Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 536

Nơi này có cường giả Bất tử cảnh trấn giữ, Diệp Tinh đợi ở chỗ này hoàn toàn giống như đợi dưới mắt hổ, hắn khẳng định phải chú ý cẩn thận một chút mới tốt.

"Các vị, vừa rồi lời nói của Hắc Diệu Tông đại nhân mọi người đều nghe được a? Hiện tại chúng ta là một đội, phân chia nhau đi mỗi người mỗi phương hướng xua tan chướng khí." Nam tử đầu trọc khôi ngô đi tới nói.

Nghe nói như thế, nhất thời có người bất mãn, nhưng nhìn thấy hai người bên cạnh nam tử khôi ngô, không khỏi đem lời nói thu về.

Cả ba người đàn ông này đều ở đạo tắc cảnh đỉnh phong, thực lực ở trong đội ngũ tuyệt đối là mạnh nhất.

"Được."

"Ta đồng ý."

Mọi người không có ý kiến gì, cũng bắt đầu rời đi xua tan vụ khí.

"Người anh em, chúng ta lại gặp mặt rồi." Không biết vô tình hay là cố ý, nam tử đầu trọc khôi ngô vừa vặn đợi ở bên cạnh Diệp Tinh, anh ta nhìn Diệp Tinh cười nói: "Ta tên Khôi Thanh, đây là anh em của ta Khôi Quân và Khôi Thác."

"Tôi tên Vụ Nham." Diệp Tinh nói thẳng.

"Ha ha, Vụ Nham huynh đệ, sau này chúng ta cùng nhau hợp tác ở Tử Vong Cốc này rồi." Khôi Thanh mỉm cười nói, nhìn qua cho người ta một loại cảm giác hào sảng, đại khí.

Diệp Tinh nhẹ gật đầu, không nói thêm gì.

"Có bảo vật xuất hiện!" Bỗng nhiên một tiếng kinh hô vang lên.

Một người đạo tắc cảnh sơ kỳ sau khi đang xua tán đi chướng khí ở một vùng, một gốc dược thảo màu xanh xuất hiện, bị anh ta cấp tốc thu lại.

"Lam Huyết thảo!" Diệp Tinh cấp tốc nhận ra được.

Lam Huyết thảo, loại dược thảo này đối với người của Thiên Huyền cảnh có tác dụng rất lớn.

"Nơi này thật đúng là kỳ dị, dưới chướng khí vậy mà có thể xuất hiện dược thảo này." Sâu trong đáy mắt Diệp Tinh xuất hiện một tia kỳ dị.

Trong mắt người khác lộ rõ ra vẻ hâm mộ, một số người thậm chí chuẩn bị ra tay.

"Hừ! Hiện tại nhiệm vụ quan trọng, tất cả mọi người không được động thủ." Khôi Thanh nhìn những người kia, hừ lạnh một tiếng nói.

Nhất thời những người kia đều thu liễm ý nghĩ trong lòng.

"Không ngờ rằng Khôi Thanh này cũng rất có tinh thần trọng nghĩa." Diệp Tinh nhìn Khôi Thanh.

Dưới sự áp chế của Khôi Thanh, tất cả mọi người yên lặng xua tan chướng khí, trong nháy mắt đã qua hai mươi ngày.

Trong thời gian hai mươi ngày này, thỉnh thoảng có người gặp được bảo vật.

"Hừm?" Khôi Thanh đang xua tan vụ khí, bỗng nhiên một cái cây nhỏ chỉ có hai mươi phân xuất hiện, lúc này bên trên cây nhỏ còn có mọc ra một loại quả màu vàng óng.

"Kim Ngọc quả." Nhìn thấy trái cây này, mặt Khôi Thanh nhất thời lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.

"Chúc mừng đại ca." Khôi Quân cùng Khôi Thác vội vàng nói.

"May mắn." Khôi Thanh nhanh chóng đem quả hái xuống, khắp khuôn mặt là vẻ hưng phấn.

Ở bên cạnh, trên mặt Diệp Tinh cũng nở nụ cười, nói: "Khôi Thanh, chúc mừng."

Thời gian hai mươi ngày, hắn cùng Khôi Thanh này cũng coi là bằng hữu.

Kim Ngọc quả là loại quả khôi phục, cho dù đối với cường giả đạo tắc cảnh đỉnh phong cũng có một ít tác dụng, tuyệt đối là bảo vật vô cùng trân quý.

"Ha ha, Vụ Nham, nói không chừng một giây sau ngươi cũng có thể tìm được bảo vật này thôi." Khôi Thanh cười to nói, rõ ràng tâm tình rất tốt.

Anh ta là người rất hào sảng, ở chung lâu đều sẽ có cảm giác con người anh ta rất tốt.

Diệp Tinh cười cười, nhưng trong lòng của hắn thủy chung có nghi hoặc.

Những chướng khí này rất nguy hiểm, nhóm người bọn họ trong quá trình xua tan tại đây cũng có người thực lực yếu không chịu nổi, trực tiếp tử vong, nhưng lại có loại dược thảo này, linh quả xuất hiện, giống như ẩn chứa có rất nhiều cơ hội sinh trưởng.

Đang suy nghĩ, chướng khí trước mắt tiêu tán, Diệp Tinh lại sững sờ.

Ở vị trí phía trước hắn, có mười cây nhỏ chỉ có hai mươi phân xuất hiện, phía trên đều có một loại trái cây màu vàng óng.

"Mười quả Kim Ngọc quả."

"Trời ạ, lập tức xuất hiện nhiều như vậy."

Chung quanh một số người cũng nhìn thấy tình cảnh nơi này, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ.

Diệp Tinh không do dự, trực tiếp qua ngắt lấy, Kim Ngọc quả này đối với hắn đương nhiên cũng là có ích.

"Ha ha, Vụ Nham, ta đã nói ngươi một giây sau khả năng cũng gặp được những bảo vật này. . ." tiếng cười to của Khôi Thanh truyền đến.

Vù!

Diệp Tinh cười cười, xoay người ngắt lấy, bỗng nhiên một luồng chướng khí quang mang lóe lên một cái rồi biến mất, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, cơ hồ trong nháy mắt liền chạm tới trước người hắn.

"Ừm?" Diệp Tinh sắc mặt thay đổi, tay phải vồ một cái, đạo chướng khí này liền bị hắn nắm ở trong tay.

Hắn cấp tốc quay người, lại thấy được sắc mặt đại biến của Khôi Thanh.

"Anh muốn giết tôi?" Diệp Tinh nhìn chằm chằm Khôi Thanh, trên mặt lộ ra một tia băng lãnh.

Chướng khí biến mất, trong tay hắn là một cái châm dài cổ quái, vị trí đầu nhọn của châm dài còn hiện ra một tia hắc sắc, mà cái châm dài này là Khôi Thanh bắn tới, mục tiêu là vị trí hiểm yếu của Diệp Tinh.

"Vụ Nham, ta. . ." mặt Khôi Thanh biến sắc.

Lúc này trong lòng anh ta lại khiếp sợ không gì sánh nổi.

"Vậy mà thất bại rồi !"

Vừa rồi anh ta đoán chắc là lúc Diệp Tinh kích động nhất, bình thường mà nói càng kích động tính cảnh giác cũng càng thấp, như vậy càng dễ dàng đắc thủ, anh ta lợi dụng chướng khí công kích, cho dù đánh chết Diệp Tinh, người khác cũng không nhất định sẽ nghi ngờ đến anh ta.

Đỉnh đầu châm dài có kịch độc, lợi dụng điều này bất ngờ đánh tới, có rất nhiều người đã chết ở trên tay đạo tắc cảnh đỉnh phong anh ta, không ngờ tới Diệp Tinh vậy mà hoàn toàn tránh được.
Chương 537 6 vị Bất Tử Cảnh

Khôi Thanh nhìn Diệp Tinh muốn nói cái gì đó, trong nháy mắt sắc mặt trở nên dữ tợn.

"Đi chết đi!"

Viu! Viu! Viu!

Những cây châm dài bay ra, tất cả đều đánh về phía Diệp Tinh.

Nếu bị Diệp Tinh phát hiện, hắn cũng không cần ngụy trang nữa.

Cùng lúc đó Khôi Quân, Khôi Thác cũng lập tức ra tay với Diệp Tinh .

Viu! Viu! Viu!

Khí thế khủng bố dao động trong nháy mắt bùng nổ toàn bộ, biến cố này đột nhiên phát sinh khiến cho mọi người xung quanh đều sửng sốt.

"Khôi Thanh ra tay rồi"

"Anh ta muốn cướp bảo vật"

"Sao có thể như vậy?"

Trong mắt những người này tràn đầy sự nghi hoặc.

Lúc trước Khôi Thanh cấm những người khác cướp đoạt bảo vật của nhau, hơn nữa làm người rất hào phóng,không ngờ đều là giả vờ.

"Vụ Nham, an tâm ngã xuống đi!" Khôi Thanh nhìn thấy Diệp Tinh, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

Anh ta am hiểu ngụy trang, kết bạn rộng rãi, ở thời khắc quan trọng có thể giáng một đòn kết liễu người khác.

Như vậy mới có thể tiếp tục sinh tồn,đoạt càng nhiều bảo vật, đây là quan điểm sống của anh ta.

"Quả nhiên, chỉ nhìn vẻ bề ngoài không thể nhìn ra trong lòng mỗi người nghĩ gì!" Diệp Tinh nhìn thấy Khôi Thanh lạnh lùng nói .

Trên đường tu luyện, nguy cơ trùng trùng,nếu vừa rồi sơ suất hoặc là thực lực Diệp Tinh không đủ, hắn có thể sẽ chết trong tay Khôi Thanh.

Diệp Tinh vung tay phải lên.

Viu! Viu! Viu!

Những cây châm dài kia quay trở lại, sau đó đâm vào mình ba người Khôi Thanh .

"Sao có thể như vậy? " Sắc mặt Khôi Thanh đại biến.

Anh ta và Diệp Tinh đều là Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, nhưng đối mặt với công kích mạnh mẽ của anh ta, Diệp Tinh lại có thể tùy ý giải trừ .

Kim dài đâm vào cơ thể, Khôi Thanh không kịp suy nghĩ, vội vàng lấy ra ba gốc dược thảo,đây là cỏ giải độc.

"Khôi Thanh, muốn giết ta cái giá phải trả rất lớn" Một âm thanh lạnh lùng vang lên, theo sau một đạo kiếm quang đánh úp lại .

"Ta....." Khôi Thanh chỉ cảm thấy cổ họng của mình chợt lạnh, sau đó sinh mệnh nhanh chóng tiêu tán .

Trong đầu anh ta chỉ còn sót lại ý niệm cuối cùng:" Thực lực tên Vụ Nham sao lại mạnh hơn ta?"

Không chỉ có anh ta , thân hình Khôi Quân cùng Khôi Thác cũng ngã xuống đất, mất đi sinh khí .

"Khôi Thanh đã chết, hai người anh em cũng chết!" .

" Sao có thể như vậy ? Ba vị đều ở Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, lại bị một cường giả Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong khác giết chết!" .

"Này coi như là trừng phạt đúng tội, nếu Khôi Thanh không ra tay cướp đoạt bảo vật, cũng không phát sinh chuyện như vậy."

..........

Mọi người vây xem xung quanh thấy Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy vẻ kính sợ .

Trong thời gian ngắn,ba người Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong toàn bộ đều chết.

Có thể dễ dàng đánh chết Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, thực lực của Diệp Tinh có thể sánh với cường giả Hư Không Cảnh .

" Chuyện gì thế này?" Đang lúc này, bỗng nhiên có một âm thanh nổi giận vang lên, một vị nam tử khôi ngô bay tới, nhìn thấy ba người Khôi Thanh nằm dưới đất tức giận nói .

Trongđội tổng cộng có bốn vị Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong,thế nhưng bây giờ đã chết ba người .

"Đại nhân,vừa rồi ba người Khôi Thanh bỗng nhiên ra tay cướp đoạt bảo vật của Vụ Nham, sau đó bị Vụ Nham giết ngược lại " Một người thanh niên đứng bên cạnh vị mặc áo giáp vội vàng kể lại chuyện đã xảy ra .

"Ồ? [1] Một người dễ dàng đánh chết ba người?" Người đàn ông áo giáp liếc Diệp Tinh một cái .

Ầm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một luồng khí tức khủng bố bùng nổ, áp bách mà đến, chấn động vô cùng lớn tỏa ra, hoàn toàn bao phủ khu vực xung quanh.

Hư không dao động, một người mặc áo giáp màu vàng, trán có ba con mắt, ánh mắt hiện ra sắc vàng, sau lưng người đàn ông trung niên còn có một đôi cánh.

"Cường giả Bất Tử Cảnh!" Diệp Tinh nhìn người tới, trong lòng hơi kinh hãi .

Lúc này hôi huyền quả trong cơ thể của hắn luôn tản ra dao động.

"Kim Hằng đại nhân" Người đàn ông mặc giáp nhìn thấy vị cường giả ba mắt cánh chim này, vô cùng cung kính nói.

"Ừm!" Cường giả ba mắt cánh chim Kim Hằng gật gật đầu, ông ta nhìn Diệp Tinh nói:" Gần Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong còn có thực lực mạnh như vậy, không tồi, có thể gia nhập vào đội ngũ của ta".

Ông ta lại nhìn về phía nam tử áo giáp, nói :" Vũ Ám, người thanh niên này ta mang đi."

"Có thể được đại nhân coi trọng , là may mắn của người thanh niên này" người đàn ông áo giáp Vũ Ám vô cùng cung kính nói.

Kim Hằng vung tay phải lên,thân ảnh Diệp Tinh lập tức bay lên, không tự chủ được đi đến bên người này .

Vù!

Tiếng gió vang bên tai, Diệp Tinh cảm thấy tốc độ của mình vô cùng kinh người, thậm chí có chút khó chịu.

"Ngươi tên là gì?" Kim Hằng mang theo Diệp Tinh phi hành, hắn nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói .

"Đại nhân, tôi tên là Vụ Nham" Diệp Tinh vô cùng cung kính nói .

"Vụ Nham, ta có ba mươi lăm thuộc hạ, trong đó Chân Linh Cảnh năm người, Hư Không Cảnh mười một người, nếu ngươi nguyện ý,có thể trở thành thuộc hạ ba mươi sáu của ta " Kim Hằng nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức vô cùng cung kính nói:" Thuộc hạ nguyện ý" .

Một yêu cầu của vị cường giả Bất Tử Cảnh , hắn dám cự tuyệt sao?

"Tốt" Kim Hằng cười gật đầu.

........
Chương 538 Người quen 1

Thời gian trôi qua , rất nhanh đã qua mười phút.

Lúc này Kim Hằng mang theo Diệp Tinh đi tới một chỗ, là một khu đất rộng lớn bằng phẳng, mỗi khu vực đều phân bố người tương ứng.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đợt khí tức khủng bố tỏa ra, quét qua nơi này.

Soạt! Soạt!

Trong hư không, nháy mắt có năm thân ảnh xuất hiện .

"Mạc Vẫn?" Nhìn thấy năm người này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong lòng lại cuộn sóng .

Một trong năm người đó đúng là đại trưởng lão Mạc Vẫn, mà khí thế dao động của bốn người khác cũng không thua gì Mạc Vẫn .

" Năm vị cường giả Bất Tử Cảnh!" Diệp Tinh trong lòng thầm nói.

"Kim Hằng, ông đã trở lại? " Một người trong đó nhìn thấy Kim Hằng, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Tinh, nói: "Người này là?"

"Một vị thanh niên Đạo Tắc Cảnh, ta thấy hắn có chút thiên phú, thu làm thuộc hạ" Kim Hằng mỉm cười nói .

"Hừ! Kim Hằng, bảo ông đi điều tra tình huống, kết quả trên đường còn có thời gian nhận thuộc hạ, thật đúng là nhàn nhã" Mạc Vẫn nhìn thấy Kim Hằng, trong giọng nói có ý châm chọc.

Kim Hằng cũng không tức giận, mỉm cười nói: "Mạc Vẫn, con trai ta chưa chết, đương nhiên nhàn nhã."

"Ông!" Nghe vậy, trên mặt Mạc Vẫn nhất thời lộ ra vẻ tức giận.

"Được rồi" Bỗng nhiên, người đàn ông một sừng bắt đầu trầm giọng nói:" Nếu Kim Hằng trở về, chúng ta bắt đầu chuẩn bị công việc cuối cùng."

Nói xong ông taliếc Diệp Tinh một cái.

Kim Hằng hiểu được ý của ông ta, thân ảnh vừa động liền mang theo Diệp Tinh tới một chỗ .

" Vụ Nham, bây giờ ngươi hãy tu luyện ở trong này, những chuyện khác không cần phải xen vào." Kim Hằng nói thẳng

Nói xong hắn chợt lóe thân lại quay về bên cạnh năm vị cường giả bất tử cảnh kia .

"Ngươi tên Vụ Nham? Thuộc hạ mới của đại nhân?" Lúc này nơi này cũng có những người khác, vài vị người Đạo Tắc Cảnh đi lại nhìn thấy Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Chào mọi người" Diệp Tinh nhìn mấy người này, trên mặt cũng mang theo ý cười.

Hắn đứng ở chỗ này, ánh mắt nhìn xa xa cũng sửng sốt.

Khu vực xung quanh, nơi nơi đều là người đào núi, trong núi chướng khí chảy ra khắp nơi, thỉnh thoảng có người bị chướng khí vây quanh .

"Nơi này có thể nhìn thấy khu vực Tử Vong cốc ?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Trong đầu vừa nảy ra suy nghĩ này .

Ầm!

Bỗng nhiên, cái kén đen trong nhẫn không gian của Diệp Tinh phát sinh bạo động, tự mình di chuyển, muốn bay ra khỏi nhẫn không gian .

"Dừng lại cho ta!"

Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, vội vàng áp chế.

Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến,thiếu chút nữa kén đen trong nhẫn không gian bay ra ngoài.

Nơi này có vài vị cường giả Bất Tử Cảnh, nếu nó bay ra ngoài bị phát hiện, khẳng định không phải chuyện gì tốt.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Tinh cau mày nhìn về phía trước, nơi đó sáu vị cường giả Bất Tử Cảnh hình như đang thi triển cái gì đó.

"Vụ Nham, chúng ta cẩn thận một xíu, tiếp theo núi có thể phát sinh một số thay đổi, chướng khí sẽ đột nhiên bộc phát ra." Một vị thanh niên Đạo Tắc Cảnh đứng bên cạnh Diệp Tinh vội vàng nói.

" Chướng khí? " Diệp Tinh có chút nghi hoặc.

"Đúng! Điều nguy hiểm nhất ở Tử Vong Cốc chính là chướng khí, một ít chướng khí khủng bố cho dù một số cường giả Chân Linh Cảnh tiếp xúc sẽ tử vong trong nháy mắt. Hơn nữa nơi chướng khí đặc biệt dày đặc, Hắc Diệu Thạch tồn tại cũng rất nhiều." Thanh niên giải thích : “Cậu ở Tử Vong cốc trong thời gian dài sẽ biết một chút tình hình, phía trước có lượng lớn Hắc Diệu Thạch tồn tại, nhưng khẳng định chướng khí cũng rất nhiều."

Diệp Tinh gật gật đầu.

"Bây giờ chúng ta hoạt động xung quanh đây đi, miễn chúng ta vẫn ở trong phạm vi mười km là được." Thanh niên Đạo Tắc Cảnh nói.

Hành động của bọn họ cũng không bị hạn chế.

"Sao không mau đi đào khoáng thạch?" Đúng lúc này, một âm thanh tức giận truyền đến.

Diệp Tinh nhìn lại sửng sốt.

Ở cách đó không xa, có ba người đang đào thoáng khạch, trong đó có hai người khoảng hai mươi mấy tuổi, một nam một nữ.

Diện mạo người nam cao lớn đẹp trai, nhưng trên người nơi nào cũng có vết thương, còn khuôn mặt người nữ rất kinh khủng dữ tợn, có ba vết đao rất lớn, khuôn mặt hầu như bị hủy toàn bộ.

Một người còn lại thoạt nhìn là thiếu niên mười lăm tuổi, trên mặt còn mang một chút non nớt.

Lúc này bị rống giận đúng là vị thiếu niên kia.

"Là bọn họ?" Diệp Tinh nhìn ba người.

Ba người này chính là chị em Hình Vân, Hình Thạch mà hắn đã gặp khi vừa mới bước vào thế giới Hắc Diệu, người còn lại là Lâm Tinh.

Trước đây, người trong Hắc Diệu tông muốn dẫn bọn họ đến Tử Vong cốc, nhưng Diệp Tinh bỗng nhiên ra tay, đánh chết toàn bộ những người đó.

Diệp Tinh cũng không biết số phận sau này của những người này, nhưng hiện tại ba người Hình Vân vẫn đi đến Tử Vong cốc như cũ.

"Hả?" Đang nhìn, kén đen bên trong nhẫn không gian của Diệp Tinh tạm dừng một chút, bỗng nhiên lại bạo động, đồng thời có một tin tức truyền đến.

Nhất thời ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía vị thiếu niên mười lăm tuổi trên cổ đeo một hòn đá.

Hòn đá kia đúng là nguyên nhân khiến cho kén đen thần bí bạo động.

..........
Chương 539 Người quen 2

“Thác Ấn đại nhân,chúng ta hãy nhanh chóng khai thác khoáng thạch,chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ." Thấy Hình Thạch bị quát Lâm Tinh trên người đầy vết thương vội vàng nói.

"Hừ! Không hoàn thành được nhiệm vụ các người biết kết cục của mình rồi đó!" Người hộ hệ Hư Không Cảnh hừ lạnh một tiếng, lại đi đến nơi khác giám sát.

"Tiểu Thạch, em không sao chứ? " Thấy hộ vệ rời đi, Hình Vân nhìn em mình, vội vàng hỏi.

Hình Thạch lau một chút máu tươi ở khóe miệng,lắc đầu nói: "Chị, anh Lâm Tinh, em không sao."

"Tiểu Thạch,tình cảnh chúng ta bây giờ như vậy, bất luận chuyện gì cũng đều phải nhịn. Cho dù là người khác cố tình bới móc, chúng ta cũng phải nhịn" Lâm Tinh trầm giọng nói

Hình Thạch gật đầu, nói:" Em biết rồi, anh Lâm Tinh, em không có trả thù đâu, sao em có thể chết ở trong này được?"

Oán hận trong mắt Hình Thạch chợt lóe rồi biến mất.

Toàn bộ bộ lạc của bọn họ, bây giờ chỉ còn sót lại ba người bọn họ.

Hình Vân nhìn thấy vẻ non nớt trên mặt em trai, lắc đầu nói: "Tiểu Thạch, đối phương là cường giả Chân Linh Cảnh, chúng ta không bao thù được."

"Chị, em có chừng mực." Hình Thạch nói thẳng.

Cậu bé nhìn thấy khuôn mặt chị mình gần như bị huỷ toàn bộ, trong lòng chua xót, chị cậu là vì bảo vệ cậu mới biến thành như vậy.

Hình Vân nghe em mình nói như vậy, không khỏi lắc đầu.

Cô ta biết em mình không buông được thù hận.

"Tề Mộc Sâm" Ánh mắt Hình Thạch liếc về phía xa, nơi đó có hộ vệ Chân Linh Cảnh lưu lại, mà người trong bộ lạc của bọn họ đều chết trong tay Tề Mộc Sâm.

Ở trong mắt Tề Mộc Sâm, bọn họ hoàn toàn tồn tại như những con kiến, căn bản không để trong lòng.

"Hả?" Hình Thạch đang nhìn, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại, một vị thanh niên đi tới trước bọn họ, thân ảnh vừa vặn bao trùm cậu bé.

Nhìn thấy người tới, ba người Hình Vân sắc mặt khẽ biến, Lâm Tinh cẩn thận hỏi:" Vị đại nhân này, không biết tìm chúng tôi có chuyện gì?"

Vừa rồi bọn họ nhìn thấy Diệp Tinh ở cùng một chỗ với vị Bất Tử Cảnh khủng bố kia.

Đối với bọn họ mà nói, Bất Tử Cảnh chính là sự tồn tại giống như thần linh, cho dù kẻ thủ trước mặt bọn họ cũng sẽ bị giết ngay lập tức.

Diệp Tinh nhìn ba người trước mắt, tiếp theo ánh mắt nhìn thẳng về phía Hình Thạch :" Tôi muốn hòn đá trên cổ cậu"

Nghe vậy, Hình Thạch sửng sốt, cậu bé nhìn Diệp Tinh, không chút cho dự lấy hòn đá xuống, cung kính nói :" Đại nhân, hòn đá này tặng cho ngài, có điều tôi có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ được không".

Tay phải Diệp Tinh nắm chặt, nắm hòn đá kia trong tay, hắn gật đầu nói:" Cậu nói"

"Đại nhân, có thể ban cho tôi một quyển bí tịch bình thường thuộc tính không gian dành cho Chân Linh Cảnh tu luyện được không " Hình Thạch nhìn Diệp Tinh vô cùng cung kính nói.

Theo cậu, Diệp Tinh có quan hệ lớn với vị cường giả Bất Tử Cảnh, đây là cơ hội tốt.

Bí tịch tu luyện của Hình Thạch nhiều nhất cũng chỉ đến Hư Không Cảnh thôi. Không có công pháp tốt, muốn tiến bộ quá khó khăn.

"Bí tịch?" Diệp Tinh nhìn thiếu niên cung kính trước mắt, gật đầu:" Có thể"

Hắn giết chết rất nhiều người trong Hắc Diệu tông, bí tịch trên người rất nhiều

Tay phải vung lên, liền có một cuốn bí tịch bay ra, bay tới tay Hình Thạch. Hình Thạch nhìn sơ qua một chút, nhanh chóng thu về.

"Cảm ơn đại nhân ban cho." Cậu bé vội vàng cảm ơn.

Diệp Tinh nhìn thiếu niên trước mắt, hơn sáu năm trước Hình Thạch còn chưa đến mười tuổi, hoàn toàn chính là một người nói nhiều, cả ngày quấn quít lấy hắn đòi bái sư, hồn nhiên hoạt bát.

Sáu năm ngắn ngủi trôi qua, dáng vẻ cũng đã hoàn toàn thay đổi.

Thời gian, là một cách tốt nhất để thay đổi một người.

Cầm hòn đá, Diệp Tinh rời khỏi nơi này.

"Tiểu Thạch" Hình Vân nhìn em trai của mình

"Chị, bây giờ em đã có công pháp tu luyện Chân Linh Cảnh, sau này em nhất định cũng sẽ đột phá đến Chân Linh Cảnh, thù của ông nội,em nhất định sẽ báo!" Khuôn mặt Hình Thạch kiên định nói.

.........

"Hòn đá này là thứ gì? Vậy mà lại khiến cho kén đen sinh ra bạo động?" Không để ý ba người Hình Thạch, lúc này Diệp Tinh cầm hòn đá, âm thầm nói trong lòng.

Hắn nhìn hòn đá, căn bản không nhìn ra là thứ gì.

Vù ......

Nhưng, kén đen thần bí vẫn đang cử động không ngừng .

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh thu hòn đá vào trong nhẫn không gian.

Soạt!

Sau khi vào trong nhẫn không gian, hòn đá kia nhanh chóng tróc ra, phân nửa mặt ngoài đã biến mất, sau đó một đoạn nhỏ chỉ có vài cm , tương tự như đốt xương xuất hiện.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn đốt xương.

Soạt!

Bỗng nhiên, kén đen thần bí bạo động, nháy mắt đi tới đốt xương, sau đó bao lấy đốt xương.

Nhìn biến hóa này, Diệp Tinh nhất thời muốn ngăn cản.

"Rầm rầm!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng vang kịch liệt truyền đến.

Trong hư không, sáu vị cường giả bất tử cảnh đứng ở các nơi.

"Bây giờ mọi thứ đã sẵn sàng!"

"Không biết lúc này sẽ lấy được bao nhiêu Hắc Diệu Thạch nhỉ?"

Mấy vị cường giả bất tử cảnh nhanh chóng nói, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ chờ mong.
Chương 540 Thịnh yến Hắc Diệu Thạch

Tử Vong cốc được bọn họ dò xét nghiêm mật, chia làm từng khu vực. Căn cứ theo điều tra của bọn họ, nếu Tử Vong cốc trực tiếp bị đánh nát, coi như là cường giả bất tử cảnh trong bọn họ cũng không chịu nổi rất nhiều chướng khí.

"Các ngươi chú ý một chút, có nguy hiểm kịp thời tránh né." Giọng của Kim Hằng bỗng nhiên vang lên trong tai đám người Diệp Tinh.

"Đi thôi! Chúng ta tránh xa một chút.”

“Tý nữa chướng khí chắc chắn có rất nhiều.” - Nhất thời cấp dưới của Kim Hằng nhao nhao nói.

Cùng lúc đó, một âm thanh vang lên ở khu vực lớn.

"Nghe thấy âm thanh thông báo ngừng đào quặng rồi, mọi người tìm một nơi an toàn tránh đi." Sau khi thanh âm này vang lên, nhất thời trên mặt một số người lộ ra vẻ hoảng sợ.

"Mỗi một lần Tử Vong cốc bạo động đều có rất nhiều người chết."

......

Những người này rõ ràng đã trải qua những điều tương tự trước đây.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Từng đạo khí thế dao động khủng bố bộc phát, uy áp đầy trời, mấy vị cường giả bất tử cảnh phát động công kích cường đại nhất của mình.

Sáu đạo công kích liên hợp đánh tới, trực tiếp đánh về phía nham thạch phía dưới.

"Rầm rầm!"

"Rầm rầm!"

“Rầm rầm!"

Từng tiếng nổ vỡ truyền đến.

Ầm ầm!

Trong những khe nứt này từng dòng chướng khí đột nhiên toát ra, bắt đầu trào ra các nơi.

"Chướng khí xuất hiện rồi?" Diệp Tinh bởi vì dị động của kén đen thần bí mà có chút lo lắng, nhưng Tử Vong cốc bỗng nhiên biến hóa khiến cho hắn trong nháy mắt phục hồi tinh thần lại.

...

Đang lúc chướng khí xuất hiện, kén đen thần bí bỗng nhiên lại kịch liệt dao động, sau đó một tin tức tiến vào trong đầu Diệp Tinh.

"Lộ tuyến?" Nhận được tin tức này, sắc mặt Diệp Tinh hơi biến hóa.

Giường như cái kén đen thần bí này lại cho Diệp Tinh một con đường.

\- Sáu vị cường giả bất tử cảnh? Diệp Tinh nhìn mấy vị cường giả phía trên, trong lòng nhất thời chuyển động rất nhiều ý nghĩ.

\- Có nhiều cường giả bất tử cảnh như vậy, mình nên đi đâu? Diệp Tinh âm thầm nói.

Không lẽ hiện tại hắn trực tiếp dựa theo lộ tuyến này mà đi? Nơi này cường giả quá nhiều, hắn không có khả năng làm như vậy.

\- Vụ Nham, chúng ta chạy về phía này! Bên tai bỗng nhiên truyền đến một âm thanh, vị thiên tài đạo tắc cảnh trước đây cùng Diệp Tinh nói chuyện rất tốt vội vàng nói.

– Được! Diệp Tinh gật đầu, trên mặt có một tia kinh hoảng.

Hắn yên lặng chú ý tình cảnh chung quanh, tựa hồ đang hoảng hốt không chọn đường chạy trốn.

Mà ở một chỗ, nơi đó có rất nhiều sát khí nhanh chóng đánh úp lại.

\- Không hay rồi! Diệp Tinh biến sắc, vội vàng tránh né.

Nhưng hắn tựa hồ phản ứng chậm một chút, bị chướng khí chạm tới.

Diệp Tinh kêu thảm một tiếng, thân thể trực tiếp rơi xuống, mà địa điểm rơi xuống vừa vặn là một khe nứt thật lớn.

"Vụ Nham?" Vị thiên tài đạo tắc cảnh kia kinh hãi, nhưng nhìn thấy chướng khí cũng không dám tiếp cận, chỉ dừng lại một chút, sau đó liền trực tiếp xoay người rời đi.

Mà bóng dáng Diệp Tinh rơi xuống sâu trong khe nứt.

"Hửm?" Ánh mắt Kim Hằng nhìn thoáng qua nơi này, sau đó lại thu về, tập trung tiêu trừ sát khí trước mắt.

......

Sâu trong khe nứt, thân hình Diệp Tinh còn đang rơi xuống, trên mặt hắn có kích động, nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh.

"Rốt cục không dò xét nữa."

Hôi huyền quả trong cơ thể hắn không hề phát sinh dao động gì nữa gì.

Có hôi huyền quả tồn tại, Diệp Tinh còn có thể dễ dàng phân biệt ra những cường giả bất tử cảnh khi nào đang chú ý hắn.

\- Nếu không chú ý nữa, vậy mình liền đi thăm dò một chút nơi mà kén thần bí đưa cho! Diệp Tinh xem xét lộ tuyến trong đầu.

Vút!

Hắn nhanh chóng di chuyển bên trong khe nứt.

Có vụ ảnh, hôi huyền quả ở đây, bỏ lỡ thời gian này, những cường giả bất tử cảnh kia cũng không có khả năng phát hiện ra hắn.

"Hả? Hắc Diệu Thạch?" Vẻn vẹn chỉ đi tới năm phút, trên mặt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia vui sướng.

Ở vị trí phía trước lại có ba viên Hắc Diệu Thạch tụ lại cùng một chỗ, khảm ở trong nham thạch.

Trường kiếm trong tay huy động, ba viên Hắc Diệu Thạch này nhanh chóng bị Diệp Tinh nắm trong tay.

"Không hổ là Tử Vong cốc, sản lượng của Hắc Diệu Thạch quả nhiên nhiều." Diệp Tinh trong lòng kinh hỉ, tiếp tục đi tới.

Lúc này đi thêm ba phút nữa, kinh hỉ trên mặt Diệp Tinh càng sâu.

Vị trí phía trước có năm viên Hắc Diệu Thạch tụ lại cùng một chỗ, hơi tản ra dao động.

Không có do dự, Diệp Tinh nhanh chóng đào nó ra.

Một viên Hắc Diệu Thạch ở thành Thời Không có thể trực tiếp đổi được 10 nghìn điểm Thời Không, lúc này dùng điểm Thời Không cái gì cũng có thể đổi được.

\- Phía trước hẳn là còn có! Diệp Tinh trong lòng chờ mong.

Hắn tiếp tục đi. Càng đi, quả nhiên hắn lấy được càng ngày càng nhiều Hắc Diệu Thạch.

Những Hắc Diệu Thạch này đều là mấy viên một chỗ.

Thời gian một giờ trôi qua nhanh chóng.

Lúc này số lượng Hắc Diệu Thạch trên người hắn đã đạt tới 110 viên!

"Không thể tin được! Hắc Diệu Thạch nơi này lại nhiều như vậy!" Lúc này trên mặt Diệp Tinh mang theo một tia khiếp sợ.

Lần trước hắn một lần cũng chỉ là chiếm được 130 viên Hắc Diệu Thạch mà thôi, bây giờ trong một giờ lại đào được 110 viên!

Phải biết rằng, cho dù tiến vào lục trọng thiên, tất cả điểm thưởng Thời Không cũng chỉ có 7 triệu mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK