Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1166 Huyễn tộc

Đây là bảo vật dùng một lần cực kỳ trân quý, nổ hai quả, thậm chí trực tiếp tiêu hao hai mươi tỷ điểm Thời Không của Diệp Tinh.

"Haha, đại đạo chi chủ tộc Hạt Nguyên, ta cũng không phiền ngươi ra tay nữa." Diệp Tinh cười to nói, thân ảnh hắn lay động, lập tức bay về phía khe nứt khổng lồ.

Thấy vậy, sắc mặt đạo chủ Xích Diễm khẽ thay đổi, nói: "Cường giả huyễn tộc, ngươi dám tiến vào bên trong khe nứt hỗn độn ư?"

Trong tiếng quát tức giận của ông ta, nhưng Diệp Tinh xông vào trong đó không do dự chút nào.

Trơ mắt nhìn Diệp Tinh bóng người biến mất không gặp, Xích Diễm đạo chủ lại không có truy đuổi đi vào, hắn dừng ở hỗn độn kẽ hở trước, mặt mũi âm tình bất định nhìn.

Soạt! Soạt! Soạt!

Không tới mấy giây, lại có mấy cường giả xuất hiện, trên người những cường giả này tản các loại dao động khác nhau, nhưng đều vô cùng là khủng bố. Mấy vị cường giả, toàn bộ đều là đại đạo chi chủ!

"Vị bất tử cảnh huyễn tộc đó trốn vào bên trong khe nứt hỗn độn."

"Hừ! Ở trong khe nứt hỗn độn thời gian càng dài, áp lực trói buộc sẽ càng lớn, thân thể sẽ không ngừng chịu đựng sự đè ép, vô cùng là đau khổ, cho dù là cường giả vô địch bất tử cảnh đoán chừng cũng phải đợi khoảng một năm."

"Vị bất tử cảnh huyễn tộc này đang tự chuốc lấy khổ!"

"Nếu lấp kín những khe nứt hỗn độn khác lại, chỉ mở chỗ này, cường giả huyễn tộc muốn đi ra, tất nhiên phải men theo lối ra này, chúng ta cứ chờ ở đây.”

Các đại đạo chi chủ tộc Hạt Nguyên lạnh lùng nói.

Trên thực tế, vừa rồi từ lúc Diệp Tinh ra tay tới khi tiến vào trong khe nứt hỗn độn chỉ mất thời gian mười mấy giây mà thôi, coi như bọn họ muốn chạy tới cũng không kịp.

"Huyễn tộc ngay cả một vị thánh hoàng cũng không có, còn dám trêu chọc tộc Hạt Nguyên chúng ta!"

"Quá càn rỡ."

Lửa giận của những đại đạo chi chủ này đổ hết lên trên người huyễn tộc.

...

Đồng bằng rộng lớn nhìn mãi không thấy cuối, vùng đồng bằng này tràn ngập vẻ cổ xưa, hoang vu, không có bất kỳ dược thảo, linh quả nào phát triển.

Mà một nơi trong bình nguyên hoang vu này, có một ngọn núi thấp, trước ngọn núi tràn ngập khe nứt đó có một động phủ.

Vút!

Phía xa, bỗng nhiên có một cường giả nhanh chóng bay tới, vị cường giả này hiển nhiên có đặc thù của cường giả tộc Hạt Nguyên, trên người ông ta tả ra khí tức , không biết mạnh hơn đạo chủ Xích Diễm bao nhiêu lần.

"Nguyên Nha, cút ra đây cho ta!" Xuất hiện ở nơi này, nhìn ngọn núi thấp cổ xưa đó, vị cường giả này tức giận nói

Oành!

Dường như giọng nói của ông ta ngưng tụ thành một dòng lũ âm thanh, đang không ngừng đụng vào cửa hang đó

"Ha a, Mộc Tề, sao lại tức giận như vậy?"

Bỗng nhiên một giọng nói già nua vang lên.

Theo giọng nói truyền ra, giọng nói của cường giả tộc Hạt Nguyên đó giống như bị chịu một kích, bỗng nhiên bị kìm hãm, sau đó chậm rãi tiêu tán.

Động phủ mở ra, sau đó một ông cụ từ từ đi ra, ông cụ này trông vô cùng già nua, thân thể hơi cong xuống, bên người ông ta còn có 2 người bất tử cảnh huyễn tộc đang dìu đỡ ông ta.

Trên người ông cụ tản ra khí thế dao động không mạnh lắm, hoàn toàn giống như một ông cụ sắp mục nát, gần như không có bất cứ sức sống nào, dường như có thể chết bất cứ lúc nào.

"Nguyên Nha, lão bất tử ngươi vẫn còn sống à, ta còn tưởng ngươi chết trong hang núi mục nát này rồi!" cường giả tộc Hạt Nguyên nhìn thấy lão giả Mộc Tề xuất hiện, hai tay chắp sau lưng, hừ lạnh một tiếng nói.

Nhìn ông cụ này, mặc dù Mộc Tề rất khinh thường, nhưng rõ ràng trong mắt vẫn mang theo vẻ kiêng kỵ.

"Haha, ta không yên tâm về tộc, làm sao có thể chết được." Nguyên Nha cười ha ha hai tiếng.

“Khụ khụ..."

Sau khi nói xong ông ta ho khan kịch liệt.

"Lão tổ." trên mặt hai sinh mệnh huyễn tộc bất tử cảnh dìu đỡ Nguyên Nha có chút nóng nảy.

"Ta không sao." Nguyên Nha xua tay một cái, nhìn về phía Mộc Tề, nghi ngờ hỏi: "Mộc Tề, không có việc gì ngươi tới chỗ ta làm gì?"

"Hỏi ta tới nơi này làm gì? Huyễn tộc các ngươi thật to gan, lại dám tiến vào tộc ta quần đánh chết hai người bất tử cảnh đỉnh cấp Kim Khảm và bất tử cảnh đỉnh phong Không Sa La tộc ta." Mộc Tề lạnh giọng quát.

"Đánh chết bất tử cảnh đỉnh cấp Kim Khảm và bất tử cảnh đỉnh phong Không Sa La?" trên mặt Nguyên Nha tràn đầy vẻ nghi hoặc, nói: "Mộc Tề, ngươi xác định là cường giả huyễn tộc ta ra tay?"

"Hừ! Ở trên đại lục tộc Hạt Nguyên ta, sao có thể nhìn nhầm được?" Mộc Tề lạnh giọng quát.

Ông ta vung tay, sau đó trong không trung xuất hiện đạo video.

Trong video, Diệp Tinh bỗng nhiên ra tay đánh chết Kim Khảm và Không Sa La, sau đó trốn vào trong khe nứt hỗn độn, nhưng lúc này hắn ngụy trang thành khuôn mặt của Ngạn Quân, là biến thành một thanh niên huyễn tộc.

Tộc Hạt Nguyên tất nhiên có thủ đoạn mạnh mẽ nhìn ra khác những cường giả ngụy trang, nhưng thiên phú biến ảo của huyễn tộc Diệp Tinh quá mạnh mẽ, sau khi ra tay đại đạo chi chủ bọn họ lại không nhìn ra được dáng vẻ thật của Ngạn Quân, nhưng bọn họ rất khẳng định Ngạn Quân chắc chắn đang ngụy trang.

Vậy nên bọn họ sử dụng thủ đoạn mà thánh hoàng vĩ đại bố trí trong tộc,, lúc này mới nhanh chóng đoán được thân phận huyễn tộc của Diệp Tinh.

Nguyên Nha xem video xong, nhíu mày nói: "Không thể nào, hiện giờ người mạnh nhất huyễn tộc ta cũng chỉ ở bất tử cảnh đỉnh cấp, sao có năng lực giết chết bất tử cảnh đỉnh phong được?"

"Mộc Tề ta sẽ oan uổng ngươi? ! !" trên mặt Mộc Tề tràn ngập vẻ giận dữ, nói: "Cơ sở của bản thân vị cường giả huyễn tộc này chắc chắn đã đạt tới bất tử cảnh đỉnh phong, thậm chí đã vượt qua, giết chết Kim Khảm và Không Sa La hoàn toàn là trong miểu sát, Nguyên Nha, có phải ngươi nên cho tộc Hạt Nguyên chúng ta một cái giải thích không?"
Chương 1167 Tài hoa xuất chúng 1

Lão giả Nguyên Nha khom người, lắc đầu nói: "Mộc Tề, sinh mệnh huyễn tộc trong video căn bản ta không biết, nói không chừng là sinh mệnh đặc thù nào đó cố ý làm vậy? Chắc hẳn ngươi biết thủ đoạn của những sinh mệnh đặc thù đó, rất có thể chuyên môn ra tay để giá họa cho huyễn tộc chúng ta, trong vũ trụ trước đây đã từng xuất hiện chuyện tương tự rồi."

"Thủ đoạn của thánh hoàng vĩ đại tộc ta sao có thể sai được?" Mộc Tề tức giận quát.

Mặc dù tức giận, nhưng Mộc Tề lại không dám ra tay. Thực lực của Nguyên Nha trước kia vượt xa qua ông ta, nhưng bị thương nặng, thực lực bây giờ vẫn mạnh hơn ông ta một chút, thật sự ông ta không làm gì được ông già sắp sửa mục nát trước mắt.

Nguyên Nha suy nghĩ một chút, nói: "Cường giả các ngươi tộc Hạt Nguyên chết, có phải cường giả huyễn tộc bọn ta làm hay không vẫn chưa thể kết luận, nhưng ta đồng ý bồi thường một phần, đây là một bụi cỏ Tân Huyên."

Tay phải Nguyên Nha vung lên, một bụi linh thảo lóe lên ánh sáng nhiều màu, chỉ cao một thước xuất hiện, sau đó linh thảo này bay tới bên người Mộc Tề.

Nhìn thấy bụi linh thảo này, trong mắt Mộc Tề rõ ràng hiện lên vẻ nóng bỏng, ông ta không chút do dự nào nắm lấy linh thảo trong tay.

Thu cỏ Tân Huyên lại, ánh mắt Mộc Tề lạnh lùng nói: "Nguyên Nha, nếu ngươi đã nói cường giả huyễn tộc đó không liên quan tới các ngươi, sau khi cường giả đó ra tay đã trốn vào trong khe nứt hỗn, vậy thì sống hay chết cũng chẳng liên quan tới các ngươi nữa."

"Ha ha, đó là đương nhiên." Lão giả ha ha cười nói.

Mộc Tề nhìn lão giả, hừ lạnh nói: "Chuyện lần này còn chưa kết luận, Nguyên Nha, ngươi quản người trong huyễn tộc tộc ngươi cho tốt, có một vài cường giả không phải huyễn tộc các ngươi có thể trêu chọc được! Không nên tới lúc đó chọc tới họa diệt tộc!"

Nghe Mộc Tề nói vậy, thân thể lão giả hơi ngưng lại, dường như thân thể ông ta càng thêm cong xuống, sau đó gật đầu cười, nói: "Việc này ta biết."

Nhìn biểu hiện hèn nhát của ông cụ, Mộc Tề bật cười một tiếng, khinh thường trong lòng, sau đó ông ta cũng không nói gì nữa, nhanh chóng bay về phía xa.

Tới nơi này, ông ta vốn muốn đòi bồi thường.

Trước một ngọn núi khổng lồ, chỉ có một ông cụ đứng một mình.

Nụ cười trên mặt ông ta biến mất, lúc này lại khẽ nhíu mày, rõ ràng đang nhớ lại chuyện lúc nãy.

"Hắc Mặc, hiện giờ huyễn tộc chúng ta có bao nhiêu thành viên đã trở về?" Ông già đột nhiên hỏi.

Một thanh niên huyễn tộc bên cạnh vội vàng cung kính nói: "Lão tổ, thời gian một tỉ năm, chúng ta đồng tộc tìm được hoặc là tự trở về có mười ba nghìn chín trăm hai mươi bảy người."

Gật đầu một cái, ông già nhìn về phía xa.

"Mộc Tề không thể nào nói bậy gì đó, người ra tay đó thật sự là cường giả huyễn tộc chúng ta?"

Thân thể ông ta khom xuống, sức sống bên trong cơ thể ông ta đã bị tàn phá rất nhiều, trên người tản ra khí tức sắp khô mục, nhưng lúc này trong mắt ông ta lại tản ra ánh sáng kinh người.

"Thực lực có thể miểu sát Bất Tử Cảnh đỉnh phong ư? Hơn nữa trông tuổi còn rất trẻ, có vẻ như mới tu luyện được nhiều nhất mấy chục nghìn năm?"

Thực lực như vậy, đã cực kỳ cường đại.

Dẫu sao, cường giả mạnh nhất huyễn tộc hiện giờ cũng chỉ ở cảnh giới đại đạo chi chủ, hơn nữa cộng lại cũng chẳng có mấy vị.

So với thực lực, điều mà ông cụ xem trong hơn là tiềm lực của cường giả xa lạ đó không thể nghi ngờ.

Những tộc khác không thể nhìn ra thời gian tu luyện của phân thân huyễn tộc Diệp Tinh, bởi vì huyễn tộc vốn là sở giỏi về ngụy trang. Nhưng hắn ông ta là người mạnh nhất huyễn tộc, có thể miễn cưỡng đoán được.

...

"Rào rào rào!"

Trước mắt tràn ngập vô số khí lưu hỗn độn, giống như nước biển, đang không ngừng cuộn lên..

Chỉ là khí lưu, nhưng lại cho người ta một cảm giác hùng hậu, đánh vào trước người Diệp Tinh, nhưng lại giống như từng tinh cầu không ngừng đánh tới, thậm chí trên người Diệp Tinh đã truyền tới từng trận đau đớn.

"Chẳng trách dưới Bất Tử Cảnh đỉnh cấp trở xuống tiến vào ắt sẽ chết, chỉ là những khí lưu hỗn độn độn này đánh tới thôi họn họ đã không chịu được rồi." Diệp Tinh bay trên khí lưu hỗn độn, trên mặt tràn ngập vẻ thận trọng.

Theo thời gian dịch chuyển, những khí lưu hỗn độn này sẽ càng ngày càng mạnh, giống như có ý thức, bài xích cường giả tiến vào bên trong.

Ong...

Linh hồn tản ra, nhưng lại bị cái gì đó ngăn lại, căn bản khó mà dò xét khoảng cách xa hơn.

"Tiểu Hắc, ngươi có thể dò xét chung quanh không?" một tia ý thức của Diệp Tinh tiến vào bên trong nhẫn không gian, lập tức hỏi.

"Ha ha, người phàm hèn mọn, chỉ một chút khí lưu hỗn độn như vậy đã cản trở được ngươi rồi?" Một giọng nói âm trầm truyền tới?

Diệp Tinh: "? ? ?"

Lòng động một cái, sau đó một con sâu róm màu đen bên trong nhẫn không gian xuất hiện, sau khi xuất hiện Diệp Tinh liền hung hăng gỗ lên đầu nó một cái

"Ngươi tên người phàm hèn mọn này vậy mà dám. . ." Tiểu Hắc giận dữ hét lên.

Nhưng ngón tay Diệp Tinh lại gõ tiếp.

Theo hai cái gõ, trên trán Tiểu Hắc xuất hiện hai cục u lớn, tài hoa xuất chúng, có vẻ như có khí thế của chân long, nhìn qua liền bất phàm.

"Aaa, đừng gõ nữa." đau Tiểu Hắc tới mức nước mắt sắp chảy ra, thấy Diệp Tinh lại muốn gõ tiếp, nó liền vội vàng nói.

Diệp Tinh tức giận nói: "Ai bảo ngươi không nói chuyện tử tế, ngươi có thể dò xét khu vực này không?"

"Hừ hừ, không thèm chấp nhặt với ngươi." trong lòng Tiểu Hắc hừ hừ nói , nhìn về phía những khí lưu hỗn độn này, nói: "Tất nhiên có thể."

Trong mắt nó mang theo vẻ tự hào, năng lực dò xét của nó không ai trong vũ trụ này có thể bì được.

"Ồ? Vậy ngươi xem xem có chỗ nào để nghĩ chân, uy áp của khí lưu hỗn độn ít một chút, chúng ta xuống trước." Diệp Tinh vội vàng nói.

"Không thành vấn đề." Tiểu Hắc gật đầu một cái, nói.

Nó hơi dừng lại một chút, dương như đang tìm nơi nào, sau đó nhanh chóng bay về một phía.

Diệp Tinh không hề do dự, theo sát phía sau.
Chương 1168 Tài hoa xuất chúng 2

Khoảng nửa tiếng trôi qua, rốt cuộc bọn họ đã tới một nơi. Nơi này là một khối nham thạch nhô ra, giống như đá ngầm trong đại dương vậy, bất nhưng đường kính cũng đạt tới mấy chục cây số.

Rõ ràng khí lưu hỗn độn bay trên tảng đá ít đi rất nhiều, dường như không thể thấy, rất kỳ lạ.

Vút!

Thân ảnh Diệp Tinh nhanh chóng dừng lại phía trên, hắn cảm nhận một, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ: "Trên nhảm thạch này không có bất cứ uy áp nào."

"Tất nhiên rồi, nơi mà ta tìm có thể kém được ư?" Tiểu Hắc tự hào nói.

Diệp Tinh cười một tiếng, hắn vung tay lên, sau đó trước người xuất hiện một bé gái, bé gái trông chỉ mới ba, bốn tuổi, sắc mặt cũng vô cùng trắng bệch.

"Thúc thúc, đây là nơi nào nha?" Tiểu Bảo Nhi xuất hiện, tò mò nhìn bốn phía.

"Nơi này là sâu trong khe nứt hỗn độn, Bảo nhi ngươi sợ ư?" Diệp Tinh ngồi xổm xuống, xoa đầu bé gái đầu, dịu dàng nói.

"Có thúc thúc ở đây, Bảo Nhi không sợ." Tiểu Bảo Nhi lắc đầu nói.

Khoảng thời gian này, Diệp Tinh đối xử rất tốt với bé, rõ ràng cô bé đã sinh ra sự ỷ lại vào Diệp Tinh.

"Thật dũng cảm." Diệp Tinh khen ngợi hai câu, sau đó cười nói: "Bảo Nhi, bây giờ ngươi và tiểu Hắc của thúc thúc ở chung một chỗ, tạm thời có nó chăm sóc cho ngươi."

"Thúc thúc, ngươi phải đi ư?"

Nghe vậy, tiểu Bảo mà lập tức lo lắng, kéo chặt vạt áo Diệp Tinh, trên khuôn mặt nhỏ bé là sự sợ hãi.

"Ta sẽ không đi." Diệp Tinh cười nói: "Ta tu luyện ở nơi này."

"Ồ." Nghe Diệp Tinh như thế nói, bé gái mới yên lòng, ngoan ngoãn gật đầu.

"Tiểu Hắc, Bảo Nhi tạm thời do ngươi chăm sóc." Diệp Tinh quay đầu nhìn về phía sâu róm đen.

Trong lòng Tiểu Hắc động một cái, nhìn Diệp Tinh hỏi: "Ngươi sắp đột phá hả?"

"Ừ." Diệp Tinh gật đầu một cái, trong mắt lộ ra một tia sáng: "Ta cảm thấy bình cảnh của đạo tắc tử vong đã rất gần, nhiều nhất không quá một tháng là có thể đột phá."

Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng. Mấy ngày trước hắn đã hoàn toàn chạm tới bình cảnh.

"Tháng cuối cùng ta không muốn có bất kỳ sự phân tâm nào, vậy nên ngươi chăm sóc Bảo Nhi một chút." Diệp Tinh nói.

Tiểu Hắc gật đầu, nói: "Không thành vấn đề."

Nó bay đến trước mặt Bảo Nhi, cười hì hì nói: "Bé con, mau gọi ta là thúc thúc."

"Chào thúc thúc." Bảo nhi ngoan ngoãn nói.

Trong đôi mắt ngây thơ của cô bé tràn ngập vẻ tò mò, nhìn tiểu Hắc hỏi: "Thúc thúc, sao trên đầu ngươi lại có hai cái sừng vậy? Đây là sừng rồng thật sao? Trước kia ta từng nghe người khác nhắc tới, chân long có sừng đều rất lợi hại."

Tiểu Hắc: "o(╥﹏╥)o "

Nó không nhịn được mà nói phỉ báng trong lòng: Đây là ba ba khốn kiếp của ngươi đánh đó.

Nhìn hai người, Diệp Tinh cười một tiếng, hắn hít thở sâu một hơi.

"Tiếp theo, cái gì cũng không cần quan tâm, dốc sức đột phá đến bất tử cảnh!"

Tu luyện nhiều năm như vậy, hắn chỉ còn cách Bất Tử Cảnh một bước.

...

Thời gian ngày qua ngày, bên ngoài gió nổi mây vần, lúc này Diệp Tinh lại hoàn toàn chuyên tâm lĩnh ngộ đạo tắc.

Chớp mắt một cái đã là một tháng sau.

"Thúc thúc Tiểu Hắc, ta đói." trên nham thạch khổng lồ, bé gái nhìn sâu róm nhỏ nói.

"Cho ngươi." Tiểu Hắc lập tức lấy mười mấy linh quả ra, bỏ vào bên trong túi bảo vật của tiểu Bảo Nhi.

Nó nhìn tiểu Bảo Nhi, lẩm bẩm trong lòng: "Tốc độ tiêu hao linh quả của vật nhỏ này đúng là nhanh, thảo nào thế lực tộc Hạt Nguyên không muốn cung cấp, mặc cho tự sinh tự diệt."

Trong thời gian ngắn ngủi, tài nguyên mà tiểu Bảo Nhi tiêu hao tương đương với tài nguyên của mấy vị chân linh cảnh, cứ tiếp tục như vậy ai mà nuôi nổi.

"Có điều đối với Diệp Tinh mà nói bé con này không có bất cứ áp lực gì."

Diệp Tinh giết chết nhiều bất tử cảnh như vậy, tài nguyên trên người nhiều tới mức nào?

Bay một vòng nhàm chán trên nham thạch, ánh mắt tiểu Hắc nhìn về phía Diệp Tinh.

"Đã qua một tháng rồi, sao Diệp Tinh còn chưa đột phá vậy?"

"Hửm?" Trong lòng đang lẩm bẩm, bỗng nhiên trên người Diệp Tinh xuất hiện một luồng dao động vô cùng kỳ lạ.

Lúc này, Diệp Tinh đang ngồi khoanh chân trên mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng

"Giây phút cuối cùng rồi!"

Bình cảnh của hắn đã đến bước cuối cùng, lúc này giống như một tờ giấy mỏng vậy, có thể đâm thủng một cách dễ dàng.

Hít thở sâu một hơi, Diệp Tinh lập tức vận chuyển đạo tắc tử vong.

Oành!

Vừa mới vận chuyển, toàn bộ thân thể Diệp Tinh lập tức đều bị ánh sáng màu đỏ bao phủ

"Răng rắc!"

Dường như trong cơ thể Diệp Tinh truyền đến một tiếng nứt vỡ.

Bình cảnh đạo tắc tử vong của hắn nháy mắt bị chọc thủng một cách dễ dàng, ánh sáng màu đỏ trên người đại thịnh.

Ong...

Theo bình cảnh tử vong bị xông phá, không gian lập tức rung lên, khí lưu hỗn độn xung quanh nham thạch không ngừng cuộn lên dưới sự rung động này.

Dường như có rất nhiều năng lượng kỳ lạ dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh.

Theo những năng lượng kỳ lạ này, Diệp Tinh cảm giác bản thân dần dần thành lập một chút liên hệ với trời đất, dường như hắn cảm nhận được sự mênh mông của trời đất.
Chương 1169 Đột phá! Bất Tử Cảnh!

Căn nguyên hệ kim, căn nguyên mộc hệ, căn nguyên ngũ hành đại đạo, căn nguyên đại đạo thời không...

Rất nhiều đạo tắc, thậm chí đại đạo còn buộc lại một chỗ, tràn ngập khắp các ngõ ngách trong vũ trụ.

Ý thức của hắn không ngừng bay lượn, nháy mắt đã tới một nơi, nơi này tản ra vô số khí tức lạnh lẽo của năng lượng căn nguyên đang rung lên, vô cùng mênh mông, ý thức của Diệp Tinh tại vùng đất căn nguyên mênh mông này, hoàn toàn giống như lục bình trong biển lớn.

"Vùng đất năng lượng căn nguyên tử vong!"

Trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ chờ mong.

Oành!

Hắn tới vùng đất năng lượng căn nguyên tử vong này, hư không bên cạnh hắn lập tức vỡ nát, lúc này không có khí lưu hỗn độn chảy ra, ngược lại có vô số năng lượng màu đỏ xuất hiện, trong nháy mắt xuất hiện điên cuồng tràn vào trong cơ thể Diệp Tinh, toàn bộ thân thể hắn đều bị căn nguyên màu đỏ bao phủ.

Năng lượng căn nguyên tiến vào trong cơ thể, toàn bộ thân thể Diệp Tinh bắt đầu xảy ra lột xác mãnh liệt.

Thân xác bản thể của hắn trong thời gian ngắn ngủi, đã tăng mạnh gấp mấy lần.

Phải biết, trước đó Diệp Tinh đã có cơ sở của Bất Tử Cảnh đỉnh phong!

Cùng lúc đó, ở một nơi các tộc Hạt Nguyên rất xa, bản thể Diệp Tinh cũng bị căn nguyên tử đạo tắc vong nồng đậm bao phủ hoàn toàn.

Mà phân thân Đạo Tắc Giới dưới đáy biển sâu ở trái đất, đang kịch liệt sôi trào, vô số năng lượng căn nguyên đạo tắc tử vong hiện ra, điên cuồng dung nhập vào trong phân thân Đạo Tắc Giới!

Ba thân thể, toàn bộ đều đang xảy ra lột xác mãnh liệt!

"Diệp Tinh đột phá rồi?" Tiểu Hắc kinh ngạc vui, mừng nhìn khung cảnh trước mắt.

...

Một phút. . . hai phút. . .

Diệp Tinh không ngừng hấp thụ như vậy, thời gian nháy mắt đã trôi qua mười phút

"Sắp kết thúc rồi?" Diệp Tinh cảm nhận một chút, căn nguyên đạo tắc tử vong lúc này hắn đã hấp thụ tới mức bão hòa.

“Căn nguyên đạo tắc tử vong mà hiện giờ mình hấp thụ chắc chắn vượt qua người bình thường hấp thụ lúc đột phá, chỉ riêng thân thể cơ bản đã vượt qua các cường giả Bất Tử Cảnh vô địch Thao Liệt, Huyền Long rồi?" trong lòng.Diệp Tinh vui sướng

Thân thể cơ bản của hắn tăng mạnh lần nữa, cộng thêm bảo vật, thực lực của hắn chắc chắn nghiền ép các cường giả bất tử cảnh vô địch Thao Liệt, Huyền Long hoàn toàn!

Ong...

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên trong cơ thể Diệp Tinh xuất hiện rất nhiều vòng xoáy nhỏ, những vòng xoáy này xuất hiện, căn nguyên đạo tắc tử vong mà hắn hấp thụ nhanh chóng tiến vào trong những vòng xoáy này, sau đó cảm giác bão hòa ấy lại biến mất.

"Sao vậy?" Cảm nhận dao động này, sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.

Trong cảm giác của hắn, rất nhiều tế bào trong cơ thể bản thân đang tự vận chuyển bí thuật.

"Đây là ma linh thuật?" trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ kinh sợ.

Oành!

Vậy mà lúc này ma linh thuật lại tự vận chuyển, từng tế bào tràn ngập căn nguyên đạo tắc tử vong của hắn đang không ngừng bị nén lại

"Đùng đùng đoàng!"

Theo sự nén, năng lượng căn nguyên đạo tắc tử vong lại vọt tới lần nữa, điên cuồng chảy vào trong cơ thể hắn. Hơn nữa tốc độ này tràn vào này còn nhanh hơn lần trước rất nhiều.

"Vậy mà ma linh thuật lại còn có tác dụng này?" Diệp Tinh cảm thán.

Nhưng trong mắt hắn tràn ngập vẻ mừng rỡ: "Tiếp tục hấp thụ!"

Lúc đột phá hấp thụ càng nhiều căn nguyên đạo tắc, thực lực sẽ càng mạnh, trong vũ trụ có một vài thiên phú đặc thù cường đại, lúc đột phá bọn họ hấp thu rất nhiều căn nguyên đạo tắc, chiến đấu vượt cấp dễ như trở bàn tay! Thậm chí đột phá một hệ đạo tắc có thể sánh ngang với cường giả đột phá hai hệ, ba hệ.

Không chỉ phân thân huyễn tộc, lúc này bản thể của hắn và phân thân đạo tắc giới tử vong cũng đang tự vận chuyển ma linh thuật, điên cuồng hấp thụ căn nguyên đạo tắc.

"Diệp Tinh còn chưa kết thúc đột phá?"

Phía xa, tiểu Hắc chăm sóc Bảo Nhi, nhưn ánh mắt nó vẫn chú ý tới Diệp Tinh bên này.

"Hửm? Căn nguyên đạo tắc tử vong tràn vào nhiều hơn rồi!" trong mắt nó bỗng nhiên lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Cho dù hiện giờ Diệp Tinh hấp thụ căn nguyên đạo tắc đều vượt xa những cường giả khác, nhưng bây giờ vẫn đang hấp thụ, hơn nữa còn hấp thụ nhanh hơn?"

Trong mắt Tiểu Hắc lộ ra vẻ không thể tin nổi.

Nhân tộc đều rất bình thường, năng lực sinh sản kinh người, số lượng cực nhiều, tương đối mà nói thiên phú khác sẽ yếu hơn rất nhiều.

Giống như thiên tộc đó, thực lực tổng thể tương đương với nhân tộc, nhưng số lượng thành viên thậm chí còn kém hơn số lượng của một đại thế giới một vị diện của nhân tộc, nhưng mỗi thành viên đều có một thiên phú cường đại.

Oành!

Căn nguyên đạo tắc tử vong vô tận tiến vào trong cơ thể, dao động khí thế trên người Diệp càng ngày càng mạnh.

"Đã gần tới đại đạo chi chủ rồi!" Tiểu Hắc vẫn luôn nhìn nơi này.

"Chỉ đột phá một hệ đạo tắc đã có thể sánh ngang với đại đạo chi chủ?" trong lòng Tiểu Hắc thầm nói: "Cho dù là sinh mệnh đặc thù ít nhất cũng phải đột phá hai hệ đạo tắc mới có thể ngang bằng được chứ?"

Bên cạnh Tiểu Hắc, tiểu Bảo Nhi vừa ăn linh quả, vừa tò mò nhìn Diệp Tinh bên này.

Không biết suy nghĩ của tiểu Hắc, lúc này Diệp Tinh vẫn đang hấp thụ.

Nhưng dù có ma linh thuật vận chuyển, cơ thể hắn vẫn mãi không đạt tới mức bão hòa.

Thậm chí toàn bộ quá trình kéo dài mãi hơn 1 tiếng.

Ong...

Cuối cùng căn nguyên đạo tắc tử vong bắt đầu dần dần tản đi.
Chương 1170 Thực lực của đại đạo chi chủ

Bên trong Đạo Tắc Giới tử vong dưới đáy biển sâu ở trái đất, vô số khí lưu hỗn độn sôi trào, lúc này toàn bộ không gian cũng mơ hồ lộ ra vẻ hưng phấn.

"Năng lượng cường đại quá, căn nguyên đạo tắc tử vong mà mình hấp thụ ít nhất hơn những cường giả khác mười lần?" trong mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ mừng rỡ.

Hắn nắm chặt nắm đấm.

Oành!

Một luồng uy thế khủng bố trên người bạo phát ra

"Rào rào rào!"

Hư không rung động, vô số khí lưu hỗn độn xung quanh cuộn lên, nhưng lại bị cỗ uy thế này chèn ép lui về phía sau, hoàn toàn không chịu nổi.

"Răng rắc!" Thậm chí trong hư không thậm chí xuất hiện rất nhiều vết nứt nhỏ.

Nơi này là vùng đất khe nứt hỗn độn, cho dù là thiết cầu bạo phá cấp thiên cũng không thể tạo thành thương tổn cho hắn được, nhưng Diệp Tinh chỉ dựa vào uy thế thôi đã làm được.

Nói cách khác, chỉ công kích của Diệp Tinh hiện giờ thậm chí đã vượt qua thiết cầu bạo phá cấp thiên rồi!

Uy lực của thiết cầu bạo phá thiên cấp đã gần đạt tới đại đạo chi chủ, mà lúc này công kích của Diệp Tinh thậm chí đã vượt qua.

"Đại đạo chi chủ!"

Diệp Tinh đưa tay ra.

Oành!

Vô số khí lưu hỗn độn ngưng tụ lại, lại nhanh chóng hợp thành một bàn tay hỗn độn khổng lồ.

"Uy năng của bàn tay hỗn độn này không kém hơn bàn tay hỗn độn của đại đạo chi chủ tộc Hạt Nguyên trước đó đúng không?"

Cảm nhận một chút, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ mừng rỡ.

"Ma linh thuật này thật là kỳ lạ, lúc mình đột phá có thể tạo ra tác dụng lớn như vậy!"

Trong lòng hắn kích động, đại đạo chi chủ, là cường giả đỉnh cấp trong vũ trụ, ở nhân tộc được xem như tầng lớp cao cấp!

Toàn thế giới Hạo Nguyên ba nghìn vị diện, cũng chỉ có một vị đại đạo chi chủ cung chủ Hạo Nguyên mà thôi!

"Mình không chỉ có bản thể, còn có phân thân huyễn tộc, lúc này bản thể và phân thân huyễn tộc đều đã có thực lực của đại đạo chi chủ bình thường, mà phân thân đạo tắc giới tử vong của mình còn mạnh hơn!"

"Đùng đùng đoàng!"

Tâm niệm vừa động, vô số khí lưu hỗn độn bên trong đạo tắc giới khổng lồ phun trào, tản ra uy thế ngút trời, cỗ uy thế này ít nhất phải bằng mấy lần đại đạo chi chủ bình thường!

"Hai thân thể đại đạo chi chủ, còn có phân thân đạo tắc giới vượt qua thực lực của đại đạo chi chủ bình thường!"

Diệp Tinh đứng trên nham thạch, trong mắt lộ ra một tia sáng khiếp người!

Người khác đột phá chỉ có lực chiến đấu của một đại đạo chi chủ, mà hắn có ba cái!

Thời gian hơn một tháng ngắn ngủi, thực lực của hắn xảy ra biến hóa long trời lỡ đất.

"Hửm? Khí lưu màu xám!"

Bỗng nhiên, dường như trong đầu Diệp Tinh cuộn lên như biển lớn, sau đó khí lưu màu xám sâu trong đầu hắn đang không ngừng xoay chuyển, bất chợt tăng nhanh trong thời gian ngắn ngủi.

"Lại tăng lên rồi!" Diệp Tinh cảm ứng khí lưu màu xám trong đầu mình.

Mỗi lần đột phá bình cảnh, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh cũng sẽ xảy ra tăng mạnh, lần này đột phá đến bất tử cảnh, rõ ràng số lượng tăng lên nhiều hơn trước đây!

Rất nhiều khí lưu màu xám điên cuồng tràn ra, tràn ngập trong đầu Diệp Tinh.

Cả trăm năm trước Diệp Tinh không dùng tới khí lưu màu xám rồi, cộng lại phải nhiều tới mức nào?

Rất nhiều khí lưu màu xám ngưng tụ, tụ tập lại một chỗ, sau đó lại xuất hiện một viên tinh thạch nhỏ màu xám, theo sự hình thành của viên tinh thạch màu xám này, rất nhiều khí lưu màu xám không ngừng tràn vào trong đó.

"Vậy mà lại hình thành một viên tinh thạch?" Diệp Tinh có chút nghi ngờ.

Nhưng khí lưu màu xám vốn thần bí, đến tận bây giờ hắn vẫn chưa hiểu rõ.

Qua một lát, khí lưu màu xám không tăng thêm nữa, lúc này trong đầu hắn chỉ có một viên tinh thạch nhỏ màu xám, ngoài ra còn một ít khí lưu màu xám đang xoay quanh tinh thạch màu xám.

"Diệp Tinh." Thấy động tĩnh của Diệp Tinh bên này kết thúc, tiểu Hắc lập tức bay tới, nó nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên: "Ngươi, ngươi hiện giờ có thực lực của đại đạo chi chủ?"

"Phải." Diệp Tinh khẽ mỉm cười.

"Ngươi đúng là tên biến thái." Tiểu Hắc bay đến bên người Diệp Tinh, vòng tới vòng lui tò mò, dường như muốn phát hiện Diệp Tinh điểm đặc thù gì

"Ở Chân Linh Cảnh đã ngang với bất tử cảnh cường giả vô địch, ngươi còn dựa vào các loại binh khí cường đại, giờ đây đột phá đến bất tử cảnh, cơ sở lại hoàn toàn có thể sánh ngang với đại đạo chi chủ."

Tiểu Hắc ngạc nhiên nói: “Thậm chí chỉ một hệ đạo tắc tử vong của ngươi thôi đã sánh ngang với huyễn chi đại đạo, kiếm chi đại đạo, lực chi đại đạo..."

Huyễn đạo, kiếm đạo các loại đều nhắm thẳng vào đại đạo, chỉ cần nắm giữ, đó chính là đại đạo chi chủ cường đại!

Chỉ có đại đạo sinh tử, đại đạo thời không, đại đạo ngũ hành,...hoàn chỉnh mới có thể sánh ngang được.

Còn về phần thế giới chi đạo bên trên mạnh hơn, chỉ cần nắm giữ, đó chính là thánh hoàng vũ trụ vĩ đại!

Thứ Lâm Tiểu Ngư lĩnh ngộ chính là thế giới chi đạo.

Diệp Tinh khẽ mỉm cười, tiểu Hắc nói không sai, hắn ở bất tử cảnh còn phải dựa vào các loại bảo vật, nhưng giờ đây các phương diện nền tảng của hắn không kém hơn đại đạo chi chủ bình thường chút nào!

Lúc này, ở một nơi cách tộc Hạt Nguyên rất xa, bản thể Diệp Tinh đứng đó, tay phải hắn nắm chặt, sau đó một thanh trường kiếm màu vàng xuất hiện trong tay.

Diệp Tinh tiến vào tộc Hạt Nguyên, căn bản không thể sử dụng kiếm Không Minh, bởi vì một khi sử dụng, người khác có thể dễ dàng nhận ra hắn.

Người biết ngụy trang, nhưng binh khí rất khó.

Thân phận của Diệp Tinh hắn bại lộ, đoán chừng sẽ có rất nhiều đại đạo chi chủ dị tộc tới sẽ tới tộc Hạt Nguyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK