Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1126 Nơi tụ tập cuối cùng 2

Diệp Tinh có thể lấy được bảo vật, tất nhiên những cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cường đại này cũng sẽ có, rất nhiều người bọn họ đều có một hai món bảo vật cường đại trên người, giáp Cuồng Nguyệt này Diệp Tinh lấy được từ trong tay một cường giả thực lực đã vượt qua Hồn Liệt Thiên, uy năng mạnh nhất!

Nhưng Diệp Tinh nô dịch thất bại, mà hắn hao phí một chút thời gian để chém giết, cuối cùng tất nhiên chiếc giáp Cuồng Nguyệt cường đại này thuộc về sở hữu của Diệp Tinh!

Dĩ nhiên, giáp Cuồng Nguyệt so với kiếm Không Minh, cánh Hắc Nguyên tất nhiên kém hơn rất nhiều, nhưng chắc chắn được coi là bảo vật đẳng cấp, cho dù lấy thân thể Diệp Tinh cứng rắn chống lại công kích của cường giả Bất Tử Cảnh vô địch Mạc Cam Lâm, hắn cũng tự tin có thể chống đỡ được.

Trước đó hắn giết chết cường giả kia, đã hao tổn khá nhiều công sức.

"Phòng ngự tăng lên, thực lực của mình mạnh hơn, mà dưới Bất Tử Cảnh vô địch, cho dù mình đứng để bọn họ công kích, bọn họ cũng không thể phá được phòng ngự của mình!"

Công kích, tốc độ, công kích linh hồn, phòng ngự linh hồn bốn phương diện này, tất cả Diệp Tinh ở đỉnh của Bất Tử Cảnh , chỉ thiếu một chút ở phương diện phòng ngự, trừ mọt số ít vài cường giả Bất Tử Cảnh vô địch, Diệp Tinh không cần lo lắng bất cứ cường giả nào khác!

Thực lực của hắn hiện giờ chắc chắn không sợ hãi bất cứ cường giả Bất Tử Cảnh nào.

"Diệp Tinh, thời gian sắp tới, chúng ta còn không đi tới khu vực trung tâm dãy núi Hoang Trụ là không kịp nữa đâu."

Soạt!

Bóng dáng Tiểu Hắc xuất hiện trong hư không, nhìn Diệp Tinh vội vàng nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh mỉm cười nói: "Được, bây giờ liền tới khu vực trung tâm."

Tay phải vung lên, hai mươi ba cường giả trước mặt bị hắn thu hết vào trong nhẫn không gian.

"Không biết mình có thể lấy được lệnh bài không!" Diệp Tinh hít thở sâu một hơi, trong mắt ngập đầy vẻ mong chờ.

Vút!

Thúc động cánh Hắc Nguyên, tốc độ của Diệp Tinh lập tức trở nên vô cùng kinh người, đi về hướng mục tiêu

...

Dãy núi vô cùng cổ kính chạy ngang, nham thạch phía trên nứt ra, tản ra hơi thở mục nát, không biết rốt cuộc đã tồn tại bao nhiêu năm.

Ở trong tâm khu vực cực lớn đó, lóe lên từng luồng ánh sáng nhiều màu, rất kỳ lạ, nhưng lúc này nơi đó không có bất cứ cường giả nào.

Mà ở xung quanh khu vực trung tâm, lại có từng tòa cung điện khổng lồ được dựng lên, bên trong những cung điện này còn có rất nhiều thân ảnh không ngừng lay động.

"Tất cả các tộc lớn đều lấy khu vực lệnh bài truyền thừa xuất thế này làm ranh giới, phân phân thành các địa bàn ư?"

Phía xa, một nhân tộc bay tới, nhìn thấy nơi này từ rất xa.

Rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh đã đến đây từ sớm, chờ đợi ở nơi này.

"Kiếm Ngân?"

Đúng vào lúc Diệp Tinh nhìn thấy, bỗng nhiên có một tiếng nói nghi ngờ vang lên.

Diệp Tinh xoay người nhìn, lại là một cường giả vô cùng vạm vỡ, trên đầu mọc hai sừng, trông giống như người đầu trâu xuất hiện ở trước mắt.

"Giác Nguyên." Diệp Tinh nhìn về phía vị người đàn ông vạm vỡ này, cười nói.

Giác Nguyên, cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong nhân tộc, thực lực đại khái cùng đẳng cấp với Hồn Liệt Thiên.

“Haha, thật sự là Kiếm Ngân ngươi à, trước đây có tin đồn ngươi đã ngã xuống, sau đó mấy trăm năm không có tin tức, ta cũng đã cho rằng ngươi ngã xuống rồi đó." Giác Nguyên cười to nói, nhìn qua giống như đang nói đùa.

Diệp Tinh khẽ mỉm cười, nói: "May mắn còn sống."

"Đi, nếu đã gặp, vậy thì cùng nhau tiến vào trận doanh nhân tộc!" Giác Nguyên cười nói: "Cường giả Thao Liệt vô địch Bất Tử Cảnh của nhân tộc chúng ta cũng tới, còn có cường giả đỉnh cấp khác! Lần này thật sự là cường giả như mây!"

"Thao Liệt ư?" trong lòng Diệp Tinh âm thầm nghĩ, thật ra hắn cũng muốn xem thiên tài tuyệt thế của nhân tộc này một chút.

Vút! Vút!

Hai bóng người nhanh chóng bay về phía xa.

"Có người tới!"

"Là Giác Nguyên, còn có. . . Kiếm Ngân?"

"Hả? Không phải Kiếm Ngân bị cường giả Bất Tử Cảnh vô địch thiên tộc Mạc Cam Lâm đuổi giết ngã xuống rồi ư? Hắn chưa ngã xuống?"

Một vài cường giả trong trận doanh nhân tộc đi ra, nhìn thấy Diệp Tinh, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Hơn sáu trăm năm trước, nhân Loại Kiếm Ngân vẫn rất có danh tiếng, nhưng tin tức hắn ngã xuống truyền ra mấy trăm năm, cái tên nhân loại Kiếm Ngân cũng dần dần phai nhạt, dần dần cũng có một vài cường giả xa lạ mới xuất hiện.

Vũ trụ tộc có vô số tộc, cộng các Bất Tử Cảnh lại là một là con số vô cùng khổng lồ, tất nhiên đôi khi sẽ có cường giả mới xuất hiện.

"Giác Nguyên? Ngươi tới rồi?" Đúng vào lúc này, bỗng nhiên một thanh niên mặc áo giáp màu trắng, tướng mạo vô cùng tuấn dật, nhưng không phân rõ được rốt cuộc là nam hay nữ, rất âm nhu đi ra.

"Âm Cưu." Nhìn thanh niên này, sắc mặt Giác Nguyên nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

"Đúng là nơi nào cũng có thể gặp phải tên tiểu nhân ngươi!"

"Giác Nguyên, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói bậy được đâu." thanh niên âm nhu hơi nhíu mày, nói: "Ta nhìn thấy ngươi có lòng tốt tới chào hỏi, ngươi lại vô căn cứ mà nói xấu ta, thật sự tưởng ta hiền lành ư?"

"Hừ?" Nghe vậy, Giác Nguyên khinh thường hừ lạnh một tiếng, lười phản ứng lại Âm Cưu.

Âm Cưu cũng không tức giận, lại nhìn Diệp Tinh bên cạnh, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, nói: "Ngươi là Kiếm Ngân?"

Diệp Tinh khẽ gật đầu, không nói gì nhiều.

Thân thể đặc thù của Âm Cưu và Bá Nguyên Lan có chút giống nhau, không ngoài dự chắc hẳn là cường cùng chi, trong lòng hắn cũng chẳng có hảo cảm gì.

"Còn khá lạnh lùng đó." Thấy Diệp Tinh đối diện qua loa lấy lệ với lời chào hỏi của mình như vậy trong mắt, Âm Cưu rõ ràng trở nên u ám.

Bàn về thực lực, thậm chí anh ta còn mạnh hơn Hồn Liệt Thiên một chút, bình thường những người cường giả khác trong tộc thấy anh ta ai mà không nhiệt tình kết giao.

Kết quả hiện giờ lại là nóng mặt dán mông lạnh.
Chương 1127 Kết giao

"Nhân Loại Kiếm Ngân, trận chiến đỉnh cấp nhất và trận chiến với Hồn Liệt Thiên trận, ấy không phải, hẳn là trận chiến bị thiên tộc Mạc Cam Lâm đuổi giết ấy, có điều Kiếm Ngân ngươi có thể ngăn cản mấy đạo công kích của Mạc Cam Lâm, chắc là dựa vào những bảo vật cường đại sử dụng một lần trên người đúng không? Ví dụ như thanh trường kiếm kia, chiếc áo giáp đó?"

Âm Cưu cười nhạt nói: "Trường kiếm, áo giáp bình thường đều bị phá hủy từ từ, mà trường kiếm, áo giáp lúc trước ngươi ngăn cản công kích của Mạc Cam Lâm không hư hao chút nào, đợi tới khi chịu mấy đạo công kích lại nháy mắt vỡ nát hoàn toàn, đây rõ ràng là bào vật cường đại sử dụng một lần không thể nghi ngờ."

Anh ta dựa vào cuộc chiến đó nhanh chóng phán đoán ra.

Cho dù bảo vật cường đại bị phá hủy, cũng là từ từ phá hủy, vẫn sẽ còn uy năng, giống như rất nhiều bảo vật trong vùng đất vòng xoáy sinh tử vậy, mặc dù sứt mẻ, nhưng vẫn có tác dụng cực lớn đối với cường giả Bất Tử Cảnh.

Mà khi năng lượng của bảo vật sử dụng một lần tiêu hao hết, bảo vật sẽ không còn chút uy lực nào, chỉ hơi chịu đựng một đòn tấn công thôi, sẽ vỡ nát hoàn toàn.

"Hiện giờ binh khí của Kiếm Ngân ngươi đã bị Mạc Cam Lâm làm hư hại hết, không biết thực lực còn dư lại mấy phần?"

Âm Cưu nhìn Diệp Tinh, nhẹ giọng nói .

Theo anh ta thấy, phần lớn thực lực của Diệp Tinh là phụ thuộc vào bảo vật, giờ đây bảo vật đã mất, cho dù sau lưng Diệp Tinh có thế lực lớn, thế lực đó chắc chắn sẽ không thể ban thưởng cho Diệp Tinh lượng lớn bảo vật nữa.

Diệp Tinh nghe vậy, nghe lời nói dường như mang theo vẻ khinh thường của Âm Cưu, hắn liếc một cái, lười phải phản ứng, lập tức xoay người tiến vào trong trận doanh nhân tộc.

Giác Nguyên cũng không để ý để tới Âm Cưu, tiến vào cùng Diệp Tinh.

"Hừ, thứ gì vậy!" Nhìn bóng lưng của hai cường giả, sắc mặt Âm Cưu nại trở nên u ám.

“Chỉ có thực lực như vậy, còn cao ngạo như thế, ta phải xem các ngươi ngã xuống trong lúc tranh đoạt bảo vật thế nào!"

Anh ta hung hăng suy nghĩ trong lòng.

"Hửm?" Bỗng nhiên Âm Cưu nhìn về phía một nơi, nơi đó một vị mặt mũi lạnh lùng, cả người tản ra mãnh liệt sát khí lạnh như băng thanh niên đi tới.

"Sát khí mạnh quá.” Âm Cưu cảm nhận một chút, trong lòng ngạc nhiên: "Nhân tộc chúng ta xuất hiện một cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong xa lạ từ lúc nào vậy?"

Thoáng chốc anh ta đã nhìn ra được thực lực của cường giả này.

Trong lòng suy nghĩ, trên mặt Âm Cưu lại tràn ngập vẻ tươi cười, đi tới chuẩn bị kết giao một phen.

"Xin chào." Anh ta tràn đầy nhiệt tình, mở miệng hô.

Chàng trai lạnh lùng tản ra sát khí khủng bố đó nhìn anh ta một cái, sau đó liền thu hồi ánh mắt, lập tức đi qua người anh ta, trực tiếp coi như không thấy anh ta

Âm Cưu chìa tay mình ra, cứ lúng túng mà đứng như vậy, nụ cười trên mặt chậm rãi đông cứng lại.

"Tên nhóc đáng chết."

Lúc này trong lòng Âm Cưu không khỏi nổi cơn tức giận.

Trong lòng anh ta vốn đã tức giận, kết quả lại xuất hiện một cường giả xa lạ coi thường anh ta.

"Âm Cưu." Lúc này một người đàn ông trung niên trên mặt toàn là bí văn màu đen bên cạnh bỗng nhiên nói: "Không nên chọc tới chàng trai đó."

Trên mặt ông ta hiện lên vẻ vô cùng cẩn trọng, dường như vô cùng kiêng kỵ.

Nghe vậy, Âm Cưu sửng sốt một chút, nghi ngờ nói: "Diêm Huyền, ngươi biết chàng trai đó kia?"

Diêm Huyền là bạn của anh ta, đẳng cấp Bất Tử Cảnh đỉnh phong, thực lực chỉ yếu hơn anh ta một chút, trong dáng vẻ rất kiêng kỵ chàng trai đó.

Mặc dù anh ta biết rất nhiều cường giả, nhưng các cường già mới không ngừng xuất hiện, chắc chắn sẽ có người anh ta không biết.

Diêm Huyền gật đầu, nghiêm túc nói: "Nếu không ngoài dự đoán chàng trai đó tên là Hàn Vũ Khôn, là cường giả bỗng nhiên xuất hiện, mà thực lực của anh ta chắc hẳn ngang hàng với yêu tộc Xà Mạc, Hàn Dận tộc Không Luân Càn."

"Cái gì?" Nghe vậy, sắc mặt Âm Cưu hơi thay đổi.

Yêu tộc Xà Mạc, Hàn Dận tộc Không Luân Càn đều là mười cường giả Bất Tử Cảnh đứng đầu, trừ năm tồn tại Bất Tử Cảnh vô địch đó, bọn họ có thực lực mạnh nhất, cho dù Bất Tử Cảnh vô địch muốn giết chết bọn họ, chưa chắc đã có thể thành công.

Cường giả như vậy, nếu như đối phó anh ta, hoàn toàn có thực lực giết chết anh ta.

"Số lần Hàn Vũ Khôn này ra tay cực kỳ ít, trước đó cũng có tin tức bí mật truyền ra, một người bạn của ta ở dãy núi Hoang Trụ này nhìn thấy Hàn Vũ Không đánh một trận với yêu tộc Xà Mạc, hai người không phân thắng bại." Diêm Huyền nghiêm túc nói: "Nhưng thời gian quá ngắn, tin tức còn chưa được truyền ra."

"Sắp tranh đoạt bảo vật rồi, chúng ta vẫn nên không nên chọc tới cường giả như vậy." Diêm Huyền trầm giọng nói, trên mặt tràn ngập vẻ kiêng kỵ.

"Hàn Vũ Khôn ư?" Âm Cưu khẽ cau mày, hừ lạnh một tiếng trong lòng.

"Hửm ?"

Anh ta nhìn về một nơi, nơi đó lại có một cường giả đi tới.

Trên mặt anh ta lộ ra vẻ vô cùng nhiệt tình, tràn ngập vẻ tươi cười, nhanh chóng đi tới.

...

"Đúng là nhiều cường giả." Đi bên trong trận doanh nhân tộc, Diệp Tinh thấy rất nhiều cường giả.

"Nhìn kìa, là Kiếm Ngân."

"Hắn không chết à?"

"Tiến vào trong vòng xoáy sinh từ chưa chắc đã chết, sau khi Kiếm Ngân sống sót chắc chắn là vì kiêng kỵ Mạc Cam Lâm nên mới trốn mãi, giờ đây lệnh bài truyền thừa đại đạo xuất hiện, hắn mới xuất hiện."

Rất nhiều cường giả không ngừng bàn tán.

Trong đó cũng có một vài cường giả tới chào hỏi.

"Kiếm Ngân." Phía xa, một chàng trai mặt mũi rất bình thường đi tới, bên cạnh chàng trai này còn có một cô gái.

Thấy bọn họ, Diệp Tinh cảm thấy rất khó hiểu, hắn nghe giọng nói, bỗng nhiên truyền âm nói: "Ngươi là Húc Hồn?"

Hai người trước mắt này có vẻ như là anh em Húc Hồn.

"Oa, Kiếm Ngân ca, như vậy mà ca cũng nhận ra được hả?” Một giọng nói trong trẻo vang lên trong đầu Diệp Tinh, thiếu nữ cười hì hì nhìn Diệp Tinh.

Cô chính là Viên Viên – em gái Húc Hồn.

"Kiếm Ngân, trước đó nghe nói ngươi ngã xuống bọn ta bị dọa một trận, thật may ngươi vẫn còn sống." Húc Hồn mỉm cười nói, khẳng định thân phận của mình.

Diệp Tinh cười một tiếng, nói: "May mắn còn sống."

Nhớ tới tình huống bị đuổi giết trước đó, sâu trong đáy mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.
Chương 1128 Nhân tộc Thao Liệt

"Ta đã nói rồi, anh Kiếm Ngân may mắn như vậy, gặp phải vòng xoáy sinh tử nhất định sẽ không gặp nguy hiểm." Viên Viên cười hì hì nói.

Cô sùng bái nhất hai người, một người là Diệp Tinh, còn một người còn lại chính là Kiếm Ngân.

"Ngươi lần này chú ý cẩn thận một chút cho ta, đến lúc chiến đấu hãy trốn đi." Nhìn em gái mình hưng phấn nói gì đó, Húc Hồn gõ gõ cái đầu nhỏ nhắn của cô, một mặt dạy dỗ.

"A a a, anh trai ngốc, em liều mạng với anh!" Viên Viên giận dữ nói.

Diệp Tinh cười nhìn hai người.

"Ha ha, Kuiba, nhiều năm như vậy không gặp, thực lực của anh lại tăng lên không ít a."

"Cũng tiến bộ một chút, đoán chừng Kuiba có thể tiến vào mười vị trí đầu bảng Bất tử cảnh rồi."

Nơi xa, tiếng cười to của vài người truyền đến.

Trong đó có một chàng trai khôi ngô thân mặc áo giáp màu đỏ, cao năm mét.

Toàn thân chàng trai khôi nga này tản ra một luồng khí tức vô cùng âm lãnh, sát khí trên người không ngừng tản ra, chính là Thất Sư Huynh của Diệp Tinh Kuiba.

Kuiba nói vài câu, bỗng nhiên chú ý tới tình huống của Diệp Tinh bên này, cùng những cường giả khác nói một câu, liền lập tức đi tới.

"Sư đệ." Một giọng nói vang lên trong đầu Diệp Tinh.

"Thất Sư Huynh." Diệp Tinh cười truyền âm.

Thân phận Kiếm Ngân của hắn, Kuiba đương nhiên biết được.

Nhìn Diệp Tinh, Kuiba trong lòng nhịn không được cảm thán.

Phải biết rằng, mấy trăm năm trước Diệp Tinh vậy mà chiến đấu với Hồn Liệt Thiên đến bất phân thắng bại!

Coi như thực lực của anh ta so với Hồn Liệt Thiên cũng mạnh hơn một chút, cho nên thực lực của Diệp Tinh đã đến gần vô hạn rồi.

Những cường giả khác không biết, nhưng là anh ta lại biết Diệp Tinh hiện tại mới ở tại Chân linh cảnh, còn chưa đột phá triệt để.

Chỉ là Chân linh cảnh đã đạt tới mức này, đây quả thực khó có thể tưởng tượng, cho dù có dựa vào bảo vật, nhưng bản thân quá yếu, đưa cho bảo vật cũng không thi triển được.

Giống như Diệp Tinh nếu như không có tu luyện ma linh thuật, bản thân không triệt để đạt tới Bất tử cảnh, muốn thi triển bảo vật cũng là rất khó.

"Sư đệ, vẫn còn một thời gian nữa sẽ triệt để chiến đấu, ngươi tạm thời đi theo ta, đến thời điểm chiến đấu không được cách quá xa." Kuiba truyền âm nói.

"Chiếm được lệnh bài truyền thừa đại đạo chỉ là điều quan trọng thứ hai, quan trọng nhất vẫn là giữ được mạng của mình."

"Biết." Diệp Tinh gật đầu.

Tính mạng quả thực là trọng yếu nhất, vẫn còn sống sót, về sau nói không chừng còn có thể gặp được cơ duyên như vậy.

"Ừm?"

Đang nói, bỗng nhiên chung quanh dường như lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả cường giả đều nhìn về một chỗ, ở nơi đó một vị thanh niên anh tuấn xuất hiện.

Vị thanh niên này thân hình giống với nhân loại Trái đất, có điều lại mọc vảy như vảy cá, con mắt hiện ra sắc tím, trên đầu còn mọc một cái sừng, trên người mặc một thân áo giáp màu tím, khí tức lại vô cùng thu liễm.

"Là Thao Liệt!"

"Thao Liệt cũng tới."

Nhìn thấy thanh niên trước mắt, rất nhiều cường giả mặt mũi tràn đầy vẻ kính sợ.

Đây là cường giả Bất tử cảnh lớn mạnh vô địch, hoàn toàn đánh giết những bất tử cách khác chỉ trong một giây, cùng bọn họ căn bản không cùng một đẳng cấp.

"Anh, là Thao Liệt, có thể uy hiếp một trong năm vị bất tử cảnh vô địch." Viên Viên kéo anh trai của mình một chút, nhìn thanh niên phía xa.

"Ừm." Húc Hồn nhẹ gật đầu, nhìn về phía Thao Liệt, sâu trong đáy mắt lại lóe lên ý chí chiến đấu.

"Đây chính là Thao Liệt?" Diệp Tinh nhìn về phía người thanh niên ở đằng xa.

Dáng vẻ của Thao Liệt hắn đương nhiên biết, nhưng đây là lần đầu tiên thật sự gặp được.

"Sư đệ, Thao Liệt này là thiên tài thứ ba trong lịch sử Nhân tộc Hư không cảnh, đáng tiếc quá mức ngông cuồng, cho tới bây giờ cũng chưa đột phá, luận về tiềm lực, ngươi so với hắn lớn hơn nhiều." Kuiba truyền âm nói.

"Ngông cuồng?" Diệp Tinh nhìn về phía Thao Liệt, ngược lại hiện tại hắn một chút cũng nhìn không ra.

"Thao Liệt, ngươi đến rồi."

"Thao Liệt."

Sau sự yên tĩnh ngắn ngủi, nhất thời có từng vị cường giả hoan nghênh đón tiếp, tràn đầy nụ cười nói, trong ánh mắt bọn họ rõ ràng còn mang theo một tia cung kính.

Cho dù Kuiba bị kẹt ở Bất tử cảnh, nhưng là cũng là một trong cường giả Bất tử cảnh vô địch chân chính.

Cường giả như vậy chính là vua trong Bất tử cảnh, bọn họ có người nào không cung kính?

"Đi, sư đệ, thời gian đã sắp đến rồi, hẳn rất nhiều cường giả Nhân Tộc chúng ta cũng đã tụ tập lại rồi." Kuiba mỉm cười nói, trực tiếp đi về một hướng.

Những cường giả khác cũng đều hướng đi một chỗ.

Mà phương hướng kia chính khu vực tỏa ra ánh sáng lung linh mà Thánh Tôn Mạt Viêm lưu lại năm tấm lệnh bài truyền thừa đại đạo ở trong đó.

Từng vị cường giả không ngừng tụ tập lại.

"Ha ha, Hồn Nhãn, ngươi cũng tới?"

"Lệnh bài truyền thừa đại đạo sắp xuất thế, hơn nữa còn là ba nhân vật vĩ đại Thánh Hoàng mà Thánh Tôn Mạt Viêm bồi dưỡng ra lưu lại, ta làm sao có thể không đến?"

"Không biết lần này này năm người may mắn đạt được lệnh bài truyền thừa."
Chương 1129 Mười vạn cường giả đỉnh phong 1

Từng vị cường giả tùy ý bàn luận, còn có một số cường giả rõ ràng đang tìm kiếm đối tượng liên hợp. Nhất là Âm Cưu, vẫn đang không ngừng mở rộng đội ngũ của mình.

Lúc này Diệp Tinh cùng Kuiba đứng tại một chỗ, ở cách bọn họ đó không xa còn có một người thanh niên tản ra sát khí vô cùng lạnh lẽo, tuy là cùng một chỗ, nhưng bọn họ hiển nhiên cũng không phải là cùng một phe.

"Ừm? Kuiba và Kiếm Ngân kia đang ở cùng một chỗ."

"Kuiba cùng Diệp Tinh là sư huynh đệ, Kiếm Ngân trước đó lại bảo vệ Diệp Tinh, giữa bọn hắn có quan hệ là rất bình thường."

"Thực lực bọn họ đều đạt đến Bất tử cảnh đỉnh phong, chúng ta có thể liên hợp bọn họ."

"Vị thanh niên lạnh lùng kia là ai? Có vẻ thực lực khá mạnh? Có ai biết lai lịch của anh ta không?"

Lúc này bên cạnh Âm Cưu, mấy vị cường giả nói.

Âm Cưu liếc nhìn nơi xa một chút, giọng nhàn nhạt nói "Không cần, trước đó Kuiba đã cự tuyệt lời mời của ta, về phần Kiếm ngân, thực lực của hắn hẳn là dựa vào bảo vật, hiện tại binh khí các loại đều vỡ vụn, thực lực đoán chừng giảm đi nhiều, cho dù có như vậy, trước đó ta tới kết giao cũng bị từ chối."

"Về phần người thanh niên lạnh lùng kia, thực lực rất mạnh, đủ để địch nổi yêu tộc Xà Mạc, nhóm cường giả Không Luân Càn tộc Hàn Dận, có điều cũng là mời không tới."

"Sánh ngang với yêu tộc Xà Mạc?"

"Thực lực như vậy rất mạnh a, cường đại như vậy thực lực khẳng định chọn tự mình đi tranh đoạt bảo vật."

Mọi người sợ hãi thán phục.

Thực lực bọn hắn đều ở Bất tử cảnh bình thường đỉnh phong, đối mặt với cường giả bất tử cảnh cấp độ vô địch, tuyệt đối sẽ bị miểu sát, cho nên bọn họ muốn liên hợp.

Về phần đạt tới cấp độ nhóm cường giả Xà Mạc, cho dù là cường giả Bất tử cảnh vô địch muốn đánh giết bọn họ cũng là điều khó khăn, bọn họ về cơ bản đều chọn tự mình một mình tranh đoạt bảo vật.

"Nhìn xem có thể kết giao những người khác hay không."

Bọn họ sợ hãi thán phục thực lực của Hàn Vũ Khôn, về phần Kuiba, đã từ chối liên hợp, bọn họ đương nhiên sẽ không tiến đến, đối với Diệp Tinh bọn họ cũng chỉ là nhìn thoáng qua.

Bọn họ biết chuyện Diệp Tinh bị Mạc Cam Lâm truy sát, tuy rằng chặn lại mấy đòn công kích, nhưng binh khí trong nháy mắt xác thực đã vỡ vụn, chỉ có một lần tính bảo vật mới có thể xuất hiện tình huống như vậy.

Đã vỡ vụn rồi, thực lực của Diệp Tinh đương nhiên sẽ yếu đi phần nhiều, thậm chí khả năng đến Bất tử cảnh đỉnh phong cũng không đạt tới, bọn họ đương nhiên sẽ không để ý.

Rất nhiều cường giả không ngừng tiến về nơi các cường giả khác kết giao, tất cả mọi người nhìn về phía trước, trong mắt tràn đầy chờ mong, chờ đợi tiến vào chiến trường cuối cùng!

Có điều phía trước nhất rõ ràng là mấy người Nhân Tộc mạnh nhất, bọn họ đang nhỏ giọng bàn luận điều gì đó.

Nói một hồi, mọi người tản ra.

"Thật nhàm chán a." Viên Viên đứng bên cạnh Húc Hồn, ngáp một cái nói: "Sao còn không bắt đầu tiến vào chiến trường đi?"

"Nhàm chán?" Âm Cưu một mực chú ý đến nơi này, nghe được giọng nói của Viên Viên, cười cười nói: "Chờ đến thời điểm chiến đấu ngươi bị đánh chết là hết tẻ nhạt rồi."

Tuy trên mặt là nụ cười, nhưng lời nói ra lại không hề có thiện chí

"Ngươi nói chuyện sao lại khó nghe như vậy a?" Viên Viên nghe Âm Cưu nói như vậy, nhất thời trừng to mắt, trợn mắt nhìn nhau.

Nghe thấy âm thanh, một số cường giả bên cạnh nhìn lại.

"Ha ha." Âm Cưu cũng chú ý tới ánh mắt của những cường giả khác, hắn không nói gì nữa, liếc mắt lườm Viên Viên đang đứng cạnh Húc Hồn một cái, trong mắt rõ ràng có một tia khinh thường.

"Một người yếu kém còn không ngoan ngoãn đứng ở phía sau."

Lúc này trên người Húc Hồn phát tán ra dao động vừa đạt đến Bất tử cảnh đỉnh phong.

Một vị Bất tử cảnh đỉnh phong tới nơi này, không biết điều một chút đứng ở phía sau cùng, còn ăn nói phách lối như vậy.

Sau đó, ánh mắt Âm Cưu lại lườm Húc Hồn bên cạnh Diệp Tinh và Hàn Vũ Khôn.

Vừa rồi hai người làm trong lòng ông ta rất khó chịu này lại đứng chung một chỗ.

"Ánh mắt gì vậy? Tức chết ta rồi!" Viên Viên cả giận nói.

"Viên Viên." Húc Hồn hô một tiếng.

"Anh, người này hắn nói chúng ta sẽ chết đấy." Viên Viên cả giận nói.

Húc Hồn ánh mắt nhìn về phía Âm Cưu rời đi, trong mắt lóa động lên lãnh quang.

"Sư đệ, ngươi nhìn nơi đó xem." Lúc này giọng nói của Kuiba bỗng nhiên vang lên trong tai Diệp Tinh.

Diệp Tinh theo lời Kuiba nói nhìn lại, nơi đó có một người con gái mặc áo giáp màu xanh lam, phía sau lưng mọc cánh chim, lúc này cô gái một thân một mình đứng ở một bên, yên lặng chờ đợi.

"Nguyệt Hành?" Diệp Tinh nhìn về phía cô gái kia, ánh mắt lạnh lùng.

"Ừm?" Nguyệt Hành giống như cảm nhận được ánh nhìn của người khác, lập tức nhìn lại.

"Kiếm Ngân?" Cô nhìn thấy Diệp Tinh,

Lại hơi khẽ cau mày.

Giữa cô và Diệp Tinh có thể không tính là có nhiều chuyện vui.

"Bảo vật trên người Nguyệt Hành đổi rồi, rất có thể là Đạo chủ Quang ban cho." Kuiba truyền âm nói.

Anh ta biết một số mâu thuẫn giữa Diệp Tinh và Nguyệt Hành.

"Lần này có rất nhiều cường giả có thế lực lớn chống lưng đến, nói không chừng có rất nhiều cường đại đều có bảo vật, thực lực so với bình thường đoán chừng phải mạnh hơn một phần lớn, không thể căn cứ tin tức trong quá khứ để phán đoán."

"Ta biết." Diệp Tinh nhẹ gật đầu.

Hắn có thể dựa vào các loại binh khí để tăng thực lực lên, những cường giả khác đương nhiên cũng có thể.
Chương 1130 Mười vạn cường giả đỉnh phong 2

Vù!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một người đàn ông mặc áo giáp màu đen, vô cùng khôi ngô bay ra, nhìn lấy mọi người nói: "Hiện tại Nhân Tộc chúng ta chuẩn bị tiến vào lần tranh đoạt cuối cùng."

Lời vừa nói ra, nhất thời phía dưới xôn xao, trong mắt mỗi một vị cường giả đều có vẻ chờ mong.

Cho dù thực lực có mạnh có yếu, nhưng không có nghĩa là nhất định phải đạt tới Bất tử cảnh vô địch mới có hy vọng trở thành Đại đạo chi chủ.

Chỉ cần nắm giữ hai loại đạo tắc lớn mạnh của một đại đạo phù hợp, vậy là có hi vọng đột phá, mà nắm giữ hai cái, đó là cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong, ở nơi này không tính là gì.

"Sư đệ, người đàn ông khôi ngô này là Ngũ Yển, thực lực không hề kém yêu tộc Xà Mạc chút nào." Kuiba đứng bên cạnh Diệp Tinh truyền âm nói.

Diệp Tinh nhìn về phía người đàn ông khôi ngô kia, trên thực tế, năm vị cường giả Bất tử cảnh vô địch hùng mạnh chiếm cứ năm vị trí đầu Bất tử cảnh, điều này được công nhận.

Về phần mười hạng đầu thì là có chút tranh luận, giống cường giả thực lực hạng như Xà Mạc, Không Luân Càn có một vài, tuyệt đối không chỉ năm vị thực lực tương đương bọn họ, đều có thể nói là thực lực mười vị trí đầu Bất tử cảnh.

Ngũ Yển nhìn phía dưới: "Tuy nhiên tranh đoạt lệnh bài đại đạo truyền thừa, mỗi một vị cường giả cũng sẽ không khoan nhường, thậm chí giữa cường giả Nhân tộc chúng ta cũng sẽ tranh đoạt lẫn nhau."

Tại cơ duyên truyền thừa đại đạo trước mặt này, không ai sẽ chủ động nhường cho người khác.

"Có điều đối thủ của chúng ta cuối cùng vẫn là những dị tộc khác, nếu như bắt buộc, hi vọng mọi người có thể tìm thời cơ liên thủ, không được thấy chết không cứu."

Ánh mắt liếc qua những cường giả ở đây một chút, lúc này vô số cường giả Nhân Tộc mỗi người hiển nhiên đều có tâm tư riêng.

"Được rồi, tiến vào lần tranh đoạt cuối cùng!"

Ngũ Yển nói xong, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một lỗ hổng khổng lồ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Nhất thời cường giả Nhân tộc giống như một dòng lũ lớn nhanh chóng tuôn ra.

"Chúng ta đi thôi!" Mấy người Diệp Tinh đi theo dòng người, cũng nhanh chóng bay ra ngoài.

Bọn họ trong nháy mắt xuất hiện ở bên trong một khu vực rất lớn.

Những rặng núi vắt ngang vô cũng lâu đời, phía trên nham thạch nứt ra, tản ra mùi mục nát.

Trong trung tâm của khu vực vô cùng lớn này, lóe lên từng tia sáng lung linh, rất kì lạ.

"Uy áp thật là khủng khiếp!"

Diệp Tinh phát tán ra linh hồn của mình, lại là lập tức cảm nhận được một tầng uy áp cực lớn, thậm chí chặn đứng cả linh hồn của hắn.

Dưới sự uy áp này, tuyệt đối không có cường giả nào có thể vào.

Lúc này chung quanh khu vực này đã xuất hiện rất đông cường giả.

"Nhìn kìa, cường giả Nhân tộc đều ra rồi."

"Thao Liệt, thanh niên đứng ở phía trước là Thao Liệt! cường giả Bất tử cảnh vô địch của Nhân tộc!"

"Bên cạnh Thao Liệt là là Ngũ Yển, thực lực không thấp hơn yêu tộc Xà Mạc chút nào, đủ để tiến vào mười vị trí đầu Bất tử cảnh."

"Các ngươi nhìn người thanh niên tỏa ra sát khí kia, khuôn mặt lạnh băng, đó là Hàn Vũ Khôn, trước đó có tin tức truyền ra thực lực của Hàn Vũ Khôn này ngang bằng với Xà Mạc, lại là một vị cường giả Bất tử cảnh trong mười vị trí đầu!"

"Thực lực của đông đảo tộc quần trong Nhân Tộc rất mạnh, đủ để xếp ở ba vị trí đầu."

"A? Đó là nhân loại Kiếm Ngân? Nhân loại Kiếm Ngân Biến mất hơn sáu trăm năm chưa chết, hơn nữa lại xuất hiện rồi!"

"Thú vị, trước đó Thiên Tộc Linh Khuê Mộc một mực treo giải thưởng tìm tung tích của nhân loại Kiếm Ngân, không biết vào hôm nay gặp nhau sau sẽ như thế nào?"

"Cường giả Thiên Tộc còn không có tới."

...

Rất nhiều cường giả nhìn thấy cường giả Nhân tộc, nhất thời ồn ào bàn luận, ánh mắt của bọn họ đặt trên người cường giả Nhân Tộc đỉnh cấp, có phần lớn mọi người thậm chí nhìn về phía Diệp Tinh.

Dù sao cái tên này nhân loại Kiếm Ngân ở mấy trăm năm trước tiếng tăm rất lớn.

"Những cường giả này đều nắm chắc mười vạn rồi?" Lúc này Diệp Tinh đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh một chút, trong mắt tràn đầy vẻ kỳ lạ.

Tới nơi này yếu nhất cơ hồ đều là Bất tử cảnh đỉnh phong, vậy mà thoáng cái tới mấy chục vạn, ngoại trừ Nhân Tộc các loại đại đỉnh cấp tộc quần, vẫn còn cường giả mỗi tộc quần khác, tuy nhiên mỗi một tộc quần không nhiều, nhưng cộng lại thậm chí chiếm hơn phân nửa những cường giả này.

Sau khi Diệp Tinh xuất hiện, nhìn về một hướng phía Yêu tộc, nơi đó cầm đầu là một người đàn ông trên đầu mọc hai cái sừng, áo giáp màu đen như rắn, trên mặt ông ta còn rất có từng đường bí văn màu đen kỳ dị, đem một phần ba bộ mặt bao trùm.

Hai chiếc sừng trên đầu khiến cho ông ta nhìn giống như là giao long.

"Yêu tộc Huyền Long."

Diệp Tinh nhìn về phía người đàn ông kia, trước kia khi hắn tiến về Yêu Tộc tìm kiếm ma linh thuật đã gặp qua, lúc trước Yêu tộc Huyền Long hùng mạnh đến mức khiến hắn tuyệt vọng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã không còn kiêng kị điều gì.

"Ừm?" Giống như cảm nhận được ánh mắt Diệp Tinh, ánh mắt Yêu tộc Huyền Long nhìn tới.

Ông ta thuận miệng hỏi: "Kia chính là nhân loại Kiếm Ngân?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK