Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 486 Thách thức thiên tài nhất trọng thiên!

Từng đạo nghị luận vang lên.

"Ha ha, Diệp Tinh, ngươi quá lợi hại! Đứng thứ bảy trong danh sách! Thiên tài ngũ trọng thiên đều bị ngươi đè xuống!"

"Diệp Tinh, chúc mừng." Những người khác cũng đều đang nhìn Diệp Tinh, chúc mừng nói.

Diệp Tinh cười nói vài câu, ánh mắt hắn nhìn về phía bảng xếp hạng, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười.

\- Nếu đã chiếm được thứ hạng, kế tiếp liền tiến vào ngũ trọng thiên!

Thất trọng thiên thành Thời Không, thông qua bảng xếp hạng tháp Đăng Thiên xác định thứ hạng, nếu như thứ hạng thiên tài nhất trọng thiên phía dưới cao hơn nhất trọng thiên phía trên, vậy liền có thể hướng bọn họ phát ra khiêu chiến.

Khiêu chiến thành công có thể tiến vào tầng trên nhất trọng thiên, thay thế vị trí của bọn họ, được bồi dưỡng tốt hơn.

Ngũ trọng thiên, hoàn cảnh tu luyện gấp đôi tứ trọng thiên.

Hiện tại hắn chiếm được bảng xếp hạng, đại bộ phận thiên tài ngũ trọng thiên còn chưa chiếm được, tên của hắn tự nhiên cao hơn bọn họ.

"Không biết Diệp Tinh làm thế nào để vượt qua huyễn cảnh."

"Mới tiến vào thành Thời Không hơn bốn năm mà hắn đã có thể trùng kích lên nhất trọng thiên, khó có thể tưởng tượng."

......

Lúc Diệp Tinh nghĩ, những người khác trên quảng trường nhìn Diệp Tinh, trên mặt biểu tình khác nhau.

-Đi! Diệp Tinh không có quản mấy người này, xoay người rời đi nơi khác.

Hắn đã trở lại trong bốn ngày.

"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư nhìn thấy Diệp Tinh, lập tức đi tới mừng rỡ nói: "Em vừa rồi nhận được tin tức, anh thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên sao?"

"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, nhìn Lâm Tiểu Ngư muốn nói cái gì đó.

"Thật tốt quá, Diệp Tinh, anh mau đi khiêu chiến thiên tài trong ngũ trọng thiên đi, hoàn cảnh tu luyện của ngũ trọng thiên càng tốt." Lâm Tiểu Ngư cười nói: "Em không bao lâu nữa khẳng định cũng có thể tiến vào trong ngũ trọng thiên."

"Ồ?" Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng hỏi: "Em lại có đột phá sao?"

"Ừm." Lâm Tiểu Ngư mừng rỡ gật đầu.

Diệp Tinh trên mặt cũng lộ ra tươi cười.

......

Trên đài đấu võ thật lớn, hai bóng dáng phân biệt đứng ở hai bên.

Một người là Diệp Tinh, người còn lại là một thanh niên tộc Viên Nhân*, cả người có bộ lông màu vàng, lúc này thanh niên tộc Viên Nhân này sắc mặt cực kỳ khó coi.

_*Tộc Viên Nhân: tộc người vượn_

_*Tộc Viên Nhân: tộc người vượn_

Viên Hàng, một trong những thiên tài ngũ trọng thiên thu nhận, xếp hạng vừa vặn ở vị trí cuối cùng.

Diệp Tinh khởi xướng khiêu chiến, thành Thời Không trực tiếp an bài một người kém nhất cho hắn.

Mà dưới đài đấu võ, còn có rất nhiều người đang chiến đấu, trận chiến này là công khai, rất nhiều thiên tài quan sát chiến đấu cũng có thể nhìn thấy hy vọng trùng kích nhất trọng thiên, khích lệ bọn họ.

"Diệp Tinh, tuy rằng thực lực của ta không bằng ngươi, thế nhưng trận chiến này ta tuyệt đối sẽ không nhận thua. Ngươi cũng không dễ dàng đánh bại ta đâu.” Viên Hàng nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói.

Sắc mặt anh ta khó coi, khả năng chiến thắng của anh ta trong trận này quá thấp.

Mà sau khi thất bại,anh ta sẽ là thiên tài đầu tiên bị loại bỏ tiến vào nhất trọng thiên phía dưới rồi trở thành trò cười cho mọi người.

\- Vậy thì tận lực chiến một hồi đi! Diệp Tinh mỉm cười nói.

Xoẹt...

Trên đài đấu võ, một trận dao động truyền đến, sau đó Viên Hàng nắm chiến đao trong tay, nhanh chóng đánh tới.

\- Trận chiến bắt đầu!

"Không biết Diệp Tinh sẽ mất bao lâu để đánh bại Viên Hàng."

\- Ta vẫn khó có thể tin tưởng được ngắn ngủn hơn bốn năm mà thực lực Diệp Tinh lại mạnh như vậy?

Xẹt!

Bóng dáng Viên Hàng xẹt qua, khí thế cả người vô cùng mãnh liệt, chung quanh thân thể anh ta bao bọc từng tầng khí lưu màu vàng đất, không ngừng xoay tròn.

Đạo tắc hệ thổ, uy lực cực kỳ khủng bố, lực áp bách rất lớn.

Viên Hàng chỉ lĩnh ngộ đạo tắc hệ thổ, đối với việc nắm giữ nó đạt tới một trình độ rất sâu!

Vút!

Thấy Viên Hàng vọt tới, Diệp Tinh vung tay phải lên, từng đạo trường kiếm xuất hiện, chừng mấy trăm thanh, không ngừng bay múa trên không trung, nhìn qua cực kỳ chấn động.

\- Là kiếm trận Vạn Huyền!

\- Hiện tại Diệp Tinh đã có thể khống chế mấy trăm thanh kiếm rồi!

......

Từng thiên tài khiếp sợ nhìn tình cảnh trên đài đấu võ.

Bốn năm trước Diệp Tinh mới chỉ có thể thi triển ra kiếm trận Nhất Huyền, chỉ có thể khống chế chín thanh trường kiếm, hiện tại không chỉ nắm giữ kiếm trận Thập Huyền, thậm chí kiếm trận Bách Huyền đều tiến bộ rất nhiều, từ chín thanh trường kiếm lập tức tăng lên hơn năm trăm thanh!

Chỉ là, bọn họ lại không biết thời gian hơn bốn năm qua, thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh lại tăng lên rất nhiều, kiếm trận Vạn Huyền vốn là trông vào hai hệ thiên phú của mình, có thể nói, kiếm trận Vạn Huyền quả thực chính là vì Diệp Tinh chuẩn bị, tốc độ tiến bộ của hắn tự nhiên rất nhanh.

Theo khí lưu màu xám không ngừng ngưng tụ, thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của hắn sẽ tiếp tục tăng cường, nắm giữ kiếm trận Vạn Huyền tuyệt đối so với những người khác dễ dàng hơn rất nhiều.

So sánh với đông đảo thiên tài, Diệp Tinh trước khi tiến vào thành Thời Không không chiếm được bất kỳ ưu thế gì, chỉ bằng vào thiên phú cường đại, miễn cưỡng tiến vào thành Thời Không.

Hiện tại dưới điều kiện bồi dưỡng đỉnh cấp của thành Thời Không, dưới thiên phú cao hơn, thực lực của hắn tự nhiên phát sinh lột xác thật lớn.

\- Phanh! Phanh!

Trường kiếm huy động, mỗi một lần đều va chạm với chiến đao trong tay Viên Hàng.
Chương 487 Tiến vào ngũ trọng thiên 1

"Phụt!" Mà mỗi một lần va chạm, Viên Hàng đều lùi lại mười mấy bước, trong miệng có máu tươi phun ra.

\- Công kích quá khủng bố! Sắc mặt Viên Hàng khó coi, mỗi một lần trường kiếm này va chạm, Viên Hàng đều cảm thấy trong cơ thể mình nôn nao cả lên.

Hơn nữa đạo tắc không gian và đạo tắc sinh mệnh vô cùng sắc bén, dao động sắc bén này tựa hồ mãi không dứt.

\- Huyễn cảnh công kích! Viên Hàng thi triển huyễn cảnh, nhưng đối mặt với Diệp Tinh lại giống như đá chìm biển rộng, không tạo thành một chút ảnh hưởng gì với Diệp Tinh.

\- Chỉ có thể dùng một chiêu kia! Viên Hàng nhìn Diệp Tinh, hít sâu một hơi.

Anh ta đứng ở đài đấu võ, bỗng nhiên bộ lông màu vàng trên người tản ra ánh sáng mãnh liệt, sau đó tụ tập cùng một chỗ.

Hiu!

Những ánh sáng này tựa hồ hóa thành một Viên Hàng thu nhỏ, nhanh chóng đánh vào từng đạo trường kiếm.

"Rầm rầm!"

Trên trường kiếm của Diệp Tinh bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt. sau khi thi triển đạo công kích này, khí thế dao động trên người Viên Hàng rõ ràng giảm đi rất nhiều, hiển nhiên thi triển một đạo công kích này phải trả một cái giá rất đắt.

"Công kích tăng gấp đôi?"

Thấy thế sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi, tay phải hắn vung lên, mười thanh trường kiếm bay tới, nhanh chóng tổ hợp thành một đồ án hình tròn, phía trên tản ra dao động mãnh liệt, không ngừng xoay tròn, sau đó trực tiếp cùng Viên Hàng phiên bản thu nhỏ va chạm.

-Phanh!

Tiếng vang vô cùng nặng nề vang lên, trong nháy mắt mười thanh trường kiếm của Diệp Tinh tán loạn, thế nhưng Viên Hàng phiên bản thu nhỏ kia cũng biến mất không thấy.

"Cái gì? Thiên phú công kích của ta lại dễ dàng bị hóa giải như vậy?" Viên Hàng biến sắc.

Nhân tộc có rất nhiều nhóm tộc, trong đó có một bộ phận nhỏ thậm chí còn có thiên phú công kích. Tộc họ vừa vặn có thiên phú này, nhưng hiện tại cho dù phát huy ra cũng không có nhiều tác dụng.

\- Kết thúc rồi! Diệp Tinh nhìn Viên Hàng.

Vừa rồi công kích của hắn cũng không có thi triển sinh nguyên thuật cùng không gian thuật, liền ngăn cản được thiên phú công kích của Viên Hàng.

Vù!

Mấy thanh trường kiếm trực tiếp xẹt qua thân thể Viên Hàng, thân thể của anh ta không ngăn cản được, bay ngược ra đài đấu võ, nặng nề nện trên mặt đất một cái.

"Diệp Tinh thắng lợi, dứt khoát lưu loát, Viên Hàng cơ hồ không có lực phản kháng gì."

"Kiếm trận Vạn Huyền thi triển ở trong tay Diệp Tinh, ngược lại cùng Vô Ngân có chút tương tự."

"Ta ngược lại muốn xem một chút chiến đấu giữa bọn họ."

......

Dưới đài đấu võ có rất nhiều thiên tài nghị luận.

"Khiêu chiến chấm dứt, Diệp Tinh khiêu chiến Viên Hàng thành công,

Diệp Tinh tiến vào ngũ trọng thiên, Viên Hàng tiến vào tứ trọng thiên."

Bên cạnh đài đấu võ, một người đàn ông trung niên tò mò nhìn Diệp Tinh một cái, sau đó trực tiếp tuyên bố.

"Thành công!" Diệp Tinh khóe miệng lộ ra một tia tươi cười.

Khuôn mặt Viên Hàng âm tình bất định, chỉ là anh ta cũng không nói gì, thực lực của anh ta không đủ, không trách được ai.

"Ha ha, Diệp Tinh, chúc mừng ngươi tiến vào ngũ trọng thiên." Lỗ Địch dáng người thấp bé nhìn Diệp Tinh cười nói.

"Kế tiếp người phụ trách của ngươi sẽ biến thành Detrick, ta dẫn Viên Hàng đi trước."

"Lỗ Địch tiên sinh cứ đi đi." Diệp Tinh cười nói.

Lỗ Địch là người phụ trách tứ trọng thiên, mà Detrick là người phụ trách ngũ trọng thiên.

"Diệp Tinh, thành Thời Không chúng ta có thiên tài khiêu chiến nhất trọng thiên thành công, nhưng trong vòng bốn năm thành công ngược lại rất ít." Lúc này Detrick nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Ông ta là một người đàn ông trung niên với một cơ thể gầy.

"Ta hiện tại dẫn ngươi đi ngũ trọng thiên,sau khi tiến vào ngũ trọng thiên có thể lấy được 5 triệu điểm Thời Không, ngươi ở tứ trọng thiên đã lấy được 3 triệu, cho nên 2 triệu còn lại hẳn là một hồi nữa sẽ đến sổ sách. Mặt khác, hiện tại thời gian trôi qua bốn năm, sai khi tiến vào ngũ trọng thiên, ngươi mỗi hai năm có thể có được cơ hội một lần tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên.” Detrick mỉm cười.

Diệp Tinh gật đầu, điều kiện bồi dưỡng ngũ trọng thiên so với tứ trọng thiên tốt hơn rất nhiều, rõ ràng nhất chính là nhanh đạt được cơ hội truyền thừa của tháp đại đạo Tam Thiên hơn.

\- Đến rồi! Hao phí một đoạn thời gian, Detrick mang theo Diệp Tinh xuất hiện trước một cánh cửa thật lớn.

Hai người trực tiếp đi vào trong đó.

Xoẹt...

Cảnh sắc trước mắt trong nháy mắt biến hóa, đám người Diệp Tinh tiến vào trong một tòa không gian kỳ dị.

\- Cảm giác lĩnh ngộ đạo tắc càng tốt hơn! Diệp Tinh cảm thụ một chút.

Hắn cảm giác cảm ngộ đạo tắc không gian và đạo tắc sinh mệnh của mình rõ ràng so với tứ trọng thiên mạnh hơn rất nhiều.

\- Nhìn kìa, là Diệp Tinh!

"Hắn đánh bại Viên Hàng, thành công từ tứ trọng thiên tiến vào ngũ trọng thiên."

"Tốc độ tiến bộ quá nhanh! Hắn hiện tại tốc độ gia tăng thực lực không hề thua kém mấy người Vô Ngân đúng chứ?"

......

Xa xa một vài người nhìn thấy Diệp Tinh nhỏ giọng nghị luận.

Diệp Tinh mặc kệ mọi người, đi theo Detrick đến một chỗ.

"Diệp Tinh, nơi này chính là nơi sau này ngươi ở." Detrick cười nói.

Toàn bộ khu vực chỉ có một tòa cung điện khổng lồ, cung điện này rõ ràng so với tứ trọng thiên lớn hơn gấp mấy lần.

"Phiền Detrick tiên sinh rồi." Diệp Tinh gật đầu.
Chương 488 Tiến vào ngũ trọng thiên 2

"Ta còn có việc đi trước, có chuyện gì liên hệ trực tiếp với ta." Detrick cười nói vài câu, cũng không nói thêm gì nữa, nhanh chóng rời đi.

"Ngũ trọng thiên?" Nhìn không gian này, khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một tia tươi cười.

"Bốn năm trôi qua, mình lại một lần nữa có cơ hội tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên, hơn nữa thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên,mình cũng chiếm được một lần, cộng lại chính là hai lần, hiện tại hai lần này mình đã dùng hết, vừa vặn đạo tắc không gian cùng đạo tắc sinh mệnh mỗi cái một lần!" Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

Bốn năm qua, hắn ngoại trừ ngay từ đầu tiến vào tháp Tam Thiên Đại Đạo một lần, còn lại không có tiến vào một lần nào nữa.

Tiến vào ngũ trọng thiên, hiện tại hắn trong thời gian hai năm liền có thể đạt được một cơ hội truyền thừa lần nữa, không cần kiêng kỵ như vậy nữa.

-Đi!

Dọc theo trận truyền tống, Diệp Tinh nhanh chóng đi tới đích.

Ở chỗ này, một tòa tháp màu đen khổng lồ, đại bộ phận khu vực đều bị khí lưu hỗn loạn vờn quanh.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt thiên địa biến sắc, từng đạo khí lưu hỗn độn cấp tốc ngưng tụ, sau đó trong hư không xuất hiện một khuôn mặt hỗn độn khổng lồ.

Uy áp vô tận phát ra, thân hình Diệp Tinh căn bản không cách nào nhúc nhích.

"Đại nhân, tôi tới tiếp nhận truyền thừa." Diệp Tinh vô cùng cung kính nói.

Khuôn mặt hỗn độn khổng lồ nhìn Diệp Tinh, hơi dừng lại một chút, sau đó trong mắt lộ ra một tia ngạc nhiên:

"Diệp Tinh? Ngắn ngủi bốn năm thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên, từ tầng tứ trọng thiên đi tới ngũ trọng thiên?"

Ông ta nhanh chóng biết được tin tức của Diệp Tinh.

\- Diệp Tinh, ngươi bây giờ có hai lần cơ hội truyền thừa, lựa chọn vận dụng vài lần, tiến vào tòa tháp đại đạo nào?” Khuôn mặt nhìn Diệp Tinh hỏi.

\- Đại nhân, tôi vận dụng hai lần cơ hội truyền thừa, lần lượt tiến vào tháp đại đạo thuộc tính không gian cùng tháp đại đạo thuộc tính sinh mệnh! Diệp Tinh cung kính nói.

"Được rồi, đi vào đi! Thời gian truyền thừa là mười tám ngày, mười tám ngày qua đi, ta sẽ mang ngươi ra ngoài. "Khuôn mặt hỗn độn khổng lồ gật gật đầu.

Xoẹt!

Một đạo dao động hiện lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh trực tiếp biến mất.

......

Trong không gian khổng lồ tựa như tinh không, một dòng sông hỗn độn kỳ dị chậm rãi chảy xuôi, con sông này bắt đầu từ một chỗ, chảy đến một chỗ khác, cả dòng sông cứ như vậy chậm rãi chảy xuôi, không biết điểm cuối cùng là cái gì.

"Lại vào rồi?" Diệp Tinh nhìn dòng sông thuộc tính không gian.

\- Bắt đầu lĩnh ngộ! Hắn không lãng phí thời gian nữa, ý thức nhanh chóng chìm vào nó.

Trong nháy mắt, rất nhiều huyền diệu về đạo tắc không gian biểu hiện ra, rất nhiều chỗ trước hắn lĩnh ngộ chưa được giải quyết liền bắt đầu nhanh chóng được giải quyết.

Thời gian trôi qua, một ngày... hai ngày...

Diệp Tinh hoàn toàn không biết thời gian trôi qua bao lâu.

Xoẹt!

Hắn đang lĩnh ngộ, bỗng nhiên trong không gian một đạo dao động hiện lên, lập tức bóng dáng của hắn xuất hiện ở một chỗ không gian khác.

Nơi này đồng dạng có một dòng sông, chẳng qua phía trên tản ra dao động hoàn toàn bất đồng.

"Dòng sông sinh mệnh?" Diệp Tinh không có do dự, ý thức nhanh chóng chìm vào trong đó.

"Thì ra là như vậy, chả trách mà..."

Theo lĩnh ngộ, trong mắt Điệp Tinh cũng tràn đầy hưng phấn, hắn hiện tại vẫn là lần đầu tiên tiến vào trong tháp đại đạo thuộc tính sinh mệnh.

......

Xoẹt!

Đang lúc Diệp Tinh như đói khát lĩnh ngộ, bóng dáng hắn vừa động, trực tiếp xuất hiện ở trên quảng trường thật lớn.

"Lại kết thúc rồi?" Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn lên tháp màu đen khổng lồ này, cảm giác tiến bộ không ngừng vừa rồi, hắn ước gì thời gian có thể tiếp tục kéo dài.

"Được rồi, truyền thừa chấm dứt, hiện tại rời khỏi nơi này, lần sau có cơ hội truyền thừa lại tới." Khuôn mặt hỗn độn không lồ lại xuất hiện, nhìn chằm chằm Diệp Tinh trực tiếp nói.

"Vâng, đại nhân." Diệp Tinh gật đầu, xoay người nhanh chóng rời đi.

Trở lại ngũ trọng thiên, Diệp Tinh kiểm tra một chút lĩnh ngộ của mình.

\- Đạo tắc không gian lại tiến bộ rất nhiều, hơn nữa không gian thuật tựa hồ cũng có chấn động lớn hơn! Diệp Tinh vung tay phải lên, trong không khí truyền đến từng đạo tiếng nổ.

Không gian thuật, một trong mười bí thuật lớn của vũ trụ, dựa theo sự hiểu biết của Diệp Tinh đối với nó có thể miễn cưỡng chia làm từng giai đoạn.

Không ngừng thuần thục, uy lực thi triển ra cũng càng lớn.

Hiện tại hắn vẫn đang ở giai đoạn rất đơn giản, cũng có thể nói là giai đoạn đầu tiên.

Về phần phong liệt thuật của Lư Vân Đạt hẳn là đang ở giai đoạn thứ hai, cho nên lĩnh ngộ đạo tắc của bản thân cùng phong liệt thuật kết hợp, thực lực sẽ mạnh như vậy!

"Ngoại trừ đạo tắc không gian ra, đạo tắc sinh mệnh của mình cũng tiến bộ tựa hồ càng lớn hơn."

Diệp Tinh kiểm tra một chút, trong lòng mừng rỡ.

\- Hiện tại đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian đều có đại tiến bộ, xem kiếm trận Bách Huyền tiến bộ bao nhiêu!

Diệp Tinh vung tay phải lên, từng đạo trường kiếm bay ra.

530 thanh trường kiếm không ngừng bay múa.

\- Gia tăng!

Diệp Tinh lại huy động trường kiếm.

531 thanh... 532 thanh... 535 thanh... 550 thanh... 570 thanh...

Một mực tăng lên 600 thanh Diệp Tinh mới ngừng lại.

\- Ha ha, thời gian mười tám ngày, trường kiếm mình khống chế lập tức gia tăng 70 thanh! Vẻ mặt Diệp Tinh kích động.
Chương 489 Thực lực bạo tăng

Hắn một mực nghiên cứu kiếm trận Bách Huyền, tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên lập tức tiếp nhận truyền thừa đạo tắc không gian cùng đạo tắc sinh mệnh, kiếm trận Bách Huyền của hắn trong thời gian ngắn tiến bộ một đoạn.

Chỉ là tiến bộ sau đó không thể nhanh như vậy.

Muốn hoàn mỹ nắm giữ kiếm trận Bách Huyền, Diệp Tinh phỏng chừng ít nhất cần thời gian mười năm hơn.

Những trường kiếm này càng về phía sau càng khó nắm giữ.

\- Tiếp tục lĩnh ngộ!

Diệp Tinh ở lại chỗ này, tiếp tục nghiên cứu hai hệ đạo tắc.

......

Thời gian tiếp tục trôi qua, tháng thứ năm trôi qua, Lâm Tiểu Ngư vượt qua cửa ải thứ nhất tháp Đăng Thiên,sau đó Lâm Tiểu Ngư khiêu chiến một thiên tài ngũ trọng thiên, thành công tiến vào ngũ trọng thiên!

Tháng thứ bảy, trong ngũ trọng thiên lại có một vị thiên tài thông qua cửa thứ nhất tháp Đăng Thiên.

Trong tháng thứ mười một, thiên tài thứ tư xuất hiện.

Trong một năm sau đó, liên tục có mười người vượt qua cửa ải đầu tiên của tháp Đăng Thiên.

Thời gian đã trôi qua hai năm, lúc này số lượng thiên tài trên bảng xếp hạng trong tháp Đăng Thiên đã đạt tới hai mươi!

......

Tháp đại đạo thuộc tính không gian, ý thức Diệp Tinh chìm vào trong dòng sông, đang yên lặng lĩnh ngộ.

Thời gian trôi qua hai năm, Diệp Tinh lại chiếm được cơ hội một lần tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên.

Xoẹt!

Bỗng nhiên một đạo dao động hiện lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh trực tiếp biến mất.

Thời gian chín ngày truyền thừa đã đến.

......

\- Xem xem thực lực thế nào rồi?

Ngũ trọng thiên thành Thời Không, Diệp Tinh ở trong cung điện, hắn đang kiểm tra thực lực của mình.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, một đạo tắc không gian bay ra.

\- Xé rách!

Trong hư không vang lên từng đạo bạo phá truyền đến, cực kỳ mãnh liệt.

"Đây là?"

Cảm thụ được một chút dao động, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.

"Thiết cát không gian! Uy lực này thật mạnh! Vượt xa lúc trước, không gian thuật của mình lại tiến bộ một chút!"

Thực lực của Lư Vân Đạt tương đương với hắn, nhưng thời gian nắm giữ phong liệt thuật lại tương đối dài, cho nên lĩnh ngộ đối với nó càng sâu, tại thời điểm khảo nghiệm thành Thời Không cũng đã tiến vào giai đoạn thứ hai, thậm chí thực lực có thể địch lại Vô Ngân, Đồng Mục Sâm!

Hiện tại, không gian thuật của Diệp Tinh không ngừng trải qua lĩnh ngộ, cũng rốt cuộc tiến vào giai đoạn thứ hai!

Thiên phú không gian của hắn không ngừng trải qua sao chép, vốn đang đứng đầu vũ trụ, hiện tại các kỹ năng không gian thuật cũng phát triển rất bình thường.

Vút!

Tay phải huy động, từng đạo trường kiếm không ngừng bay múa, phía trên tản ra dao động rõ ràng cường đại hơn rất nhiều.

"Không gian thuật đột phá lần thứ hai, thực lực của mình tăng lên một mảng lớn, không biết có thể vượt qua tầng thứ hai tháp Đăng Thiên hay không?" Diệp Tinh lộ ra một tia chờ mong trong mắt.

-Đi!

Hắn không do dự, nhanh chóng rời đi ngũ trọng thiên, đi tới tháp Đăng Thiên ở trên quảng trường thật lớn.

\- Nhìn kìa, là Diệp Tinh!

"Hắn lại đi tới quảng trường này."

\- Diệp Tinh rất ít khi tới nơi này, chẳng lẽ hắn có nắm chắc vượt qua tầng thứ hai?

"Không thể nào chứ? Ngoại trừ Hỗn Vũ vượt qua tầng thứ sáu, coi như là ba người Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt cũng chỉ vượt qua tầng thứ hai mà thôi. ”

......

Từng thiên tài thì thầm nghị luận.

"Diệp Tinh."

Đại hán cường tráng Kham Dương nhìn thấy Diệp Tinh, sắc mặt hơi biến hóa, vội vàng tiến lên hỏi: "Diệp Tinh, ngươi tới xông lên tầng thứ hai tháp Đăng Thiên à?"

"Ừm." Diệp Tinh cười gật đầu.

"Ngươi... Có nắm chắc không?" Kham Dương nhịn không được hỏi, trong lòng có một tia khiếp sợ.

Anh ta biết tính cách Diệp Tinh, trừ phi Diệp Tinh có nắm chắc, bằng không cơ hồ không có khả năng đi tới nơi này.

Nhưng bây giờ thời gian mới trôi qua bao lâu?

"Có một chút." Diệp Tinh cười cười nói: "Kham Dương, tôi đi trước."

Hắn nhìn vào tháp khổng lồ, mỉm cười đi vào.

Vừa đi vào tháp Đăng Thiên, bòn dáng Diệp Tinh trực tiếp xuất hiện trong một mảnh không gian thật lớn.

Trong không gian có một con cự trùng không mắt, cả người đen kịt như mực, lúc này trên người còn tản ra từng đạo hắc sắc quang mang.

Theo hắc sắc quang mang phát ra, từng đạo huyễn cảnh công kích cũng là đánh úp lại, muốn ăn mòn nhận thức của Diệp Tinh.

\- Khoảng cách lần trước ngươi tiến vào không gian so với hiện tại chỉ có hai năm, ngươi cho rằng mình có thể đánh bại ta sao? Cự trùng không mắt nhìn Diệp Tinh, thanh âm vô cùng chói tai vang lên.

"Không thử làm sao biết?" Diệp Tinh lạnh nhạt nói.

\- Kiếm trận Bách Huyền!

Công kích cường đại nhất của hắn nhanh chóng thi triển, một thanh trường kiếm bên người bay múa, bao phủ một mảng lớn khu vực.

"Rất tốt."

Cự trùng không mắt nói xong bỗng nhiên thân thể dao động, như một cây cột lớn hung hăng nện tới, từng cỗ dao động vô cùng sắc bén bộc phát ra.

\- Oanh!

Thân thể trong nháy mắt trực tiếp va chạm vào kiếm trận của Diệp Tinh, một đạo âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, dao động kinh khủng không ngừng tản ra bốn phía.

Kiếm trận của Diệp Tinh xảy ra dao động kịch liệt, công kích này giống như là một con cự mãng va chạm vào một lưới đánh cá, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại.
Chương 490 Thông qua tầng thứ hai! 1

\- Uy lực kiếm trận trở nên mạnh hơn? Thấy thế, âm thanh bén nhọn của cự trùng không mắt vang lên.

"Không mạnh hơn thì ta cũng sẽ không tới nơi này." Diệp Tinh cười to nói: "Tầng này ta khẳng định có thể vượt qua."

Vút ! Vút !

Từng thanh trường kiếm bay lên, không ngừng xuyên qua toàn bộ không gian, tản ra dao động cực kỳ dọa người.

Dưới những trường kiếm này, lực ngăn cản cự trùng không mắt rõ ràng có chút cố hết sức.

\- Thế giới Hồn Tinh!

Diệp Tinh khẽ quát một tiếng.

Ầm ầm!

Nhất thời, từng đạo dao động kỳ dị bao phủ bốn phía.

Trong vài năm qua, sức tân công huyễn cảnh của mình mạnh mẽ hơn rất nhiều!

Dưới thế giới Hồn Tinh này, tốc độ của cự trùng không mắt rõ ràng giảm xuống.

Từng đạo trường kiếm bay múa, tản ra dao động cực kỳ sắc bén, trong hư không không ngừng truyền đến tiếng nổ của thiết cát không gian.

"Lúc này mới ngắn ngủi thời gian hai năm, uy lực kiếm trận của ngươi đã mạnh như vậy?" Trên người cự trùng không mắt xuất hiện từng đạo vết thương, âm thanh vô cùng chói tai của nó vang lên, trong âm thanh còn mang theo một tia kinh ngạc.

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, không ngừng phát động công kích, lúc này trong lòng hắn lại vô cùng vui sướng.

"Ha ha, không gian thuật tiến vào giai đoạn thứ hai, thực lực của ta ít nhất tăng lên mấy lần! Không hổ là một trong mười đại bí thuật!" Diệp Tinh nhìn cự trùng không mắt bị thương dưới kiếm trận.

Thực lực hiện tại của hắn tăng lên một mảng lớn, hoàn toàn chính là bạo tăng.

Chiến đấu tiếp tục kéo dài, kéo dài hơn mười phút, lúc này trên người cự trùng không mắt rậm rạp đều là vết thương, trên mặt có chất lỏng màu xanh chảy ra, khí thế dao động trên người cũng không ngừng giảm xuống.

-Phanh!

Từng đạo kiếm quang chớp động, thân hình cự trùng không mắt trực tiếp bay ngược ra ngoài, thậm chí bị cắt xuống một phần ba, khí thế dao động trên người càng là giảm đi rất nhiều.

"Ngươi rất mạnh, lúc này trong đám thiên tài thành Thời Không thu nhận, tốc độ tiến bộ của ngươi đủ để xếp thứ hai." Cự trùng không mắt còn sót lại hơn phân nửa thân thể nhìn Diệp Tinh.

–Kết thúc đi! Lúc này sắc mặt Diệp Tinh rất bình tĩnh.

Hắn biết cự trùng không mắt nói người đầu tiên là ai.

Vút!

Từng thanh trường kiếm huy động, không ngờ nhanh chóng tổ hợp cùng một chỗ, giống như một dòng sông bay ra, xuyên thấu thân thể cự trùng không mắt.

"Rầm rầm!"

Vài giây sau, toàn bộ thân thể cự trùng không mắt xuất hiện từng khe nứt, vô số bạch sắc quang mang tuôn ra, thân thể dưới bạch sắc quang mang hoàn toàn sụp đổ, biến mất trong không gian.

Rất nhiều trường kiếm bay múa, lại trở lại trước người Diệp Tinh.

"Thành công!" Nhìn cự trùng không mắt biến mất, trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia tươi cười.

Tầng thứ hai của tháp Đăng Thiên hắn đã vượt qua!

Mà hiện tại thông qua tầng này chỉ có bốn người.

Xoẹt...

Bỗng nhiên, dao động trong không gian hiện lên, sau đó bóng dáng cự trùng không mắt lần nữa ngưng tụ.

"Chúc mừng ngươi, thông qua tầng thứ hai tháp Đăng Thiên, một lần nữa đạt được cơ hội truyền thừa của tháp đại đạo Tam Thiên. "

Cự trùng không mắt nhìn Diệp Tinh, nói: "Đây là cánh cửa đi tới tầng thứ ba, ngươi bây giờ có thể tiến vào trong đó, nếu lần sau tiến vào tháp Đăng Thiên đồng dạng cũng sẽ trực tiếp tiến vào tầng thứ ba."

Nói xong, một cánh cửa màu đen thật lớn đột nhiên xuất hiện bên cạnh cự trùng không mắt.

"Tầng thứ ba?"

Diệp Tinh trong mắt lộ ra một tia quang mang, không chút do dự xông vào trong đó.

Cho dù hắn không phải là đối thủ tầng thứ ba, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước.

Lại xuất hiện lần nữa, bóng dáng của hắn xuất hiện trong một mảnh không gian màu đỏ.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn về phía xa xa.

Nơi đó, một gốc cây màu đỏ sừng sững, toàn bộ cây có vô số cành cây tản ra dao động cực kỳ nóng bỏng.

Ầm ầm!

Phảng phất cảm ứng được Diệp Tinh đến, vô số cành cây màu đỏ này nhanh chóng phóng đại đánh úp lại, cơ hồ trong vài giây liền hoàn toàn bao phủ lại một mảnh không gian chiến đấu này.

"Cái gì?" Thấy thế Diệp Tinh sắc mặt biến đổi.

Đem không gian hoàn toàn bao phủ lại, hắn cũng không cách nào chạy trốn được.

Sự thật cũng giống như Diệp Tinh nghĩ như vậy, từng nhánh cành cây bay tới, Diệp Tinh không cách nào tránh né, trói buộc hắn lại.

"Hoàn toàn không trốn thoát được." Diệp Tinh bất đắc dĩ, hắn không tránh được những thân cây này, lực sinh mệnh không ngừng bị tiêu hao.

......

Trên quảng trường khổng lồ, lúc này một số người đang đi lại.

Roẹt...

Bỗng nhiên, trên bảng xếp hạng phía trước tháp Đăng Thiên tản ra một trận dao động kỳ dị.

\- Bảng xếp hạng tháp Đăng Thiên đã phát sinh biến hóa!

-Có ai thông qua sao?

"Rất có thể là thiên tài trong ngũ trọng thiên. Lấy thực lực của bọn họ, hẳn là trong vòng vài năm này đều sẽ vượt qua. ”

......

Nhất thời ánh mắt của một thiên tài đều nhìn về phía bảng xếp hạng.

Trong tầm mắt của bọn họ, thông tin của cột thứ bảy của bảng xếp hạng đột nhiên xảy ra dao động

\- Cột thứ bảy, đây là thông tin của Diệp Tinh!

-Thành tích của hắn lại có đột phá sao?

......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK