Mục lục
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 481 Đến Thần Vực (1)

Cơ Thanh Vân thoáng nhìn Khương Phục Tiên, không nhịn được than lên kinh ngạc: "Không hổ là nữ nhi của cô mẫu, mỹ mạo khuynh thành, tuyệt đối là Thần nữ đẹp nhất trong tinh không."

"Phục Tiên muội muội, ta tên là Cơ Thanh Vân, phụ thân ta là đệ đệ của mẫu thân ngươi, chúng ta là họ hàng."

Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười, nàng ta nhìn cường giả Khương gia trước mắt, nói khẽ: "Phục Tiên bái kiến Khương Thống lĩnh, bái kiến đường đệ, bái kiến biểu huynh, làm phiền các vị xa xôi vạn dặm tới đón bọn ta."

Nghe xong lời của Khương Phục Tiên, bọn họ mới chú ý tới Trần Mục, ánh mắt của cường giả Khương gia rơi vào trên thân Trần Mục, mà ánh mắt của hắn lại bình tĩnh, biểu hiện rất ổn định.

Dáng người Trần Mục thon dài, da thịt trắng nõn như phát sáng, phong thần tuấn lãng, khí chất siêu phàm, nhưng Khương Hiên và Cơ Thanh Vân cùng là thiên kiêu Thần quốc lại không có đặt hắn vào trong mắt, dù sao Trần Mục cũng chỉ là phàm nhân của phàm gian.

Khương Phục Tiên giới thiệu với mọi người, nói: "Hắn là Trần Mục, là tiểu sư đệ của ta."

Nàng ta và vị hôn phu đã thương lượng, sẽ không tùy tiện để lộ tin tức về hôn ước, chuyện này còn phải bàn bạc với trưởng bối trước, xem phản ứng của bọn họ rồi mới quyết định.

Khương Xuyên khẽ gật đầu với Trần Mục, cũng không cung kính giống như đối với Khương Phục Tiên, Khương Hiên và Cơ Thanh Vân cũng khẽ gật đầu, không có ý nhiệt tình hoan nghênh.

Trần Mục có thể nhìn ra sự cao ngạo của thiên kiêu Thần tộc, hắn không có ý muốn quen thân với những người này, nên không hề để ý, vị hôn thê có thể bình an trở về là tốt rồi.

Cách đó không xa, hư không vặn vẹo, hạm đội ngân sắc to lớn xuất thế ngang trời, chủ chiến hạm ngân sắc giống như hòn đảo trong tinh hải, mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt.

Toàn bộ chiến thuyền của Vạn Tượng đại lục cộng lại cũng không nhiều bằng chiến thuyền Khương gia phái ra, nói những chiến thuyền này có thể càn quét toàn bộ Vạn Tượng đại lục cũng không hề khoa trương chút nào.

Hơn nữa bên trên chiến thuyền còn có số lượng cường giả rất lớn, trong cơ thể của bọn họ đều có huyết mạch Thần tộc, không phải đều là huyết mạch Khương gia, ở đây chỉ có một phần nhỏ là huyết mạch Khương gia.

Khương Xuyên đưa tay cung nghênh nói: "Công chúa điện hạ, chúng ta hộ tống ngài trở về hoàng thành."

Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, nàng ta và Trần Mục đi vào bên trong chủ hạm, nơi này có không gian vô cùng rộng lớn, chung quanh phân bố đầy thị vệ có thực lực mạnh mẽ.

Có bàn tròn cung cấp cho cao tầng sử dụng, Trần Mục ngồi xuống sát bên Khương Phục Tiên, thị nữ nhỏ nhắn xinh xắn bưng trà nóng tới, Cơ Thanh Vân ngồi bên cạnh Khương Phục Tiên, nhiệt tình nói: "Biểu muội, ngươi rời khỏi Thần Vực nhiều năm, ta có thể nói cho ngươi biết tình huống của Thần Vực và Đông Thần quốc."

Khương Hiên thì đứng ở gần đó, mặc dù là đồng tộc, nhưng hắn ta vẫn biết tôn ti, không dám làm càn.

Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Ta không có hứng thú với chuyện của Thần Vực."

Cơ Thanh Vân nhất thời có chút xấu hổ, Khương Xuyên bước tới gần, hắn ta quỳ trên mặt đất, vẻ mặt cung kính nói: "Công chúa điện hạ, mạt tướng không thể kịp thời đuổi tới bên người ngài, khiến cho các ngươi gặp phải nguy hiểm trên đường."

Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Không sao."

Trong khoang thuyền, nữ thần váy đỏ dáng người khêu gợi đi về phía Khương Phục Tiên, nàng ta hơi hơi khom người: "Điện hạ, ta là thị nữ thiếp thân của Hoàng hậu Cơ Tuyết, Hà Mộng Như."

"Công chúa điện hạ nếu có cần gì, cứ việc tùy thời truyền thiếp thân, điện hạ đường xa mà đến, về Đông Thần quốc cũng cần thời gian, thiếp thân dẫn ngài đi nghỉ ngơi."

Trên thân Hà Mộng Như mặc quần áo hoa lệ, hơn nữa thực lực cường đại, thị nữ bên người Hoàng hậu cũng mạnh mẽ như thế, khó có thể tưởng tượng Thần hoàng và Thần hậu mạnh tới cỡ nào.

Khương Phục Tiên nói khẽ: "Trần Mục là sư đệ của ta, mong giúp đỡ sắp xếp để hắn đi nghỉ ngơi trước."

Hà Mộng Như ngoảnh nhìn về đằng sau, lanh lảnh nói: "Trúc Vân, dẫn sư đệ của điện hạ tới phòng khách nghỉ ngơi."

Nha hoàn trẻ tuổi thân mặc phục sức đen trắng đi tới bên cạnh Trần Mục, vẻ mặt nàng ta cung kính nói: "Trần công tử, mời theo nô tỳ đến phòng khách nghỉ ngơi."

Trần Mục đi theo Hạ Trúc Vân vào khoang thuyền, chiến hạm to lớn, có không gian nghỉ ngơi rộng lớn.

Hạ Trúc Vân xử lý vệ sinh trong phòng, nàng ta dọn dẹp phòng cho Khương Phục Tiên xong, không nghĩ tới Khương Phục Tiên còn dẫn theo Trần Mục, trong lòng rất hiếu kỳ với bọn họ.

Trần Mục nhìn Hạ Trúc Vân, huyết mạch Thần tộc trong cơ thể nàng ta cực kì ít ỏi, có điều trong cơ thể có linh lực cường đại, hơn nữa còn là cường giả Kiếm Hoàng, Ngũ phẩm Kiếm Hoàng, loại cường giả này vậy mà lại làm nha hoàn tại Khương gia, đặt ở Bắc Hoang, ít nhất cũng là cấp bậc trưởng lão tông môn.

"Trúc Vân cô nương, ta có thể hỏi ngươi mấy vấn đề không?" Trần Mục mỉm cười nói.

Hạ Trúc Vân gật đầu, cười xinh đẹp nói: "Trần công tử xin hỏi, chỉ cần nô tỳ biết, đều sẽ trả lời."

Trần Mục cười hỏi: "Có thể nói một chút thế cục của Thần Vực, còn có tình huống của Đông Thần quốc không?"

Hạ Trúc Vân đối mặt với Trần Mục, cung kính nói: "Hồi Trần công tử, trong Thần Vực tổng cộng có ngũ đại thần quốc, ba chỗ thế lực cấm địa, Đông Thần quốc ở phía đông Thần Vực, chúng ta và Cơ gia Nam Thần quốc là liên minh, quan hệ với Tây Thần quốc cùng Bắc Thần quốc rất bế tắc, trước kia còn từng nổ ra xung đột với bọn họ, những năm gần đây Thần Vực xem như thái bình, không có chiến loạn quy mô lớn."

Trần Mục khẽ gật đầu, Khương Phục Tiên gặp phải tập kích, xem ra đại khái là do Tây Thần quốc và Bắc Thần quốc làm.

"Vẫn còn một thần quốc?"

"Cái thần quốc ở giữa kia đặc thù nhất, lại xưng là Thiên Vực, do trời lập nên, rất nhiều năm trước đã suy vong, danh nghĩa thì còn thực tế đã mất, chỉ là không có uy hiếp gì với mọi người, thuận lợi mọi bề mới có thể sống được đến bây giờ."

Khương Phục Tiên cũng không rõ ràng lắm tình huống của Đông Thần quốc, từ rất nhỏ nàng ta đã đến Hoang Châu: "Đông Thần quốc các ngươi có biết Phục Tiên sư tỷ của ta không?"
Chương 482 Đến Thần Vực (2)

Hạ Trúc Vân thành thật nói: "Trước kia chúng ta đều từng nghe nói Huyền Vận Thần hậu có một nữ nhi gọi là Khương Phục Tiên, mọi người chưa ai từng thấy qua, cũng không biết nàng ở nơi nào, đối với chúng ta mà nói nàng là sự tồn tại rất thần bí."

"Phụ mẫu của Công chúa các ngươi vẫn còn chứ? Nàng có huynh đệ tỷ muội gì không?" Trần Mục tiếp tục hỏi.

Hạ Trúc Vân không nhịn được cười, nghĩ thầm sư đệ của Công chúa thật thích bát quái: "Phụ mẫu của Công chúa điện hạ là Thần hoàng và Thần hậu của Đông Thần quốc, bọn họ đã sống mười vạn năm rồi, sống thêm mười vạn năm nữa cũng không thành vấn đề."

"Hậu duệ Thần tộc rất khó xuất hiện, huyết mạch của huyết mạch Thần tộc càng thuần càng khó có đời sau, Phục Tiên điện hạ còn có một đệ đệ, Khương Vũ Thần, Thần tử của Đông Thần quốc, là thiên kiêu lợi hại nhất trong thế hệ trẻ tuổi." Trong mắt Hạ Trúc Vân lóe lên ánh sáng, có thể nhìn ra ngưỡng mộ của nàng ta với Thần tử Khương gia.

Trần Mục nghi ngờ nói: "Khương Vũ Thần không tới?"

Hạ Trúc Vân vội vàng giải thích nói: "Thần tử điện hạ có lẽ đang bế quan, ta nghĩ nếu như hắn biết Phục Tiên điện hạ trở lại Khương gia, chắc chắn sẽ đích thân đến nghênh đón."

"Hi vọng là thế."

Trần Mục nhẹ giọng lẩm bẩm, nghênh đón Khương Phục Tiên phô trương rất lớn, có điều người thân của nàng ta đều không xuất hiện, thân thích đến là biểu huynh Cơ Thanh Vân, đường đệ Khương Hiên.

"Đa tạ Trúc Vân cô nương."

"Trần công tử, ta ở ngay ngoài cửa, cần gì, ngươi tùy thời có thể gọi ta."

"Ngươi đi nghỉ ngơi đi, không cần phải để ý đến ta."

"Ừm."

Sau khi Hạ Trúc Vân đi ra ngoài, thì cung kính đứng ở bên phải cửa phòng, Trần Mục lắc đầu, hắn lấy Bồ Đề Đạo Đài ra, tiếp tục tu luyện.

Mà Khương Phục Tiên ở tầng cao, Hà Mộng Như mở tủ quần áo tinh xảo ra, nở nụ cười ngọt ngào nói: "Điện hạ, những thứ này đều là quần áo Thần hậu chuẩn bị cho ngài."

Khương Phục Tiên đến gần tủ quần áo, ngón tay nhỏ nhắn lướt qua những bộ quần áo này, có thể cảm giác được sự bất phàm của vải vóc, đều là thần vật hiếm thấy, đặc biệt là bộ váy dài trắng bạc kia, váy có rất nhiều mảnh, lúc gió thổi qua tách ra như hoa sen.

"Ừm, ngươi lui xuống trước đi."

Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói.

Hà Mộng Như hơi kinh ngạc, Khương Phục Tiên không hỏi gì cả, tính cách của nàng ta khó có thể suy đoán.

"Điện hạ, ngài nghỉ ngơi cho tốt trước, ta ở ngoài cửa chờ." Hà Mộng Như mỉm cười lui ra khỏi phòng.

Hạm đội ngân sắc xuyên thẳng qua hư không rời đi, Khương Xuyên điều động một phần cường giả lưu lại điều tra, Công chúa điện hạ bị hành thích, đây là chuyện rất lớn, Khương Phục Tiên tất nhiên sẽ được sắc phong làm Thần nữ, thậm chí có thể là nữ hoàng tương lai.

Người thừa kế của Khương gia không phân biệt nam nữ, chỉ cần là đích hệ Khương gia, người nào có huyết mạch Thần tộc mạnh nhất, người đó liền có thể kế thừa vị trí Thần hoàng của Đông Thần quốc.

Trong lối đi nhỏ, Hạ Trúc Vân nhìn Cơ Thanh Vân đi tới, khom mình hành lễ nói: "Tham kiến Thanh Vân đại nhân."

Cơ Thanh Vân nhàn nhạt nói: "Trúc Vân, ngươi rời đi trước đi, ta nói hai câu với sư đệ của Phục Tiên muội muội."

Hạ Trúc Vân tự giác rời đi.

Cơ Thanh Vân gõ cửa.

Trần Mục hờ hững nói: "Mời vào."

Cơ Thanh Vân tiến vào gian phòng, thân mặc áo lam, tóc xanh, mắt xanh, tướng mạo anh tuấn, trong cơ thể có huyết mạch Thần tộc mạnh mẽ, đó là sức mạnh vượt xa phàm trần tuyệt đỉnh.

Ngay cả tiểu bối cũng cường đại như thế, cường giả lão bối Thần tộc chắc chắn còn cường đại hơn, Trần Mục đứng dậy, Bồ Đề Đạo Đài vẫn đang phát ra kim quang.

Cơ Thanh Vân liếc nhìn Đạo Đài, có thể cảm giác được Đạo Đài không đơn giản, bảo bối làm cho hắn ta động tâm cũng không nhiều: "Ngươi là sư đệ của Phục Tiên muội muội, cũng chính là sư đệ của Cơ Thanh Vân ta, về sau ở Đông Thần quốc hoặc là Nam Thần quốc gặp phải phiền phức, đều có thể báo tên của ta."

Trên mặt Trần Mục mang theo nụ cười, bình tĩnh nói: "Cơ huynh, ngươi có lời gì nói thẳng đi."

Hắn biết Cơ Thanh Vân đến có mục đích khác.

Cơ Thanh Vân vừa cười vừa nói: "Phục Tiên muội muội mang ngươi về Khương gia, quan hệ của các ngươi rất tốt?"

Trần Mục nghiêm túc nói: "Sư tỷ nhìn ta lớn lên, giữa chúng ta là tình nghĩa sư môn đơn thuần, trước kia ta chưa từng thấy qua việc đời, cho nên lần này đặc biệt có may mắn được đi theo sư tỷ về Khương gia Thần Vực."

Nghe thấy lời của Trần Mục, Cơ Thanh Vân giương khóe miệng nở nụ cười, đắc ý nói: "Đông Thần quốc là nơi giàu có phồn hoa nhất Thần Vực, nếu như Đông Thần hoàng cho phép, ngươi thậm chí có thể ở lại ở gần hoàng thành."

Trần Mục giả bộ hưng phấn nói: "Thật sao?"

"Ngươi là sư đệ của Phục Tiên muội muội, không khó lắm." Cơ Thanh Vân khẽ cười nói, nhìn dáng vẻ hưng phấn này của Trần Mục, quả nhiên là người chưa từng thấy qua việc đời.

Cơ Thanh Vân cảm khái tại đáy lòng, quả nhiên huyết mạch quyết định hết thảy, cùng lớn lên ở phàm gian, Phục Tiên muội muội không dính khói lửa trần gian, mà sư đệ nàng ta lại chưa từng thấy qua việc đời.

Trần Mục không có chút hứng thú nào với Thần Vực, hắn cố ý khiêm tốn, không muốn bị nhằm vào.

Cơ Thanh Vân hỏi tiếp: "Nói cho ta nghe chuyện Phục Tiên muội muội ở hạ giới đi, ta cũng muốn nghe xem."

Trần Mục muốn kể chuyện chém giết Lang Vương với hắn ta, rất nhiều năm không được nhắc tới, có chút hoài niệm: "Chuyện có rất nhiều, không biết Cơ huynh muốn nghe phương diện nào?"

Cơ Thanh Vân hiếu kỳ nói: "Vậy nói nghe xem Phục Tiên muội muội thích gì, kiêng kỵ cái gì."

Đáy lòng Trần Mục cười ha ha, thê tử Phục Tiên khẳng định là thích ta, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Sư tỷ thích yên tĩnh, không thích người nói nhiều."

Cơ Thanh Vân gật đầu, hắn ta thấy Khương Phục Tiên có loại cảm giác cách người ngàn dặm: "Nói đơn giản những việc Phục Tiên muội muội trải qua ở nhân gian đi."

Trần Mục nghiêm túc nói: "Sư tỷ lớn lên tại Lăng Vân tông ở Nam Hoang, hiện tại là tông chủ của Lăng Vân tông, là Kiếm Thánh mạnh nhất phàm gian, từng chém giết rất nhiều Kiếm Tiên Tiên giới."

"Chân Tiên?"

Trong mắt Cơ Thanh Vân mang theo nghi hoặc.

Trần Mục khẽ lắc đầu: "Giả Tiên mà thôi."
Chương 483 Đến Thần Vực (3)

"Vậy cũng là chiến tích rất không tồi, có thể có loại chiến tích này tại trần thế, không hổ là Phục Tiên muội muội." Cơ Thanh Vân không ngừng ca ngợi Khương Phục Tiên.

Cơ Thanh Vân cảm khái nói: "Khi nãy Khương Hiên nói cho ta biết, lúc hắn nhìn thấy Khương Phục Tiên thì không ngóc đầu lên được, cảm giác hai chân không khống chế được muốn quỳ xuống, cảm giác e sợ còn mãnh liệt hơn so với nhìn thấy Thần tử Khương gia, huyết mạch của Phục Tiên đã định trước sẽ kinh diễm Thần Vực, chúng ta chỉ có thể ngước nhìn."

Nghe được lời này của Cơ Thanh Vân, Trần Mục gật đầu theo, xem như hắn ta hiểu rõ thân phận của mình, nếu như dám ngấp nghé Khương Phục Tiên, sẽ cho hắn ta biết tay.

Cơ Thanh Vân hàn huyên một hồi với Trần Mục liền rời đi.

Trong phòng yên tĩnh lại, Trần Mục ngồi xếp bằng trên Đạo Đài tiếp tục tu luyện, Hạ Trúc Vân cũng trở về đứng ngoài cửa phòng, nàng ta không chỉ phụ trách hầu hạ, còn là giám thị.

Hà Mộng Như không biết nội tình của Trần Mục, cho nên phái Hạ Trúc Vân theo dõi hắn.

Trần Mục ngồi xếp bằng bên trên Bồ Đề Đạo Đài, tiếp tục tu luyện, trong khoảng thời gian này Khương Phục Tiên không có tới thăm hắn.

Tốc độ của chiến hạm ngân sắc nhanh hơn thuyền tiên nhiều, nửa tháng sau, chiến hạm ngân sắc xuất hiện đi vào khu vực nơi sâu trong nội Sơn Hải, khoảng cách nơi này đến Thần Vực rất gần.

Hạm đội của Đông Thần quốc tiến tới gần tinh môn to lớn, hai bên là cánh cửa khổng lồ cao mấy vạn trượng, nơi này là thông đạo để vào Thần Vực.

Cơ Thanh Vân còn đích thân đến thông báo cho Trần Mục, để hắn ra ngoài ngắm nhìn sự hùng vĩ của tinh môn.

Trần Mục cũng không phải thích tham gia náo nhiệt, nghe nói vị hôn thê ở bên ngoài, lập tức theo Cơ Thanh Vân đi tới boong thuyền của chiến hạm, ra bên ngoài ngắm nhìn tinh môn hùng vĩ.

"Sư tỷ, đã quen chưa?"

"Vẫn còn." Khương Phục Tiên nhướng mày, nàng ta niệm lực truyền âm nói: "Có nhớ ta không?"

Trên mặt Trần Mục nở nụ cười: "Đương nhiên là nhớ, nếu như không phải sợ bọn họ giết ta, ta còn muốn ôm nàng."

Khương Phục Tiên khẽ mỉm cười.

Chiến hạm ngang qua tinh môn.

Đến Thần Vực.

Chiến hạm ngân sắc thông qua tinh môn đi vào Thần Vực, trước mắt là thành thị phồn hoa, còn có kiến trúc cổ cao ngất, trên đường phố lấy Nhân tộc phổ thông làm chủ, còn có chút ít tu tiên giả.

Huyết mạch Thần tộc trong cơ thể của bọn họ mỏng manh.

Đây là hòn đảo bay lơ lửng ở tinh không, ẩn chứa năng lượng sinh mệnh dồi dào, ngôi sao trên trời cũng có được sinh cơ, nơi này không kém gì Tiên giới.

Ở gần tinh môn có cường giả khoác kim giáp dày nặng, cả người bọn họ chỉ lộ ra đôi mắt sắc bén.

Trong mắt Trần Mục hiện ra kim quang, hắn nhìn thấy trong cơ thể những cường giả này có một phần huyết mạch Thần tộc màu vàng sáng, dò hỏi Hạ Trúc Vân: "Hạ cô nương, nơi này là Đông Thần quốc?"

Hạ Trúc Vân lắc đầu, mỉm cười nói: "Trần công tử, nơi này là Thiên Vực, tinh môn nối liền với Thiên Vực."

Trần Mục như có điều suy nghĩ, tinh môn trực tiếp dẫn về phía Thiên Vực? Bản đồ tinh không không phải mặt phẳng, Thiên Vực có lẽ là ở chỗ cao, cũng có thể ở vào chỗ thấp.

"Hạ cô nương, xin hỏi trên người ngươi có bản đồ của Thần Vực không?" Trên mặt Trần Mục mang theo nụ cười.

Bình thường Hạ Trúc Vân đều là bị sai sử, có rất ít người khách khí như vậy với nàng ta, nàng ta cười gật đầu, cung kính nói: "Trần công tử, trên người của ta chỉ có bản đồ đại khái của Thần Vực."

Trần Mục lấy được bản đồ đại khái của Thần Vực từ trong tay Hạ Trúc Vân, bản đồ đánh dấu ngũ đại thần quốc và cấm địa còn tương đối rõ ràng, Đông Thần quốc thống ngự lãnh địa mấy triệu ngôi sao, vô cùng rộng lớn.

"Trần công tử, có vấn đề gì có thể hỏi ta."

"Được thôi, cảm ơn Hạ cô nương."

Hà Mộng Như cũng ở bên cạnh Khương Phục Tiên giới thiệu nơi này, tiếng cười lanh lảnh nói: "Điện hạ, nơi này là Chúng Tinh thành, chúng ta có thể thông qua Tổ Thần thành của Thiên Vực để trở về Đông Thần quốc."

"Nếu như ngài muốn vào trong thành dạo chơi, thiếp thân có thể đi cùng ngài, Chúng Tinh thành là một nơi rất náo nhiệt của Thiên Vực, có rất nhiều chỗ thú vị."

"Không cần."

Khương Phục Tiên bình tĩnh đáp lại.

Khương Xuyên dẫn đầu đội ngũ chiến hạm thông qua truyền tống trận của Chúng Tinh thành đi tới Tổ Thần thành, chuẩn bị dùng truyền tống trận siêu cấp ở nơi đó để tiến về Đông Thần quốc.

Đám người Khương Phục Tiên quay về đại sảnh trong chiến hạm, nàng ta và Trần Mục ngồi cùng nhau, Hà Mộng Như và Hạ Trúc Vân cung kính đứng ở phía sau bọn họ.

Hà Mộng Như có chút lo lắng, nghĩ thầm Công chúa điện hạ là Thần nữ Khương gia, qua lại gần như thế với người phàm gian, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới ảnh hưởng không tốt.

Trần Mục và Khương Phục Tiên ngồi ở nơi này dùng niệm lực để trò chuyện, Hà Mộng Như cùng Hạ Trúc Vân không nghe được, cho rằng bọn họ chỉ là ở chỗ này uống trà nghỉ ngơi.

Sắp trở về Đông Thần quốc, Hà Mộng Như trầm giọng nói: "Điện hạ, ngài còn có một đệ đệ, Khương Vũ Thần, sứ đoàn của Tây Thần quốc đang ở Đông Thần quốc, hắn phải chiêu đãi Thần nữ của Tây Thần quốc, thực sự không tiện tới nghênh đón điện hạ."

Khương Phục Tiên nghe nói mình còn có đệ đệ, hơi mỉm cười, hờ hững gật đầu: "Không sao."

m thanh của hệ thống vang lên lần nữa.

【Nhiệm vụ: Đánh dấu Vô Tự Bi Tổ Thần thành】

【Khen thưởng: Lôi Đình Tổ Văn】

【Kế thừa thần lực của Lôi Thần】

Lấy sự trầm ổn của Trần Mục cũng không nhịn được hưng phấn, Lôi Đình Tổ Văn, có thể kế thừa thần lực của Lôi Thần, có hai phương thức để giành được thần lực, một loại chính là huyết mạch Thần tộc, một loại chính là tộc văn Thần tộc, Lôi Đình Tổ Văn cao cấp hơn tộc văn tầm thường, đó là thứ Lôi Thần mới có.

Khương Phục Tiên có thể thông qua hô hấp của Trần Mục biết biến hóa tâm trạng của hắn, dùng niệm lực truyền âm nói: "Phu quân, chàng kích động cái gì thế, có chuyện gì vui vẻ sao?"

Trần Mục nghiêm túc nói: "Sư tỷ, ta muốn đến Tổ Thần thành đi dạo, chỗ đó có tạo hóa ta cần."

Nghe được vị hôn phu có tạo hóa, Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Khương Thống lĩnh, sau khi chiến hạm đến Tổ Thần thành, tạm dừng lại ở nơi đó, ta muốn ra ngoài đi dạo một chút."
Chương 484 Lôi Gia Thần Tộc (1)

"Tuân mệnh."

Khương Xuyên không dám có nghi vấn.

Đám Hà Mộng Như cũng chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh.

Trần Mục không ngồi quá lâu ở đại sảnh, để tránh gây nên khó chịu cho mọi người, Hạ Trúc Vân theo hắn rời đi.

Sau đó Khương Phục Tiên về phòng nghỉ ngơi.

Trong đại sảnh, Khương Hiên trầm giọng nói: "Phục Tiên điện hạ có vẻ như qua lại rất gần với tên Trần Mục kia."

Cơ Thanh Vân khẽ cười nói: "Yên tâm, đó chỉ là một người phàm gian, Phục Tiên muội muội sẽ không coi trọng hắn, dù sao cũng phải là thiên kiêu cấp bậc Thần tử?"

"Thần hậu bảo ta thông báo với Vũ Thần, đáng tiếc hắn không muốn đến, có lẽ là có bài xích với tỷ tỷ."

"Đương nhiên, Phục Tiên muội muội không trở lại, hắn chính là người thừa kế của thần quốc, bây giờ Phục Tiên quay về, địa vị của hắn tràn đầy nguy hiểm, sao có thể vui vẻ nổi."

"Tiểu tử kia bình thường rất điên cuồng, ngay cả ta cũng không để vào mắt, lần này khá thú vị."

Cơ Thanh Vân thật muốn nhìn Khương Vũ Thần ăn quả đắng.

...

Thiên Vực, Tổ Thần thành.

Chiến hạm ngân sắc xuất hiện phía trên quảng trường của truyền tống trận, Hà Mộng Như dẫn Khương Phục Tiên ra khỏi phòng.

"Hà cô, thông báo cho tiểu sư đệ của ta."

"Điện hạ, ta biết quan hệ của các ngươi rất tốt, nhưng ngài là Đông Thần quốc…"

Khương Phục Tiên nhìn về phía Hà Mộng Như, trên mặt ẩn chứa sương lạnh, mặc dù nàng ta không phải huyết mạch Khương gia, nhưng sự áp chế của huyết mạch cấp cao đối với huyết mạch cấp thấp, khiến nàng ta không dám nhiều lời.

Hà Mộng Như vội vàng cúi đầu: "Điện hạ, thiếp thân lắm miệng, ta đi thông báo cho Trần công tử."

Khương Phục Tiên đi đầu đến mui của chiến hạm, Tổ Thần thành trước mắt quy mô to lớn, vượt xa tất cả thành thị của Hoang Châu, giữa thành có pho tượng màu vàng cao lớn, tường thành tung bay lá cờ chói mắt, phía trên là tộc huy cổ xưa.

Nơi này là đô thành của thần quốc Thiên Vực, lãnh địa của Lôi gia Thần tộc, nhưng lúc chiến hạm ngân sắc xuất hiện, toàn bộ Tổ Thần thành đều xôn xao, trong mắt bách tính ẩn chứa vẻ e ngại.

Thời điểm chiến hạm rời đi cũng không có mượn đường Tổ thần thành, khi trở về đột nhiên xuất hiện, ngay đến cả cường giả Lôi gia nhìn thấy hạm đội của Đông Thần quốc cũng sẽ sợ.

Trung niên thân mặc kim bào mang theo thị vệ kim giáp tới gần, Khương Xuyên mỉm cười nói: "Lôi huynh, hạm đội bọn ta muốn mượn dùng quý địa để trở về Đông Thần quốc."

Lôi Lâm cười nói: "Đương nhiên không thành vấn đề."

Thần quốc Thiên Vực không hề muốn đắc tội với Đông Thần quốc, hiện tại địa vị của Đông Thần quốc ở Thần Vực như mặt trời giữa trưa.

Bên trong chiến hạm, Hà Mộng Như và Trần Mục sóng vai mà đi, Hạ Trúc Vân theo ở phía sau bọn họ.

"Trần công tử, quan hệ của ngươi với điện hạ bọn ta không tồi, nhưng ngươi cần phải hiểu rõ, nàng là trăng sáng trên trời, còn ngươi chỉ là đom đóm không đáng chú ý."

Trần Mục từ nhỏ đã nổi bật trong đám cùng thế hệ, không biết bao nhiêu thế lực ném ra cành ô liu, thiên kiêu vạn người nhìn trúng, không ngờ sẽ có lúc bị xem thường.

"Ngươi nói rất đúng."

Trần Mục đương nhiên sẽ không so đo với nàng ta.

Hà Mộng Như nhếch miệng lên, uy hiếp nói: "Trần công tử, tự mình biết mình là chuyện tốt, thiếp thân nhắc nhở ngươi, Thần Vực rất nguy hiểm, nói không chừng có cái gì ngoài ý muốn, ta cũng không muốn điện hạ thương tâm khổ sở."

"Ngươi nói đều đúng."

Trên mặt Trần Mục nở nụ cười như ánh mặt trời.

Hạ Trúc Vân đi theo phía sau bọn họ, mặc dù Trần Mục nói chuyện khiêm tốn hữu lễ, nhưng cảm giác hắn không hề mảy may đặt Hà Mộng Như vào mắt, phải biết nàng ta chính là thị nữ thiếp thân bên người Thần hậu, địa vị rất cao.

Hà Mộng Như thấy Trần Mục không ngừng gật đầu, còn tưởng rằng hắn nghe lọt những lời mình nói.

Trần Mục đối đãi với nàng ta như kẻ ngốc.

Khương Phục Tiên nhìn Trần Mục đã ra bên ngoài, mỉm cười: "Sư đệ, cùng sư tỷ vào thành đi dạo."

"Được, sư tỷ."

Trần Mục không quan tâm uy hiếp của Hà Mộng Như, hắn đi tới bên cạnh Khương Phục Tiên, bọn họ rời khỏi chiến hạm đi đến Tổ Thần thành, kiến trúc ở nơi này đều rất hùng vĩ, hơn nữa đường đi rộng lớn, Khương Xuyên đích thân dẫn theo thị vệ Khương gia hộ tống bọn họ.

Trần Mục và Khương Phục Tiên đi trên đường, thu hút vô số ánh mắt, Hà Mộng Như và Hạ Trúc Vân đi theo phía sau bọn họ, hai bên là thị vệ thân khoác ngân giáp, còn có thị vệ thân khoác kim giáp của Lôi gia đi theo dọn đường.

Lôi Lâm nhìn thấy mái tóc bạc và đôi mắt xanh của Khương Phục Tiên cũng đã đoán ra được thân phận của nàng ta, tất nhiên là con nối dõi của Thần hoàng cùng Thần hậu Đông Thần quốc.

Trên thân Khương Phục Tiên không có tần sóng năng lượng mạnh mẽ, nhưng mà trong cơ thể nàng ta có huyết mạch cường đại, khiến cho cường giả của Lôi gia Thần tộc đều cảm giác được kính sợ.

"Hà cô, ta muốn xem Vô Tự Bi."

Khương Phục Tiên hỏi dò Hà Mộng Như, người sau cũng hơi kinh ngạc, không biết điện hạ làm sao biết Vô Tự Bi, nhưng nàng ta cũng mỉm cười, chỉ: "Vô Tự Bi ở phía trước Vạn Thần điện, chính là khu vực tay ta chỉ."

Trần Mục và Khương Phục Tiên cũng trực tiếp đi tới Vạn Thần điện, chung quanh càng ngày càng náo nhiệt, rất nhiều bách tính và tu tiên giả tham gia náo nhiệt, ngay cả Thần tộc cũng chạy tới vây xem, mọi người đều đang truyền tuyệt thế nữ thần xuất hiện tại Tổ Thần thành.

Nơi sâu trong hoàng cung Tổ Thần thành, Thần nữ Hoan Âm trẻ tuổi đang xử lý sự vụ, có thị Nữ đến đây bẩm báo: "Thần nữ điện hạ, hạm đội của Đông Thần quốc xuất hiện tại Tổ Thần thành, Lôi Lâm tướng quân nói, đối phương có thể là Công chúa Đông Thần quốc, hỏi chúng ta có muốn tiếp đãi không?"

Lôi Hoan Âm nhướng mày, lẩm bẩm nói: "Sao trước kia ta chưa từng nghe nói Đông Thần quốc có Công chúa?"

Nàng ta có thể cảm nhận được hạm đội khổng lồ của Đông Thần quốc, có thể khiến bọn họ ra quân ồ ạt chắc chắn không phải là chuyện nhỏ, hiện tại Đông Thần quốc và Nam Thần quốc kết minh, lại đang lôi kéo Tây Thần quốc, có dã tâm thống nhất Thần Vực.

Lôi Hoan Âm nhàn nhạt nói: "Thay y phục!"

Thị nữ lập tức giúp nàng ta mặc lên váy trắng viền tơ vàng, đầu đầy đồ trang sức vàng ngọc, lộ ra vẻ cao quý, cũng chỉ có tiếp đãi khách quý mới sẽ ăn mặc long trọng như vậy.
Chương 485 Lôi Gia Thần Tộc (2)

Vạn Thần điện.

Thần điện tế tự thần quốc Thiên Vực.

Bình thường bách tính chỉ được ở bên ngoài cầu phúc, chỉ có Thần tộc mới có thể vào trong điện cầu phúc, trong này thờ phụng rất nhiều đại thần viễn cổ, thường xuyên có người của các đại thần quốc đến đây tế bái.

Hà Mộng Như còn tưởng rằng Khương Phục Tiên muốn tế bái tổ tiên, dù sao thì nơi này cũng thờ phụng tổ tiên Khương gia.

Trước điện có bia đá và tượng thần được làm bằng vàng ròng, đó là tượng thần mặt mày hung tợn, ánh mắt kia rất sống động, dân chúng bình thường cũng không dám nhìn thẳng.

Hà Mộng Như giới thiệu nói: "Điện hạ, bia đá kia là Thiên đế Thần tộc lưu lại từ rất nhiều năm trước, vốn là chuẩn bị để ghi lại chiến công của ông ta, nhưng mà người hậu thế lại mất đi ký ức về ông ta, hoàn toàn quên mất ấn tượng của ông ta."

Trần Mục nhìn bia đá xuất thần, hắn không thể đánh dấu thành công, không biết có phải do nguyên nhân khoảng cách quá xa hay không, sau đó chủ động tới gần bia đá.

Lôi Lâm quát to: "Ngươi muốn làm cái gì?"

Lúc này, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía Trần Mục, hắn không hoảng không sợ nói: "Muốn tới gần nhìn xem."

Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo ý cười nói: "Vị tướng quân này, hắn là sư đệ của ta, còn mong tạo thuận lợi cho."

Hà Mộng Như khó chịu nhìn Trần Mục.

Khóe miệng Cơ Thanh Vân mang theo nụ cười chế giễu, hắn ta coi Trần Mục là thổ dân chưa từng thấy qua việc đời.

Lôi Lâm nể mặt Khương Phục Tiên, cũng không ngăn cản Trần Mục, hắn ta mỉm cười nói: "Điện hạ, phía trước là Vạn Thần điện, có phải ngài muốn vào tế bái không?"

Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Ta chỉ tới xem một chút, làm phiền các vị."

Trần Mục tới gần Vô Tự Bi, vẫn không có phản ứng, hắn chỉ có thể giơ tay chạm vào Vô Tự Bi.

Hành động này không thể nghi ngờ là mạo phạm Lôi gia Thần tộc, Lôi Lâm lạnh giọng nói: "To gan! Buông tay ra!"

【Thành công đánh dấu Vô Tự Bi Tổ Thần thành】

【Chúc mừng thu hoạch được Lôi Đình Tổ Văn】

Trần Mục lấy tay ra, nhưng đột nhiên trên trời giáng xuống sấm sét, trực tiếp bổ vào trên người Trần Mục, lôi quang đáng sợ khiến cho Thần tộc chung quanh đều bị bắn lùi lại, chỉ có Khương Phục Tiên tiến lên, muốn dùng ánh bạc che chở vị hôn phu.

Ầm ầm!

Khương Phục Tiên bị đẩy lui.

Hà Mộng Như kịp thời ra tay đỡ lấy nàng ta.

Đột nhiên xuất hiện sấm sét làm cho cả Tổ Thần thành đều kinh động, Lôi Hoan Âm cũng lập tức đuổi tới Vạn Thần điện, lúc này sấm sét đã biến mất.

Y phục toàn thân Trần Mục rách tan, trên người không có vết thương rõ ràng, chỉ có điều biểu cảm dữ tợn, bình thường hắn chịu không ít thiên lôi, nhưng lần này vẫn đau thấu tim gan như cũ.

Hà Mộng Như có chút thất vọng, loại sấm sét cường độ này, vậy mà lại không đánh chết hắn, thật sự là đáng tiếc.

Trong mắt cường giả Lôi gia Thần tộc mang theo vẻ khinh thường, chỉ là phàm nhân mà cũng dám chạm vào đế bia.

Lôi Hoan Âm xuất hiện ở gần bia đá, trên mặt nàng ta đeo mạng che mặt, người mặc quần áo lộng lẫy, tóc đen đầu đầy như phượng hoàng cao cao rồi cuộn lại, đám cường giả Lôi Lâm nhao nhao quỳ xuống, trăm miệng một lời: "Bái kiến Hoan Âm Thần nữ."

Đám cường giả Đông Thần quốc Khương Xuyên cũng khom mình hành lễ với Lôi Hoan Âm, Khương Phục Tiên cũng khẽ gật đầu với nàng ta.

Lôi Hoan Âm nhìn chằm chằm Khương Phục Tiên, trong mắt ẩn chứa vẻ kinh ngạc, thế gian vậy mà có thể có nữ tử tuyệt mỹ như thế, ngay cả nàng ta cũng cảm thấy mặc cảm.

Sau đó Lôi Hoan Âm nhìn về phía Trần Mục, lạnh lùng nói: "Nơi này xảy ra chuyện gì?"

Lôi Lâm vội vàng nói: "Hồi bẩm Thần nữ, người này tự tiện chạm vào đế bia, dẫn tới thiên nộ!"

Lôi Hoan Âm hiểu biết sâu rộng, nhàn nhạt nói: "Thần quốc Thiên Vực có rất ít tu tiên giả trẻ tuổi mạnh như ngươi thế này, ngươi đến từ đâu?"

Trần Mục đứng lên, mặt mũi toàn là tro xám, nhoẻn miệng mỉm cười, trong miệng là hàm răng trắng như tuyết ngay ngắn: "Tại hạ đến từ Vạn Tượng đại lục, hoặc nói chính là phàm gian."

"Phàm gian?"

Trong mắt Lôi Hoan Âm hơi kinh ngạc.

Lẽ nào nói bọn họ đều đến từ nhân gian?

Hà Mộng Như khom mình hành lễ: "Thần nữ điện hạ, hắn chưa từng thấy việc đời, xin ngài bỏ qua cho."

Khương Phục Tiên lạnh lùng liếc nhìn Hà Mộng Như, người sau cảm giác được phía sau lưng phát lạnh, Lôi Hoan Âm tiến lên chạm vào đế bia, không hề có gì bất ngờ xuất hiện, nàng ta mỉm cười nói: "Đế bia không có việc gì, người cũng không có việc gì, tất cả đều vui vẻ."

Mọi người đều mỉm cười gật đầu.

Lôi Hoan Âm nhìn về phía Khương Phục Tiên, trong mắt mang theo ý cười, lanh lảnh nói: "Xin chào, ta là Lôi Hoan Âm, nữ nhi của Thần hoàng Lôi Thanh Nguyệt."

Khương Phục Tiên nở nụ cười xinh đẹp, bình tĩnh nói: "Ta là Khương Phục Tiên, làm phiền nhiều rồi."

Hà Mộng Như nói bổ sung: "Phục Tiên điện hạ là nữ nhi của Huyền Vận Thần hậu, tỷ tỷ của Thần tử Khương Vũ Thần."

Nghe được thân phận của nàng ta cao quý như thế, cường giả thần quốc Thiên Vực rõ ràng càng thêm cung kính, Lôi Hoan Âm cũng là vừa cười vừa nói: "Hoá ra là Công chúa điện hạ, không có tiếp đón từ xa, còn mong điện hạ đừng trách tội."

Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói: "Là ta quấy rầy rồi."

Lôi Hoan Âm cười, mời: "Điện hạ đường xa đến đây, không bằng đến hoàng thành nghỉ ngơi trước, ta sẽ chuẩn bị vãn yến phong phú cho mọi người ."

Cơ Thanh Vân đồng ý, nhưng mà Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Đa tạ ý tốt của Hoan Âm Thần nữ, chúng ta còn phải tới Đông Thần quốc, về sau hữu duyên gặp lại."

Nói xong, Khương Phục Tiên liền quay người rời đi.

Lôi Hoan Âm cũng không có cưỡng ép giữ lại, đám người Khương Xuyên khom mình hành lễ với nàng ta, sau đó nhao nhao rời đi.

Trần Mục và Khương Phục Tiên trở lại chiến hạm.

Khương Phục Tiên vừa cười vừa nói: "Tự bản thân đệ soi gương xem, còn không mau đi tắm."

Trần Mục lắc một cái, tro đen trên người lập tức biến mất, có điều y phục rách rưới thì phải thay, hắn chỉ có thể về phòng, Hà Mộng Như ở bên cạnh Khương Phục Tiên nói khẽ: "Điện hạ, ta biết ngài không thích nghe, nhưng ngài mang theo hắn chung quy là phiền phức, ta sợ Thần hoàng và Thần hậu không vui."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK