Chương 590: Đến Tiên Giới (3)
Tô Mân cười nói: “Tiểu Mục, lần này con trở về là có chuyện gì sao?”
Trần Mục trịnh trọng nói: “Chủ yếu là muốn nói lời tạm biệt với sư tôn, sau đó còn muốn trò chuyện với sư tôn xem đi đến Tiên giới từ nơi nào thì tốt nhất!”
Tô Mân suy nghĩ cẩn thận rồi trầm giọng nói: “Trước kia Lăng Vân tông có ghi chép lại, phía trên chúng ta là Vũ Châu, mà vùng phụ cận Lăng Vân tông đang bị cường giả Tiên giới chú ý tới, ta nghĩ Bắc Hoang chắc chắn cũng có xác suất cao đang bị theo dõi.”
Trần Mục nghĩ đến việc đánh dấu Vũ Châu, tốt nhất là từ Hoang Châu đi đến Tiên giới, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, sau đó tìm cách lấy được bản đồ chi tiết của Tiên giới.
Tô Mân gợi ý nói: “Đông Hoang và Tây Hoang đều là vị trí rất tốt, nhưng Tây hoang quá vắng vẻ, ngược lại dễ thành trọng điểm ám sát.”
Trần Mục cũng thấy rất có lý, hắn dự định đi đến Táng Tiên địa ở Đông Hoang rồi từ đó đi đến Tiên giới.
Trước khi chia tay.
Trần Mục đi đến Lạc Hà phong.
Tần Nghê Thường đang bế quan trong Phượng Huyết trì.
Trần Mục vốn muốn nói lời tạm biệt với nàng ta, nhưng thấy Tần Nghê Thường đang tu luyện nên cũng không quấy rầy, sau đó hắn lại đến Tử Dương phong thăm Triệu Phi Yến, nàng ta đang bế quan tu luyện.
May mà các trưởng lão còn lại của Lăng Vân tông đều khá tận tâm, Lăng Vân tông bày ra cảnh tượng phồn hoa, Trần Mục đặt cấm chế lên Ngạo Kiếm phong, chủ yếu là không muốn chỗ này bị làm bẩn, sau đó ngồi thần thuyền đi đến Táng Tiên địa ở Đông Hoang.
Đông Hoang, Táng Tiên địa.
Chỗ này đã trở thành ốc đảo, trong trận chiến năm đó, những ngọn núi lân cận bị san bằng giờ đây đã trở thành khu rừng rậm rạp, vật chất Tiên giới khiến nơi này tràn đầy sinh cơ.
Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay, khoảnh khắc hắn ngẩng đầu lên, kiếm quang chém về phía bầu trời, bầu trời bị xé toạc, vật chất Tiên giới kim sắc rơi xuống, hắn nhún người nhảy lên, trong nháy mắt chân thân đã đáp đến Tiên giới, hắn đáp xuống trong rừng nguyên sinh, xung quanh có rất nhiều yêu thú, nhưng chúng đều đang chạy trốn.
Linh khí xung quanh càng dày đặc, áp lực mạnh hơn nhân gian gấp nhiều lần, không gian của Tiên giới cũng không thể phá vỡ, Trần Mục vung tay lên, không gian chấn động, nếu như ở nhân gian thì không gian đã bị biến dạng, có thể thấy được khác biệt lớn như thế nào.
Ở chỗ này muốn xé nát không gian rất khó, muốn mở Tiên môn lại càng khó hơn lên trời.
Trần Mục ngẩng đầu lên, Tiên môn đang khép lại, hắn không có thời gian để thích nghi với hoàn cảnh ở đây, chỉ có thể vừa tránh xa chỗ này vừa thích ứng với hoàn cảnh ở đây.
Tiên môn khép lại rất nhanh, nhưng động tĩnh của nơi này và cả lượng lớn vật chất Tiên giới trôi đi ở gần đó đều sẽ thu hút sự chú ý của thế lực Tiên giới.
Trần Mục không nán lại gần đó nữa, hắn thông qua Trấn Thiên Ấn để kiểm tra tình hình xung quanh, phát hiện được phía xa có cường giả đang đến gần thì tránh đi trước.
Ba vị nữ kiếm tu thân mặc tử y xuất hiện trong rừng nguyên sinh, giữa mày các nàng ta mang vẻ cao ngạo.
Nữ tử váy tím cầm đầu có dáng người cao gầy, trên mặt nàng ta mang mạng che màu tím, lạnh lùng nói: “Vật chất Tiên giới ở đây suy giảm đáng kể, xem ra là có cường giả nhân gian mở Tiên môn, trong không khí còn lưu lại mùi hương đặc thù, hắn đi rất vội vàng cho nên không thể kịp thời xử lý khí tức của mình!”
“Sư tỷ, cường giả nhân gian đến Tiên giới sẽ gặp phải Thiên Đạo phản phệ, hẳn là hắn ta đã quay về rồi.”
Nữ tử váy tím gật đầu, phân phó nói: “
Thanh Lăng, ngươi ở lại trông coi nơi này, nếu như Tôn môn lại mở ra lần nữa thì có thể ném ra cành ô liu!”
“Được, sư tỷ!” Thanh Lăng gật đầu.
Nữ tử váy tím nhìn sang nữ kiếm tu còn lại: “Lạc Nhiên sư muội, muội quay về Tử Vi Động Thiên trước, báo lại chuyện này cho trưởng lão, ta nghi ngờ Hoang Châu có cường giả chuẩn bị giáng xuống Tiên giới.”
Lạc Nhiên khom người gật đầu, hiếu kỳ nói: “Ngu sư tỷ, chẳng lẽ ngươi không về Tử Vi Động Thiên?”
Đôi mắt đẹp của Ngu Tử Huyên khẽ tụ lại, nhẹ giọng nói: “Ta cảm thấy hắn có khả năng thâm nhập vào Tiên giới.”
Trên mặt hai nữ tử còn lại tràn đầy vẻ kinh ngạc, Thanh Lăng trầm giọng nói: “Sư tỷ, không thể nào, hắn đến từ nhân gian chắc chắn sẽ gặp phải phản phệ.”
Ngu Tử Huyên cười nhẹ nói: “Có thể hắn có mánh khóe khác, hai ngươi cứ làm theo ta nói.”
Ba nữ tử rất nhanh đã chia ra, có thể mở Tiên môn thì đều là cường giả đỉnh tiêm của nhân gian, đặt ở Tiên giới tuy rằng không tính là gì, nhưng tiềm năng của bọn họ lại vô hạn.
Một số thế lực Tiên giới chán ghét cường giả của nhân gian, nhìn thấy thì sẽ thẳng tay trấn giết, một số thế lực Tiên giới lại bằng lòng ném ra cành ô liu cho cường giả nhân gian, chỉ cần cường giả nhân gian bằng lòng dốc sức làm việc cho bọn họ.
Ngu Tử Huyên cảm thấy Trần Mục ở Tiên giới, nàng ta có khứu giác nhạy bén, ngửi được mùi hương đặc thù, cỗ mùi hương đó biến mất trong rừng rậm.
Sau khi Trần Mục rời khỏi Tiên môn thì lập tức che giấu khí tức trên người, Ngu Tử Huyên cũng không thể lần theo dấu vết tìm được hắn, chỉ có thể tìm kiếm không mục đích.
Bên trong động thiên cách xa chỗ đó, có cường giả phát giác được Tiên môn bị mở ra, rất nhanh Tiên môn lại khép lại lần nữa, sau khi Tiên môn đóng lại cũng không hề xuất hiện Thiên Đạo phản phệ, cường giả trong động thiên lầm cho rằng Trần Mục không đến Tiên giới.
Ngoại trừ Ngu Tử Huyên ra thì không có cường giả Tiên giới nào khác đi tìm Trần Mục, nhưng thế lực Tiên giới ở gần đó đều tăng cường số lượng cường giả Tiên giới đi tuần tra ở phụ cận, phòng ngừa tu tiên giả nhập cư trái phép.
Trần Mục xuất hiện ở sâu trong núi lớn cách xa thế lực Tiên giới, hắn ngồi khoanh chân trên Bồ Đề Đạo Đài, trước người có khe suối chảy xuống, phía sau là cây đào nở rộ.
Giữa núi ánh mặt trời rực rỡ, hoa rơi nước chảy, quanh thân Trần Mục giải phóng hà quang, đó là biểu hiện khi năng lượng trong cơ thể tràn đầy, có năng lượng tràn ra không ngừng.
Chương 592 Nhục Thân Cực Cảnh (1)
Quy tắc của Tiên giới hoàn chỉnh hơn, Trần Mục đang thích ứng với quy tắc ở đây, trong cơ thể giống như lò luyện, hắn không ngừng giải phóng năng lượng dư thừa trong cơ thể, mượn quy tắc của Tiên giới để tôi luyện gân cốt huyết nhục, trên bề mặt da thịt có tầng ánh sáng mờ nhạt, khiến cho thân thể hắn trở nên mông lung không rõ.
Tiên nhân được ghi chép trong cổ tịch chính là tiên vụ lượn lờ, phàm nhân không nhìn rõ dung mạo, quanh thân Trần Mục có ánh sáng mờ nhạt, cho dù là tu tiên giả cũng không thể thăm dò được hắn.
Nửa tháng sau.
Trần Mục đã thích ứng với hoàn cảnh của Tiên giới, dưới sự nuôi dưỡng của quy tắc Tiên giới, nhục thân lại được tăng cường lần nữa: “Muốn viên mãn thật sự thì vẫn phải trải qua phản phệ mới được!”
Trong tay hắn cầm tư cách thăng tiên, bên trên có đường văn đặc thù giúp hắn tránh được Thiên Đạo phản phệ, mặc dù quanh đây không có thế lực Tiên giới nhưng lúc gặp phải phản phệ thì rất có thể sẽ hấp dẫn hàng loạt thế lực Tiên giới tới.
Trần Mục thông qua Trấn Thiên Ấn, hắn đã có được bản đồ của Vũ Châu, chỉ là rất nhiều thông tin tọa độ cụ thể trên bản đồ đều không rõ ràng, vẫn cần phải có bản đồ chi tiết hơn.
Hắn quyết định gọi Mộ Hồng Liên qua đây.
Trần Mục thông qua Trấn Thiên Ấn khó khăn lắm mới phát hiện được tung ảnh của Mộ Hồng Liên, Xích Thành Động Thiên được giấu ở động thiên phúc địa của Xích Thành sơn, bên trong có không gian rộng lớn, vật chất Tiên giới bên trong đó còn dày đặc hơn bên ngoài.
“Chẳng trách số lượng tu tiên giả bên ngoài lại rất ít!” Trần Mục phát hiện tu tiên giả của Tiên giới rất ít, tu tiên giả của Vũ Châu thậm chí còn không bằng số lượng của Hoang Châu.
Phần lớn tu tiên giả đều ở bên trong động thiên phúc địa, chỉ có rất ít tu tiên giả ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Xích Thành Động Thiên.
Trong động thiên tiên sơn liên miên, hỏa quang ngút trời, nơi này tràn ngập vật chất Tiên giới, chỗ sâu trong động thiên đều có tu tiên đại năng cư trú, Mộ Hồng Liên sống ở khu vực sâu nhất trong động thiên dựa vào thân phận của nàng ta.
Mộ Hồng Liên đang bế quan trong động phủ, trong động phủ có bố trí trận pháp, năng lượng xung quanh đều đổ xô về phía nàng ta.
Ý thức của Trần Mục vào trong động phủ, hắn nhìn thấy Mộ Hồng Liên, sau đó xông vào trong thức hải của nàng ta.
Mộ Hồng Liên cũng nhận ra Trần Mục ngay lập tức, tinh thần nàng ta chấn động, còn tưởng rằng sẽ không gặp lại hắn nữa nhưng không ngờ Trần Mục sẽ xuất hiện trong thức hải của nàng ta.
Mặc dù Trần Mục đang trong hình thái ý thức, nhưng khế ước chủ tớ in sâu trong thần hồn vẫn tồn tại, thần hồn của Mộ Hồng Liên chỉ có thể cung kính nói: “Chủ thượng!”
“Ta vừa đến Tiên giới, đang ở Đào sơn, qua đây dẫn đường cho ta mấy ngày.” Trần Mục cười nói.
Mộ Hồng Liên vẫn đang ngạc nhiên tại sao Trần Mục có thể xuất hiện trong thức hải, hoàn toàn không giống như thần hồn: “Chủ thượng, Hồng Liên lập tức qua ngay.”
Trần Mục trầm giọng nói: “Đừng kinh động đến những người khác, tốt nhất là mang theo bản đồ của Tiên giới qua đây.”
Bây giờ Trần Mục cần nhất là thông tin chi tiết của các nơi, như vậy hắn mới có thể nhanh chóng đánh dấu được, Tiên giới rộng lớn như thế chắc chắn có rất nhiều bảo tàng có thể khai quật.
Tuy rằng Mộ Hồng Liên không muốn ngoan ngoãn phục tùng, nhưng khế ước chủ tớ tồn tại, nàng ta chỉ có thể làm theo, không ngờ Trần Mục lại thật sự có thể đến Tiên giới.
Hư ảnh của Trần Mục tiêu tan trong thức hải, Mộ Hồng Liên không dám tùy tiện đoán mò, Trần Mục có thể tiến vào thức hải của nàng ta thì có thể cũng biết được suy nghĩ của nàng ta.
Mộ Hồng Liên không dám có ý nghĩ khác, nàng ta cầm lấy bản đồ chi tiết của Tiên giới ở Xích Thành Động Thiên rồi hỏa tốc đi đến Đào sơn chỗ Trần Mục đang ở.
Tiên giới có rất nhiều truyền tống trận, Mộ Hồng Liên rất nhanh đã xuất hiện ở Đào sơn, nàng ta mặc váy dài đỏ tươi, giẫm trên giày cao gót, lộ ra dáng người cao gầy, mái tóc dài đỏ như lửa được định hình bằng bảo thoa, dáng người và dung nhan đặt ở nhân gian là loại có thể đếm trên đầu ngón tay.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy Trần Mục lần nữa thì có cảm giác không nói nên lời, lần đầu gặp mặt còn cảm thấy có chút non nớt, bây giờ trông đã thành thục hơn rất nhiều.
“Chủ thượng!”
Mộ Hồng Liên khom người hành lễ, nàng ta mím môi, trong lòng vẫn không cam tâm, nàng ta là nữ nhi của Xích Thành Tôn Giả, tuổi còn trẻ nhưng đã là trưởng lão của Xích Thành Động Thiên, thế mà lại biến thành nô bộc của thổ dân nhân gian.
“Chủ thượng, đây là bản đồ của Tiên giới.”
Trần Mục nhận lấy bản đồ: “Hồng Liên muội tử, lần đầu ta đến Tiên giới có rất nhiều chuyện cần phiền đến ngươi, chỉ cần ngươi chịu giúp ta thì ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.”
Mộ Hồng Liên cười trong trẻo gật đầu, trầm giọng nói: “Chủ thượng, đây đều là những việc Hồng Liên nên làm, ngài có cần gì thì cứ việc phân phó.”
Trần Mục in sâu bản đồ vào thức hải, rất nhanh thông tin về xung quanh đã hiện lên rõ ràng: “Hồng Liên, Vũ Châu có những thế lực tu tiên nào?”
Môi đỏ của Mộ Hồng Liên khẽ mở: “Bẩm chủ thượng, thế lực mạnh nhất Vũ Châu thuộc về Thái Thượng Tiên Cung, tam đại Tiên Cung còn mạnh hơn các thế lực tu tiên còn lại ở Tiên giới, trong Tiên Cung nghe nói đều có Chí Tôn, là sự tồn tại chí cao vô thượng ở Tiên giới.”
“Vũ Châu có Thanh Hư Động Thiên, Tử Vi Động Thiên, Xích Thành Động Thiên, tiếng tăm của mười động thiên trong Tiên giới chỉ đứng sau tam đại Tiên Cung, đều có Chân Tiên tọa trấn, tất nhiên còn có Cổ tộc ẩn thế khác.”
“Vũ Châu có tứ đại Cổ tộc, theo thứ tự là Tiêu gia, Vũ Văn gia, Nam Cung gia, Ngụy gia, trong những gia tộc này đều có cường giả cấp bậc lão quái vật tọa trấn.”
Trần Mục có chút nghi hoặc: “Hồng Liên, tại sao Tiên giới không có tu tiên giả?”
Mộ Hồng Liên lắc đầu cười nhẹ: “Bởi vì Tiên giới không cho phép tán tu tồn tại, muốn tu tiên thì bắt buộc phải gia nhập động thiên hoặc là Tiên Cung, người bình thường đều bị cấm tu tiên.”
Quy tắc này hơi giống với Lan Hải Tiên Cảnh, ở đó nếu là tiểu bối không có thiên phú thì không được sinh ra.
Chương 593 Nhục Thân Cực Cảnh (2)
(2)
“Tài nguyên Tiên giới là có hạn, nếu như mọi người đều tu tiên thì chắc chắn rất nhanh tài nguyên Tiên giới sẽ hao cạn hết, cung cấp tài nguyên cho tu tiên giả cần đến, đây chính là nguyên nhân mà Tiên giới có thể trường thịnh không suy.”
“Có lẽ vậy.”
Trần Mục không quá xoắn xuýt vấn đề này.
Trong mắt đẹp của Mộ Hồng Liên mang theo nghi hoặc, nàng ta cung kính nói: “Chủ thượng, ngài đã độ qua Thiên Đạo phản phệ?”
“Vẫn chưa, có nơi nào để ẩn nấp, thích hợp tiếp nhận Thiên Đạo phản phệ không?”
“Chi bằng chúng ta đến Xích Thành Động Thiên đi!”
Trần Mục nhướng mày, cười nói: “Chỗ đó đều là tu tiên giả, ta ở đó có thể không bị bại lộ sao?”
Khuôn mặt Mộ Hồng Liên chứa đầy ý cười: “Chủ thượng, ta có thể đề cử ngài gia nhập Xích Thành Động Thiên, phụ thân ta là Xích Thành Tôn Giả, có thể bảo vệ ngài bình an.”
“Không cần.”
Trần Mục không muốn bị trói buộc.
Mộ Hồng Liên muốn lôi kéo Trần Mục, nàng ta đã từng nhìn thấy thiên phú của hắn, đặt ở Tiên giới cũng là thiên kiêu tuyệt đỉnh, thế mà ném ra cành ô liu lại bị từ chối lần nữa.
“Chủ thượng, ta biết có một chỗ rất không tệ, Phong Lôi địa, chỗ đó quanh năm có lôi vân bao phủ, nhưng cũng rất nguy hiểm, bởi vì đó là nơi dừng chân của lôi thú.”
“Lôi thú?”
Trần Mục không biết lôi thú là thứ gì.
Mộ Hồng Liên cười giải thích nói: “Lôi thú là sinh linh sinh ra trong lôi vân, không ngừng thôn phệ lôi đình, sở hữu lực lượng cuồng bạo, hơn nữa thích sống quần cư, cho dù là Chân Tiên cũng không muốn chọc đến bọn chúng.”
Trần Mục có Lôi Đình Tổ Văn, nắm giữ lượng lớn lôi pháp, hơn nữa đã trải qua khảo nghiệm của thất trùng thiên lôi, hắn không e ngại lôi thú chút nào.
“Vậy thì đi Phong Lôi địa thử xem.”
Mộ Hồng Liên dẫn Trần Mục đi đến Phong Lôi địa, trên đường đi hai người vẫn đang thảo luận về thiên kiếp của Tiên giới.
“Chủ thượng, thiên kiếp của Tiên giới sẽ không mạnh hơn tu tiên giả quá nhiều, ba kiếp đầu đều là thiên kiếp bình thường, độ qua sẽ là tiên nhân, cảnh giới kiếm tu tương ứng theo thứ tự là Kiếm Tiên, Đại Kiếm Tiên, Kiếm Quân.
“Độ qua kiếp thứ tư đến kiếp thứ sáu đều là Chân Tiên, cảnh giới kiếm tu tương ứng theo thứ tự là Kiếm Tôn, Đại Kiếm Tôn, Kiếm Thần, kiếp thứ bảy chính là Tiên Vương cảnh, đó là cường giả tay không có thể thông thiên, kiếp thứ tám chính là Chí Tôn cảnh, kiếp thứ chín là Đế cảnh, cho dù là Tiên giới cũng đã rất nhiều năm rồi không có cường giả Đế cảnh.
Trần Mục nghe Mộ Hồng Liên nói rất nhiều, biết được sự đáng sợ của Tiên giới, chí cường giả không màng thế sự, Chí Tôn đã mấy trăm ngàn năm chưa từng xuất hiện, đừng nói là Chí Tôn, ngay cả Tiên Vương cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, người có thể còn sống thì đều là đồ cổ, những người hoạt động ở bên ngoài đều là tiên nhân bình thường bên dưới Chân Tiên.
Chỉ cần không gặp phải Chân Tiên thì Trần Mục đều có thể ứng phó, cho dù đụng phải Chân Tiên cũng có sức đấu một trận.
Truyền tống trận của Tiên giới không thể tùy ý sử dụng, cần phải có thân phận để đăng ký, Trần Mục giả thành trưởng lão của Xích Thành Động Thiên, rất nhanh bọn họ đã xuất hiện ở Phong Lôi địa ở Đông Nam bộ của Vũ Châu, bầu trời âm u, tiếng sấm ầm ầm.
Trần Mục không cảm nhận được sự tồn tại của tu tiên giả khác ở phụ cận, Phong Lôi địa có địa thế khá cao, bất cứ lúc nào cũng có lôi đình rơi xuống, khắp nơi đều có vết sấm đen kịt.
Khi hai người đến gần chỗ sâu trong Phong Lôi địa, có sinh linh kim sắc nhanh chóng đến gần, đó là sinh linh kim sắc có thân hình giống như rắn, sau lưng có đôi cánh.
Mộ Hồng Liên nhắc nhở nói: “Nếu như bị lôi thú bao vây thì cũng không yếu hơn so với độ thiên kiếp!”
Lòng bàn tay phải của Trần Mục hiện lên Lôi Đình Tổ Văn, lôi thú đang lao tới bỗng nhiên dừng lại tại chỗ, ánh mắt của nó chợt kinh hãi, sau đó hốt hoảng bỏ chạy.
Lôi thú xung quanh cũng cách xa Trần Mục.
Mộ Hồng Liên không hề phát hiện ra Lôi Đình Tổ Văn, mà kinh ngạc trước sức mạnh của Trần Mục, vậy mà ngay cả lôi thú hung bạo không có đầu óc cũng phải sợ hãi hắn.
Ánh mắt nhìn Trần Mục của nàng ta có chút thay đổi.
Trần Mục đi đến khu vực bị lôi vân bao phủ, sấm chớp lóe lên vang dội trên bầu trời: “Ngươi lùi lại trước đi!”
Mộ Hồng Liên đứng cách đó không xa, nàng ta nhìn Trần Mục ngồi khoanh chân trong Phong Lôi địa, không chút do dự bóp vụn tư cách thăng tiên, trong tích tắc thiên địa xơ xác tiêu điều.
Ngàn vạn lôi đình đồng thời giáng xuống, Mộ Hồng Liên chưa từng nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng như vậy, ngay cả độ thiên kiếp lần thứ tư cũng không đáng sợ như thế.
Mộ Hồng Liên chạy trốn ra bên ngoài Phong Lôi địa, nàng ta vốn tưởng rằng động tĩnh sẽ không quá lớn, thế nhưng toàn bộ Phong Lôi địa đều trở nên cuồng bạo, vạn tia lôi đình bao trùm lấy Trần Mục, thân thể hắn hiện lên kim quang, không động đậy chút nào.
Trần Mục cảm thấy sức mạnh quy tắc của Tiên giới đang dung nhập khắp tứ chi toàn thân của hắn, loại cảm giác này rất kỳ diệu, bên ngoài cơ thể hiện lên Bất Diệt Kinh Văn giống như vòng tròn kim sắc không ngừng xoay quanh hắn, giải phóng lực lượng thần bí.
Đối với Trần Mục thì Thiên Đạo phản phệ rất thoải mái, hắn rất hưởng thụ, nhục thân miễn nhiễm với lôi đình, dưới sự nuôi dưỡng của quy tắc Tiên giới, nhục thân càng ngày càng viên mãn.
Kết giới trong suốt bên ngoài cơ thể dần dần hóa thành sương mù mờ ảo, sương mù càng lúc càng dày, Mộ Hồng Liên cũng không thể nhìn rõ Trần Mục ở giữa Phong Lôi địa.
Ròng rã bảy ngày. Thiên đạo phản phệ mới kết thúc.
Trần Mục ngồi xếp bằng giữa Phong Lôi địa, sương mù mờ ảo dần dần tan đi, hắn mở mắt ra, có hai sợi kim quang vọt ra, khoảnh khắc đó vô cùng bá khí.
“Chúc mừng chủ thượng!”
Mộ Hồng Liên đến gần chúc mừng.
Trần Mục đứng dậy, hắn rất hài lòng với trạng thái hiện tại, đã hoàn toàn thích ứng với quy tắc của Tiên giới.
Hắn vốn muốn độ thiên kiếp ở chỗ này, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thì không quá cần thiết.
Kiếm Tiên và Đại Kiếm Tiên chẳng qua là độ kiếp để cường hóa nhục thân và bản mệnh kiếm, Trần Mục có Hồng Mông Thụ gia trì, tiên lực cường đại đủ để sánh với Chân Tiên.
Chương 594 Nhục Thân Cực Cảnh (3)
Trần Mục lo lắng khi độ thiên kiếp sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, suy cho cùng thiên kiếp là kiếp nạn mạnh nhất, tu tiên giả càng mạnh thì thiên kiếp càng mạnh, hắn quyết định đánh dấu trước, sau khi tu sửa Hồng Mông Thạch Tháp thì trong tay sẽ có vốn liếng để đối kháng với cường giả Tiên giới.
Chỉ cần có Cự Thần binh và Hồng Mông Thạch Tháp hoàn chỉnh thì sẽ đủ cho Trần Mục tung hoành ở Tiên giới, đợi sau này chuẩn bị đầy đủ thì sẽ quay lại Phong Lôi địa tiếp tục đột phá.
Trần Mục cười nói: “Ta muốn đi đến Tinh Vẫn cấm địa, có thông tin gì về nơi đó không?”
Tinh Vẫn cấm địa ở phần cực Tây của Vũ Châu, tuy rằng Trần Mục biết vị trí nhưng vẫn không rõ đó là nơi như thế nào, Mộ Hồng Liên trừng to mắt: “Chủ thượng, chỗ đó là cổ chiến trường, có tiên đạo đại năng ngã xuống bên trong, từng có Chân Tiên nhuộm máu trong cấm địa!”
Trần Mục cười gật đầu, xem ra Tinh Vẫn cấm địa là một nơi không tồi, rất có khả năng còn có tạo hóa khác: “Vậy được, chúng ta đi đến Tinh Vẫn cấm địa.”
Mộ Hồng Liên đen mặt, Tinh Vẫn cấm địa trong mắt nàng ta là một trong những cấm địa nguy hiểm nhất trong thượng giới, tu tiên giả đặt chân đến cấm địa rất ít người có thể sống sót trở ra.”
Lúc bọn họ đi đến Tinh Vẫn cấm địa, Trần Mục hiếu kỳ nói: “Nghe nói Tiên giới xuất hiện Ma Thần, hắn ta ở chỗ nào?”
Mộ Hồng Liên trầm giọng nói: “Ma Thần kia đều đã từng xuất hiện ở khắp các châu của Tiên giới, hắn ta đã giết chết rất nhiều tu tiên giả, hiện giờ đã mai danh ẩn tích, ta cũng không rõ.”
“Ma Đồng?”
“Nghe nói Ma Thần kia là hài tử, mọi người đều gọi hắn ta là Ma Đồng, họ muốn phong ấn hắn ta.”
Mặc dù Trần Mục có Trấn Thiên Ấn, nhưng muốn tìm được Ma Thần rất khó khăn, cần phải cẩn thận phân biệt khí tức của mỗi người, hắn chỉ mong rằng đừng gặp phải Ma Thần.
Tiên giới, phía Tây của Vũ Châu.
Trần Mục và Mộ Hồng Liên đi đến vùng phụ cận Tinh Vẫn cấm địa, xung quanh rất hoang vu, phía trước cấm địa bị bao phủ bởi sương xám, dù cho có Thiên Nhãn Thông thì hình ảnh nhìn được cũng rất mờ ảo, bên trong chắc chắn không đơn giản.
Không gian và thời gian bên trong Tinh Vẫn cấm địa vặn vẹo, dẫn đến Thiên Nhãn Thông của Trần Mục mất hiệu lực, hắn mượn sự trợ giúp của Trấn Thiên Ấn để kiểm tra xem tình hình bên trong của cấm địa, phát hiện ở trong có sự tồn tại của tu tiên giả.
Vẻ mặt Trần Mục bình tĩnh nói: “Không ngờ tu tiên giả ở gần đây cũng không ít.”
Mộ Hồng Liên cung kính đáp: “Chủ thượng, tuy rằng chỗ này nguy hiểm nhưng lại có rất nhiều bảo tàng, cho nên có tu tiên giả ở phụ cận mạo hiểm đến đây tìm vận khí, nhưng mà bọn họ đều không dám tiến vào chỗ sâu trong Tinh Vẫn cấm địa.”
“Hay là chúng ta đi vào xem thử?”
“Việc này... được.”
Mộ Hồng Liên vốn muốn từ chối, nhưng nghĩ đến Trần Mục không đơn giản thì quyết định theo hắn vào trong xem sao.
Trần Mục và Mộ Hồng Liên tiến vào Tinh Vẫn cấm địa, càng đến gần cấm chế thì áp lực càng mạnh, bọn họ chống lại áp lực đi đến bên trong Tinh Vẫn cấm địa.
Xuyên qua sương xám, trước mắt là thế giới màu đỏ xanh, ngôi sao màu đỏ bị vỡ nát rơi xuống khắp nơi, khiến cho xung quanh sinh ra áp lực đáng sợ, ngay cả cường giả Kiếm Thánh cũng có thể lập tức bị nghiền thành bột khi ở đây.
Sắc xanh lam của không gian có chút yêu dị
Ngôi sao vỡ giống như đỉnh núi trập trùng lên xuống, trên mảnh vỡ ngôi sao còn có thể nhìn thấy vết kiếm rõ ràng.
“Chủ thượng, bên trong tinh hạch có nhiều thiên thạch, đó là nguyên liệu để chế tạo Tiên Kiếm, cho nên có rất nhiều cường giả đến bên ngoài Tinh Vẫn cấm địa để tìm thiên thạch.”
“Trải qua nhiều năm như thế, muốn tìm kiếm thiên thạch ở xung quanh e là không dễ dàng.”
Trần Dao đã từng nói nàng ta muốn một thanh Tiên Kiếm, Tiên Kiếm bình thường Trần Mục sẽ không để vào mắt, nếu như có thể chế tạo Tiên Kiếm tuyệt thế tặng cho tiểu muội, nàng ta chắc chắn sẽ rất vui.
Trần Mục không kích hoạt đánh dấu, có thể là bởi vì ở bên rìa Tinh Vẫn cấm địa, hắn quyết định vào sâu trong cấm địa thử xem, thuận tiện xem xem có thể tìm thấy mảnh thiên thạch không.
Bọn họ tiếp tục tiến về phía trước, mảnh vỡ ngôi sao ở trước mặt càng ngày càng to lớn, một số mảnh giống như ngọn đồi cao ngàn trượng, còn khó leo hơn so với đồi núi, chỉ mới đến gần mà đã khiến Mộ Hồng Liên phải thở hồng hộc.
【Thành công đánh dấu Tinh Vẫn cấm địa.】
【Chúc mừng ngươi đã nhận được Hỗn Độn nguyên thạch.】
Đùng!
Tiếng vang thanh thúy phá vỡ sự tĩnh mịch của cấm địa.
Sau đó ánh sáng lộng lẫy bay lên bầu trời, cường giả của Tinh Vẫn cấm địa nhìn về phía đoàn ánh sáng kia, bọn họ biết là chí bảo xuất thế!
Hỗn Độn nguyên thạch rơi xuống gần Trần Mục.
Mộ Hồng Liên đã trợn to mắt, không ngờ còn có bảo bối tự động dâng tới cửa.
Hồng Mông Thạch Tháp trong cơ thể Trần Mục chấn động, hắn đưa tay bắt lấy Hỗn Độn nguyên thạch, không trực tiếp dùng nó để tu sửa Hồng Mông Thạch Tháp, hắn cảm thấy Hỗn Độn nguyên thạch có thể giúp cho Hỗn Độn Kiếm Vực của hắn nâng lên một tầng cao mới.
Cách đó không xa có ánh mắt tham lam phóng tới, tu tiên giả ở gần đó đều chú ý tới Trần Mục và Mộ Hồng Liên.
Trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn nhìn thấy bên trong mảnh vỡ ngôi sao phía trước hiện lên quang huy màu bạc.
Hắn lấy Thanh Vân kiếm ra, kinh hãi một cái, tiếng sấm vang lên, mảnh vỡ ngôi sao trước mặt nổ tung ngay tại chỗ, bụi mù tan đi, có hào quang màu bạc chiếu sáng cấm địa.
Trần Mục vươn tay bắt lấy khối thiên thạch kia, mảnh vỡ ngôi sao to lớn nhưng chỉ có kích thước như quả trứng gà, thể tích của khối thiên thạch này không lớn nhưng rất nặng, nó tản ra quang huy màu bạc, tu tiên giả xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt tràn đầy vẻ ghen tỵ.
Mộ Hồng Liên cười nói: “Chúc mừng chủ thượng, đây là thượng phẩm thiên thạch, có thể chế tạo ra thượng phẩm Tiên Kiếm!”
“Làm thế nào phân biệt được chất lượng của thiên thạch?”
“Màu xanh đen là hạ phẩm thiên thạch, màu đỏ vàng là trung phẩm thiên thạch, màu trắng bạc là thượng phẩm thiên thạch, màu vàng kim là cực phẩm thiên thạch!”
Chương 595 Tinh Vẫn Cấm Địa (1)
Trần Mục thu lại thiên thạch màu bạc, đã đi vào Tinh Vẫn cấm địa thì phải chọn cho tiểu muội nguyên liệu tốt nhất, hắn tiếp tục tiến vào chỗ sâu của cấm địa.
Mộ Hồng Liên đi theo sau lưng Trần Mục, thân thể nàng ta đang phải chịu phụ tải nặng nề, thế nhưng Trần Mục dường như không bị ảnh hưởng, tốc độ di chuyển của hắn cực kỳ nhanh.
“Vận khí của tên này quá tốt!”
“Vừa nãy viên thạch kia chắc chắn là chí bảo nghịch thiên, có thể đổi được lượng lớn tài nguyên tu luyện!”
“Chẳng phải đã nói viên thạch hắn vừa lấy được là thiên thạch màu bạc sao, có thể chế tạo được cả thượng phẩm Tiên Kiếm, không biết hắn có lai lịch gì, tướng mạo có vẻ chưa từng nhìn thấy hắn ở Vũ Châu.”
“Vị nữ tiên kia là Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, nữ nhi của Xích Thành Tôn Giả, có lẽ là đến từ Xích Thành Động Thiên, nhưng chỗ này là địa bàn của Thái Thượng Tiên Cung chúng ta, lấy được tạo hóa đã muốn đi, nào có dễ dàng như vậy!”
Đám tu tiên giả này đến từ Thái Thượng Tiên Cung, tổng cộng có năm người, trong đó có ba vị Kiếm Tiên, hai vị Đại Kiếm Tiên, bọn họ mặc bạch bào, đều là đỉnh tiêm thiên kiêu của tông môn.
Năm vị thiên kiêu Tiên giới đi theo Trần Mục và Mộ Hồng Liên, vốn dĩ bọn họ không dám đến gần chỗ sâu của cấm địa, bởi vì có đám người Trần Mục dò đường nên mới đi theo đằng sau.
Trần Mục cũng phát giác được phiền phức ở phía sau.
Mộ Hồng Liên nhắc nhở nói: “Chủ thượng, xung quanh có tu tiên giả đang theo dõi chúng ta.”
“Thế lực tu tiên xung quanh chúng ta có tới mấy nguồn, nhưng đi theo tới đây chỉ có bọn họ, họ có lai lịch gì?”
“Bọn họ là tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung, đó là thế lực cường đại nhất Vũ Châu, nghe đồn còn có lão quái vật sống từ viễn cổ đến bây giờ, là thế lực bất hủ chân chính.” Sắc mặt Mộ Hồng Liên ngưng trọng.
Cho dù với thân phận của nàng ta thì cũng không dám chọc vào tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung, Trần Mục không hề để tâm, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Mong là bọn họ đủ thông minh.”
Mộ Hồng Liên đoán được gì đó, với tính cách của Trần Mục, nếu bọn họ dám đến gây sự thì chắc chắn sẽ không thể trở về, nàng ta lo lắng Xích Thành Động Thiên cũng gặp rắc rối theo.
Trần Mục nhìn thấy phía trước có sương mù huyết sắc bốc lên, bọn họ đến gần thì thấy hồ nước màu đỏ như máu, chỗ đó mang theo áp bách đáng sợ, bên trong có thể có tạo hóa.
Ven hồ đốt lửa cháy hừng hực, nước hồ cuồn cuộn, bên trong tỏa ra hơi nóng, Trần Mục đi đến bên hồ, hắn nhìn thấy đáy hồ có chứa huyết thạch có năng lượng hùng vĩ.
Cái hồ này là do máu của hung thú ngưng kết thành.
Trần Mục nhún người nhảy vào hồ nước, Mộ Hồng Liên kinh hãi, nàng ta vốn không dám đến gần hồ, từng có tu tiên giả đặt chân vào hồ nhưng lại ngã xuống dưới đáy hồ.
Cách đó không xa, cường giả của Thái Thượng Tiên Cung hai mặt nhìn nhau, Đại Kiếm Tiên cầm đầu cả kinh nói: “Lá gan tên này to thật, lại dám nhảy vào trong huyết hồ.”
“Hắn có thể có tự tin như vậy, trên người chắc chắn có bí bảo!” Một vị Đại Kiếm Tiên khác phụ họa.
Trong mắt bọn họ càng thêm đố kỵ.
Trần Mục đến đáy hồ, xung quanh có rất nhiều hài cốt, ở khu vực giữa đáy hồ mọc ra cây cối huyết sắc cao sáu bảy trượng, trên nhánh cây có quả cầu thịt to lớn.
Trong cầu thịt có hung thú với đôi cánh rực rỡ, Trần Mục lẩm bẩm nói: “Đây là Chân Phượng?”
Trần Mục cảm thấy không giống, trong cơ thể hắn có Chân Phượng Huyết Mạch, nếu như là Chân Phượng thì hẳn phải có thể cảm ứng được, hắn đến gần quả cầu thịt kia muốn quan sát tỉ mỉ.
Xoạt!
Sinh linh trong cầu thịt mở hai mắt ra.
Trong đôi mắt đó phóng ra ánh sáng sắc bén, hơn nữa còn là Trùng Đồng hiếm thấy, Trần Mục đã từng nhìn thấy loại sinh linh này trong cổ tịch, đây là thần thú viễn cổ, Trùng Minh Điểu.
Áp bách đến từ thần thú viễn cổ xuất hiện, tu tiên giả ở gần cấm địa đều cảm nhận được hàn ý.
Toàn thân Mộ Hồng Liên đều đang run rẩy.
Tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung đều đang rút lui.
Đáy hồ chấn động, đối mặt với áp bách của Trùng Minh Điểu, Trần Mục lại không chút động đậy, hắn mỉm cười nói: “Tiền bối, nếu như có làm phiền thì xin hãy lượng thứ.”
Trùng Minh Điểu nhìn chằm chằm vào Trần Mục: “Trong cơ thể ngươi có Thần Tộc Huyết Mạch, ngươi muốn thôn phệ bản tôn?”
Trần Mục lắc đầu cười nhẹ nói: “Tiền bối, nếu như có thể thì vãn bối muốn mượn ít huyết thạch.”
“Ngươi tự đến lấy đi.”
Trùng Minh Điểu thu liễm hùng uy, sau đó nhắm mắt lại.
Trần Mục đến gần huyết thụ, huyết thạch chủ yếu ở vùng gần huyết thụ, hắn nhặt huyết thạch to bằng móng tay từ dưới đáy hồ, tuy chỉ là một khối rất nhỏ nhưng trong huyết thạch lại ẩn chứa vật chất đặc thù, hiếm có giống như vật chất Trường Sinh.
Khí tức trên huyết thạch không giống với khí tức trên người Trùng Minh Điểu, có thể xác định được huyết hồ đến từ sinh linh càng cường đại hơn, Trùng Minh Điểu hẳn là dùng bí pháp để trùng sinh, bây giờ nó chắc chắn không thể khôi phục đỉnh phong.
Trần Mục thu thập lượng lớn huyết thạch, Trùng Minh Điểu trong cầu thịt lại mở mắt ra lần nữa, trong đôi mắt mang theo hung quang: “Chỗ sâu trong cấm thể có Chí Tôn ngã xuống, nơi đó có đồ tốt, bản tôn vẫn còn cần huyết thạch.”
Trùng Minh Điểu sở hữu lực lượng đáng sợ, nhưng nó không xua đuổi Trần Mục, trong mắt còn mang theo kiêng kỵ.
Trần Mục có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của Trùng Minh Điểu, có được lực lượng vượt qua phàm trần tuyệt đỉnh, trạng thái của nó hiện giờ vẫn chưa thể khôi phục đỉnh phong, cũng cần đến năng lượng của huyết thạch.
“Đa tạ tiền bối.”
Trần Mục lập tức rời khỏi huyết hồ.
Trùng Minh Điểu lẩm bẩm nói: “Nhân tộc thật mạnh, Trùng Đồng như ta mà lại không thể nhìn rõ lai lịch của hắn!”
Ven hồ, Mộ Hồng Liên nhìn thấy Trần Mục xuất hiện thì bỗng thở phào nhẹ nhõm, nàng ta không biết vì sao lại vui mừng, phải nên hy vọng hắn chết trong hồ mới đúng.
“Chủ thượng, trong hồ này có gì thế?” Trần Mục đi xuống rất lâu, Mộ Hồng Liên rất tò mò.
Trần Mục bình tĩnh đáp: “Có thần thú viễn cổ, chắc là đã gặp nạn phải niết bàn trong hồ.”
Mộ Hồng Liên trừng lớn mắt, kinh hô nói: “Chủ thượng, từng có Chân Tiên ngã xuống trong hồ, ngài lại còn có thể sống sót đi ra, thật là lợi hại.”