Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 707 Tiến vào không gian truyền thừa 1

"Diệp Tinh, sao vậy, muốn ra ngoài chứng minh bản thân?" Mặc Uyên nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói.

"Quả thực có chút động lòng." Diệp Tinh cười cười nói: "Trong mắt của người Không Nguyên tộc, hiện tại tôi hẳn đã trở thành người được gọi là nhát gan, nhu nhược, thực lực kém a?"

Luận về tâm tính, Diệp Tinh quả thực kém một chút, khi Thời không thành lựa chọn hắn liền biểu hiện rất rõ ràng, về sau hắn sao chép Đồng Mục Sâm thiên phú huyễn cảnh, lại ở nơi sát khí ma trụ mà tu luyện, nội tâm của hắn đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng rõ ràng không có đạt trình độ cao nhất.

Nghe vậy, Mặc Uyên cười nói: "Những người Không Nguyên tộc này không chào đón chúng ta, bọn họ phát động khiêu chiến với người là chuyện rất bình thường, trước kia cũng đã xảy ra rất nhiều lần, song phương hai phe đều có thắng thua. Chỉ là lần này nhiều người khiêu chiến như vậy, tình huống ngược lại rất hiếm thấy."

“Có điều không cần để ý cái nhìn của người khác, nhận định của Không Nguyên tộc đối với ngươi mà nói căn bản không có chút ý nghĩa nào. “

"Tôi biết." Diệp Tinh nhẹ gật đầu.

Bất luận đối phương nói thế nào, căn bản cũng không ảnh hưởng tới hắn, miệng là nằm ở trên người của người khác, hắn cũng không thể ngăn được.

"Đoán chừng Thời không thành cũng biết tình huống như vậy, đây vừa là một màn cơ duyên, cũng là một cuộc tu luyện nho nhỏ cho tâm tính."

Nếu là tâm tính chưa đủ, hoặc là tính khí nóng nảy, có lẽ đã sớm lao ra chiến đấu.

Có đôi khi, lý trí cũng không nhất định là phán đoán duy nhất của đại não.

"Phù!"

Diệp Tinh đứng dậy hít sâu một hơi, hắn nhìn Diêm Ma bay tới từ phía xa, mỉm cười nói: "Mặc Uyên tiên sinh, đã đến giờ rồi, chúng ta đi thôi."

Thời điểm truyền thừa đã sắp đến rồi !

...

Trước một tòa cung điện khổng lồ, lúc này có hai người đứng đó, một người là lão giả, chính là Viêm Lăng đại nhân, một vị khác là một người đàn ông trung niên.

Lúc này xung quanh đã tụ tập rất nhiều người, ánh mắt nhìn về phía hai người đều có vẻ kính sợ.

Vị trí ở phía trước những người này, một người thanh niên trang nghiêm đứng thẳng, khuôn mặt người thanh niên lạnh lùng, sau khi anh ta xuất hiện, những người khác rõ ràng đều lui về phía sau một chút, điều này đại biểu cho địa vị đặc thù của người thanh niên này!

"Viêm Lăng, hiện tại lũ trẻ trong tộc đang vô cùng ồn ào huyên náo đấy ." Người đàn ông trung niên cười nói.

"Ha ha, đúng lúc những tên nhóc này trong long đang đè nén tức giận, cứ thể chúng thông qua chuyện này phát tiết ra ngoài đi." Viêm Lăng mỉm cười nói: "Chỉ cần Diệp Tinh không chết, vậy thì cũng không có chuyện gì."

Nhân tộc cũng nhiều nhất cũng chỉ cho Diệp Tinh danh ngạch để truyền thừa, về phần phát sinh chuyện khác bọn họ cũng không quan tâm, tất cả đều dựa vào Diệp Tinh tự mình xử lý.

Thực lực tộc bọn họ yếu ớt, lại không nỡ mất đi truyền thừa nên chỉ có thể đáp ứng hiệp nghị với nhân tộc, đối với việc này trong tộc có bất mãn cũng là chuyện rất bình thường.

"Hử?" Đang nói, bọn họ nhìn về phía xa xa, nơi đó có mấy bóng dáng đang đi tới.

"Là đám người nhân tộc Diệp Tinh."

“Rốt cục cũng xuất hiện!”

“Hiện tại trên bia tinh không đã có 41 người khiêu chiến Diệp Tinh rồi."

“Có nhiều người khiêu chiến thì có ích gì? Diệp Tinh căn bản không dám ứng chiến!"

“Đáng tiếc, tộc Không Nguyên chúng ta mới là thích hợp để truyền thừa nhất.”

“Ta cảm thấy để cho một người yếu nhất trong tộc đi lên khiêu chiến với Diệp Tinh, như thế nào?"

Mọi người nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia khinh thường.

Hiện tại Diệp Tinh nhân tộc nhát gan đã sớm truyền khắp tộc Không Nguyên rồi.

"Thanh Vũ sư tỷ, Diệp Tinh này thật đúng là nhát gan, ai khiêu chiến cũng không dám nhận, sợ mình sẽ thua." Bên cạnh có mấy cô gái truyền âm nói.

"Chứ sao, cho dù thực lực không đủ nhưng ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có thì thiên tài cái nỗi gì?"

"Nếu là ta thì đã sớm đi lên chiến đấu rồi, như vậy cho dù thua cũng là thua trong vinh quang. Nếu như thắng, vậy càng có nhiều điểm Không Nguyên.”

\- Mấy người khác cũng nhao nhao nói.

"Xem ra là ta đánh giá cao hắn rồi." Thanh Vũ lắc đầu.

Lúc trước khi nhìn thấy Diệp Tinh vừa mới tiến vào Nhật Diệu Tinh, còn chiếm được danh ngạch của Mặc Hồn, lúc ấy cô ta còn tưởng rằng Diệp Tinh mạnh thế nào cơ, hiện tại thoạt nhìn căn bản cũng không đáng nhắc tới, chắc cũng chỉ là thiên tài nhân tộc mà thôi.

Thời gian tu luyện của bọn họ cũng không tính là lâu,cũng không gặp được mấy người nhân tộc, Diệp Tinh coi như là người nhân tộc đầu tiên mà bọn họ chân chính tiếp xúc, hiện tại cảm giác kính sợ của bọn họ đối với nhân tộc cường đại rõ ràng biến mất một ít.

Ở trong tầm mắt của mọi người, Diệp Tinh trực tiếp đi tới.

Lúc này ánh mắt hắn liếc mắt nhìn người thanh niên đứng ở phía trước.

Ầm ầm!

Lúc Diệp Tinh nhìn về phía người kia, khí lưu màu xám trong đầu hắn vẫn an ổn tồn tại bắt đầu chậm rãi gia tăng, trong nháy mắt liền bạo động!

Rất nhiều khí lưu màu xám đều ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một cái chấm nhỏ màu đen.

\- Xuất hiện rồi!

Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, lúc này sâu trong đáy mắt hắn thậm chí có một tia kinh sợ.

\- Nhiều như vậy!

Không chỉ có điểm sáng màu đen này, ngoài ra còn xuất hiện điểm sáng thứ hai, điểm sáng màu đen này cũng ngưng tụ giống khí lưu màu xám giống lúc trước.
Chương 708 Tiến vào không gian truyền thừa 2

"Người thanh niên này hẳn là Nham Hành, một người truyền thừa khác lần này, thiên phú không gian hoặc là thiên phú sinh mệnh của anh ta có một hệ vượt qua mình, mà Mặc Hồn cũng như vậy! Một hệ thiên phú của Mặc Hồn hẳn là không quá mình bao nhiêu, thế nhưng một hệ thiên phú của Nham Hành nhất định đã vượt qua mình rất nhiều!"

Thiên phú của hắn hiện tại đã đứng đầu thành Thời Không,bây giờ lại phát sinh bạo tăng sẽ là tình cảnh gì đây? Đạt tới trình độ của Hỗn Vũ sao?

Hắn lúc trước thật ra có thể trực tiếp sao chép thiên phú của Mặc Hồn, chỉ là hắn vẫn đang chờ.

Dù sao Mặc Hồn chỉ là hư không cảnh thứ hai của tộc Không Nguyên, khả năng thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của người đứng thứ nhất đều mạnh hơn anh ta!

Nếu là như vậy, nếu Diệp Tinh trước tiên sao chép Mặc Hồn, sau đó sao chép Nham Hành hiển nhiên sẽ tiêu hao càng nhiều khí lưu màu xám.

Hiện tại có vẻ mỗi người Nham Hành và Mặc Hồn đều có một hệ thiên phú cường đại vượt qua hắn, thậm chí Nham Hành còn khiến cho hắn một bất ngờ thật lớn!

Điều này làm cho Diệp Tinh càng thán phục thiên phú khủng bố của tộc Không Nguyên! Thiên tài hư không cảnh lần này của bọn họ lại có một người có một hệ thiên phú sánh ngang với Hỗn Vũ!

Chỉ là, cho dù sánh ngang Hỗn Vũ thì Nham Hành cũng không thể trong thời gian ngắn nhất nắm giữ hoàn toàn sau đó lại tu luyện tiến bộ, tiềm lực cũng không lớn.

\- Chuyển hóa!

Không có bất kỳ do dự nào, ý thức Diệp Tinh trực tiếp ra lệnh.

Ầm ầm!

Nhất thời, hai điểm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, sau đó phân tán thành vô số điểm nhỏ, sau đó lại biến mất không thấy.

"Thành công!"

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong lòng lại vô cùng vui sướng.

Trong nháy mắt hắn đã có được thiên phú mạnh nhất của Nham Hành cùng Mặc Hồn, tổng hợp lại, thiên phú của hắn hiện tại tuyệt đối là đứng thứ nhất tộc Không Nguyên!

Mà sau khi sao chép thành công, luồng khí màu xám trong đầu hắn mới chỉ tiêu hao một phần.

Cách lần sao chép lần trước đã qua một đoạn thời gian, khí lưu màu xám trong đầu hắn hiện tại đã tích lũy được rất nhiều.

\- Xem ra sau này hoàn toàn có thể đi tìm tộc nào đó có được thiên phú cường đại tương ứng để không ngừng tăng lên thiên phú của mình! Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

Nhìn mọi người chung quanh, Diệp Tinh bình tĩnh trong lòng, mọi người tộc Không Nguyên có cái nhìn nhìn như thế nào về hắn cũng kệ. Hắn không cần phải chứng minh bất cứ điều gì với họ.

"Diệp Tinh, đây là Viêm Lăng đại nhân." Đi tới trước cung điện khổng lồ, Diêm Ma mỉm cười giới thiệu.

"Bái kiến Viêm Lăng đại nhân." Diệp Tinh hơi hành lễ.

"Ừm." Viêm Lăng gật gật đầu, mỉm cười nói: "Lần truyền thừa này hai người Nham Hành, Diệp Tinh các ngươi tiến vào, truyền thừa sẽ mở ra trong 10 năm, 10 năm sau truyền thừa sẽ đóng lại. Đây là lệnh bài!"

Lão giả Viêm Lăng vung tay phải lên, sau đó hai tấm lệnh bài đi tới trong tay Diệp Tinh cùng Nham Hành.

"Diệp Tinh?" Nham Hành nhìn Diệp Tinh một cái, trong mắt không có gợn sóng gì.

Theo anh ta thấy, Diệp Tinh căn bản không xứng đáng để trở thành đối thủ của anh ta.

\- Lệnh bài của ta! Trong đám người, Mặc Hồn gắt gao nhìn lệnh bài trong tay Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy khát vọng.

"Đều tại tên thiên tài nhân tộc chết tiệt kia! Nếu không người tiến vào truyền thừa chính là ta! Đó là của ta!"

Anh ta biết chỗ tốt của nơi truyền thừa này, mỗi một người tiến vào trong đó, 50% là sẽ nắm giữ toàn bộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh!

Anh ta tuy rằng thiên phú cường đại, lúc nào cũng chắc chắn tương lai mình có thể nắm giữ được đạo tắc hoàn chỉnh, thế nhưng gia tăng được thêm chút tỷ lệ thành công cũng là chuyện tốt.

"Thật sự là không cam lòng, danh ngạch tốt như vậy lại bị một tên thiên tài nhân tộc nhát gan chiếm được." Anh ta nhìn chằm chằm Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy phẫn nộ, không cam lòng.

Theo anh ta thấy, Diệp Tinh chính là không dám đánh một trận với anh ta.

Xoẹt...

Đúng lúc này, bỗng nhiên một dao động kỳ dị hiện lên, sau đó hai vòng xoáy màu trắng xuất hiện ở hư không.

Vòng xoáy này không ngừng xoay tròn, tản ra dao động vô cùng kỳ dị.

"Truyền thừa mở ra rồi!"

Tất cả mọi người đều nhìn về phía truyền thừa này, trong mắt đều có một tia khát vọng.

Ai mà không muốn vào đó chứ? Nhưng thời gian 100 nghìn năm mới chỉ có hai danh ngạch mà thôi.

"Được rồi, Nham Hành, Diệp Tinh, thời gian truyền thừa đã đến, các ngươi đi vào đi." Lão giả Viêm Lăng mỉm cười nói.

\- Truyền thừa!

Diệp Tinh nhìn vòng xoáy màu trắng, trong mắt lộ ra một tia chờ mong.

Vù! Vù!

Hai bóng dáng trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy màu trắng.

......

Đây là một không gian thật lớn, trong không gian tựa như tinh không, rất nhiều ngôi sao lóng lánh, mỗi một ngôi sao đều tản ra quang mang kỳ dị.

\- Đây là không gian truyền thừa sao?

Xoẹt!

Bóng dáng Diệp Tinh vừa động, trực tiếp xuất hiện ở trong không gian, hắn ngẩng đầu nhìn tinh không.

\- Trên những ngôi sao kia là dao động của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh? Diệp Tinh cảm thụ một chút.

Trên từng ngôi sao đều là đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, đương nhiên là hai hệ đạo này tách ra, hơn nữa trên cơ bản là xen lẫn lung tung, ngôi sao này ẩn chứa dao động của đạo tắc không gian thì ngôi sao tiếp theo sẽ ẩn chứa dao động của đạo tắc sinh mệnh.

Diệp Tinh cẩn thận quan sát, cả mảnh tinh không chớp động, tản ra dao động vô cùng mãnh liệt.

Sự huyền diệu của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh không ngừng xuất hiện ở trong đầu hắn.
Chương 709 Đại cơ duyên!

"Có vẻ cũng không có gì đặc thù, nói về hiệu quả còn không bằng tháp đại đạo Tam Thiên." Cảm thụ một chút, Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Cảm ngộ này tuy cũng hiệu quả một phần, thế nhưng hiển nhiên không mạnh bằng tháp đại đạo Tam Thiên, tối đa cũng chỉ tương đương với đạo mạch không gian bên trong cánh tay trái của hắn mà thôi.

"Hử? Tinh không này tựa hồ đang mở rộng!"

Diệp Tinh cảm thụ một chút, bỗng nhiên lộ ra một tia kinh ngạc trong mắt.

Hiện tại lực cảm giác của hắc rất nhạy bén, không biết bao nhiêu điểm sáng trong tinh không khổng lồ đang dùng tốc độ cực chậm mở rộng ra.

Chỉ là tốc độ như vậy Diệp Tinh thấy vẫn quá chậm, nếu mà không nhìn kỹ đều không phát hiện được.

"Chẳng lẽ tinh không này vẫn luôn mở rộng? Tốc độ như vậy cho dù 1000 năm cũng không thể mở rộng được bao nhiêu, đúng không nhỉ? Nhưng mà thời gian dài như vậy, nếu như vẫn không ngừng mở rộng,chắc cũng mở rộng được rất nhiều." Diệp Tinh yên lặng cảm thụ.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên, ngôi sao tồn tại như đã rất lâu chợt tản ra một chút dao động, vô số điểm sáng lóng lánh, sau đó lại chậm rãi tới gần nhau.

"Thay đổi rồi! Lần này lại đến gần nhau!"

Trong lòng Diệp Tinh khẽ động, cẩn thận quan sát.

Từng ánh sáng chớp động, sau đó những lần va chạm của những ngôi sao này đều bị Diệp Tinh cảm nhận được.

\- Trời ạ, tốc độ đến gần nhau thoáng cái nhanh hơn rất nhiều lần, ít nhất cũng phải mấy nghìn lần! Diệp Tinh chấn động, chỉ là khi những điểm sáng này không ngừng dung hợp, trong đầu hắn nhất thời xuất hiện rất nhiều cảm ngộ.

Những cảm ngộ này xuất hiện cực nhanh, Diệp Tinh còn chưa cảm nhận được cái gì thì những cảm ngộ này lại biến mất, thế nhưng hắn vẫn cảm giác được đạo tắc của chính bản thân tiến bộ rất nhanh chóng!

\- Phân thân đạo tắc, đạo mạch không gian!

\- Tốc độ vẫn quá nhanh!

Diệp Tinh có chút lo lắng trong lòng.

Những điểm sáng này biến hóa quả thực giống như là người say rượu, không ngừng bày đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh ra trước mắt hắn.

Đây là phương thức truyền thừa không giống với tháp đại đạo Tam Thiên, hơn nữa phương thức này có vẻ càng khiến cho người ta dễ tiếp nhận hơn tháp đại đạo Tam Thiên.

"Đại cơ duyên! Tuyệt đối là đại cơ duyên!" Diệp Tinh vui sướng trong lòng, không ngừng lĩnh ngộ!

\- Nếu như tốc độ chậm một chút chắc chắn mình có thể cảm ngộ càng nhiều va chạm! Lúc này Diệp Tinh cũng có chút sốt ruột trong lòng.

Thế nhưng tinh không đang biến hóa, căn bản không cho hắn thời gian phản ứng.

Xoẹt...

Đúng lúc này, bỗng nhiên khí lưu màu xám trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện một tia dao động, sau đó một điểm sáng tràn ra, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Ầm ầm!

Khi điểm sáng này dung nhập, Diệp Tinh cảm thấy tinh không ở trước mắt hắn tựa như càng ngày càng phóng đại, giống như là một người cận thị đeo kính, trước mắt thoáng cái trở nên vô cùng rõ ràng.

Hơn nữa tốc độ đến gần nhau của điểm sáng trong tinh không như thể đều trở nên chậm lại, Diệp Tinh dường như lâm vào một trạng thái kỳ diệu.

"Thời gian chậm lại sao?" Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

"Không đúng, không phải tốc độ đến gần nhau của điểm sáng chậm lại, mà là năng lực phản ứng của thần kinh mình càng nhạy cảm, tựa như có thể dễ dàng cảm ứng được bất kỳ thứ gì đó."

Hắn lại nhanh chóng nhận ra biến hóa dị thường, ví dụ như tốc độ phản ứng của hắn lúc trước là 1/10000s, hiện tại dưới sự trợ giúp của khí lưu màu xám lập tức biến thành 1/100000s.

Phản ứng nhanh chóng, khi nhìn thấy một cái gì đó sẽ cảm thấy nó chuyển động chậm hơn.

Trong mắt hắn lộ ra một tia hưng phấn.

\- Không vận dụng khí lưu màu xám thật đúng là một quyết định chính xác!

Trước kia truyền thừa Diệp Tinh tiếp nhận ở trên bậc thang Tinh Nguyên vốn đã đạt tới cực hạn, cuối cùng vẫn là dưới sự trợ giúp của khí lưu màu xám chiếm được bộ phận thứ ba của bí thuật Tinh Nguyên, những khí lưu màu xám này mỗi lần ở một vài chỗ đều có thể phát huy ra tác dụng thật lớn.

Hiện tại, tốc độ của những điểm sáng trong tinh không giảm xuống rất nhiều, tốc độ cảm ngộ của hắn ít nhất cũng gấp mấy lần lúc trước!

\- Dựa theo tốc độ tiêu hao như vậy, khí lưu màu xám hoàn toàn có thể kiên trì trong 10 năm!

Trước đây khi năm hệ đạo tắc của hắn đột phá đến hư không cảnh đỉnh phong, trong đầu hắn gia tăng một lượng lớn khí lưu màu xám, cho đến bây giờ cũng mới chỉ tiêu hao một phần.

Trong mắt Diệp Tinh mang theo vẻ hưng phấn, không ngừng lĩnh ngộ.

\- Thiên phú không gian của mình lập tức sẽ tăng lên rất nhiều, một hệ thiên phú của Nham Hành sánh ngang với Hỗn Vũ hẳn là thiên phú đạo tắc không gian!

Diệp Tinh cảm thụ một chút, đạo tắc không gian của hắn rõ ràng càng ngày càng mạnh.

Lúc này thiên phú đạo tắc không gian của hắn đã địch lại Hỗn Vũ!

Đương nhiên, thiên phú đạo tắc hủy diệt, thiên phú đạo tắc lôi điện của Hỗn Vũ đều cực mạnh, thiên phú đạo tắc sinh mệnh của Diệp Tinh thì còn kém một chút.

\- Lĩnh ngộ!

Phân thân đạo tắc một của hắn bên lĩnh ngộ đạo mạch không gian, một bên nghiên cứu bí tịch.

Tất cả các khía cạnh tổng hợp lại, như vậy tiến bộ sẽ nhanh hơn.

Bản thể của hắn thì đang quan sát các điểm sáng không ngừng đến gần nhau trong tinh không.

Khí lưu màu xám không ngừng tràn từ trong đầu ra, hắn lâm vào một loại trạng thái rất kỳ dị, lĩnh ngộ ở loại trạng thái này, cơ hồ mỗi một phút Diệp Tinh đều cảm thấy đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh của mình đang tiến bộ.

---
Chương 710 Tiến bộ cực lớn 1

......

Bên ngoài, Mặc Uyên đứng trước cung điện chờ đợi.

"Mặc Uyên tiên sinh, cách lúc chấm dứt truyền thừa vẫn còn 10 năm, hay là đi cung điện nghỉ ngơi một chút?" Diêm Ma mỉm cười nói.

"Không cần, ta ở chỗ này chờ là được." Mặc Uyên lắc đầu cự tuyệt.

Diêm Ma cười cười, không khuyên gì nữa.

"Mặc Hồn, Diệp Tinh đều đi vào truyền thừa rồi." Trong đám người, mấy người bên cạnh Mặc Hồn lắc đầu nói: "Chúng ta đi thôi."

"Hừ! Trước truyền thừa Diệp Tinh không dám ứng chiến,để ta xem sau khi truyền thừa xong hắn có dám hay không?” Mặc Hồn hừ lạnh một tiếng: "Ta đi điện truyền thừa công kích."

Nói xong Mặc Hồn liền trực tiếp xoay người rời khỏi nơi này.

"Đi thôi, chờ truyền thừa chấm dứt cũng phải 10 năm nữa."

\- Không biết 10 năm này Diệp Tinh sẽ đạt được bao nhiêu chỗ tốt trong truyền thừa của tộc ta đây?

......

Mọi người không ngừng nghị luận, sau đó cũng đều rời đi.

Rất nhanh, trước tòa cung điện trống rỗng, chỉ có hai người Mặc Uyên và Diêm Ma đang chờ.

......

Thời gian trôi qua nhanh chóng,hai năm...ba năm...

Mà ở trước tấm bia tinh không khổng lồ, thỉnh thoảng còn có người xuất hiện.

\- Ta, người thứ 53 của tuyển chọn truyền thừa tộc Không Nguyên. Lấy danh nghĩa bia tinh không khiêu chiến Diệp Tinh..."

\- Ta, người thứ 55 của tuyển chọn truyền thừa tộc Không Nguyên. Lấy danh nghĩa bia tinh không khiêu chiến với Diệp Tinh..."

...

Tên trên bia tinh không không ngừng xuất hiện.

Cuối cùng, thậm chí xuất hiện hơn 100 người!

Tựa như khiêu chiến với Diệp Tinh đã trở thành thói quen của tộc Không Nguyên.

......

Từng điểm sáng trong tinh không đang không ngừng dung hợp vào nhau, từng trận dao động kỳ dị của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh không ngừng bị Diệp Tinh cảm nhận được.

"Đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh này thật đúng là kỳ dị, khi điểm sáng dung hợp lại, hai hệ đạo tắc này dường như sinh ra loại liên hệ kỳ dị nào đó."

Diệp Tinh yên lặng lĩnh ngộ, loại liên hệ này khiến cho lĩnh ngộ của hắn đối với đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh nhanh hơn, hai thứ dường như là một loại tác dụng thúc đẩy lẫn nhau.

Khí lưu màu xám trong đầu không ngừng tiêu hao, thậm chí đã tiêu hao một nửa, điểm sáng tiếp tục đến gần nhau, trong một thời gian, trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia khiếp sợ.

Hắn nhìn điểm sáng trong tinh không, khi điểm sáng đến gần nhau, một hình vẽ kì dị xuất hiện ở trước mắt.

"Đó là... sinh vật kỳ dị điêu khắc trên cung điện tộc Không Nguyên?"

Diệp Tinh khiếp sợ nhìn điểm sáng trong tinh không.

Theo điểm sáng trong tinh không không ngừng đến gần nhau, một ảo ảnh của sinh vật kỳ dị xuất hiện trước mắt.

Hắn vừa mới tiến vào cung điện tộc Không Nguyên, gần như trên mỗi một cung điện đều điêu khắc cái ảo ảnh này.

Cả ảo ảnh thoạt nhìn giống như là một sinh mệnh lân giáp* nằm sấp xuống, trên đầu còn có hai sừng, trên người nó có vô số điểm sáng chớp động, tản ra dao động đạo tắc sinh mệnh cùng dao động đạo tắc không gian nồng đậm.

* Lân giáp: áo giáp vảy/ lớp vảy

Diệp Tinh tràn đầy khiếp sợ, sinh mệnh lân giáp trước mắt giống như là hóa thân của đạo tắc sinh mệnh và đạo tắc không gian, hai hệ đạo tắc tạo thành một sinh mệnh.

Vũ trụ rất bí ẩn, không ai biết rốt cuộc có bao nhiều đại đạo tồn tại.

Những đạo này cùng nhau tạo thành vận chuyển của toàn bộ vũ trụ khổng lồ, sinh mệnh sinh ra ở trong đó, hủy diệt, quang minh, hắc ám xen kẽ, không gian, thời gian cùng tồn tại...

Nhưng mà nói tóm lại những đạo này chỉ là thành phần của vũ trụ, hiện tại lại tạo thành một sinh mệnh, điều này làm cho người ta quá chấn động.

Toàn bộ vũ trụ dường như lại lộ ra một góc thần bí với Diệp Tinh.

\- Đây là chỗ mà cường giả mạnh nhất tộc Không Nguyên lưu lại sao? Vị cường giả kia có thực lực gì? Vượt ra ngoài sự tồn tại của chúa tể thế giới? Hoặc là tồn tại như Thánh Tôn Thời Không?"

Diệp Tinh chuyển động rất nhiều suy nghĩ trong lòng.

Trong lòng Diệp Tinh, tồn tại cường đại nhất hắn từng thấy không thể nghi ngờ là Thánh Tôn Thời Không, đây chính là tồn tại khủng bố chỉ nguyên ảo ảnh cũng đủ để miểu sát chúa tể thế giới!

\- Ha!

Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng chuyển qua, Diệp Tinh hít sâu một hơi,thu liễm toàn bộ lại.

\- Mặc kệ như thế nào mình cứ an tâm gia tăng thực lực của mình là được!

Có thể lân giáp trước mắt chỉ là hình thái đặc thù mà thôi.

Hiện tại Diệp Tinh còn đang ở trong không gian truyền thừa, hắn muốn tận dụng từng giây từng phút tiếp tục gia tăng thực lực.

Ý thức chìm vào trong đó, Diệp Tinh cẩn thận cảm ngộ, đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian của hắn không ngừng gia tăng.

Mà điểm sáng trong tinh không vẫn đang dung hợp lại, thân hình cự thú lân giáp tựa hồ càng thêm rõ ràng.

Khí lưu màu xám tràn ra, dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh, khiến cho hắn vẫn duy trì ở một loại trạng thái kỳ diệu, điểm sáng trên người cự thú lân giáp bày ra vô cùng rõ ràng trước mắt Diệp Tinh.

......

Thời gian tiếp tục trôi qua, đợi đến một khoảng thời gian, bỗng nhiên ánh sáng trên người cự thú lân giáp tản ra dao động thật lớn, sau đó dao động ngay lập tức thu liễm lại.

"Hả? Những điểm sáng kia lại bắt đầu thay đổi phương hướng di chuyển sao?"

Diệp Tinh nhìn điểm sáng trong tinh không.

Tại thời điểm này những điểm sáng này không còn gần nhau nữa mà dần dần rời ra xa.

"Đúng rồi, lúc trước những điểm sáng kia rời xa nhưng tốc độ rất chậm, sau đó lại đến gần nhau, mà tốc độ trở nên rất nhanh. Hiện tại thời gian 10 năm đã đến nên nó lại bắt đầu rời xa, tốc độ hai lần biến hóa chênh lệch gần 10 nghìn lần, xem ra những điểm sáng này chính là một vòng tuần hoàn!"

Diệp Tinh khẽ động trong lòng, nghĩ tới cái gì đó.

100 nghìn năm truyền thừa của tộc Không Nguyên mới mở ra một lần, thời gian 10 nghìn năm này điểm sáng chậm rãi rời xa nhau, lúc rời xa đối đạo nhau thì trợ giúp lĩnh ngộ chỉ là bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK