Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 631 Mười vị tư chất Đạo chủ

Phía trước một bóng người đã tiến lên một bước, trực tiếp leo lên bậc thang thứ ba trăm linh một, vượt qua anh ta.

"Hỗn Hoàng?" Qua một lúc sau, lại có một giọng nói vang lên.

Sau đó bóng người thứ tư vượt qua anh ta.

"Ha ha, Hỗn Hoàng, ta đi trước một bước đây." Một lát sau, lại có bóng người thứ năm cười to nói.

Lúc này trên mặt tất cả những người đang nhìn bảng danh sách tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Thiên tài đệ nhất của cả thế giới Tinh Nguyên cứ như vậy mà không ngừng bị vượt qua.

"Đáng chết!"

Hỗn Hoàng sắc mặt âm trầm, anh ta cố nén áp lực trên người, tiến về phía trước một bước.

Oanh!

Trong nháy mắt, một luồng áp lực to lớn kinh khủng đánh tới, thân thể Hỗn Hoàng căng cứng không chịu nổi, trực tiếp biến mất không thấy bóng dáng nữa.

Trên bảng danh sách, Hỗn Hoàng dừng bước ở bậc thang thứ ba trăm linh một.

...

"Hỗn Hoàng bị loại trừ rồi sao ?"

"Làm sao lại như vậy?"

"Ta còn nghĩ Hỗn Hoàng có thể đuổi kịp những người phía trước kia."

Mọi người vây xem, nhìn thấy hai chữ loại trừ phía sau tên Hỗn Hoàng trên bảng danh sách, trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

...

"Ta bị loại rồi sao ?" Bóng hình Hỗn Hoàng khẽ động, xuất hiện ở bên ngoài đỉnh núi bậc thang Tinh Nguyên, tay anh ta nắm thành quyền, nhìn xếp hạng trên bảng danh sách.

"Hỗn Vũ, Diệp Tinh, Sâm Mạc, Chiến La, Lư Vân Đạt. . ."

Năm cái tên xa lạ, thông qua bậc thang Tinh Nguyên hoàn toàn không thua hắn.

"Những thiên tài này rốt cuộc là từ nơi nào đến? Nếu như chỉ có một người ta chưa từng nghe nói qua thì là chuyện thường, nhưng hiện tại cả năm người ta đều chưa từng nghe qua, chẳng lẽ những thiên tài này không thuộc về thế giới này sao?"

Hỗn Hoàng trong lòng thầm nói.

Không chỉ có năm người phía trước, những thiên tài phía sau anh ta thông qua bậc thang cũng rất nhiều.

Anh ta lại không biết rằng điều mình đang nghĩ trong lòng là hoàn toàn chính xác.

"Hỗn Hoàng." Bỗng nhiên một giọng nói vang lên, người đàn ông mặc trường bào màu vàng, Kim Vụ xuất hiện.

"Trưởng lão Kim Vụ." Hỗn Hoàng nhìn thấy người tới, trầm giọng nói: "Con đã khiến Tinh Nguyên Tông thất vọng rồi."

Lần này vốn là cơ hội rất tốt để tuyên truyền uy danh của Tinh Nguyên Tông, nhưng đám người Hỗn Vũ, Diệp Tinh xuất hiện lại khiến cho cơ hội này hoàn toàn bị phá hỏng.

"Không, ngươi làm rất tốt, cho dù bị đuổi kịp cũng không kiêu căng, nóng nảy." Kim Vụ mỉm cười nói.

Trên thực tế, mong muốn trong lòng bọn họ cũng là Hỗn Hoàng có thể bước lên bậc thang thứ ba trăm, điều này đã phá vỡ mấy kỷ lục suốt mấy triệu năm rồi, mà hiện tại Hỗn Hoàng bước lên bậc thang thứ ba trăm linh một, đã vượt ra khỏi mong muốn của ông ta.

Nếu như không đám người Hỗn Vũ, Diệp Tinh, hiện tại Hỗn Hoàng đã nhận được rất nhiều sự chú ý rồi.

Mặt khác, đối mặt với sự bắt kịp của những người kia, Hỗn Hoàng cũng không hề giống như Thanh Hồn trong lòng đại loạn, điều này làm ông ta cảm thấy rất mừng.

"Thế nhưng Hỗn Vũ, Diệp Tinh bọn họ. . ." Hỗn Hoàng tay nắm thành quyền, trong mắt chợt lóe lên một tia không cam lòng.

Anh ta từ khi tu luyện cho tới hiện tại vẫn luôn là số một, chưa từng bị nhiều người như vậy vượt qua?

"Tình huống lần này có chút đặc thù, Hỗn Vũ, Diệp Tinh bọn họ cũng không phải là thiên tài lớn lên một cách bình thường." Kim Vụ mỉm cười nói.

"Đặc thù?" Hỗn Hoàng sững sờ.

"Đúng." Kim Vụ gật đầu nói: "Tinh Hồn đại nhân đã đến, những thiên tài lạ lẫm trên bậc thang này một người cũng trốn không thoát."

Trong mắt của ông ta chợt lóe lên một tia lạnh lẽo rồi biến mất.

"Tinh Hồn đại nhân? Trốn không thoát?" Trong mắt Hỗn Hoàng nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc.

...

Trên bậc thang, Diệp Tinh bọn họ tiếp tục ở tại tiếp nhận truyền thừa.

"Hỗn Hoàng bị loại trừ rồi sao ?" Hắn ngẩng đầu liếc nhìn bảng danh sách một chút, cũng không có gì kinh ngạc.

Nói Hỗn Hoàng thiên phú cường đại chỉ là đối với thế giới Tinh Nguyên, đặt ở bên ngoài không tính là gì, cùng lắm là cùng một cấp bậc với đám người Vô Ngân.

Mà Nhân Tộc tại Thời Không thành, Hồn Thiên điện, tháp Hư Thủy trong ba thế lực này cũng vẫn có vài người tương đương với Vô Ngân.

"Bậc thang thứ ba trăm ba mươi!"

Diệp Tinh đứng ở bên trên một bậc thang.

Một luồng dao động xuất hiện, rất nhiều con rắn nhỏ ngưng tụ thành một ngôi sao kỳ dị, Diệp Tinh yên lặng nhìn ngôi sao này, cảm nhận được dao động phía trên.

Hấp thu xong tất cả, hắn lại là bước lên phía trước một bước.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, ở trong tầm mắt mọi người, xếp hạng của đám người Diệp Tinh đang không ngừng tăng lên.

Ba trăm ba mươi bậc. . . ba trăm năm mươi bậc . . ba trăm bảy mươi bậc. . . ba trăm chín mươi bậc. . .

Trong ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi của mọi người, Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ vậy mà đã đi tới bậc thang thứ bốn trăm, không chỉ có bọn họ, đằng sau cũng có mấy người vượt qua ba trăm bậc thang.

"Làm sao có thể? Hỗn Vũ, Diệp Tinh đều đi tới bậc thang thứ bốn trăm rồi, Sâm Mạc, Lư Vân Đạt, Lăng Khảm, Lâm Tiểu Ngư, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm gần mười người bọn họ tới được ba trăm bậc thang rồi!"

"Phía sau bảng danh sách một trăm vị trí đầu chí ít cũng là hai trăm ba mươi bậc thang!"

"Những thiên tài xa lạ này là từ nơi nào tới đây?"

"Khó có thể tưởng tượng được! Lập tức xuất hiện mười vị vượt qua thiên tài có tư chất đạo chủ Hỗn Hoàng, thậm chí những người khác đều đuổi sát Hỗn Hoàng!

...

Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kinh ngạc, trên bảng danh sách nhiều cái tên xa lạ như vậy, nhưng cũng là xuất hiện thiên phú mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này tên Hỗn Hoàng đã rơi ra khỏi mười vị trí đầu.

Cho dù người cuối cùng trên bảng danh sách cũng tuyệt đối vượt xa trước đám người Thanh Hồn.
Chương 632 Một người cuối cùng

"Nhiều thiên tài như vậy? Này thế lực thần bí lần này thể hiện ra thực lực so mấy triệu năm trước còn mạnh hơn rất nhiều!"

"Không thể tưởng tượng nổi!"

"Có điều Tinh Hồn đại nhân đã ra tay, nguồn thế lực thần bí này cũng sẽ chân chính lộ diện thôi!"

"Rất nhanh liền có thể biết những thiên tài này rốt cuộc là được bồi dưỡng như thế nào?"

Mấy vị Bất tử cảnh thiên tài nhìn bảng danh sách, tùy ý bàn tán, cũng coi như tất cả bọn họ đều kinh hãi rồi.

"Mười vị thiên tài đều vượt qua ta?" Hỗn Hoàng người mặc trường bào Tinh Thần, chung quanh sao sáng lấp lánh, cả người nhìn như thần tiên hạ phàm.

Tư chất Đạo Chủ, trước kia đây chính là vinh quang lớn nhất trong lòng anh ta, nhưng hiện tại anh ta lại cảm thấy danh hiệu này đối với mình không là gì ngoài sự chế nhạo.

Trên bậc thang thứ bốn trăm linh bảy, Diệp Tinh khẽ nhíu mày.

“Sắp đến cực hạn của mình rồi?”

Tốc độ tiến về phía trước của hắn càng ngày càng chậm lại.

“Kiếm trận Vạn Huyền!” Diệp Tinh thúc giục kiếm trận, rõ ràng lực bài xích đã giảm đi một chút.

“Lĩnh vực Hắc Diệu!

Không ngừng thi triển lá bài tẩy của bản thân mình ra, Diệp Tinh lại tiến về phía trước thêm mấy bậc.

...

“Không chống đỡ nổi nữa.” trên bậc thang thứ ba trăm hai mươi, Vô Ngân cảm nhận được một lực bài xích cực lớn.

Anh ta nhìn Hỗn Vũ và Diệp Tinh trên bảng xếp hạng, hơi nắm chặt nắm đấm.

“Vậy mà mình và Hỗn Vũ, Diệp Tinh lại cách biệt lớn như vậy!” trong mắt hắt lóe lên kiếm ý.

Mục tiêu mà anh ta tới bậc thang này là để vượt qua Hỗn Vũ và Diệp Tinh, nhận được nhiều truyền thừa hơn, kết quả, không ngờ được rằng vẫn tụt lại phía sau hai người nhiều như vậy.

Vút!

Vô Ngân lại bước lên trên một bậc.

Oành!

Nhất thời, có một áp lực cực lớn đánh tới, mặt Vô Ngân thay đổi, bóng dáng lập tức biến mất.

Anh ta xuất hiện ở một khu vực.

Trên bậc thang Tinh Nguyên, nếu bị loại, có thể tự chọn nơi mình bị loại.

“Thất bại ròi!” Vô Ngân lắc đầu.

Anh ta nhìn bảng xếp hạng phía xa một cái.

“Đi thôi, nhận truyền thừa lần này, trở về tiêu hóa một chút.”

Bóng Vô Ngân lóe lên, muốn bay về một nơi nơi.

Nhưng, mấy giây sau, thân thể hắn bay tới một nơi, vậy mà lại có một tầng màng mỏng trong suốt.

Bị tấm màng mỏng này chặn lại căn bản anh ta không thể tiến vào.

...

“Đây là thứ gì?” trong một khoảng thời gian, Lư Vân Đạt cũng bị loại.

Khuôn mặt anh ta trở nên u ám nhìn tấm màng mỏng trong suốt đang ngăn mình lại.

...

“Hỗn Vũ còn chưa tới cực hạn!” Diệp Tinh nhìn bóng Hỗn Vũ phía trước, lắc đầu.

Hắn nhìn bậc thang thứ bốn trăm năm mươi phía xa, trong mắt mang theo khát vọng, hắn chỉ còn cách ba mươi mấy bậc nữa là có thể lấy được phần thứ ba của bộ bí thuật này rồi.

“Làm sao mới có thể lấy được đây?” Diệp Tinh thầm nói.

Hắn đang suy nghĩ về lá bài tẩy của mình.

“Khí lưu màu xám!”

Bỗng nhiên, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng.

Khí lưu màu xám này có tác dụng rất lớn khi trước đó hắn hấp thụ đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian.

Bây giờ các lá bài tẩy của Diệp Tinh đã dùng hết rồi, chỉ còn lại khí lưu màu xám.

“Thử chút xem!”

Ý thức Diệp Tinh chìm vào trong đầu, có ý định dẫn động.

Ong...

Dưới sự dẫn động của hắn, khí lưu màu xám trong đầu tràn ra, tiến vào trong cơ thể hắn, nháy mắt biến mất.

Theo khí lưu màu xám biến mất, lực bài xích trên người Diệp Tinh cũng nháy mắt yếu đi rất nhiều.

“Thật sự có thể!” trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.

“Có điều cùng với sự tiêu hao lực bài xích này khí lưu màu xám cũng tiêu hao khí lưu màu xám, giống như lần trước hấp thụ đạo mạch.” Diệp Tinh thầm nói.

Khí lưu màu xám trong đầu hắn không nhiều lắm.

“Bậc thang Tinh Nguyên kiểm tra tiềm lực thiên phú, vậy mà giờ tiêu hao khí lưu màu xám có thể giảm bớt lực bài xích, như vậy chứng minh khí lưu màu xám này đang nâng cao tiềm lực của mình?”Diệp Tinh thầm nghĩ.

“Cho dù là sao chép thiên phú đạo tắc, sao chép sinh mệnh tự mình mang theo thiên phú mạnh mẽ, cũng là đang nâng cao tiềm lực của mình.”

Diệp Tinh suy nghĩ một chút, có điều lại nhanh chóng thu lại suy nghĩ.

Hắn nhìn bậc thang trước mặt, trực tiếp tiến lên một bậc.

Ong...

Dao động kì lạ trên bậc thang lóe lên, trong đầu hắn lập tức xuất hiện thông tin truyền thừa.

“Lại tiêu hao thêm chút khí lưu màu xám nữa, nói như vậy bước lên bậc thang càng cao lượng khí lưu màu xám tiêu hao càng nhiều!” Diệp Tinh phán đoán đơn giản một chút.

“Dựa vào khí lưu màu xám hiện giờ trong đầu mình chắc hẳn không đủ để lên tới bậc thang thứ bốn trăm năm mươi. Vậy nên, mình cần tích góp khí lưu màu xám!”

Trong mắt hắn lóe lên một tia sáng.

Lần trước khi từ trong di tích thương Nguyên đi ra, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh đã tiêu hao sạch sẽ.

Diệp Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, khí lưu màu xám này càng ngày càng phát huy được nhiều tác dụng, nhưng hắn lại vẫn luôn không đủ dùng.

“Giờ đứng trên bạc thang này, tiếp tục chờ đợi!”

Hít thở sâu một hơi, Diệp Tinh không tiến về phía trước nữa.

Hắn lĩnh ngộ truyền thừa của bậc thang này càng sâu, khí lưu màu xám tiêu hao càng không ngừng giảm xuống, vậy nên hiện giờ hắn đang không ngừng tích lũy khí lưu màu xám.

Chỉ có tích lũy nhiều, mới có hi vọng vượt qua được càng nhiều bậc thang.

...

Trên bảng xếp hạng, thành tích của Hỗn Vũ đang không ngừng tăng lên, nhưng Diệp Tinh lại không hề tiến về phía trước.

“Diệp Tinh dừng lại rồi!”

“Chắc hẳn hắn ta đến cực hạn rồi!!”

“Hỗn Vũ đang tiến về phía trước! lần này xếp hạng nhất là Hỗn Vũ, hạng hai là Diệp Tinh.”

Mọi người đứng xem đang bàn tán ồn ào.

..

“Diệp Tinh dừng lại rồi?” Hỗn Vũ nhìn bảng xếp hạng, trên khóe miệng lộ ra nị cười hiếm thấy, mặc dù tốc độ của anh ta càng ngày càng chậm, nhưng vẫn không ngừng tiến về phía trước như cũ.
Chương 633 Bắt giữ! (1)

Có điều mỗi một bậc thang, thời gian Hỗn Vũ dừng lại ngyaf càng dài.

Nháy mắt thời gian đã trôi qua mười ngày.

“Tới cực hạn rồi?” sắc mặt Hỗn Vũ khẽ thay đổi.

Lúc này anh ta đang ở trên bậc thang thứ bốn trăm ba mươi chín

Soạt!

Sau khi dao động lóe lên, bóng dáng Hỗn Vũ biến mất.

Soạt! Soạt! Soạt!

Trên bậc thang lúc này, bóng người đang không ngừng biến mất, những tên trong hạng một trăm dường như đã bị loại hết, cuối cùng chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.

“Diệp Tinh này đang làm gì vậy?”

“Hắn ta đã dừng trên bậc thang mười mấy ngày rồi! Vậy mà vẫn chưa bị loại!”

Những người đứng xem nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Theo lí mà nói, nếu cứ dừng mãi trên một bậc thang, lực bài xích sẽ càng ngày càng lớn.

Sự thật đúng là như vậy, lúc này Diệp Tinh hơi nhíu mày.

“Lực bài xích ngày càng lớn rồi.”

Hắn đứng trên bậc thang có thể tích lũy khí lưu màu xám, nhưng cũng có một vấn đề, cho dù hắn hoàn toàn hiểu rõ truyền thừa trên bậc thang, nhưng thời gian đứng trên bậc thang càng nhiều, lực bài xích sẽ càng lớn.

Lực bài xích tăng lên, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh càng tiêu hao nhiều.

Vừa tích lũy, vừa tiêu hao, lúc này sức tiêu hao sắp vượt qua cả sự tăng lên rồi.

“Không thể dừng tiếp được nữa, tiếp tục tiến lên trước một bậc!” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi.

Hắn cũng phải nắm chắc sự sinh sản của khí lưu màu xám, độ tiêu hao cùng với lực bài xích của bậc thang.

Dưới ánh mắt của mọi người, cái thứ hạng của Diệp Tinh lại tiến lên trên.

“Sao có thể? Thành tích của Diệp Tinh vẫn đang tăng lên!”

“Mười mấy ngày lên một bậc thang.” Trong mắt mọi người đứng xem tràn ngập vẻ sửng sốt.

Sau đó, mười mấy ngày sau, Diệp Tinh lại tiến lên trên một bậc, sau đó cứ dựa vào tốc độ như vậy mà tiến lên.

Bậc thứ bốn trăm hai mươi.... bậc thứ bốn trăm hai mươi lăm.... bậc thứ bốn trăm ba mươi.... bậc thứ bốn trăm bốn mươi....

Mặc dù tốc độ chậm, nhưng từ đầu tới cuối Diệp Tinh vẫn đang tiến về phía trước, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thậm chí vượt qua cả Hỗn Vũ, xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng!

Mà lúc này đã qua hơn một năm!

Lúc này Diệp Tinh đã tới bậc thang thứ bốn trăm bốn mươi chín!

“Còn thiếu một bậc nữa là bốn trăm năm mươi bậc, hoàn toàn phá vỡ kỉ lục của thế giới Tinh Nguyên chúng ta!”

Mấy cường giả Bất Tử Cảnh như Kim Vụ nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ.

Tất nhiên bọn họ biết tình hình truyền thừa bí thuật của bậc thang Tinh Nguyên, nhưng thành tích của Diệp Tinh, từ trước tới nay chưa có thiên tài nào làm được!

“Haha, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi!” Lúc này trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng.

Hắn lại bước lên phía trước một bước.

Oành!

Một luồng uy áp khổng lồ đánh tới, cùng lúc đó khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh cũng đang nhanh chóng tiêu hao.

“Khí lưu màu xám sắp dùng hết rồi, không thể lãng phí thời gian!”

Khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh lúc này cực kì ít, tốc độ tiêu hao rõ ràng đã tăng lên, đoán chừng không kiên trì được bao lâu nữa.

Những con rắn nhỏ kì lạ phía trước không ngừng xoay tròn, hình thành ba mặt trăng, trên mặt trăng này còn tản ra dao động cực kì mạnh mẽ.

“Quả nhiên, phần thứ ba của bí tịch ở trên bậc thang này!

Hắn lặng lẽ nhìn, cẩn thận lĩnh ngộ dao động tản ra trên mặt trăng này.

“Bí thuật này quả là thần kì!” Diệp Tinh càng hấp thụ, càng cảm thấy sự mạnh mẽ của bí thuật này.

Theo sự nắm giữ, thực lực của hắn không ngừng tăng lên.

Trong nháy mắt này, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh cuối cùng cũng đã cạn kiệt hoàn toàn.

Oành!

Chỉ trong chớp mắt, một luồng uy áp cực lớn đánh tới, dưới luồng uy áp này, Diệp Tinh căn bản không chịu nổi, bóng dáng biến mất trên bậc thang.

Ong...

Trên đỉnh núi khổng lồ dường như bị mây che phủ toàn bộ, trong mây, từng bậc thang kì lạ như ẩn như hiện.

Bỗng nhiên, ánh sáng trên đỉnh núi này đại thịnh, sau đó nhanh chóng thu lại, rất nhiều bậc thang kì lạ nhanh chóng ẩn đi, biến mất không thấy.

Trên đỉnh núi, chỉ còn lại một bảng xếp hạng khổng lồ hiện ra.

1\. Diệp Tinh, phái Thương Ưng, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi

2\. Hỗn Vũ, phái Kim Xà, bậc thang thứ bốn trăm ba mươi chín

3\. Sâm Mạc...

4\. Chiến La...

....

Ánh sáng trên bảng xếp hạng lấp lánh, đại biểu cho một trăm thiên tài mạnh nhất của bậc thang Tinh Nguyên lần này.

“Cuối cùng truyền thừa bậc thang Tinh Nguyên cũng kết thúc rồi! Đã hơn một năm trôi qua rồi!”

“Quan trọng là thời gian của một mình Diệp Tinh đã mất một năm rồi.”

“Không thể tin được, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi! Trước đó người xông lên bậc thang Tinh Nguyên nhiều nhất cũng không vượt quá ba trăm bậc, giờ đây nháy mắt đã nhiều hơn một nửa!”

“Trong hạng một trăm, chúng ta chỉ biết Hỗn Hoàng, chín mươi chín người khác căn bản không quen biết.”

“Không biết rốt cuộc những thiên tài này trông như thế nào.”

...

Xung quang ngọn núi khổng lồ này, mọi người đang bàn tán.

“Cuối cùng cũng kết thúc!” Mấy người Kim Vụ nhìn bậc thang trên đỉnh núi biến mất, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

“Giờ là lúc thu lưới!”

...

Soạt!

Một dao động lóe lên, sau đó Diệp Tinh xuất hiện ở một nơi.

“Diệp Tinh, cuối cùng ngươi cũng ra rồi.”

“Một năm, ngươi cũng lề mề quá đó?”

“Chúc mừng ngươi, Diệp Tinh, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi, quả thực là khiến cho tất cả bọn ta bị dọa một trận.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK