Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 719 Truyền thừa công kích!

**Chương 719: Truyền thừa công kích!**

"Cái gì đây? Đây là cái gì mà lại có thể làm cho người ta cảm ngộ được nhiều công kích như vậy!"

Diệp Tinh khiếp sợ nhìn những phiến lá này.

“Dường như những công kích này đều có điểm tương đồng rất lớn!”

Diệp Tinh cẩn thận cảm ngộ một chút, một lúc lâu sau ánh mắt hắn sáng lên.

"Mỗi một đạo công kích đều là phân tích về đạo tắc sinh mệnh."

Rất nhiều lá cây tựa như ẩn chứa vô số công kích, nhưng toàn bộ đều là vận dụng của đạo tắc sinh mệnh.

\- Hình như phía trên còn có dao động của kiếm trận Vạn Huyền!

Diệp Tinh nhìn về phía mấy phiến lá cây, dường như trên đó có từng đạo kiếm quang không ngừng chớp động.

Hắn nhìn công kích này, tay phải vung lên, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, hơn nữa Diệp Tinh cảm giác lực khống chế của chính mình thoáng cái trở nên đơn giản một chút.

\- Thì ra là như vậy! Nhất thời trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia hưng phấn, nhìn dao động trên lá cây.

Lúc trước khi hắn sử dụng phiên bản đầy đủ của kiếm trận Thiên Huyền đại khái cần tiêu hao 30% tinh lực, nhưng hiện tại nhìn những dao động này lại có một chút cảm ngộ, tinh lực tiêu hao này thoáng cái giảm bớt một ít, biến thành 29%, thậm chí là 28%.

Phải biết rằng, khi chiến đấu nếu tinh lực tiêu hao càng ít thì công kích khi thi triển nhất định sẽ mạnh hơn, hơn nữa tốc độ thi triển cũng sẽ nhanh hơn.

Giống như là thực lực giống nhau cùng thi triển một công kích, người thi triển thuần thục, thuận lợi thì thực lực khẳng định cũng sẽ mạnh hơn!

Ở chỗ này thực lực Diệp Tinh hiển nhiên lại tăng lên một phần.

"Mình hiểu rồi! Những công kích này giống như là phương thức vận dụng đạo tắc chính xác nhất!" Ánh mắt Diệp Tinh chớp động hào quang.

Sau khi lĩnh ngộ đạo tắc liền có thể sáng tạo ra công kích đạo tắc tương ứng, giống như kiếm trận Vạn Huyền chính là cần lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh cường đại rồi mới thi triển.

Mỗi một hệ đạo đều có cường giả sáng tạo ra vô số công kích, thế nhưng vô luận là công kích, hay là luyện tập công kích này, đều có khả năng xuất hiện một vài sai lệch.

Có thể chỉ cần sử dụng một phần lực để tạo thành công kích, nhưng chân chính vận dụng cần hai phần lực, thậm chí là ba phần lực.

Đương nhiên, đây là điều không thể tránh khỏi, không ai có thể hoàn mỹ học tập công kích của người khác, cho nên rất nhiều cường giả sau này đều tự mình sáng tạo ra công kích.

Nhưng dao động trên thân cây trước mắt này lại phảng phất bao hàm tất cả công kích, hơn nữa trực tiếp làm cho người ta có một loại cảm thụ trực quan, nếu như nắm giữ, mỗi một công kích thậm chí có thể chuyển hóa thành tự mình sáng tạo ra, thậm chí có thể hiểu rõ cách sử dụng của nó như thế nào mới có thể phát huy uy ra lực cường đại hơn.

"Cách mình sử dụng kiếm trận Vạn Huyền không có gì sai cả! Nhưng có lẽ "Sinh mệnh yên diệt" mà mình học được trước đây đã bị học sai hướng." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Lúc hắn vừa tiến vào Ngân Hà đã học được bí tịch sinh mệnh "Sinh mệnh yên diệt", chỉ là hiện tại thông qua cái cây màu trắng này lại phát hiện ra một ít sai lệch trong cách tu luyện nó.

Nếu như Diệp Tinh muốn, thậm chí hao phí một chút thời gian là có thể hoàn thiện khiến cho nó phát huy ra uy lực cường đại hơn!

Diệp Tinh mừng rỡ trong lòng.

Sáng tạo ra kiếm trận Vạn Huyền chính là đại đạo chi chủ cường đại, tự nhiên lĩnh ngộ đối với đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian cực sâu, cho nên sáng tạo ra bí tịch mà Diệp Tinh không phát hiện ra khuyết điểm gì.

Nhưng cường giả sáng tạo ra "Sinh mệnh yên diệt" lại kém hơn rất nhiều,cho nên xuất hiện sai lệch cũng rất bình thường.

Diệp Tinh cẩn thận cảm thụ dao động.

Đơn giản chỉ là một phiến lá tản ra công kích, không ngừng biến hóa ở trong đầu Diệp Tinh, thậm chí sinh ra rất nhiều kích động đối với việc hắn sử dụng kiếm trận Vạn Huyền.

Mà hắn theo lĩnh ngộ,việc sử dụng kiếm trận Vạn Huyền cũng càng ngày càng thuận lợi.

\- Có căn cứ như vậy, tương lai nếu mình thử sáng tạo ra công kích về đạo tắc sinh mệnh, lộ tuyến cơ bản sẽ không sai! Diệp Tinh vui sướng trong lòng.

Giống như là giải một câu toán, cái cây trước mắt tản ra ý cảnh về đạo tắc sinh mệnh đã nói cho hắn biết một vài công thức cần dùng trong quá trình giải.

Diệp Tinh không ngừng lĩnh ngộ, một lúc lâu sau mới ngừng lại.

"Tới chỗ ngôi sao tiếp theo xem nào!" Ý thức Diệp Tinh thu hồi, sau đó lại đi vào trong ngôi sao thứ hai.

Hắn cảm ứng được chính mình tiến vào một mảnh không gian kỳ dị, lần này trong không gian này lại không có cái gì.

"Không có gì?"

Diệp Tinh nghi ngờ trong lòng.

\- Không đúng!

Hắn hơi cảm thụ một chút, trong nháy mắt lại cảm nhận được dị thường.

Toàn bộ không gian giống như sóng biển,nhưng mà là vô hình, chỉ là tản ra dao động cực kỳ sắc bén, dường như đang không ngừng hiện lên,theo đó từng đạo công kích gần như hoàn toàn bày ra trước mặt Diệp Tinh.

Kiếm quang, đao mang v.v, từng đạo công kích chấn động trong không gian của ngôi sao.

\- Mấy đạo công kích này cũng có dao động của kiếm trận Vạn Huyền!

Công kích chủ yếu của kiếm trận Vạn Huyền thiên về phòng ngự, đây là một loại phương thức vận dụng của đạo tắc không gian.

Thực tế, đạo tắc không gian cũng có thể phòng ngự.

Hệ đạo không giống nhau thì đều có thể có rất nhiều thủ đoạn thi triển.

Cung chủ Dương Vũ hiển nhiên chỉ lấy một vài đặc tính của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh để sáng tạo ra kiếm trận Vạn Huyền cường đại.

Cuối cùng, ý thức của Diệp Tinh tiến vào bên trong ngôi sao thứ ba.

"Đây là?" Ánh mắt Diệp Tinh khẽ động.

Lúc này trong không gian ngôi sao xuất hiện một cự thú, chính là cự thú lân giáp hai sừng.
Chương 720 5 năm trôi qua 1

Công kích của đạo tắc sinh mệnh và đạo tắc không gian lại tạo thành sinh vật lân giáp này sao?"

Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng.

Dao động trên người lân giáp này phát ra, trên mỗi một phiến lân giáp đều có dao động kỳ dị phát ra.

"Hả? Đạo kiếm quang kia?"

Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, trong đó trên mấy phiến lân giáp phát ra dao động, dường như hóa thành từng thanh trường kiếm, tản ra dao động cực kỳ sắc bén.

Xoẹt!

Kiếm quang này tựa hồ trở thành duy nhất, đâm thủng thương khung, nhìn qua chiêu thức rất đơn giản, nhưng uy lực lại cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, phía trên không ngừng truyền đến huyền ảo.

"Kiếm trận Vạn Huyền! Đây mới là nguyên mẫu của kiếm trận Vạn Huyền!" Diệp Tinh cẩn thận cảm ngộ, trong mắt lộ ra một tia sáng.

Đạo kiếm quang nho nhỏ kia bay ra, dường như cộng minh với thiên địa, sau đó đạo kiếm quang này không ngừng biến hóa theo thiên địa, một biến hai, hai biến bốn, bốn biến tám...

Trong nháy mắt, đạo kiếm quang nho nhỏ này liền biến hóa thành vô số kiếm quang, cả thiên địa dường như đều bị kiếm quang này bao phủ!

Dưới những kiếm quang này, Diệp Tinh cảm thấy thiên địa dường như sẽ bị nát trong nháy mắt!

"Trời ạ, uy lực này tuyệt đối vượt xa kiếm trận Vạn Huyền! Mà cung chủ Dương Vũ lúc trước khẳng định cũng tham khảo đạo kiếm quang này!"

Diệp Tinh sợ hãi trong lòng, thời gian tu luyện kiếm trận Vạn Huyền dài như vậy, hắn cũng hiểu rõ rất sâu về kiếm, nhưng chưa từng nhìn thấy kiếm quang nào khủng bố như vậy, dường như đạo kiếm quang này đã chạm tới bản chất của vũ trụ!

"Kiếm trận Vạn Huyền của cung chủ Dương Vũ dựa vào kiếm quang này, nhưng lại xa xa không bằng, hẳn là rất khó miêu tả cụ thể ra!" Diệp Tinh có chút chấn động trong mắt, âm thầm nói trong lòng.

Giống như một cảnh tượng tuyệt đẹp, có thể cảm nhận được vẻ đẹp của nó, nhưng để thực sự sử dụng văn bản để miêu tả, có lẽ nhiều từ cũng rất khó để miêu tả được.

"Chuyên tâm lĩnh ngộ! Cái này không chỉ nâng cao hơn kiếm trận Vạn Huyền của mình, mà đối với việc tu luyện sau này của mình cũng sẽ có lợi!"

Diệp Tinh vui sướng trong lòng, bắt đầu không ngừng lĩnh ngộ.

Lúc này hắn cảm giác hiểu biết của chính bản thân đối với kiếm trận Vạn Huyền tăng lên một đẳng cấp mới.

Không chỉ như thế, công kích đạo tắc và đạo tắc hoàn toàn bổ sung cho nhau, lúc hắn lĩnh ngộ công kích nhận thức đối với bản chất của đạo tắc cũng sâu hơn một chút.

......

Thời gian nhanh chóng trôi qua, tin tức Diệp Tinh quét sạch thiên tài tộc Không Nguyên nhanh chóng truyền khắp hằng tinh này, khiến cho vô số người trong tộc Không Nguyên phẫn nộ, không cam lòng.

Thậm chí rất nhiều người đi tới khẩn cầu các tộc lão ban cho Nham Hành truyền thừa, dùng cái này đi khiêu chiến Diệp Tinh.

Trước cung điện khổng lồ, rất nhiều thanh niên đều ở lại đây.

Đứng ở phía trước chính là Nham Hành cùng Mặc Hồn.

Xoẹt!

Bỗng nhiên một bóng dáng trực tiếp xuất hiện trong hư không, người đàn ông trung niên Khảm Đặc nhìn mọi người.

\- Canter tộc lão, thỉnh cầu ban danh ngạch truyền thừa khiêu chiến nhân tộc Diệp Tinh!

\- Canter tộc lão!

Nhất thời, mọi người vội vàng hô.

Trong lòng bọn họ tràn đầy phẫn nộ cùng không cam lòng, Diệp Tinh quét sạch tất cả thiên tài khiêu chiến của tộc Không Nguyên bọn họ, lại còn là thiên phú mà bọn họ tự hào nhất, đây hoàn toàn chính là sỉ nhục thật lớn của tộc Không Nguyên bọn họ!

Họ cần một chiến thắng để rửa sạch sự ô nhục này.

"Hừ! Hiện tại các ngươi đều đang ở giai đoạn tốt nhất để tu luyện, không đi tu luyện lại còn ở chỗ này làm cái gì?" Canter cau mày nói: Đều trở về tu luyện cho ta, nếu ở lại chỗ này, tất cả đều bị trừng phạt cấp năm!

Nghe được lời Canter nói, sắc mặt rất nhiều thanh niên đang quỳ nhất thời biến hóa, bọn họ biết trừng phạt cấp năm là cái gì.

Lúc này có một nửa người rời đi, một ít người khác còn có chút do dự, bị dẫn dắt, cũng không dám ở chỗ này, nhanh chóng rời đi.

Trong vài giây, toàn bộ chỉ có Nham Hành và Mặc Hồn ở lại.

"Nham Hành." Nhìn về phía Nham Hành, Canter lắc đầu nói: "Ngươi muốn cùng Diệp Tinh chiến đấu ta có thể hiểu được, nhưng cho dù thắng thì như thế nào? Không có bất kỳ tác dụng gì đối với chuyện tu luyện của ngươi. Ngươi lúc trước nói mình tu luyện để theo đuổi cái gì, hiện tại hẳn là còn nhớ rõ chứ?"

Nghe vậy, Nham Hành trầm mặc một chút, gật đầu nói: "Tộc lão, ta biết rồi."

Anh ta quay lại và rời khỏi đây.

\- Mặc Hồn! Canter lại nhìn về phía Mặc Hồn, cau mày nói: "Trận đấu thất bại, ngươi hẳn là càng thêm cố gắng đi gia tăng thực lực của mình mới đúng, chứ không phải chờ mong thắng lợi của người khác,tương lai vượt qua Diệp Tinh, đây mới là chuyện ngươi nên làm."

"Về phần lời đồn nhảm, khi ngươi đủ cường đại, tự nhiên nó sẽ không tồn tại."

Mặc Hồn nắm nắm tay, trong mắt chớp động vẻ không cam lòng, nhưng vẫn cung kính hành lễ, sau đó rời đi.

Người đàn ông trung niên nhìn bóng lưng Mặc Hồn, lắc lắc đầu, bóng dáng vừa động lại xuất hiện trong cung điện thật lớn.

“Những tiểu tử này rời đi chưa?” Lão giả Viêm Lăng hỏi.

"Rồi." Canter gật gật đầu nói, "Nhưng mà Mặc Hồn có vẻ còn có chút không cam lòng."

Thanh niên bên cạnh lắc đầu nói: " Lần này Diệp Tinh tạo thành động tĩnh quá lớn, có lẽ cả tộc đều khát vọng đánh thắng hắn!"

\- Chuyện này dừng lại ở đây! Lão giả Viêm Lăng trầm giọng nói: "Lúc trước đám người Mặc Hồn khiêu chiến Diệp Tinh là do bọn chúng tự nguyện, tộc có thể mặc kệ. Nhưng tộc không có khả năng ban cho cơ duyên truyền thừa để Nham Hành chiến đấu với Diệp Tinh”
Chương 721 Đổi bảo vật 1

\- Lúc trước đám người Mặc Hồn chiến đấu với Diệp Tinh đều là do cá nhân, cơ hội truyền thừa cũng là đã có từ trước.

Hiện tại trừ phi Nham Hành cơ duyên truyền thừa thì Diệp Tinh mới đồng ý chiến đấu với họ.

Bọn họ nếu như ban cho, chẳng phải là nói bọn họ muốn Nham Hành đi đối phó Diệp Tinh, thậm chí đi đánh bại Diệp Tinh hay sao?

Cái này có ý nghĩa hoàn toàn khác. Mặt khác, quan trọng nhất là đám người Viêm Lăng cũng không dễ dàng phán đoán được thực lực của Diệp Tinh, thậm chí không thể xác định Diệp Tinh và Nham Hành ai mạnh hơn.

Nếu mà Nham Hành thắng, tự nhiên là mọi người thấy nên như vậy, còn nếu như thua, như vậy tạo thành ảnh hưởng quá lớn.

Dù sao giai đoạn hiện tại là khoảng thời gian xuất hiện nhiều thiên tài nhất trong mấy trăm triệu năm của tộc Không Nguyên bọn họ, nếu như ở giai đoạn này tất cả thiên tài bị Diệp Tinh càn quét hết, như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến tộc Không Nguyên bọn họ.

Vì vậy, lợi ích của việc không chiến đấu sẽ lớn hơn.

Đứng ở góc nhìn của tộc, bọn họ không hy vọng trận chiến này phát sinh.

"Lần Diệp Tinh ra tay này cũng khiến cho các tiểu tử này một chút kích thích. Nếu lợi dụng chuyện này cũng có thể có lợi đối với sự phát triển của tộc. Canter, chuyện này giao cho ông đi làm.” Lão giả Viêm Lăng phân phó.

"Ừm." Canter gật đầu.

......

Thời gian trôi qua, dần dần tộc Không Nguyên khôi phục bình tĩnh, mà Diệp Tinh còn đang ở trong điện truyền thừa công kích.

5 năm trôi qua.

Diệp Tinh đang yên lặng ở trong không gian.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, một dao động hiện lên, Diệp Tinh lập tức biến mất.

Hắn xuất hiện ở bên ngoài cung điện.

\- Nhân loại Diệp Tinh, 5 năm truyền thừa đã đến, đến lúc ngươi phải đi rồi! Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Tinh nói.

"Kết thúc rồi?" Diệp Tinh nhìn về phía cánh cửa kỳ dị phía sau ông ta, sâu trong đáy mắt tràn đầy vẻ vui sướng.

Trong đáy mắt Diệp Tinh ngập tràn sự vui mừng.

Năm năm truyền thừa, thu hoạch lớn nhất của hắn là lĩnh ngộ của kiếm trận Vạn Huyền tăng lên rất nhiều, lĩnh ngộ trọng điểm của hắn là một đạo kiếm quang.

Theo dự đoán trước đó của hắn, uy lực của kiếm trận Vạn Huyền hiện giờ khi thi triển ra chắc chắn sẽ mạnh hơn trước đây gấp đôi!

Giống như một thanh nhuyễn kiếm, thi triển không tốt thì ngay cả một mảnh gỗ cũng không đâm được, nhưng vận dụng lại rất tốt, thậm chí có thể đánh vỡ được cả nham thạch.

“Diệp Tinh!”

Bóng Mặc Uyên cách đó không xa lay động, lập tức xuất hiện bên cạnh Diệp Tinh.

Diêm Ma cười đi tới, nói: “Diệp Tinh, truyền thừa công kích đã kết thúc, ngươi có muốn tiến vào cung điện đổi bảo vật của tộc ta không?”

“Được!”

Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức gật đầu.

Hắn liên tục tám mươi bảy thiên tài Không Nguyên tộc, nhận được bốn bốn trăm nghìn điểm Không Nguyên, những điểm này hoàn toàn có thể đổi bảo vật của tộc Không Nguyên.

Nếu thật lập tức rời đi, đoán chừng những điểm Không Nguyên này chẳng có mấy tác dụng, dù sao Diệp Tinh cũng là nhân tộc, không thể tiến vào tộc Không Nguyên một cách không hạn chế được.

Rời khỏi khu vực truyền tống, mọi người đi về một phía.

“Nhìn kìa, là nhân loại Diệp Tinh.”

“Hắn ta đi ra từ trong cung điện truyền thừa.”

“Đáng tiếc, người trong tộc không ban truyền thừa, nếu không Nham Hành nhất định sẽ đánh bại Diệp Tinh!”

Một vài người nhìn thấy Diệp Tinh, lập tức không nhịn được truyền ra tiếng bàn tán.

Lúc này Diệp Tinh liếc nhìn mấy người đó một cái.

“Xem ra tộc Không Nguyên không ban thưởng truyền thừa cho Nham Hành.”

Nếu Nham Hành có truyền thừa, quả thực hắn đáp ứng lời khiêu chiến của Nham Hành.

Đối với đệ nhất thiên tài tộc Không Nguyên, Diệp Tinh rất hứng thú. Có điều tộc Không Nguyên đoán chừng cũng không muốn nhìn thấy kết quả cuối cùng.

Rất nhanh, mấy người đi tới một nơi, nơi đây có một tòa tháp khổng lồ chín tầng.

“Diệp Tinh, dù sau tộc Không Nguyên cũng là một tộc quân lớn mạnh, bí tịch, bảo vật bên trong rất nhiều, nếu ngươi muốn chọn thì chọn thứ mà thành Thời Không các ngươi không có ấy.” Mặc Uyên truyền âm nói.

“Tôi biết rồi.” Diệp Tinh không dừng bước, cũng truyền âm lại.

Nếu trùng nhau, tất nhiên hắn có thể đổi ở thành Thời Không, không cần đặc biệt tới nơi này.

“Diêm Ma.” Trước tòa tháp khổng lồ chín tầng, một ộng cụ lặng lẽ ngồi xếp bằng, ông ta nhìn về phía mấy người Diệp Tinh.

“Mộc Nguyên, ta đưa Diệp Tinh tới đổi bảo vật.” Diêm Ma chỉ tòa tháp khổng lồ phía sau, cười nói.

“Tiến vào đi!” Lão giả Mộc Nguyên nhìn Diệp Tinh một cái, gật đầu nói.

Cả ba người tiến vào trong cung điện.

“Bí tịch!” vừa bước vào trong cung điện, Diệp Tinh đã nhìn thấy rất nhiều bí tịch, còn có cả cả một quang cầu kỳ lạ, mỗi một quyển bí tịch và quang cầu đều có một cái giá tương ứng phía trước.

Lúc này trong cung điện có vài người tiến vào.

“Là nhân loại Diệp Tinh.”

“Hắn tới đổi đồ.”

“Không biết hắn sẽ đổi bảo vật gì!”

“Bốn trăm nghìn điểm Không Nguyên đó, nếu cho ta thì tốt biết bao, chắc chắn ta sẽ nhanh chóng đột phá tới đỉnh phong Hư Không Cảnh!”

Ánh mắt của tất cả mọi người trong cung điện đổ dồn về phía Diệp Tinh. Trong mắt phần đông còn có cả sự hâm mộ.

“Diệp Tinh, điện đổi bảo vật có chín tầng, tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba chia ra thành bí tịch các loại, tài nguyên tu luyện, áo giáp binh khí. Sáu tầng sau cũng dựa theo trình tự như vậy! Càng lên trên giá càng cao!” Diêm Ma cười giới thiệu.

Diệp Tinh gật đầu.

Bí tịch tuy quý, nhưng bởi vì có thể phục chế vô hạn, vậy nên trái lại giá cả thấp hơn chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK