Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 696 Nhận được truyền thừa của tộc Không Nguyên

Chuẩn xác mà nói, thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy là thế lực siêu nhiên thoát khỏi thế giới Hạo Nguyên!

Sau một thời gian, máy phi hành cuối cùng cũng đã bay ra ngoài.

\- Đến rồi!

Diệp Tinh nhìn tình cảnh trước mắt, trước mắt là từng tòa cung điện màu đen vô cùng to lớn, sừng sững sừng sững, liếc mắt một cái cũng không nhìn tới điểm cuối cùng, đỉnh tòa cung điện thậm chí sừng sững trên mây.

Mà cách cung điện màu đen không xa, còn có từng tòa cung điện nhỏ hơn rất nhiều.

Cung điện khổng lồ là nơi cung chủ Hạo Nguyên ở, mà những cung điện khác là nơi ở của cường giả bất tử cảnh.

Diệp Tinh trước đây đã tới nơi này một lần, đối với việc này rất hiểu rõ.

Nhưng mà lần trước hắn chỉ là một thiên tài bình thường, mặc dù ở Thiên Lan giới có chút chói mắt, nhưng ở nơi khác không tính là cái gì. Hiện tại lại đến đây, lần này là hắn lấy thân phận thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của thành Thời Không, cảm thụ hoàn toàn không giống như trước nữa.

"Diệp Tinh, chờ thủ tục hoàn tất, lấy thiên phú, tiềm lực của ngươi bây giờ, phỏng chừng thành Thời Không sẽ an bài cơ duyên tương ứng cho ngươi." Mặc Uyên mỉm cười nói.

"Ồ? Cơ duyên?" Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ tò mò.

"Ha ha, Diệp Tinh, vũ trụ rất lớn, cơ duyên khắp nơi. Cơ duyên trong thành Thời Không mà chúng ta không thể nghi ngờ là tháp đại đạo Tam Thiên, còn có những bí cảnh khác nữa, vân vân." Mặc Uyên thấy Diệp Tinh tò mò, cười nói: "Trên thực tế ở rất nhiều nơi trong vũ trụ đều có đại cơ duyên, những đại cơ duyên này có lẽ có một vài cái thích hợp với các ngươi."

Nghe Mặc Uyên nói như vậy, ánh mắt Diệp Tinh sáng ngời.

"Tiểu Ngư, ngươi cũng sẽ được ban cho cơ duyên tương ứng, chỉ là cơ duyên hẳn là kém Diệp Tinh một chút." Bất tử cảnh Băng Thanh bên cạnh Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên mở miệng nói. Tính tình của bà ta lãnh đạm, đến bây giờ số lần chủ động mở miệng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

-Tôi cũng có sao? Lâm Tiểu Ngư nghe vậy, trên mặt mang theo một nụ cười.

"Bình thường mà nói, thiên tài ngũ trọng thiên, lục trọng thiên, thất trọng thiên đều có. Thành Thời Không bồi dưỡng thiên tài bao gồm đạo tắc cảnh, hư không cảnh. Thiên phú càng mạnh, thành Thời Không ban cho càng nhiều.” Mặc Uyên cười nói.

\- Tóm lại, các ngươi có thực lực liền biểu hiện hết ra ngoài, biểu hiện càng tốt, tài nguyên ban cho các ngươi cũng sẽ càng nhiều!

Cường đại như thành Thời Không, chính là muốn bồi dưỡng ra càng nhiều cường giả nhân tộc, đương nhiên không tiếc tài nguyên chút nào.

“Thật như vậy sao?" Trong mắt Diệp Tinh có hào quang, hiện tại hắn sau khi biết liền cảm thấy rất có hứng thú đối với cơ duyên.

Mấy người vừa nói, vừa đi vào cung điện.

-Nhìn kìa, có người tới rồi!

"Ừm... Diệp Tinh, còn có Lâm Tiểu Ngư.”

“Ta nghe nói Diệp Tinh hiện tại đột phá tới hư không cảnh, hơn nữa trở thành chúa tể Thiên Lan giới!”

“Thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện a, lúc trước hắn vừa mới tiến vào cung Hạo Nguyên căn bản không dễ thấy, không nghĩ tới hiện tại đã đạt tới tình trạng này rồi. ”

......

Mọi người nhìn Diệp Tinh, những người này một phần là thiên tài được bồi dưỡng trong cung Hạo Nguyên, trước kia còn cùng Diệp Tinh tham gia tuyển chọn thiên tài.

Chỉ là trong thời gian ngắn trôi, chênh lệch giữa bọn họ và Diệp Tinh cơ hồ xa không thể tưởng tượng được.

– Đi!

Không để ý những người này, bốn người Diệp Tinh nhanh chóng đi về phía một chỗ, rất nhanh bọn họ đi tới nơi.

"Hử?" Vừa mới đi tới nơi này, Diệp Tinh bỗng nhiên dừng bước.

Cách đó không xa có một người đàn ông đang đi tới trước mặt.

Người đàn ông này thân cao chừng ba mét, cả người làn da thoạt nhìn hiện ra màu xanh, trên đầu có một sừng, trên người mặc một thân áo giáp màu đen cổ xưa, trên chân mang một đôi giày chiến đấu màu vàng.

Ầm ầm!

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong lòng lại nổi lên gợn sóng thật lớn.

– Bất tử phủ chủ Mặc Vũ!

Hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia.

Lúc trước trên trái đất, Đàm Nguyên Nguyên cùng với Lý Dương đã bị chết bởi một cái nhìn của ông ta, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không quên!

Thậm chí chính hắn cũng đã chết một lần!

Nếu không phải có kiếm sinh mệnh, ai cũng không biết hiện tại trái đất biến thành cái dạng gì.

"Có nhớ mình không đây?" Diệp Tinh nhìn Mặc Vũ, trước kia hắn cũng là chết ở trên tay Mặc Vũ, thế nhưng hắn không xác định Mặc Vũ có thể nhận ra hắn hay không.

"Diệp Tinh?" Lúc này Mặc Vũ cũng thấy được Diệp Tinh, hơi dừng một chút, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười, đi tới cười nói: "Không nghĩ tới ở chỗ này gặp được thiên tài tuyệt thế của nhân tộc chúng ta."

"Bất tử phủ chủ Mặc Vũ." Diệp Tinh nhìn người đàn ông trước mắt, cũng lộ ra một nụ cười.

"Không nhận ra mình sao?"

Diệp Tinh thầm nghĩ, hắn lúc này cười lạnh trong lòng.

Mặc Vũ lúc ấy có lẽ căn bản không thèm để ý đến rất nhiều con kiến hôi trên trái đất!

Dù sao thân là cường giả bất tử cảnh cường đại, trong một ý niệm liền có thể hủy diệt toàn bộ trái đất.

Cho dù là voi cũng sẽ không để ý đến kiến, người trái đất là kiến, mà Mặc Vũ thì so với voi còn kinh khủng hơn vô số lần!

Lúc ấy hắn bị khí thế dao động của Mặc Vũ làm cho tử vong, Mặc Vũ cũng không biết mình giết hắn.

Đương nhiên, cũng có thể là Mặc Vũ hiện tại cố ý giả vờ không biết hắn.

Nhưng mà, cho dù làm bộ, Diệp Tinh cũng căn bản không cần sợ hãi. Hắn hiện tại đã không còn là thanh niên yếu đuối phía sau trái đất không có bất kỳ lá bài tẩy nào nữa rồi!

"Đã sớm muốn gặp ngươi, Diệp Tinh, nghe nói Diệp Tinh ngươi trở lại Thiên Lan giới, ta đều chuẩn bị định đi gặp ngươi đây." Mặc Vũ mỉm cười nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh lắc đầu cự tuyệt nói: "Không cần đâu, mấy ngày nay tôi không nhất định ở Thiên Lan giới."

"Vậy được rồi." Nghe vậy, Mặc Vũ gật gật đầu, không kiên trì nữa.
Chương 697 Sự cường đại của nhân tộc!(1)

Ông ta chỉ nói lời khách sáo mà thôi.

Cười nói vài câu, Mặc Vũ mỉm cười nói: "Diệp Tinh, ta còn có chuyện liền đi trước."

Ông ta không hiểu sao cảm ứng được sự lãnh đạm trong lời nói của Diệp Tinh.

Chỉ là ông ta cũng không hoài nghi cái gì, thân là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, Diệp Tinh cao ngạo cũng là rất bình thường.

Nhìn Mặc Vũ rời đi, Diệp Tinh híp mắt.

Mặc Vũ, nắm giữ đạo tắc thời gian hoàn chỉnh, thực lực so với cường giả bất tử cảnh bình thường cường đại hơn rất nhiều, đủ để sánh ngang với Mặc Uyên!

Diệp Tinh lần đầu tiên nhìn thấy Mặc Vũ, hắn tựa như con kiến hôi vậy.

Hiện tại lần thứ hai gặp lại, hắn đã đạt tới hư không cảnh đỉnh phong, thậm chí thực lực đủ có thể địch nổi cường giả chân linh cảnh đỉnh phong!

Nhưng thực lực như vậy vẫn sẽ bị miểu sát ở trước mặt Mặc Vũ!

"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư cũng biết Mặc Vũ, cô nhẹ nhàng nắm tay Diệp Tinh.

\- Ha!

Diệp Tinh hít sâu một hơi, thu liễm lại rất nhiều tâm tình hỗn tạp.

"Hiện tại thực lực mình còn rất yếu, nhưng thời gian mới qua mấy chục năm thôi, tiếp tục tu luyện, luôn có một ngày nào đó mình vượt qua Mặc Vũ!"

Diệp Tinh hiện lên một tia sát ý trong lòng!

......

Tiến vào khu vực tương ứng, tốn mười mấy phút, thủ tục của Diệp Tinh rốt cục làm xong toàn bộ.

Diệp Tinh, đây là lệnh bài chúa tể Thiên Lan giới của ngươi." Một vị lão giả bất tử cảnh đưa tới một cái lệnh bài màu đen, điêu khắc một vài bí văn kỳ dị cho Diệp Tinh, cười nói.

\- Vâng! Diệp Tinh tiếp nhận lệnh bài, mỉm cười gật đầu.

Có được lệnh bài này, hắn hiện tại mới xem như chúa tể Thiên Lan giới chân chính!

Sau đó mọi người rời khỏi cung Hạo Nguyên.

\- Đinh! Vừa rời đi, bỗng nhiên đồng hồ của Diệp Tinh vang lên.

\- Chủ nhân, có tin tức thành Thời Không gửi tới! Số 11 xuất hiện, nhìn Diệp Tinh sau đó nhanh chóng nói.

"Xem ra là an bài của thành Thời Không." Mặc Uyên gật đầu.

Diệp Tinh cười cười, nói: "Mở ra!"

Nhất thời một vài thông tin xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

"Diệp Tinh, thiên tài tầng thứ bảy của thành Thời Không, vượt qua tầng thứ chín tháp Đăng Thiên, căn cứ vào tiềm lực của ngươi, đặc biệt thưởng cho ngươi tiến vào tộc Không Nguyên tiếp nhận một lần truyền thừa, thời gian truyền thừa là một tháng sau, mau chóng đi tới.

\- Một lần truyền thừa của tộc Không Nguyên?

Thông tin rất ngắn, nói chung là những từ này.

"Nguyên lai là truyền thừa của tộc Không Nguyên, đúng rồi, hiện tại chính là lúc truyền thừa của tộc Không Nguyên sắp mở ra." Mặc Uyên cũng thấy được tin tức, nhất thời gật gật đầu nói.

\- Mặc Uyên tiên sinh, truyền thừa của tộc Không Nguyên này là cái gì? Diệp Tinh nghi ngờ hỏi.

Hắn căn bản không hiểu tộc Không Nguyên, càng không biết truyền thừa của nó rốt cuộc là cái gì.

"Diệp Tinh, tộc Không Nguyên là một chủng tộc trong lãnh thổ nhân tộc chúng ta, nhưng mà không thuộc về nhân tộc." Mặc Uyên nhìn Diệp Tinh, cười nói.

\- Không thuộc về nhân tộc? Diệp Tinh sửng sốt, nghi ngờ trên mặt càng sâu.

Không thuộc về nhân tộc mà lại để cho hắn trực tiếp đi tiếp nhận truyền thừa.

"Đúng vậy! Lãnh thổ cả nhân tộc vô cùng to lớn. Lúc trước nhân loại quật khởi trong vũ trụ, bắt đầu mở rộng lãnh địa trắng trợn, trong lúc đó gặp phải rất nhiều nhóm tộc khác, mà tộc Không Nguyên chính là một trong số đó. Họ sống trong một hằng tinh khổng lồ.

\- Hằng tinh? Diệp Tinh kinh ngạc nói.

Hằng tinh trong Ngân Hà chính là mặt trời, dựa theo thuyết pháp của Mặc Uyên, tộc Không Nguyên lại ở trong hoàn cảnh giống như mặt trời.

"Ha ha, hằng tinh bình thường không thể có người ở được, nhưng có một số hằng tinh mặc dù tản ra nhiệt độ cao, nhưng có biện pháp tương ứng, có thể ở bên trong đó.” Mặc Uyên cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, vũ trụ rất thần kỳ, bất cứ chuyện kỳ dị nào cũng có thể xảy ra. Hắn chỉ là kinh ngạc mà thôi, cũng không quá giật mình.

"Mà truyền thừa của tộc Không Nguyên này nằm ở bên trong hằng tinh, truyền thừa của tộc Không Nguyên rất trân quý, tương ứng chính là đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, cái này rất có lợi đối với người lĩnh ngộ hai hệ đạo này.” Mặc Uyên cười nói.

\- Đúng rồi, kiếm trận Vạn Huyền mà Diệp Tinh ngươi tu luyện không phải là do cung chủ Dương Vũ sáng tạo sao?

Diệp Tinh gật đầu.

Mặc Uyên cười nói: "Cung chủ Dương Vũ này chính là một vị cường giả tộc Không Nguyên đó."

"Cái gì?" Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

Cái gọi là tộc Không Nguyên này lại có chúa tể thế giới cường đại như vậy!

Cả thế giới Hạo Nguyên cũng chỉ có một vị chúa tể thế giới mà thôi.

Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh nhịn không được hỏi: "Mặc Uyên tiên sinh, thực lực tổng thể của tộc Không Nguyên như thế nào?"

Xem ra dường như thực lực của tộc Không Nguyên rất mạnh.

"Thực lực cụ thể thì ta không biết." Mặc Uyên lắc đầu, trên mặt ông ta hiếm thấy lộ ra một tia ngưng trọng, nói: "Nhưng mà ta biết tộc Không Nguyên có một vị tồn tại còn vượt qua cả chúa tể thế giới!"

"Vượt qua cả chúa thế giới?" Nghe vậy, Diệp Tinh càng cảm thấy chấn động.

Nắm giữ một đại đạo mới có thể trở thành chúa tể thế giới cao cao tại thượng, thống trị rất nhiều vị diện, tồn tại so với chúa tể thế giới còn mạnh hơn, nên xếp vào thuộc loại thực lực gì bây giờ?

\- Ha ha, mặc dù vượt qua cấp độ chúa tể thế giới, nhưng tộc Không Nguyên so với nhân tộc chúng ta vẫn kém hơn rất nhiều, nếu như muốn, nhân tộc chúng ta có thể trong thời gian cực ngắn tiêu diệt toàn bộ tộc Không Nguyên! Trên mặt Mặc Uyên lại lộ ra một nụ cười.
Chương 698 Sự cường đại của nhân tộc!(2)

Trong mắt ông ta còn có vẻ tự hào, đây là tự hào thân là cường giả nhân tộc.

- Tộc Không Nguyên có được một vị cường giả vượt qua chúa tể thế giới mà lại bị diệt trong thời gian ngắn sao? Diệp tinh kinh ngạc.

Chỉ là rất nhanh trong lòng hắn chợt có một tia kích động dâng lên.

Tuy rằng hắn không biết sức chiến đấu đỉnh cao của nhân tộc, nhưng thông qua lời nói của Mặc Uyên hoàn toàn có thể phán đoán được một chút.

"Trên thực tế, số lượng người của tộc Không Nguyên khá thưa thớt, sinh sôi nảy nở của bọn họ cực kỳ gian nan, hoàn toàn có thể trực tiếp rời khỏi hằng tinh để đi tới nơi khác." Mặc Uyên tiếp tục nói.

Diệp Tinh lẳng lặng nghe, không nói gì.

"Nhưng mà bọn họ cũng luyến tiếc từ bỏ truyền thừa. Truyền thừa đó là do người mạnh nhất tộc bọn họ lưu lại, chỉ có thể ở trong hằng tinh đó. Hơn nữa hằng tinh trải qua cải tạo đặc thù, cũng cần bọn họ bảo vệ, nếu không hằng tinh này sớm muộn gì cũng sẽ suy bại.”

Mặc Uyên cảm thán nói: "Truyền thừa kia cực kỳ có lợi đối với thiên tài lĩnh ngộ đạo tắc sinh mệnh cùng đạo tắc không gian, mà tộc Không Nguyên hoàn toàn chính là đứa con cưng của đạo tắc sinh mệnh cùng đạo tắc không gian, bọn họ luyến tiếc rời đi bởi vì có truyền thừa ở đây số lượng cường giả bọn họ có được cũng sẽ càng ngày càng nhiều."

Diệp Tinh gật đầu, cho dù là tháp đại đạo Tam Thiên của nhân tộc không ngừng bồi dưỡng lượng lớn thiên tài cũng vậy.

Nếu là không có tháp này, có lẽ tốc độ bồi dưỡng sẽ chậm lại rất nhiều.

- Bọn họ luyến tiếc rời đi, mà nhân tộc chúng ta cũng coi trọng truyền thừa kia, nhưng mà nếu như không có tộc Không Nguyên, truyền thừa cũng sẽ nhanh chóng sụp đổ, bởi vì truyền thừa kia chỉ có tộc Không Nguyên mới có thể bảo vệ tốt. Một khi nó sụp đổ, chúng ta sẽ không nhận được bất kỳ lợi ích nào.

- Cho nên nhân tộc chúng ta cùng tộc Không Nguyên đạt thành hiệp nghị, bọn họ có thể tiếp tục bình yên sinh hoạt trong hằng tinh kia, cùng tồn tại với nhân tộc chúng ta, nhưng khi nhân tộc chúng ta có thiên tài thuộc tính không gian, thuộc tính sinh mệnh cường đại xuất hiện, có thể trực tiếp yêu cầu tiến vào nơi truyền thừa của bọn họ, chiếm được một danh ngạch đi vào đó!

Mặc Uyên mỉm cười nói: "Truyền thừa của tộc Không Nguyên mỗi 100 nghìn năm mới mở ra một lần, mỗi lần cho phép hai người tiến vào, nếu nhân tộc chúng ta xuất hiện hai thiên tài lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh cường đại, hoàn toàn có thể chiếm được hai danh ngạch này!"

Diệp Tinh nghe nói xong, trong lòng chợt xuất hiện một tia hưng phấn, kích động.

Từ lời nói của Mặc Uyên hắn hoàn toàn có thể cảm ứng được khí phách của nhân tộc.

Ta có thể cho phép ngươi ở trên địa bàn của ta, nhưng khi ta có nhu cầu, ngươi phải nhường truyền thừa lại cho ta!

Nếu như ta không ngừng xuất hiện thiên tài lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, toàn bộ cơ hội truyền thừa của ngươi đều để cho ta!

Diệp Tinh nhớ tới bí cảnh Tinh Nguyên, bậc thang truyền thừa nơi đó cũng tương tự, chỉ cần mở ra, toàn bộ đám thiên tài đứng đầu nhân tộc có thể tiến vào đạt được chỗ tốt trong đó!

Trên mặt Mặc Uyên mang theo một nụ cười, tiếp tục nói: "Thực tế, trong lãnh thổ nhân tộc có rất nhiều ngoại tộc, những tộc này hoặc là giống như tộc Không Nguyên thỏa thuận quan hệ với nhân loại, còn có một vài tộc khác hoặc là bị thu phục, hoặc là bị trấn áp, tùy tình huống mà nhân tộc chúng ta còn có biện pháp đối phó khác nhau."

Lấy tộc Không Nguyên mà nói, nếu truyền thừa của tộc Không Nguyên không cần bảo trì, thì cứ trực tiếp chiếm lấy là có thể dùng, có lẽ khi đó nhân tộc cũng sẽ không lựa chọn loại quan hệ hợp tác này.

Đối với việc này Diệp Tinh cũng không cảm thấy có cái gì quá đáng.

Vũ trụ vốn là cá lớn nuốt cá bé, giữa các tộc đều có cạnh tranh, mà loại cá lớn cá bé này được biểu hiện rõ ràng giữa bản tộc và ngoại tộc.

"Nhưng mà chúng ta cũng không cần quản các loại chuyện của nhân tộc và tộc Không Nguyên làm gì, trực tiếp nghe theo an bài của nhân tộc đi tiếp nhận truyền thừa là được rồi.” Mặc Uyên cười nói.

Diệp Tinh cười gật đầu.

Thực lực hiện tại của hắn quá yếu, không cần nghĩ tới những chuyện này. Sau lưng có nhân tộc cường thịnh, hắn an tâm tiếp nhận chỗ tốt, gia tăng thực lực của mình là được.

- Đinh! Đang nói, bỗng nhiên đồng hồ Lâm Tiểu Ngư bên cạnh cũng vang lên.

Lâm Tiểu Ngư nhìn một chút, mỉm cười nói: "Diệp Tinh, cơ duyên của em cũng đến rồi."

Tin tức cũng là bên trong thành Thời Không gửi tới, cô sẽ tiến vào một khu vực khác để nhận truyền thừa.

"Tiểu Ngư, chúng ta đi nhận truyền thừa xong rồi lại gặp nhau." Diệp Tinh cười nói.

"Ừm." Lâm Tiểu Ngư gật đầu.

Nơi truyền thừa của bọn họ không ở cùng một chỗ, thậm chí cách nhau rất xa.

Dựa theo tin tức thành Thời Không gửi tới, bọn họ không có khả năng ở cùng một chỗ.

Nhìn hai người Lâm Tiểu Ngư, Băng Thanh tiến vào không gian trận truyền tống, Diệp Tinh cười nói: "Mặc Uyên tiên sinh, chúng ta cũng đi thôi!"

Trong mắt hắn tràn đầy vẻ chờ mong.

- Truyền thừa của tộc Không Nguyên, không biết sẽ như thế nào đây?

......

Trong tối tăm, yên lặng trong tinh không, lại có một chỗ chớp động quang mang vô cùng chói mắt.

Đây là một hằng tinh thật lớn, đường kính không biết là bao nhiêu, chiếm cứ một khu vực lớn trên tinh không.

Đây là Nhật Diệu Tinh, cũng là nơi sinh hoạt của tộc Không Nguyên.

Sâu trong ánh mặt trời, từng tòa cung điện san sát, trên đường phố, thỉnh thoảng có người đi tới đi lui.
Chương 699 Xóa bỏ danh ngạch 1

Những người này tướng mạo đặc sắc rất giống nhau, hiển nhiên đều là một tộc.

Toàn bộ diện mạo có chút giống nhân tộc, nhưng làn da màu đỏ, trên người cơ hồ một nửa bị vảy màu trắng bao trùm, càng giống như áo giáp có sinh mệnh, trên trán có bí văn kỳ dị màu trắng, trên trán còn có hai sừng.

Rất nhiều người tộc Không Nguyên đi lại, bọn họ nhìn về phía một chỗ cung điện, trong mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, kính sợ.

Lúc này trong cung điện có ba người, một người thanh niên, một người đàn ông trung niên, còn có một người khác là một lão giả.

Ba người nhìn qua tuổi tác bất đồng, nhưng trên người đều tản ra khí thế dao động cực kỳ mãnh liệt.

Màn hình trước mắt xuất hiện, có một khuôn mặt xuất hiện, chính là khuôn mặt Diệp Tinh.

\- Các ngươi thấy thế nào về Diệp Tinh? Lão giả nhìn khuôn mặt Diệp Tinh, hơi dừng lại một chút hỏi.

-Tin tức đã truyền đến, hiện nay Diệp Tinh này là thiên tài tuyệt thế của nhân tộc, ở đạo tắc cảnh đỉnh phong liền vượt qua tầng thứ chín tháp Đăng Thiên của nhân tộc, thực lực tiếp cận cường giả chân linh cảnh đỉnh phong bình thường. Mà hắn lĩnh ngộ chính là đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh.” Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

"Ở đạo tắc cảnh đỉnh phong là có thể tiếp cận chân linh cảnh đỉnh phong? Nhân tộc này đã mạnh như vậy, còn xuất hiện loại thiên tài cấp bậc này sao?" Người thanh niên nhịn không được nhíu mày.

Đạo tắc cảnh cùng chân linh cảnh chênh lệch tận hai đại cảnh giới!

Người đàn ông trung niên lắc đầu, nói: "Không chỉ có Diệp Tinh, nhân tộc còn có một người nữa là Hỗn Vũ, cũng là vượt qua tầng thứ chín tháp Đăng Thiên, là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc."

Trong mắt ba người bọn họ có một tia hâm mộ, nhân tộc cường giả nhiều như mây, thiên tài cấp bậc này còn không ngừng xuất hiện, theo thời gian trôi qua, thực lực nhân tộc chỉ biết càng ngày càng mạnh.

Ba người lâm vào yên lặng, sau đó người đàn ông trung niên nhìn lão giả hỏi: "Viêm Lăng, ông thấy thế nào?"

Lão giả lắc đầu nói: "Nhân tộc đã hạ mệnh lệnh, dựa theo hiệp nghị, Diệp Tinh quả thật có được thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh cường đại, hoàn toàn phù hợp với truyền thừa, cho nên danh danh ngạch tiến vào truyền thừa này nhất định phải cho người ta."

Ánh mắt thanh niên chuyển động một chút, hỏi: "Thế hai người Nham Hành, Mặc Hồn kia thì sao, bỏ danh ngạch của ai?"

Truyền thừa mở ra, trên thực tế nội bộ tộc Không Nguyên bọn họ đã sớm quyết định xong nhân tuyển truyền thừa, thậm chí trải qua một loạt tuyển chọn, cuối cùng tuyển chọn ra hai người, chính là Nham Hành cùng Mặc Hồn.

Hiện tại Diệp Tinh của nhân tộc bỗng nhiên nhảy xuống, chiếm một cái danh ngạch, danh ngạch trong bản tộc bọn họ khẳng định phải giảm bớt một cái.

Người thanh niên cùng người trung niên đều nhìn về phía lão giả, rõ ràng lão giả mới là người quyết định sự tình.

Lão giả trầm tư một hồi, mở miệng nói: "Lần tuyển chọn trước, Nham Hành đứng thứ nhất, Mặc Hồn thứ hai, bỏ Mặc Hồn đi.

"Viêm Lăng, Mặc Hồn dù sao cũng trải qua rất nhiều tuyển chọn, ta đề nghị cho cậu ta một ít bồi thường." Người đàn ông trung niên đề nghị.

"Có thể." Lão giả gật đầu.

Trong lòng bọn họ thầm than, vốn là cơ duyên khổng lồ thuộc về tộc họ, 100 nghìn năm mới có hai danh ngạch, nhưng một mệnh lệnh của nhân tộc, bọn họ phải ngoan ngoãn nhường ra.

Nhưng họ cũng không có cách nào khác, họ phải tuân thủ thỏa thuận.

Nếu nhân tộc lại xuất hiện một thiên tài như Diệp Tinh, có thể danh ngạch của Nham Hành đều sẽ bị xóa sạch.

Ai nguyện ý nhường chỗ cho người khác chứ? Nhưng thực lực của bọn họ yếu, chỉ có thể tuân theo.

Trên thực tế, bọn họ có thể trực tiếp rời khỏi nơi này, đi tới khu vực khác, không cần bị nhân tộc hạn chế, nhưng truyền thừa này của bọn họ cũng mất đi.

Không có truyền thừa này, đối với nhân tộc mà nói không quan trọng, tương đương với chỉ là thiếu một con đường cơ duyên mà thôi, nhưng đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là tổn thất lớn!

"Mặt khác, để Diêm Ma đi tiếp đãi Diệp Tinh. Diệp Tinh là thiên tài tuyệt thế của nhân tộc, nói không chừng tương lai sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp của nhân tộc, sự tình đã thành như vậy rồi, còn không bằng để cho Diệp Tinh ấn tượng tốt. Chờ tương lai thực lực của hắn cường đại lên, vẫn là có một chút chỗ tốt đối với chúng ta. "

"Vâng." Bên cạnh, người trung niên và người thanh niên đều gật gật đầu.

......

"Diệp Tinh, phía trước là Nhật Diệu Tinh." Mặc Uyên mỉm cười nói.

"Ừm." Diệp Tinh gật đầu, trong mắt có vẻ chờ mong.

Hắn trước lĩnh ngộ đều là mỗi một hệ đạo tắc riêng biệt, hiện tại lần đầu tiên gặp phải hai loại đạo tắc cùng đặt một chỗ.

Vèo!

Máy phi hành bay ra, hai người Diệp Tinh xuất hiện ở trong một mảnh tinh không thật lớn.

\- Đó chính là Nhật Diệu Tinh sao? Diệp Tinh nhìn tinh thể thật lớn tản ra quang mang cách đó không xa.

Nhưng mà trong nháy mắt khi đi ra, Diệp Tinh liền cảm thấy một khí tức cực nóng đánh úp lại.

Xoẹt...

Trên người hắn được bao phủ bởi một tầng dao động, khí tức cực nóng này trong nháy mắt biến mất.

Bên cạnh, Mặc Uyên mỉm cười nói: "Diệp Tinh, cả Nhật Diệu Tinh đường kính chừng 10 tỷ km, nhiệt độ bề ngoài rất cao, ngoại trừ cường giả bất tử cảnh có thể tiến vào trong đó, cường giả cấp độ khác đều không kiên trì được quá lâu."

Đường kính của cả mặt trời cũng chỉ có hơn 1 triệu km, hai cái chênh lệch gần 10 nghìn lần!

"Các ngươi đang làm gì vậy?"

Bỗng nhiên, cách đó không xa có một không gian trận truyền tống hiện lên, sau đó mấy người từ trong máy phi hành bay ra, bốn người này đều là thanh niên, hai nam hai nữ, cầm đầu là một cô gái mặc áo giáp màu trắng.
Chương 700 Bản chất Vũ trụ 1

Khuôn mặt cô gái này lạnh lùng, âm thanh vừa rồi chính là từ cô ta mà ra.

\- Nơi này là địa phận của tộc Không Nguyên ta, cường giả tộc khác cấm tiến vào. Trong mắt cô gái này rõ ràng mang theo một tia địch ý.

“Thanh Vũ sư tỷ, bọn họ là nhân tộc!”

"Hừ! Dạy dỗ bọn họ một chút, nhân tộc thì sao chứ, có thể làm được gì? Nếu không phải vì truyền thừa, ai mà muốn ký kết hiệp nghị cùng nhân tộc chứ! Chỉ cần không xuất hiện tử vong, tộc ta và nhân tộc đều không có khả năng quản mấy chuyện này đâu!"

Mấy người khác nhao nhao truyền âm nói.

Thanh Vũ lạnh lùng nhìn Diệp Tinh, cô có thể cảm ứng được Diệp Tinh chỉ là ở hư không cảnh.

Cùng là hư không cảnh, cô ta tự tin không có bao nhiêu người có thể mạnh hơn mình.

\- Hừ! Đúng lúc này, Mặc Uyên đứng ở bên cạnh Diệp Tinh, nhìn qua không có bất kỳ khí thế dao động nào hừ lạnh một tiếng.

Ầm ầm!

Khí thế kinh khủng chợt phát ra, hư không chung quanh run rẩy, thậm chí xuất hiện từng khe nứt.

Bốn người Thanh Vũ nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh Diệp Tinh, trong mắt đều lộ ra một tia kinh hãi: "Cường giả bất tử cảnh!"

Thế mà có cường giả bất tử cảnh đi tới nơi này.

Mấy người Thanh Vũ kinh hãi nhìn hai người Diệp Tinh.

Bình thường cũng có một số cường giả Nhân tộc trong lúc vô tình đi tới nơi này, nhưng đạt tới Bất tử cảnh thì vô cùng ít.

Trong vũ trụ, có các kiểu nhà thám hiểm đi đến tất cả mọi nơi tìm kiếm cơ duyên. Dù sao không phải tất cả mọi người đều có thiên phú mạnh mẽ, có thể tiến vào thế lực lớn, phần nhiều đều là dựa vào chính mình, nơi nào cũng tìm kiếm tài nguyên, cơ duyên.

Oong. . .

Đúng lúc này, bỗng nhiên ánh sáng từ một hằng tinh ở nơi xa tối đi một chút, sau đó nhiệt độ nóng rực nhanh chóng biến mất.

Vèo!

Sau đó từ bên trong Hằng tinh một người đàn ông trung niên bay ra rất nhanh, người này tướng mạo đặc thù giống với đám người Thanh Vũ.

Tổng thể dáng vẻ bên ngoài của ông ta có chút giống với Nhân Tộc, làn da màu đỏ, nửa trên thân thể được lớp vảy màu trắng bao phủ, nơi trán ông ta có bí văn màu trắng kỳ dị, trên trán mọc hai chiếc sừng.

"Diêm Ma trưởng lão!" Nhìn thấy người đàn này, bốn người Thanh Vũ nhanh chóng bay đến, vô cùng cung kính nói.

Diêm Ma hướng bọn họ nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía hai người Diệp Tinh, trên mặt nhất thời lộ ra nụ cười vô cùng xán lạn, nói: "Ha ha, Diệp Tinh, Mặc Uyên, các ngươi rốt cuộc đã đến rồi."

Nhìn thấy nụ cười trên mặt ông ta, đám người Thanh Vũ sững sờ, bọn họ chưa từng thấy qua nụ cười trên mặt Diêm Ma?

"Hai người này là ai?"

Cùng lúc đó, sự nghi ngờ xuất hiện trong đầu đám người Thanh Vũ.

“Để ta giới thiệu một chút, ta là Diêm Ma, lần này là ta phụ trách công việc truyền thừa của Diệp Tinh ngươi." Diêm Ma mỉm cười nói.

"Xin chào." Diệp Tinh mỉm cười gật đầu.

"Diệp Tinh, Mặc Uyên tiên sinh, hiện tại các ngươi đi theo ta, truyền thừa còn thời gian ba ngày, trước tiên ta đưa các ngươi đi tới tộc ta." Diêm Ma mỉm cười nói.

Diệp Tinh cùng Mặc Uyên gật đầu.

Sau đó Diêm Ma liếc nhìn đám người Thanh Vũ một cái, bốn người bọn họ ngay lập tức theo sát phía sau.

"Truyền thừa? Ba ngày sau truyền thừa?" Thanh Vũ căn cứ vào lời Diêm Ma nói, lập tức đoán được rất nhiều tin tức.

Cô ta nhịn không được truyền âm nói: "Diêm Ma đại nhân, ba ngày sau truyền thừa không phải hai người Nham Hành và Mặc Hồn sao? Tại sao nhân loại cũng xuất hiện?"

Cô ta biết về việc này, chỉ là không biết sự việc liên quan đến Diệp Tinh.

"Nhân loại chiếm cứ một danh ngạch, danh ngạch của Mặc Hồn gỡ bỏ đi!" Diêm Ma truyền âm nói.

"Cái gì? Gỡ bỏ đi?" Thanh Vũ sắc mặt khó coi, trong ánh mắt nhìn Diệp Tinh, càng có thêm một tia căm phẫn.

Những nhân loại đáng chết này bất ngờ đến nơi đây chiếm lấy danh ngạch truyền thừa của bọn họ!

Thời gian một triệu năm này, hai mươi lần truyền thừa của tộc bọn họ, đã có bảy lần đều bị Nhân Tộc chiếm mất.

...

Lúc này Diệp Tinh đi song song với Diêm Ma, hắn cũng không nhìn đám người Thanh Vũ ở phía sau, mà đang nhìn cảnh tượng giống như dung nham xung quanh mình, trong lòng khẽ động.

"Thật sự là kỳ lạ! Không nghĩ tới có một ngày mình có thể đi vào đến bên trong Hằng tinh!"

Giống như là người trên Trái đất tiến vào bên trong mặt trời vậy, thể tích của Nhật Diệu Tinh này thật sự lớn hơn Trái đất gấp vạn lần!

Có điều hiện tại Diệp Tinh cũng không cảm thấy nhiệt độ ở đây nóng chút nào.

"Xem ra hẳn là bị cường giả của tộc Không Nguyên này tách ra rồi." Diệp Tinh thầm nói.

"Ha ha, Diệp Tinh, hiện tại chúng ta rất nhanh sẽ nhận hạch tâm của Nhật Diệu Tinh, cường giả vĩ đại nhất tộc ta đã ở nơi đó mở ra một vùng không gian, để tộc ta cùng sinh sống." Diêm Ma cười nói.

"Ồ?" Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười nói: "Là vị cường giả để lại truyền thừa kia sao?"

"Đúng." Diêm Ma nhẹ gật đầu, nói: "Toàn bộ Nhật Diệu Tinh trở thành một khối, cũng là lá chắn phòng ngự tự nhiên của tộc Không Nguyên chúng ta!"

Trong mắt ông ta có một tia tự hào, Nhật Diệu Tinh khắp nơi cơ hồ đã đều bị tộc Không Nguyên bọn họ cải tạo, một khi chiến đấu hoàn toàn có thể điều động toàn bộ Nhật Diệu Tinh. Chỉ là nghĩ đến sự lớn mạnh của Nhân tộc, hắn lại thầm thở dài một hơi.

Trước Nhân tộc, tộc Không Nguyên dù có mạnh mẽ thì căn bản cũng không thể chống đỡ nổi.

"Đến rồi !"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK