Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1131 Giằng co 1

"Đúng vậy." Bên cạnh là một người tướng mạo dữ tợn giống Xà yêu thú, trên anh ta thân thậm chí trải rộng vảy giáp, ngược lại nhìn tổng thể lại có chút tương tự Huyền Long, nhưng khí thế dao động hai người tản ra lại hoàn toàn khác biệt.

"Nhân loại Kiếm Ngân hai lần nổi danh đều là đạp trên rất nhiều thi thể Yêu Tộc chúng ta mà đi lên." Xà Mạc trầm giọng nói.

Huyền Long nhẹ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng: "Thiên Tộc đoán chừng sẽ đánh giết nhân loại Kiếm ngân, chúng ta tạm thời không cần ra tay, nếu như Thiên Tộc không xuất thủ, trong lúc tranh đoạt bảo vật chúng ta tìm một cơ hội loại bỏ hắn. Hiện tại ta vẫn còn có việc cần hoàn thành."

"Việc khác?" Nghe vậy, Xà Mạc lại là sững sờ.

Không để ý đến Xà Mạc, ánh mắt Huyền Long nhìn về phía Linh tộc, nơi đó cầm đầu là một gốc cây màu tím kỳ dị, mặc dù chỉ là một cái cây, nhưng những cường giả khác nhìn nó ánh mắt tất cả đều tràn đầy e ngại.

Linh tộc Tư Lạc, một trong những cường giả Bất tử cảnh vô địch!

"Tư Lạc." Thanh âm lạnh như băng này vang lên trong tai cái cây màu tím.

"Huyền Long, ngươi có việc gì thế?" Trên cái cây màu tím, một luồng sóng ý thức truyền đến trong tai Huyền Long.

Hai vị cường giả Bất tử cảnh đỉnh cấp lớn nhất truyền âm trò chuyện với nhau.

"Đương nhiên có chuyện, tìm ngươi đối phó một người." Huyền Long lãnh đạm nói.

Nghe vậy, Tư Lạc lại là nghi ngờ nói: "Đối phó với người nào? Với thực lực của Huyền Long ngươi còn phải liên lạc với ta?"

Thực lực của Huyền Long tại Bất tử cảnh cũng là mạnh nhất.

"Nhân Tộc Chiến vẫn!" Huyền Long truyền âm nói.

Nghe được cái tên này, cảm xúc của Tư Lạc rõ ràng đã dậy sóng.

Giai đoạn này, Diệp Tinh đương nhiên là thiên tài mạnh nhất Nhân Tộc, nhưng những người khác cũng không yếu.

Trước khi Diệp Tinh chưa xuất hiện, Chiến Vẫn cũng là thiên tài đệ nhất!

Anh ta tu luyện tới hiện tại còn không đến ba mươi nghìn năm, nhưng đã hoàn toàn nắm giữ hai loại đạo tắc lớn mạnh!

Phải biết rằng, vài vạn năm nắm giữ một loại đạo tắc lớn mạnh cũng đã là tuyệt thế thiên tài rồi.

Hai loại đạo này thì vẫn là đạo tắc ánh sáng và đạo tắc hắc ám, vừa vặn đối ứng với đại đạo quang ám.

Trước Diệp Tinh, Chiến Vẫn được xưng là tuyệt thế thiên tài Nhân Tộc có hi vọng đột phá đến đại đạo chi chủ nhất.

"Nhân Tộc Chiến Vẫn ở đâu? Ta tại sao chưa hề gặp được?" Tư Lạc nghi hoặc hỏi.

Nếu Chiến Vẫn xuất hiện, ông ta khẳng định sẽ chú ý tới.

"Các tộc quần lớn đều muốn đánh giết nhân loại Chiến Vẫn, anh ta đương nhiên đã ngụy trang rồi." Huyền Long truyền âm nói: "Căn cứ vào tin tức ta điều tra, nhân loại Hàn Vũ Khôn kia khả năng cao chính là tuyệt thế thiên tài Chiến Vẫn, Chiến Vẫn hiện tại nắm giữ toàn bộ đạo tắc ánh sáng và đạo tắc hắc ám, hơn nữa thời gian tu luyện còn ngắn như vậy, không đoán trước được khi nào đột phá, cho nên diệt trừ hắn ở nơi này là cơ hội tốt."

"Chờ thời điểm chiến đấu chúng ta tìm thời cơ nhất định bất chợt liên thủ, tạo thành một kích trí mạng với Hàn Vũ Khôn. . ."

Huyền Long đem kế hoạch của mình nói ra.

"Được." Tư Lạc không do dự, nhanh chóng gật đầu.

"Chút nữa ta sẽ liên lạc lại Mạc Cam Lâm, Hỏa Liệt, bốn người chúng ta bỗng nhiên nhất kích, nhân loại Chiến Vẫn kia cho dù không chết cũng sẽ trọng thương. . ."

Khi bọn họ đang lập kế hoạch, lúc này Diệp Tinh nhìn rất nhiều cường giả chung quanh.

"Sư đệ, cẩn thận Yêu Tộc Huyền Long, ngươi đánh chết nhiều Yêu Tộc như vậy, hắn nói không chừng sẽ bất ngờ ra tay với ngươi." Kuiba truyền âm nói.

"Thất Sư Huynh không cần lo lắng." Diệp Tinh mỉm cười nói, không nghĩ ngợi nhiều.

"Nhiều cường giả như vậy sao?" Hắn nhìn mấy chục vạn cường giả, hít sâu một hơi.

"Xem ra ta trước đó nô dịch nhiều cường giả như vậy lựa chọn là chính xác!"

Rất nhiều cường giả liên thủ nhất kích, cho dù là Bất tử cảnh vô địch cũng sẽ trực tiếp ngã xuống thôi?

Ầm! Ầm!

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một bên trong khu vực rất nhiều cường giả bay tới, trên người mấy người cầm đầu tản ra khí thế dao động hung mạnh.

"Là cường giả Thiên Tộc, bọn họ cũng xuất hiện rồi."

"A? Cường giả Bất tử cảnh vô địch Thiên tộc Mạc Cam Lâm chưa xuất hiện?"

"Có lẽ là ở phía sau a? Trước đó sau khi rất nhiều cường giả Yêu tộc tới đây, Yêu Tộc Huyền Long một lúc sau mới xuất hiện."

"Mấy trăm năm trước Mạc Cam Lâm truy giết nhân loại Kiếm Ngân, Linh Khuê Mộc lập tức treo giải thưởng, không biết nhân loại Kiếm Ngân này sẽ làm thế nào?"

Rất đông cường giả nhất thời hứng thú nhìn lên trận doanh Thiên tộc và Nhân tộc.

"Diệp Tinh, là Linh Khuê Mộc!" trong nhẫn không gian của Diệp Tinh, giọng nói Tiểu Hắc lập tức vang lên.

Tay nhỏ của nó nắm thành quyền, trong mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ: "Chúng ta nhất định phải báo thù!"

"Yên tâm." Ý thức của Diệp Tinh và Tiểu Hắc trò chuyện với nhau.

Hai con mắt hắn híp lại nhìn về phía trước, nơi đó đang có một người đàn ông vô cùng khôi ngô bay tới.

"Ha ha." Linh Khuê Mộc trên mặt nụ cười, đang cùng cường giả bên cạnh nói gì đó, bỗng nhiên anh ta nhìn về phía nơi xa, đầu tiên là sững sờ, lập tức hét to lên thành tiếng: "Nhân loại Kiếm Kgân, ngươi vẫn chưa chết?"

Giọng nói tức giận vang vọng trong hư không.
Chương 1132 Giằng co 2

Ầm!

Thanh âm này thậm chí tạo thành một đường sóng âm trong hư không, trực tiếp bay thẳng tới phía Diệp Tinh.

Có điều khi luồng sóng này vẫn chưa tiếp cận được Diệp Tinh đã dừng lại, lập tức tiêu tán.

"Quả nhiên, Linh Khuê Mộc muốn xuất thủ rồi."

"Không biết nhân loại Kiếm Ngân sẽ xử lý như thế nào?"

Tất cả mọi người đang nhìn theo, mang trên mặt vẻ hứng thú.

"Kiếm Ngân, cường giả giết ngươi tới rồi." Một giọng nói bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Tinh, cách đó không xa Âm Cưu nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng mang ý tứ đang cười trên nỗi đau của người khác.

Diệp Tinh ngạo mạn như vậy, đáng tiếc có quá nhiều kẻ thù.

Nhưng Diệp Tinh không hề để ý đến Âm Cưu, nhìn người đàn ông khôi ngô phía xa kia, nhàn nhạt nói: "Linh Khuê Mộc, ngươi không chết, ta sao có thể chịu chết được."

"Ha ha, vẫn giống như hơn sáu trăm năm trước vậy, chỉ là hơn sáu trăm năm trước ngươi may mắn tiến vào bên trong vòng xoáy sinh tử an toàn, lần này sẽ không cơ hội nào nữa đâu." Linh Khuê Mộc cười to nói.

Bóng dáng anh ta trực tiếp lướt đi, trong mắt chớp động lên chiến ý.

"Mấy trăm năm trước không đánh với ngươi một trận ra trò, lần này ngươi có dám chiến đấu thêm một lần?"

" Có dám chiến đấu thêm một lần!" "Có dám chiến đấu thêm một lần!"

Giọng nói này không ngừng quanh quẩn trong hư không.

Anh ta vẫn muốn đánh với Diệp Tinh một trận, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.

"Linh Khuê Mộc vậy mà trước mặt mọi người đưa ra lời khiêu chiến?"

"Không biết nhân loại Kiếm Ngân có đồng ý hay không?"

"Nếu như nhất chiến, ai sẽ chiến thắng?"

"Thực lực của nhân loại Kiếm Ngân ta một mực nhìn không thấu, căn cứ vào lời đồn, lúc trước hắn sử dụng bảo vật cường đại cũng là một lần duy nhất, bảo vật này đều bị Mạc Cam Lâm phá hủy rồi, hiện tại rõ ràng đã đổi binh khí, thực lực không biết thế nào?"

Rất đông cường giả đều đang dõi theo.

"Sư đệ, đừng đáp lại Linh Khuê Mộc, rất nhiều cường giả Nhân Tộc chúng ta đều ở nơi này, hắn không dám ra tay đâu." Kuiba vội vàng truyền âm nói, sợ rằng Diệp Tinh kích động.

Anh ta biết chuyện Diệp Tinh bị hủy binh khí.

"Thất Sư Huynh không cần lo lắng, ta tới lúc này cũng đã không còn có ân oán với Linh Khuê Mộc rồi." Diệp Tinh mỉm cười nói.

Vù!

Bỗng nhiên, bóng người hắn chuyển động, vậy mà ở trên mặt đất lưu lại một huyễn ảnh, trong giây lát đã xuất hiện ở phía xa xa.

"Tốc độ này?" Kuibaa giật mình, tốc độ của anh ta tuyệt đối không đạt được mức độ như vậy.

Không chỉ có hắn, vẫn còn có tất cả cường giả đều chú ý tới.

"Tốc độ thật nhanh!"

"Trời ạ, với thực lực của ta vậy mà còn thấy không rõ vị trí cụ thể của nhân loại Kiếm Ngân."

" Tốc độ của Nhân loại Kiếm Ngân trước kia chỉ là cấp độ Bất tử cảnh đỉnh phong bình thương, hiện tại sao lại nhanh như vậy?"

Trong mắt rất nhiều cường giả nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc.

Trong mắt rất đông cường giả lộ ra một tia kinh ngạc.

"Cái gì?"

Linh Khuê Mộc hiển nhiên cũng chú ý tới, sắc mặt của anh ta nhất thời đột thay đổi, mấy trăm năm trước Diệp Tinh tuyệt đối không đạt trình độ như vậy.

"Hừ, chỉ có tốc độ nhanh thôi, nói không chừng lại là dựa vào bảo vật cường đại nào?" Linh Khuê Mộc trong lòng hừ lạnh một tiếng.

Ầm!

Trong nháy mắt, một luồng khí thế dao động bạo phát ra từ trên cơ thể hắn.

Trên người hắn có những luồng sáng lưu chuyện, như vậy tạo thành từng đường vân màu vàng ánh, sau đó ở sau lưng hắn tạo thành một kim sắc cự nhân.

Bóng hình người khổng lồ giống như Linh Khuê Mộc to lớn lến gấp mười lần, như là một ngọn núi bằng vàng khổng lồ, chỉ có điều núi vàng còn mọc hai cánh tay.

"Ồ....ồ...! ! !"

Ngọn núi vàng khổng lồ mang sinh mệnh gầm thét, trong tay nó vậy mà ngay lập tức xuất hiện một thanh chiến đao màu trắng bạc, trực tiếp chém về phía Diệp Tinh.

Chiến đao bay ngang trới, xé rách hết thảy, hư không chấn động, tựa hồ cũng không chịu nổi lực dao động này.

Cảm nhận được tốc độ kinh khủng của Diệp Tinh, Linh Khuê Mộc cũng không dám khinh thường, trực tiếp phơi bày ra thực lực cường đại nhất của mình.

Vù!

Diệp Tinh ở đằng xa đâm ra một đạo kiếm quang.

"Ầm ầm!" Nhất thời trời đất vỡ vụn, kiếm quang khủng bố đã mạnh mẽ đến cực hạn, thậm chí khiến cho rất nhiều cường giả không nhịn được mà cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Mà Linh Khuê Mộc giống như đang nhìn chằm chằm vào một nhân vật khủng bố nào đó, trên thân mồ hôi lạnh lập tức tiết ra.

"Ta đối với đòn công kích này vậy mà lại cảm thấy sợ hãi?" Linh Khuê Mộc sắc mặt đại biến.

Hắn không dám có chút do dự nào, lập tức hô lên: "Giúp ta cản lại!"

Vù! Vù! Vù!

Trận doanh Thiên Tộc hơn mười vị cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong trong nháy mắt ra tay, đao quang, kiếm mang các loại, tất cả công kích đều mang theo dao động dọa người, tất cả đều liên hợp lại với nhau.

Cự ly của bọn họ với Linh Khuê Mộc càng thêm gần, cho nên đòn công kích chỉ kịp thời dừng ở trước ngoài anh ta, nhưng cũng chỉ có như vậy.

Kiếm quang màu vàng lúc này cũng đi tới trước người Linh Khuê Mộc, hoàn toàn va chạm với đòn công kích của hơn mười vị cường giả này!

"Răng rắc!" Dưới ánh mắt rất nhiều cường giả, những công kích kia hơi hơi dừng lại một chút, sau đó trực tiếp vỡ vụn.

Kiếm quang màu vàng tốc độ tuy giảm ít đi rất nhiều, nhưng vẫn rất nhanh, đánh lên người kim sắc cự nhân.

Kim sắc cự nhân hơi hơi dừng lại một chút, lập tức trực tiếp biến mất.

Xoạt!

Kiếm quang màu vàng cứ như vậy nhẹ nhàng xẹt qua thân thể Linh Khuê Mộc.

Như là hủy Diệt Tinh Thần va chạm mà đến.

"A! ! !"

Trúng phải đạo kiếm quang này, Linh Khuê Mộc kêu thảm một tiếng, khí thế dao động trên người giảm xuống một phần lớn, ở khóe miệng máu tươi không ngừng phun ra, trên người anh ta thậm chí xuất hiện từng đường nứt, nhìn qua cực kỳ thê thảm.
Chương 1133 Miểu sát Linh Khuê Mộc!

Toàn bộ không gian lập tức yên tĩnh lại, tất cả cường giả sững sờ nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

"Hơn mười vị cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong liên thủ công kích bị nhân loại Kiếm ngân đánh tan, không hề có bất kì cơ hội chống trả nào."

"Làm sao có thể? Cho dù là cường giả như Xà Mặc cũng không thể nào làm được."

"Bất tử cảnh vô địch, đây nhất định đạt đến cấp độ Bất tử cảnh vô địch! Cho dù không phải, cũng đã gần đạt đến rồi, chí ít so cấp độ cường giả như Xà Mặc cũng phải mạnh hơn rất nhiều."

"Không thể tưởng tượng nổi, nhân loại Kiếm Ngân có thực lực cấp độ Bất tử cảnh vô địch?"

Sau sự yên tĩnh ngắn ngủi, trong mắt tất cả các cường giả đều lộ ra vẻ kinh ngạc, quả thực không thể tin vào chuyện chính mắt mình nhìn thấy.

"Cái gì?" Bên trong trận doanh Nhân tộc, Âm Cưu nhìn Diệp Tinh chợt bộc phát ra kinh khủng thực lực, sắc mặt liền biến đổi.

"Tên Kiếm Ngân này mà lại có thực lực mạnh như vậy?"

Thực lực của hắn cùng lắm cũng với tương đương Linh Khuê Mộc mà thôi, nhiều cường giả chống đỡ như vậy mà Linh Khuê Mộc vẫn bị thương, nếu như không ngăn cản lại, Linh Khuê Mộc chắc chắn sẽ chết.

Nói cách khác, Diệp Tinh hoàn toàn có thực lực miểu sát anh ta.

Nhớ lại bản thân trước đó trào phúng, đối xử lạnh nhạt với hắn, trong lòng Âm Cưu bỗng nhiên cảm thấy hoảng sợ.

"Là Kiếm Ngân!"

"Kiếm Ngân vậy mà lại có thực lực khủng bố như vậy."

Những cường giả Bất tử cảnh cảnh đỉnh phong khác của Nhân tộc cũng chấn kinh.

"Sư đệ cậu ấy. . ." Kuiba nhìn thấy Diệp Tinh bỗng nhiên bộc phát, lập tức ngây dại.

Những cường giả khác không biết, hắn lại biết Diệp Tinh hiện tại mới ở tại Chân linh cảnh thôi, chỉ là Chân Linh cảnh vậy mà có thể địch nổi cấp độ cường giả Bất tử cảnh vô địch?

"Anh Kiếm Ngân thật lợi hại, anh, ta nhìn thấy rồi, mau thả ta ra khỏi nhẫn không gian đi." Húc Hồn đang nhìn về phía trước, bên lỗ tai anh ta là một thanh âm lanh lảnh vang lên.

Nghe được giọng nói này, Húc Hồn lại không chút do dự gia tăng vùng phong tỏa của Viên Viên trong nhẫn không gian.

"Thú vị đấy." Yêu Tộc Huyền Long nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lóe lên quang mang âm lãnh.

Mọi người kinh ngạc, về phần Linh Khuê Mộc thì hoảng sợ rồi.

"Nhâm loại Kiếm Ngân này thực lực sao lại khủng bố như vậy?"

Hơn 600 năm trước Diệp Tinh đối mặt hắn cũng chỉ có thể chật vật mà chạy, cho dù nguyên nhân là do Mạc Cam Lâm, nhưng thực lực chân chính của Diệp Tinh nhiều nhất so với hắn không khác biệt lắm, hiện tại bất chợt lại bộc phát ra thực lực kinh khủng như vậy.

"Ừm?" Bỗng nhiên linh Khuê Mộc sắc mặt đại biến, tốc độ kinh người của Diệp Tinh, lại cấp tốc bay tới hướng của anh ta, anh ta căn bản không kịp chạy trốn.

"Linh Khuê Mộc, nghe nói ngươi một mực đang treo giải thưởng tìm tung tích của ta, hiện tại ta tới rồi, giải thưởng treo mấy trăm năm nay hẳn là nên kết thúc rồi." Diệp Tinh nắm trong tay trường kiếm màu vàng, ánh mắt lạnh lùng.

"Nhân loại Kiếm Ngân, ngươi dừng tay cho ta!" Một giọng nói vô cùng kinh sợ truyền đến, vang vọng trong hư không.

"Xoẹt xẹt!"

Nơi xa trong hư không truyền đến một âm thanh vô cùng chói tai.

Một điểm sáng ra hiện, trong khoảng thời gian ngắn nhanh chóng mở rộng, đó này lại là một thanh thương dài màu trắng!

Toàn bộ cây thương dài đến mấy ngàn thước, phía trên khắc hoạ từng đường bí văn kỳ dị.

"Răng rắc!"

Trên đường anh ta đang tiến đến, hư không bị xé nứt, lưu lại một vết nứt thật dài, vô số khí lưu màu xám chiếu nghiêng xuống, như là tình cảnh diệt thế.

"Thương Thần Vẫn! Là thương Thần Vẫn!"

" Binh khí của Thiên Tộc Mạc Cam Lâm!"

Rất nhiều cường giả nhìn thấy cây trường thương màu trắng này, khắp khuôn mặt là vẻ kính sợ.

"Mạc Cam Lâm, cứu ta!" Linh Khuê Mộc nghe được thanh âm này, nhìn thấy thanh trường thương kia, trên mặt cũng lộ ra ngắm một chút hi vọng sống, vội vàng hô.

"Linh Khuê Mộc, kết thúc rồi." Thế nhưng, thanh trường thương này còn chưa tới, Diệp Tinh cũng đã xuất hiện bên cạnh Mộc Linh Khuê, thi triển trường kiếm trong tay của hắn, phía trên tản ra dao động vô cùng ác liệt.

"Không!"

Cảm nhận được luồng dao động này, trong mắt Linh Khuê Mộc tràn đầy hoảng sợ.

Xoạt!

Kiếm quang cứ như vậy xẹt qua thân thể Linh Khuê Mộc.

Bên trong mắt Linh Khuê Mộc còn có sự tuyệt vọng, vẻ oán độc, nhưng ánh mắt lại hoàn toàn ảm đạm, lực sinh mệnh trong nháy mắt mất đi toàn bộ.

Đối mặt với đòn công kích này của Diệp Tinh, anh ta không có chút lực chống đỡ nào.

"Xoẹt xẹt!"

Bên tai một thanh âm chói tai vang lên, lúc này thanh trường thương màu trắng đã đi tới trước người Diệp Tinh.

"Mạc Cam Lâm!"

Ánh mắt Diệp Tinh lạnh lùng, trong tay hắn trường kiếm Thúc Nhĩ màu vàng đâm ra.

"Ầm!"

Hai món binh khí đột nhiên va chạm trên không trung.

"Răng rắc!" Nơi binh khí va chạm, một cái cửa động khổng lồ trực tiếp xuất hiện, vô số vết nứt dọc theo cửa động này không ngừng lan ra, sau đó vô số khí lưu điên cuồng tuôn trào.

Một lường dao động cường đại đến cực hạn đột nhiên khuếch tán ra bốn phía, thậm chí tác động đến những nơi rất xa.
Chương 1134 Quyết đấu với Mạc Cam Lâm!

“Phốc!” “Phốc!” “Phốc”

Một số cường giả tiếp xúc với luồng dao động này tái mét mặt mũi, máu tươi từ trong miệng trào ra.

Trên mặt bọn họ lộ đầy vẻ sợ hãi, không dám tới gần, nhanh chóng tản ra.

Vù vù...

Trường thương khẽ run lên, toát ra những làn sóng hủy diệt ngút trời, nhưng dưới sự ngăn cản của kiếm Không Minh, nó không thể tiến về phía trước được nữa.

“Thương Thần Vẫn?” Mặt mũi Diệp Tinh lạnh như băng, hắn trực tiếp vươn tay bắt lấy trường thương.

Vút!

Nhưng trường thương lại run lên, ngay sau đó giống như có ý thức mà xoay lại, bay tới trước mặt một cường giả.

Cường giả này có dáng vẻ tương tự một thanh niên nhân tộc, tóc màu đỏ tùy ý xõa ra ở phía sau, mắt hẹp dài, sau lưng còn có một chiếc đuôi. Nhìn tổng thể bề ngoài thì trông rất bình thường, nhưng dao động tỏa ra trên người lại vô cùng đáng sợ!

Thanh niên này đang nhìn chằm chằm vào Diệp Tinh, sắc mặt thâm trầm và u ám.

“Nhân loại Kiếm Ngân, ngươi dám giết Linh Khuê Mộc trước mặt ta?” sắc mặt Mặc Cam Lâm vặn vẹo, anh ta nhìn Diệp Tinh, giọng nói mang theo sự tức giận ngút trời.

“Tại sao lại không dám? Chỉ là một vị Bất tử cảnh đỉnh phong thôi mà, giết thì giết.” Diệp Tinh cầm trường kiếm màu vàng, lạnh nhạt nói.

Trong hư không, hai vị cường giả đối đầu nhau, khiến vô số cường giả xung quanh phải khiếp sợ.

“Thiên tộc Mạc Cam Lâm ở đây, có phải anh ta đến trả thù cho Linh Khuê Mộc không?”

Mạc Cam Lâm từ lâu đã đứng trong hàng ngũ Bất tử cảnh vô địch, còn nhân loại Kiếm Ngân chỉ mới bộc phát mà thôi. Thực lực của hắn chắc cũng đạt tới cảnh giới Bất tử cảnh vô địch, chỉ là không biết tình huống cụ thể như thế nào.

“Được lắm.” Mạc Cam Lâm gật đầu, sắc mặt nhìn qua rất bình tĩnh nhưng ánh mắt lại tản ra sự lạnh lùng khiến cho các cường giả khác không rét mà run.

Lúc trước, khi Ám Thuẫn Tư bị giết thì anh ta cũng không quan tâm lắm, bởi vì Ám Thuẫn Tư cũng không phải bị chết thật. Anh ta có phân thân, dựng dục thai nghén mấy chục triệu năm là lại có thể xuất hiện trở lại.

Nhưng Linh Khuê Mộc không có, bây giờ, Linh Khuê Mộc đã bị giết chết ngay dưới mí mắt anh ta.

Mạc Cam Lâm chỉ có hai người bạn là Ám Thuẫn Tư và Linh Khuê Mộc, từ nhỏ đã ở bên nhau, xông pha từ lúc còn yếu ớt đến khi đột phá Bất tử cảnh, ai cũng coi trọng nhau.

Nếu không phải như thế thì anh ta cũng không thoải mái lấy bảo vật của mình cho Linh Khuê Mộc sử dụng như thế.

“Nhân loại Kiếm Ngân, không ngờ ngươi tiến vào vòng xoáy sinh tử chi địa mà vẫn còn sống, chỉ trong mấy trăm năm ngắn ngủi mà có thể đạt tới bước này, ngươi hẳn là dựa vào bảo vật đúng không?” Mạc Cam Lâm nắm thương Thần Vẫn trong tay, nhìn chằm chằm Diệp Tinh.

Anh ta nhìn thanh trường kiếm màu vàng trong tay hắn.

“Kiếm Ngân dựa vào bảo vật?”

“Chuyện bình thường, nếu không dựa vào bảo vật thì làm gì có ai có thể đột phá từ Bất tử cảnh đỉnh phong lên tới Bất tử cảnh vô địch chỉ trong mấy trăm năm chú?”

“Không nhất định, nói không chừng nhân loại Kiếm Ngân bị kẹt ở một giai đoạn nào đó, sau đó hắn đột phá đạo tắc nên thực lực cũng đột nhiên tăng lên.”

Các cường giả bắt đầu bàn tán sôi nổi, suy đoán nguyên nhân khiến cho thực lực của Diệp Tinh tăng vọt.

Diệp Tinh nghe vậy thì hờ hững nói: “Mạc Cam Lâm, chẳng lẽ thực lực chỉ có thể tiến bộ nhờ vào bảo vật sao?”

Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng khóe miệng lại khẽ nhếch lên: “Nhưng mà thực lực của ta có thể tiến bộ vượt bậc thế này là nhờ vào ngươi.”

Khi hắn ở trong Vòng xoáy sinh tử thì thực lực đột nhiên tăng lên.

“Hừ!” Mạc Cam Lâm hừ lạnh một tiếng: “Lần trước ta không giết chết được ngươi, lần này để xem thực lực của ngươi tiến bộ như thế nào. Nếu như ngươi dựa vào bảo vật để cải thiện thực lực thì cứ chuẩn bị mà đón nhận cái chết đi.”

Cho dù bây giờ Diệp Tinh có thực lực công kích ở Bất tử cảnh vô địch nhưng cũng chưa chắc đã mạnh hơn anh ta.

“Ha ha, ta cũng có chút hứng thú với việc giết Mạc Cam Lâm ngươi.” Diệp Tinh cười lớn.

Hai vị cường giả Bất tử cảnh vô định quyết đấu với nhau.

“Muốn giết ta? Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không!” Mạc Cam Lâm nghe thấy lời nói ngông cuồng của Diệp Tinh thì tức giận đến bật cười.

Anh ta trực tiếp vươn tay phải ra.

“Ùng ùng!”

Trời đất tan vỡ, những luồng dao động hỗn độn tuôn ra, sau đó ngưng tụ lại tạo thành một bàn tay khổng lồ. Bàn tay to lớn che kín bầu trời, hung hăng đập về phía Diệp Tinh.

Hư không xung quanh run rẩy không ngừng, nỗi sợ hãi và khủng bố tỏa ra khắp bốn phương tám hướng.

“Ha ha, Mạc Cam Lâm, hãy thể hiện thực lực chân chính của ngươi đi! Công kích này quá yếu.” Diệp Tinh cười to.

Hắn vung trường kiếm trong tay lên, tùy tiện chém bàn tay khổng lồ đó thành bột mịn.

Nhưng vừa mới đánh tan bàn tay đó thì một cây trường thương đột nhiên xuất hiện, tốc độ cực nhanh, đâm thẳng vào cổ họng Diệp Tinh.

“Sư đệ!” Kuiba nhìn thấy tình cảnh đó thì trái tim như nhảy ra khỏi lồng ngực.

Anh ta biết tình huống của Diệp Tinh, rất sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

“Kiếm Ngân đó à?” Một thanh niên tuấn tú đứng phía trước nhân tộc quan sát tình hình chiến đấu- Thao Liệt đã từng nghe nhắc đến Kiếm Ngân hai lần, nhưng không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn ngủi hắn lại đạt được tới bước này.

Nguyệt Hành mặc áo giáp màu xanh da trời đứng đó cũng khẽ cau mày: “Sao thực lực của Kiếm Ngân lại đột nhiên trở nên kinh khủng như vậy?”

“Hừ!” Diệp Tinh hừ lạnh một tiếng, nhìn trường thương đang lao tới, trường kiếm trong tay lóe lên, đánh chệch hướng của trường thương.

Bóng dáng của Diệp Tinh vút lên, bay về phía Mạc Câm Lâm, khi thoáng đến trước người anh ta thì trường kiếm lập tức khai triển chiêu thức.
Chương 1135 Chấn động 1

“Sắp đánh trúng rồi.”

Mấy cường giả vây xem kinh hãi không thôi, nhưng Mạc Cam Lâm lại không hề né tránh đòn công kích này của Diệp Tinh.

Trường kiếm vừa tới gần thì thân thể Mạc Cam Lâm lập tức tiêu tan.

“Là tàn ảnh!” Có cường giả hét lên.

Tốc độ của Mạc Cam Lâm quá nhanh, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, mà tàn ảnh này giống hệt chân nhân.

“Nhân loại Kiếm Ngân!”

Một âm thanh lạnh như băng vang lên, sau đó một luồng khí tức hủy diệt chập chờn xuất hiện.

Diệp Tinh cũng không quay đầu lại, trường kiếm trong tay bay ra.

“Ầm!”

Một âm thanh nặng nề vang lên, một nết nứt to lớn xuất hiện trong không gian, vết nứt càng lúc càng lan rộng ra.

Sau đòn công kích này, hai bóng dáng đều đọng lại trong hư không, sau đó chậm rãi tiêu tan.

Cả hai đều là tàn ảnh.

Mà ở một nơi khác, bóng dáng của Diệp Tinh và Mạc Cam Lâm đồng thời hiện ra.

“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!”

Trong hư không, từng dao động đáng sợ không ngừng truyền tới. Vô số nết vứt xuất hiện, vô số khí lưu hỗn độn lan tràn.

Trong luồng khí lưu lại xuất hiện những đạo tàn ảnh nhanh như chớp, xuất hiện từ bên này đến bên kia.

“Tốc độ thật nhanh, không chỉ Mạc Cam Lâm mà tốc độ của nhân loại Kiếm Ngân cũng rất nhanh.”

“Ta cũng không nhìn thấy vị trí thực tế của hai người đó nữa rồi.”

“Mạc Cam Lâm mạnh về mọi phương diện, nhưng am hiểu nhất là về tốc độ, thế mà nhân loại Kiếm Ngân cũng không thua kém anh ta chút nào!”

...

Rất nhiều cường giả quan sát trận đấu đều ngỡ ngàng.

Các cường giả khiếp sợ theo dõi trận đấu, hai người này ngay từ đầu đã bộc phát thực lực mạnh như vậy.

Chiến đấu kịch liệt kéo dài gần một phút, sau đó dao động biến mất, hai bóng dáng tách ra, phân biệt đứng ở hai đầu hư không.

Lúc này, sắc mặt Mạc Cam Lâm vô cùng ảm đạm, bọn họ có thực lực cường đại cỡ nào? Một giây có thể tung được mấy đòn tấn công, thế mà đã gần một phút trôi qua mà anh ta lại hoàn toàn không làm gì được Diệp Tinh.

“Mạc Cam Lâm, đây chính là thực lực của ngươi à?” Diệp tinh nhếch môi cười.

“Hừ! Nhân loại Kiếm Ngân, chiêu thức mạnh nhất của ta vẫn còn chưa phát ra ngoài đâu.” Mạc Cam Lâm trầm giọng nói.

“Đúng dịp lắm, ta cũng chưa phát ra ngoài.” Diệp Tinh nghe vậy thì lãnh đạm nói.

“Được, vậy thì xem đòn công kích của người nào mạnh hơn!”

Sắc mặt Mạc Cam Lâm vô cùng u ám, tay phải anh ta nắm chặt lại, ngay lập tức thân thể tỏa ra từng luồng ánh sáng màu xám. Những ánh sáng này không ngừng hợp nhất với trường thương, cuối cùng bao bọc lại toàn bộ trường thương.

“Bùm!”

Trường thương phát ra một âm thanh bén nhọn, lớn lên gấp mấy trăm lần, cả một mảng lớn hư không đều là hư ảnh của nó.

Trường thương ngang trời, giống như muốn nhấn chìm cả một mảng trời đất.

“Là thiên phú bí thuật của Mạc Cam Lâm!”

“Bí thuật này so với cái lần trước Mạc Cam Lâm thể hiện rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều.”

Sắc mặt các cường giả lập tức biến đổi, đến cả nhân tộc Thao Liệt, yêu tộc Huyền Long cũng lộ ra vẻ thận trọng.

Cường giả Thiên tộc có số lượng thưa thớt, nhưng mỗi người đều có thiên phú cường đại!

Vút!

Trường thương khổng lồ ngưng tụ, sau đó xé nát đất trời, giống như một luồng khí đâm về phía Diệp Tinh.

Trường thương tấn công, khoảng hư không xung quanh cũng trở nên vặn vẹo, những dao động với khí thế kinh khủng điên cuồng bắn ra khắp bốn phương tám hướng.

“Công kích mạnh nhất à?” Sắc mặt Diệp Tinh vô cùng bình tĩnh.

Trường kiếm trong tay hắn khẽ ngưng tụ lại ánh sáng màu vàng, sau đó chậm rãi nâng lên.

Vô số dao động nhanh chóng tụ lại, trường kiếm nho nhỏ không thể nào so sánh với trường thương khổng lồ, nhưng nó cũng khiến cho hư không méo mó, những dao động điên cuồng tỏa ra bốn phía.

Trong hư không, trường thương sắc bén và ác liệt, giống như một tảng thiên thạch cực lớn, tốc độ rơi xuống cực nhanh.

“Đi!”

Trường kiếm màu vàng ngưng tụ đủ tia sáng, cũng nhanh chóng phát động công kích.

“Bùm!”

Những dao động kinh hoàng lưu chuyển, trường kiếm tuy nhỏ nhưng lại gây ra uy lực kinh thiên động địa. Hư không run rẩy, hai không gian vặn vẹo, hung hăng va chạm vào nhau.

“Ầm!”

Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên. Trong hư không, từng luồng dao động đáng sợ đang điên cuồng phát tán ra. Theo hai đạo công kích, trời đất của toàn bộ thế giới vặn vẹo không ngừng, phá vỡ, gây dựng lại, giống như muốn hủy diệt thế giới vậy.

Một số dao động chập chờn thậm chí còn khiến cho những cường giả đứng ở nơi rất xa cảm thấy khó chịu. Ánh mắt bọn họ tràn đầy kinh hãi, nhanh chóng rời ra chỗ khác.

“Nhân loại Kiếm Ngân!” gương mặt Mạc Cam Lâm tràn đầy vẻ dữ tợn.

“Ầm!”

Trường thương bao phủ cả một vùng rộng lớn lại tiếp tục tấn công đến.

Lại thêm một âm thanh va chạm nặng nề khác.

“Phụt!” “Phụt!”

Giây phút hai đòn công kích va chạm nhau, có mấy cường giả hộc máu miệng, thân thể không chịu nổi mà bay ngược về sau một khoảng.

Tuy nhiên, sau va chạm đó, hai binh khí đồng thời lùi về sau, dao động trong hư không cũng đột nhiên nhỏ lại.

Dao động trên trường thương yếu dần, ánh sáng phía trên tiêu tán, thân thể Mạc Cam Lâm lại hiện ra.

Và Diệp Tinh vẫn cầm chắc trường kiếm màu vàng trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK