Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1151 Không lấy ra được 2

“Ha ha ha, một vị trên người tản ra dao động của Bất Tử Cảnh bình thường mà dám táo bạo trắng trợn đứng ngẩn người trước trận truyền tống”.

“Giết hắn, bảo vật trên người hắn đều là của chúng ta”.

Bảy vị cường giả xuất hiện, nhìn Diệp Tinh tàn đầy hưng phấn, trong mắt bọn họ có một tia sáng khát máu.

Cướp đoạt, vĩnh viễn là một trong những phương pháp nhanh nhất để có được bảo vật.

“Ồ?”

Diệp Tinh nhìn về phía các cường giả, sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh, cũng không có chút sợ hãi nào.

Soạt!

Một thanh chiến đao trực tiếp xuất hiện trong tay, chiến đao huy động, một đạo đao mang thật lớn bay ra.

“Răng rắc!” Bảy đạo công kích kia lập tức bị nghiền nát, mà đao mang khổng lồ này lại không bị ảnh hưởng chút nào.

“Cái gì?”

“Công kích thật là khủng bố! Bất Tử Cảnh đỉnh cấp! Cường giả trước mắt này ít nhất đang là Bất Tử Cảnh đỉnh cấp!”

“Sao Bất Tử Cảnh đỉnh cấp lại chạy tới đây lang bạt?”

“Chạy mau!”

Nhìn đao mang nháy mắt đã đánh nát bọn họ công kích, cảm thụ được dao động kinh người trên đó, trên mặt bảy vị cường giả Bất Tử Cảnh tràn đầy hoảng sợ, điên cuồng chạy trốn.

Bọn họ chỉ là Bất Tử Cảnh cao cấp, căn bản không có khả năng ngăn cản.

Nhưng tốc độ chiến đao nhanh kinh người, nháy mắt đã bay đến trước người bọn họ, xẹt qua thân thể.

“Không!”

Trong mắt bảy vị cường giả còn mang theo hoảng sợ, ngay sau đó ánh mắt ảm đạm, thi thể bọn họ rơi xuống không trung.

Mấy người nghĩ không ra, bình thường các cường giả đi tới nơi này có thực lực cao nhất là Bất Tử Cảnh đỉnh cấp. Đối mặt với cường giả có thực lực như thế, bảy người bọn họ liên thủ lại cũng không sợ chút nào. Dựa vào liên thủ đã đánh chết chừng mười vị cường giả, không nghĩ tới lúc này đây lại gặp phải ván sắt.

“Đánh chết những Bất Tử Cảnh cao cấp này thật đúng là đơn giản”. Sắc mặt Diệp Tinh hờ hững, tiện tay thu hồi bảo vật trên người mấy cường giả này.

Chỉ riêng thực lực của bản thân hắn đã có thể địch lại Bất Tử Cảnh đỉnh cấp, huống chi trên người hắn còn có rất nhiều binh khí gia tăng thực lực cường giả Bất Tử Cảnh.

Phía trước nô dịch hai mươi ba người có trình độ gần bằng Hồn Liệt Thiên, trên thực tế còn có một ít không nô dịch thành công, nhưng đều đã bị Diệp Tinh đánh chết, tất cả bảo vật trên người bọn họ đều thuộc về Diệp Tinh.

“Bảo vật ở đằng trước một ngàn ki lô mét?”

Không suy nghĩ nhiều, ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía trước.

Tốc độ của hắn rất nhanh, trong thời gian ngắn đã đến nơi.

“Ngay tại chỗ này!”

Ánh mắt Diệp Tinh tràn đầy chờ mong, vung lên tay phải, bảo vật lệnh bài trong tay bay ra.

Ong…

Sau khi bay ra, trên mặt bảo vật lệnh bài tản ra dao động kỳ dị, cứ như vậy lơ lửng giữa không trung.

“Răng rắc!” Trong hư không, một tiếng thanh thúy vang lên, ngay sau đó một cái khe lớn xuất hiện. Bên trong khe nứt có một cỗ dao động vô hình tản ra, trong đó tràn ngập sương mù không thể nhìn rõ.

“Không biết là bảo vật gì?” Diệp Tinh hít sâu một hơi, nhanh chóng bay lên hư không.

Chắc chắn bảo vật nằm trong khe nứt lớn này.

Bảo vật Mạt Viêm Thánh Tôn lưu lại chắc chắn là vật phi phàm.

Oanh!

Thế nhưng khi tiếp xúc dao động kia, Diệp Tinh lại cảm thấy một cỗ uy áp cực lớn đánh tới. Dù cho dùng toàn bộ thực lực thì trước cỗ uy áp này, thân thể hắn vẫn bị chấn đến lùi lại vài bước.

“Không vào được!” Nhận thấy tình huống này, sắc mặt Diệp Tinh tức khắc trở nên khó coi.

“Đây là uy áp của đại đạo chi chủ!”

Uy áp trước mắt cực kỳ khổng lồ, tuyệt đối là đã đạt tới cấp độ đại đạo chi chủ.

“Muốn lấy được bảo vật thì thực lực của ta cần phải đạt tới cấp đại đạo chi chủ sao?” Diệp Tinh cau mày.

Muốn ngăn cản uy áp của đại đạo chi chủ đương nhiên phải đạt tới cấp độ ngang nhau mới được, nếu không thể ngăn cản cỗ uy áp này thì hắn căn bản không thể vào trong lấy bảo vật được.

Lại thử một chút, Diệp Tinh đành phải từ bỏ.

Ong…

Dao động hiện lên, khe nứt trong hư không lại bắt đầu nhanh chóng khép lại. Trong thời gian ngắn, không trung đã trở lại bình thường.

Xung quanh yên tĩnh vô cùng, dường như không có chuyện gì xảy ra.

Xoạt!

Tay phải nắm chặt, ngay sau đó một cái lệnh bài có khắc hình thù kỳ quái xuất hiện trong tay Diệp Tinh.

“Đã biết bảo vật ở đâu lại không lấy ra được”. Diệp Tinh bất đắc dĩ.

Loại cảm giác có bảo sơn lại không chiếm được này quá khó tiếp thu rồi.

Hiện tại hắn mới ở Chân Linh cảnh, không biết phải mất bao lâu mới có thể chân chính đạt tới cấp độ đại đạo chi chủ.

“Thôi, chỉ có thể chờ lần sau lại đến”. Lắc đầu, cuối cùng Diệp Tinh lựa chọn từ bỏ.

“Ha hả, tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt”.

Đang lúc Diệp Tinh chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên một âm thanh đột ngột vang lên trong tai Diệp Tinh.

“Ai?” Sau khi âm thanh vang lên, Diệp Tinh cả kinh, trái tim lập tức nhấc lên.

Lúc lấy bảo vật, hắn đã nghiêm mật chú ý bốn phía, tuyệt đối không có cường giả khác ở đây. Nhưng âm thanh này lại truyền đến rất rõ ràng và đột ngột.

Lần theo nguồn thanh âm, Diệp Tinh lại sửng sốt.

Trên một đỉnh núi nơi xa xôi có một lão giả đang ngồi xếp bằng ở đó.
Chương 1152 Gặp lại hiền giả vận mệnh

Vị lão giả này mặc một thân trường bào trắng, nhưng trên trường bào lại có một ít vết bẩn làm phá hủy cảm quan tổng thể của nó.

Khuôn mặt tương tự người địa cầu nhưng trên đầu lại có hai cái sừng. Tóc và râu đều bạc trắng, chúng tùy ý tán loạn gần nhau như là bị buộc lại.

Trên mặt lão giả mang theo tươi cười, nụ cười này làm cho người ta không tự chủ được mà sinh ra hảo cảm.

Nhìn kỹ thì lão giả vẫn ở nơi đó, nhưng lại nhìn lại thì tựa hồ ông ta như là không tồn tại. Dường như ông ta đã dung hợp hoàn mỹ với trời đất nơi đây, làm cho người ta theo bản năng mà xem nhẹ sự tồn tại của ông ta.

“Hiền giả vận mệnh?” Diệp Tinh sững sờ, nhưng hắn đã nhanh chóng nhận ra, vô cùng cung kính chào hỏi: “Bái kiến hiền giả vận mệnh đại nhân!”

Lúc còn ở Hư Không Cảnh đã từng nghe qua hiền giả vận mệnh giảng đạo.

Tâm trạng Diệp Tinh khó có thể bình tĩnh lại. Nói thật, lúc trước nhìn thấy ảo ảnh của Mạt Viêm Thánh Tôn ở dãy núi Hoang Trụ hắn không có cảm giác gì.

Nhưng hiền giả vận mệnh trước mắt chính là Vũ Trụ Thánh Tôn chân chính!

Thực lực càng mạnh, càng có thể cảm ứng được thực lực khủng bố của những cường giả này.

Vô số cường giả Bất Tử cảnh có thiên phú tuyệt thế muốn trở thành đại đạo chi chủ đều bị bình cảnh vây khốn rất khó tiến lên. Càng khó nói không biết qua bao nhiêu năm mới xuất hiện một vị Thánh Hoàng.

Có thể nghĩ đến cấp bậc Thánh Tôn cao hơn Thánh Hoàng là kinh khủng cỡ nào!

Chỉ cần trong tộc quần xuất hiện một vị thì tộc quần đó chính là tộc quần đỉnh cấp vũ trụ!

Dù cho Nhân tộc là một trong những tộc quần đỉnh nhất trong vũ trụ thì cũng mới chỉ có ba cường giả đạt tới cấp bậc này.

Đạt tới trình độ này mới có thể chân chính xem như tung hoành vũ trụ, không có bất kỳ sợ hãi nào!

“Ha hả, tiểu tử, mấy trăm năm ngắn ngủi không gặp, thực lực của ngươi bây giờ mạnh hơn trước kia nhiều”. Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói với Diệp Tinh.

Trên người ông ta không có chút khí thế dao động nào, giống như là một người hàng xóm già thân thiện, sẽ không làm người ta có ác cảm.

“Gặp phải một ít cơ duyên.” Diệp Tinh cung kính đáp lời.

Hiện tại hắn là phân thân Huyễn tộc, thế nhưng bị hiền giả vận mệnh nhìn thấu chỉ bằng cái liếc mắt. Đối với những cường giả cấp độ đó mà nói, Diệp Tinh lại không cảm thấy kỳ quái.

Có thể dễ dàng nhìn thấu hắn giống như Diệt Thương trong vòng xoáy sinh tử kia.

“Ha hả, cơ duyên cũng là một phần của thực lực” Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói.

Sau đó ông ta lại không nói gì nữa, ánh mắt nhìn về phía xa xôi, dường như nơi đó đang xảy ra chuyện gì.

Diệp Tinh cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng lại không dám nói thêm cái gì, cũng không dám rời đi nơi này, cứ như vậy cung kính đứng thẳng tại chỗ.

Trên đỉnh núi, nhìn qua không có biến hóa gì, nhưng dần dần có một đoạn lá cây bị kéo ra từ trong vết nứt.

Ong…

Dao động xuất hiện trên người hiền giả vận mệnh, bao lấy chính mình và cả Diệp Tinh.

“Đó là cái gì?” Diệp Tinh cảm thụ được dao động, hắn nhìn về phía vết nutes trên ngọn núi.

Sau khi một đoạn lá thò ra, phiến lá chuyển động, dường như đang quan sát bốn phía xung quanh.

“Hình như không phát hiện ra ta?” Diệp Tinh cảm thấy dường như chính mình đã hòa hợp với trời đất nơi đây, không có chút dao động nào truyền ra.

Hiển nhiên phiến là kia không thể cảm ứng được, sau khi xác định bốn phía “Không có người”, lại có một cánh hoa lộ ra, sau đó cả thân hình xuất hiện.

Đây là một cây có hoa màu tím, cao không quá một thước, nhìn qua không khác gì cây hoa linh thật, nhưng lúc này lại nhanh chóng đi lại như con người.

“Đây là thứ gì?” Nhìn tình cảnh trước mắt, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy kinh ngạc.

Cây cối có hình thể lớn trong vũ trụ có khả năng sinh ra linh trí nhất định, nhưng chúng đều để lại dấu vết. Mà đây chỉ là một đóa hoa màu tím lại sinh ra linh trí thì rất là kỳ quái.

“Hình như ta đã từng gặp sinh mệnh giống vậy?” Nhìn đóa hoa đứng thẳng đi lại, Diệp Tinh bỗng nhiên nhớ tới lúc trước mình nhìn thấy linh quả có hai màu đen trắng trong một không gian kỳ dị.

Lúc ấy quả kia bỗng nhiên chạy trốn đã làm hắn khiếp sợ một đoạn thời gian dài.

“Cuối cùng cũng xuất hiện”. Sau khi đóa hoa màu tím xuất hiện, trên mặt hiền giả vận mệnh lộ ra tươi cười.

Ông ta nắm chặt tay phải, trên người cây hoa tím kia chợt tản ra dao động mãnh liệt. Nó muốn thoát khỏi, nhưng chỉ trong vài dây nó lại đi đến gần hiền giả vận mệnh.

Dường như chú ý tới ánh mắt tò mò của Diệp Tinh, ông ta mỉm cười nói: “Đây là hoa Tử Nguyên Lưu Kim, là sinh mệnh chi linh trong vũ trụ”.

“Sinh mệnh chi linh?” Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh tức khắc lộ vẻ tò mò.

Hiền giả vận mệnh mỉm cười, nói: “Linh quả vũ trụ, dược thảo khắp nơi. Trong đó hầu hết đều ẩn chứa linh lực, có các loại tác dụng. Có xác suất gần bằng không, những linh quả và dược thảo này sẽ xảy ra biến dị. Chúng sẽ sinh ra linh trí của bản thân, đó còn gọi là sinh mệnh chi linh”.

Hiền giả vận mệnh chỉ vào đóa hoa màu tím trong tay, mỉm cười nói: “Hoa Tử Nguyên Lưu Kim là một trong số đó. Loại dược thảo này có thể giải trừ tất cả mọi loại độc tố. Chỉ cần đã xuất hiện trong vũ trụ thì không có độc tố nào có thể làm gì được nó. Cho dù linh hồn trúng độc thì chỉ cần uống một giọt nước thuốc từ hoa Tử Nguyên Lưu Kim cũng có thể khỏi hẳn trong nháy mắt. Hơn nữa, sau khi dùng còn có thể kéo dài tuổi thọ của bản thân”.
Chương 1153 Con gái? 1

“Cái gì?” Nghe vậy trong mắt Diệp Tinh toát ra vẻ khiếp sợ.

“Vậy mà có thể giải trừ độc tố? Còn có thể kéo dài tuổi thọ?”

Quả Thánh Tâm có thể giải trừ phần lớn độc tố, nhưng có một ít không thể giải được. Ví dụ như độc của xà ảnh độc bị biến dị.

Hơn nữa hiền giả vận mệnh nói chỉ là nước thuốc, chỉ cần vỏn vẹn một giọt nước thuốc đã có thể khôi phục nhanh chóng mà không gây thương tổn lớn với hoa Tử Nguyên Lưu Kim.

Tác dụng đặc biệt nhất chính là kéo dài tuổi thọ. Điều này khiến cho Diệp Tinh động tâm nhưng hắn biết rõ, mình không có khả năng cướp được hoa Tử Nguyên Lưu Kim từ trên tay hiền giả vận mệnh.

Thoáng giải thích một chút, hiền giả vận mệnh nhìn Diệp Tinh mỉm cười, nói: “Ta cảm nhận được trên người ngươi có dấu vết của một loại sinh mệnh chi linh. Hơn nữa, giữa nó và ngươi có một mối nhân quả rất lớn”.

“Nhân quả?” Diệp Tinh có chút kỳ quái, không hiểu rõ lời của hiền giả vận mệnh nhưng hắn lập tức đáp: “Thưa hiền giả vận mệnh đại nhân, ta đã từng nhìn thấy một linh quả có hai màu đen và trắng, nó giống với sinh mệnh bình thường”.

Trước kia hắn muốn bắt lấy quả đen trắng nhưng lại thất bại.

“Ta biết”. Hiền giả vận mệnh cười, vung tay phải lên.

Ngay sau đó, một trái cây kỳ dị hiện ra.

Quả này có hai màu đen và trắng, phía trên còn có từng đạo quang mang đen trắng nhấp nháy, vô cùng kỳ dị.

Quả này có hai màu đen và trắng, phía trên còn có từng đạo quang mang đen trắng luân phiên nhấp nháy.

Liên kết với quả còn có một bộ rễ, rất là tráng kiện.

“Chính là quả này!” Nhìn thấy quả đen trắng, Diệp Tinh nói ngay lập tức.

Trong mắt hắn lộ rõ vẻ kỳ dị, thủ đoạn của hiền giả vận mệnh này quả nhiên không thể tưởng tượng nổi. Ngay cả quả đen trắng lúc trước hắn từng tiếp xúc với cũng có thể biết.

“Quả âm dương Huyền Minh”. Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói: “Đây cũng là một loại sinh mệnh chi linh trong vũ trụ”.

Diệp Tinh nhìn quả đen trắng này, trong lòng không khỏi cảm thán. Hắn không nghĩ tới chính mình có thể gặp sinh mệnh kỳ dị như vậy ở Hư Không Cảnh.

Hiện tại xem ra, cho dù là Thánh Tôn Vũ trụ cũng có hứng thú với những thứ này.

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh nhịn không được hỏi: “Hiền giả vận mệnh đại nhân, quả âm dương Huyền Minh này có tác dụng gì?”

Thực ra hắn rất tò mò về điều này.

“Quả âm dương Huyền Minh có chút kỳ quặc, đại khái là nó có hai tác dụng”.

Tựa hồ lấy được hoa Tử Lưu Nguyên Kim làm hiền giả vận mệnh rất vui. Ông không hề giấu diếm, mỉm cười giảng giải: “Năng lực thứ nhất là tìm kiếm bảo vật! Quả âm dương Huyền Minh sẽ nuốt các loại dược thảo linh quả trân quý để làm cho chính mình mạnh mẽ hơn. Linh quả, dược thảo ở gần sẽ nhanh chóng bij nó cảm ứng được, ngoài ra còn có rất nhiều cơ duyên. Xét về năng lực tìm kiếm bảo vật thì quả âm dương Huyền Minh tuyệt đối nằm ở đỉnh cao vũ trụ”.

Nghe vậy Diệp Tinh lập tức nghĩ tới. Lần trước hắn bắt gặp quả âm dương Huyền Minh thì thấy xung quanh nó có rất nhiều dược thảo, linh quả trân quý. Đáng tiếc lúc quả âm dương Huyền Minh chạy trốn đã cuốn theo toàn bộ linh quả, dược thảo.

Hiện tại xem ra, những dược thảo, linh quả trân quý đó đều do quả âm dương Huyền Minh tìm được.

Hiền giả vận mệnh nói tiếp: “Năng lực thú hai là năng lực dựng dục của quả âm dương Huyền Minh. Bản thân nó có tự có thể tạo ra sinh mệnh. Những sinh mệnh đó cũng có năng lực tìm bảo vật rất mạnh. Chỉ cần dính máu tươi cũng có cơ hội tạo ra ra sinh mệnh mới. Những sinh mệnh mới này cũng có năng lực tìm kiếm bảo vật. Chỉ cần không tách ra khỏi quả âm dương Huyền Minh thì sẽ là một tồn tại bất tử. Nhưng một khi đã tách ra sẽ từ từ mất đi sức sống, cuối cùng khô kiệt mà chết.

Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức ngẩn người.

Hắn dừng một chút, vội vàng hỏi: “Hiền giả vận mệnh đại nhân, ngài nói nếu như quả âm dương Huyền Minh dính máu tươi có thể tạo ra sinh mệnh?”

Lúc trước quả âm dương Huyền Minh kia vừa vặn dính phải máu của hắn và Lâm Tiểu Ngư.

“Đúng vậy, nhưng cũng không phải máu nào cũng có thể tạo ra sinh mệnh. Quả âm dương Huyền Minh phân chia rõ âm dương, nhất định phải dính đồng thời hai máu âm và dương mới có thể tạo ra. Hơn nữa còn sẽ sinh ra hai sinh mệnh”. Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói.

Trong lòng Diệp Tinh chấn động mãnh liệt..

“Có hai sinh mệnh là bởi vì ta và Tiểu Ngư tạo ra, là huyết mạch của ta và Tiểu Ngư?” Lúc này đầu óc hắn trống rỗng.

Tuy mượn dùng quả âm dương Huyền Minh nhưng sinh mệnh kia lại hoàn toàn có huyết thống của hắn và Tiểu Ngư.

“Ta xem đại đạo vận mệnh, xem xét nhân quả. Ngươi đã gặp qua một vị sinh mệnh có huyết mạch tương liên với ngươi rồi”. Hiền giả vận mệnh đạm nhiên cười nói.

“Ta đã gặp qua một vị?” Diệp Tinh sửng sốt, hắn suy nghĩ một chút, nháy mắt đã phản ứng lại: “Chẳng lẽ là Bảo Nhi?”

Hắn nhớ tới cô bé mà hắn gặp trong thế giới ảo kia có dung mạo giống với hắn và Lâm Tiểu Ngư.

Hiền giả vận mệnh mỉm cười, ngay sau đó vung tay phải lên.

Trên người Diệp Tinh xuất hiện những quang điểm màu trắng, sau đó chúng ngưng tụ giữa không trung, dần dần một video xuất hiện trước mặt hắn.

Trong video, một cô bé thoạt nhìn chỉ có ba, bốn tuổi đang chập chững tập đi. Cô bé khá giống hắn và Lâm Tiểu Ngư. Lúc này, sắc mặt của cô bé tái nhợt rất nhiều so với khi hắn nhìn thấy trong thế giới ảo. Hơn nữa vô cùng gầy yếu khiến trông cô càng nhỏ hơn.

“Ai nha”. Chưa đi được hai bước, cô bé đã ngã xuống.

“Bảo Nhi lại té ngã”.

Trên mặt cô tràn đầy tủi thân, phí rất nhiều sức lực mới đứng dậy được. Nhưng cô lại chưa đi nổi hai bước lại té ngã lần nữa, lúc này đây, cô đau đến mức nằm sấp trên mặt đất rất lâu vẫn chưa đứng dậy.
Chương 1154 Con gái? 2

“Bảo Nhi!” Diệp Tinh xem video, không khỏi cảm thấy chua xót.

“Chẳng trách lần đầu thấy Bảo Nhi mình lại có cảm giác quái dị như thế. Hóa ra cô bé đó là con của mình và Tiểu Ngư”. Diệp Tinh nắm chặt tay.

Ong…

Video trước mắt biến mất, bóng hình Bảo Nhi cũng biến mất theo. Hình ảnh cuối cùng còn đọng lại trong đầu Diệp Tinh chính là một cô bé đáng thương nằm sấp trên mặt đất.

“Hiền giả vận mệnh đại nhân, bây giờ Bảo Nhi đang ở nơi nào? Sao cô bé lại trở nên như thế?” Diệp Tinh nhịn không được hỏi.

Nghe câu hỏi của Diệp Tinh, hiền giả vận mệnh bình tĩnh đáp: “Như ta vừa nói lúc nãy, một khi sinh mệnh do quả âm dương Huyền Minh tạo ra ra rời khỏi quả thì sức sống của sinh mệnh đó sẽ từ từ mất đi. Cuối cùng sẽ khô kiệt mà chết. Quả âm dương Huyền Minh rất ít sẽ bởi vì dính máu mà tạo ra sinh mệnh. Nhưng nếu tạo ra được thì sẽ sinh ra hai sinh mệnh. Một sinh mệnh được giữa lại còn một sinh mệnh khác bị bỏ đi. Hiển nhiên hình ảnh ngươi vừa thấy là của sinh mệnh bị vứt bỏ kia”.

“Vậy bây giờ cô bé đang ở đâu?” Diệp Tinh truy hỏi.

Lúc này đây hiền giả vận mệnh nghe xong câu hỏi mà lại không có chút phản ứng nào.

Diệp Tinh sửng sốt, sau đó hắn lập tức hồi phục tinh thần. Một cỗ hàn ý bất giác trồi lên từ đáy lòng.

Người trước mắt chính là Thánh Tôn Vũ Trụ, một trong số những người mạnh nhất vũ trụ. Vừa nãy hắn quá mức lo lắng nên đã xem nhẹ chuyện này. Hắn lấy đâu ra tư cách mà hô to gọi nhỏ với cường giả bậc này chứ.

Hít sâu một hơi, Diệp Tinh trịnh trọng nói: “Hiền giả vận mệnh đại nhân, vừa rồi ta nghe được có hai đứa nhỏ lưu lạc bên ngoài nên khó tránh khỏi kích động. Chỉ cần ngài nói cho ta biết hai đứa nhỏ đang ở nơi nào, dù ngài có điều kiện gì ta cũng sẽ đáp ứng”.

Hiện tại hắn vô cùng lo lắng, nghĩ đến Tiểu Bảo Nhi, hắn chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy cô.

Hiền giả vận mệnh bình tĩnh nhìn Diệp Tinh, dưới ánh nhìn thấp thỏm của hắn, qua một lúc lâu ông mới từ từ nói: “Vũ trụ sinh mệnh chi linh, mỗi một đạo đều là độc nhất vô nhị. Một đạo sinh mệnh có huyết mạch của ngươi đang ở chỗ quả âm dương Huyền Minh. Tìm được quả âm dương Huyền Minh thì tự nhiên ngươi sẽ tìm được huyết mạch của mình. Còn về vị trí cụ thể thì ta rất khó phát hiện”.

“Về vị trí của một đạo sinh mệnh khác thì ta có thể nói rõ cho ngươi. Nhưng ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta. Về sau ta phân phó ngươi một chuyện, ngươi nhất định phải chấp hành vô điều kiện, cũng đừng hỏi tại sao”. Hiền giả vận mệnh nhìn Diệp Tinh, rồi đưa ra một yêu cầu kỳ quái.

“Đương nhiên, sẽ không phải bảo ngươi đánh giết cường giả nhân tộc hoặc là vi phạm ý nguyện của ngươi. Khả năng đối với ngươi mà nói thì đây chỉ là một chuyện nhỏ bé không đáng kể”.

Nghe vậy, tuy cảm thấy kỳ quái nhưng Diệp Tinh vẫn gật đầu đáp ứng: “Ta đồng ý”.

Thấy Diệp Tinh gật đầu, hiền giả vận mệnh hơi mỉm cười. Ông ta vung tay phải lên, trong hư không bỗng xuất hiện một bức vẽ.

Hình ảnh biểu hiện một khu vực rất rộng lớn. Trong khu vực này có một tòa cung điện rất cổ quái. Khác với cung điện của loài người, hơn nữa nơi này có rất nhiều cường giả đi ra đi vào.

Trên người những cường giả này hơn phân nửa bị bao trùm bởi lân giáp màu đen. Thân hình vừa gầy vừa dài, khuôn mặt giống với yêu thú bò cạp. Đây rõ ràng là một tộc quần.

“Tộc Hạt Nguyên, một trong số các tộc quần bình thường trong vũ trụ. Trong đó có hai Thánh Hoàng vũ trụ, hơn mười vị Đại đạo chi chủ. Lúc này, con của ngươi đang ở trong đó”.

Hiền giả vận mệnh bình tĩnh nói: “Tộc Hạt Nguyên rất hứng thú với tìm kiếm bảo vật. Bọn họ có đội ngũ chuyên môn tìm kiếm bảo vật. Do được quả âm dương Huyền Minh tạo ra ra nên cô bé có thể chất đặc biệt. Am hiểu tìm kiếm các loại cơ duyên và bảo vật nên bị tộc Hạt Nguyên khống chế, bắt cô ấy luôn phải tìm kiếm”.

“Thảo nào” sắc mặt Diệp Tinh hơi trầm xuống, hắn nhớ tới rất nhiều điểm đặc biệt của Tiểu Bảo Nhi trong thế giới ảo. Thì ra là do quả âm dương Huyền Minh.

“Do được quả âm dương Huyền Minh tạo ra ra nên phải dùng những thứ có chứa nhiều linh lực như dược thảo và linh quả làm đồ ăn. Làm như thế mới có thể trì hoãn việc sức sống bị suy giảm. Đương nhiên còn có một biện pháp khác là dung nhập năng lượng của quả âm dương Huyền Minh vào người cô bé. Về sau sức sống sẽ không bị suy giảm nữa…” Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói, báo cho Diệp Tinh rất nhiều tin tức.

Diệp Tinh vẫn luôn cẩn thận lắng nghe. Chờ đến khi hiền giả vận mệnh dừng lại, hắn mới cung kính nói: “Cảm ơn vận mệnh đạo chủ đại nhân ní cho ta biết”.

“Được rồi, cái gì nên nói ta cũng đã nói”. Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói: “Ngươi muốn làm thế nào thì tùy ngươi, nhưng đừng quên ngươi đã đáp ứng điều kiện của ta”.

“Ta sẽ không quên”. Diệp Tinh trịnh trọng đáp.

Nghe vậy, hiền giả vận mệnh hơi mỉm cười, sâu trong đáy mắt ông ta có hào quang kỳ dị thoáng xuất hiện. Ông ta bước lên một bước, ngay sau đó bóng dáng đã biến mất.

“Tộc Hạt Nguyên sao?” Diệp Tinh lộ vẻ âm trầm.

“Số 11, tra cứu tin tức và đường đến chỗ tộc Hạt Nguyên cho ta!”

“Vâng thưa chủ nhân!” Ảo ảnh của số 11 xuất hiện trên đồng hồ đeo tay, vội vàng nói.

Xoạt!

Một vài tin tức về tộc Hạt Nguyên nhanh chóng xuất hiện giữa không trung.

“Tộc Hạt Nguyên rất ít, lãnh địa cũng không lớn. Nhưng dưới trướng có số nô lệ rất đông đảo…” Một ít tin tức nhanh chóng biểu hiện ra.

“Chủ nhân, đã quy hoạch xong con đường tốt nhất”.

Đang lúc Diệp Tinh nhìn tin tức, số 11 đã lên tiếng: “Thực lực của tộc Hạt Nguyên rất mạnh. Phỏng chừng linh hồn của một vị Thánh Hoàng đã có thể bao phủ toàn bộ phạm vi lãnh địa. Nếu bị phát hiện thì chắc chắn sẽ gặp nguy cơ sinh tử”.

Số 11 có trí tuệ của riêng mình nên đã đưa ra kiến nghị cho Diệp Tinh.

“Đi!”
Chương 1155 Đến Tộc Hạt Nguyên

Diệp Tinh lại không hề do dự, bóng hình hắn vừa động đã nhanh chóng bay tới trận truyền tống không gian.

Cho dù tộc Hạt Nguyên có hai vị thánh hoàng, hơn mười vị đại đạo chi chủ thì hắn cũng phải mang Tiểu Bảo Nhi thoát khỏi đó!

...

Trên địa cầu, Lâm Tiểu Ngư nhìn ảo ảnh của Diệp Tinh, sắc mặt đại biến nói: “Diệp Tinh, anh nói cô bé lúc trước anh gặp trong thế giới ảo kia là con gái của chúng ta? Còn có một đứa bé khác đang ở cạnh quả âm dương Huyền Minh?”

“Ừ” Diệp Tinh gật đầu, nhanh chóng nói rõ tình hình.

Chuyện này hắn không có khả năng lừa Lâm Tiểu Ngư.

“Bây giờ anh đang trên đường tới tộc Hạt Nguyên, chuẩn bị mang Tiêu Bảo Nhi ra ngoài”. Diệp Tinh trầm giọng nói.

Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư tràn đầy lo lắng, vừa lo lắng cho con gái lại vừa lo lắng cho Diệp Tinh.

Tộc Hạt Nguyên không phải một nơi đơn giản. Đó là tộc quần có chỗ đứng độc lập trong vũ trụ!

“Tiểu Ngư, không cần lo lắng, anh có phân thân Huyễn tộc ở đây. Sau khi biến hóa thân mình thì cho dù là thánh hoàng cũng rất khó nhìn ra được. Chỉ cần tìm tòi cẩn thận không phải là không có cơ hội thành công”. Diệp Tinh nhanh chóng an ủi.

Rốt cuộc hắn còn chưa hiểu rõ tình cảnh hiện tại của Tiểu Bảo Nhi. Nhưng hắn chỉ biết là sức sống của cô bé đã rất mỏng manh. Hắn sợ nếu chậm trễ sẽ không còn cơ hội gặp lại con gái của mình nữa.

“Thúc thúc”. Nhớ tới giọng nói mềm mại của Tiểu Bảo Nhi trong thế giới ảo, lòng Diệp Tinh càng thêm chua xót.

Lúc ở trong thế giới ảo, Tiểu Bảo Nhi cũng thường xuyên bị ngã. Thì ra sức sống khi đó đã rời rạc, tình hình hiện tại càng nghiêm trọng hơn.

“Tiểu Ngư, em cứ yên tâm đợi ở trái đất đi” Diệp Tinh dặn dò.

Nói thêm vài câu hắn đã cắt đứt liên lạc.

“Nhất định phải thành công” Trong biệt thực Diệp gia, Lâm Tiểu Ngư ôm hai tay trước ngực âm thầm cầu nguyện.

……

Đây là một khu vực khổng lồ tựa như man hoang. Nói là khu vực nhưng thật ra là một lục địa rộng lớn.

Trên lục địa này có một tòa cung điện đứng sừng sững. Thỉnh thoảng có các loại sinh mệnh xuất hiện. Nhưng không thể nghi ngờ, sinh mệnh tôn quý nhất chính là những sinh mệnh bị lân giáp màu đen abo bọc hơn nửa người, thân hình chúng đều rất gầy và cao, thoạt nhìn khuôn mặt giống như yêu thú bò cạp.

Những cường giả khác thấy bọn họ đều vô cùng cung kính hành lễ.

Đây là lãnh địa của tộc Hạt Nguyên, những khuôn mặt khác đều là nô lệ, phục vụ cho cả tộc Hạt Nguyên.

“Ha ha ha.” Bỗng nhiên có một thanh niên tộc Hạt Nguyên bay tới, trên mặt anh ta tràn đầy vui sướng.

“Tâm trạng của đội trưởng Ngạn Quân không tồi nhỉ”.

“Rất ít thấy đội trưởng Ngạn Quân cười”.

“Chào đội trưởng Ngạn Quân”.

Nhìn thấy vị thanh niên này, đông đảo nhân viên cung kính chào hỏi.

“Ta rời khỏi tộc quần một chuyến, có người tới hỏi ta thì cứ bẩm báo theo sự thật”. Ngạn Quân thuận miệng phân phó.

“Vâng thưa đội trưởng Ngạn Quân!” Cường giả phía dưới vội vàng gật đầu.

……

Bên ngoài lục địa khổng lồ, một bóng dáng yên lặng ẩn núp, thậm chí ngụy trang thành một tảng đá.

“Hiền giả vận mệnh biết rất nhiều về sinh mệnh chi linh nhưng thông tin đề cập tới thành Thời Không lại quá ít”. Diệp Tinh nghĩ thầm trong lòng.

Lúc trước hắn đã đặc biệt tra xét tin tức về quả âm dương Huyền Minh, nhưng là lại tra không ra. Thành Thời Không ghi lại không quá mười loại sinh mệnh chi linh.

Không ai biết hiền giả vận mệnh là người của tộc quần nào, chỉ biết hắn không thích tranh đấu, sở thích duy nhất là đi khắp nơi giảng đạo. Vô cùng thần bí.

“Hả?” Đang mải suy nghĩ, bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về phía nơi xa, nơi đó có một vị thanh niên đang bay tới.

“Cuối cùng cũng xuất hiện!”

Nhìn đến vị thanh niên kia, trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia lãnh quang.

Chờ đến khi thanh niên đến gần hắn…

“Huyễn yên!”

Ngay lập tức, một không gian nhỏ trực tiếp ngưng đọng.

“Chuyện gì vậy?” Ngạn Quân đang phi hành, bỗng nhiên cảm thấy thân thể không cách nào nhúc nhích, mà xung quanh lại không có cường giả. Trong lòng anh ta không nhịn được mà cả kinh.

Vút!

Trong nháy mắt có một cỗ linh hồn cường đại ập tới, điên cuồng chui vào trong đầu anh ta.

“Không!”

Cảm thụ được linh hồn bị đánh nặng nề, Ngạn Quân hoảng sợ cực kỳ. Nhưng không đến một chớp mắt, ý thức của anh ta đã bị cỗ linh hồn kia xâm nhập hoàn toàn.

“Thành công!”

Diệp Tinh hóa thành tảng đá trực tiếp chui vào trong nham thạch, mà Ngạn Quân lại trực tiếp bay về một chỗ nào đó.

Chờ đến khi đi vào sơn động bí ẩn, Ngạn Quân nhìn Diệp Tinh rồi vô cùng cung kính nói: “Chủ nhân.”

“Ngạn quân, nói cho ta toàn bộ tin tức mà ngươi biết” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Thực lực hiện giờ của Ngạn Quân là Chân Linh cảnh, còn chưa đạt tới Bất Tử Cảnh. Dưới bí thuật Huyễn yên và nô dịch linh hồn, đương nhiên dễ dàng trở thành nô bộc của Diệp Tinh. Hơn nữa quá trình biến đổi cực nhanh, cho dù có cường giả ở gần cũng khó phát hiện ra.

“Vâng thưa chủ nhân!” Ngạn Quân không dám do dự, nhanh chóng nói hết mọi tin tức mà anh ta biết.

Rất nhanh, Diệp Tinh đã biết cơ bản tất cả mọi chuyện về Ngạn Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK