Bồi dưỡng được những sinh vật này, đây tuyệt đối sẽ là một con bài chưa lật lợi hại của Diệp Tinh!
Có điều nhìn đoạn Canh Kim Trúc khô héo, chỉ còn lại có một mét, còn có Canh Kim Trùng biến thành kén, hắn lại lắc lắc đầu.
"Nếu mình muốn bồi dưỡng, ít nhất phải cứu sống Canh Kim Trúc này, như vậy mới có cơ hội."
Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Hắn lại kiểm tra xung quanh một chút.
"Canh Kim Trúc có yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với môi trường sinh trưởn, không thể sinh trưởng nếu không có Tức nhưỡng. . ."
"Tức nhưỡng: một loại đất ẩn chứa linh lực nồng đậm. . ."
Lại là có rất nhiều tin tức xuất hiện ở trước mặt Diệp Tinh.
"Tức nhưỡng?" Diệp Tinh yên lặng nhìn, ánh mắt lại nhìn về phía phần đất đã mất đi hoàn toàn dao động ở gốc Canh Kim Trúc.
"Nếu đoán không lầm, đây hẳn chính là Tức nhưỡng, đoạn Canh Kim Trúc nhỏ này có thể tồn tại, hoàn toàn là nhờ Tức nhưỡng này, có điều hiện tại Tức nhưỡng này đã mất đi tác dụng."
Tức nhưỡng chỉ ở trong một ít hoàn cảnh cực kỳ đặc thù mới có thể sinh ra, trước mắt là một ít này đã hoàn toàn mất đi dao động, hiển nhiên đã không còn tác dụng, hắn cũng không biết phải đi đâu tìm!
Lắc lắc đầu, Diệp Tinh thu lại đoạn trúc khô héo này cùng với ba cái kén Canh Kim Trùng.
Hắn nhìn về phía tầng bụi thật dày trên mặt đất, bỗng nhiên trong mắt lộ ra một tia sáng.
"Tìm kiếm một chút, xem thử bên trong lớp tro bụi này có bảo vật hay không?"
Lúc trước hắn tưởng rằng tất cả các bảo vật đều hóa thành tro tàn, không ngờ bên trong lớp tro bụi lại có bảo vật kỳ dị giống như Canh Kim Trúc và Canh Kim Trùng!
Phải biết rằng, cường giả ngã xuống ở nơi này đều là Bất Tử cảnh, nếu thực sự lưu lại bảo vật, tuyệt đối là vô cùng trân quý.
Vung tay phải lên, từng tầng bụi không ngừng bị Diệp Tinh tra xét, lúc này hắn giống như là một người đãi vàng ở trong sa mạc, nỗ lực tìm ra bảo vật.
"Hả? Kén Canh Kim Trùng?" Không quá vài giây, trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia sợ hãi lẫn vui mừng.
Ở một chỗ bên trong lớp tro bụi, một cái kén im lặng tồn tại, lúc này bên trong còn có một ít hơi thở sinh mệnh.
"Thật sự có bảo vật!"
Hắn thu một cái kén Canh Kim Trùng này lại.
"Tiếp tục tìm kiếm!"
Tìm được một cái kén Canh Kim Trùng, khiến cho sự tin tưởng của Diệp Tinh tăng nhiều, hắn tiếp tục tìm kiếm.
Qua vài giây, hắn lại phát hiện cái kén thứ hai.
"Không có dao động sinh mệnh?"
Diệp Tinh kiểm tra một chút, hơi nhíu mày.
Sức sống của Canh Kim Trùng rất mạnh mẽ, cũng không phải có nghĩa là chúng nó sẽ vĩnh viễn không chết.
Đã trôi qua nhiều năm như vậy, cho dù biến thành kén, thì những Canh Kim Trùng này cũng có thể chết đi.
Giống như Canh Kim Trùng trước đó, nếu Diệp Tinh không phát hiện, lại trải qua một đoạn thời gian dài nữa, thì đoạn Canh Kim Trúc kia cũng có có thể hoàn toàn khô héo.
Thu lại một cái kén Canh Kim Trùng đã chết đi, Diệp Tinh lại tiếp tục tìm kiếm.
Tìm mười mấy phút đồng hồ, Diệp Tinh gần như đã kiểm tra toàn bộ khu vực này một lần.
Cuối cùng hắn rốt cuộc ngừng lại.
"Tổng cộng hai mươi bảy kén Canh Kim Trùng, trong đó mười ba cái mất đi dao động hơi thở sinh mệnh! Còn có một mảnh nhỏ binh khí."
Diệp Tinh nhìn một cái kén Canh Kim Trùng, và một mảnh nhỏ binh khí giống như là phi đao ở trước mắt.
Những mảnh nhỏ binh khí khác đều biến thành bột phấn, chỉ có một mảnh này còn sót lại.
"Thử một chút!"
Hắn cầm mảnh nhỏ binh khí, nhẹ nhàng rạch vào lòng bàn tay mình.
"Xoẹt!"
Trên tay hắn lập tức xuất hiện một vết thương, máu tươi lập tức chảy ra.
"Thật là sắc bén!" Sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.
Hiện tại thực lực của hắn rất mạnh, thậm chí còn có Bạch Nguyên phòng ngự châu, đủ để ngăn cản công kích bình thường của cường giả Bất Tử cảnh, thế nhưng mà lại ngăn cản không được.
Có điều ngoài sự khiếp sợ, Diệp Tinh lại càng vui vẻ hơn.
"Như vậy có thể làm một con át chủ bài mạnh mẽ!"
Hắn trịnh trọng thu lại mảnh nhỏ binh khí này, nếu sử dụng tốt mảnh nhỏ binh khí này, cho dù là cường giả Bất Tử cảnh cũng có thể phải chịu thiệt thòi lớn ở trên tay hắn.
"Căn cứ vào tin tức, Canh Kim Trùng có thể không ngừng sinh sôi nẩy nở, nhưng mà không có Tức nhưỡng, mình căn bản khó có thể đào tạo." Thu toàn bộ những vật này lại, Diệp Tinh lại yên lặng suy nghĩ.
Hắn nhìn phần đất đã mất đi sự rực rỡ ở trước mắt, khẽ thở dài một cái.
Hiện tại hắn không có bảo vật, nhưng mà lại không thể sử dụng đến, cho dù là ở sa mạc phát hiện một núi vàng, thì cũng vô dụng.
"Đi thôi!" Lại tìm kiếm một chút, Diệp Tinh xác định không còn sót gì nữa, mới chuẩn bị rời đi.
Diệp Tinh nhìn về phía giao long khổng lồ ngang trời phía xa.
Vết nứt không gian này rất lớn, nói không chừng sau lưng giao long còn sót lại bảo vật gì đó.
Có điều, cho dù có bảo vật, hắn cũng không lấy được.
Thân thể lay động, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi vết nứt không gian này.
Ong...
Hai thanh trường kiếm quay lại, sau đó vết nứt không gian này nhanh chóng khép lại.
Cả khu vực khôi phục lại vẻ yên tĩnh, bầu trời bao la rộng lớn không mây, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì vậy.
Nhìn khe nứt không gian khép lại, Diệp Tinh im lặng rất lâu.
“Chắc chắn trên trái đất còn ẩn chứa một bí mật rất lớn, chỉ có điều thời gian đã trôi qua rất lâu, rất nhiều vết tích đã biến mất.”
Chương 673 Lấy được tức nhưỡng
Giống như trong vết nứt không gian trừ thi thể yêu thú bất tử ra, còn có cả Sinh Nguyên Thuật trong thanh kiếm Sinh Mệnh đó nữa, thậm chí là Không Gian Thuật xuất hiện trên bờ ruộng nhà Đàm Nguyên Nguyên.
Vậy mà hai bí thuật vũ trụ này lại xuất hiện trên trái đất.
“Đi thôi!” lắc đầu, Diệp Tinh không nghĩ nhiều thêm nữa, chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Ong...
Có điều, còn chưa bay được bao xa, bỗng nhiên trên người hắn nổi lên dao động của một vật gì đó.
“Là dao động của Canh Kim Trúc?”sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi.
Mặc dù Canh Kim Trúc chỉ là một loại thực vật, nhưng đẳng cấp của loại thực vật này đã đạt tới mức tự có linh trí.
Thậm chí trong vũ trụ còn có sinh mệnh thực vật, có thể tu luyện đạt tới mức cực kì mạnh mẽ như thường!
Tay phải vung lên, Canh Kim Trúc lập tức xuất hiện trong tay Diệp Tinh.
“Nơi dao động truyền tới là phía đông!” Diệp Tinh không hề do dự, nhanh chóng bay tới nơi cảm nhận được Canh Kim Trúc.
Không tới mấy giây sau hắn đã tới một nơi.
“Grào!” lúc này vẫn còn một con yêu thú hổ ở đây, nhìn thấy Diệp Tinh đánh, lập tức gầm lên một tiếng.
Bên cạnh nó có một quả kì lạ màu vàng đang phát triển, lúc này bên trên quả đó còn tản ra một luồng dao động vô cùng kỳ lạ, từng luồng linh lực không ngừng tản ra.
“Yêu thú vương cảnh?”
Dao động trên người Diệp Tinh tản ra, trong mắt con yêu thú hổ này lập tức hiện lên vẻ sợ hãi, cơ thể nằm sụp xuống, không dám động đậy.
“Đây là....tức nhưỡng?” Diệp Tinh không chú ý tới quả kì lạ màu vàng, mà là đang nhìn về phía một bãi đất, bãi đất này màu sắc có vẻ như đậm hơn một chút, ngoài ra chẳng có gì khác biệt so với những loại đất xung quanh.
Nhưng khi tản ra đạo tắc đi sâu vào xem xét bãi đất này, hoàn toàn có thể cảm nhận được một luồng linh lực khủng bố ẩn chứa trong đó!
Vút!
Canh Kim trúc khô héo trong tay Diệp Tinh khẽ động đậy, Diệp Tinh buông tay ra, sau đó cành Canh Kim Trúc này hóa thành một vệt sáng, nhanh chóng đi tới bên cạnh quả màu vàng, sau đó một phần cơ thể trực tiếp chui vào trong bãi đất.
“Thật sự là tức nhưỡng!” Vốn Diệp Tinh có chút không tin, nhưng nhìn thấy một màn này, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cực kì vui mừng.
Canh Kim Trúc có linh tính, gặp được tức nhưỡng rễ cây sẽ tự mình ăn sâu xuống.
“Cũng đúng! Trái đất vô cùng thần bí, xuất hiện cường giả có Canh Kim Trúc, Canh Kim trùng, có cả tức nhưỡng tồn tại cũng rất bình thường!” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ mong đợi.
Vui mừng tới quá đột ngột, hắn có chút không tin vào những chuyện xảy ra trước mắt mình.
“Nếu đã có tức nhưỡng, vậy mình có thể trồng Canh Kim Trúc, sau đó nuôi dưỡng Canh Kim trùng!”
Nếu hắn có thể nuôi thành công, có sự tồn tại của Canh Kim trùng, đợi tới sau này hắn đạt tới Bất Tử Cảnh, vậy thì thực lực của hắn sẽ mạnh tới mức nào!
Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng đào lên.
Rất nhanh, khoảng một decimet khối đất được hắn đào lên.
“Chỉ có ít vậy thôi ư?” Diệp Tinh khẽ nhíu mày. Số lượng tức nhưỡng này quá ít.
Trừ số tức nhưỡng này ra, số đất khác không ẩn chứa linh lực.
“Có điều có còn hơn không!” Diệp Tinh lắc đầu.
Lúc này trong mắt hắn có một tia sáng lóe lên.
“Nếu Canh Kim Trúc đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của tức nhưỡng, vậy mình hoàn toàn có thể dùng Canh Kim Trúc để tìm kiếm trên trái đất, sau đó lấy hết tất cả tức nhưỡng trên trái đất!”
Nơi này có tức nhưỡng tồn tại, vậy thì nói không chừng những nơi khác trên trái đất cũng có.
“Đi!”
Trong lòng nghĩ vậy, mắt Diệp Tinh hiện lên vẻ mong chờ, sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Grào!”
Yêu thú hổ đang nằm bò trên đất thấy Diệp Tinh rời đi, nghi ngờ gầm lên hai tiếng. Sau đó mó lại nhìn về quả màu vàng bị Diệp Tinh tiện tay ném sang một bên, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Vậy mà nhân loại đáng sợ đó không cướp mất quả màu vàng này đi.
Không hề do dự, con yêu thú hổ này lập tức nuốt quả màu vàng.
Thực tế, mặc dù linh quả màu vàng này có ẩn chứa linh lực, nhưng quá ít, căn bản là Diệp Tinh không để ý tới, bất cứ linh quả nào trên người hắn cũng đều có linh lực ít nhất bằng cả chục nghìn quả màu vàng đó, lấy những quả đó hắn còn ngại phí chỗ để.
...
Tiếp theo đó Diệp Tinh bắt đầu con đường khám phá trái đất.
“Tới núi Trường Bạch rồi!” ba ngày sau, Diệp Tinh đi tưới một nơi, hắn nhìn dãy núi bên dưới.
Sau khi sống lại, vì để chữa bệnh ung thư của mẹ mình, hắn còn đặc biệt tới nơi này thăm dò, tìm kiếm nhân sâm. Lúc đó thực lực của hắn mới chỉ ở giai đoạn bắt đầu tu luyện, phát hiện được một bụi nhân sâm mấy trăm năm đã vô cùng vui mừng.
Giờ nhớ lại, dường như đã trôi qua một khoảng thời gian rất dài rồi.
Tìm kiếm một lát, bỗng nhiên trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.
“Lại xuất hiện tức nhưỡng!” Ánh mắt Diệp Tinh nhìn về một phía, lúc này đất ở nơi đó lại khiến cho Canh Kim Trúc phát sinh dao động.
Diệp Tinh đi tới một nơi, nơi này không có dược thảo, linh quả sinh sống, nhưng trông dáng vẻ có vẻ như đã bị hái mất.
Thăm dò linh lực một chút, hắn lập tức cảm nhận được linh lực nồng đậm ẩn chứa trong đất!
“Haha, quả nhiên, hơn nữa còn nhiều hơn ở núi Hỗn Nguyên!”
Trên mặt hắn ngập tràn sự vui mừng.
“Bắt đầu khai thác!” hắn không ngừng đào chỗ đất ẩn chứa linh lực nồng đậm đó lên.
Không cần thăm dò chỗ đất này sâu, cho dù cường giả đỉnh cấp ở đây cũng chưa chắc có thể phát hiện ra, có điều Diệp Tinh có Canh Kim Trúc, có thể tự tìm kiếm tức nhưỡng.
“Hai decimet khối!” cuối cùng, Diệp Tinh nhìn chỗ đất trước mắt, trên mặt hiện lên vẻ cực kỳ mừng rỡ.
Tức nhưỡng ở nơi này còn nhiều gấp đôi núi Hỗn Nguyên.
Chương 674 Thu hoạch bất ngờ
Tay phải vung lên, số tức nhưỡng này bị thu vào trong một không gian thuộc tính bảo vật, hợp lại cùng một chỗ với số tức nhưỡng trước đó.
Lúc này Canh Kim Trúc trực tiếp sinh sống trên đó, mặc dù trông có vẻ khô héo, nhưng ánh sáng kim loại màu trắng rõ ràng hơn trước đây nhiều.
“Không biết tới lúc nào mới có thể khôi phục.” Diệp Tinh thầm mong chờ.
Sau khi khám phá xong núi Trường Bạch, Diệp Tinh không ngừng khám phá trái đất.
Một ngày...hai ngày....
Nháy mắt đã trôi qua ba tháng!
“Lại trở về rồi!”
Trong hư không, Diệp Tinh đứng đó, nhìn xuống phía dưới, hắn lắc đầu.
“Ba tháng, gần như mình đã thám hiểm một vòng trái đất, nhưng chỉ phát hiện ba nơi có tức nhưỡng!” Diệp Tinh lặng lẽ thở dài.
Núi Hỗn Nguyên là một, núi Trường Bạch là hai, một tháng sau Diệp Tinh lại phát hiện ra một nơi nữa, sau đó hai tháng trôi qua, hắn không phát hiện thêm được gì nữa.
Số tức nhưỡng trên người Diệp Tinh cộng lại không nhiều.
“Khu vực cuối cùng.” Bóng Diệp Tinh lay động, tiếp tục tìm kiếm.
“Hửm?” một khoảng thời gian nào đó, bỗng dưng hắn dừng lại, nhìn về một phía.
...
Đây là một căn phòng lộ rõ vẻ cũ nát, trước phòng có một chiếc xe lăn, bên trên có một bé gái đang ngồi, trông cô bé có vẻ chưa tới mười tuổi, mặt trắng bệch, thỉnh thoảng còn nhíu mày, dường như đang phải chịu đựng đau đớn.
Cô bé mặc một bộ đồ cũ nát, tết hai bím tóc nhỏ, lúc này đang nhìn về phía xa đầy hâm mộ.
Nơi đó có vài đứa trẻ đang chạy nhảy rất vui vẻ.
Hai chân cô bé trống không, không biết vì lí do gì đã mất đi hai chân, chỉ có thể ngồi trên xe lăn.
“Reng reng reng!”
Bỗng nhiên có một chiếc xe đạp nhanh chóng đi tới, một cô bé khoảng mười lăm mười sáu tuổi dừng lại.
“Chào chị Kim Hạ.” bé gái nhìn cô bé lớn hơn một chút này, ngoan ngoãn hô lên một tiếng.
“Tiểu Đình, đang đợi anh trai em hả?” Cô bé Kim Hạ cười nói.
“Vâng.” Bé gái lập tức gật đầu, ánh mắt nhìn về phía xa.
Kim Hạ cười nói: “Không cần vội, hôm nay anh trai em có chút việc, có điều sẽ trở về ngay thôi.”
“Tiểu Đình!” Lời vừa dứt, bỗng nhiên có một tiếng hô lớn từ phía xa truyền tới.
“Là tiếng của anh hai! Anh hai em về rồi!” bé gái lập tức hoan hô.
Một cậu bé khoảng mười lăm mười sáu tuổi nhanh chóng đạp xe đạp tới nơi này.
“Kim Hạ, cậu cũng ở đây à?” Cậu bé nhìn thấy cô bé Kim Hạ, gãi đầu cười gượng, nói.
“Cậu chăm sóc em gái mình cho tốt, tôi đi đây.” Cô bé Kim Hạ cười, ánh mắt nhìn về phần chân bé gái, trong mắt lộ ra vẻ đau lòng.
Cô bé biết tình hình của bé gái.
Nhìn thấy Kim Hạ rời đi, cậu bé nhanh chóng dựng xe đạp lên, sau đó đi tới sau xe lăn của bé gái, mặt tươi cười nói: “Tiểu ĐÌnh, hôm nay anh sẽ làm món trứng xào cà chua mà em thích ăn nhất!”
“Vâng.” Bé gái tiểu Đình lập tức gật đầu.
Thức anh rất nhanh đã làm xong, mặc dù chỉ là món ăn rất đơn giản, nhưng hai anh em ăn vô cùng vui vẻ.
Ăn cơm xong, đợi rửa xong bát đũa, cậu bé lấy từ trong cặp sách ra hai quả, nói: “Tiểu Đình, em xem nè, đây là tài nguyên tu luyện mà hôm nay anh lấy được từ nơi phát tài nguyên của trường, chúng ta ăn một quả, sau đó đem một quả đi trồng.”
“Vâng.” Tiểu ĐÌnh gật đầu.
Bé gái vui vẻ ăn quả đó, hai chân bé vẫn còn di chứng, mỗi lần ăn một quả, đều sẽ đau đớn tới mức yeus đi rất nhiều.
Mỗi lần, đây đều là lúc mà cô bé vui nhất.
Sau đó, cậu bé lấy ra một chiếc chậu hoa đường kính khoảng ba mươi centimet, lúc này trong chậu còn có năm cây dược thảo nhỏ, bên trên còn kết một quả nhỏ.
“Tiểu Đình, em xem nè, hạt trước đó chúng ta trồng xuống đã lớn rồi nè, những quả này để lại, đợi tích lũy tới một mức độ nhất định, chắc chắn anh sẽ đổi được một quả Hắc Nguyên, đến lúc đó sự đau đớn trên chân em sẽ biến mất.” Cậu bé hứa.
Nhìn hai chân của em gái mình, cậu bé lại càng cảm thấy đau lòng hơn.
Trái đất khuyến khích giết yêu thú, rèn luyện bản thân, còn có cả những nghề nghiệp chuyên môn giết yêu thú.
Tuy lợi ích nhiều, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
Cha mẹ họ làm nghề này, cuối cùng vì yêu thú mà chết, em gái cậu cũng vì vậy mà bị ảnh hưởng tới đôi chân, hơn nữa cơ thể còn trúng độc, lúc nào cũng cảm thấy rất đau đớn.
Thực tế hiện giờ tiểu Đình đã mười ba tuổi rồi, nhưng trông chẳng khác gì một bé gái chưa tới mười tuổi.
“Vâng.” Bé gái tiểu Đình dùng sức gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mong chờ.
Nếu cơ thể bé không còn cảm thấy đau đớn gì nữa, bé sẽ rất hạnh phúc.
Vút!
Lời vừa nói xong, bỗng nhiên trong phòng có một bóng người xuất hiện.
“Ai?” Cậu bé lập tức nổi lên cảnh giác.
Trong tay xuất hiện một thanh trường côn, trực tiếp chắn trước người em gái mình.
“Tức nhưỡng!” Diệp Tinh xuất hiện trong căn phòng, nhìn chậu hoa đó, sâu trong đáy mắt tràn ngập sự vui mừng.
Một luồng đạo tắc tiến vào trong chậu hoa, trong đó có một luồng linh lực cực lớn đánh tới, cả một chậu hoa to như vậy đều là tức nhưỡng.
Ánh mắt lại nhìn về phía cậu bé đang chắn trước em gái mình, trong lòng Diệp Tinh khẽ gật đầu, hắn chỉ về phía chậu hoa trong tay cậu bé, nói: “Có thể cho anh chậu hoa này không?”
“Cho anh?” Nghe vậy sắc mặt cậu bé thay đổi.
Chậu hoa này là hi vọng của cậu, cho dù là thứ gì, trồng vào trong chậu đều có thể phát triển một cách nhanh chóng, theo cậu thì đây là hi vọng để đổi quả Hắc Nguyên.
Có quả Hắc Nguyên, em gái cậu sẽ không phải chịu đau đớn nữa.
“Phải, cho anh.” Diệp Tinh cười nói: “Để trả công, anh có thể trị khỏi cho cô bé.”