Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 846 Huyễn cảnh tan vỡ 2

Xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh, mọi người khiếp sợ nhìn A Tháp Mộc.

“Anh trai.” Tiểu Vân sợ hãi nhìn anh mình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Tiểu Vân.” A Tháp Mộc nhìn em gái mình, rồi lại nhìn những người khác, nhẹ nhàng nói: “Tạm biệt.”

“Rắc rắc!” Thế giới trước mặt hắn lập tức vỡ tan tành.

Bao gồm cả cô bé gọi là Tiểu Vân kia... Tất cả đều hóa thành vô số mảnh vỡ.

...

Trước cung điện khổng lồ, chín bậc thang sừng sững, mỗi một bậc thang đều tản ra dao động như sương mù chập chờn, vô cùng kỳ quái.

Lúc này, Diệp Tinh đang đứng trên bậc thang đầu tiên, thân thể hắn hơi run lên, sau đó mở mắt.

“Đây chính là khảo nghiệm huyễn cảnh của thang Cửu giới?” Diệp Tinh hồi tưởng lại quá trình trải qua, trong lòng nghĩ thầm.

Ở trên bậc thang này, hắn đã bước vào một thế giới mới, còn trở thành A Tháp Mộc.

Giấc mơ một trăm năm hóa thành quá trình mười lăm năm trưởng thành của A Tháp Mộc.

Bây giờ nhớ lại, những tình cảnh đó vẫn còn rành rành trước mắt, giống như tất cả đều là thật.

“Nếu như vừa rồi mình không phát hiện được mình đang ở trong huyễn cảnh, A Tháp Mộc bị sói lưng bạc đầu đàn giết chết thì có phải mình sẽ thất bại không?”

Diệp Tinh suy nghĩ một chút, nhưng trong mắt hắn lại không có bất cứ sợ hãi nào.

Hắn hơi điều chỉnh lại tâm trạng một chút, sau đó nhanh chóng bước lên bậc thang thứ hai.

“Wa, anh ơi, mới ba ngày mà anh Diệp Tinh đã bước lên bậc thang thứ hai rồi.” Cách đó không xa, Viên Viên nhìn tình cảnh trước mắt, vui vẻ nói.

“Ừ.” Húc Hồn khẽ gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về thang Cửu giới.

Mà những người ở xung quanh cũng đang chú ý tới nơi này.

“Khả năng chống lại huyễn cảnh của Diệp Tinh khá mạnh, căn cứ theo biểu hiện của hắn khi mới bắt đầu gia nhập thành Thời Không, ta còn tưởng hắn sẽ không trụ được bậc thang đầu tiên.”

“Nếu huyễn cảnh của Diệp Tinh có thiếu sót thì thành Thời Không chắc chắn cũng sẽ tiến hành huấn luyện để lấp đầy những thiếu sót này. Thế nên chuyện năng lực ngăn cản huyễn cảnh của hắn tăng lên cũng là chuyện rất bình thường.”

“Đúng vậy, độ khó của các thế giới của thang Cửu giới tăng dần theo độ cao, vượt qua bậc đầu tiên thì dễ dàng, nhưng càng về sau sẽ càng khó.”

“Xem tiếp đi, ta cảm thấy Diệp Tinh đại khái có thể đi được tới bậc thứ tư.”

Rất nhiều cường giả Bất tử cảnh đang tiến hành bàn luận, ánh mắt đều tập trung hết lại phía này.

“Thông qua bậc đầu tiên rồi?”

Ở sâu bên trong cung điện, một người phụ nữ có gương mặt vô cùng xinh đẹp mở mắt ra.

Là đại đạo chi chủ, sự tồn tại vô cùng cổ xưa của nhân loại, tất nhiên bà ta sẽ không ở trong đại điện cùng những người kia theo dõi Diệp Tinh bước lên thang Cửu giới.

Nhưng bà ta vẫn để ý một chút tới chuyện này.

Mặc dù vậy, sắc mặt của đạo chủ Quang Huyên vẫn bình tĩnh như vậy, không có bất cứ sự dao động nào.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua, tiếp theo, Diệp Tinh tiếp tục tiến vào những thế giới khác.

Ở bậc thang thứ hai, hắn trở thành con trai của một thành chủ, nhưng đến năm mười tuổi thì thành trì bị diệt, mười năm sau hắn trở về trả thù, trong lúc chiến đấu thì phá tan huyễn cảnh.

Bậc thang thứ ba...

Diệp Tinh lần lượt trải qua từng thế giới, dưới ánh mắt của mọi người mà không ngừng thông qua từng bậc thang.

Mọi người nhìn Diệp Tinh, ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

“Khả năng phá vỡ huyễn cảnh của Diệp Tinh mạnh mẽ như thế cơ à?”

“Hắn đã bước được đến bậc thứ tám rồi.”

“Thật không thể tin được, trước kia cũng có rất nhiều người bước lên thang Cửu giới, nhưng bước được đến bậc thứ tám thì có không quá mười người.”

“Cho dù là người chuyên tu luyện đại đạo huyễn cảnh cũng không nhất định có được thành tích như vậy.”

Tất cả mọi người đang chú ý đến thang Cửu giới đều vô cùng ngạc nhiên.

Phải biết rằng Diệp Tinh có thiên phú rất mạnh, nhưng năng lực huyễn cảnh lại hơi yếu. Thế nên khi so sánh Diệp Tinh và Hỗn Vũ thì mọi người đều cảm thấy thiên phú của Diệp Tinh mạnh hơn Hỗn Vũ một chút, nhưng năng lực tổng hợp thì Hỗn Vũ lại cao hơn.

Dù sao thì Hỗn Vũ cũng không có khuyết điểm rõ ràng, nhưng không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà năng lực huyễn cảnh của Diệp Tinh lại mạnh như thế.

“Tốt quá rồi, anh! Bây giờ chỉ còn một bậc thang nữa thôi.” Viên Viên hoan hô.

Ánh mắt Húc Hồn cũng tràn đầy vẻ sung sướng, anh ta cũng mừng thay cho Diệp Tinh.

Mà ở sâu trong cung điện, gương mặt đạo chủ Quang Huyên lúc này cũng phát sinh một chút thay đổi.

“Làm sao có thể?” Chỉ một tên tiểu tử Hư không cảnh mà có thể bước tới bậc thứ tám của thang Cửu giới!”

Tất nhiên bà ta biết được độ khó của thang Cửu giới.

Phải biết rằng, bây giờ Diệp Tinh mới chỉ tu luyện được một trăm năm, do dù hắn có thiên phú nghịch thiên thì cũng không thể nào nghịch thiên đến mức này được.

“Chẳng lẽ Diệp Tinh có gì đó đặc biệt?” Đạo chủ Quang Huyên nghĩ thầm.

“Hả?” Bà ta đột nhiên nhìn về một nơi.

Trên bậc thang thứ tám, Diệp Tinh mở mắt.

“Phù! Càng lúc càng gay cần!” Diệp Tinh thở ra một hơi, điều chỉnh lại trạng thái của mình.

Thế giới huyễn cảnh giống y như thế giới thực, ảnh hưởng rất lớn đến hắn.

Ngay cả khi hắn có thể thành công thoát ra ngoài thì vẫn bị thế giới huyễn cảnh ảnh hưởng, lúc đầu hắn sẽ thường không phân biệt được đâu là thế giới thực đâu là thế giới huyễn cảnh.

Thế nên, nếu hắn bước lên thang Cửu giới thất bại thì sẽ tạo thành một ảnh hưởng rất lớn với bản thân hắn, thậm chí không có cách nào thoát ra được khỏi thế giới huyễn cảnh, việc tu luyện cũng sẽ rơi vào đình trệ.
Chương 847 Thông qua

“Bậc thang cuối cùng!”

Diệp Tinh nghỉ ngơi khoảng một phút, loại bỏ tất cả những ảnh hưởng, hoàn toàn phục hồi lại tinh thần.

Hắn nhìn bậc thang trước mặt, nhanh chóng tiến lên.

“Bước lên bậc thang thứ chín rồi!”

“Không biết có vượt qua được không?”

“Nếu như Diệp Tinh có thể vượt qua thì thực sự là một kỳ tích!”

“Đúng vậy, một kỳ tích không thể nào tưởng tượng được. Kỳ tích được tạo ra từ một thiên tài không hề tinh thông huyễn cảnh!”

Ánh mắt mọi người đều ngập tràn vẻ khiếp sợ.

Trong lịch sử, chỉ có một người chân chính vượt qua thang Cửu giới, xác suất thực sự vô cùng thấp. Thế nên cho dù có không ít người cảm thấy hứng thú với thang Cửu giới nhưng cũng không dám thử nghiệm.

Bởi vì thất bại là sẽ ảnh hướng đến quá trình tu luyện của bản thân.

“Nhất định phải thành công đấy nhé!”

Cách đó không xa, Húc Hồn và Viên Viên nắm chặt tay, âm thầm cổ vũ cho Diệp Tinh.

Đến cả đạo chủ Quang huyên cũng đang chú ý tới hắn.

Trên bậc thang, vẻ mặt của Diệp Tinh lộ ra một chút chật vật giằng co, điều này cho thấy hắn đang chìm đắm trong thế giới huyễn cảnh.

Thời gian trôi qua rất nhanh, một ngày... hai ngày...

Mười ngày!

Diệp Tinh đứng suốt mười ngày, không thành công, cũng không thất bại.

“Vẫn còn kiên trì à?” Đạo chủ Quang Huyên nhìn Diệp Tinh, khẽ cau mày.

Thế giới huyễn cảnh thứ chín có độ khó lớn nhất, trước đây đã có năm thiên tài tinh thông huyễn cảnh đã phải dừng bước ở bậc thang này.

Ong...

Mọi người đang quan sát, bỗng nhiên nhìn thấy một dao động kỳ lạ thoáng qua bậc thang thứ chín.

“Làm sao có thể như thế được?”

Đạo chủ Quang huyên cảm nhận được sự dao động này. Bà ta nhất thời không giấu được vẻ ngạc nhiên.

Lúc này, trên bậc thang thứ chín, Diệp Tinh mở mắt ra.

Đôi mắt hắn tràn đầy vẻ mệt mỏi, linh hồn cũng mệt mỏi, nhưng gương mặt lại vô cùng vui mừng.

“Thành công!”

Hắn đã thành công vượt qua thế giới thứ chín.

Nhưng nhớ lại những chuyện vừa mới trải qua, trong lòng Diệp Tinh vẫn có một tia sợ hãi.

“Suýt chút nữa đã thất bại rồi.”

Trong thế giới huyễn cảnh, hắn sắp bị giết chết, lực sinh mệnh chỉ còn lại 1%. Nếu như hắn bị giết có nghĩa là thất bại, nhưng may mà đến thời khắc cuối cùng hắn đã nhận ra.

Nếu như chậm hơn một giây nữa thôi là hắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ.

Diệp Tinh cảm thấy may mắn vì chỉ có chín thế giới huyễn cảnh, nếu như thêm một thế giới nữa với độ khó cao hơn thì hắt không thể làm gì được.

Cảm thụ linh hồn của mình một chút, Diệp Tinh thở phào nhẹ nhõm.

Đạo chủ Quang Huyên nghĩ không sai, Diệp Tinh quả thật có điều đặc biệt, đó là linh hồn của hắn rất mạnh. Mặc dù là ở Hư không cảnh nhưng linh hồn của hắn lại có thể tương đương với cường giả Bất tử cảnh.

Có một linh hồn cường đại làm nền tảng, cuối cùng Diệp Tinh đã bước qua được toàn bộ thang Cửu giới!

Bóng người lay động, hắn lập tức xuất hiện dưới đất bằng.

“Thông qua!”

“Thực không thể nào tin được, thực lực Hư không cảnh mà có thể thông qua thang Cửu giới? Đúng là phải ghi vào sử sách.”

“Chúng ta đã được chứng kiến kỷ lục này.”

Rất nhiều người là cường giả Bất tử cảnh, lúc này đều nhìn chằm chằm vào Diệp Tinh, ánh mắt không thể tin được.

Lúc trước bọn họ còn nói Diệp Tinh cùng lắm chỉ đi được đến bậc thứ tư.

“Anh, anh Diệp Tinh đã thông qua rồi!” Viên Viên hào hứng.

“Ừ, Diệp Tinh rất mạnh!” Húc Hồn cũng cười.

Ong...

Một dao động lóe lên, sau đó đạo chủ Quang Huyên xuất hiện.

“Bái kiến đạo chủ Quang Huyên!” Diệp Tinh thấy người đến thì cung kính chào hỏi.

Người phụ nữ có mái tóc dài màu xanh da trời nhìn Diệp Tinh, lãnh đạm nói: “Diệp Tinh, ta không ngờ ngươi thực sự có thể thông qua được thang Cửu giới.”

Diệp Tinh ngẩng đầu lên nhìn bà ta, trên mặt đầy vẻ mong đợi.

Nhìn vẻ mặt Diệp Tinh, đạo chủ Quang Huyên biết hắn đang mong đợi điều gì, bà ta nói thẳng: “Nếu như ngươi đã thông qua được khảo nghiệm thì ta sẽ cứu chữa cho vợ ngươi, ngươi đợi nữa tiếng là được.”

“Cảm ơn đạo chủ Quang Huyên!” Diệp Tinh nhất thời vô cùng kích động.

“Chờ đi.” Đạo chủ Quang Huyên không nói thêm gì, bóng dáng nhanh chóng biến mất.

“Tốt quá rồi!”

Diệp Tinh vô cùng sung sướng, chỉ cần chờ thêm nửa tiếng nữa là Lâm Tiểu Ngư sẽ hoàn toàn bình phục.

Mọi áp lực trong lòng hắn cũng nhanh chóng biến mất.

Diệp Tinh nhìn về phía xa, thấy mấy người Viên Viên đang không ngừng vẫy tay với mình.

“Waaa, anh Diệp Tinh, anh thật lợi hại! Trong lịch sử mới chỉ có một người đi được hết chính bậc thang Cửu giới thôi, anh là người thứ hai.” Viên Viên líu ríu nói.

Húc Hồn cũng nhìn Diệp Tinh, mỉm cười: “Chúc mừng ngươi, Diệp Tinh.”

“Cảm ơn.” Diệp Tinh nhìn những người trước mặt, chân thành nói cảm ơn.

Lần này Húc Hồn và Viên Viên giúp đỡ hắn rất nhiều, phần ân tình này hắn sẽ nhớ mãi trong lòng.

“Gọi điện thoại cho cha mẹ.” Diệp Tinh và mọi người nói vài câu, sau đó mở đồng hồ đeo tay.

Từ khi hắn vào thanh Cửu giới đến nay đã là mấy tháng, có không ít cuộc gọi nhỡ.

“Cha, mẹ, con đã hoàn thành khảo nghiệm rồi, đạo chủ Quang Huyên đã đồng ý ra tay.”

“Nửa tiếng nữa là Tiểu Ngư có thể bình phục, đến lúc đó con sẽ đưa cô ấy trở về.”

Diệp Tinh báo tin vui cho gia đình.

...
Chương 848 Nguyên mẫu thế giới!

Lâm Tiểu Ngư nằm trên một chiếc giường đá trong cung điện, rõ ràng đang lâm vào trạng thái hôn mê.

Đạo chủ Quang Huyên đứng trước người Lâm Tiểu Ngư, vung tay một cái, một luồng sáng lập tức bao quanh lấy cô.

Luồng sáng lập tức nổi lên những dao động lơ lửng,biến thành những hạt nhỏ chậm rãi tiến vào cơ thể Lâm Tiểu Ngư.

Chưa tới vài giây, những hạt nhỏ này lại bay ra, lúc này còn mang theo cả một vết màu đen.

“Xà ảnh độc này thật lạ, trước kia ta cũng chỉ gặp một lần biến dị, không ngờ lần biến dị này lại phức tạp như thế.” Đạo chủ Quang Huyên nói thầm.

Trên thực tế, trước khi Diệp Tinh bước lên thang Cửu giới thì bà ta đã điều tra về Xà ảnh độc này rồi, thế nên vừa rồi mới nói là nửa tiếng.

Tất nhiên, thời gian này cũng không phải thuận miệng nói ra.

Cho dù Xà ảnh độc biến dị có phức tạp như thế nào đi nữa thì dựa vào năng lực của bà ta thì nửa tiếng là đủ để giải độc rồi.

Những hạt nhỏ màu trắng lơ lửng trong không khí, không ngừng tiêu trừ chất độc của Xà ảnh độc ra khỏi cơ thể Lâm Tiểu Ngư. Những hạt nhỏ màu trắng này là bảo vật trân quý do bà ta chế tạo ra, hao phí hơn một ngàn loại dược thảo và linh quả mới làm ra được.

Ong...

Hai mươi mấy phút trôi qua, vết đen trên làn da của Lâm Tiểu Ngư cuối cùng cũng biến mất hoàn toàn.

“Chữa trị thành công.” Đạo chủ Quang Huyên thu hồi những hạt màu trắng kia lại.

“Thân thể đang khôi phục?”

Sau khi loại bỏ chất độc của Xà ảnh độc biến dị, sinh mệnh của Lâm Tiểu Ngư bắt đầu dần dần khôi phục. Bên trong Lâm Tiểu Ngư tỏa ra một làn dao động kỳ dị, chậm rãi thay đổi thân thể Lâm Tiểu Ngư.

Nhưng làn sóng dao động này vô cùng mở mịt, cho dù là người mạnh mẽ như đạo chủ Quang Huyên cũng không phát hiện được ra.

“Diệp Tinh có thiên phú vô cùng mạnh mẽ, ngay cả năng lực cản phá huyễn cảnh cũng mạnh đến như thế, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.” Đạo chủ Quang Huyên trầm ngâm nói.

Tất nhiên là bà ta biết độ khó của các bậc thang Cửu giới.

Nhưng cũng chỉ là hơi ngạc nhiên một chút thôi, chứ không có gì là kinh sợ quá nhiều cả.

“Quang Huyên!”

Đạo chủ Quang Huyên đang chờ Lâm Tiểu Ngư bình phục thì đột nhiên có một giọng nói vang lên.

Vút!

Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện trong cung điện.

Đây là một người phụ nữ mặc áo giáp màu đỏ, người này có thân hình tương tự như người trái đất, nhìn qua khoảng chừng ba mươi tuổi. Trên gương mặt có những đường bí văn màu vàng, tóc buông xõa, trên trán có hai chiếc sừng.

Người phụ nữ này có tướng mạo bình thường, nhưng khi bà ta xuất hiện thì không gian xung quanh cũng dường như biến đổi.

Giống như là người phụ nữ này chính là quy tắc của khu vực này!

Nhìn thấy người này xuất hiện, đạo chủ Quang Huyên hơi sửng sốt một chút, sau đó gương mặt lập tức lộ ra vẻ kính cẩn, hơi cong thân thể nói: “bái kiến sư phụ!”

“Quang Huyên, không cần đa lễ.” Người phụ nữ bình tĩnh nói.

“Sư phụ, sao người lại tới đây? Người tới mà cũng không nói cho con biết để con đích thân đi nghênh đón.” Trên mặt đạo chủ Quang huyên tràn đầy vẻ vui mừng, sắc mặt cũng không còn lạnh lùng như cũ.

Sự vui mừng xuất phát từ trong lòng.

Hồi bà ta chưa đạt tới Bất tử cảnh đã được người phụ nữ trước mặt thu làm đệ tử, sau vô số năm tháng, tình cảm của hai người sâu đậm đến mức nào chứ?

Người phụ nữ kia nghe thế thì mỉm cười: “Vi sư chỉ là có chút chuyện đi ngang qua nơi này, làm xong việc thì tiện đường tới thăm con một chút.”

“Hả?” Người này đang nói thì đột nhiên nhìn về phía giường đá.

“Sư phụ, cô gái này bị nhiễm độc Xà ảnh độc biến dị, con đang giải độc cho cô ấy.” Đạo chủ Quang Huyên thấy sư phụ mình đang nhìn chằm chằm Lâm Tiểu Ngư thì vội vàng giải thích.

Nhưng người phụ nữ này hình như không nghe được. Bà ta vung tay lên, sau đó bốn dao động kỳ lạ phát ra từ người Lâm Tiểu Ngư, những dao động nào đan xen, giống như đang từ từ dung hợp lại.

“Nguyên mẫu thế giới? Hóa ra là nguyên mẫu thế giới?”

Người phụ nữ kia cảm nhận những dao động kia một chút, sau đó sắc mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên vô cùng.

Nhưng sau sự ngạc nhiên đó thì chính là sự vui vẻ.

“Sư phụ, đây là nguyên mẫu thế giới?” Lúc này, đạo chủ Quang Huyên cũng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.

Tất nhiên bà ta cũng biết nguyên mẫu thế giới đại diện cho điều gì.

“Nguyên mẫu thế giới ban đầu được hình thành bởi vì một số nhân tố trong lúc vô tình đã tạo ra, xác suất rất thấp, toàn vũ trụ cộng lại cũng không có được mấy người.”

Người phụ nữ nở nụ cười: “Quang Huyên, con chuẩn bị có thêm một tiểu sư muội rồi.”

Bà ta nắm chặt tay phải. Ngay sau đó, Lâm Tiểu Ngư liền bay đến trước mặt bà ta.

“Chúc mừng sư phụ lại có thêm một đồ đệ!” Đạo chủ Quang Huyên nhanh chóng chúc mừng.

“Đúng rồi, cô ấy có lai lịch như thế nào?”

Đạo chủ Quang Huyên nghe sư phụ hỏi thì không dám do dự, nhanh chóng trả lời: “Sư phụ, đây là Lâm Tiểu Ngư, là vợ của thiên tài tuyệt thế Diệp Tinh của thành Thời Không. Lần này Lâm Tiểu Ngư bị trúng độc của Xà ảnh độc, thế nên Diệp Tinh đưa cô ấy tới tìm con chữa trị.”

“Diệp Tinh? Chính là tiểu thiên tài giai đoạn này?” Người phụ nữ gật đầu, không có cảm xúc gì.

Bà ta vung tay lên: “Bây giờ Lâm Tiểu Ngư sẽ đi theo ta một trăm triệu năm, viên tinh thạch Khắc Vân này coi như là bồi thường cho hắn.”

Phân phó xong xuôi, người phụ nữ vung tay phải lên, bà ta và Lâm Tiểu Ngư lập tức biến mất.

“Tinh thạch Khắc Vân.”

Một viên đá bằng nắm tay xuất hiện trước mặt đạo chủ Quang Huyên.

“Nguyên mẫu thế giới thực sự đã xuất hiện.” Đạo chủ Quang Huyên cảm thán.

Nhưng bà ta cũng không quan tâm được nhiều, Diệp Tinh vẫn còn đang chờ tin ở ngoài.
Chương 849 Cảnh giới Thánh Hoàng! 1

Bên ngoài cung điện, Diệp Tinh đang chờ đợi vô cùng nôn nóng.

“Đã hai mươi mấy phút rồi, lát nữa là Tiểu Ngư có thể đi ra.” Diệp Tinh âm thầm chờ đợi.

Trái tim Diệp Tinh giống như một chiếc tàu lượn qua khe núi, không ngừng phập phồng lên xuống.

Nhưng kết quả cuối cùng rất tốt.

Vút!

Trong hư không xuất hiện một dao động chập chờn, sau đó người phụ nữ có mái tóc màu xanh da trời xuất hiện.

“Đạo chủ Quang Huyên!” Nhìn thấy người phụ nữ này, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ vẻ vui mừng, vô cùng cung kính chào hỏi.

Bây giờ thời gian đã là gần nửa tiếng, đạo chủ Quang Huyên đi ra chứng tỏ Lâm Tiểu Ngư đã bình phục.

“Diệp Tinh,tinh thạch Khắc Vân này cho ngươi.” Đạo chủ Quang Huyên nhìn Diệp tinh. Bà ta không nói gì tiếp, yên lặng vung tay lên, một viên đá màu tím lập tức xuất hiện.

“Tinh thạch Khắc Vân?” Diệp Tinh nhìn thấy viên tinh thạch này thì hơi sửng sốt một chút.

Hắn biết viên đá trước mặt.

Tinh thạch Khắc Vân là một tinh thạch vô cùng trân quý, có thể liệt vào hàng vô cùng quý hiếm.

Nó có một tác dụng, sau khi luyện hóa dung nhập nó vào thân thể thì sức mạnh phòng thủ của bản thân sẽ tăng lên một cách đáng kinh ngạc. Nếu như bây giờ Diệp Tinh luyện hóa nó thì cho dù cường giả Bất Tử cảnh muốn giết hắn cũng là chuyện vô cùng khó khăn, có viên tinh thạch này có nghĩa là thân xác hắn có thể tiến tới trình độ của Bất tử cảnh.

Tất nhiên là chỉ đạt được khả năng phòng ngự mà thôi, chứ không có lực công kích, thứ này có tác dụng giống như áo giáp Bạch Nguyên.

Một viên đá chỉ to bằng nắm tay nhưng có thể khiến khả năng phòng ngự toàn thân của Diệp Tinh tăng lên đáng kể.

Hơn nữa, loại đá này không bị tổn hại gì, cho dù bị đánh tan thì cũng có thể tiếp tục ngưng tụ lại lần nữa.

Ở trong kho bảo vật của thành Thời Không cũng có tin tức về loại bảo vật này, chỉ là không có hàng tồn kho mà thôi. Thành Thời Không còn ra giá mua lại nó, dùng một triệu điểm thời không để mua một gram.

Viên tinh thạch Khắc Vân trước mắt phải nặng ít nhất mười cân, giá trị phải trên dưới mười tỷ điểm thời không!

Cho dù Diệp Tinh không cần thì cũng có thể trực tiếp bán cho thành Thời Không, như thế sẽ đổi được số điểm kếch xù, trân quý biết bao.

Nhưng Diệp Tinh lại chẳng cảm thấy sung sướng gì, hắn nhanh chóng hỏi: “Đạo chủ Quang huyên, tại sao lại cho tôi tinh thạch Khắc Vân? Vợ tôi đâu?”

Hắn chưa từng nghe nói tham gia khảo nghiệm thang Cửu giới thì sẽ có phần thưởng.

Đạo chủ Quang Huyên nhìn Diệp Tinh, lãnh đạm nói: “Diệp Tinh, vợ của ngươi Lâm Tiểu Ngư đã gặp được một cơ duyên lớn, một đại nhân vật đã thu nhận cô ấy làm đồ đệ rồi. Một trăm triệu năm tiếp theo, Lâm Tiểu Ngư sẽ đi với đại nhân vật này, tinh thạch Khắc Vân coi như là đồ bồi thường cho ngươi. Ngươi trở về đi, một trăm triệu năm sau lại tới.”

Bùm!

Những lời của đạo chủ Quang Huyên lọt vào trong tai Diệp Tinh chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang.

“Cơ duyên lớn? Đại nhân vật thu nhận làm đồ đệ? Đại nhân vật là ai?” Trong đầu hắn lập tức xuất hiện biết bao câu hỏi.

Người được đạo chủ Quang Huyên gọi là đại nhân vật chắc chắn có thân phận không tầm thường.

“Đạo chủ Quang Huyên, tôi muốn gặp vợ tôi.” Diệp Tinh vội vàng nói.

“Không cần, bây giờ Lâm Tiểu Ngư đã được vị đại nhân vật kia đưa đi rồi, không còn ở nơi này nữa. Hơn nữa, bây giờ Lâm Tiểu Ngư cũng sẽ không gặp bất kỳ ai.” Đạo chủ Quang Huyên lãnh đạm nói.

“Được rồi, ta sắp bế quan, ngươi mau đi đi.”

Nói xong, đạo chủ Quang Huyên cũng nhanh chóng biến mất.

“Đạo chủ Quang Huyên...” Diệp Tinh còn muốn nói thêm điều gì, nhưng người đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa, bà ta không hề quan tâm đến Diệp Tinh.

“Một trăm triệu năm, tu luyện một trăm triệu năm?”

Diệp Tinh siết chặt nắm đấm, ánh mắt nóng lên.

Hắn và Lâm Tiểu Ngư tu luyện đến bây giờ mới được bao nhiêu năm cơ chứ? Chỉ là một trăm ba mươi năm, thế mà bây giờ con số đã lên đến hàng trăm triệu!

Như vậy có nghĩa là hắn phải chờ một trăm triệu năm nữa mới có thể gặp lại Lâm Tiểu Ngư?

Diệp Tinh liên tục ấn đồng hồ đeo tay, nhưng Lâm Tiểu Ngư không đáp lại.

“Phải làm thế nào đây?” Diệp Tinh hơi nóng nảy.

Nhưng bây giờ cửa đã đóng chặt rồi, hắn căn bản không vào trong được, cũng không còn những tin tức nào khác.

Diệp Tinh nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó phản ứng lại rất nhanh, hắn lập tức ấn xuống.

Chưa tới một giây sau, bóng dáng của đạo chủ Lăng Hằng xuất hiện.

“Diệp Tinh, mọi chuyện thế nào rồi? Lâm Tiểu Ngư đã bình phục hoàn toàn chưa?”Đạo chủ Lăng Hằng cười hỏi.

Lúc trước Diệp Tinh liên lạc với ông ta cũng đã báo cáo tình hình bên này, đạo chủ Lăng Hằng cũng vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ khi biết Diệp Tinh đã thông qua thang Cửu giới.

“Thầy, chắc là Tiểu Ngư đã được chữa khỏi rồi, nhưng mà vừa rồi đạo chủ Quang Huyên nói với con là Tiểu Ngư được một đại nhân vật coi trọng nên đã thu nhận làm đồ đệ, còn đưa cô ấy đi cùng nữa. Đạo chủ Quang Huyên nói xong thì rời đi, bây giờ cung điện cũng bị đóng cửa rồi, con không gặp được đạo chủ Quang Huyên, không hỏi được thêm thông tin gì cả.” Diệp Tinh vội vàng nói.

Đạo chủ Lăng Hằng nghe thế thì hơi nhíu mày: “Được một vị đại nhân vật thu nhận làm đồ đệ?”

Theo ý kiến của đạo trưởng Lăng Hằng, mặc dù thiên phú của Lâm Tiểu Ngư rất mạnh, nhưng nếu muốn so với Diệp Tinh thì còn kém xa. Ông ta biết rõ thực lực của đạo chủ Quang Huyên như thế nào, người được đạo chủ Quang Huyên gọi là đại nhân vật chắc chắn có lai lịch không nhỏ.

Nhưng mà đại nhân vật như vậy sao lại phải thu nhận Lâm Tiểu Ngư làm đệ tử cơ chứ? Điều này khiến ông ta cảm thấy hơi khó hiểu.
Chương 850 Cảnh giới Thánh Hoàng! 2

“Diệp Tinh, ngươi không cần lo lắng, vi sư sẽ giúp con đi hỏi xem tình hình cụ thể thế nào.” Đạo chủ Lăng Hằng nhìn thấy đệ tử của mình căng thẳng như thế thì trực tiếp nói.

“Cảm ơn thầy.” Diệp Tinh vội vàng nói lời cảm ơn.

Đạo chủ Quang Huyên cho dù không quan tâm đến hắn thì cũng phải nể mặt đạo chủ Lăng Hằng.

“Rốt cuộc vị đại nhân vật kia là ai? Đưa Tiểu Ngư đi đâu rồi?” Diệp Tinh vẫn không ngừng suy nghĩ về vấn đề này.

Gương mặt hắn tràn đầy lo lắng, nhưng cũng chẳng có biện pháp nào cả, chỉ có thể từ từ chờ đợi.

...

Trong cung điện khổng lồ, người phụ nữ có mái tóc dài màu xanh da trời đang đứng lặng lẽ ở đó.

“Hả?” Bỗng nhiên bà ta nhíu mày một cái, ấn mở đồng hồ đeo tay.

Bóng dáng của đạo chủ Lăng Hằng lập tức xuất hiện.

“Lăng Hằng, ông tới đây vì chuyện đồ đệ của ông à?” Đạo chủ Quang Huyên nhìn đạo chủ Lăng Hằng.

Đạo chủ Lăng Hằng gật đầu: “Đồ đệ này của ta rất quan tâm vợ mình. Quang Huyên, rốt cuộc là ai đã thu nhận Lâm Tiểu Ngư làm đồ đệ? Bây giờ Lâm Tiểu Ngư đang ở đâu?”

“Để ta nói cho ông biết.” Quang Huyên nhẹ nhàng: “Người thu nhận Lâm Tiểu Ngư là đồ đệ chính là sư phụ của ta- thánh hoàng Vũ Mặc.”

Đạo chủ Lăng Hằng nghe thấy thế thì vẻ mặt vô cùng khiếp sợ: “Thánh... Thánh hoàng Vũ Mặc?”

Ông ta chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.

Đạo chủ Lăng Hằng là đại đại chi chủ vô cùng cường đại, thực lực không kém gì đạo chủ Quang Huyên, thế nên đạo chủ Quang Huyên mới cho ông ta chút mặt mũi.

Nhưng ông ta chỉ có thể so sánh với đạo chủ Quang Huyên thôi, làm sao có thể so sánh với sư phụ của bà ta chứ? Sư phụ của bà ta là người mạnh mẽ như thế nào?

Đó mới là cường giả đỉnh cấp chân chính của nhân tộc, là người đứng đầu cả vũ trụ.

Cảnh giới Thánh Hoàng, cảnh giới đứng đầu!

Mà Thánh hoàng được vũ trụ gọi là thánh, thậm chí còn có thể sáng tạo ra được cả một thế giới!

Đây là một sự tồn tại thực lực ngút trời, cho dù bước đi trong vũ trụ cũng không cần phải sợ hãi!

Đạo chủ Lăng Hằng chỉ cảm thấy trái tim run lên.

Thánh hoàng Vũ Mặc là một trong ba người nắm quyền cai trị điện Hồn Thiên- thánh địa của nhân tộc, quyền thế ngút trời, tồn tại vô số năm tháng.

Cho dù là đại đạo chi chủ hay chúa tể thế giới đứng trước mặt bọn họ cũng chỉ có thể run rẩy.

Nhân tộc đã nhiều năm không xuất hiện đại đạo chi chủ hay chúa tể thế giới chứ đừng nói đến cường giả bậc Thánh hoàng!

Mỗi một vị Thánh hoàng đều là trụ cột của nhân tộc!

“Thánh hoàng Vũ Mặc thu nhận Lâm Tiểu Ngư làm đồ đệ?” Đạo chủ Lăng Hằng suy nghĩ.

Ông ta bỗng nhiên biến sắc, nhìn đạo chủ Quang Huyên nói: “Nếu như vậy thì chẳng phải là trong vòng một trăm triệu năm nữa Lâm Tiểu Ngư không liên lạc được với bất cứ người nào? Cũng không gặp được đồ đệ của ta?”

“Lăng Hằng, sư phụ ta thu nhận Lâm Tiểu Ngư làm đồ đệ, đây là một cơ duyên mà những người khác cầu mong cũng không được đâu.”

Đạo chủ Quang Huyên nhẹ giọng nói: “Tiếp xúc với thế giới bên ngoài rất dễ phân tâm, nếu đã muốn tu luyện thì chuyên tâm tư luyện là tốt nhất, đây cũng là quy tắc của sư phụ. Một trăm triệu năm thôi mà, sau một trăm triệu năm nữa là Diệp Tinh có thể gặp lại Lâm Tiểu Ngư.”

“Ông có thể về nói cho đồ đệ của ông biết, quy tắc của sư phụ ta sẽ không thay đổi vì bất cứ ai!”

Đạo chủ Lăng Hằng trầm mặc mấy giây, sau đó cuộc gọi kết thúc.

Ông ta biết mình có nói gì đi nữa cũng không thể thay đổi được.

...

“Không biết thầy nói chuyện thế nào rồi?” Trong cung điện khổng lồ, Diệp Tinh đang lo lắng chờ tin.

“Đinh!”

Đồng hồ đeo tay của Diệp Tinh kêu lên, hắn không chút do dự, nhanh chóng ấn mở.

“Thầy, thế nào rồi?” Diệp Tinh nhìn bóng dáng thầy mình, lập tức hỏi.

“Diệp Tinh.” Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử mình, nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

Từ trước ông ta đã biết đệ tử của mình rất quan tâm Lâm Tiểu Ngư.

Diệp Tinh nhìn rõ vẻ mặt của đạo trưởng Lăng Hằng thì trong lòng nhất thời xuất hiện một dự cảm xấu.

“Diệp Tinh, ta hiểu được mọi chuyện như thế nào rồi. Lâm Tiểu Ngư đã được một vị đại nhân vật thu nhận làm đệ tử, người đó chính là thánh hoàng Vũ Mặc.”

Đạo chủ Lăng Hằng vẫn quyết định nói cho hắn biết.

“Thánh hoàng Vũ Mặc?” Diệp Tinh lộ vẻ nghi hoặc.

“Diệp Tinh.” Dường như nhìn ra được sự nghi ngờ của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng giải thích: “Cảnh giới sau Đạo chủ cảnh chính là Thánh hoàng cảnh, mà thánh hoàng Vũ Mặc chính là sự tồn tại đứng đầu!”

“Cái gì?” Diệp Tinh nghe xong thì vô cùng khiếp sợ.

Cảnh giới cao nhất mà hắn biết chỉ là đại đạo chi chủ, còn không biết gì về cảnh giới phía sau.

Theo những gì đạo chủ Lăng Hằng nói thì thành hoàng Vũ Mặc này còn vượt qua cả đại đạo chi chủ?

“Tiểu Ngư làm sao có thể...” Diệp Tinh không tài nào hiểu nổi, tại sao một người vĩ đại như vậy lại bỗng nhiên thu nhận Lâm Tiểu Ngư làm đồ đệ chứ?

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, tiếp tục nói: “Thánh hoàng Vũ Mặc là cường giả chân chính đứng đầu nhân tộc chúng ta, bà ấy cũng là sư phụ của đạo chủ Quang Huyên. Bây giờ bà ấy đã dẫn Lâm Tiểu Ngư vào trong Vũ Mặc giới rồi.”

“Vũ Mặc giới? Thầy, đó là nơi nào thế? Để con đi tìm Tiểu Ngư.” Diệp Tinh vội vàng nói.

Nghe tên thì có vẻ như là tên của một vị diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK