Mục lục
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 606 Ngang hàng 2

Vút!

Bóng dáng lóe lên, Diệp Tinh xuất hiện ở trong không gian tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên.

“Một bụi cỏ?” Diệp Tinh nhìn khung cảnh phía xa, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc.

Bên phía còn lại của không gian, chỉ có một bụi cỏ nhỏ màu trắng.

“Ngươi là thiên tài Đạo Tắc Cảnh thứ hai tới nơi này, trước đó có một người mười hai năm trước tới đây xông tháp nhưng chưa vượt qua, không biết ngươi cần thời gian bao lâu.” Bụi cỏ nhỏ màu trắng nhìn Diệp Tinh, nhẹ nhàng lắc lư phiến lá.

“Tất nhiên càng ngắn càng tốt!” nghe vậy, Diệp Tinh trầm giọng nói.

“Có tự tin là tốt.” Bụi cỏ nhỏ màu trắng gật đầu.

“Vậy thì chiến thôi!” Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, sau đó huy động kiếm trận.

“Định!”

Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên, sau đó Diệp Tinh cảm nhận được cơ thể mình không cách nào cử động.

“Cái gì?” Diệp Tinh cảm nhận sự trói buộc trên người, sắc mặt thay đổi, hắn muốn vùng vẫy,

Vút!

Phía xa, một ánh sáng màu trắng đánh tới, tốc độ nhanh tới cực điểm, trực tiếp xẹt qua người hắn.

Nhất thời, sức sống của Diệp Tinh giống như thủy triều rút xuống.

“Bị miểu sát rồi!” Diệp Tinh cảm thấy bất đắc dĩ trong lòng.

Hắn dừng bước tại tầng tám.

Soạt!

Một luồng dao động lóe lên, sau đó bóng Diệp Tinh trực tiếp biến mất không thấy.

...

“Thất bại rồi! Diệp Tinh bị miểu sát!”

“Rất bình thường, muốn vượt qua tầng thứ tám, đầu tiên phải xông qua được trói buộc không gian.”

“Có điều xông qua được tầng thứ bảy cũng đủ để khiến cho chúng ta kinh ngạc.”

“Loại kinh ngạc này càng nhiều càng tốt.”

Những sự tồn tại cường đại nhìn Diệp Tinh bị loại, cười thảo luận.

...

Lần nữa xuất hiện, Diệp Tinh đã ở trên quảng trường khổng lồ.

“Ra rồi!”

“Trông dáng vẻ Diệp Tinh có vẻ tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên bị miểu sát rồi.”

“Rất bình thường, Hỗn Vũ lâu như vậy còn chưa vượt qua được. Trong hai năm Diệp Tinh đã xông qua được tầng thứ bảy, thật không thể tin được, lại còn kiên trì được một thời gian ở tầng thứ tám, vậy cũng quá khủng bố rồi!”

Các thiên tài kính nể nhìn Diệp Tinh.

“Diệp Tinh, ngươi khiến cho người khác chấn động quá.” Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh, bước lên trước cười nói.

“Hỗn Vũ cũng làm xong nhiệm vụ, trở về từ trong di tích, bí cảnh trở về rồi! ngươi đoán xem biểu tình hiện giờ của hắn sẽ như thê snaof?”

Bỗng nhiên, Lư Vân Đạt chuyển đề tài.

Diệp Tinh cười, nói vài câu, ánh mắt hắn nhìn về phía bảng xếp hạng.

Trên bảng xếp hạng, hắn và Hỗn Vũ đều đang ở tầng thứ bảy.

“Hỗn Vũ, tôi đuổi kịp anh rồi.” trong mắt hắn lộ ra sự vui mừng.

Ban đầu Hỗn Vũ đủ khiến hắn tuyệt vọng, giờ đây chỉ trong hai mươi hai năm ngắn ngủi đã bị đuổi kịp.

Tất nhiên, thực lực của Diệp Tinh hiện giờ vẫn còn kém Hỗn Vũ một chút, hắn bị miều sát trong tầng thứ tám, nhưng Hỗn Vũ suýt chút nữa có thể xông qua.

Có điều có đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian, Diệp Tinh tự tin tốc độ tiến bộ của mình chắc chắn không kém Hỗn Vũ!

“Giờ vẫn còn gần một tháng nữa bí cảnh Tinh Nguyên mới mở, vậy nên tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên, nâng cao thực lực của mình hơn một chút!” Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.

Cho dù là cơ duyên gì, cho dù là đạo mạch thời gian, đạo mạch không gian, đều không thể so được với tháp đại đạo Tam Thiên.

...

Soạt! Soạt! Soạt!

Vào lúc Diệp Tinh rời đi, tiến tới tháp đại đạo Tam Thiên, trên quảng trường các thiên tài không ngừng xuất hiện.

“Thật sự là tầng thứ bảy.”

“Không thể tin được! Lúc Diệp Tinh mới vào thành Thời Không biểu hiện cũng chẳng nổi bật, giờ đây khoảng cách giữa chúng ta và hắn đã bị kéo ra một khoảng quá lớn rồi!”

CÁc thiên tài nhìn bảng xếp hạng, rất nhiều người đều chọn tiến vào trong Tháp Đăng Thiên kiểm tra thực lực của bản thân.

Tất cả bọn họ đều bị Diệp Tinh kích thích.

Bỗng nhiên, trên quảng trường lập tức trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn về một phía, nơi đó có một chàng trai rất bình thường, trông giống người trái đất, trên người có những bí văn kì lạ màu xanh xuất hiện.

“Là Hỗn Vũ!”

“Chắc chắn là Hỗn Vũ đã nhận được tin tức, sau đó mới tới đây.”

“Thành tích của Diệp Tinh và Hỗn Vũ hiện giờ đều là tầng thứ bảy, không biết Hỗn Vũ có thể vượt qua tầng thứ tám không?”

...

Các thiên tài nhìn Hỗn Vũ, nhỏ giọng bàn tán.

Sau khi Hỗn Vũ xuất hiện, ánh mắt liếc về bảng xếp hạng, sau đó tiến vào trong Tháp Đăng Thiên.

“Hỗn Vũ cũng tới xông Tháp Đăng Thiên.”

“Trước đây dù là thành tích của ai cũng không thể ảnh hưởng tới Hỗn Vũ, nhưng giờ đây Diệp Tinh xông qua được tầng thứ bảy hắn ta liền tơi đây, xem ra là đã bị ảnh hưởng một chút.”

“Bị chút áp lực cũng tốt, như vậy sẽ không buông lỏng.”

“Các ngươi nói Hỗn Vũ có thể vượt qua tầng thứ tám được không?”

“Dựa vào thực lực của Hỗn Vũ là điều không thể, nhưng nói không chừng sẽ xảy ra kì tích, giống như Diệp Tinh vậy”

...

Các tồn tại cường đại lại chú ý tới Hỗn Vũ.

Vút!

Hỗn Vũ tiến vào trong Tháp Đăng Thiên, trực tiếp xuất hiện trong không gian của tầng thứ tám, cuộc chiến nháy mắt bắt đầu.

“Đùng đùng đoàng!”

Sấm sét trong không gian nổ vang, một luồng khí lưu hủy diệt tràn ra, khắp nơi trong không gian bị công kích mạnh mẽ bao phủ.

Vô số khí lưu màu xám nổ vang, hình thành một ảo ảnh cực lớn phía sau lưng Hỗn Vũ, cự nhân phóng to sau lưng Hỗn Vũ, ít nhất to hơn gấp trăm lần!

“Thực lực của ngươi tuy mạnh, nhưng vẫn còn thiếu một chút mới có thể vượt qua được.” trong không gian, bụi cỏ nhỏ màu trắng nhìn Hỗn Vũ, lạnh giọng nói.

Có điều Hỗn Vũ lại giống như không nghe thấy, vẫn điên cuồng chiến đấu.

“Rầm!” “Uỳnh!”

Chiến đấu tới tận ba phút sau.

“Xẹt!”

Một luồng ánh sáng cát ngang yết hầu Hỗn Vũ, sức sống như thủy triều nhanh chóng rút đi.
Chương 607 Sư huynh của Diệp Tinh

“Thất bại rồi.”

“Còn thiếu một chút nữa, đoán chừng hơn một năm nữa có thể vượt qua được.”

“Cuối cùng Hỗn Vũ vẫn không thể đá được Diệp Tinh xuống, hai người xếp ngang hàng ở tầng thứ bảy.”

...

Các tồn tại cường đại xem cuộc chiến, lại lần nữa khôi phục sự im lặng.

Kết quả cuộc chiến giống như bọn họ đã dự đoán, không xuất hiện kì tích.

...

Trên quảng trường cực lớn, mọi người cũng đang đợi chờ kết quả.

Soạt!

Bỗng nhiên, trên quảng trường lóe lên một dao động, sau đó bóng Hỗn Vũ xuất hiện.

“Thất bại rồi?”

Mọi người nhìn Hỗn Vũ, lại nhìn bảng xếp hạng, lúc này bảng xếp hạng không có bất cứ thay đổi gì, rõ ràng Hỗn Vũ đã bị loại.

“Hỗn Vũ không thể vượt qua được tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên!”

“Hiện giờ Diệp Tinh và Hỗn Vũ ngang nhau.”

“Không thể tin được.”

Trong lòng mọi người khó có thể che giấu được sự chấn động.

Lúc vừa mới vào thành Thời Không, Hỗn Vũ đã khiến cho rất nhiều người chấn động, nhanh chóng xông qua tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên, những thiên tài mạnh nhất khác cũng chỉ xông qua được tầng thứ sáu, khoảng cách năm tầng, đây quả thật là một khoảng cách khó có thể vượt qua.

Nhưng chỉ hai mươi hai năm, Diệp Tinh đã có thể ngang hàng, nhanh chóng đuổi kịp ho3.

Sau khi Hỗn Vũ ra ngoài nhìn về phía bảng xếp hạng, hơi nắm chặt nắm đấm, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, không biết trong lòng đang nghĩ gì.

Dưới ánh mắt của mọi người, anh ta lập tức rời đi.

...

Tin tức về việc Hỗn Vũ xông tháp nhanh chóng được truyền ra, tất nhiên đã làm dấy lên sao động của bảy trọng thiên, nhưng có điều Diệp Tinh lại không biết, hắn vẫn luôn lặng lẽ ở trong tháp đại đạo Tam Thiên lĩnh ngộ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã trôi qua hai mươi bảy ngày.

Trong không gian kì lạ, một dòng sông hỗn độn đang chậm rãi chảy, dòng sông này bắt đầu từ một phía, chảy dài về một hướng khác, cả con sông cứ chậm rãi chảy như vậy, không biết đâu là điểm cuối.

Trên khắp dòng sông tản ra một loại dao động cực kì cổ quái, đây là dao động của đạo tắc vận mệnh!

Hai năm trước Diệp Tinh vừa mới sao chép được thiên phú Đạo Tắc Vận Mệnh, vậy nên không chọn tiến vào trong tháp đại đạo tương ứng, bởi vì cho dù có tiến vào, đoán chừng hiệu quả cũng rất thấp.

Giờ đây rõ ràng Đạo Tắc Vận Mệnh của hắn đã tiến bộ hơn, vậy nên mới lựa chọn tiến vào, tăng nhanh lĩnh ngộ của Đạo Tắc Vận Mệnh.

Vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, Diệp Tinh lại nhận được ba cơ hội, cộng với hai lần cơ hội của lục trọng thiên, trong hai năm này Diệp Tinh đã lấy được năm cơ hội truyền thừa!

“Đạo Tắc Vận Mệnh này thật kì lạ, không thiên về tấn công, cũng không thiên về phòng ngự, cũng chẳng thiên về tốc độ, dưới tình huống đặt ngang nhau, dường như không thể so sánh với bất cứ đạo tắc nào, không có ưu thế rõ ràng.” Diệp Tinh thầm nói.

Lĩnh ngộ Đạo Tắc Vận Mệnh đối với hắn mà nói không nâng cao thực lực một cách rõ ràng như các đạo tắc khác.

Có điều, Diệp Tinh lĩnh ngộ càng sâu thì Đạo Tắc Vận Mệnh càng có tác dụng với đạo tắc phân thân thứ hai, ngoài ra thầy hắn – đạo chủ Lăng Hằng cũng dặn dò hắn phải thường xuyên lĩnh ngộ, tất nhiên hắn không thể chậm trễ,

Ý thức hắn chìm vào trong đó, từng luồng dao động huyền diệu của Đạo Tắc Vận Mệnh được hắn cảm nhận.

Soạt!

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên người Diệp Tinh khẽ động, sau đó xuất hiện trên một quảng trường khổng lồ.

Trước quảng trường, một chiếc tháp cực lớn màu đen sừng sững đứng đó, phần lớn khu vực xung quanh đều bị khí lưu hỗn độn bao quanh.

“Lĩnh ngộ kết thúc rồi?” Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn chiếc tháp màu đen này.

“Đi thôi!” Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi nơi này.

...

“Chủ nhân!” vừa rời khỏi nơi này, ảo ảnh của số 11 đã xuất hiện trên đồng hồ của hắn, vô cùng hưng phấn nói :”Chủ nhân, lúc trước ngài ở trong tháp đại đạo Tam Thiên lĩnh ngộ đạo tắc, Hỗn Vũ tới xông tháp rồi.”

“Ồ? Kết quả thế nào?” Diệp Tinh cười hỏi.

Số 11 hưng phấn nói: “Không vượt qua, giờ Hỗn Vũ vẫn đang ở tầng thứ bảy như cũ, ngang hàng với chủ nhân.”

“Không vượt qua ư?” Diệp Tinh thầm nói.

Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười, nhưng không có chút biểu tình kiêu ngạo, tự mãn nào, hắn đã tiến vào tầng thứ tám Tháp Đăng Thiên, biết thực lực của bụi cỏ nhỏ màu trắng đó, hắn đứng trước bụi cỏ đó hoàn toàn bị miểu sát.

Muốn vượt qua, cho dù hắn có đạo mạch không gian và đạo mạch thời gian, đoán chừng cũng phải tốn một thời gian rất dài.

“Diệp Tinh. mau tới gặp ta!” đang suy nghĩ, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên trong đầu Diệp Tinh.

“Tiếng của thầy?” nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.

Không hề do dự, hắn nhanh chóng chạy tới phủ đệ của đạo chủ Lăng Hằng.

Vừa tiến vào trong, đạo chủ Lăng Hằng đã xuất hiện trước mặt. Ngoài đạo chủ Lăng Hằng ra, lúc này còn có một người đàn ông mặc áo giáp đỏ, thân cao năm mét, vô cùng vạm vỡ.

Trên người người đàn ông này tản ra khí tức vô cùng âm u lạnh lẽo, dường như còn có chút sát khí.

“Thầy, người này là tiểu sư đệ hả?” Người đàn ông vạm vỡ nhìn Diệp Tinh cười nói.

“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu, nói: “Diệp Tinh, đây là Kuiba, thất sư huynh của ngươi, nắm giữ Đạo Tắc Tử Vong hoàn chỉnh.”

Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng nói: “Ra mắt thất sư huynh.”

Trong lòng hắn lại thấy thất kinh, Đạo Tắc Tử Vong, một loại đại đạo sinh tử.

“Chẳng trắc khí tức trên người âm u lạnh lẽo như vậy.” Diệp Tinh thầm nói.

Bình thường mà nói, lĩnh ngộ Đạo Tắc Tử Vong đều là người thích giết người, khó mà tiếp cận.
Chương 608 Thiên tài tề tựu ở nhất trọng thiên 1

“Tiểu sư đệ, ta vẫn luôn ở bên ngoài, vừa trở về thành Thời Không thì biết tới ngươi, không tệ.” Người đàn ông vạm vỡ vỗ vai Diệp Tinh, cười nói.

Quả thật danh tiếng của Diệp Tinh hiện nay trong đám thiên tài rất nổi bật.

“Đây là số liên lạc của ta, sau này có chuyện gì khó khăn cứ tìm sư huynh là được.”

Kuiba nói xong, lại nhìn về phía đạo chủ Lăng Hằng, vô cùng cung kính nói: “Thầy, nếu không còn chuyện gì khác đệ tử xin cáo lui.”

“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu.

Sau đó Kuiba nhanh chóng rời khỏi nơi này, bên trong cung điện chỉ còn lại Diệp Tinh và đạo chủ Lăng Hằng.

“Diệp Tinh, vi sư thu nhận tổng cộng bốn mươi bảy đệ tử, giờ còn hơn ba mươi hai người, có điều thực lực của bọn họ đều đã ở Chân Linh Cảnh đỉnh phong, sớm đã rời khỏi thành Thời Không, sau này lúc ngươi rời khỏi thành Thời Không có thể đi thăm họ.”đạo chủ Lăng Hằng cười nhẹ, nói.

“Đệ tử đã biết.” Diệp Tinh vội vàng gật đầu.

“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu, nói: “Thời gian này nếu ngươi tu luyện có gì khó khăn cứ nói thẳng.”

Nghe vậy Diệp Tinh không dám do dự, nhanh chóng nói ra nghi ngờ của mình.

“Cái này thu triển thế này...” nghe nghi hoặc của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng vung hai tay, từng bí văn kì lạ hiện ra trước mặt Diệp Tinh.

Khiến cho những chỗ Diệp Tinh cảm thấy khó khăn nhanh chóng sáng tỏ.

“Hóa ra là như vậy...” Diệp Tinh hưng phấn nhìn.

Chỉ bảo hơn mãi tận một tiếng sau, tất cả những nghi ngờ của Diệp Tinh đã được giải đáp.

“Haha, có thầy chỉ bảo, những đạo tắc này có thể dễ dàng giải thích.” Diệp Tinh mừng thầm, những điểm còn nghi ngờ khi hắn lĩnh ngộ đạo tắc đã được đạo chủ Lăng Hằng trước mắt giải thích rất dễ hiểu.

Đạo chủ Lăng Hằng là người nắm giữ Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh hoàn chỉnh đó, hai đạo tắc này trước mặt ông tự nhiên chẳng có bí mật gì.

Giảng giải xong nghi vấn của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng nhìn tiểu đồ đệ của mình, nói: “Diệp Tinh, chưa tới ba ngày nữa là tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên rồi, giờ vi sư có một vài đề nghị.”

“Mời thầy nói.” Diệp Tinh lập tức cung kính nói.

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, nói: “Bậc thanh Tinh Nguyên hoàn toàn là một nơi truyền thừa, sau khi ngươi vào đó không cần vội vàng xông lên trên, xông lên càng nhanh, khả năng bị loại càng cao, bậc thang này có uy áp tương ứng. Vậy nên, ngươi phải nắm giữ một độ nhất định.”

“Độ?” Diệp Tinh nghe cẩn thận.

“Trên mỗi một bậc thang truyền thừa ngươi càng hấp thụ nhiều, sự bài xích của bậc thang này với ngươi càng yếu, khi tiến lên bậc thang bên trên, lực bài xích cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều. Tất nhiên, nếu cứ dừng mãi không tiến cũng vô dụng, trong một thời gian tương ứng lực bài xích cũng sẽ tăng lên.”

Đạo chủ Lăng Hằng nói: “Bậc thang Tinh Nguyên này thực ra là nhìn vào tiềm lực của bản thân, tiềm lực càng cao, số bậc thang tiến lên sẽ càng cao, càng có được nhiều lợi ích.”

“Tiềm lực?” lòng Diệp Tinh động một cái.

Tiềm lực rất khó nói, đều thông qua biểu hiện bên ngoài, ví dụ như tốc độ lĩnh ngộ đạo tắc, ví dụ như nắm giữ bí thuật công kích càng nhanh,....

“Có điều phải lấy được đủ lợi ích trên bậc thang Tinh Nguyên, không những cần xem tiềm lực của bản thân, còn pahir xem cách thức. Cho dù tiềm lực có cao đến đâu, bậc thang này cũng không hiểu được, đừng có vội vàng xông lên trên, như vậy sẽ càng bị loại sớm.” đạo chủ Lăng Hằng nói tiếp.

“Vậy nên, sau khi ngươi tiến vào bậc thang Tinh Nguyên không được nóng lòng, trên bậc thang có thể nhìn thấy những người khác, hơn nữa sẽ ảnh hưởng tới xếp hạng, nhưng xếp hạng này chẳng có tác dụng gì, cho dù bí cảnh Tinh Nguyên nổi tiếng thì đã sao? Vô dụng với các ngươi.”

“Tóm lại, duy trì cân bằng, tìm được độ của bản thân trên bậc thang, ổn định tiến về phía trước.”

Đạo chủ Lăng Hằng cứ dặn dò như vậy, Diệp Tinh lập tức gật đầu, nói: “Vâng, thầy. Con sẽ chú ý.”

“Ừ. Đi đi.” đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, khẽ cười nói.

Đối với đệ tử Diệp Tinh này, ông rất hài lòng.

“Đệ tử xin lui.” Diệp Tinh cung kính lui xuống.

...

“Truyền thừa trên bậc thang Tinh Nguyên và lực bài xích?” đi trên đường, Diệp Tinh thầm nói trong lòng.

Bậc thang Tinh Nguyên này là một cơ duyên cực lớn, những lợi ích mà mỗi người lấy được trên đó không giống nhau.

“Ting!”

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên đồng hồ trong tay Diệp Tinh kêu lên.

Hắn nhìn một chút, trên mặt lộ ra sự vui vẻ, không chút do dự bấm nhận.

“Anh Diệp!” Trong đồng hồ, một giọng nói vui mừng vang lên.

“Tam Đại.” Diệp Tinh cười nói.

Là tiếng của Vương Tam Đại.

“Anh Diệp, còn có tôi.”

“Diệp Tinh.”

Tiếng mấy người khác cũng vang lên, đó là mấy người Hoàng Viêm, Lân Pha, Tần Phong, Dương Thu.

Sau khi tám người bọn họ thất bại ở cuộc tuyển chọn thiên tài của cung Hạo Nguyên, vẫn luyện đi theo huấn luyện cùng lão giả Hâm Vũ ở sân huấn luyện Hồn Thiên.

“Mọi người vẫn đang huấn luyện à?” Diệp Tinh cười hỏi.

“Không.” giọng nói trầm ổn của Hoàng Viêm vang lên, trong lời nói cũng mang theo sự hưng phấn khó nói: “Diệp Tinh, chúc mừng cậu xông qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, đã vô địch cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì rồi!”

Chân Linh Cảnh, đó là sự tồn tại vô địch ở hệ ngân hà, cường giả mạnh nhất của hệ ngân hà cũng chỉ mới ở Hư Không Cảnh mà thôi, hơn nữa chỉ có vài người!”

“Ông biết rồi?” Nghe vậy, Diệp Tinh ngây ra.

Tin tức này hắn không hề nói với mấy người Hoàng Viêm.

“Haha, anh Diệp, danh tiếng của anh bây giờ nổi tiếng như vậy, tất nhiên bọn tôi biết rồi.” tiếng cười to của Lân Pha truyền tới: “Bây giờ bọn em phải tới một nơi, anh Diệp, tới lúc đó anh đừng bất ngờ quá nhế.”

“Ồ? Khiến tôi ngạc nhiên?” Diệp Tinh cười nói: “Hiện giờ thứ có thể khiến tôi ngạc nhiên không nhiều.”

“Hehe, anh Diệp, anh đừng tự tin như vậy.” Vương Tam Đại cười hehe nói.

Nói một lát, mấy người kết thúc cuộc gọi.

“Không biết thực lực mấy người Hoàng Viêm thế nào rồi?” Diệp Tinh thầm nói, trên mặt mang theo vẻ tươi cười.
Chương 609 Thiên tài tề tựu ở nhất trọng thiên 2

Hắn đã không liên lạc với mấy người Hoàng Viêm một thời gian rồi. Lần trước rời khỏi thế giới Hắc Diệu hắn liên hệ với mấy người Hoàng Viêm, nhưng không có ai bắt máy, sau đó hắn lại tiến vào trong di tích Thương Nguyên.

Hắn và Lâm Tiểu Ngư, cùng với mười người Hoàng Viêm tiến vào hệ ngân hà, giờ đây lại ở hai nơi khác nhau nâng cao thực lực.

Trái đất quá yếu, tiếp xúc với vũ trụ cũng mới chỉ được năm mươi năm. Giờ vẫn dựa vào mười người bọn họ như cũ.

...

“Diệp Tinh!”

Trở về lục trọng thiên, lại có một ông cụ trên mặt có bí văn màu đỏ đi tới.

Ông ta là người phụ trách trong lục trọng thiên – Đồ Cưu, thực lực Bất Tử Cảnh.

“Đồ Cưu tiên sinh.” Diệp Tinh nhìn ông cụ, cười nói.

“Diệp Tinh, hiện giờ ngươi đã báo danh tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên, hai ngày sau tập hợp ở quảng trường Tinh Nguyên, trước đó chúng ta phải tập hợp ở nhất trọng thiên, đây là lệnh bài của ngươi.” Đồ Cưu cười nói, đưa một tấm lệnh bài kì lạ khắc ba bậc thang qua.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, sâu thẳm nơi đáy mắt còn lưu lại chút chấn động.

Ông ta biết Diệp Tinh đã vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, thậm chí ngang hàng với Hỗn Vũ.

Dựa vào tiềm lực mà Diệp Tinh thể hiện ra, thực ra đã đủ để tiến vào thất trọng thiên.

“Tôi biết rồi.” Diệp Tinh nhận lấy lệnh bài, gật đầu nói.

...

Trong thời gian hai ngày, Diệp Tinh an tâm lĩnh ngộ đọa tác, chờ đợi thời gian tới, sau đó đi tới nhất trọng thiên cùng Lâm Tiểu Ngư.

Khu vực nhất trọng thiên vô cùng to lớn, bàn về diện tích, nhất trọng thiên diện tích lớn nhất, bàn về số lượng thiên tài, nhất trọng thiên cũng nhiều nhất.

Đây là động tiên của các thiên tài xếp hạng cuối của thành Thời Không, cơ bản thu nhận thiên tài cũng tiến vào đây.

Tất nhiên, cho dù là lớn nhất, với hoàn cảnh đào tạo cũng là khó so được với bên ngoài.

”Nhiều người quá.”

“Lần này thiên tài của bảy trọng thiên tập hợp, phải lên tới cả chục nghìn người.”

“Hỗn Vũ và Diệp Tinh cũng tới tập hợp.”

“Lần này tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên là một cơ duyên cực lớn, trước đây trong lịch sử thành Thời Không cũng có rất nhiều thiên tài vượt qua bậc thang Tinh Nguyên, nghịch chuyển xếp hạng.”

“Phải! Hiện giờ Hỗn Vũ và Diệp Tinh bỏ xa chúng ta, nhưng lần này là một cơ hội lớn!”

...

Các thiên tài tóp năm tốp ba tụ tập lại bàn tán, nhìn các thiên tài khác.

“Haha. Diệp Tinh.”

Đi tới nhất trọng thiên, một vài thiên tài cùng nhau tham gia cuộc tuyển chọn của thành Thời Không nhìn thấy hắn, đều cười chào hỏi, Diệp Tinh cũng cười đáp lại.

“Hửm?” Bỗng nhiên hắn nhìn về một hướng.

Phía đó có một chàng trai mặt mũi bình thường, trông giống người trái đất, trên người có rất nhiều bí văn màu xanh nhìn qua.

Bốn phía dường như trở nên yên tĩnh.

“Hỗn Vũ.” Diệp Tinh nhìn Hỗn Vũ, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Chàng trai thiên tài tuyệt thế Thiên Huyền Cảnh đã chạm tới đạo chi tâm hủy diệt và đạo chi tâm lôi điện này từng khiến hắn không có chút lòng tin đuổi kịp, nhưng giờ đây tình hình đã hoàn toàn thay đổi.

“Diệp Tinh!” Hỗn Vũ cũng nhìn về phía Diệp Tinh, lúc này trong mắt anh ta lộ ra chiến ý.

“Hai thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện.”

“Tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh hiện giờ còn muốn nhanh hơn Hỗn Vũ, không biết có thể đuổi kịp Hỗn Vũ không?”

“Rất khó, mười hai năm trước Hỗn Vũ đã xông qua được tầng thứ bảy, giờ Diệp Tinh mới xông qua.”

Người xung quanh nhỏ giọng bàn tán.

Những người xung quanh thì thầm nghị luận.

Ở một chỗ trong đám người, một thanh niên giống như người tộc Tinh Linh, tai nhọn, vô cùng tuấn mỹ yên lặng đứng thẳng, nhìn ra xa hấp dẫn ánh mắt mọi người.

"Hiện tại mấy người Hỗn Vũ, Diệp Tinh trở thành tiêu điểm của mọi người sao? Nhưng mà con đường tu luyện mới bắt đầu, hiện tại thiên phú mạnh không có nghĩa là sau này cũng sẽ mạnh.” Vô Ngân nắm chặt nắm tay, trong mắt chớp động kiếm quang.

Trong sân, Hỗn Vũ cùng Diệp Tinh liếc nhau một cái, lập tức đều thu hồi ánh mắt.

\- Hỗn Vũ sao? Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.

Hiện tại cho dù giữa hắn và Hỗn Vũ còn có chênh lệch, thế nhưng chênh lệch này đã không ngừng thu hẹp lại.

Xẹt!

Rất nhiều thiên tài tề tụ, lúc này trong hư không bỗng nhiên có một bóng dáng chớp động, sau đó một người đàn ông trung niên trên đầu có một sừng xuất hiện.

Trên người tản ra khí thế dao động vô cùng mãnh liệt, đây là một vị cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, chỉ cách chúa tể thế giới một bước.

"Tất cả những ai báo danh tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên đã đến đủ, hiện tại mọi người tiến vào máy phi hành đi, chúng ta bây giờ đi tới quảng trường Tinh Nguyên."

Người đàn ông trung niên một sừng nhìn mọi người mỉm cười nói.

Quảng trường Tinh Nguyên cách thành Thời Không có một khoảng cách rất dài, cần sáu giờ ngồi máy phi hành mới có thể đến được.

Từng thiên tài nhanh chóng tiến vào trong máy phi hành.

Vụt!

Máy phi hành nhanh chóng tiến vào trong trận không gian truyền tống, rồi biến mất không thấy.

......

Đây là một quảng trường rất lớn, mênh mông vô tận, núi non ở phía xa vờn quanh,vây quanh quảng trường này lại.

Trên bầu trời, từng bí văn kỳ dị thỉnh thoảng chớp động, tản ra khí tức vô cùng huyền ảo.

Khu vực phía đông, chỉ có một cung điện màu đen sừng sững, các khu vực khác đều là những mảnh đất bằng phẳng.

Lúc này trên quảng trường có rất nhiều bóng dáng, những người này đều là thanh niên, túm năm tụm bảy tụ tập cùng một chỗ nói chuyện với nhau.

Vèo!
Chương 610 Cố nhân

Một chiếc máy bay khổng lồ bay trên bầu trời xa xôi.

\- Nhìn kìa, là máy phi hành của thành Thời Không!

"Cuộc tuyển chọn thiên tài của thành Thời Không xuất hiện hai thiên tài tuyệt thế 100 năm mới xuất hiện một lần, Hỗn Vũ ngay từ đầu đã triển lộ ra thiên phú cường đại, Diệp Tinh kia về sau càng ngày càng mạnh, thậm chí tốc độ tiến bộ đều vượt qua Hỗn Vũ."

"Hai đại thiên tài tuyệt thế này đều tề tụ ở thành Thời Không."

......

Từng thanh niên nhìn vào chiếc máy phi hành phía trên.

\- Đến rồi!

Lúc này đám người Diệp Tinh cũng đang nhìn phía dưới.

\- Đó chính là quảng trường Tinh Nguyên sao? Diệp Tinh nhìn bầu trời trên quảng trường chớp động từng bí văn kỳ dị còn có rất nhiều thiên tài phía dưới.

"Diệp Tinh, đó là thiên tài của tháp Hư Thủy và điện Hồn Thiên." Bên cạnh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nói: "Trên người thiên tài hai thế lực đều có dấu hiệu tương ứng."

Diệp Tinh gật đầu, tam đại thánh địa nhân tộc, thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy, ba thế lực song song, ai cũng không kém ai.

Máy phi hành mở ra, sau đó rất nhiều thiên tài đều đi tới quảng trường.

\- Ai là Hỗn Vũ và Diệp Tinh vậy?

"Danh tiếng của hai người này đều truyền khắp tháp Hư Thủy chúng ta."

Rất nhiều thiên tài tháp Hư Thủy, điện Hồn Thiên nhìn mọi người đến từ thành Thời Không, nhỏ giọng nghị luận.

\- Nhìn kìa, đó là Diệp Tinh!

\- Thanh niên trên người có từng hoa văn kì bí kia là Hỗn Vũ!

Hầu như tất cả thiên tài đều nhìn hai người Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ.

Đều là thiên tài, ai cũng không phục người khác, nhưng Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ bày ra thực lực thiên phú làm cho bọn họ ngay cả dũng khí thách thức cũng không có.

Lúc này một chỗ trên quảng trường, hơn 10 người tụ tập cùng một chỗ.

"Sâm Mạc, ngươi xem phong quang của Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ kìa, tất cả mọi người đều đang nhìn bọn họ." Một thanh niên nhìn thanh niên đứng ở vị trí trung tâm cười nói.

Đứng ở vị trí trung tâm chính là một thanh niên dáng người gầy yếu, lại có ba con mắt, làm cho người ta kỳ dị chính là, toàn bộ ánh mắt của anh ta hiện ra màu tím, tăng thêm một tia tà dị.

Sâm Mạc, hiện tại là thiên tài đạo tắc cảnh mạnh nhất tháp Hư Thủy, trước đó không lâu vừa vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên.

Tuy rằng vượt qua tầng thứ năm, thế nhưng muốn đánh bại ảo ảnh đạo tắc cơ bản không có khả năng.

Ở tháp Hư Thủy và điện Hồn Thiên cũng đều có tháp Đăng Thiên cùng ảo ảnh đạo tắc cảnh để khảo nghiệm thực lực thiên tài.

"Hỗn Vũ, Diệp Tinh quả thật mạnh, bọn họ hiện tại đều đã thông qua tầng thứ bảy tháp Đăng Thiên, nếu không có gì ngoài ý muốn, cho dù là ta thì 100 năm sau cũng không có khả năng vượt qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên, chứ đừng nói đến tầng thứ bảy." Sâm Mạc lắc đầu nói.

Anh ta híp mắt nhìn về phía thanh niên chói mắt xa xa.

Tuy rằng thân là đệ nhất thiên tài tháp Hư Thủy, thế nhưng anh ta biết rất ít về thành Thời Không, cũng không có mấy người nhìn thấy qua thành Thời Không.

Dù sao lần này thành Thời Không xuất hiện nhiều thiên tài lắm, coi như là đám người Lâm Tiểu Ngư, Lư Vân Đạt, Vô Ngân đều có tiềm lực, thiên phú gần bằng Sâm Mạc.

\- Hiện tại đứng phía sau không có nghĩa là sau này cũng vẫn vậy, bí cảnh Tinh Nguyên mở lần này ra, ta nhất định phải nắm lấy cơ hội! Tầng thứ bảy tháp Đăng Thiên cứ đợi đấy, ta cũng không phải không có khả năng gì!" Trong mắt Sâm Mạc chớp động hào quang khiếp người.

......

\- Hỗn Vũ, Diệp Tinh sao? Một chỗ khác, một thanh niên dáng người cường tráng, cánh tay trần trụi, lưng đeo một thanh chiến đao nhìn Diệp Tinh, trong mắt có một tia chiến ý điên cuồng.

......

"Diệp Tinh, đi theo bên cạnh ngươi, ta cũng nhận được rất nhiều sự chú ý." Lúc này Lư Vân Đạt cùng Diệp Tinh đi cùng một chỗ, tự mình cười nói.

Nói vài câu, Lư Vân Đạt bỗng nhiên nhỏ giọng nói: "Diệp Tinh, ngươi xem thiên tài kia kìa, đó là Sâm Mạc đệ nhất thiên tài tháp Hư Thủy."

Diệp Tinh theo ánh mắt của Lư Vân Đạt nhìn về phía thanh niên dáng người gầy gò, lại có ba con mắt.

"Anh ta hiện tại đã vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên rồi." Lư Vân Đạt nói.

Diệp Tinh gật đầu.

Tuy rằng người vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên ít, nhưng vẫn có, về phần đạt tới cảnh giới đánh bại ảo ảnh đạo tắc cảnh là rất khó.

Dù sao nếu muốn đánh bại ảo ảnh đạo tắc, trên cơ bản thực lực cần thông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên.

"Đó là Chiến La đệ nhất thiên tài của điện Hồn Thiên, lĩnh ngộ đao chi đại đạo hiếm thấy, được chúa tể thế giới thu làm đệ tử, hiện tại cũng vượt qua tầng thứ năm tháp Đăng Thiên." Lư Vân Đạt lại chỉ vào một người khác.

Diệp Tinh nhìn thanh niên dáng người cường tráng, lưng đeo chiến đao.

Đao chi đại đạo, cùng kiếm chi đại đạo giống nhau, cũng là cực kỳ hiếm thấy.

\- Người kia là Lăng Khảm của tháp Hư Thủy, vượt qua tầng thứ tư tháp Đăng Thiên, cũng là một đối thủ cường đại!

Lư Vân Đạt cười nói: "Diệp Tinh, từ trong bí cảnh Tinh Nguyên đi ra, một vài thiên tài thậm chí còn xông qua hai tầng tháp Đăng Thiên, ngươi hiện tại vẫn dẫn đầu, nói không chừng những thiên tài này bỗng nhiên đuổi theo ngươi haha."

Anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một tia chiến ý, nói: "Đương nhiên, những người này cũng bao gồm cả ta."

\- Các người đang tiến bộ, nói không chừng tiến bộ của tôi cũng càng lớn! Diệp Tinh lạnh nhạt cười nói.

Hắn nhìn rất nhiều thiên tài, trong lòng cũng có một cỗ hào khí.

Có những thiên tài này ở phía sau đuổi theo, phía trước còn có Hỗn Vũ, hắn sẽ không bao giờ lười biếng.

Nói một hồi, Lư Vân Đạt rời đi, mà Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư đứng ở một bên, lẳng lặng chờ đợi bí cảnh mở ra.

"Anh Diệp."

Đúng lúc này, bỗng nhiên một âm thanh vang lên, âm thanh này nghe rất quen thuộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK