Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 596 Không gian dung hợp, đạo mạch thời gian!

Tháp đại đạo Tam Thiên là nơi mà toàn nhân tộc tiêu tốn tinh thần và thể lực khổng lồ cùng với thời gian để xây dựng nên, thiên tài muốn tiến vào trong đó cần phải biểu hiện thực lực của mình, thiên phú, mỗi một người tiến vào bên trong đều có hạn chế gian một cách nghiêm khắc, mỗi lần tiến vào trong chỉ nhiều nhất chín ngày.

Giờ đây lĩnh ngộ đạo mạch này hoàn toàn có hiệu quả bằng một phần ba tháp đại đạo Tam Thiên! Cứ lĩnh ngộ như vậy tốc độ sẽ nhanh tới mức nào?

Mấu chốt là chỉ cần dung nhập vào bên trong cơ thể, Diệp Tinh hoàn toàn có thể không ngừng lĩnh ngộ.

Cho dù mấu chốt của việc lĩnh ngộ đạo tắc là dựa vào chính mình, nhưng thử nghĩ mà xem, mỗi người một tháng có thể tiến vào trong tháp đại đạo Tam Thiên một lần, vậy thì tốc độ lĩnh ngộ chắc chắn nhanh hơn, bỏ xa người khác rất nhiều.

Giờ đây đạo mạch có một phần ba hiệu quả của tháp đại đạo Tam Thiên, tốc độ lĩnh ngộ của Diệp Tinh chỉ cần nghĩ thôi đã biết nhanh tới mức nào!

Đây hoàn toàn thuộc về sở hữu của hắn, muốn lĩnh ngộ thì lĩnh ngộ!

“Dung hợp!”

Lúc này trong lòng Diệp Tinh sinh ra một sự mong chờ cực lớn, nếu có thể dung hòa toàn bộ đạo mạch không gian và thời gian vào trong cơ thể, vậy chắc chắn hắn có thể thuận lợi mà nắm giữ được Đạo Tắc Không Gian, Thời Gian hoàn chỉnh.

Đạo Tắc Không Gian, Đạo Tắc Thời Gian, kết hợp thành một Đại Đạo Thời Không hoàn chỉnh, chỉ cần nắm giữ nó, vậy sẽ trở thành chúa tể đại đạo, chúa tể thế giới!

Sinh ra hứng thú với dung hợp này, Diệp Tinh tính toán một chút tốc độ dung hợp, không nhịn được khẽ nhíu mày.

“Dựa theo tốc độ này, trong một năm mình cũng chẳng dung hợp được bao nhiêu.” Diệp Tinh lo lắng trong lòng.

Đạo Mạch Không Gian, Đạo Mạch Thời Gian ở ngay trước mắt, đây chắc chắn là cơ duyên lớn nhất từ trước tới nay mà hắn gặp được, nhưng chỉ có thời gian một năm để dung hợp.

Trong không gian, cây thần Thời Không nhìn ra được sự lo lắng của Diệp Tinh, ông ta lắc đầu nói: “Đoán chừng một năm chỉ có thể dung hợp được nhiều nhất một phần hai mươi.”

Nói xong, bỗng nhiên tốc độ dung nhập của những đạo mạch này tăng lên nhanh chóng.

“Tốc độ nháy mắt tăng lên hơn mười lần?” cây thần Thời Không nhìn đạo mạch thời gian, không gian đó, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Không hổ là người thoát khỏi dòng sông vận mệnh.”

Sau khi hơi ngạc nhiên, ngược lại cây thần Thời Không lại cảm thấy rất bình thường.

“Haha, tốc độ tăng nhanh hơn rồi!” Lúc này trong mắt Diệp Tinh ngập tràn sự hưng phấn.

Ong...

Khí lưu màu xám trong đầu hắn chuyển động, sau đó có một một chút trực tiếp tràn ra, dung nhập với cơ thể hắn.

“Khí lưu màu xám.” Diệp Tinh thầm kinh ngạc.

Tác dụng của khí lưu màu xám này rất lớn, sao chép thiên phú đạo tắc, sao chép bí thuật cường đại trời sinh, giờ đây còn có thể giúp hắn dung nhập đạo mạch nhanh hơn.

Theo hắn thấy, khí lưu màu xám này dường như không gì là không thể.

“Có điều tốc độ tiêu hao này....” Diệp Tinh phán đoán đơn giản một chút.

Khí lưu màu xám tràn ra khiến cho hắn có thể tăng nhanh tốc độ dung nhập đạo tắc, nhưng khí lưu màu xám bị tiêu tốn cũng rất nhanh.

Trước đây sau khi Diệp Tinh sao chép thiên phú vận mệnh, cách thời gian hiện giờ cũng đã hơn một năm, khí lưu màu xám trong đầu hắn cũng không nhiều lắm.

“Hi vọng có thể kiên trì được một năm.” Diệp Tinh lắc đầu.

“Không thể lãng phí thời gian một năm này, bây giờ bắt đầu lĩnh ngộ.”

Sau đó hắn không nghĩ nhiều nữa, những đạo mạch này dung nhập vào trong cơ thể, hắn lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian cũng dễ dàng hơn nhiều, hiện giờ trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều kích thích.

“Tốc độ lĩnh ngộ phân thân cũng nhanh! Xem xem một năm này có thể tiến bộ bao nhiêu!”

Bản thể và phân thân của hắn đều rơi vào trong quá trình lĩnh ngộ.

...

Thời gian nhanh chóng trôi chảy, một tháng....hai tháng....bốn tháng....

Diệp Tinh cứ an tâm mà ở nơi này lĩnh ngộ như vậy.

...

Một nơi trong không gian, một bóng người nhanh chóng vút qua, trong tay còn cầm một thanh trường thương.

Vút!

Bỗng nhiên, thanh trường thương trong tay vung lên, lập tức đâm về bóng người phía trước.

Đòn tấn công này xuất hiện quá nhanh, thậm chí ba người phía trước còn không kịp phản ứng.

Trong mắt chàng trai cầm hai chiếc cự chùy đó tràn ngập vẻ kinh hoàng, lập tức bị thương ma chém qua yết hầu.

“Lạch cạch!” sau đó cơ thể lập tức đổ xuống mặt đất, mất đi hơi thở của sự sống.

“Lũng Mạc!” cô gái lạnh lùng Mặc Tâm nhìn bóng người ra tay phía xa, lập tức nổi giận nói: “Vậy mà ngươi vẫn chưa rời khỏi không gian này?”

“Haha, cây thần lĩnh vực vẫn còn, điều này chứng tỏ ấn ký Thời Không vẫn sẽ xuất hiện, một quả Thời Không sao có thể thỏa mãn được ta.” Lũng Mạc bình tĩnh nói.

Vút!

Một bóng dáng lay động, sau đó lại đâm về phía cô gái tóc đổ Ellie.

“Sư tỷ!”

Mặt cô gái tóc đỏ Ellie tràn ngập vẻ sợ hãi, nhanh chóng dựa gần vào Mặc Tâm.

“Tìm chết!” Mặt Mặc Tâm trông vô cùng giận dữ.

Tay phải cô vung lên, trong không gian lập tức xuất hiện từng luồng lôi điện đánh xuống, toàn bộ đánh về phía Lũng Mạc.

“Vân Băng Lôi!”

Những luồng lôi điện này giống như từng khối băng, nhưng trên mỗi một khối băng lại có một luồng lôi điện khủng bố.

“Răng rắc!”

Thương mang đánh ra, gần như bao phủ toàn bộ bốn phía, sau đó lôi điện xung quanh bị đánh tan.

“Haha, Mặc Tâm, trước đây thực lực của ngươi và ta ngang nhau, nhưng đã gần một năm trôi qua, ta có lĩnh ngộ quả Thời Không, Đạo Tắc Không Gian tiến bộ rất lớn, giờ đây ngươi đã không phải là đối thủ của ta nữa rồi.” Lũng Mạc cười to, nói.

Trong công kích của hai người rõ ràng anh ta chiếm ưu thế.
Chương 597 47 Quả Thời Không!

“Được rồi, chiến đấu tới đây thôi, cứ cho là kiểm nghiệm thực lực của ta một chút.” Lũng Mạc cười to nói, anh ta nhìn về phía người phụ nữ tóc đỏ, trong mắt lóe lên một tia sáng nguy hiểm, nói: “Ellie, nếu không muốn chết thì mau cút về cây thần Thời Không đi. Thực lực không đủ còn chiếm mất một suất, thật sự là tìm chết!”

Sau khi nói xong Lũng Mạc nhanh chóng rời đi, để lại hai người sắc mặt khó coi.

...

Không biết bên ngoài không gian xảy ra chuyện gì, đặc biệt bên trong không gian, Diệp Tinh vẫn đang lặng lẽ dung hợp đạo mạch.

Lúc này đạo mạch đã dung hợp hơn nửa vào trong cơ thể Diệp Tinh.

Một luồng dao động kì lạ tản ra, dao động không gian, thời gian chuyển động, bao phủ khắp cơ thể Diệp Tinh.

Ong...

Bỗng nhiên có một trận dao động lóe lên, sau đó đạo mạch không gian, đạo mạch thời gian biết mất toàn bộ.

“Kết thúc rồi?” rõ ràng Diệp Tinh đã cảm nhận được, mở mắt ra,

“Đáng tiếc, còn thiếu một phần năm nữa,khí lưu màu xám trong đầu không đủ. Nếu không, đạo mạch không gian, đạo mạch thời gian hoàn chỉnh này mình có thể dung nhập hoàn toàn vào trong cơ thể.”

Diệp Tinh cảm nhận một chút, khí lưu màu xám trong đầu hắn không nhiều lắm, khí lưu màu xám tích góp mười năm trước đó đã dùng để sao chép thiên phú Đạo Tắc Vận Mệnh rồi.

Ba tháng trước, tốc độ dung hợp của hắn đã chậm lại.

Có điều Diệp Tinh không biết sự việc ở nơi này, nếu biết, có thể hắn sẽ lực chọn sao chép thiên phú Đạo Tắc Vận Mệnh muộn hơn một chút.

Cho dù như vậy, trong mắt Diệp Tinh vẫn hiện lên sự kích động.

“Thu hoạch lớn!”

Trong cánh tay trái của hắn, có nhiều thêm hai sợi kinh mạch kì lại, sợi kinh mạch này hoàn toàn hợp lại làm một với kinh mạch trong người hắn, gần như không có gì khác biệt.

Nhưng khi ý thức của Diệp Tinh chìm vào trong đó, lại cảm nhận được bên trên tản ra từng luồng dao động.

“Mặc dù không dung hợp toàn bộ, nhưng cũng dung hợp được một phần lớn rồi!”

Giờ đây Diệp Tinh đã dung hợp được bốn phần năm của đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian, chỉ riêng lĩnh ngộ những thứ này thôi, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.

“Không thệ, trong thời gian một năm, dung hợp được một phần lớn đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian.” Cây thần Thời Không nhìn Diệp Tinh, vừa lòng gật đầu.

Giọng nói của ông ta vẫn tang thương như cũ, hơn nữa còn nhiều thêm một phần mệt mỏi.

Thi triển loại bí thuật này đối với ông ta rất hao tổn, thậm chí có thể tổn hại tới căn nguyên.

Theo ông ta thấy, Diệp Tinh có thể dung hợp một nửa đã rất tốt rồi, không ngờ rằng Diệp Tinh có thể cho ông ta một sự ngạc nhiên lớn như vậy.

“Cây thụ Thời Không.” Diệp Tinh nhìn lão giả Thương Lão, im lặng một lát rồi bỗng nhiên hỏi: “Tại sao lại cho tôi đạo mạch thời gian, không gian?”

Lúc trước khi cây thần Thời Không này vừa thức tỉnh ý thức muốn giết hắn, nhưng khi thật sự nhìn thấy hắn lại thay đổi chủ ý, hơn nữa còn cho hắn cơ duyên lớn như vậy.

“Tương lai ngươi sẽ hiểu.” Cây thần thời không cười nhẹ, nói.

“Tương lai?” Diệp Tinh im lặng.

Rốt cuộc tương lai sẽ xảy ra chuyện gì? “Thi thể” trôi nổi trong vũ trụ đen tối, lạnh lùng đó, sống lại, khí lưu màu xám....

Nghi ngờ trong lòng hắn càng ngày càng nhiều.

Cây thần Thời Không nói xong vung tay, sau đó từng ánh sáng kì lak màu xám đen xuất hiện.

Những ánh sáng này biến mất rất nhanh, sau đó rất nhiều quả kì lạ màu xám đen xuất hiện trước mặt hắn.

“Đây là.... quả Thời Không?” Diệp Tinh nhìn những quả này, trong mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Trên những quả này đều phảng phất tỏa ra hai luồng dao động, một là dao động không gian, loại còn lại chắc hẳn là dao động thời gian.

Một quả....hai quả....

“Trước khi ta chìm vào giấc ngủ sâu có để lại một tia ý thức, mỗi mười triệu năm nơi này lại mở ra một lần, truyền ra vài quả Thời Không, không ngờ rằng hiện giờ vẫn còn dư lại từng này, cho ngươi hết đó.” Cây thần Thời Không cười nhẹ, nói.

Diệp Tinh mừng thầm trong lòng, hắn nhanh chóng thu bốn mươi bảy quả Thời Không này lại

Không cần nhắc tới tác dụng, mỗi một quả Thời Không ở đây đều đáng giá năm mươi triệu điểm Thời Không.

“Cảm ơn!” Diệp Tinh nhìn cây thần Thời Không, nói.

“Đây là Sen Không Gian, ta sắp chìm vào giấc ngủ sâu, bên ngoài còn có vài người Bất Tử Cảnh, lĩnh vực của ta biến mất, ngươi chỉ cần bóp nát hạt sen là có thể nhanh chóng dịch chuyển về không gian ở nơi ban đầu tiến vào.” Cây thần Thời Không cười nhẹ lấy một hạt sen kì lạ ra.

Hại sẽ trôi nổi trên không trung, sau đó nhanh chóng bay tới trước mặt Diệp Tinh.

Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ. Vậy mà cây thần Thời Không này lại biết hắn tới từ thế giới bên ngoài.

“Được rồi, ra ngoài đi. Bên ngoài vẫn còn một quả Thời Không, cho ngươi nốt đó.” Cây thần Thời Không vung tay, sau đó hắn và Lâm Tiểu Ngư lập tức biến mất không thấy.

Trong không gian kì lạ, chỉ còn lại cây Thời Không lặng lẽ đứng đó.

“Tận cùng của vận mệnh, khởi đầu bằng bóng tối, không biết tương lai sẽ biến thành dáng vẻ gì? Liệu có phải là dáng vẻ và mình đã nhìn thấy hay không?” Cây thần Thời Không thở dài một hơi.

Ban đầu ông ta nhìn trộm tương lai, suýt chút nữa bị thương tới căn nguyên, còn suýt chút nữa rơi xuống dòng sông vận mệnh, mãi tới tận bây giờ mới khôi phục.

Ong...

Sau khi một luồng dao động kì lạ lóe lên, sau đó lão giả tóc trắng Thương Lão biến thành một chiếc cây, lóe lên một cái rồi lập tức biến mất.

...

Vút!

Bóng Diệp Tinh biến mất, sau đó hắn xuất hiện trong một không gian khổng lồ.

“Đây là.... đây là không gian ban đầu?” ánh mắt Diệp Tinh nhìn xung quanh, đây rõ ràng là lĩnh vực thần thụ.

“Diệp Tinh.” Lâm Tiểu Ngư bên cạnh mở mắt.
Chương 598 Sự tiến bộ của một năm 1

“Tiểu Ngư, em không sao chứ?” Diệp Tinh vội vàng tiến lên trước hỏi.

Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, nói: “Diệp Tinh, em làm sao vậy?”

Bỗng nhiên cô phản ứng lại, không nhớ được chuyện trước đây, vội vàng hỏi: “Diệp Tinh, sao trước đó anh bỗng nhiên biến mất vậy, em tìm thế nào cũng không tìm thấy anh.”

“Không sao, trước đó anh gặp được cây thần Thời Không.” Diệp Tinh nhanh chóng giải thích.

Hắn kể lại chuyện xảy ra trên người mình một lượt, tất nhiên, những thứ hắn nhìn thấy trong gương thần Thời Không hắn sẽ không nói ra.

“Tương lai? Đó sẽ là tương lai của mình sao?” Trong đầu lại hiện lên cảnh tượng trong gương thần Thời Không lúc đó, Diệp Tinh thầm nói.

Có điều, chắc chắn hắn sẽ không tin tương lai của bản thân mình đã được định sẵn.

Nghe lời Diệp Tinh nói, trong mắt Lâm Tiểu Ngư lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên, vội vàng nói: “Diệp Tinh, hiện giờ trên người anh có bốn mươi bảy quả Thời Không hả?”

Kế hoạch của bọn họ là tới nơi này, lấy được một quả thời không đã là một cơ duyên rất lớn rồi, giờ đây trên người Diệp Tinh lại có tới tận bốn mươi bảy quả!

Nếu như đổi thành điểm Thời Không, phải đổi được hai mươi ba tỷ năm mươi triệu điểm.

Đây là con số tài phú lớn tới mức nào chứ?

“Ừm, bây giờ anh được xem là nhà giàu mới nổ ở thành Thời Không rồi.” Diệp Tinh cười gật đầu, hắn vung tay lên sau đó có một quả thời không xuất hiện.

Hơn hai mươi ba tỷ điểm Thời Không, thậm chí hắn có thể đổi toàn bộ cửu đại bí thuật khác trong thành Thời Không!

Tất nhiên, hiện giờ Diệp Tinh không có cách để phân thân, chỉ nghiên cứu Không Gian Thuật, Sinh Nguyên Thuật thôi đã tốn rất nhiều thời gian của hắn rồi.

“Đợi trở về thành Thời Không, có thể đổi lấy Sinh Nguyên Thuật hoàn chỉnh!” Diệp Tinh thầm nói.

Sinh Nguyên Thuật mà hiện giờ hắn đang sử dụng bị khuyết thiếu, trước đây tiếc Hắc Diệu Thạch, nhưng giờ đây những quả thời không này có thể giao lên vài quả.

“Tiểu Ngư, cho em một quả.” Diệp Tinh đưa quả thời không trong tay qua.

Hiệu quả của quả thời không này sẽ không cộng dồn, mỗi người chỉ có thể dùng nhiều nhất một quả để tu luyện.

Lâm Tiểu Ngư nhận lấy, hơi cảm nhận một chút, ngạc nhiên nói: “hiệu quả của quả thời không này tương đương với điều kiện tu luyện ở ngũ trọng thiên.

Mang theo quả thời không, cho dù cô ở đâu cũng có thể nhanh chóng lĩnh ngộ được Đạo Tắc Không Gian.

Soạt! Soạt! Soạt!

Lời vừa nói xong, bỗng nhiên trong không gian có vài luồng dao động, sau đó có vài bóng người xuất hiện.

Tổng cộng có sáu người, Lũng Mạc cùng với một chàng trai Thanh Mặc Tông khác, A Bộ Tháp cùng với một chàng trai cung Thần nguyên, cuối cùng là cô gái lạnh lùng Mặc Tâm và cô gái tóc đỏ Ellie.

“Quả Thời Không!”

Sáu người vừa xuất hiện đã nhìn thấy quả thời không trong tay Lâm Tiểu Ngư, trên mặt lộ ra vẻ kích động.

“Tên nhóc, mau giao quả thời không ra đây!” Lũng Mạc nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra vẻ tham lam.

Anh ta đã có một quả thời không rồi, nhưng giờ có thể có thêm một quả nữa, chắc chắn có thể lấy được rất nhiều phần thưởng của tông phái.

Ong...

Lời anh ta vừa nói xong, trên người anh ta có một quả màu xám đen bay ra.

“Quả thời không của ta!” Thấy vậy, Lũng Mạc cả kinh, vội vàng đuổi theo lấy lại.

Nhưng tốc độ của quả thời không nhanh tới kinh người, vậy mà hắn lại không bắt được.

Vút!

Quả thời không vút qua, nhanh mắt bay tới trước mặt Diệp Tinh, sau đó bị hắn nắm lấy trong tay.

“Một quả thời không bên ngoài mà cây thần thời không nói lúc nãy là quả trên người Lũng Mạc này?” Diệp Tinh nắm lấy quả thời không, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng

Trước đó hắn còn hâm mộ Lũng Mạc có được một quả, giờ đây một quả này của Lũng Mạc đã thuộc về hắn.

Công lại thì trên người hắn có tất cả bốn mươi tám quả thời không.

“Đáng chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Quả thời không mà mình lấy được lại chủ động bay mất?”

Lúc này sắc mặt Lũng Mạc u ám giống như sắp đổ mưa rào, không biết vì nguyên nhân gì mà quả thời không trên người hắn lại tự động chạy tới tay Diệp Tinh.

“Hai quả thời không!” mấy người A Bộ tháp, Mặc Tâm cũng nhìn Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, trong mắt tràn ngập khát vọng.

“Tên nhóc, mau giao quả thời không ra đây, như vậy Thanh Mặc Tông ta có thể tha cho ngươi.” Lũng Mạc nắm chặt trường thương trong tay, trầm giọng nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh cười rồi nói: “Ngại quá, quả thời không này giờ là của tôi.”

“Được lắm.” Lũng Mạc gật đâu, ánh mắt anh ta bỗng nhiên hướng về phía A Bộ Tháp và Mặc Tâm: “Trong tay tên Mộc Khôn này có hai quả thời không, chúng ta liên thủ chém giết, sau đó lại thương lượng xem phân chia hai quả thời không này thế nào?”

Dựa vào thực lực của một mình anh ta thì không thể làm gì Diệp Tinh.

“Được.” A Bộ Tháp gật đầu, nắm chặt chiến đao trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn.

“Ta đồng ý.” Bên cạnh, Mặc Tâm cũng gật đầy, cô ta nhìn Diệp Tinh, nắm chặt trường kiếm trong tay.

Trong nháy mắt, sáu thiên tài của ba thế lực lớn bắt tay với nhau.

“Mộc Khôn, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, giao quả thời không trong tay ra đây.” Lũng Mạc nhìn Diệp Tinh nói thêm lần nữa: “Bên ngoài có cường giả Bất Tử Cảnh của tông phái bọn ta, nếu ngươi rời đi, chúng ta cũng sẽ ra khỏi lĩnh vực này, tới lúc đó ngươi càng không thể chạy được. Bây giờ giao quả thời không ra, bọn ta có thể cho ngươi một con đường sống.”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi chút nào, nhìn sáu người bao vây trước mặt mình, vẫn lắc đầu như cũ nói: “Tôi từ chối.”
Chương 599 Sự tiến bộ của một năm 2

Bây giờ hắn có thể lập tức rời đi, có điều Diệp Tinh vẫn còn có tính toán khác.

“Tiểu Ngư, em chú ý an toàn chút nhé.” Diệp Tinh dặn dò.

Hắn vung tay phải, lập tức có rất nhiều trường kiếm xuất hiện, không ngừng bay lượn trước người hắn.

“Mộc Khôn, nếu ngươi đã kiên trì tới vậy, vậy thì đừng trách chúng ta!” Lũng Mạc gầm nhẹ, nói: “Chiến đấu!”

Vút!

Thương mang vút lên, tốc độ nhanh tới cực hạn, lập tức đâm về phía Diệp Tinh, trông mục tiêu có vẻ là yết hầu của Diệp Tinh.

“Đùng đùng đoàng!”

Trong không trung, rất nhiều lôi điện điên cuồng đánh xuống, bao phủ lên Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư.

Những luồng lôi điện này giống như những tảng băng, tản ra hai loại dao động.

Đây là Vân Băng Lôi.

Vút!

Chiến đao vung lên ngang trời, một luồng quang mang khổng lồ tản ra dao động cực kì mạnh mẽ, dài tới hàng trăm mét, lập tức bổ xuống Diệp Tinh.

Phía xa, trường tiên trong tay cô gái tóc đỏ vung lên, cũng chém về phái Diệp Tinh.

Hai người khác cũng phát động công kích mạnh nhất của mình.

Nháy mắt, sáu thiên tài phát động ra công kích mạnh nhất.

Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!

Diệp Tinh vung tay phải, trường kiếm lập tức nhanh chóng bay ra.

Một thanh.... một nghìn ba trăm thanh, một nghìn năm trăm thanh....

Cuối cùng, vậy mà số trường kiếm này đã lến tới một nghìn bảy trăm thanh!

Từng thanh từng thanh bay lượn không ngừng, trực tiếp đánh tan lôi điện trước người hắn!

“Cái gì? Vân Băng Lôi của ta bị đánh tan rồi?” thấy vậy, trên mặt Mặc Tâm lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Cô ta tự biết sức mạnh Vân Băng Lôi của mình, trước đây Diệp Tinh căn bản không ngăn được Vân Băng Lôi của cô ta, nhưng vậy mà giờ đây có thể dễ dàng đánh tan.

Vút!

Một thanh trường kiếm bay ra, nháy mắt bay tới trước mặt cô gái tóc đỏ Ellie.

“Không!” Cảm nhận được dao động của kiếm quang này, trong mắt Ellie lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.

“Tách tách!”

Tiếng da dẻ nứt vỡ vang lên, sau đó Ellie chỉ cảm thấy một dòng độc tố nhanh chóng chảy vào trong cơ thể, sức sống của cô ra nhanh chóng biến mất.

Cô ta nhìn gương mặt lạnh lùng của Diệp Tinh phía xa, không nhịn được nghĩ tới chuyện ở tửu lâu một năm trước.

Lúc đó bản thân hăng hái ra sao, chỉ cần ra tay người khác liền không dám phản kháng, ỉu xìu mà rời đi, Diệp Tinh cũng vậy.

Lúc đó Diệp Tinh trong mắt cô chỉ là một người đang ở Đạo Tắc Cảnh. Căn bản cô ta không ngờ tới rằng cuối cùng bản thân sẽ chết trong tay Diệp Tinh.

“Nên rời khỏi không gian này sớm hơn mới phải.” Ellie cười khổ trong lòng, trong đầu lóe lên một suy nghĩ cuối cùng.

“Rầm!”

Thi thể cô ta lập tức đập xuống mặt đất.

“Ellie!” thấy Ellie chết, trên mặt Mặc Tâm lộ ra vẻ cực kì giận dữ.

Trong lòng cô ta, vẫn luôn coi Ellie là em gái của mình.

“Ta muốn ngươi phải chết!”

Một công kích lôi điện khủng bố đánh ra, điên cuồng đánh về phái Diệp Tinh.

Nhưng, đối mặt với những luồng công kích này, Diệp Tinh căn bản không thèm chặn lại.

“Đùng đùng đoàng.”

Lôi điện khủng bố trực tiếp đánh lên người hắn, nhưng Diệp Tinh không quan tâm. Bóng người hắn lay động, trường kiếm vung lên, hoàn toàn đánh vỡ thương quang công kích của Lũng Mạc, sau đó một thanh trường kiếm nhanh chóng bay tưới chỗ chàng trai đứng trước Lũng Mạc đó.

Trong mắt chàng trai đó tràn ngập sự sợ hãi, sau đó hơi thở của sự sống biến mất, sau đó laijc ó một thanh trường kiếm đánh trúng người bên cạnh A Bộ Tháp.

Không ngoài dự đoán chút nào, chàng trai đó cũng chết ngay lập tức.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, sáu người bao vây tấn công Diệp Tinh chỉ còn lại 3 người.

“Cái gì? Thực lực mạnh như vậy?”

“Sao có thể? Mới chỉ qua thời gian một năm ngắn ngủi mà thôi?”

Trên mặt mấy người Lũng Mạc tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Một năm trước thực lực của Diệp Tinh còn rớt lại phía sau bọn họ, bị bọn họ tấn công chỉ có thể bị động chặn lại, nhưng vậy mà giờ đây đã có thể ra tay đánh tan công kích của bọn họ!

Lúc này trên mặt Diệp Tinh ngập tràn sự phấn khởi.

“Haha, tiến bộ cực lớn! Giờ đây thực lực của mình đã đủ để đánh bại cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì!”

Một năm này, bản thể và phân thân của hắn vẫn luôn lĩnh ngộ dao động không gian trên đạo mạch không gian, một năm này cũng là lúc thời gian mà hắn tiến bộ lớn nhất, tương đương với việc hắn lĩnh ngộ tháp đại đạo Tam Thiên trong mấy tháng liền.

Ở trong thành Thời Không, Diệp Tinh không nỡ, tiết kiệm chút, nhưng lĩnh ngộ đạo mạch không gian lại không kiêng nể gì, thực lực cũng tiến bộ cực kì nhanh.

Cộng với phòng ngự mạnh mẽ trên người hắn, căn bản Diệp Tinh không thèm để ý tới mấy người này, vậy nên hắn lựa chọn ở lại không gian.

Sau khi giết chết chàng trai của cung Thần Nguyên đó, ánh mắt Diệp Tinh chuyển động, sau đó lập tức đánh về phía Lũng Mạc.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm đánh ra, toàn bộ bao vây lấu Lũng Mạc mà đánh.

“Đáng chết!” sắc mặt Lũng Mạc rất khó coi, vội vàng ngăn lại, trường thương bỏ đi trong tay đang không ngừng ngăn chặn từng thanh trường kiếm lại.

Dao động khủng bố tản ra, không ngừng tràn ra xung quanh.

“Rầm!”

Sau một trận tấn công điên cuồng, sắc mặt Lũng Mạc bỗng nhiên thay đổi, trường thường trong tay anh ta có chút không chống đỡ nổi, vậy mà lập tức rơi khỏi tay hắn.

Nháy mắt, một loạt trường kiếm điên cuồng đánh tới.

“Không!”

Trong mắt Lũng Mạc lộ ra vẻ hoảng sợ. Anh ta biết trường kiếm của Diệp Tinh có độc, chỉ cần bị đánh trúng, chắc chắn anh ta sẽ không sống nổi.

Ong....

Bỗng nhiên có một luồng dao động kì lạ lóe lên, sau đó khung cảnh xung quanh nhanh chóng thay đổi.
Chương 600 Thịnh yến thiên tài

Khung cảnh xanh um tươi tốt biến mất, xung quanh biến thành một cánh đồng hoang vắng.

“Chúng ta ra ngoài rồi?” thấy khung cảnh xung cảnh, khuôn mặt hoảng sợ của Lũng Mạc lộ ra vẻ kích động, anh ta nhìn Diệp Tinh, vội vàng nói: “Mộc Khôn, cường giả Bất Tử Cảnh của Thanh Mặc Tông chúng ta sắp tới rồi, ngươi lập tức dừng tay lại, ta đảm bảo ngươi có thể sống tiếp.”

Oành!

Lời anh ta vừa nói hết, có vài luồng khí thế dao động khủng bố quét qua nơi này, hiển nhiên là đã có vài vị cường giả Bất Tử Cảnh tới đây.

“Bất Tử Cảnh sao?” mặt Diệp Tinh lạnh lùng.

Nhưng hắn không dừng lại, hơn nữa trường kiếm còn không ngừng chém xuống.

Những cường giả Bất Tử Cảnh đó còn cách nơi này một khoảng.

“Xin lỗi, tôi không cần sự đảm bảo của anh!”

Dưới ánh mắt khó tin của Lũng Mạc, trường kiếm lập tức chém ngang qua yết hầu của anh ta.

“Sao có thể như vậy?” Lũng Mạc nhìn về phía Diệp Tinh, trong lòng không cam, nhưng nhiều hơn là sự nghi ngờ.

Trưởng lão Bất Tử Cảnh của Thanh Mặc Tông lập tức tới đây, nhưng Diệp Tinh vẫn dám ra tay giết anh ta!

“Lũng Mạc bị giết rồi?” Mặt Mặc Tâm và A Bộ Tháp tràn ngập vẻ hoảng sợ nhìn về phía thi thể Lũng Mạc, nhất là Mặc Tâm.

Trước đây cô ta và Lũng Mạc giao thủ, thậm chí cô còn không phải đối thủ của anh ta, nhưng giờ đây Lũng Mạc lại bị Diệp Tinh giết chết dễ dàng như vậy.

Có thể dễ dàng giết chết Lũng Mạc, chắc chắn Diệp Tinh giết cô ta càng dễ hơn!

Chàng trai không đáng để ý tới trong tửu lâu một năm trước đó, giờ đây nghiễm nhiên đã trở thành sự tồn tại của sát thần!

“Làm càn!” trong không trung, một giọng nói vô cùng tức giận vang lên, từ xa tới gần, khí thế dao động khủng bố càng ngày càng mạnh, bao phủ toàn bộ nơi này.

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhanh chóng tới bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, sau đó bóp nát hạt sen kì lạ trong tay.

Vút!

Một cửa động màu trắng nháy mắt xuất hiện trước mặt hắn, nuốt lấy toàn bộ cơ thể Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư.

Ong...

Chỉ trong nháy mắt, cửa động màu trắng biến mất, bóng dáng Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư cũng biến mất không thấy.

Oành! Oành! Oành!

Chỉ một giây sau, có ba người xuất hiện ở nơi này, một người là ông cụ vóc người thấp bé, một người là người đàn ông trung niên cao gầy, người còn lại là một người trông giống viên nhân tộc*.

*Tộc người vượn.

Trên người ba cường giả tản ra khí thể dao động ngất trời.

Lúc này người đàn ông đầu trọc đi tới bên cạnh Lũng Mạc, trên mặt tràn ngập sự tức giận.

Trong tầm mắt của ông ta, vậy mà Lũng Mạc lại bị giết chết!

“Mặc Tâm, đã xảy ra chuyện gì? Mấy người Ellie và Khôi Nham đâu?” lão giả thấp bé đi tới bên cạnh cô gái lạnh lùng Mặc Tâm, vội vàng hỏi: “Còn cả quả Thời Không nữa? Giờ đây lĩnh vực biến mất, ba quả thời không đó bị ai lấy mất rồi?”

Nếu lĩnh vực thần thụ đã biến mất, vậy ba quả thời không đó chắc chắn đã bị người khác lấy được.

Ánh mắt Mặc Tâm phức tạp nhìn về phía mà Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư biến mất, sau đó nhanh chóng kể lại một lượt việc đã xảy ra trong không gian của cây thần.

“Cái gì? Khôi Nham, Ellie đều bị Mộc Khôn này giết chết? Trên người Mộc Khôn có hai quả Thời Không? Thậm chí có thể có ba quả?” mặt lão giả thấp bé trở nên khó coi.

“Mộc Khôn!” người đàn ông đầu trọc tức giận.

Căn cứ theo lời Mặc Tâm nói, Lũng Mạc đã lấy được một quả thời không, nhưng lại bị Diệp Tinh cướp mất.

Oành!

Lĩnh vực mạnh mẽ tản ra, càn quét xung quanh, bảo phủ lên toàn bộ khu vực này.

Nhưng trong lĩnh vực của ông ta, không có bất kì bóng người nào tồn tại.

...

Đây là một bình nguyên rộng lớn, nham thạch trên mặt đất vỡ ra, dường như đã bị phong hóa hết, không có bất cứ loại thực vật nào sống sót.

Trên bầu trời lóe lên một ánh sáng kì lạ, có chút giống như một ngôi sao cổ xưa.

“Diệp Tinh, chúng ta trở về rồi.” nhìn vùng đất này, Lâm Tiểu Ngư vui mừng nói.

“Ừm. Trở về rồi.” Diệp Tinh cười gật đầu.

Lần này tiến vào di tích Thương Nguyên, thu hoạch rất lớn.

Thu hoạch lớn nhất của hắn là đạo mạch thời gian và đạo mạch không gian đã dung hợp được một phần lớn trên cánh tay trái của hắn.

Đạo Mạch Không Gian, Đạo Tắc Không Gian có hiệu quả bằng một phần ba tháp đại đạo Tam Thiên của thành Thời Không, sau này tốc độ tiến bộ hai loại đạo tắc này của hắn chắc chắn sẽ rất nhanh.

Trừ Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Thời Gian ra, hắn còn lấy được bốn mươi tám quả Thời Không.

Nếu như đổi ra điểm Thời Không, phải lên tới hay mươi tư tỷ!

Khát vọng lớn nhất trước khi Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư tiến vào chỉ là lấy được một quả thời không mà thôi, tương đối mà nói, thu hoạch lần này còn lớn hơn trong dự tính gấp trăm lần!

“Chúng ta đi ra đi.” Diệp Tinh cười, nói.

“Ting!” “Ting!”

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên đồng hồ trên tay Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư kêu lên.

“Có chuyện gì vậy?” Trong mát Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Thực tế, cho dù ở trong bí cảnh hay di tích thì đồng hồ này cũng có thể liên lạc, nhưng thành Thời Không vì để rèn luyện thiên tài, một khi thiên tài đã tiến vào trong những di tích, bí cảnh này, đồng hồ sẽ tự động mất đi tác dụng, như vậy mới có được hiệu quả rèn luyện tốt hơn.

Nhưng giờ đây bọn họ còn ở trong di tích Thương Nguyên, thì đồng hồ trên tay lại kêu lên.

“Chủ nhân!” Trên đồng hồ, ảo ảnh nhỏ bé của số 11 xuất hiện, nhìn Diệp Tinh với vẻ vui mừng.

“Số 11, sao vậy?” Diệp Tinh nghi ngờ hỏi.

Số 11 vội vàng nói: “Chủ nhân, có thông tin nội bộ từ thành Thời Không truyền tới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK