Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1201 Bảo vệ 1

Hư không run rẩy, một khe nứt thật lớn xuất hiện, toàn bộ không gian bảo vật trong nháy mắt sụp đổ, khí lưu hỗn độn giống như nước lũ, điên cuồng trút xuống.

\- Đạo hỏa này có tác dụng trên thương Huyết Nguyên, uy năng của thương Huyết Nguyên càng mạnh hơn! Diệp Tinh kích động trong lòng.

\- Hiện tại dao động của thương Huyết Nguyên cũng không thua gì áo giáp Tinh Thần chứ?

Áo giáp Tinh Thần, đây chính là bảo vật tiếp cận thần khí!

Thần khí, chỉ có Thánh Hoàng Vũ Trụ mới có thể thúc giục hoàn toàn, là bảo vật mà Thánh Hoàng Vũ Trụ đều vô cùng khát vọng lấy được!

Diệp Tinh mừng rỡ trong lòng, tuy rằng không phải là bảo vật binh khí như trong tưởng tượng, nhưng ngọn lửa màu vàng này còn tốt hơn so với binh khí, không chỉ có thể dung nhập vào thân thể, mà còn có thể dung nhập vào binh khí.

"Hơn nữa, ngọn lửa này nói không chừng chính là Kim Thứ Diễm."

Diệp Tinh chờ mong, vũ trụ sinh ra 36 loại đạo hỏa, cho dù là một loại uy năng yếu nhất bộc phát toàn bộ ra cũng đều có thể đạt tới cấp độ Thánh Hoàng Vũ Trụ! Mạnh mẽ như thế nào?

\- Đi thôi!

Diệp Tinh không có thu hồi ngọn lửa màu vàng, mà để cho nó ở bên trong thương Huyết Nguyên, mà thân ảnh hắn xẹt qua, rời khỏi không gian bảo vật.

Xoẹt...

Dao động hiện lên, vết nứt không gian bảo vật lại bắt đầu nhanh chóng khép lại, trong thời gian ngắn khôi phục như bình thường.

Xung quanh lại yên tĩnh, dường như không có gì xảy ra.

"Có thương Huyết Nguyên phiên bản tăng cường, thực lực của mình sẽ càng mạnh hơn, cho dù không bằng đại đạo chi chủ cấp hai thì cũng cường đại hơn rất nhiều so với đại đạo chi chủ cấp một bình thường."

Ngẩng đầu nhìn về phía hư không, khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười.

Thương Huyết Nguyên, áo giáp Tinh Thần, hai kiện bảo vật tiếp cận thần khí, thực lực của hắn có thể tưởng tượng được mạnh như thế nào!

Phải biết rằng, rất nhiều đại đạo chi chủ ngay cả một bảo vật cấp độ đại đạo chi chủ cũng không có.

Không ở chỗ này lâu, sau khi lấy ra ngọn lửa mà Thánh Tôn Mạt Viêm để lại, Diệp Tinh trực tiếp rời khỏi vực Lăng Hàn, một lần nữa trở lại trái đất.

Bên trong biệt thự Diệp gia, lúc này rậm rạp chằng chịt toàn bộ đều là người, trong mắt bọn họ tràn đầy kích động, sùng bái nhìn ảo ảnh phía trên.

\- Bái kiến gia chủ!

Tất cả mọi người quỳ xuống, vô cùng cung kính nói.

"Ha ha, đứng lên đi." Diệp Tinh cười nói.

Hắn nhìn đông đảo người phía dưới, trong mắt lại tràn đầy vẻ kỳ dị.

Những người này đều là hậu nhân của hắn và Lâm Tiểu Ngư, ngắn ngủi không tới ngàn năm, số lượng thành viên Diệp gia bọn họ đã đạt tới một con số kinh người.

Đi tới nơi này chỉ có đại biểu tương đối kiệt xuất của Diệp gia, số lượng cũng đạt tới hơn một ngàn người.

\- Vâng, gia chủ! Tất cả mọi người cung kính nói.

Bọn họ nhìn Diệp Tinh, trong lòng kích động.

"Đây là gia chủ sao? Trông rất trẻ. " Đây là lần đầu tiên tôi chân chính nhìn thấy gia chủ."

"Tôi cũng vậy."

“Bình thường gia chủ đều lang bạt ở bên ngoài, hiện tại trong ba ngàn vị diện đại thế giới Hạo Nguyên, thực lực gia chủ chúng ta nằm trong top 3!”

Người tiến lên nhìn Diệp Tinh trong mắt tràn đầy sùng bái. Diệp gia bọn họ phát triển còn chưa tới ngàn năm, nhưng đã bắt đầu trải rộng rất nhiều trên tinh hệ Thiên Lan giới, hơn nữa hiện tại còn đang nhanh chóng mở rộng thêm!

Thực lực bọn họ tách ra còn nhỏ yếu, kém xa thế lực các tinh hệ khác, nhưng không có ai dám ức hiếp bọn họ, thậm chí ba vị bất tử phủ chủ Nguyên Lam, Kim Hồn của Thiên Lan giới chủ động cung cấp đủ loại tiện nghi cho trái đất bọn họ.

Tất cả đều là bởi vì có gia chủ của bọn họ!

Mỗi một người Diệp gia đều là vô cùng sùng bái đối với Diệp Tinh, nhất là ở bên ngoài cảm nhận được chỗ tốt, loại sùng bái này càng là xâm nhập vào trong xương cốt!

"Không thể tưởng tượng được Diệp gia chúng ta đã có quy mô lớn như vậy rồi." Diệp Tinh không nhịn được cảm thán nói.

"Ha ha, ba, thời gian đã qua mấy trăm năm, một đời sinh sôi nảy nở một đời, số lượng người Diệp gia chúng ta chỉ có thể càng ngày càng nhiều."

Diệp Lân cười nói, "Hiện tại đại bản doanh của Diệp gia chúng ta ở Ngân Hà, nhưng cũng đang không ngừng mở rộng trên rất nhiều tinh hệ chung quanh."

Lãnh thổ Nhân tộc vô cùng khổng lồ, chỉ riêng Thiên Lan giới đã lớn đến khó có thể tưởng tượng nổi, thời gian còn ngắn, số lượng người Diệp gia không nhiều lắm, không có khả năng mở rộng không hạn chế.

"Về phần người trái đất bây giờ đã mở rộng đến các vị diện khác dưới đại thế giới Hạo Nguyên rồi." Diệp Lân tiếp tục nói.

Toàn bộ mấy tỷ người trên trái đất, dưới sự sinh sôi nảy nở điên cuồng gần ngàn năm, số lượng sẽ đạt tới trình độ nào?

Nghe vậy, Diệp Tinh hỏi: "Có gặp phải tình huống người Diệp gia cùng người trái đất bị ức hiếp không?"

"Không có thưa ba." Diệp Lân trực tiếp lắc đầu, nói: "Trước kia còn có các ít va chạm nhỏ, chỉ là theo trận chiến dãy núi Hoang Trụ bộc phát ra, tin tức ba chính là Kiếm Ngân truyền ra, tất cả thế lực trên cơ bản đều thu liễm lại."

Cậu nhìn ba mình, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
Chương 1202 Bảo vệ 2

Lúc trước có một vài thế lực bất tử cảnh có chút mâu thuẫn với người trái đất, thế nhưng theo tin tức Diệp Tinh chính là Kiếm Ngân truyền ra, những gia tộc bất tử cảnh này nhanh chóng đưa lên lễ bồi thường vô cùng phong phú.

Đương nhiên, những chuyện này cũng không cần Diệp Tinh xử lý, về phần tin tức Diệp Tinh tiến vào đại điện đạo chủ cũng bí ẩn truyền ra, chỉ là rất nhiều cường giả không tin mà thôi.

Nhưng chỉ riêng Kiếm Ngân cũng đã làm cho bọn họ hoàn toàn thu liễm lại.

"Ba, bây giờ ba đã trở thành thủ lĩnh được tất cả người trái đất công nhận, là chỗ dựa lớn nhất để họ đi lại vũ trụ." Diệp Lân cười nói: "Trái đất đã trở thành thánh tinh của tất cả người trái đất rồi."

Diệp Tinh mỉm cười, nhìn người Diệp gia lộ ra vẻ kích động, sùng bái nhìn người Diệp gia của hắn, trong lòng không hiểu sao lại cảm khái.

Lúc trước vừa mới đi ra khỏi trái đất, hắn còn lo lắng trái đất bị công kích, khi đó hắn vô cùng cẩn thận, chứ đừng nói chi là mang theo người trái đất đi tới vũ trụ.

Chỉ là tình huống hiện tại đã hoàn toàn thay đổi, cho dù người trái đất có nhỏ yếu hơn nữa thì các thế lực khác cũng không dám trêu chọc.

"Đối với ba mà nói, lúc trước mục tiêu nỗ lực của ba chính là hy vọng gia đình ta, hy vọng người trái đất có thể đi lại trong vũ trụ mà không còn bất kỳ lo lắng gì nữa, hiện tại xem ra, trên cơ bản đã làm được rồi." Diệp Tinh nở nụ cười.

Gia đình, trái đất, đây là những nơi hắn cần phải bảo vệ.

Lúc trước là thanh niên non nớt, tuổi còn nhỏ lại yếu, vừa mới đi tới Ngân Hà luôn phải cẩn thận đi lại, hiện tại thanh niên kia đã có thể chống đỡ một mảnh trời vì trái đất rồi.

......

Sâu trong biệt thự Diệp gia, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng.

Đạo tắc vận mệnh trên người hắn lưu chuyển, từng cỗ dao động của đạo tắc vận mệnh bị hắn cảm ứng được.

Có được đạo tắc vận mệnh sánh ngang với thiên phú Thao Liệt, tốc độ lĩnh ngộ của Diệp Tinh nhanh như thế nào? Đạo tắc vận mệnh của của hắn đang tiến bộ nhanh chóng.

"Hử?" Chờ đến một giờ, Diệp Tinh bỗng nhiên đứng dậy.

Hắn đi thẳng ra khỏi biệt thự.

"Làm sao vậy, Diệp Tinh?" Lâm Tiểu Ngư nhìn thấy Diệp Tinh đi ra, nghi ngờ hỏi.

Diệp Tinh mới bế quan không có mấy ngày.

"Tốc độ tiến bộ của đạo tắc vận mệnh vẫn chậm một chút." Diệp Tinh lắc đầu nói.

Với tốc độ tiến bộ của hắn bây giờ, hoàn toàn có hy vọng trong vòng 10 ngàn năm có thể đạt tới chân linh cảnh cực hạn, đến lúc đó đi đến nơi Thánh Tôn Mạt Viêm để lại truyền thừa đạo tắc vận mệnh tiếp nhận truyền thừa, vận mệnh đạo tắc sẽ có hy vọng trực tiếp đột phá.

Tốc độ lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh của hắn bây giờ quá thấp, hiển nhiên không thích hợp đi tới nơi Thánh Tôn Mạt Viêm để lại lệnh bài truyền thừa vận mệnh, cũng không có khả năng để cho nơi truyền thừa trở thành chỗ đạo tắc vận mệnh của mình tiến bộ, chờ tiếp cận cực hạn lại đi nói không chừng có thể nhất cử đột phá, đây là cơ hội lớn nhất!

Diệp Tinh có phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, đạo tắc tử vong đột phá là rất dễ dàng, cho nên lúc trước mới thoải mái như vậy.

Nhưng những đạo tắc khác của hắn lại không có, độ khó đột phá đến bất tử cảnh ít nhất tăng lên mấy chục lần, cho nên, Diệp Tinh muốn bắt lấy cơ hội đến nơi truyền thừa!

Trên thực tế, dùng thiên phú của hắn mấy ngàn năm đạt tới chân linh cảnh cực hạn vẫn là rất dễ dàng, thế nhưng Diệp Tinh vẫn cảm thấy khoảng thời gian này quá dài.

“Con của chúng ta còn đang ở chỗ quả âm dương Huyền Minh, anh phải nhanh chóng nắm giữ đạo tắc vận mệnh, như vậy mới có thể suy luận đến chỗ đó!” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Đạo tắc vận mệnh suy luận rất khó, nhưng đó là con của hắn, có quan hệ máu mủ với hắn, chỉ cần hắn hoàn toàn nắm giữ đạo tắc vận mệnh là hoàn toàn có thể suy luận ra tung tích con của mình!

"Cho nên, anh muốn tìm nơi giúp đạo tắc vận mệnh của anh được lĩnh ngộ nhanh hơn!" Diệp Tinh hít sâu một hơi.

Hắn trực tiếp nhấp vào đồng hồ.

Xoẹt...

Một giây sau, hư không trước mắt trong nháy mắt chuyển hóa, sau đó Diệp Tinh xuất hiện trong một mảnh không gian kỳ dị, ở trước mặt hắn, Thánh Tôn Thời Không đang đứng thẳng.

"Sư phụ." Diệp Tinh cung kính nói.

“Diệp Tinh, tìm ta có chuyện gì?” Thánh Tôn Thời Không hỏi.

Diệp Tinh không dám giấu diếm, vội vàng nói: "Sư phụ, đệ tử muốn đạo tắc vận mệnh tiến bộ nhanh hơn, không biết có chỗ nào có thể làm được không?"

Luận cơ duyên chi địa, Thánh Tôn Thời Không khẳng định biết nhiều hơn so với hắn.

“Đạo tắc vận mệnh tiến bộ nhanh chóng?” Nghe vậy, Thánh Tôn Thời Không hơi cau mày.

Trên con đường tu luyện, rất kiêng kị nóng lòng cầu thành, Thao Liệt kia lúc trước chính là quá mức sốt ruột đột phá đến cảnh giới đại đạo chi chủ cho nên kết quả xảy ra ngoài ý muốn, vẫn bị vây khốn trong bình cảnh cho đến bây giờ.

Nói đùa, Kiếm Ngân có thể dễ dàng miểu sát cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, ba ngàn vị diện đại thế giới Hạo Nguyên ai có thể ngăn cản được? Bọn họ nịnh bợ Diệp Tinh còn chưa kịp, làm sao có thể dám trêu chọc?
Chương 1203 Lại đến phủ đệ của Ba Quân

Thánh Tôn Thời Không rất coi trọng Diệp Tinh, hiển nhiên không hy vọng Diệp Tinh cũng như thế.

Chỉ là hơi suy nghĩ một chút, Thánh Tôn Thời Không hỏi: "Ngươi là vì con của mình sao?"

Diệp Tinh còn có một đứa con hiện tại ở chỗ quả âm dương Huyền Minh, chuyện này ông ta biết.

"Đúng vậy sư phụ." Diệp Tinh cung kính nói.

Thánh Tôn Thời Không nhìn Diệp Tinh thầm than trong lòng, ông ta biết tính cách của Diệp Tinh, đệ tử này của ông coi trọng nhất là người thân.

Trầm tư một hồi, Thánh Tôn Thời Không nói: "Ta quả thật biết có một chỗ rất có lợi đối với ngươi, nơi đó tên là dòng sông vận mệnh ."

“Dòng sông vận mệnh?” Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ.

Nơi Thánh Tôn Thời Không nói khẳng định không kém bất kì nơi nào khác.

"Nếu là nói về nơi lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh tốt nhất thì dòng sông vận mệnh này là lựa chọn đầu tiên." Thánh Tôn Thời Không nói.

"Hiệu quả còn tốt hơn so với tháp đại đạo Tam Thiên của Nhân tộc chúng ta. Chỉ là nếu muốn lĩnh ngộ còn cần phải xem chính bản thân mình.”

“Tháp đại đạo Tam Thiên cũng có đạo tắc vận mệnh, thế nhưng sau khi dừng lại một đoạn thời gian ở bên trong đó, lĩnh ngộ đạo tắc sẽ càng ngày càng khó khăn.

"Xem chính bản thân mình là sao ạ?" Diệp Tinh nhìn Thánh Tôn Thời Không, trong mắt có nghi vấn.

Thánh Tôn Thời Không gật đầu nói: "Trong dòng sông vận mệnh, có bốn loại lệnh bài màu trắng, đen, vàng, tím, tương ứng với khoảng cách cách trung tâm khu vực dòng sông vận mệnh, khoảng cách càng gần, hiệu quả lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh càng tốt. Nói cách khác, cường giả đạt được lệnh bài màu tím ở trong đó có thể đạt được chỗ tốt lớn nhất.”

Nghe vậy, Diệp Tinh không nhịn được hỏi: "Sư phụ, vậy như thế nào mới có thể lấy được lệnh bài?"

Ngay cả Thánh Tôn Thời Không cũng cho rằng trong dòng sông vận mệnh là nơi thích hợp nhất để lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh, có thể thấy được nơi đó tuyệt đối không đơn giản.

"Thiên phú."

Thánh Tôn Thời Không nhìn đệ tử của mình, tiếp tục nói: "Vừa mới đi tới khu vực dòng sông vận mệnh, chỉ cần ý thức tiếp xúc, chiếm được sự tán thành của dòng sông vận mệnh liền có thể đạt được một tấm lệnh bài. Mà lệnh bài màu trắng là thấp nhất, mặc dù như thế nhưng tấm lệnh bài này cũng tương ứng với thiên phú đạo tắc vận mệnh rất mạnh, đạt được lệnh bài, không ai không phải là thiên tài đạo tắc vận mệnh cường đại, thậm chí có một ít cường giả ở đạo tắc vận mệnh cực hạn dựa vào dòng sông vận mệnh mà đột phá đến bước cuối cùng.

\- Dựa vào dòng sông vận mệnh đột phá? Nghe vậy, ánh mắt Diệp Tinh nhất thời sáng lên.

Rất nhiều nơi truyền thừa cũng không có tác dụng gì đối với việc đột phá bình cảnh, cái này cần chính mình ngộ ra, mà dòng sông vận mệnh lại có thể trợ giúp người khác đột phá!

"Đương nhiên, muốn dựa vào dòng sông vận mệnh đột phá cũng không phải một ngày hai ngày, cũng chỉ có một bộ phận nhỏ mới có thể thành công mà thôi." Thánh Tôn Thời Không nói.

Diệp Tinh gật đầu, hưng phấn trong lòng giảm xuống một chút.

Nhưng mà ngẫm lại cũng rất bình thường, nếu đại bộ phận cường giả đều có thể đột phá thì có lẽ tất cả mọi người đều đi tới nơi đó.

Thánh Tôn Thời Không nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra một tia thận trọng hiếm thấy: "Diệp Tinh, nơi đó mặc dù rất thích hợp lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh , nhưng người của các đại tộc quần cũng đều ở đó. Chân linh cảnh, bất tử cảnh, thậm chí thỉnh thoảng có thể gặp được đại đạo chi chủ."

“Chiếm được sự tán thành của dòng sông vận mệnh, chiếm được lệnh bài, các cường giả khác không cách nào ra tay, nhưng những cường giả dị tộc này phát hiện ra thân phận của ngươi, tuyệt đối sẽ tìm đủ loại cơ hội diệt trừ ngươi. Ngươi ở dòng sông vận mệnh tương đương với việc hoàn toàn bại lộ trước mặt bọn họ.

Thánh Tôn Thời Không nói tin tức về dòng sông vận mệnh, trong mắt rõ ràng có một tia thận trọng.

“Bại lộ thân phận sao?” Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh chớp động hào quang.

Hắn nhìn Thánh Tôn Thời Không nói: "Sư phụ, đệ tử sẽ cẩn thận. Hiện tại các đại tộc quần muốn đánh chết đệ tử, nhưng đệ tử cũng không phải dễ dàng bị giết như vậy."

"Ừm, ngươi có chừng mực là được rồi." Thánh Tôn Thời Không gật đầu.

Diệp Tinh có phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, sẽ không thật sự chết đi, thế nhưng ông ta liền lo lắng Diệp Tinh quá mức sơ suất, dù sao thủ đoạn của các đại dị tộc tầng tầng lớp lớp, cần phải cẩn thận là rất quan trọng.

"Ngươi không quá quen thuộc đối với khu vực dòng sông vận mệnh, đạo chủ Ba Quân cũng có thiên phú đạo tắc vận mệnh cường đại, hơn nữa cũng chiếm được lệnh bài màu trắng của dòng sông vận mệnh, ngươi vừa vặn thuận đường đi tới gia tộc Ba Quân, sau đó lại đi tới khu vực dòng sông vận mệnh đi." Nói vài câu, Thánh Tôn Thời Không lại nói.

"Đạo chủ Ba Quân?" trong lòng Diệp Tinh khẽ động, hắn cung kính nói: "Vâng, sư phụ.”

"Được rồi, đi đi, ta chỉ có một câu, tu luyện kiêng kỵ nhất là không thể nóng lòng cầu thành, Thao Liệt kia chính là quá mức khát vọng đột phá đến đạo chủ cảnh cho nên vẫn bị vây khốn ở bình cảnh." Thánh Tôn Thời Không dặn dò.

"Tâm cảnh rất quan trọng đối với tu luyện."

"Đệ tử biết thưa sư phụ." Diệp Tinh gật đầu.

......

Trên trái đất, Diệp Tinh đang đứng lặng lẽ.

"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư không nhịn được gọi.

"Tiểu Ngư, anh lập tức đi khu vực dòng sông vận mệnh, chuyện trong nhà liền giao cho em giải quyết." Diệp Tinh trầm giọng nói.

"Ừm, anh yên tâm đi." Trong mắt Lâm Tiểu Ngư tràn đầy lo lắng, nhưng vẫn gật đầu.

Không lãng phí thời gian, sau khi nói lời tạm biệt với gia đình, Diệp Tinh liền trực tiếp rời khỏi trái đất.

......
Chương 1204 Các trưởng lão kính sợ 1

Vị diện Tân Nguyệt, một vị diện trong đại thế giới Ngọc Mặc.

Cả vị diện Tân Nguyệt không giống như Thiên Lan giới bình thường có đại lượng tinh cầu, mà là một mảnh đại lục vô cùng rộng lớn.

Trên đại lục vị diện Tân Nguyệt, từng thế lực san sát nhau, gia tộc Ba Quân, phủ Huyết Đao, núi Đoạn Liệt, vân vân, tổng hợp thực lực vượt xa các vị diện khác.

Giống như Thiên Lan giới, bởi vì Diệp Tinh mà thực lực cả Thiên Lan giới cũng đã bạo tăng!

\- Đến rồi!

Trước một trận truyền tống, máy phi hành bay ra, sau đó thân ảnh Diệp Tinh xuất hiện.

Gia tộc Ba Quân đứng sừng sững trên đại lục Tân Nguyệt.

Rất nhanh Diệp Tinh đi tới một khu vực, ở chỗ này, một tòa cung điện thật lớn sừng sững.

"Không nghĩ tới hiện tại lại tới nơi này." Diệp Tinh nhìn tình cảnh quen thuộc.

Khi hắn ở chân linh cảnh đã đi tới gia tộc Ba Quân, ở chỗ này hắn đã chiếm được phần ma linh thuật thứ nhất.

\- Không biết ba cây cột khổng lồ kia thế nào rồi?

Ba cây cột khổng lồ quan trọng nhất của gia tộc Ba Quân, bên trong hàm chứa truyền thừa luyện đan.

"Hử?" Xuất hiện ở chỗ này, Diệp Tinh bỗng nhiên nhìn về phía xa xa, trên mặt nhất thời lộ ra một nụ cười.

"Gặp được người quen rồi."

Vụt! Vụt!

Xa xa, mấy bóng người đang nhanh chóng bay tới, cầm đầu là một vị thanh niên, bên cạnh thanh niên là một cô gái, nhìn qua khuôn mặt hai người rõ ràng có chút tương tự nhau.

\- Diệp Tinh đại ca! Thanh niên bay tới trước người Diệp Tinh, trên mặt mang theo vẻ vô cùng kích động, nói: "Diệp Tinh đại ca, thật sự là ngươi a."

"Đã lâu không gặp, Vũ Hoành." Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Diệp Tinh đại nhân." Cô gái bên cạnh cũng hét lên.

Diệp Tinh khẽ gật đầu với cô gái này.

Hai người trước mắt chính là hai chị em Vũ Mạch, Vũ Hoành.

Lúc trước Vũ Hoành còn là một cậu nhóc, hiện tại cũng đã trưởng thành, khuôn mặt cùng khi còn bé có chút khác nhau, nhưng Vũ Mạch cũng không có biến hóa gì, hơi chút suy đoán một chút, Diệp Tinh tự nhiên rất dễ dàng phán đoán ra thân phận của cậu ta.

"Diệp Tinh đại ca, ngươi còn nhớ rõ ta a." Nhìn Diệp Tinh lập tức nhận ra mình, Vũ Hoành rõ ràng rất hưng phấn. Cậu nhìn Diệp Tinh luyên bô lô ba la không ngừng nói, hoàn toàn là một lời nói tựa như mấy trăm năm trước vậy.

Nói một hồi, Vũ Hoành tò mò nói: "Diệp Tinh đại ca, ngươi bây giờ tới nơi này là muốn tiến vào phủ đệ Ba Quân sao?"

"Ừm, có chút việc." Diệp Tinh cười gật đầu nói.

"Vậy ngươi đi theo ta, ta sẽ dẫn ngươi vào.”

Vũ Hoành nghe Diệp Tinh nói như vậy, hưng phấn nói: "Ta hiện tại rất lợi hại, là thiên tài luyện đan được bồi dưỡng trọng điểm trong gia tộc Ba Quân, ngoại trừ trưởng lão trong tộc cùng với tồn tại trên, địa vị của ta là cao nhất."

Diệp Tinh cười cười, Vũ Hoành vẫn giống như trước kia. Đây cũng không phải là cậu ta khoe khoang trước mặt Diệp Tinh, mà là tính cách chính là như thế, thích khoe khoang.

Sau khi nói xong, Vũ Hoành tựa hồ cảm thấy lời nói của mình có chút không ổn, hắn nhìn về phía Diệp Tinh, cười hắc hắc nói: "Đương nhiên, ta khẳng định còn kém Diệp Tinh đại ca ngươi."

Cậu biết, Diệp Tinh chính là thiên tài cường đại nhất Nhân tộc hiện nay, thậm chí tiến vào trong thánh địa thành Thời của Không Nhân tộc, địa vị tuyệt đối không thua gì các trưởng lão gia tộc bọn họ.

Đối với những chuyện khác của Diệp Tinh cậu cũng không quá hiểu rõ, dù sao thực lực của cậu vẫn là quá yếu.

Chuyện của Diệp Tinh cho dù chấn động cả vũ trụ, cũng chỉ là ở trong đám cường giả bất tử cảnh cùng với cường giả bất tử cảnh trở lên mà thôi. Vòng tròn gì tiếp xúc với chuyện gì, theo thực lực Diệp Tinh càng ngày càng mạnh, kẻ yếu trên cơ bản không tiếp xúc được tin tức của hắn.

Bên cạnh, Vũ Mạch cũng là nhìn Diệp Tinh, rõ ràng có một chút câu nệ.

Thiên tài cường đại nhất Nhân tộc, tương lai tất nhiên sẽ trở Thánh Tôn tại bất tử cảnh, điều này làm cho cô vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí ở phủ đệ Ba Quân này, chỉ hy vọng mình cùng em trai có thể sống tốt, đây tuyệt đối là tồn tại không thể trêu chọc.

Vừa nói, mấy người vừa đi về phía xa xa, rất nhanh đi tới trước một tòa phủ đệ thật lớn. Lúc này trước phủ đệ còn có hai thị vệ đang canh giữ.

"Thiếu gia Vũ Hoành." Hai thị vệ nhìn thấy Vũ Hoành, vội vàng cung kính hô.

Bọn họ thấy được Diệp Tinh, đầu tiên là sửng sốt, lập tức trong mắt nhất thời lộ ra vẻ kính sợ.

"Diệp Tinh đại nhân, hoan nghênh ngài đi tới phủ đệ Ba Quân, ta đi thông truyền một chút." Một thị vệ vội vàng nói.

Làm thị vệ gia tộc Ba Quân, bọn họ vẫn có một chút hiểu biết đối với chuyện xảy ra trên người Diệp Tinh.

Hơn nữa, lúc trước trưởng lão gia tộc bọn họ còn đặc biệt phân phó, nếu Diệp Tinh đi tới nơi này, nhất định phải coi như khách nhân tôn quý nhất để đối đãi, yêu cầu gì cũng phải tận lực thỏa mãn.

\- Mộc Tề, ta có thể mang Diệp Tinh đại ca đi vào không? Lúc này Vũ Hoành nhìn thị vệ hỏi.

Tên thị vệ này nhìn Diệp Tinh một cái, nhìn khuôn mặt bình tĩnh kia, tựa hồ chấp nhận lời của Vũ Hoành, liền vội vàng nói: "Đương nhiên có thể."

Nhìn bộ dáng Diệp Tinh dường như cũng chuẩn bị trực tiếp đi vào, ông ta làm sao có thể dám ngăn cản Diệp Tinh?

Vũ Hoành tựa hồ cảm thấy lời nói của mình có tác dụng, nhất thời cảm thấy có mặt mũi, trên mặt tràn đầy tươi cười nói: "Diệp Tinh đại ca, ta dẫn ngươi đi vào nhé."

"Được." Diệp Tinh cười gật đầu.

Mấy người bước vào phủ đệ.

Bên trong cung điện khổng lồ vẫn là tình cảnh quen thuộc trước kia.
Chương 1205 Các trưởng lão kính sợ 2

"Hi hi, Diệp Tinh đại ca, ngươi xem nơi đó chính là nơi luyện đan của ta, ta hiện tại rất lợi hại, có thể luyện chế ra vài loại đan dược trân quý nha." Vũ Hoành tự đắc nói.

"Vũ Hoành." Nghe vậy, Vũ Mạch bỗng nhiên mở miệng, nhìn em trai của mình, hơi cau mày.

"Được rồi, chị, chị đừng nói nữa. Em không có luyện chế ra vài loại đan dược trân quý, chỉ luyện chế ra một loại, được chưa." Nhìn thấy Vũ Mạch, Vũ Hoành nhất thời nói, có chút ủ rũ.

Cậu muốn ở trước mặt Diệp Tinh hảo hảo biểu hiện, thế nhưng chị gái của cậu những thứ khác đều rất bao dung, chỉ mỗi tội ở phương diện luyện đan tuyệt đối không cho phép cậu khoe khoang tý nào.

Chỉ là vẻ ủ rũ trên mặt cậu lại nhanh chóng biến mất, Vũ Hoành nhìn Diệp Tinh cười hi hi nói: "Diệp Tinh đại ca, kỳ thật mấy loại đan dược khác ta cũng sắp luyện chế thành công rồi."

"Vậy chúc mừng cậu nha." Nghe vậy, Diệp Tinh không khỏi mỉm cười.

Trong lòng hắn lại âm thầm nghĩ: "Vũ Hoành hiện tại rõ ràng có thiên phú luyện đan cường đại, là do trong trụ Đan Văn có một đồ văn kỳ dị sao?"

Trong đầu hắn cũng có đồ văn kia, chẳng qua vẫn không có thời gian dành cho luyện đan.

"Hi hi, Diệp Tinh đại ca, tương lai ta nhất định sẽ trở thành đại sư luyện đan cường đại, đến lúc đó ngươi có yêu cầu gì, cứ việc nói một tiếng, ta nhất định làm cho ngươi." Nghe Diệp Tinh nói, Vũ Hoành nhất thời hưng phấn, tự đắc nói.

"Có một phần đan dược có lợi đối với tu luyện, khẳng định có chút trợ giúp đối với Diệp Tinh đại ca ngươi."

Vút! Vút!

Lời vừa dứt, bỗng nhiên xa xa hai đạo dao động hiện lên, sau đó hai thân ảnh xuất hiện ở nơi này.

Hai thân ảnh này một vị là lão giả để râu trắng, nhìn râu được thắt chỉnh tề liền biết lão giả là người vô cùng cổ hủ.

Còn có một người đàn ông trung niên mặt trắng không râu, mặc trường bào màu đen, trên mặt dài có mấy đạo bí văn kỳ bí màu đen.

Nhìn thấy hai người này, Vũ Hoành cùng Vũ Mạch nhất thời cả kinh, vội vàng cung kính nói: "Bái kiến Đại trưởng lão cùng Tam trưởng lão."

Vẻ tự đắc trên mặt Vũ Hoành biến mất, rõ ràng có chút khẩn trương.

Hai người xuất hiện trước mắt đều là thần linh bất tử của gia tộc Ba Quân, nhất là Đại trưởng lão, rất cổ hủ nghiêm túc.

Ông ta yêu cầu rất nghiêm khắc đối với Vũ Hoành, thiên phú luyện đan của Vũ Hoành cường đại, cũng được Đại trưởng lão chú ý nhất, bình thường tuy rằng tài nguyên không hạn chế cung cấp, nhưng cậu khi luyện đan cũng không ít lần bị Đại trưởng lão phê bình.

"Đại trưởng lão làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này? Bình thường không phải đều do Tam trưởng lão chiêu đãi người khác sao?" Nhìn thấy lão giả xuất hiện, Vũ Hoành không khỏi có chút câu nệ, lúc này trong lòng nhịn không được nghĩ đến.

Đại đạo chi chủ vĩ đại trong gia tộc bọn họ hiển nhiên không có khả năng đi ra, cho nên Đại trưởng lão chính là tồn tại cường đại nhất! Chỉ có một ít khách quý đến trong gia tộc thì Đại trưởng lão mới có thể chủ động đi ra chiêu đãi.

Dưới ánh mắt cung kính của bọn họ, trên mặt Đại trưởng lão Hình Hồn cùng Tam trưởng lão Hắc Mặc đều lộ ra vẻ cung kính, nhìn về phía Diệp Tinh hơi cong thân thể nói: "Bái kiến Diệp Tinh đại nhân."

"Diệp Tinh đại nhân?"

Nhìn thấy tình cảnh này, Vũ Mạch, Vũ Hoành lập tức ngây dại.

Phải biết rằng, trưởng lão gia tộc bọn họ đều là thần linh bất tử cường đại, nhất là Đại trưởng lão, thực lực đều xem là như mạnh trong thần linh bất tử, vậy mà hiện tại lại cung kính đối với Diệp Tinh như vậy?

"Làm sao vậy, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Vũ Hoành tràn đầy nghi hoặc, chỉ cảm thấy mình lập tức bị trùng kích thật lớn.

Nhìn hai người trước mắt, Diệp Tinh trực tiếp hỏi: "Gia chủ các ngươi có ở đây không?"

Hắn lại không có gì ngoài ý muốn đối với cung kính của hai người Đại trưởng lão càng làm cho Vũ Mạch, Vũ Hoành càng thêm nghi hoặc.

Mấy trăm năm không gặp, hình như Diệp Tinh mà bọn họ quen biết đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

"Gia chủ lúc trước đang luyện chế một loại đan dược, dựa theo thời gian, hẳn là còn có một giờ nữa là có thể đi ra, phiền Diệp Tinh đại nhân chờ một chút." Đại trưởng lão Hình Hồn vội vàng nói.

Đại trưởng lão Hình Hồn vội vàng nói, ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.

Làm sao mà không sợ hãi cho được?

Lúc trước đánh một trận ở dãy núi Hoang Trụ, Diệp Tinh miểu sát cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, ông ta cũng chỉ là ở bất tử cảnh đỉnh cấp, các trưởng lão gia tộc bọn họ cộng lại còn chưa bằng một đạo công kích của Diệp Tinh.

Đối mặt với loại cường giả khủng bố này, ai có thể không kiêng nể?

Ở phía sau Hình Hồn, Tam trưởng lão Hắc Mặc cũng kính sợ nhìn Diệp Tinh.

"Không nghĩ tới thiên tài lúc trước đi tới nơi này lập tức trở nên mạnh mẽ như vậy." Lúc này trong lòng Hắc Mặc không nhịn được nghĩ.

Trước kia khi Diệp Tinh tới nơi này còn ở hư không cảnh, theo ông ta thấy Diệp Tinh cũng chỉ là một thiên tài cường đại mà thôi. Thiên phú mặc dù mạnh, nhưng trên con đường tu luyện chuyện ngoài ý muốn đều có thể phát sinh, Diệp Tinh ngay cả bất tử cảnh cũng không nhất định đột phá tới, cho nên ông ta căn bản không coi trọng Diệp Tinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK