Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 690 Chiến với chân linh cảnh đỉnh phong!(2)

\- Che dấu thực lực sao? Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong mắt lại tràn đầy chiến ý: "Như vậy là tốt nhất!"

Ầm ầm! Ầm ầm!

Thi triển sinh nguyên thuật! Không gian thuật!

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm bay ra, chừng mấy nghìn thanh, không ngừng bay múa.

\- Đi!

Diệp Tinh vung tay phải lên, nhất thời tất cả từng thanh trường kiếm đều bay về phía yêu thú mãnh hổ.

Hắn vừa rồi rõ ràng cảm giác được ảo ảnh cự hùng kia cũng không tính là mạnh, cho nên cũng không có bộc phát ra thực lực cường mạnh gì.

Từng thanh trường kiếm bay múa, cơ hồ chiếm một khu vực lớn đài đấu võ, nhìn qua cực kỳ chấn động!

Theo kiếm bay múa, từng cỗ khí thế dao động khủng bố không ngừng bộc phát ra, bao trùm bốn phía.

"Đây là loại công kích gì? Dao động so với bàn tay lúc trước còn mạnh hơn!"

“Diệp Tinh vừa rồi cũng đang che dấu thực lực!"

“Làm sao có thể? Uy lực của bàn tay khổng lồ kia còn chưa phải mạnh nhất sao?"

Mọi người vây xem phía dưới nhìn chiến đấu.

Sau khi Khôn Lôi triển lộ ra thực lực mạnh hơn, thực lực Diệp Tinh cũng theo đó mạnh hơn!

"Oa, công kích này quá tàn khốc." Hai mắt Nguyên Lệ Văn tỏa sáng nhìn từng thanh trường kiếm bay múa trên đài, trong mắt đều lấp lánh ánh sao.

Theo cô thấy, phương pháp chiến đấu này rất hấp dẫn người khác.

"Thực lực của Diệp Tinh không ngờ lại khủng bố như vậy..."

Bên cạnh Nguyên Lệ Văn, Tử Thược khiếp sợ mà nhìn, cảm thụ được từng cỗ áp bách khủng bố trong đó!

Mặc dù biết Diệp Tinh mạnh, nhưng dù sao cũng chưa từng chân chính cảm thụ qua, hiện tại bà ta chắc chắn nếu như mình tiến lên một bước nữa có thể 1% cũng không nhất định có thể ngăn cản được kiếm trận này.

Người thanh niên lúc trước bị bà ta mắng một câu cũng không dám nói kia hiện tại đã có thực lực miểu sát bà ta rồi!

"Lúc này mới qua bao lâu chứ?" Tử Thược thở dài một hơi trong lòng.

\- Là kiếm trận Vạn Huyền!

Nguyên Lam nhìn thấy rất nhiều trường kiếm xuất hiện, trong mắt chớp động hào quang.

Ông ta đối với những khả năng khác có thể không biết,nhưng đối với kiếm trận Vạn Huyền lại hiểu rõ rất nhiều.

Trước kia ông ta xem tuyển chọn thiên tài của thành Thời Không đã từng thấy Diệp Tinh sử dụng qua kiếm trận Thập Huyền.

Trong thời gian ngắn, hiện tại Diệp Tinh đã nắm giữ được kiếm trận Thiên Huyền, hơn nữa còn đều sắp hoàn toàn nắm giữ hết tất cả kiếm trận rồi!

Tốc độ tiến bộ này tuyệt đối kinh người!

Ở hư không cảnh mà có thể nắm giữ sâu như vậy, có thể tưởng tượng ra thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh khủng bố cỡ nào!

......

Vút! Vút! Vút!

Trên đài đấu võ, từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, sau đó trực tiếp nghênh đón ảo ảnh cự hùng kia.

“Rống!"

Yêu thú mãnh hổ rống lên một tiếng, sau đó không ngừng bay tới chỗ Diệp Tinh, đồng thời từng luồng khí lưu màu đen tràn ra, khu vực chung quanh không ngừng rơi vào trong đó.

Ầm ầm!

Mà bóng dáng Khôn Lôi cũng bạo động, trong tay ông ta xuất hiện một thanh chiến đao thật lớn, không chút do dự đánh về phía Diệp Tinh.

\- Bộc phát ra toàn bộ thực lực rồi sao? Diệp Tinh nhìn Khôn Lôi.

Hắn đứng ở trong hư không, tay phải vung lên, dường như trong nháy mắt một vài thanh trường kiếm vây quanh yêu thú mãnh hổ, bắt đầu không ngừng chém vào nó.

Mà những trường kiếm còn lại nhanh chóng tổ hợp lại, tạo thành một thanh cự kiếm, trực tiếp tập kích Khôn Lôi.

Vút!

Sắc mặt Khôn Lôi khẽ biến, vội vàng huy động chiến đao.

Đao mang màu đen đánh ra, cắt qua chân trời, nhanh chóng đánh tới chỗ cự kiếm!

Đao mang cùng cự kiếm va chạm trong chốc lát.

Keng!

Va chạm dao động kinh khủng bao trùm bốn phía, hư không run rẩy, khí lưu màu đen, khí lưu màu trắng bốc lên, thậm chí rất nhiều thanh niên phía dưới đài đấu võ không chịu được lui về phía sau.

\- Ngăn cản cho ta! Khôn Lôi gầm nhẹ.

Sau đó trong hư không đao mang màu đen biến mất, mà cự kiếm màu trắng cũng phân tán ra.

\- Ngưng!

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trường kiếm còn lại đánh tan ảo ảnh yêu thú mãnh hổ, sau đó rất nhiều trường kiếm lần nữa ngưng tụ lại, cự kiếm mang theo dao động kinh khủng, trực tiếp đánh tới chỗ Khôn Lôi.

Khôn Lôi cũng nhanh chóng huy động chiến đao, đánh tới.

\- Keng! Keng!

Ở trong tầm mắt mọi người, hai công kích không ngừng va chạm vào nhau, hư không run rẩy. Người xung quanh hoàn toàn cảm nhận được dao động va chạm khủng bố này.

"Quá mạnh! Diệp Tinh quá mạnh!"

“Đây chính là thiên tài đỉnh cấp chân chính của nhân tộc sao?"

“Ở hư không cảnh liền đạt tới trình độ này, chờ đến khi Diệp Tinh đột phá đến chân linh cảnh, có lẽ ngoại trừ cường giả bất tử cảnh ra cũng không có ai là đối thủ của hắn nhỉ?"

Mọi người thán phục nhìn.

Hư không cảnh mà có thể bộc phát ra thực lực khủng bố như vậy, đây tuyệt đối là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.

"Diệp Tinh." Trên đài đấu võ, Khôn Lôi gầm nhẹ: "Thực lực của ngài quả nhiên cường đại, nhưng ngài sẽ chống đỡ không được bao lâu đâu, nếu nói về lực tiêu hao, ngài tuyệt đối lớn hơn ta."

Ông ta dù sao cũng ở chân linh cảnh, dẫn đầu Diệp Tinh một đại cảnh giới.

Thực lực bọn họ hiện tại tương đương, thế nhưng nếu tiếp tục chiến đấu, Diệp Tinh nhất định sẽ thất bại.

"Cái này cũng không nhất định đâu." Nghe vậy, Diệp Tinh bình tĩnh nói.
Chương 691 Dễ dàng giành chiến thắng

\- Được rồi,trận chiến này chấm dứt ở đây đi!

Ầm ầm!

Lời nói vừa dứt, trong hư không khí thế dao động của từng thanh trường kiếm lần thứ hai bạo tăng.

"Cái gì?"

Cảm nhận được dao động trên trường kiếm, sắc mặt Khôn Lôi lại biến đổi.

Diệp Tinh lại còn dám che dấu thực lực!

Rắc rắc!

Cự kiếm huy động, tựa hồ mang theo uy lực của thiên địa, hư không run rẩy, phát sinh tiếng rắc rắc.

Sau đó ở dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Diệp Tinh đứng ở trong hư không, sau đó vung tay phải lên.

Xoẹt!

Cự kiếm trực tiếp chém xuống, hoàn toàn va chạm với ảo ảnh yêu thú mãnh hổ.

\- Rống!

Yêu thú mãnh hổ rống giận, hắc sắc quang mang chớp động, khí lưu bốc lên, toàn bộ đài đấu võ lập tức bị bao phủ bởi hắc sắc quang mang, bạch sắc quang mang.

"Ai thắng vậy?"

Mọi người vây xem phía dưới cố nén dao động khủng bố, chờ đợi kết quả.

Hào quang tản đi, tình cảnh trên lôi đài lại hiện ra trước mặt mọi người, sau đó tất cả mọi người lập tức ngây dại.

Trên lôi đài, Diệp Tinh đứng ở trong hư không, mà thân thể Khôn Lôi trưởng lão chật vật rơi xuống mặt đất, khóe miệng của ông ta thậm chí còn phun ra từng ngụm máu tươi, cả người nhìn qua cực kỳ chật vật.

\- Khôn Lôi trưởng lão thua?

"Diệp Tinh cách Khôn Lôi một đại cảnh giới, ba tiểu cảnh giới mà lại giành được chiến thắng cuối cùng?"

"Kỳ tích!"

Mọi người vô cùng khiếp sợ nhìn tình cảnh trên đài. Trận chiến này cuối cùng lại là Diệp Tinh thắng.

"Thầy!" Trong đám người, Kim Vũ nhanh chóng lao ra, đi tới bên cạnh Khôn Lôi.

"Ta thua rồi." Khôn Lôi nhìn về phía Diệp Tinh trong hư không, lại nhìn về phía Kim Vũ, lắc đầu nói: "Kim Vũ, Diệp Tinh không phải người ngươi có thể đuổi kịp, nếu như ngươi có thể đuổi kịp bóng lưng Diệp Tinh, thành tựu cả đời này của ngươi cũng sẽ không giới hạn."

"Con biết thưa thầy." Kim Vũ nắm tay, ngẩng đầu nhìn thanh niên trong hư không.

Thanh niên kia giống như mặt trời chói mắt, anh ta đã không còn ý đuổi theo trong lòng nữa rồi.

\- Oa, Diệp Tinh thật sự đánh bại lão già xấu xa kia rồi? Nguyên Lệ Văn hơi giật mình.

Tuy rằng cô hy vọng Diệp Tinh có thể giáo huấn Khôn Lôi một chút, nhưng kết quả lại thật sự như vậy, cô ngược lại cảm giác có chút không chân thật.

Dù sao cảnh giới giữa Diệp Tinh và Khôn Lôi chênh lệch rất lớn.

Cho dù cô không thích tu luyện,nhưng cũng biết hư không cảnh đỉnh phong cùng chân linh cảnh đỉnh phong chênh lệch lớn cỡ nào!

\- Khôn Lôi trưởng lão lại bại, thực lực của ta tương đương ông ta, nếu như ta cũng đi lên thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Tinh!

Bên cạnh Nguyên Lệ Văn chính là Khảm Nguyên cùng Tử Thược, lúc này Khảm Nguyên trầm giọng nói với Tử Thược.

Tử Thược lắc đầu, trong lòng càng hối hận.

\- Diệp Tinh! Trong hư không, bóng dáng đám người Mặc Uyên vừa động liền đi tới bên cạnh Diệp Tinh.

\- Ha ha, trận chiến này thật đặc sắc! Nguyên Lam mỉm cười nói.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng cũng mang theo một tia kinh dung, Diệp Tinh biểu hiện ra thực lực quá mạnh!

Hư không cảnh đỉnh phong lại dễ dàng đánh bại chân linh cảnh đỉnh phong, đây quả thực chính là kỳ tích!

Ông ta rõ ràng nhìn ra Diệp Tinh còn chưa dùng toàn lực.

Hiện tại Nguyên Lam hoàn toàn biết hàm nghĩa đại biểu thiên phú của Diệp Tinh rồi!

Nếu là một thiên tài hao phí hơn 10 nghìn năm, hoặc mấy trăm nghìn năm đạt tới bước này coi như là bình thường, thế nhưng Diệp Tinh đến bây giờ mới tu luyện có bao nhiêu năm?

Chưa đầy 100 năm!

Chỉ trong vài thập kỷ ngắn ngủi đã đạt đến bước này!

Chân linh cảnh đỉnh phong qua đi,chính là cường giả bất tử cảnh cường đại!

Diệp Tinh mỉm cười, nhìn Khôn Lôi chật vật phía dưới.

"Khôn Lôi này cũng không phải lĩnh ngộ rất sâu đối với đạo tắc hắc ám, có lẽ tương đương với lĩnh ngộ đạo tắc không gian của mình, thậm chí còn không bằng, cho nên không phải là đối thủ của mình!”

Trên thực tế, đại bộ phận cường giả chân linh cảnh đối với lĩnh ngộ đạo tắc cũng không sâu sắc, dù sao chạm tới đạo chi tâm liền có thể đột phá đến chân linh cảnh, dựa vào tài nguyên có thể đạt tới chân linh cảnh đỉnh phong.

Mà giai đoạn lĩnh ngộ đạo chi tâm rất khó.

Cho dù lấy thiên phú cường đại như Diệp Tinh, có được đạo mạch không gian, còn được cường giả bất tử cảnh, chúa tể thế giới chỉ điểm cũng thỉnh thoảng gặp phải khó khăn, càng không cần nói chân linh cảnh trong Thiên Lan giới này.

Nếu thật sự có thiên phú, có lẽ đã sớm được thu nạp vào trong thế lực lớn rồi.

Cho nên chỉ cần dùng lá bài tẩy cũng có thể đánh bại Khôn Lôi. Hắn thậm chí cũng chưa có hoàn toàn bộc phát hết thực lực đâu, đại khái chỉ bộc phát ra tám phần mà thôi.

"Diệp Tinh đại nhân, ta thua." Khôn Lôi đứng lên, lau máu tươi trên khóe miệng nói.

Mọi người đang nhìn, Khôn Lôi trưởng lão cường đại của bọn họ vô cùng chật vật, mà trên người thanh niên trong hư không kia không có bất kỳ vết thương gì, vô cùng chói mắt.

Cường giả hư không cảnh cường đại nhất gia tộc bọn họ không có bất kỳ tính so sánh nào với Diệp Tinh,

\- Khôn Lôi trưởng lão, nếu đã chiến đấu rồi, vậy tôi có thể tiến vào dược viên chưa? Diệp Tinh mỉm cười nói.
Chương 692 Thăm dò

Diệp Tinh nhìn thoáng qua dược viên, sâu trong đáy mắt có một tia chờ mong, mục đích lần này tới nơi này của hắn chính là Tức Nhưỡng trong dược viên.

"Có thể." Khôn Lôi trưởng lão nhìn Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Nhưng các loại dược thảo, linh quả được trồng trong này ngài không thể hái."

Những thứ dược thảo, linh quả này đều là gia tộc Nguyên Lam thiên tân vạn khổ lấy được, nếu là Diệp Tinh đi vào quét sạch, bọn họ khóc cũng không kịp.

Huống chi bên trong còn có quả Thiên Tĩnh, cho nên phải nói rõ ràng trước.

Nếu không khi Diệp Tinh hái hết rồi bọn họ còn có thể đòi lại được sao? Cõ lẽ mối quan hệ gia tộc Nguyên Lam thật vất vả mới thành lập được với Diệp Tinh trong nháy mắt liền chấm dứt!

Nghe vậy, Diệp Tinh gật đầu.

Những người khác có lẽ vô cùng khát vọng đối với những loại dược thảo, linh quả này, thế nhưng đối với hắn mà nói lại không có gì hấp dẫn.

Nguyên Lam nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Tuy rằng khu vực trồng trọt không thể động vào, nhưng những nơi khác cũng có thể xuất hiện một vài linh quả, dược thảo đặc thù, thậm chí những bảo vật khác, nếu đại nhân ở trong đó lấy được, vậy hoàn toàn thuộc về đại nhân."

Nguyên Lam vẫn rất là nhiệt tình.

Trên thực tế, không gian dược viên này rất lớn, cũng có rất nhiều cường giả cảm thấy hứng thú đối với không gian đặc thù này, thường đến đây thăm dò một chút, nếu như tìm được bảo vật cũng trực tiếp thuộc về những người đó, điều này khiến cho một vài cường giả càng có hứng thú thăm dò.

Trên thực tế, nơi này mỗi một đoạn thời gian Khôn Lôi đều sẽ điều tra một lần, xác suất thật sự phát hiện bảo vật quá thấp.

"Ồ? Vậy tôi cũng phải tìm kiếm thật kỹ." Nghe Nguyên Lam nói như vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ nụ cười.

\- Diệp Tinh đại nhân chuẩn bị tiến vào không gian dược viên tìm kiếm bảo vật sao?

\- Bảo vật này nào có thể dễ dàng lấy được như vậy?

\- Trước kia cũng có đại nhân vật tới nơi này thăm dò, có lẽ đều cho rằng mình là người may mắn.

Mọi người nhịn không được nghị luận.

Trong tầm mắt bọn họ, đám người Diệp Tinh một lần nữa trở lại cung điện.

\- Mở dược viên ra! Khôn Lôi trưởng lão vung tay phải lên.

"Ầm ầm!"

Bên trong cung điện, một khe nứt giống như cánh cửa chậm rãi mở ra. Một khu vực thật lớn xuất hiện trước mắt, toàn bộ khu vực khắp nơi đều có dược thảo, linh quả sinh trưởng; dược thảo, linh quả ngoại giới vô cùng trân quý cũng có thể tùy ý thấy được.

"Diệp Tinh đại nhân, mời đi vào đi, thăm dò xong có thể đi ra." Khôn Lôi nói thẳng.

\- Ha ha, Diệp Tinh, ta chúc ngài có thu hoạch ở trong phiến không gian này! Nguyên Lam cười to nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh cười nói: "Nếu thật sự phát hiện bảo vật gì đó chỉ hy vọng gia chủ Nguyên Lam không đau lòng."

Sau đó Diệp Tinh cũng không nhiều lời nữa, hắn nhìn khe nứt, gật gật đầu với đám người Lâm Tiểu Ngư, Mặc Uyên bên cạnh, sau đó trực tiếp tiến vào trong đó.

\- Linh lực thật nồng đậm!

Vừa tiến vào không gian dược viên, linh lực khổng lồ liền nhào tới, từng gốc dược thảo, linh quả trước mắt chớp động lưu quang, nhìn qua rất là hấp dẫn người khác.

\- Tức Nhưỡng, quả nhiên là Tức Nhưỡng!

Diệp Tinh nhìn về phía khu vực gần cây Thiên Tĩnh, linh lực của hắn tiếp xúc với thổ nhưỡng nơi đó, nhất thời cảm ứng được linh lực nồng đậm trong đó!

Ánh mắt Diệp Tinh nóng rực, những thổ nhưỡng này rất nhiều, so với Tức Nhưỡng trên người hắn còn nhiều hơn.

"Ba mét khối! Những Tức Nhưỡng này ít nhất có ba mét khối!"

Hiện tại tổng cộng Tức Nhưỡng trên người hắn còn chưa được một mét khối.

"Đáng tiếc không thể động vào nơi này." Diệp Tinh thầm than trong lòng.

Hắn có thể phát hiện những thổ nhưỡng này ẩn chứa linh lực, đám người Nguyên Lam, Khôn Lôi nhất định cũng có thể phát hiện, bọn họ có thể không biết cái tên Tức Nhưỡng này, thế nhưng khẳng định biết thổ nhưỡng này vô cùng trân quý, bằng không cũng sẽ không tập trung ở chỗ cây Thiên Tĩnh này.

Diệp Tinh vô cùng khát vọng trong lòng, hận không thể thu lại toàn bộ Tức Nhưỡng ở nơi này.

Có nhiều Tức Nhưỡng, tốc độ sinh trưởng của Canh Kim Trúc khẳng định sẽ nhanh hơn một chút.

"Trước tiên cẩn thận tìm kiếm ở phiến không gian này một chút, có thể phát hiện Tức Nhưỡng tốt hơn, nếu mà không thể phát hiện thì có thể xem xét có thể mua lại những Tức Nhưỡng này hay không." Diệp Tinh âm thầm nói.

Cho dù tốn một ít chi phí, nhưng có thể đạt được những Tức Nhưỡng này cũng là rất đáng giá.

“Đi !”

......

Thời gian kế tiếp Diệp Tinh không ngừng tìm kiếm ở phiến không gian này, trong nháy mắt đã trôi qua ba giờ.

"Phiến không gian này thật đúng là lớn." Diệp Tinh cảm thán.

Hiện tại thực lực của hắn cường đại cỡ nào? Tốc độ tìm kiếm vô cùng nhanh, ba giờ cũng đủ để thăm dò cả một khu vực rộng lớn.

\- Nhưng mà, đến bây giờ còn chưa có thu hoạch gì! Diệp Tinh lắc đầu.

Hắn hiện tại không tìm được bất kỳ Tức Nhưỡng nào khác.

"Cũng đúng, nếu biết trong phiến không gian này có Tức Nhưỡng tồn tại, Nguyên Lam không có khả năng không tìm kiếm cẩn thận như vậy, bọn họ nắm giữ phiến dược viên không gian này lâu như vậy, có lẽ mỗi một tấc đất đều đã dò xét qua đúng chứ?" Diệp Tinh thầm nghĩ.

Nếu là hắn có được phiến không gian này, nhất định cũng sẽ cẩn thận dò xét.

Ngẩng đầu nhìn về phía không gian, cảm giác cả không gian thoạt nhìn đều xám xịt.

"Hử?" Bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ.

Đất đai ở một chỗ nứt ra một ít, sau đó một ít chồi non xuất hiện.

"Có linh thảo mới xuất hiện sao?" Diệp Tinh khẽ động trong lòng.

Trong không gian dược viên sẽ trực tiếp xuất hiện một phần dược thảo, linh quả, không cần có hạt giống cũng có thể trực tiếp sinh trưởng ra, thậm chí cây Thiên Tĩnh cũng là được phát hiện ở chỗ không gian này.

"Phiến không gian này thật đúng là kỳ dị." Diệp Tinh âm thầm thán phục.

Thực tế, trong vũ trụ quả thật có rất nhiều nơi đột nhiên có bảo vật sinh ra, nhưng những nơi đó cũng không cố định, rất khó xác định vị trí cụ thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK