoạn bất tử cảnh, phần thứ ba thậm chí là giai đoạn đạo chủ cảnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK