Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 736 Lệnh bài vận mệnh tới tay

"Ha ha, không nói nữa, hôm nay may mắn là Diệp Tinh, Mặc Uyên các ngươi đã đến, mau mời vào!" Nói vài câu, Lam Nham cười to nói.

Ông ta đi ở phía trước, mang theo đám người Khôn Ly, Diệp Tinh đi vào bên trong phủ đệ.

Đi vào trong, Diệp Tinh lập tức nhìn thấy trong hư không xuất hiện một thác nước thật lớn.

Phía dưới thác nước có một ao nhỏ màu lam. Từng chiếc ghế dài bằng đá đứng sừng sững, phía trên đặt bàn trà, thoạt nhìn tràn ngập hương vị cổ kính.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn ao nhỏ màu lam kia, trong lòng khẽ động: "Không gian Lam Nguyệt?"

Trước khi đến đương nhiên hắn đã tra xét kỹ một ít tin tức về bất tử phủ chủ Lam Nham.

Không gian Lam Nguyệt, là một nơi kỳ dị mà bất tử phủ chủ Lam Nham có được, cung điện này được đặc biệt xây dựng ở trong này, bao bọc không gian Lam Nguyệt ở bên trong.

"Diệp Tinh, Khôn Ly, Mặc Uyên, chúng ta đi vào không gian Lam Nguyệt trò chuyện đi." Lam Nham mỉm cười nói.

Ông ta bước từng bước, trực tiếp tiến vào không gian Lam Nguyệt.

Ông. . .

Những gợn sóng lưu chuyển trong không khí, sau đó lại biến mất không thấy nữa.

"Diệp Tinh, chúng ta cũng đi vào thôi." Mặc Uyên nói.

Xung quanh cũng không có gì nguy hiểm.

Diệp Tinh gật đầu, bước vào vết nứt không gian.

"Hử?" Nhìn Diệp Tinh và Mặc Uyên tiến vào, trong lòng Khôn Ly bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ.

"Không gian Lam Nguyệt này dường như cũng không phải là mở ra vì mình?"

Trước kia anh ta đã đi theo cha mình tới nơi này vài lần, không gian Lam Nguyệt cũng chỉ mở ra một lần, lần này anh ta đến một mình, thế nhưng lại mở ra.

Lúc trước anh ta còn có chút khó hiểu, hiện tại nhìn thấy Diệp Tinh và Mặc Uyên cũng tới đây, trong lòng anh ta lập tức hiểu ra được gì đó.

Nghĩ đến điều này, trong lòng Khôn Ly trở nên khó chịu.

Anh ta là thành viên của gia tộc Hỏa Yểm hùng mạnh, tới nơi này cũng không được coi trọng, nhưng mà Diệp Tinh lại được đối đãi long trọng như vậy, thậm chí trước đó Lam Nham còn tự mình đi ra ngoài nghênh đón.

Có điều, trên mặt anh ta vẫn nở nụ cười như cũ.

"Cảm giác thật kỳ dị." Diệp Tinh tiến vào không gian, cảm nhận dao động một chút.

Không gian Lam Nguyệt hoàn toàn khác biệt với thế giới bên ngoài, linh lực ở nơi này vô cùng nồng đậm, đồng thời mang theo một sự tươi mát kỳ dị, hít một hơi, dường như toàn thân cũng trở nên thoải mái hơn.

Nhìn về phía hư không ở bên ngoài, giống như bị ngăn cách bởi một tầng lá mỏng, có một tia sáng kỳ dị chớp động.

"Diệp Tinh, Khôn Ly, Mặc Uyên, mời các ngươi ngồi." Lam Nham mỉm cười nói.

Ông ta vung tay phải lên, ấm trà trên bàn đá ở trước mặt bay ra, sau đó toàn bộ nước suối màu lam đều tiến vào trong ấm trà.

Rào rào!

Một ngọn lửa xuất hiện, trực tiếp bao vây lấy ấm trà, chỉ một giây sau, liền có một mùi hương kỳ dị bay ra.

Lại vung tay lên, sau đó bốn chén trà xuất hiện, rót đầy nước trà, ba chén trà đi tới trước mặt ba người Diệp Tinh.

Chén trà cổ kính, nước trà bốc lên hơi nóng, làm cho người ta không tự giác sinh ra một loại cảm giác an nhàn.

"Diệp Tinh, Khôn Ly, Mặc Uyên, các ngươi nhấm nháp nước suối Lam Nguyệt một chút đi." Bất tử phủ chủ Lam Nham nâng chén trà trong tay lên, mỉm cười nói.

"Được!" Ba người Diệp Tinh gật đầu, lúc này Diệp Tinh nhìn nước suối Lam Nguyệt này.

Nước suối Lam Nguyệt, một loại bảo vật vô cùng đặc thù, đối với thân thể, linh hồn đều có một ít lợi ích.

Nước suối vào bụng, một mùi thơm ngát nồng đậm truyền đến, tiếp đó Diệp Tinh cảm thấy nước suối nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể, dung nhập vào trong từng tế bào của hắn.

Dường như những tế bào này đều truyền đến từng đợt hoan hô nhảy nhót, những áp lực từ trong tâm hồn của Diệp Tinh giống như lập tức đều biến mất, rất là thoải mái.

Hơn nữa, Diệp Tinh cảm giác hiện tại việc lĩnh ngộ đạo tắc của mình dường như trở nên rất dễ dàng.

"Không hổ là nước suối Lam Nguyệt." Bên cạnh, Mặc Uyên cảm thán nói: "Nếu có thể đổi, cho dù có hao phí điểm thời không, ta cũng muốn đổi một ít."

"Ha ha, nước suối Lam Nguyệt này sinh ra không dễ, cũng không có dư thừa, Mặc Uyên ngươi không cần suy nghĩ." Lam Nham cười nói.

Chỗ sâu trong đáy mắt ông ta có một tia đau lòng, vốn Diệp Tinh, Mặc Uyên đến, còn có thể dư lại một ít nước suối, có điều lại có thêm Khôn Ly, nước suối này liền không còn dư một giọt nào.

Bốn người lẳng lặng nhấm nháp nước trà, một ly vào bụng, Diệp Tinh cảm giác toàn bộ trạng thái của mình hoàn toàn biến hóa, thân thể thoải mái chưa bao giờ có.

"Trách không được rất nhiều người mơ ước nước suối Lam Nguyệt này như vậy, đây hoàn toàn là một sự hưởng thụ tuyệt hảo." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Nước suối Lam Nguyệt vô cùng thích hợp cho người trường kỳ bế quan tu luyện dùng, bất kể mệt mỏi cỡ nào, uống một ly nước trà Lam Nguyệt vào bụng, sẽ đều nhanh chóng khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

Hắn cũng muốn mua một ít.

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh nhìn về phía Lam Nham, mỉm cười nói: "Phủ chủ Lam Nham, lần này đến chủ yếu là vì lệnh bài kia."

"Đạo chủ Lăng Hằng đã nói qua với ta." Nghe vậy, Phủ chủ Lam Nham gật đầu nói.

Ông ta vung tay phải lên, ngay lập tức trong tay liền xuất hiện một tấm lệnh bài kỳ dị màu đen, mặt trên còn hơi tản ra dao động đạo tắc vận mệnh.

"Đây là. . ." Nhìn thấy tấm lệnh bài này, Diệp Tinh còn chưa có phản ứng gì, Khôn Ly ở bên cạnh lại lập tức đứng lên, sắc mặt hơi thay đổi.

Ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào lệnh bài, nhìn vẻ mặt này, rõ ràng trong lòng đã bị chấn động thật lớn.

"Sao vậy? Khôn Ly?" Lam Nham khó hiểu nhìn Khôn Ly, Diệp Tinh, Mặc Uyên cũng khó hiểu nhìn anh ta.

Lệnh bài kia là Lam Nham chuẩn bị đưa cho Diệp Tinh, không ngờ Khôn Ly lại phản ứng lớn như vậy.

"Không có việc gì." Vẻ khiếp sợ trên mặt Khôn Ly biến mất, anh ta thu liễm cảm xúc trong lòng, cười cười nói: "Vừa rồi nhìn thấy Lệnh bài của hiền giả Vận Mệnh này, cảm thấy có chút kinh ngạc."
Chương 737 Ghen tị 1

Nghe vậy, trong mắt Lam Nham lập tức lộ ra một tia khó hiểu, nói: "Ngươi cũng biết đây là Lệnh bài của hiền giả Vận Mệnh?"

Cả nhân tộc cũng chỉ có một ngàn tấm lệnh bài thế này, người có được rất ít, về phần người biết được Lệnh bài của hiền giả Vận Mệnh cũng vô cùng thưa thớt.

Dù sao một ngàn tấm lệnh bài phân bố ở 10 ngàn đại thế giới của nhân tộc, chia đều xuống thì trong 10 đại thế giới mới có một tấm.

"Đương nhiên." Nghe được nghi vấn của Bất tử phủ chủ Lam Nham, Khôn Ly mỉm cười, anh ta nắm chặt tay phải, trong tay cũng xuất hiện một tấm lệnh bài, lệnh bài kia cùng với tấm lệnh bài trong tay Khôn Ly giống nhau như đúc.

Mặt trên điêu khắc bí văn kỳ dị, ngoài ra còn hơi hơi tản ra dao động đạo tắc vận mệnh.

"Lệnh bài Vận Mệnh!" Nhìn thấy lệnh bài, trên mặt Lam Nham, Diệp Tinh, Mặc Uyên đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Lệnh bài Vận Mệnh có một ngàn tấm, ta có được cũng rất bình thường." Khôn Ly mỉm cười nói.

Lam Nham nhìn lệnh bài kia, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Vậy cũng thật sự là khéo."

Ông ta vung tay phải lên, lệnh bài trong tay đi thẳng tới trước mặt Diệp Tinh.

"Lệnh bài Vận Mệnh!"

Nắm lệnh bài này, trên mặt Diệp Tinh lập tức hơi lộ ra vẻ vui sướng.

Có được lệnh bài này là có thể vào lúc hiền giả Vận Mệnh giảng đạo tiến vào không gian đặc thù.

Cho dù không thể ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ hai, thì đạo tắc vận mệnh của hắn nhất định cũng sẽ tiến bộ một mảng lớn, rút ngắn đáng kể thời gian ngưng tụ phân thân đạo tắc thứ hai.

Chỉ cần ngưng tụ ra, đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc vận mệnh của hắn sẽ có thể đồng thời tiến bộ, hỗ trợ lẫn nhau!

Đến lúc đó tốc độ tiến bộ của hắn sẽ nhanh chóng tăng lên một mảng lớn!

"Đa tạ Phủ chủ Lam Nham." Diệp Tinh cầm lệnh bài, lập tức nhìn về phía Phủ chủ Lam Nham cười nói.

"Ha ha, Đạo chủ Lăng Hằng đã đặc biệt dặn dò, đương nhiên lệnh bài Vận Mệnh sẽ thuộc về sở hữu của Diệp Tinh ngươi." Bất tử phủ chủ Lam Nham mỉm cười nói: "Hiện tại lệnh bài này vẫn là vật vô chủ, Diệp Tinh ngươi lưu lại một tia linh hồn ấn ký vào trong đó, đến lúc đó mới có thể tiến vào không gian."

Chỉ có nhân tài lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh mới có thể nhận chủ, sau khi nhận chủ lệnh bài mới có thể thuộc về mình, nếu người khác muốn sử dụng tấm lệnh bài này, trừ phi giết chết Diệp Tinh.

"Được." Diệp Tinh cười gật gật đầu.

Trong mắt của hắn tràn đầy vẻ chờ mong, lập tức một tia đạo tắc vận mệnh và linh hồn ấn ký đồng thời tiến vào bên trong lệnh bài.

Ông. . .

Lệnh bài run rẩy, Diệp Tinh cảm thấy giữa mình và lệnh bài sinh ra một tia liên hệ, dường như nối liền với một mảnh không gian còn chưa mở ra của lệnh bài.

"Không gian kia chính là nơi hiền giả Vận Mệnh giảng đạo sao?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại hắn cảm thấy chỗ kia vẫn là trạng thái đóng cửa, không thể tiến vào.

Nắm chặt tay phải, lệnh bài trong tay trực tiếp bị hắn thu vào bên trong nhẫn không gian.

Trong quá trình này, Khôn Ly vẫn luôn theo dõi, thấy lệnh bài bị Diệp Tinh thu vào, anh ta cười nói: "Diệp Tinh, lệnh bài kia là Đạo chủ Lăng Hằng trực tiếp ban cho ngươi sao?"

Nghe vậy, Diệp Tinh mỉm cười gật đầu nói: "Thầy ưu ái thôi."

"Ha ha, Khôn Ly, Đạo chủ Lăng Hằng vô cùng coi trọng Diệp Tinh, Diệp Tinh lại lĩnh ngộ được đạo tắc vận mệnh, được ban cho lệnh bài cũng thật bình thường." Bất tử Phủ chủ Lam Nham ở bên cạnh cười nói.

Nghe được câu trả lời khẳng định này, nụ cười trên mặt Khôn Ly dường như hơi bị kiềm hãm, lại dường như không có gì thay đổi, anh ta nhìn Diệp Tinh, nhẹ giọng nói: "Diệp Tinh ngươi thật đúng là có phúc."

Cười nói vài câu, sau đó Khôn Ly nhìn về phía Lam Nham, nói: "Phủ chủ Lam Nham, cha lệnh cho ta đưa áo giáp đến ta đã đưa đến rồi, ta còn có một vài việc phải đi trước."

Phủ chủ Lam Nham cũng không giữ lại, ông ta gật gật đầu, nói: "Chuyển lời đến cha của ngươi một tiếng, khi nào rảnh có thể tới nơi này."

"Vâng." Khôn Ly cười gật đầu, ánh mắt của anh ta lại nhìn về phía Diệp Tinh, cười nói: "Diệp Tinh, còn hai tháng nữa hiền giả vận mệnh sẽ bắt đầu giảng đạo, đến lúc đó chúng ta gặp lại ở bên trong không gian."

"Được." Nghe vậy, Diệp Tinh gật gật đầu.

Đến lúc đó hắn và Khôn Ly nhất định sẽ cùng tiến vào không gian.

Sau khi nói xong, Khôn Ly cũng không dừng lại, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Bên trong không gian Lam Nguyệt chỉ còn lại ba người Diệp Tinh.

Nói chuyện với nhau một hồi, Diệp Tinh đứng lên cười nói: "Phủ chủ Lam Nham, tôi cũng nên đi."

Lệnh bài tới tay, đương nhiên hắn không dự định ở lại chỗ này.

"Diệp Tinh, không cần phải đi gấp." Bất tử Phủ chủ Lam Nham lại mở miệng giữ lại, nói: "Phủ của ta đang luyện chế Lam Nguyệt đan, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì còn một tháng là có thể luyện chế thành công, nếu thành công ta có thể đưa cho Diệp Tinh ngươi ba viên."

"Lam Nguyệt đan?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh hơi động.

Lam Nguyệt đan là một loại đan dược vô cùng trân quý, được luyện chế ra dựa trên việc lấy nước suối Lam Nguyệt làm trụ cột, đương nhiên, hiệu quả của Lam Nguyệt đan kém hơn so với nước suối Lam Nguyệt, nhưng mà cũng có một phần năm hiệu quả.

Diệp Tinh quả thật động tâm, loại đan dược này cực kỳ hiếm thấy, cho dù hắn có nhiều điểm thời không cũng đổi không được.

"Không gian hiền giả Vận Mệnh còn hai tháng nữa là mở ra, nếu Diệp Tinh ngươi không có việc gì, hoàn toàn có thể ở ở lại phủ của ta một thời gian ngắn." Lam Nham phủ chủ thấy Diệp Tinh có chút động tâm, tiếp tục nói.
Chương 738 Ghen tị 2

Ngẫm nghĩ một chút, Diệp Tinh mỉm cười, nói: "Vậy tôi đây quấy rầy."

"Ha ha." Thấy Diệp Tinh đồng ý, trong lòng Phủ chủ Lam Nham vô cùng vui sướng.

Tiếp xúc thời gian dài, mới có thể tạo được quan hệ tốt. Diệp Tinh nguyện ý ở lại, quan hệ của ông ta và Diệp Tinh tự nhiên cũng càng tiến thêm một bước.

. . . . . .

Đây là một tòa cung điện thoạt nhìn bình thường, lúc này bên trong cung điện đã có một vị thanh niên yên lặng ngồi xếp bằng.

"Két." Bỗng nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, tiếp đó một tên thị vệ mặc áo giáp kỳ dị đi đến.

"Tình huống thế nào?" Thanh niên nhìn thị vệ áo giáp này, lạnh giọng hỏi.

"Công tử, quả nhiên giống như người nghĩ, Diệp Tinh cũng không có đi ra khỏi phủ đệ Lam Nham." Thị vệ mặc áo giáp nói thẳng.

"Đi ra ngoài!" Nghe vậy, sắc mặt của thanh niên không thay đổi, nhưng mà giọng nói lại trở nên vô cùng lạnh lùng như băng.

"Vâng!" Thị vệ mặc áo giáp nghe vậy, không dám nói thêm cái gì, ngoan ngoãn rời khỏi cửa phòng.

Thanh niên vung tay phải lên.

Ông. . .

Toàn bộ căn phòng bị một tầng lá mỏng bao vây lấy, động tĩnh bên trong không thể truyền ra ngoài.

"Răng rắc!"

Bên trong căn phòng chỉ có một mình người thanh niên, lúc này người thanh niên này lập tức lộ ra vẻ mặt vô cùng dữ tợn, tay phải của anh ta chụp một phát, cái bàn ở trước mặt trực tiếp biến thành bột phấn.

"Không gian Lam Nguyệt mở ra quả nhiên là bởi vì Diệp Tinh!"

Sắc mặt thanh niên vô cùng dữ tợn, nhìn khuôn mặt này lại đúng là Khôn Ly kia. Chỉ là hiện tại rốt cuộc anh ta đã không còn dáng vẻ tao nhã như lúc trước.

"Bất tử Phủ chủ Lam Nham kia thật đúng là thực tế, mình và cha đến phủ đệ của ông ta nhiều lần như vậy, ông ta mới chỉ mở không gian Lam Nguyệt ra một lần. Nhìn dáng vẻ bẩm báo của người đàn ông trung niên lúc trước, rõ ràng là lần đầu tiên Diệp Tinh tới phủ đệ Lam Nham, lần đầu tiên tới liền mở ra!"

Thanh niên cười lạnh.

"Cũng đúng, Diệp Tinh thân là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân tộc, tương lai sẽ dễ dàng trở thành cường giả Bất Tử cảnh cường đại, thậm chí có một tia hi vọng có thể trở thành Đại đạo chi chủ, Lam Nham quả thật là muốn kết giao. Thậm chí Đạo chủ Lăng Hằng cũng trực tiếp đưa lệnh bài vào tay Diệp Tinh."

Lúc này Khôn Ly giống như một con sư tử nổi giận, sắc mặt dữ tợn, trong mắt lộ rõ vẻ ghen tị.

Khôn Ly anh là người của gia tộc Hỏa Yểm cường đại, lão tổ lại ở phía trên đại đạo chi chủ, là tồn tại đứng đầu thế giới! Địa vị như vậy cao đến mức nào chứ?

Nhưng mà Khôn Ly anh cũng không có hưởng thụ được ưu đãi của gia tộc bao nhiêu.

Gia tộc Hỏa Yểm tồn tại lâu đời, thành viên gia tộc vô số kể! Thậm chí còn có phân bộ ở rất nhiều đại thế giới.

Ngoại trừ lão tổ đã vượt qua đại đạo chi chủ, đứng đầu thế giới, gia tộc bọn họ còn có vài vị đại đạo chi chủ, về phần cường giả Bất Tử cảnh lại càng nhiều!

Cha chính là một trong những vị cường giả Bất Tử cảnh trong đó, trên thực tế, cho dù là cha của anh ta cũng không được coi trọng bao nhiêu.

Dù sao cha anh ta không có tư chất trở thành đại đạo chi chủ, hiện tại thực lực trên cơ bản đã ngừng lại.

Lúc này đây trong gia tộc có người có được lệnh bài vận mệnh, anh ta và cha không biết đã phải trả giá bao nhiêu mới lấy được vào tay, quá trình đạt được vô cùng gian khổ.

Nhưng mà Diệp Tinh này chỉ là một vị thiên tài đến từ tinh cầu thất lạc, chỉ bởi vì có được thiên phú cường đại, lần đầu tiên tới phủ đệ Lam Nham liền đã được Phủ chủ Lam Nham chủ động nghênh đón, mở ra không gian Lam Nguyệt, thậm chí không cần cố gắng gì, đã có người đưa lệnh bài vào trong tay của hắn.

Thành viên của ga tộc Hỏa Yểm cường đại như anh ta lại căn bản không được gia tộc để ý, không được Phủ chủ Lam Nham để ý, có được lệnh bài vận mệnh cũng gian nan như thế.

Nghĩ đến sự coi trọng của gia tộc giành cho những đệ tử có thiên phú, trong lòng Khôn Ly lại càng tức giận hơn.

Thiên phú của anh ta bình thường, suốt quá trình tu luyện chưa bao giờ dám lười biếng, nhưng mà dù cố gắng thế nào cũng kém hơn những người có thiên phú.

Bởi vì những trải nghiệm trước kia, nên trong lòng anh ta vẫn luôn cực kỳ có ác cảm với những thiên tài có thiên phú, thậm chí trong nội tâm trở nên có chút vặn vẹo.

"Hô! Hô!"

Hít sâu mấy hơi thở, Khôn Ly phát tiết những cảm xúc tiêu cực trong lòng ra ngoài, vẻ dữ tợn trên mặt chậm rãi biến mất.

"Hừ! Đều nói Diệp Tinh Thiên phú cường đại, tương lai có thể đạt được thành tựu rất lớn. Chỉ là con đường cường giả không phải dễ đi như vậy! Thiên tài tiến vào tam đại Thánh Địa của thành Thời Không đều có thể trở thành cường giả Bất Tử cảnh, nhưng mà vẫn có rất nhiều người không thành công."

Trong lòng Khôn Ly hừ lạnh một tiếng.

Muốn trưởng thành rất khó, cũng không phải dễ dàng như trong tưởng tượng, cũng có vô số thiên tài ngã xuống trên con đường trưởng thành.

Khôn Ly rất chán ghét Diệp Tinh, thậm chí hiện tại còn ước gì hắn ngã xuống.

. . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK