Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 936 So đấu lá bài tẩy

Những linh quả dược thảo này đều có tác dụng rất lớn với cường giả Bất Tử Cảnh, mỗi một loại dường như đều có giá trên trời.

“Yêu thú lân giáp đen này có lai lịch gì? Phòng ngự cơ thể mạnh như vậy, còn có Tấn Bạch thảo?”

Rất nhiều suy nghĩ đang xoáy chuyển trong đầu Diệp Tinh.

Lúc này Mạc Hằng đang không ngừng đuổi theo, anh ta nhìn Diệp Tinh, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, hừ lạnh trong lòng: “Hôm nay là lần đầu tiên ta ra tay từ khi rời khỏi phủ đệ Xích Côn, nếu thật sự để ngươi chạy, mặt mũi của Mạc Hằng ta còn biết giấu vào đâu?”

Ngay cả một cường giả Bất Tử Cảnh bình thường cũng không giết được, vậy anh ta còn rèn luyện làm cái gì?

Diệp Tinh không biết suy nghĩ của anh ta, lúc này không có ý định chiến đấu tiếp nữa.

“Thực lực của yêu thú này mạnh quá, nếu không rời đi, thậm chí mình sẽ phải ngã xuống ở nơi này.”

Nơi đây là địa bàn của yêu tộc, tất nhiên hắn sẽ không lựa chọn tiếp tục cứng rắn.

Ánh mắt chuyển động một chút, tay phải Diệp Tinh vung lên.

Vút!

Trong không trung lập tức xuất hiện một chiếc nhẫn không gian.

“Răng rắc!”

Trong nháy mắt đó, nhẫn không gian này lập tức vỡ ra.

Ong...

Nhất thời, rất nhiều khí lưu màu trắng trong đó bạo phát, dường như nháy mắt đã bao phủ lên cả một khu vực khổng lồ.

Sương mù màu trắng, là thứ mà hắn lấy được trong khe nứt trên vách đá nham thạch ở Vực Tử Hải đó, có thể cắt đứt dò xét linh hồn.

Khu vực rộng lớn xung quanh biến thành màu trắng, cũng bao phủ lên cả Diệp Tinh và Mạc Hằng.

“Đây là cái gì?” lúc này Mạc Hằng đang nhìn khí lưu màu trắng này, sắc mặt hơi thay đổi.

Vậy mà anh ta phát hiện ra mình không thể tra ra được rốt cuộc Diệp Tinh đang ở chỗ nào.

“Nhiều thủ đoạn như vậy? Còn có thể cắt đứt dò xét linh hồn?”

Trên mặt Mạc Hằng tràn ngập sự lạnh lẽo, không có chút hoảng sợ nào. Tay phải anh ta nắm chặt, trên người lập tức xuất hiện một con bọ nhỏ màu đen.

“Chít chít!”

Sau khi con bọ nhỏ đó xuất hiện, kêu lên hai tiếng, dường như nhanh chóng truyền đạt lại tin tức cho Mạc Hằng.

“Ở đó!” cơ thể Mạc Hằng lay động, tiếp tục đuổi theo về phía Diệp Tinh.

“Đừng chạy nữa! chỉ cần hiệu quả của quả Tử Lăng biến mất, ngươi ắt sẽ phải chết!”

Trong không trung, giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên phía sau Diệp Tinh.

Lúc này vẻ kinh sợ trên mặt Diệp Tinh càng lúc càng nhiều.

“Còn có thể phát hiện ra mình?”

Vật mà sương mù màu trắng không thể cắt đứt được sự dò xét của Mạc Hằng.

Lúc này hắn cũng không nhìn được rốt cuộc Mạc Hằng đang ở đâu, nhưng hắn có thể được mảnh vỡ kỳ lạ trên người Mạc Hằng.

Theo vị trí của mảnh vỡ, tất nhiên hắn cũng biết được vị trí cụ thể của Mạc Hằng, giờ đây Mạc Hằng vẫn đang theo sát hắn như cũ.

Hai người một trước một sau đuổi đánh nhau. Diệp Tinh không ngừng chạy trốn, Mạc Hằng lại đuổi theo sau không tha.

“Đáng chết! Chỉ còn lại ba mươi giây cuối cùng!”

Lúc này trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ khó coi.

Còn có ba mươi giây, hiệu quả của quả Tử Lăng sẽ biến mất, tới lúc đó thực lực của hắn sẽ chẳng bằng cả một Bất Tử Cảnh bình thường.

Trên người hắn cũng chỉ có một quả Tử Lăng mà thôi.

Một khi đi tới bước đó, hắn chỉ có thể khoanh tay chịu trói.

Rõ ràng Mạc Hằng cũng biết dược hiệu của quả Tử Lăng, anh rta cười to, nói: “Haha, còn hai mươi giây cuối cùng, ngươi có thể chạy tới nơi nào? Ngoan ngoãn ngã xuống đi.”

Anh ta vẫn theo sát Diệp Tinh, nhưng lại không vội vàng ra tay.

Anh ta biết cho dù bản thân ra tay cũng không đánh bại được Diệp Tinh, vậy nên đang chờ đợi.

Đợi tới khi dược hiệu của quả Tử Lăng trên người Diệp Tinh biến mất, tất nhiên anh ta có thể giết Diệp Tinh dễ như trở bàn tay, đây là cách tốt nhất.

Lúc này trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng, không tới một giây, hắn lại nghiến răng, nói: “Giờ đây chỉ có thể sử dụng quả đó thôi!”

Tay phải hắn vung lên, lại có một quả nhiều màu xuất hiện.

Quả Thất Độc, ẩn chứa độc tố cực mạnh, thậm chí có thể tạo ra ảnh hưởng rất lớn với Bất Tử Cảnh, một khi nuốt vào, thực lực của bản thân sẽ xảy ra ảnh hưởng to lớn.

Quả Thánh Tâm, quả Tử Lăng, quả Thất Độc, đây dường như đều là những quả quý nhất trong cung điện đổ nát mà Arcas để lại.

Mặc dù những quả này có giá trị, nhưng rất hiếm gặp, cho dù có một số lượng lớn điểm Thời Không cũng không mua được.

Cho dù xuất hiện, đoán chừng cũng sẽ bì cường giả Bất Tử Cảnh nhân tộc nhanh tay đổi mất. Diệp Tinh cũng là dùng một quả ít đi một quả.

Tay phải vung lên, quả nhiều màu bay ra, vừa hay bay về phía Mạc Hằng.

“Muốn giết ta? Nằm mơ! Thử một chiêu này của ta!” Mạc Hằng gầm nhẹ nói.

Vì để thoát khỏi yêu thú lân giáp đen, hắn đã dùng tới ba lá bài tẩy lớn trên người mình.

Mỗi một lá bài tẩy đều là vật giữ mạng vào lúc mấu chốt, Diệp Tinh cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng.

“Rầm!”

Sau đó, quả này lập tức vỡ ra, ngay tức khắc có rất nhiều dịch thuốc bảy màu bay ra.

“Độc?” lúc này Mạc Hằng vẫn đang tấn công, anh ta dựa vào con bọ nhỏ màu đen trên người, vậy nên bị những dịch thuốc bảy màu này bắn trúng.

Ong...

Ngay lập tức, anh ta cảm nhận được huyết dịch trong cơ thể chảy chậm lại, tốc độ cũng giảm mạnh, thậm chí trên da còn xuất hiện những vết như bị bỏng, những vết thương xuất hiện, toàn thân trông giống như một người bình thường bị bỏng nước sôi vậy, vô cùng nhếch nhác.

Sau khi tốc độ bị giảm đi, Mạc Hằng cảm thấy khoảng cách của bản thân và Diệp Tinh không ngừng kéo dài.

Chỉ có điều lúc này trên mặt Mạc Hằng không có chút sợ hãi nào, đột nhiên trong mắt lộ ra một tia sát ý điên cuồng.

“Tên yêu thú hai cánh đáng chết! Ngươi thật sự đã chọc giận ta rồi!”
Chương 937 Bùm!

Trong mắt Mạc Hằng tràn ngập sự giận dữ, anh ta là đứa con cưng của trời, lại chịu thiệt trong tay yêu thú đẳng cấp Bất Tử Cảnh bình thường trước mặt này, thậm chí còn nhếch nhác như vậy.

Vút!

Ánh sáng trên người Mạc Hằng lập tức tản ra, sau đó dịch thuốc bảy màu hoàn toàn biến mất.

Oành!

Sau đó tay phải anh ta nắm chặt, trong tay cũng xuất hiện một quả màu tím, lập tức bị anh ta nuốt xuống.

Sau khi nuốt xuống, khí thế dao động trên người anh ta lập tức tăng mạnh, tốc độ kinh người, trực tiếp đánh về phía Diệp Tinh.

“Cái gì?” thấy Mạc Hằng không bị ảnh hưởng chút nào từ độc tố của quả Thất Độn, thậm chí thực lực còn tăng mạnh, trên mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thủ đoạn của hắn đến cả cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp cũng không ngăn cản được.

“Yêu thú hai cánh, đừng cho rằng chỉ có ngươi có quả Tử Lăng!”

Mạc Hằng Nhìn Diệp Tinh, nhanh chóng đánh tới, cùng với đó là âm thanh vô cùng lạnh lùng vang lên.

“Có vẻ như trên người ngươi có rất nhiều bảo vật! Quả Tử Lăng, sương mù màu trắng cắt đứt dò xét, thậm chí là quả Thất Độc, mau chóng giết ngươi, tất cả những bảo vật trên người ngươi sẽ thuộc về ta!”

Trước đó Mạc Hằng muốn đợi hiệu quả của quả Tử Lăng trong cơ thể Diệp Tinh cạn kiệt rồi ra tay, nhưng lá bài tẩy của Diệp Tinh tầng tầng lớp lớp, vì để đề phòng xảy ra việc ngoài ý muốn, anh ta quyết định không chờ đợi nữa.

Mà theo anh ta thấy bảo vật trên người Diệp Tinh đều sẽ là vật trong tay anh ta, tiếp tục để Diệp Tinh tiêu hao, anh ta đều cảm thấy đau lòng.

Vậy nên, nuốt quả Tử Lăng, anh ta chuẩn bị nhanh chóng giải quyết Diệp Tinh.

Vút!

Mạc Hằng đánh tới, tốc độ nhanh tới cực hạn, sau đó một nắm đấm không ngừng phóng đại trong mắt Diệp Tinh, hung hăng đánh tới vị trí tim của hắn.

“Phụt!”

Tinh thạch Khắc Vân vừa mới ngưng tụ xong lúc trước nháy mắt vỡ nát, miệng Diệp Tinh phun ra một ngụm máu, thậm chí khí thế dao động trên người đã giảm mất một phần ba!

“Không ổn!” sắc mặt Diệp Tinh thay đổi mạnh.

Theo xu thế như hiện giờ, hắn chỉ có thể chịu được hai đòn tấn công nữa là sé trực tiếp ngã xuống.

“Rốt cuộc là ai? Lá bài tẩy nhiều như vậy?” sắc mặt Diệp Tinh trở nên khó coi.

Vậy mà trên người một Bất Tử Cảnh cao cấp lại có nhiều bảo vật tới vậy?

Phải biết, cho dù thất sư huynh Kuiba của hắn lấy được một món bảo vật trong Bất Tử Giới của đại lục Tân Nguyệt đã vui mừng lắm rồi.

Trên người hắn có nhiều bảo vật như vậy cũng là do Arcas không biết đã thu thập bao nhiêu năm.

“Chết đi!” cơ thể Mạc Hằng bạo động, lần nữa đánh tới.

Diệp Tinh nhìn Mạc Hằng, dưới nguy hiểm lúc này, trong mắt cũng lộ ra vô cùng điên cuồng.

“Muốn giết ta, vẫn là ngươi chết đi!”

Soạt!

Vị trí giữa hắn và Mạc Hằng bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu màu đen.

“Đây là?” thấy quả cầu bằng sắt này. Sắc mặt Mạc Hằng thay đổi, nháy mắt anh ta cảm nhận được năng lượng cuồng bạo bên trong quả cầu sắt này.

“Bùm!”

Có điều sau khi thiết cầu bạo phá này xuất hiện, liền lập tức nổ tan tành, năng lượng khủng bố tới cực hạn phóng thích ra.

Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, công kích vô cùng mãnh liệt bạo phát, khu vực trước mắt bỗng nhiên bị một màn sương dày màu đen bao phủ.

Mà cơ thể Mạc Hằng dường như phải chịu toàn bộ dao động của vụ nổ này.

Lúc năng lượng bên trong thiết cầu bạo phá phóng thích ra, giống như nước biển, từ nơi này không ngừng cuồn cuộn về nơi khác.

Nếu không khi sử dụng thiết cầu bạo phá không phân địch ta, như vậy cho dù có cũng không dám tùy ý sử dụng.

“Phụt!”

Thiết cầu bạo phá cách Mạc Hằng rất gần, dường như năng lượng khủng bố tác động toàn bộ lên cơ thể Mạc Hằng, anh ta chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng trong cơ thể không ngừng vỡ nát, máu từ trong miệng tràn ra, thậm chí cơ thể còn xuất hiện từng vết nứt.

“Sao có thể? Đây là thiết cầu bạo phá gần đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ?” Mạc Hằng tức giận nói.

Vậy mà trên người Diệp Tinh còn có lá bài tẩy như vậy.

“Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa thôi là đã ngã xuống rồi.”

Lúc này trong lòng Mạc Hằng vẫn còn sợ hãi, thậm chí sức sống của anh ta giảm xuống chỉ còn chưa tới một phần mười.

Mấu chốt là khoảng cách của thiết cầu bạo phá quá gần, cho dù phòng ngự mạnh, thậm chí đã nuốt quả Tử Lăng, nhưng trong nháy mắt cách thiết cầu bạo phá đẳng cấp đại đạo chi chủ này đã bị thương.

“May mà đã nuốt quả Tử Lăng, nếu ngay lúc đầu cường giả này đã sử dụng thiết cầu bạo phá, chắc chắn mình sẽ không cản được!”

Loại thiết cầu bạo phá này, cho dù là anh ta cũng không có.

Tất cả các ý nghĩ nháy mắt xoay chuyển, anh ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn: “Yêu thú hai cánh, quả thiết cầu bạo phá này là lá bài tẩy cuối cùng của ngươi đúng không? Tiếp theo đây ta muốn ngươi phải chết!!!”

Trước giờ anh ta chưa từng cảm nhận được bản thân mình cách cái chết gần như vậy.

“Oành!”

Khí thế dao động trên người Mạc Hằng dường như nhanh chóng tăng trở lại.

“Ngươi hết cơ hội rồi!” lúc này sắc mặt Diệp Tinh vô cùng lạnh lùng.

Lời vừa nói xong, Mạc Hằng lập tức cảm nhận được các bộ phận trên cơ thể truyền tới sự đau đớn.
Chương 938 Giết chết con trai đạo chủ 1

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Anh ta lập tức nhìn qua, trên mặt nháy mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Dư âm của thiết cầu bạo phá vẫn còn, khí lưu màu đen vẫn bao phủ một phạm vi lớn, mà lúc này nơi vết thương của anh ta, vậy mà có rất nhiều những con sâu màu trắng bạc, thậm chí có một con đã chui vào trong cơ thể anh ta.

Lúc nhìn thấy, sinh mệnh của anh ta rút xuống như thủy triều.

“Đây là thứ gì?”

Trong mắt Mạc Hằng tràn ngập vẻ sợ hãi, vội vàng lấy ra một đống linh quả quý báu, nuốt toàn bộ vào trong bụng.

Nhưng sinh mệnh của anh ta vẫn không ngừng mất đi, thậm chí năng lượng của linh quả còn bị những con sâu nhỏ này hấp thụ mất, không cách nào tới được cơ thể anh ta.

Cảm nhận được biến hóa này, trên mặt Mạc Hằng chỉ còn lại sự sợ hãi.

Dường như không hề do dự, tâm niệm của anh ta động một cái, một ấn kí trong nhẫn không gian tự tiếp nứt vỡ.

Mà lúc này sự lạnh lùng trước giờ trên mặt anh ta hoàn toàn biến mất, nhìn Diệp Tinh, vội vàng nói: “Ngươi....ngươi không thể giết ta, ta là con của đạo chủ Xích Côn, ngươi giết ta, cha ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi, hơn nữa nếu như ta chết, tình huống nơi này sẽ bị truyền ra, cha ta sẽ biết hết tất cả, ngươi chạy không thoát đâu!”

Mạc Hằng thật sự sợ rồi, anh ta vừa mới đột phá Bất Tử Cảnh, vừa mới bắt đầu con đường rèn luyện Bất Tử Cảnh của mình, sao có thể cam lòng chết tại nơi này?

“Con trai của đạo chủ Xích Côn? Ngươi là Mạc Hằng?” Diệp Tinh nhìn yêu thú lân giáp đen trước mặt, bình tĩnh hỏi.

“Đúng đúng đúng, ta là Mạc Hằng!” Mạc Hằng vội vàng nói.

Lúc nói, dáng vẻ anh ta nháy mắt đã thay đổi.

Nhưng trên mặt vẫn mang theo vẻ sợ hãi như cũ, bởi vì những con sâu nhỏ màu trắng bạc này không định dừng lại chút nào.

“Haha, không ngờ rằng ta có cơ hội gặp được con trai duy nhất của đạo chủ Xích Côn.” Khóe miệng Diệp Tinh lộ vẻ một nụ cười.

Lúc hắn mới vừa tiến vào đây đã nghe tên của đạo chỉ Xích Côn, cũng biết anh ta là con một, thậm chí trước đó không lâu còn tổ chức một buổi tiệc vì Mạc Hằng đã đột phá tớ Bất Tử Cảnh, không ngờ rằng mảnh vỡ thần bí mà mình cảm nhận được lại ở trên người Mạc Hằng.

“Chẳng trách trên người có nhiều bảo vật như vậy!” trong lòng Diệp Tinh cũng đã rõ.

Thân là con trai của đại đạo chi chủ, trên người không có bảo vật mới là lạ.

Lúc này Diệp Tinh cũng thán phục, Mạc Hằng chỉ có thực lực của Bất Tử Cảnh bình thường, nhưng lại khó chơi như vậy, còn hơn cả Bất Tử Cảnh cao cấp.

“Cầu xin ngươi, tha cho ta, ngươi muốn gì ta cũng cho ngươi!” Mạc Hằng cảm nhận được sinh mệnh mình đang không ngừng giảm xuống, anh ta không ngừng cầu xin.

“Ta đảm bảo cha ta chắc chắn sẽ không đối phó ngươi ta có thể thề với căn nguyên vũ trụ!”

Nhìn thiên tài không ngừng cầu xin trước mắt, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh: “Xin lỗi, ta không hề sợ đạo chủ Xích Côn.”

“Vậy nên, an tâm mà ngã xuống đi!”

Canh Kim trùng đang điên cuồng cắn nuốt lực sinh mệnh của Mạc Hằng, thậm chí sức sống đã giảm xuống còn một phần một trăm trong nháy mắt.

Mạc Hằng cảm nhận sức sống của mình, anh ta nhì Diệp Tinh sắc mặt bình tĩnh, biết rằng Diệp Tinh sẽ không buông tha anh ta, một sự tuyệt vọng tràn vào trong lòng anh ta.

Kế hoạch rèn luyện trong lòng anh ta chỉ vừa mới bắt đầu, anh ta đã phải ngã xuống ở đây.

Nhìn Diệp Tinh, trong mắt anh ra lộ ra sự thù hận ngút trời, không cam lòng: “Yêu thú hai cánh, ngươi giết ta, cha ta chắc chắn sẽ cho ngươi nếm trải sự trừng phạt thảm khốc nhất thế gian, ngươi sẽ hối hận...”

“Lạch cạch!”

Lời còn chưa nói hết, dao động trên ngươi anh ta biến mất toàn bộ, sau đó cơ thể lập tức đập xuống đất.

Thiên tài tuyệt thế yêu tộc, con trai duy nhất của đạo chủ Xích Côn - Mạc Hằng đã ngã xuống!

Mà cách thời gian anh ta đột phá Bất Tử Cảnh còn chưa tới một trăm năm.

Đây chính là đối thủ đầu tiên mà Mạc Hằng ngã xuống trong tay khi vừa mới rời khỏi phủ đệ Xích Côn.

“Hằng nhi!”

Lúc Mạc Hằng bóp nát ấn kí, trong cung điện khổng lồ, trên mặt đạo chủ Xích Linh đang ngồi khoanh chân bỗng nhiên lộ ra vẻ dữ tợn.

Tay phải ông ta vung lên, trước mắt lập tức xuất hiện một hình ảnh.

Bên trong khung hình đó, cơ thể Mạc Hằng bị một con sâu nhỏ màu trắng bạc cắn xé, mà bên cạnh, một yêu thú sau lưng có hai cánh đang lạnh lùng đứng nhìn.

Mà trong một thời gian ngắn, thi thể Mạc Hằng lập tức rơi xuống đất.

“Đáng chết! Đáng chết! Dám giết Hằng nhi của ta, ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!”

Trên mặt đạo chủ Xích Côn tràn ngập vẻ dữ tợn, tiếng gầm giận dữ dường như vang vọng khắp cả tòa cung điện, bị rất nhiều người nghe thấy.

“Xích Côn đại nhân làm sao vậy?”

“Hình như đại nhân rất tức giận?”

Trong mắt rất nhiều người trên trong cung điện lộ ra vẻ nghi ngờ.

Soạt!

Hình ảnh trước mặt hoàn toàn vỡ nát, sau đó cơ thể đạo chủ Xích Côn lập tức biến mất không thấy.

...
Chương 939 Giết chết con trai đạo chủ 2

Một nơi trên bình nguyên Xích Côn.

Vút! Vút! Vút!

Sau khi giết Mạc Hằng, gần một nghìn con Canh Kim trùng nhanh chóng bay tới bên cạnh Diệp Tinh, sau đó tiến vào trong nhẫn không gian của hắn.

“Giết Mạc Hằng này, rất có khả năng đạo chủ Xích Côn đã biết, phải nhanh chóng rời đi!”

Tay phải hắn xung lên, nhẫn không gian, bảo vật,... trên người Mạc Hằng đều bị Diệp Tinh thu lấy.

Vào lúc thu lại Diệp Tinh cũng tra xét một chút, sau đó phát hiện bên trong nhẫn không gian có một thứ giống như hổ phách, bên trong vừa hay là một mảnh vỡ.

“Quả nhiên là mảnh vỡ thần bí đó.”

Trên mặt Diệp Tinh tràn ngập sự vui mừng, đây chính là mục tiêu của hắn lần này.

Ong...

Diệp Tinh đang muốn rời đi, bỗng nhiên trên người Mạc Hằng tản ra một luồng dao động, sau đó một viên đá màu đen xuất hiện, trên viên đá đen này tản ra từng luồng dao động nhẹ.

“Đây là thứ gì?” trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ nghi ngờ.

Có điều hắn không kịp kiểm tra, tiện tay thu viên đá này lại.

Sau khi làm xong tất cả, Diệp Tinh không quan tâm tới thi thể của Mạc Hằng nữa, nhanh chóng bay về phía xa.

Mà cơ thể hắn cũng nhanh chóng biến hóa, biến thành một sinh vật rất nhỏ, quay người liền tiến vào trong khe nứt của bình nguyên Xích Côn.

...

Không tới hai phút sau.

Oành!

Trời đất có một luồng dao động khủng bố tản ra, một luồng uy áp khổng lồ giáng xuống.

Trong hư không, một cơ thể khổng lồ sải bước mà tới, tốc độ nhanh tới cực hạn.

“Răng rắc!”

Hư không cũng không chịu được luồng dao động này, không ngừng nứt vỡ, từng luồng khí lưu hỗn độn tràn ra, bao vây lấy cơ thể này.

Vết nứt trong không trung không biết kéo dài tới tận nơi nào, không gian rung lên, cả bình nguyên Xích Côn khắp nơi đều xuất hiện vết nứt.

Giống như một chiếc mạng nhện kéo dài không ngừng, khắp bình nguyên Xích Côn rộng lớn bị bao phủ bởi một luồng dao động khủng bố.

Dường như trong nháy mắt này, cơ thể này là thứ duy nhất trong hư không.

“Uy áp khủng bố quá!”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Đây...đây là uy áp của đại đạo chi chủ!”

“Lẽ nào là đạo chủ Xích Côn ư?”

Trên bình nguyên Xích Côn, rất nhiều cường giả không chịu nổi uy áp này, cơ thể đều bị ép xuống mặt đất, kẻ thực lực yếu thậm chí chết ngay tại chỗ, bọn họ hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên hư không, nhìn cơ thể khủng bố mơ hồ trong trời đất.

“Đây... đây chính là toàn bộ thực lực của đại đạo chi chủ ư?” nơi sâu thẳm trong vết nứt, Diệp Tinh hóa thành một con sâu đất bình thường cảm nhận dao động này một chút, trong lòng thất kinh.

Dưới luồng dao động này, dường như hắn không có chút sức phản kháng nào.

Trước đây hắn đã từng thấy đại đạo chi chủ ra tay, thậm chí đạo chủ Quang Huyên còn ra tay với hắn, nhưng chắc chắn thực lực có lưu lại, dù sao đại đạo chi chủ giết hắn quá dễ dàng, chỉ một khí thể cỏn con thôi ắn đã không chịu nổi, sẽ không dùng thực lực thật sự để giết hắn.

Giờ đây uy áp của đạo chỉ Xích Côn không kiêng nể gì mà phóng thích ra.

Dưới luồng uy áp này, dường như đạo chủ Xích Côn là trời đất, không có ai dám làm trái. Bình nguyên Xích Côn có đường kích rộng tới mười triệu năm ánh sáng không ngừng rung lên dưới luồng uy áp này.

Soạt!

Khuôn mặt đạo chủ Xích Côn dữ tợn, nhanh chóng đi tới một nơi.

“Hằng nhi!” ông ta nhìn thi thể trên mặt đất, dắc mặt càng trở nên dữ tợn.

Oành!

Ý thức của ông ta không ngừng càn quét, thậm chí còn tiến cả vào trong mặt đất.

Rõ ràng Diệp Tinh cảm nhận được một ý thức nhanh chóng quét qua cơ thể hắn.

Mà lúc này các cường giả Bất Tử Cảnh bị ông ta phát hiện trên bình nguyên Xích Côn đều không tự chủ được mà bị dịch chuyển tới trước mặt ông ta.

“Đạo chủ Xích Côn!” những cường giả Bất Tử Cảnh này nơm nớp lo sợ, toàn bộ đều quỳ trên mặt đất, không dám có chút bất kính nào.

Bọn họ cũng nhìn thấy thi thể Mạc Hằng trên mặt đất, sắc mặt đều thay đổi.

“Đây là... công tử Mạc Hằng?”

“Công tử Mạc Hằng chết rồi? Ai to gan tới vậy?”

Những cường giả Bất Tử Cảnh này nhìn thi thể Mạc Hằng, lại nhìn đạo chủ Xích Côn đang nổi trận lôi đình, trong lòng hoàn toàn hiểu được điều gì đó.

Lúc này ở một nơi sâu thẳm trong lòng đất, lòng Diệp Tinh thầm thở phào một hơi.

“May mà không biến thành yêu thú khác, mà biến thành một con sâu bình thường trong đất.”

Số sâu trong đất này rất nhiều, căn bản là đạo chủ Xích Côn không thể tra xét được, mà lúc này tất cả những yêu thú ở gần đạo chủ Xích Côn, ai cũng là đối tượng bị nghi ngờ, vậy nên toàn bộ đều bị bắt lại.

Bởi vì, nói không chừng yêu thú hai cánh trốn trong chiếc nhẫn không gian nào đó.

“Không có? Sao lại không có?” đạo chủ Xích Côn nhìn những Bất Tử Cảnh bị bắt, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, mặt trở nên tức giận hơn.

Vừa nãy ông ta còn nhìn thấy yêu thú hai cánh kia giết con trai ông ta, nhưng vậy mà giờ đây lại không tra ra được, giống như yêu thú đó biến mất trong hư không vậy.

“Ai đã giết Hằng nhi của ta?!!!”

Giọng nói mang theo sát ý vang vọng, trên mặt vô số người trên bình nguyên Xích Côn hiện lên vẻ sợ hãi.

Trong nháy mắt này, hư không rộng lớn trên bình nguyên Xích Côn vỡ nát hoàn toàn, một mảng lớn khí lưu hỗn độn giáng xuống, cả một bình nguyên rộng lớn giống như ngày tận thế kéo tới.
Chương 940 Linh vật thiên địa 1

“Thật là khủng bố” Diệp Tinh trốn trong đất lẩm bẩm nói.

Về việc giết Mạc Hằng, hắn không có chút gánh nặng nào.

Mạc Hằng thân là thiên tài đỉnh cấp yêu tộc, nếu thật sự báo cáo lên trên, chắc chắn hắn sẽ được nhân tộc ban thưởng.

Đương nhiên Diệp Tinh không thể làm như vậy, nếu thật sự để đạo chủ Xích Côn biết được Mạc Hằng là do hắn giết, hắn cũng chẳng biết đạo chủ Xích Côn sẽ làm ra việc điên cuồng gì.

“Có điều giết mh3 đã khiến cho lá bài tẩy trên người mình hao tổn hết.” Diệp Tinh bất đắc dĩ.

Quả Tử Lăng, quả Thất độc, hai linh quả quý báu sử dụng một lần trên người hắn đã dùng hết, hơn nữa còn sử dụng một phần sương mù màu trắng, thậm chí thiết cầu bạo phá gần đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ cuối cùng cũng đã sử dụng.

Thiết cầu bạo phá này là lá bài tẩy lớn nhất trên người hắn, cơ bản không có bất cứ cường giả Bất Tử Cảnh nào có thể ngăn cản được.

Trước đây vì tức giận, xúc động hắn đã sử dụng một quả trước cung của đạo chủ Quang Huyên.

Quả thứ hai này Diệp Tinh vẫn luôn coi là lá bài tẩy cuối cùng, căn bản không nỡ sử dụng.

Giờ đây hai thiết cầu tương đương với một đạo công kích của đại đạo chi chủ đã dùng hết.

“Phòng ngự trên người Mạc Hằng này mạnh thật, nếu không phải Canh Kim trùng, căn bản là mình sẽ chẳng làm gì được anh ta!” Diệp Tinh nhớ lại trận chiến lúc này.

Cho dù mạnh mẽ nghênh tiếp công kích của thiết cầu bạo phá gần đạt tới đại đạo chi chủ, Mạc Hằng cũng không chết ngay, thậm chí còn nuốt linh quả quý hiếm, chuẩn bị nhanh chóng hồi phục.

Nhưng những con Canh Kim trùng đó điên cuồng cắn nuốt sinh mệnh, cuối cùng Mạc Hằng không còn sức phản kháng.

Nói ra thì, Mạc Hằng chết cũng có chút nghẹn khuất, dựa vào lá bài tẩy trên người anh ta, cho dù đối mặt với cường giả đẳng cấp Huyền Long cũng có thể kiên trì được một lát, sẽ không chết trong một thời gian ngắn, thậm chí còn có thể kiên trì được cho tới khi cha mình tới.

Nhưng dưới sự phối hợp của thiết cầu bạo phá và Canh Kim trùng, nhất là trong tình huống bị thương nặng, đối mặt với loại côn trùng viễn cổ hung ác Canh Kim trùng này, Mạc Hằng không thể hồi phục được, chỉ có thể chờ chết.

Chỉ cần đủ Canh Kim trùng, thậm chí có thể tạo thành uy hiếp cho đại đạo chi chủ, cho dù có ăn tất cả, Mạc Hằng bị thương nặng sao có thể chống đỡ nổi?

Diệp Tinh vẫn luôn ở dưới đất không động đậy, cảm nhận uy áp khủng bố.

Thời gian trôi đi, rất nhanh đã qua một tiếng, lúc này hư không trên mặt đất đã khôi phục hoàn toàn.

“Đạo chủ Xích Côn đã rời đi chưa?” Diệp Tinh thầm lẩm bẩm.

Có điều tất nhiên hắn sẽ không lựa chọn ra ngoài lúc này.

“Mình bò, mình bò.” Trong đất, một con sâu róm nhỏ đang không ngừng bò sâu vào trong đất.

Bò mãi tới ba tiếng sau, sâu róm mới dừng lại.

“Vị trí này cho dù là đạo chủ Xích Côn chắc cũng không thể tra ra?” trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.

Dò xét linh hồn trong tình huống có thực vật sẽ có ngăn cản rất lớn.

Giống như một vài dãy núi sinh ra bảo vật quý báu, nhưng cường giả đỉnh caaso rất khó để tra ra, bởi vì linh hồn của bọn họ không xâm nhập được vào khoảng cách xa tới vậy.

“Xem một chút xem nhẫn không gia có gì?”

Yên tâm rồi, Diệp Tinh nhìn bảo vật,

Hắn nhìn một mảnh vỡ màu hổ phách, có điều tạm thời không động đến nó.

“Hửm? Còn có một quả Tử Lăng?” bỗng nhiên mặt Diệp Tinh trở nên mừng rỡ.

Trong nhẫn không gian của Mạc Hằng, có một quả Tử Lăng đang lặng lẽ nằm đó.

Trước đây Mạc Hằng đã nuốt một quả, giờ vẫn còn một quả, điều này chứng minh trên người Mạc Hằng có tổng cộng hai quả.

“Còn có hoa Mặc Tâm.” Diệp Tinh nhìn bông hoa năm cánh màu đen.

Thậm chí hoa Mặc Tâm có thể gặm nhấm linh hồn, là một loại bảo vật khiến cho phần lớn Bất Tử Cảnh cảm thấy sợ hãi.

Bình thường một khi độc tố xâm nhập vào trong cơ thể, nhưng hoa Mặc Tâm là độc tố có thể ăn mòn linh hồn, rất quý giá, giá trị còn cao hơn quả Thất Độc một chút.

Linh hồn của con người quan trọng tới mức nào? Chỉ ăn mòn một chút thôi, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới bản thân.

“Đây là nước hồ Lãm Nguyệt?” Diệp Tinh lại nhìn về phía một ao nước, sắc mặt mừng rỡ.

Nước hồ Lãm Nguyệt rất quý, có tác dụng rất lớn đối với việc luyện chế binh khí đẳng cấp Bất Tử Cảnh, thậm chí giá trị đạt tới mức dùng cân để đo đơn vị.

Số nước hồ Lãm Nguyệt trước mắt, ít nhất cũng phải đáng giá mấy chục nghìn tỷ điểm Thời Không.

Không ngừng xem xét, trên mặt Diệp Tinh tràn ngập sự vui mừng.

“Thu hoạch lớn, chắc chắn là thu hoạch lớn!”

Hắn ước chừng tất cả bảo vật một chút, giá trị gần hai trăm nghìn tỷ điểm Thời Không.

“Có điểu so với thiết cầu bạo phá gần đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ, mình vẫn thiệt một chút.” Diệp Tinh lắc đầu.

Bảo vật đẳng cấp đó hoàn toàn là gặp được nhưng không lấy được

Nếu có thể, Diệp Tinh nguyện dùng tất cả số bảo vật này đổi lấy một đòn công kích của ssc.

“Xem thử viên đá màu đen này!”

Cuối cùng, ánh mắt Diệp Tinh dừng lại trên viên đá màu đen đó. Cả viên đá là một hình dạng bất quy tắc, nếu vứt trong đống đá vụn, đoán chừng sẽ chẳng thu hút được sự chú ý của ai.

Nhưng lúc này viên đá đó lại cho Diệp Tinh một cảm giác rất kỳ diệu.

“Loại cảm giác này là?” trong lòng Diệp Tinh lặng lẽ suy nghĩ.

Trên viên đá màu đen này lóe lên dao động kì lạ, nhưng ngoài điều đó ra chẳng có biến hóa nào khác.

Vút!

Linh hồn của Diệp Tinh tản ra, chạm tới viên đá màu đen này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK