Mục lục
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 451 Âm Mưu Của Thế Lực Tiên Giới (2)

Trần Mục khẽ nhíu mày: "Còn phải xử lý Long Môn tiên các và Thái Cổ tiên các, bọn họ tà tâm không thay đổi, lần này nhất định phải nghiêm trị mới được!"

Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, nàng ta cười đề nghị: "Phu quân, chàng đi Long Môn tiên các, ta tới Thái Cổ tiên các, chúng ta chia ra hành động, để tránh có cá lọt lưới, đến lúc đó tập hợp tại Tử Nguyệt tiên các."

"Không thành vấn đề."

"Sư tỷ, nàng phải cẩn thận."

"Ừm, chớ khinh suất, tốc chiến tốc thắng."

Nói xong, hai người bọn họ đồng thời khởi hành, Khương Phục Tiên tin tưởng thực lực của vị hôn phu.

Trên người Trần Mục có rất nhiều át chủ bài, cho dù là Chân Tiên giáng lâm, cũng có thể toàn thân rút lui.

Phía tây nam Lan Hải Tiên Cảnh.

Hòn đảo của Long Môn tiên các được tạo thành từ rất nhiều hòn đảo, có vài hòn đảo còn bay lơ lửng trên bầu trời, ở chính giữa là Long Môn đảo, tới gần Long Môn tiên các, nhiệm vụ đánh dấu của Trần Mục liền cập nhật.

【Nhiệm vụ: Đánh dấu Long Môn】

【Khen thưởng: Xích Long Thần Mâu】

Trần Mục tới gần Long Môn tiên các, tấm chắn kim quang chói lọi xuất hiện, đây là đại trận phòng ngự, bên trong Long Môn tiên các có cường giả tay cầm chiến kiếm tới gần.

Người trung niên cường tráng dẫn đầu khí huyết sôi trào, hắn ta trợn mắt tròn xoe, trừng Trần Mục nói: "Đây là Long Môn tiên các, người ngoại tộc cấm tự tiện xông vào!"

Trần Mục đứng bên ngoài tấm chắn kim sắc, ánh mắt bình tĩnh nói: "Bảo các chủ của các ngươi ra đây, nói cho ông ta biết, Trần Mục của Lăng Vân tông cố ý tới thăm hỏi."

Cường giả chung quanh đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không biết Trần Mục, nhưng biết Lăng Vân tông, đột nhiên, lão giả đầu trọc khôi ngô xuất hiện ở gần đó.

"Bái kiến lão tổ!"

Cường giả của Long Môn tiên các nhộn nhịp hành lễ.

Trần Mục từng gặp Triệu Bàn ở Đông Thắng tiên các, lão giả đầu trọc này là lão tổ của Long Môn tiên các, là cường giả Thiên Tiên sống qua năm tháng dài đằng đẵng, dùng nhục thân cường hãn mà nổi tiếng khắp Lan Hải Tiên Cảnh.

Triệu Bàn gặp qua Trần Mục, ban đầu lúc đại chiến ở Đông Thắng tiên các, nhìn thấy Trần Mục đánh bại các chủ của Đông Thắng tiên các, đánh lui lão tổ của Đông Thắng tiên các.

Thực lực của Trần Mục rất mạnh, Triệu Bàn không có quá để ý, khẽ cười nói: "Tiểu sư thúc, không biết ngươi đến các của ta có chuyện gì?"

"Biết rõ còn cố hỏi."

Ánh mắt Trần Mục trở nên lạnh lùng.

Triệu Bàn trông trước trông sau, cười hỏi: "Tiểu sư thúc, Khương tông chủ không tới?"

Trần Mục nhàn nhạt nói: "Sư tỷ đã tới Thái Cổ tiên các, ta là tới thu thập các ngươi."

Nghe thấy lời của Trần Mục, Triệu Bàn không những không sợ, ngược lại cười ha ha, ông ta cảm thấy may vì Khương Phục Tiên tới Thái Cổ tiên các.

Triệu Bàn nhìn Trần Mục, nếu như bắt được hắn thì sẽ có vật cược để đàm phán với Khương Phục Tiên, vào lúc ông ta tính toán, Trần Mục thôi động Thanh Vân Kiếm, tiên quang phóng ra, tấm chắn kim sắc bị xé mở dễ dàng.

Trận pháp phòng ngự bị phá, tất cả cường giả của Long Môn tiên các phía sau tấm chắn đều đột nhiên co rụt tròng mắt, Triệu Bàn quyết đoán kịp thời, ông ta sử dụng ngọc phù trong tay, nơi sâu trong Long Môn đảo, có đạo kim quang vọt lên trời cao.

Đó là trận pháp viễn cổ có thể mở ra Tiên môn, Trần Mục không muốn lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì nữa, Thanh Vân Kiếm trong tay phá không vọt tới.

Xa xa bên ngoài trận pháp cổ xưa cũng có tấm chắn tồn tại, lại bị Thanh Vân Kiếm dễ dàng xuyên thủng.

Ầm ầm!

Trận pháp viễn cổ vỡ tung.

Triệu Bàn nhìn thấy cột sáng kia biến mất.

Tiên môn còn chưa mở ra, trận pháp viễn cổ đã sụp đổ, Triệu Bàn nhắm chuẩn Trần Mục, ông ta thôi động tiên chủng trong cơ thể, toàn thân tràn ngập hỏa quang.

Triệu Bàn vung quyền, giống như hung thú hình người, tiếng quyền như sấm, đập về phía Trần Mục.

Trần Mục không né tránh, hắn thôi động Chân Long Huyết Mạch bên cánh tay phải, áo giáp như Kim Lân bao trùm.

Trong nháy mắt hai quyền va chạm, ống tay áo của Triệu Bàn bị vỡ nát, sau đó cánh tay bị bẻ gãy vặn vẹo, cường giả Long Môn tiên các đều đứng sững tại chỗ không dám tiến lên.

"A!"

Tiếng kêu rên vang lên.

Triệu Bàn dùng nhục thân cường hãn nổi tiếng khắp Lan Hải Tiên Cảnh, nhưng mà lại không đỡ nổi một quyền của Trần Mục.

Cái này còn chưa phải sức mạnh mạnh nhất của Trần Mục, ngay sau đó lại là một cước đá mạnh, đá trúng lồng ngực Triệu Bàn, xương ngực của người sau vỡ tan.

Trước ngực Triệu Bàn xuất hiện lỗ thủng lớn, tiên chủng đỏ rực bắn ra từ ngực ông ta.

Đạo chủng của ông ta trải qua nhiều năm uẩn dưỡng, đã biến thành sát khí, chỉ có đạo chủng của cường giả Thiên Tiên mới có thể công kích khi rời khỏi cơ thể.

Trần Mục tay không bắt lấy tiên chủng, đó là răng rồng, trong đó còn có sức mạnh của Chân Long.

Sức mạnh của hạt tiên chủng này bị Chân Long Huyết Mạch trong cơ thể Trần Mục áp chế, rất nhanh liên hệ giữa tiên chủng và Triệu Bàn đã bị chặt đứt.

Triệu Bàn biết Trần Mục sẽ không buông tha ông ta, trực tiếp lựa chọn tự bạo, nhưng mà hàn quang xuyên thủng mi tâm của ông ta, Thanh Vân Kiếm trở lại bên cạnh Trần Mục.

Ầm ầm!

Thi thể Triệu Bàn đập xuống đất.

Những cường giả còn lại của Long Môn tiên các sôi nổi bỏ vũ khí xuống, quỳ gối trước mặt Trần Mục: "Tiểu sư thúc tha mạng, bọn ta đều là vô tội."

Trần Mục phất tay, Hồng Mông tiên lực tản rộng ra, cường giả chung quanh đều bị tử quang đánh trúng, tu vi của bọn họ bị phế tại chỗ.

Trong cơ thể Triệu Bàn có ấn ký do Khương Phục Tiên lưu lại mà cũng dám tiếp tục giao dịch với thế lực Tiên giới.

Trong những người này dù cho có người vô tội, cũng chỉ có phế bỏ tu vi của bọn họ mới chắc chắn được.

Một đám cường giả từ trên trời đáp xuống mặt đất, mặc dù bọn họ bị phế, nhưng nhục thân vẫn mạnh hơn người bình thường như cũ, vẫn có thể sống rất nhiều năm.

Trần Mục tìm được lão giả lớn tuổi trong đó: "Nói đi, tại sao lại giúp thế lực Tiên giới làm việc?"

Lão giả quỳ trên mặt đất: "Tiên sứ của La Phù Động Thiên giáng xuống Long Môn tiên các, hắn ta đồng ý với lão tổ, chỉ cần bọn ta giúp mở phong ấn dưới đáy biển ra, thì sẽ cho toàn bộ Long Môn tiên các bọn ta tiến vào Tiên giới."
Chương 452 Âm Mưu Của Thế Lực Tiên Giới (3)

Trần Mục cười lạnh nói: "Phía dưới kia phong ấn Ma Thần, các ngươi muốn tới Tiên giới? Ha ha, nếu như phong ấn được mở ra, chắc chắn các ngươi có thể lên trời."

Cường giả chung quanh trợn mắt há mồm.

Bọn họ hiển nhiên không biết phía dưới kia phong ấn Ma Thần, Trần Mục có thể nhìn ra được từ ánh mắt của bọn họ, những người này đều bị sứ giả Tiên giới lừa gạt.

Lão giả hoảng sợ nói: "Tiên sứ nói phía dưới kia phong ấn Chân Tiên viễn cổ, sao lại là Ma Thần?"

Trần Mục không muốn giải thích, nhàn nhạt nói: "Dẫn ta tới Long Môn."

Lão giả đứng lên, run rẩy nói: "Long Môn ở phía Đông Long Môn đảo."

Trần Mục đi tới phía Đông, trên bình nguyên trống trải, nơi này có một cửa đá, đứng sừng sững lẻ loi trơ trọi, cao một trăm trượng, lão giả cung kính nói: "Tiểu sư thúc, nơi này chính là Long Môn."

Bên trên Long Môn điêu khắc vạn long đồ đằng, những điêu khắc này sinh động như thật.

Phía sau Long Môn là Lan Hải vô biên, Trần Mục tới gần Long Môn, không hề đánh dấu thành công.

Trần Mục dùng tay chạm vào Long Môn, đánh dấu vẫn không thành công, trong mắt của hắn hiện ra kim quang, tỉ mỉ quan sát Long Môn trước mắt.

Sau Long Môn có khoảng trời riêng, nhìn từ bên ngoài, phía sau Long Môn sau là Lan Hải, nhưng Pháp Nhãn Kim Đồng lại nhìn thấy bên trong có cung điện hùng vĩ.

Trần Mục đứng ở giữa Long Môn, hai bàn tay đặt ở hai bên Long Môn, hắn muốn đẩy Long Môn ra.

Cường giả chung quanh đều cảm thấy không được, bởi vì rất lâu trước kia, rất nhiều cường giả của Long Môn tiên các đồng thời ra tay đều không đẩy được Long Môn to lớn ra.

Trần Mục dùng năng lượng thuần nhục thân khó có thể lay động được Long Môn, hắn thôi động huyết mạch đặc thù trong cơ thể, từ đầu đến chân lấp lánh kim quang.

Ầm ầm!

Long Môn chấn động, cả hòn đảo lắc lư theo, cường giả Long Môn tiên các đều trố mắt đứng nhìn, đây là thần lực như thế nào, lại có thể rung chuyển được Long Môn.

Kế tiếp Trần Mục thôi động Bất Diệt Kinh, một tiếng ầm vang, Long Môn phủ bụi bị hắn cưỡng ép mở ra, kim quang tràn ra, vật chất ẩn chứa trong đó cùng loại với Tiên giới vật chất, nhưng năng lượng trong này nồng đậm hơn Tiên giới vật chất nhiều, rõ ràng là tạo hóa địa.

Soạt!

Sau khi Trần Mục xông vào Long Môn.

Ầm ầm!

Nháy mắt Long Môn đóng lại, cường giả Long Môn tiên các đều đang chạy trốn, chỉ có lão giả vẫn lưu lại nơi này, ông ta vừa nhớ đến một chuyện rất quan trọng.

Trần Mục đi vào bên trong cung điện hùng vĩ, trên vách tường xung quanh điêu khắc vô số cự long.

【Thành công đánh dấu Long Môn】

【Chúc mừng thu hoạch được Xích Long Thần Mâu】

Một đạo huyết quang rơi xuống bên cạnh Trần Mục.

Đó là cây thương nhuốm máu, trước tiên Trần Mục kiểm tra xem có hư hỏng gì không, cây Thần Mâu này được chế tạo từ thần sắt hiếm có, hoàn hảo không chút tổn hại.

Trần Mục có chút hưng phấn, giây phút hắn duỗi tay nắm chặt Thần Mâu, đôi mắt hiện ra hồng quang, sức mạnh toàn thân tăng vọt, tâm trạng trở nên nóng nảy, hắn áp chế tà niệm, cưỡng ép khống chế Thần Mâu.

"Hung khí thật đáng sợ!"

Trần Mục thu hồi Xích Huyết Thần Mâu.

Hiện tại trong tay hắn có một thanh thần kiếm, một thanh thần binh, còn có Huyền Thiên Trấn Ma Ấn, cộng thêm Tổ Long Kim Lân và Hoang Thần Giáp, công thủ đầy đủ.

Trần Mục quan sát cung điện trước mắt.

Ở giữa cung điện có một huyết trì, còn có quả trứng rồng màu vàng cao cả trượng, trong đó có tiếng hít thở, Trần Mục nhìn thấy con Chân Long ở bên trong.

Đó là Chân Long, tồn tại ngang tàng không kém gì Kỳ Lân, Trần Mục nhìn thấy bốn phía không có gì nguy hiểm, liền tới gần quan sát con non Chân Long bên trong trứng rồng.

Trứng rồng đột nhiên chấn động.

Tiểu Chân Long bên trong trứng rồng run lẩy bẩy, cảm nhận được khí tức vừa quen thuộc vừa xa lạ.

"Ngươi là ai thế?"

"Ta là cha ngươi."

Trần Mục nói đùa với nó.

"Phụ thân, là ngươi sao?"

". . ."

Trần Mục ngượng không dám đáp lại.

Có thể là do nguyên nhân trên người Trần Mục có Chân Long Huyết Mạch, huyết mạch thân thiết, con non Chân Long bên trong trứng rồng coi hắn là cha ruột.

"Phụ thân, ta muốn ra ngoài."

Giọng nói của con non Chân Long ỏn ẻn, Trần Mục nhíu mày, vậy mà lại là rồng cái.

Hắn phát hiện trứng rồng bị phong ấn ở bên trong huyết trì, nếu như phá hư phong ấn, con non Chân Long bên trong ngược lại sẽ xảy ra chuyện, cái phong ấn này là vì nó hấp thu sức mạnh bên trong huyết trì.

Lừa con non Chân Long làm tay chân là không tệ, phá hư nó để thu tạo hóa thì không cần thiết.

"Ngươi còn chưa trưởng thành, ở bên trong tu luyện cho tốt, ta dạy cho ngươi Tổ Long Hô Hấp pháp, có thể giúp đỡ ngươi hấp thu sức mạnh bên trong huyết trì."

Giọng nói của Trần Mục uy nghiêm, tạo hoá của hắn đến từ Tổ Long Kim Lân, bây giờ gặp được hậu nhân đích hệ của Long tộc, cũng coi như là trả nhân quả.

Hắn vừa nghe hô hấp của con non Chân Long, không phải Tổ Long Hô Hấp pháp, bèn giao Tổ Long Hô Hấp pháp chính tông nhất cho con non Chân Long bên trong trứng rồng.

Trần Mục dùng niệm lực giao Hô Hấp pháp cho Tiểu Chân Long bên trong trứng rồng, nó vận chuyển Tổ Long Hô Hấp pháp, trứng rồng cũng phóng ra kim quang.

"Phụ thân, ngươi thật sự là cha ta."

Tiểu Chân Long vui vẻ lăn lộn bên trong trứng rồng, trên người Trần Mục có Chân Long Huyết Mạch, còn biết Tổ Long Hô Hấp pháp, Tiểu Chân Long coi Trần Mục là cha mình.

Trần Mục không nhịn được cười ra tiếng, Tiểu Chân Long bên trong trứng rồng cũng non nớt cười to theo.

"Ngươi tu luyện cho tốt, ta còn có việc, về sau sẽ trở lại thăm ngươi." Trần Mục chuẩn bị rời đi.

Tiểu Chân Long không ngừng nói: "Phụ thân, ngươi có thể ở bên cạnh ta không, trò chuyện với ta, từ khi ta có ý thức đến nay đều lẻ loi ở chỗ này."

Trần Mục lắc đầu, nếu thật sự là nữ nhi của hắn thì chắc chắn sẽ ở lại, khẽ cười nói: "Ta không phải cha ngươi, vừa rồi đều là nói đùa, chúng ta có duyên gặp lại."

"Cha, ngươi là cha ta, ngươi đừng đi mà, oa ~" Tiểu Chân Long gào khóc.

"Ngủ một giấc là tốt rồi." Trần Mục lắc đầu, hắn dùng toàn lực mới đẩy được Long Môn ra rời đi.

Lúc hắn đi ra, bên ngoài chỉ có lão giả dẫn đường khi nãy: "Sao ngươi lại không trốn?"
Chương 453 Tam Cửu Ma Thần (1)

Lão giả cung kính nói: "Tiểu sư thúc, tiên sứ vừa tới Bồng Lai tiên các, nàng ta có vẻ như muốn mượn tiên khí mở phong ấn ra, cố ý ở lại nhắc nhở ngươi."

Trần Mục nghe vậy nhíu mày, tiên sứ không hề rời đi, lẽ nào là loại thiên kiêu như Thẩm Thi Âm kia? Loại thiên kiêu này ngược lại là dễ giải quyết, nhưng việc này rất nghiêm trọng, hắn không dám trì hoãn.

"Giải tán Long Môn tiên các, Lăng Vân tông sẽ không liên luỵ những người khác." Trần Mục bình thản nói.

"Đa tạ tiểu sư thúc!"

Lão giả cảm kích dập đầu.

Trần Mục không đến Tử Nguyệt tiên các tụ họp với vị hôn thê, thế lực Tiên giới có âm mưu lớn, bây giờ hắn nhất định phải chạy tới Bồng Lai tiên các.

Bồng Lai Tiên Các ở phía Nam của Lan Hải Tiên Cảnh, hải vực xung quanh rất quỷ dị, nước biển hiện lên màu đen.

Quanh thân Trần Mục tràn ngập kim quang sáng chói, hắn đuổi tới Bồng Lai Tiên Các với tốc độ nhanh nhất.

Bồng Lai đảo tiên tràn đầy sương mù, linh dược khắp nơi, Bồng Lai Tiên Các ở hòn đảo phía Tây, có hàng vạn cung điện và tòa nhà nguy nga lộng lẫy.

Các chủ của Bồng Lai Tiên Các phát giác được có dao động cường ngạnh đang đến gần, Đường Hồng bước ra khỏi các chủ điện, hắn ta xuất hiện bên ngoài tiên các, nhìn thấy Trần Mục xuất hiện ở phụ cận thì vội vàng chắp tay: “Hóa ra là tiểu sư thúc đường xa mới đến, đúng là khách hiếm.”

“Tiên sứ ở đâu?”

Trần Mục không cảm nhận được sự tồn tại của cường giả Tiên giới bên trong Bồng Lai Tiên Các, nhưng nơi này vẫn còn khí tức do cường giả Tiên giới lưu lại.

“Hôm qua vừa đi.”

Vẻ mặt Đường Hồng cung kính nói.

Trần Mục cau mày lại, trầm giọng nói: “Đường các chủ, hắn ta đến Bồng Lai Tiên Các có mục đích gì?”

Lão đầu béo mặc áo bào trắng đi đến trước mặt Trần Mục, vẻ mặt ông ta ngưng trọng nói: “Nàng ta cưỡng ép xông vào cấm địa trên Bồng Lai đảo, chúng ta hoàn toàn không ngăn được, có vẻ như có sinh linh rời đi theo nàng ta.”

“Sinh linh trong cấm địa?”

Trần Mục cảm giác sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Vẻ mặt lão đầu béo nghi hoặc: “Nàng ta rất quỷ dị, trông có vẻ là tu vi Kiếm Thánh đỉnh phong, nhưng khí chất và ánh mắt rất đặc biệt, đoán chừng là có cường giả phụ thể!”

“Vùng phụ cận của Lan Tiên cung phong ấn Ma Thần, tên kia muốn tháo giải phong ấn của Ma Thần.”

Nghe thấy vậy, Đường Hồng và lão đầu béo kinh hãi, nếu như Ma Thần xuất thế thì Lan Hải Tiên Cảnh có thể sẽ bị san thành bình địa, nhân gian đều sẽ gặp tai họa.

Lão đầu béo cau chặt mày, bất lực nói: “Tiểu hữu, Bồng Lai Tiên Các chúng ta không có cách nào ngăn cản được nàng ta, cần đến ngươi và Khương tông chủ ra tay tương trợ.”

Trần Mục trầm giọng nói: “Lão tiền bối, có thể dẫn ta đến cấm địa xem trước được không.”

“Mời đi bên này.”

Lão đầu béo dẫn Trần Mục đi đến cấm địa của Bồng Lai Tiên Các, trên vùng đất hoang vu, âm dương khí xen lẫn nhau, cho dù là cường giả Kiếm Thánh cũng không dám đến gần.

Trần Mục đi đến chỗ sâu trong cấm địa, quanh thân tràn ngập Hồng Mông Tử Khí, âm dương khí không thể lại gần.

Ở chỗ sâu trong cấm địa, đại địa sụt lún thành cái hố lớn rộng mấy trăm trượng, trong hố còn có vỏ trứng to lớn, độ cao vượt hơn trăm trượng.

Đây chắc chắn là hậu nhân của Viễn Cổ Hung Thú.

Trần Mục cảm thấy trong trứng có hai khí âm dương cực kỳ nồng đậm, quy tắc không gian xung quanh rối loạn, hắn nhớ đến Thần Thú Côn Bằng được ghi lại trong cổ tịch.

Côn Bằng trong Viễn Cổ Thần Thú là sự tồn tại có thể đếm trên đầu ngón tay, chẳng những nắm giữ âm dương mà còn có thể thao túng không gian, nhảy lên chín vạn dặm.

“Không ổn!”

Trần Mục cảm thấy mọi chuyện không ổn, nếu như Côn Bằng xuất thế thì thật sự có khả năng phá vỡ phong ấn.

Hắn rời khỏi cấm địa, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nếu như sư tỷ của ta đến thì nói với tỷ ấy ta đã đi đến chỗ phong ấn Ma Thần rồi.”

Đường Hồng trịnh trọng nói: “Được.”

Trần Mục nhìn lão đầu béo: “Lão tiền bối, sinh linh trong cấm địa bị mang đi, Bồng Lai Tiên Các của các ngươi và tinh linh đó có liên hệ gì không?”

Lão đầu béo cười khổ nói: “Chúng ta phụ trách canh giữ cấm địa, vốn không biết bên trong có gì.”

Trần Mục không lấy được tin tức gì hữu dụng, hắn chỉ có thể một mình đi vào hải vực của phong ấn Ma Thần.

...

Vùng phụ cận Lan Tiên cung, chỗ sâu dưới đáy biển.

Tiên tử thanh y ngồi sau lưng con cá lớn màu đen, bọn họ xuất hiện ở chỗ phong ấn Ma Thần.

Tiên tử thanh y khẽ cau mày, cường giả do Thái Cổ Tiên Các và Long Môn Tiên Các sắp xếp đều đã bị giải quyết, nàng ta biết Lan Hải Tiên Cảnh xuất hiện biến số.

Sương mù u ám lan tràn từ đáy biển, hình chiếu của Ma Thần lại xuất hiện lần nữa, khóe miệng hắn ta chế giễu nói: “Khương Phục Tiên đến rồi, tốt nhất là động tác của ngươi nhanh lên.”

“Bổn tiên sẽ sợ nàng ta?”

Trong mắt tiên tử thanh y mang theo khinh thường.

“Cũng phải, ngươi có thể ngu ngốc đến mức thả bản tôn ra thì làm sao có thể sợ Khương Phục Tiên.”

Đối diện với sự chế nhạo của Tam Cửu Ma Thần, tiên tử thanh y không chút biểu cảm, nàng ta cười lạnh nói: “Rốt cuộc ngươi có muốn ra ngoài không?”

Tam Cửu Ma Thần lạnh nhạt nói: “Chú ý thái độ của ngươi, là ngươi cứu bản tôn nên bản tôn không để ý, thời gian đối với bản tôn mà nói chẳng có ý nghĩa gì.”

Tiên tử thanh y cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng bản tiên chưa từng gặp Ma Thần khác?”

Tam Cửu Ma Thần không nói thêm gì nữa, hắn ta nhìn con cá lớn màu đen dưới thân tiên tử thanh y, cười nhẹ nói: “Côn Bằng chưa phát dục hoàn toàn, nếu như là tổ tông của nó thì còn có thể phá mở phong ấn.”

Hai mắt con cá lớn màu đen u ám không ánh sáng, trên trán dán tờ giấy vàng, đây là nguyên nhân mà tiên tử thanh y có thể khống chế được nó, Nhiếp Hồn Phù, tiên phù hiếm có.

Tiên nữ thanh y lấy ra khúc xương màu đen, trong nháy mắt ngay cả Tam Cửu Ma Thần cũng hơi thất thần: “Côn Bằng Cốt, cái này thì có cơ hội.”

“Điều kiện của ta là hủy diệt Lăng Vân tông, giết chết Khương Phục Tiên, giao Tô Mân cho ta, điều kiện như vậy đổi lấy tự do cho ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?”

Tiên tử thanh y trịch thượng nói.
Chương 454 Tam Cửu Ma Thần (2)

Ma Thần giễu nhại nói: “Thành giao.”

Tiên tử thanh y khiến con cá đen dưới thân thôi động Côn Bằng Cốt, khúc xương màu đen kia giải phóng u quang, trực tiếp oanh kích vào đáy biển, có tia ánh bạc nổi lên.

Côn Bằng Cốt tạo ra hắc động u ám, đáy biển lay động, sóng biển mãnh liệt, ánh bạc tan biến.

Khương Phục Tiên vừa tới Tử Nguyệt Tiên Các vẫn chưa nghỉ ngơi đã phát giác được dị thường, nàng ta không đợi Trần Mục mà đến thẳng hải vực chỗ phong ấn Ma Thần.

Lúc ánh bạc tiêu tán, sương mù tràn ra, tiên tử thanh y lợi dụng Côn Bằng Cốt để tạo ra một thông đạo không gian thay vì trực tiếp phá hủy phong ấn ở đây.

Ngay lập tức.

Màn sương đen bao phủ đáy biển.

Trần Mục từ xa đã nhìn thấy sương mù đen bốc lên bầu trời, ngay cả bầu trời cũng chuyển sang màu đen, hắn biết Ma Thần có thể đã được thả ra.

Mặc dù đã tới trễ nhưng hắn vẫn chạy qua đó, bây giờ chỉ có hắn là có năng lực ngăn cản Ma Thần, khiến Ma Thần rời khỏi hậu quả rất nghiêm trọng.

Không gian trên mặt biển bị bóp méo, Tam Cửu Ma Thần bước ra từ hư không, hắn ta nhìn lên trời cười to, tiếng cười vang vọng khắp Lan Hải, ngay cả Trần Mục ở đằng xa cũng phải sởn gai óc.

Tiên tử thanh y ở phía sau hắc ngư bay lên không trung, ngay cả trong mắt nàng ta cũng mang theo kiêng kỵ.

Cho dù không phải là chân thân giáng xuống nhưng đối mặt với lực lượng khủng khiếp như vậy cũng sinh lòng kính sợ, đây chính là Ma Thần chân chính, sinh linh đang sợ nhất giữa thiên địa.

Trần Mục đi đến chỗ cách đó không xa.

Tiên tử thanh y kinh ngạc nhìn thấy hắn, sau đó cười lạnh nói: “Trần Mục? Đến thật đúng lúc, bắt hắn lại trước đã, sau đó uy hiếp Khương Phục Tiên.”

Ma Thần đứng chắp tay, khinh thường nhìn tiên tử thanh y, cười lạnh nói: “Trong ước định của chúng ta không nói rằng ta phải theo ngươi nói gì nghe nấy.”

Trần Mục cố ép mình trấn định, hắn không nhìn tiên tử thanh y mà suốt quá trình đều nhìn chăm chú vào Tam Cửu Ma Thần, cảm thấy chỉ cần hắn ta muốn thì có thể xé toạc bầu trời bất cứ lúc nào.

Tam Cửu Ma Thần chế giễu nói: “Ngươi giống một bằng hữu mà bản tôn quen biết, đáng tiếc quan niệm của chúng ta không hợp, về sau hắn ta thân tử đạo tiêu, hy vọng ngươi đừng học theo hắn ta.”

Trần Mục nhân lúc hắn không chú ý mà thôi động Huyền Thiên Trấn Ma Ấn, kim ấn bay lên trời, giải phóng quang mang chói mắt, chiếu sáng cả một khu vực.

“Phá ấn này, ngươi cảm thấy có thể trấn áp bản tôn bao lâu?” Trên mặt Tam Cửu Ma Thần mang theo ý cười.

Vẻ mặt Trần Mục ngưng trọng, chỉ hy vọng Huyền Thiên Trấn Ma Ấn có thể chống đỡ thêm một lúc.

Kim ấn hóa thành đồi núi to lớn, Ma Thần bị trấn áp từ trên mặt biển áp xuống đáy biển, trời quang mây tạnh, chỉ còn lại tiên tử thanh y và hắc ngư vẫn ở gần đó.

Trần Mục nhìn tiên tử thanh y: “Ngươi thả Ma Thần ra có biết hậu quả không?”

“Ha ha, hắn ta làm loạn ở nhân gian lại chẳng ảnh hưởng gì đến Tiên giới chúng ta, ngươi tưởng rằng Ma Thần có thể tùy ý tung hoành hai giới? Ma Thần của nhân gian không thể nào đến Tiên giới, Ma Thần của Tiên giới cũng chẳng thể nào đến nhân gian.”

Vẻ mặt tiên tử thanh y lạnh nhạt.

Trong mắt nàng ta không quan tâm đến sinh linh của nhân gian, trong mắt Trần Mục mang theo sát ý.

Tiên tử thanh y cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng nhân gian chỉ có tôn Ma Thần này? Hành động cùng lúc cũng không chỉ có bản tiên, có lẽ đã có Ma Thần khác đột phá phong ấn từ trước, ngươi chỉ cần phục tùng La Phù Động Thiên, bổn tiên có thể tha cho ngươi một con đường sống.

Nàng ta từ trên cao nhìn xuống Trần Mục.

Trần Mục lấy Thanh Vân kiếm ra, lạnh nhạt nói: “Nhưng ta không có ý định tha cho ngươi con đường sống.”

Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay, thuấn di đến bên cạnh tiên tử thanh y, hắn không nhiều lời mà trực tiếp động thủ, trong khoảnh khắc vung kiếm lên, hắc ngư đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện cách đó trăm trượng.

Tốc độ của hắc ngư vô cùng nhanh, Trần Mục không khỏi cau mày, với cảm giác nhạy bén của hắn thì cảm thấy không thể tin nổi, nhìn thấy tiên tử thanh y đứng dậy rút kiếm, nàng ta không có ý định chạy trốn.

La Mộng Vân cười lạnh nói: “Khương Phục Tiên không ở đây mà ngươi cũng dám đến một mình, đúng là tuổi trẻ.”

Trần Mục thôi động Hoang Thần giáp, giáp trụ tử kim bao phủ toàn thân, tiếp sau đó hắn thôi động huyết mạch đặc biệt trong cơ thể, điều chỉnh trạng thái của mình đến đỉnh phong.

Năng lượng bạo phát trên người hắn còn mạnh hơn so với đa số Thiên Tiên, chiến thắng đa số Kiếm Quân đỉnh phong, trong mắt La Mộng Vân mang theo kinh thán.

Nàng ta đã thu thập tin tình báo về Trần Mục, người trẻ tuổi mới hai mươi tuổi mà lại có loại thực lực này, nếu còn thả cho hắn lớn lên thì nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.

Giữa mày La Mộng Vân xuất hiện đường vân thanh sắc, đôi mắt nàng ta cũng biến thành màu xanh.

Nàng ta thôi động Chân Tiên Huyết Mạch trong cơ thể, tay cầm Tiên Kiếm, đột nhiên xông đến trước mặt Trần Mục, trong khoảnh khắc kiếm quang đánh tới cả không gian cũng theo đó vỡ vụn.

Trần Mục thong dong vung kiếm nghênh đòn.

Ầm!

Tiếng nổ mạnh vang lên.

Mặt biển giữa hai người đều nổ tung.

Trần Mục cảm nhận được áp lực, va chạm kiếm đầu tiên đã bị tiên kiếm của La Mộng Vân đẩy lùi.

La Mộng Vân biến mất khỏi chính diện trong nháy mắt, kiếm quang thanh sắc chém ra từ sau lưng Trần Mục.

Trần Mục thôi động Bất Diệt Kinh, tốc độ và sức lực tăng vọt đến trạng thái đỉnh phong, hắn vung kiếm về phía sau, tiên kiếm của La Mộng Vân bị chặn lại.

Thân thể này không phải là chân thân của La Mộng Vân, nhưng có Chân Tiên Huyết Mạch do nàng ta ban cho, sở hữu tiên lực của Chân Tiên vậy mà lại không áp chế được Trần Mục!

La Mộng Vân kinh hãi!

Đây rốt cuộc là thứ quái thai gì?

Ánh mắt Trần Mục mang theo sát ý, tay hắn cầm Thanh Vân kiếm, thế công của hắn ngày càng ác liệt, xuất kiếm bá đạo, ngay cả La Mộng Vân cũng cảm thấy tốn sức.

Cỗ lực lượng này vượt xa cảnh giới phàm trần tuyệt đỉnh.

Bạch!

Cái đuôi màu đen đập vào người Trần Mục khiến hắn mất thăng bằng, bay ra ngoài mấy trăm trượng.
Chương 455 Trấn Thần Giết Tiên (1)

La Mộng Vân thừa cơ xông kích, mấy chục tia kiếm quang rơi vào trên Hoang Thần giáp, áo giáp của Trần Mục xuất hiện tổn hại, thân thể của hắn lờ mờ đau nhói.

Trần Mục lập tức thuấn di đến phía xa, chủ động kéo dài khoảng cách, thế nhưng hắc ngư lại xông tới lần nữa, Trần Mục nhìn thấy giấy vàng trên đầu nó thì nhìn ra vấn đề, hắn không né tránh.

Trong khoảnh khắc hắc ngư đến gần.

Trần Mục sử dụng Kiếm Thiểm, kiếm quang trực tiếp đánh vào trên giấy vàng, đáng tiếc tờ giấy kia vô cùng kiên cố, không bị phá vỡ, hắc ngư xông đến gần.

Bốp!

Lần này Trần Mục đã bị húc bay.

La Mộng Vân nhân cơ hội triển khai đòn công kích mãnh liệt, dùng tiên kỹ tấn công Hoang Thần giáp không ngừng.

Giáp trụ tử kim nhanh chóng trở nên rách nát, cũng may là Trần Mục đang mặc tiên y do vị hôn thê làm nên vẫn có thể chống đỡ được sát thương, nếu không sẽ thực sự nguy hiểm.

Loại chiến đấu ở khoảng cách gần này rất nhiều kiếm kỹ cường đại của Trần Mục đều không thể sử dụng được, hắn không sợ La Mộng Vân nhưng hắc ngư quá phiền phức, cách một lúc lại đánh lén.

Trần Mục thôi động ba ngàn chiến kiếm trong giới chỉ, chiến kiếm hoành không, dày đặc lít nhít, bọn chúng lao về phía La Mộng Vân, làm xáo trộn nhịp tấn công của nàng ta.

La Mộng Vân bị cuốn vào kiếm trận của Trần Mục.

Hắc ngư lại lần nữa xông ra từ trong hư không, chiêu số tương tự Trần Mục sẽ không bị trúng chiêu nữa.

Trần Mục dốc toàn lực thi triển Kinh Thần Kiếm Kỹ, Thanh Vân kiếm mang theo lôi đình và long ngâm phá không bay ra.

Ầm ầm!

Mây đen bị đánh bay, giấy vàng trên trán nó đã bị xé nát, đôi mắt u ám khôi phục ánh sáng, nó gầm lên một tiếng, cũng may da dày thịt béo không bị Thanh Vân kiếm chém chết, trong nháy mắt đã biến mất.

Trần Mục không đuổi theo, đó không phải là Côn Bằng hoàn toàn mà là bị khống chế nên mới công kích hắn.

Ba ngàn chiến kiếm vây quanh La Mộng Vân, không ngừng có chiến kiếm rơi xuống Lan Hải, Trần Mục dành thời gian thi triển kiếm kỹ mạnh hơn, Thanh Vân kiếm trở về trong tay, mũi kiếm xuất hiện quang mang tử kim chói mắt.

La Mộng Vân bị chiến kiếm vây quanh cũng phát giác được nguy cơ, mi tâm nàng ta tỏa ra thanh quang, một hình chiếu cao trăm trượng xuất hiện.

Niệm lực dao động mạnh mẽ quét qua.

Ầm ầm!

Âm thanh trầm muộn vang lên.

Ba ngàn chiến kiếm đều bị hình chiếu kia vung tay đánh bay, bóng dáng kia giải phóng thanh quang sáng chói, cuối cùng ngưng kết thành Thanh Quang kiếm đáng sợ.

Thanh Quang kiếm cuối cùng cũng đánh về phía Khương Phục Tiên.

Uy lực kia cho dù là cường giả Thiên Tiên đỉnh phong cũng không chống đỡ nổi, Trần Mục lấy Tổ Long Kim Lân ra.

Tổ Long Kim Lân bay lên giữa không trung, Thanh Quang kiếm hoàn toàn không thể lay chuyển Kim Lâm, Trần Mục cảm thấy phiến lân này mới thật sự là vạn pháp bất xâm.

La Mộng Vân cảm thấy có gì đó không ổn, át chủ bài của Trần Mục quá nhiều, còn đánh nữa có thể sẽ xảy ra chuyện.

La Mộng Vân xé toạc hư không chuẩn bị chạy trốn, nhưng Trần Mục đã thi triển Hỗn Độn Kiếm Vực, toàn bộ trời đất đều bị phong tỏa, tiếp sau đó lại giải phóng Trích Tinh Kiếm Kỹ.

Một tia kiếm quang đánh tới, giống như sợi tơ giữa thiên địa, trước người La Mộng Vân xuất hiện một chiếc gương đồng, nhưng gương đồng lại không thể ngăn chặn được Trích Tinh Kiếm Kỹ.

Rắc rắc!

Gương đồng bị chia làm đôi.

Kiếm quang xuyên qua cơ thể của La Mộng Vân.

Nhưng mà La Mộng Vân vốn không hề chết, đây chỉ là nhục thân mà nàng ta chiếm giữ: “Đáng tiếc, nếu như chân thân của ta giáng xuống thì có thể dễ dàng trấn áp ngươi.”

Vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt nói: “Ngươi nên vui mừng vì chân thân không giáng xuống.”

La Mộng Vân cười lạnh nói: “Ma Thần đã bị thả ra ngoài, ngươi lại có thể trấn áp hắn ta bao lâu?”

Trần Mục lại ném Thanh Vân kiếm ra lần nữa, nhục thân của La Mộng Vân bị Thanh Vân kiếm xé nát, hóa thành bột mịn rồi tiêu tan, nhưng tàn hồn của nàng ta vẫn chưa tan biến.

“Trần Mục, ta sẽ khiến cho ngươi và cả Lăng Vân tông phải trả giá.” La Mộng Vân cười lạnh nói.

Trần Mục cảnh cáo nói: “La Phù Động Thiên, ta cũng nhớ kỹ các ngươi, đợi đến ngày ta bước đến Tiên giới, mong là ngươi sẽ không run sợ.”

La Mộng Vân cười lạnh nói: “Ha ha ha, hy vọng ngươi có thể nắm chắc thời gian, rất nhanh thôi thế giới trước mắt ngươi sẽ không còn tồn tại nữa.”

Dứt lời.

La Mộng Vân biến mất không thấy nữa.

Trần Mục không biết nàng ta là uy hiếp hay thật sự là nguy cơ lớn, theo như nàng ta nói thì không chỉ có Ma Thần do nàng ta giải phóng ở nhân gian mà rất có khả năng những nơi khác cũng có Ma Thần xuất thế.

Trần Mục nghĩ đến Cửu Ngũ Ma Thần của Huyền Châu, nếu như tôn Ma Thần kia xuất thế thì hậu quả rất đáng sợ.

Trên bầu trời có mảnh xương cốt màu đen bay lơ lửng, sau khi nhục thân của La Mộng Vân bị vỡ vụn, chỉ có mảnh xương này là còn ở lại không chút tổn hại nào.

Lúc Trần Mục đến gần, hắn nhận ra không gian có sự thay đổi, hắc ngư lại lần nữa quay trở lại.

Trần Mục cầm lấy mảnh xương đen trước, bên trên phủ đầy âm dương khí, Trần Mục không bị ảnh hưởng gì, hắn cũng có thể luyện hóa âm dương khí để cho mình dùng.

Hắc ngư không dám đến gần Trần Mục, trán của nó vẫn còn rất đau, biết hắn không dễ chọc vào.

Vẻ mặt Trần Mục mang theo ý cười, thái độ ôn hòa nói: “Thế nào, ngươi muốn mảnh xương đen này?”

Hắc ngư gật gật đầu.

“Ngươi tên là gì?”

“Tiểu Côn.”

Đầu của hắc ngư rất lớn, cơ thể rất ngắn, không giống với Côn Bằng trong tưởng tượng của Trần Mục.

“Người nhà của ngươi ở chỗ nào?”

“Cha ta đang chinh chiến ở chỗ sâu trong tinh không, kề vai sát cánh với chí cường giả giữa thiên địa.

Trong mắt hắc ngư đầy vẻ tự hào.

Trần Mục cười nói: “Tổ tiên của ta cũng đang chinh chiến ở chỗ sâu trong tinh không.”

Hắc ngư nghe vậy thì trở nên hưng phấn, có một loại cảm giác tha hương gặp được bạn cũ: “Đại ca, hóa ra chúng ta có quan hệ thân thích, ngươi có thể bảo bọc cho ta được không.”

“Tất nhiên là được.”

Trần Mục không nhịn được cười lớn.

Hắc ngư cũng trở nên phấn khích: “Đại ca, có thể trả lại xương cốt của tổ tiên cho ta không, mảnh xương cốt này rất quan trọng với ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK